Bốn thế hệ là vợ của tôi

Chương 1



Phần 1: Cuộc giao hoan đầu đời

Năm tôi 13 tuổi thì ông ngoại tôi mất. Hình ảnh ông vẫn luôn hiện hữu trong mắt tôi. Một ông già 86 tuổi quắc thước, da dẻ hồng hào, râu tóc bạc trắng như cước. Ông ra đi nhẹ nhàng sau giấc ngủ đêm. Sáng ra thấy bà ngoại khóc ầm lên gọi mẹ và tôi dậy vì lay gọi mà ông đã lạnh giá toàn thân cứng đơ và trắng bệch. Đám ma ông cũng diễn ra như các đám khác trong cái xóm núi hẻo lánh và thưa thớt vài ba nóc nhà xa cách nhau đến gọi to cũng không nghe thấy… Người ta bảo chết như ông là sướng. Không đau đớn thân xác và nhàn nhã cho vợ con. Vợ ông – Bà ngoại tôi khi ấy mới 44 tuổi, còn mẹ tôi thấy bảo mới chưa đến 30. Ai cũng bảo bà với mẹ như hai chị em. Mà hai người giống nhau như hai giọt nước. Cũng chẳng ai bận tâm hay thắc mắc vì sự chênh lệch tuổi tác của hai vợ chồng ông bà ngoại. Có một điều tôi không dám hỏi mẹ & bà thêm lần thứ hai về người đàn ông của mẹ và là bố đẻ của mình là ai. Vì cả hai người đều nghiêm cấm tôi hỏi lần nữa nà chỉ nói cụt lủn: “Khi nào lớn khắc biết!”

Mới 13 tuổi nhưng cuộc sống đã rèn cho tôi sức vóc của một chàng trai, ngoài buổi đi học ở trường huyện cách nhà 5 cây số với đôi chân không biết mệt vì không được nhàn hạ như những đứa cùng lớp.

15 tuổi, đang học lớp 9, tôi nói với bà và mẹ là bỏ học để ở nhà giúp bà và mẹ. Hai người dù không muốn nhưng cũng đồng ý. Cũng chẳng ai bày vẽ và như một bản năng của con đực, tôi đã biết nhìn soi mói vào vóc dáng một người khác giới dù người đó là đứa bé gái, đứa bạn gái hay 1 người phụ nữ lớn tuổi. Tất nhiên có cả bà ngoại và mẹ là hai người đàn bà gần gũi và giáp mặt hàng ngày. Để rồi nhen nhóm, lớn dần trong tôi những ham muốn tình dục.

Một chiều nọ, tôi nằm trên giường bà như mọi khi tôi thường ngủ chung với bà mà rất ít khi được nằm cùng mẹ. Hôm ấy cả bà và mẹ đang làm cỏ ngoài vườn và thu dọn đám cành cây tôi vừa chặt tỉa để làm củi đun. Nằm gối đầu lên cái gối của bà, cảm thấy cộm cứng bên dưới chưa không êm mềm như mọi khi. Tôi lật gối và thấy 2 cuốn sách cũ kỹ đã ố màu. Quyển phía trên có tựa đề Vụ án thành Pari, quyển còn lại có tựa đề Người tình trong giấc mơ đêm.

Vụ án thành Pari thì tụi lớp tôi đã thì thầm kháo nhau về nội dung để rồi mặt, má cứ đỏ lên. Tụi con gái thì e thẹn mà mắt cứ long lanh, lúng liếng vẻ đĩ thõa, dâm dục…

Tôi lật nhanh vào trang sách bị gấp góc đánh dấu trang đang đọc. Ánh sáng từ ngoài sân nắng ban chiều soi rõ từng hàng chữ theo mắt tôi lướt đọc. Đúng vào đoạn tả cảnh cậu bé thiếu niên đang được bà phu nhân hướng dẫn làm tình với bà. Tôi thấy bứt rứt và bức bối nơi háng mình. Cái dương vật bất trị của tôi cứ cương lên, nóng rực và “cứng như cục sắt nguội”, đúng như đoạn văn tả trong cuốn truyện. Tôi vừa đọc, vừa như vô thức nắm cặc mình mà vuốt ve, mà rạo rực, mà kích thích như cậu thiếu niên trong câu chuyện.

Bất ngờ một bàn tay nắm lấy tay tôi và giằng cuốn sách ra. Tôi ngước lên nhìn. Thì ra bà ngoại về từ lúc nào, đến ngồi bên tôi tự bao giờ mà tôi không biết. Tôi cứng đơ người vì ngượng và chẳng kịp rút tay ra khỏi cạp quần vẫn đang nắm lấy cái dương vật chẳng chịu mềm đi. Tôi chường mặt ra để sẵn sàng chịu mắng mỏ hoặc tát vả từ bà…

Nhưng bà im lặng không nói gì. Một lúc sau bà thở dài và hỏi nhanh: “Cháu đã biết gì đâu mà đọc sách người lớn…” Rồi bà túm cái cổ tay tôi đang còn nằm trong cạp quần từ từ rút ra. Nhưng chẳng hiểu sao không ra khỏi đc. Có thể do tôi như vô tình giữ chặt hoặc do bà chỉ có ý ngăn cản sự tự sướng của tôi để không tiếp diễn…

Tôi im lặng nhắm mắt. Phần vì sợ, phần nhiều vì ngượng. Bà nhẹ nhàng hỏi trong khi tay bà vẫn chưa buông cổ tay tôi:

– Cháu thấy gì? Có thích không?

