Chinh phục gái đẹp - Chương 8

Chương 27



Phần 27

Đinh Trường Sinh trên đường đi không biết vượt qua mấy cột đèn đỏ, cuối cùng là cũng đem Cổ Thanh Sơn đưa đến bệnh viện, nhìn xem Cổ Thanh Sơn đang bị đẩy vào phòng cấp cứu, Đinh Trường Sinh giữ thật chặt Dương Hiểu đang lo lắng không thôi, không cho nàng cùng đi theo vào bên trong phòng cấp cứu.

– Mẹ nuôi, không có sao đâu, không có việc gì, đừng quá lo lắng, có con ở đây. Đinh Trường Sinh một tay nắm lấy bả vai Dương Hiểu, an ủi nàng nói.

– Ai, cũng không biết ra sao rồi, đúng rồi… vừa rồi tiểu Chu có nói cho mẹ nuôi nói bác sĩ chuyên gia thành phố Giang Đô đến rồi, con biết chưa?

Dương Hiểu đột nhiên hỏi.

– Con chưa biết, đi… chúng ta đến đó thử xem.

Đinh Trường Sinh nói với Dương Hiểu…

– Con cứ đi đi, mẹ ở đây trông coi cha nuôi, con cứ trao đổi với bác sĩ chuyên gia thử xem có thể sớm chút giải phẫu được không?

Dương Hiểu đối với Cổ Thanh Sơn rất là lo lắng, sợ ông ta cứ như vậy mà lìa đời.

Đinh Trường Sinh gật đầu, đỡ Dương Hiểu đến cái ghế ngồi xuống, rồi chính mình đi tìm Khương bác sĩ để hỏi tình huống như thế nào, nếu bác sĩ chuyên gia đã đến, khẳng định cũng là tìm đến Khương bác sĩ để xem bệnh án.

Quả nhiên, Khương bác sĩ tại đang trong phòng hội chuẩn, cách cánh cửa thủy tinh, Đinh Trường Sinh liền nhìn thấy bác sĩ chuyên gia kia đang cùng Khương bác sĩ thảo luận cái gì đó, Đinh Trường Sinh liền đẩy cửa đi vào, bọn họ cũng đang tập trung nên không có quay đầu nhìn hắn, mà là một mực nhìn chăm chú lên trong máy vi tính các ảnh chụp…

– Bác sĩ Khương, đối với phán đoán của cô tôi có chút bất đồng ý kiến, ung thư tuyến tụy là không có sai, nhưng khôi u này là ác tính hay bình thường vẫn không thể dễ dàng có kết luận như vậy, nếu như là bình thường, người bệnh còn có khả năng kéo dài thời gian thêm mấy năm, nhưng nếu là ác tính, đoán chừng hiện tại có làm giải phẫu cũng không còn kịp nữa rồi.

– Phán đoán của tôi là ác tính đấy, cho nên tôi vẫn luôn khuyên người nhà gia thuộc mau chóng tiến hành giải phẫu, nhưng cứ trước sau lần lửa kéo dài trễ nãi nhiều ngày như vậy, chỉ sợ thời cơ trị liệu tốt nhất đã qua.

Khương bác sĩ kiên duy trì ý kiến của mình…

Đúng lúc này bọn họ mới quay đầu lại thì mới thấy Đinh Trường Sinh.

– Hai vị bác sĩ, tôi thấy vô luận là ác tính hay là bình thường, cũng đều phải nhanh một chút để làm giải phẫu, hôm nay không được, thì cũng có thể ngày mai…

Đinh Trường Sinh nói ra…

– Yên tâm đi, chúng ta chuẩn bị một chút, sáng sớm ngày mai sẽ tiến hành giải phẫu, chúng ta nhất định sẽ làm hết sức.

Một vị bác sĩ chuyên gia khác từ Giang Đô tới nói ra.

Đinh Trường Sinh gật đầu, không có nói thêm gì nữa, chữa bệnh cùng giáo dục đều là giống nhau, đó là không thể đoán trước được điều gì xảy ra, không thể nói bỏ ra tiền thì nhất định có thể chữa khỏi bệnh, cho nên khi đem quyền chủ động giao cho người khác, đây cũng là điều rất là bất đắc dĩ…

Đinh Trường Sinh tại trong hành lang bệnh viện, thì gặp Đường Linh Linh đến thăm Cổ Thanh Sơn, nhớ tới tối hôm qua một đêm hoang đường, Đinh Trường Sinh cũng cảm thấy xấu hổ, còn Đường Linh Linh đúng lúc này ngược lại là không có lo lắng đến sự tình như vậy.

– Cố chủ nhiệm ra sao rồi?

– Đang ở bên trong phòng cấp cứu, chuẩn bị ngày mai làm giải phẫu.

Đinh Trường Sinh đáp.

– Há vậy sao? À… em qua đây, để chị nói ra suy nghĩ của mình.

Đường Linh Linh đối với Đinh Trường Sinh nói xong, liền hướng đến cuối hành lang đi đến.

Đinh Trường Sinh trong nội tâm hơi hồi hộp, nghĩ thầm: “Xem ra chuyện không muốn tới cũng đã tới rồi, nợ phong lưu tối hôm qua của mình, nhìn xem Đường Linh Linh chắc là sẽ đòi…”

– Chị Đường, chuyện tối ngày hôm qua, là em không đúng…

– Tối hôm qua xảy ra chuyện gì? Chị như thế nào lại không biết?

Đường Linh Linh không đợi Đinh Trường Sinh nói xong, câu nói đầu tiên liền chận họng hắn, như thế lại càng khiến cho Đinh Trường Sinh có chút nghi ngờ chẳng lẽ không phải là nàng đến để hưng sư vấn tội…

– Nhưng…

– Đinh Trường Sinh, chuyện này chỉ có em biết và chị biết, nếu em dám để cho người khác biết rõ, chị liền thiến em ngay đó…

Đường Linh Linh mắt lộ ra hung quang nói.

Đinh Trường Sinh nhìn chung quanh một chút, thấy không có người nào, bản tính lưu manh lại liền lộ ra:

– Chị Đường, kỳ thật em lại có cảm giác tối hôm qua thì chị chủ động nhiều hơn a, em…

– Em nói thêm câu nữa thử xem?

Đường Linh Linh vốn định tiên hạ thủ vi cường để hù dọa Đinh Trường Sinh, bắt hắn phải nghe lời của mình, muôn ngàn lần không thể để cho việc này truyền ra bên ngoài, nhưng không ngờ tiểu tử này rõ ràng còn dám đùa giỡn ngược lại với mình, còn nói là mình chủ động, thật sự là đáng giận đến cực điểm.

– Được… được… em không nói nữa, bất quá nhà chị hiện đang ở đâu vậy?

Đinh Trường Sinh nghiêm trang hỏi.

Đường Linh Linh không biết là hắn đang trêu ghẹo mình, vậy mà còn hỏi:

– Để làm gì?

– Để em đến tìm chị ah.

– Câm miệng… đừng để cho chị nổi điên đấy…

Đường Linh Linh tuy nói như vậy, nhưng tức giận lại là giả, có câu nói đàn bà khi dính vào cái chuyện yêu đương thì chỉ số thông minh chỉ còn tương đương với heo, xem ra lúc này Đường Linh Linh mặc dù không có yêu đương Đinh Trường Sinh, nhưng bởi vì đã có quan hệ giao hoan với Đinh Trường Sinh, cho nên lúc này Đường Linh Linh chỉ số thông minh cũng không cao chút nào.

Thật ra Đường Linh Linh đến bệnh viện, một nửa là để xem tình hình sức khỏe của Cổ Thanh Sơn ra thế nào rồi, tại phòng họp nàng cũng nhìn thấy tình huống của Cổ Thanh Sơn, một nửa cũng là để thăm dò Đinh Trường Sinh, hắn chiếm được thân thể mình cả đêm, cũng không thể nào để hắn lẳng lặng kéo quần cứ như vậy mà đi, tuy nhiên vừa mới bắt đầu thì nàng tựa như hung thần ác sát cảnh cáo Đinh Trường Sinh không được nhắc lại chuyện này, nhưng trong nội tâm thì lại chính là nếu ngươi không đề cập tới chuyện này thì chính ta cũng sẽ nhắc ra, cho nên khi Đinh Trường Sinh đem lời này nói ra, thì trong lòng nàng tựa như là bị ngứa mà được gãi vậy…

– Đêm nay em không có thời gian, vì phải chăm sóc cho cha nuôi để sáng sớm ngày mai làm giải phẫu, sau này có thời gian em sẽ đến tìm chị, kỳ thật chị cũng không dễ dàng gì, đã lớn như vậy mà không có đàn ông kề cận chăm sóc, đàn bà thì cần đàn ông tưới tắm cày cấy để cho dễ chịu, chị trở về ngắm nghía trong gương thử xem, có phải bây giờ có cảm giác trẻ đẹp lại hơn trước rất nhiều?