Tôi gật đầu mà vẫn không dám mở mắt ra. Một hơi thở nóng hổi phả vào vành tai và má tôi. Bà thì thào gọi tên tôi mà như từ nơi xa lắm:

– Dương thích thì bà… cho đấy!

Tôi bừng tỉnh và vội vã như sợ bà bỏ đi:

– Cháu… cháu thích ạ!

Như chỉ chờ có thế, bà đổ ập lên người tôi. Hổn hển hôn và hối hả cởi quần áo tôi ra. Bà vồ vập và cuống quýt nắm dương vật tôi mà vuốt, mà nắn và đưa lên miệng để mút. Cặc tôi giật giật trong miệng bà. Tôi cũng vùng dậy đè nghiến bà xuống giường, tụt nhanh quần bà xuống tới gót chân và hấp tấp ấn cái buồi vào cửa lồn nhầy nhụa nước nhờn của bà. Một tiếng ót rất nhỏ và trơn. Một tiếng rên từ cuống họng bà. Bà ưỡn mông đón hứng những cú dập đầu đời của đứa cháu ngoại 15 tuổi. Tôi cứng mông và như bị vỡ òa sức khi những cú giật sau mỗi loạt tinh khí bắn sâu vào trong lồn bà. Bà ôm ghì lấy lưng tôi và cựa quậy đôi chân để đẩy cái quần ra khỏi gót. Bà hấp háy đôi mắt sáng rực trong bóng chiều nắng đã nhạt dần…

– Khiếp! Hăng như trâu cà. Tưởng chưa biết gì mà sao thạo thế?

Tôi đã hoàn sức lại và muốn tiêp. Bà bảo:

– Hượm đã! Để người ta cởi hết ra cho mà ngắm đã. Liệu có đủ sức không…

Rồi bà cởi bỏ hết cả áo ra, trần truồng và tênh hếnh, ngồn ngộn gọi mời.

Giờ tôi mới được ngắm nhìn thân thể bà. Trắng nõn và đầy đặn. Cặp vú to tròn cá núng nính, thây nẩy mỗi khi bà xoay mình…

Tôi vồ lấy cặp vú ấy mà nắn bóp. Tôi cúi mặt xuống cặp vú ấy mà hôn hít bú mút. Mùi mồ hôi của bà như kích thích, như gạ gẫm. Tôi lướt lưỡi dần xuống lồn bà, liếm dọc khe và lách lưỡi vào đúng như cách cậu thiếu niên trong cuốn sách vừa đọc trộm.

Bà vừa thở, vừa rên, vừa nói:

– Dương ơi! Cho bà lần nữa đi! Nhanh lên…

Tôi lại bừng bừng và hùng hục địt, lại nghệt mặt rúm mông để xuất tinh. Sau 3 lần liên tục mới chớm thấy oải. Bà bảo:

– Thế thôi đã nhé. Để dành lần sau…

Bà ôm tôi thật chặt và thì thầm:

– Yêu không? Đừng bỏ nhé! Bỏ thì buồn lắm…

Bà chỉ nói trống không, không chủ ngữ. Nhưng tôi biết rõ bà nói gì.

Tôi hôn miệng bà, lưỡi tôi ngoắng cuộn lưỡi bà. Tóc bà rối tung vì tay tôi vò. Tôi lại nhét buồi vào lồn bà lần nữa. Bà kêu lên:

– Ối giời ơi! Sao mà sướng thế này! Dương ơi! Đừng bỏ Thủy (tên của bà) nhé! Thủy yêu Dương quá! E… m… em muốn chồng quá Dương… á á… ơi.

Tôi xuất tinh và vừa thở vừa nhìn vào mắt bà:

– Không! Cháu không bỏ bà đâu. Cháu muốn lúc nào cũng được… địt nhau với bà ngoại.

Bà cười hí hí và véo tai tôi:

– Địt nhau mấy choác rồi mà cứ bà bà cháu cháu thế này à? Rõ ngượng. Dương gọi Thủy là vợ đi!

Thế là từ đây chàng thiếu niên 15 tuổi đã có vợ 46 tuổi mà trước buổi nay cậu vẫn gọi là bà ngoại.

Bà nhẹ nhàng mặc quần áo chi bà và cho tôi:

– Mặc vào đi anh! Kẻo mẹ Thái về biết thì chết. Rồi vợ lại cho…

Chương trước Chương tiếp
Loading...