Đường Linh Linh không cần ghe xong câu nói của hắn, đã quay mông bước đi rồi, trước kia không có cái tầng quan hệ này, thì Đinh Trường Sinh đâu dám trêu chọc mình, giờ thì tốt rồi rồi, hắn đã bắt đầu trêu chọc đùa giỡn, hơn nữa thằng này da mặt dầy không phải là bình thường, cho dù mình cay cú, nhưng lúc này ở trước mặt hắn, thì mình lại có cảm giác hình như là bị hắn lột ra trần truồng vậy, cái gì cũng đều bị hắn nhìn thấu.

Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/

Sau khi cuộc họp thường ủy hội tan tầm mười phút, sau khi có quyết định xong về nhân sự, thì theo tin tức lấy được từ người trong cuộc, so với con đường thông báo chính quy thì nhận được sớm hơn nhiều.

– Dương chủ tịch, tôi là Đường Linh Linh phòng tổ chức cán bộ, kết quả ra sao chắc cô cũng đã biết rồi chứ?

Đường Linh Linh sau khi ngồi vào xe hơi của mình, thì gọi điện thoại cho Dương Trình Trình chủ tịch huyện Thanh Hà.

– Chị Đường… cảm ơn chị, chờ lúc đến Hồ Châu, em nhất định sẽ đến cảm ơn chị.

– Được rồi… chuyện của cô đã xong xuôi, nhưng chuyện của tôi vẫn chưa có xử lý xong, nhớ nhắc cho chú của cô nhé, chờ lúc cô đến Dương nhậm chức bí thư khu Tân Hồ, tôi mời cô khách từ phương xa đến dùng cơm a.

– Ha ha… vậy thì tốt, em sẽ không khách sáo đâu, yên tâm đi, em nhất định sẽ để ý đến chuyện kia giúp.

Dương Trình Trình khi nhận được điện thoại của Đường Linh Linh thì đã biết kết quả của cuộc họp thường ủy hội rồi, bây giờ lại có thêm Đường Linh Linh nói rất chắc chắn đấy, trong thời gian ngắn ngủn mà nàng theo nhận được thông báo từ phòng tổ chức cán bộ báo cho biết được bổ nhiệm ở cuộc họp thường ủy thông qua, xem ra là có người xử lý sự tình này, bằng không thì chính mình sẽ còn ở tại huyện Thanh Hà một thời gian dài nữa đấy…

Lộ muốn đi phải từng bước một, quan cũng muốn từng bước thăng, bây giờ có thể từ huyện lên đến thành phố, đó là một bước tiến bộ cực lớn, hơn nữa từ một chủ tịch huyện, một bước đến thành phố Hồ Châu nắm vị trí bí thư khu Tân Hồ, một nơi phát triển kinh tế tốt nhất của thành phố, thì không phải là người bình thường có thể làm được, ít nhất trước đó, vẫn chưa có tiền lệ.

Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyen3x.xyz/

– Làm sao vậy? Vẫn còn lưu luyến nhìn theo sau? Chị thấy hai tròng mắt của em đều nhanh theo người đàn bà đó bay mất rồi.

Đinh Trường Sinh đang nhìn theo hướng của Đường Linh Linh ly khai, không có chú ý tới bên người thình lình không biết từ lúc nào đứng đấy một nữ y tá đang bưng khay thuốc.

– Ha ha… chị Chu cũng ghen sao?

– Thôi đi… ghen? Em làm gì mà có ý nghĩ tầm phào như thế chứ, đúng rồi, cô ấy là ai vậy? Thoạt nhìn thấy tuổi cũng khá lớn…

Chu Hồng Diễm không quên nhắc nhở Đinh Trường Sinh, như thế nào hắn lại ưa thích đàn bà lớn tuổi hơn, Chu Hồng Diễm không có có ý thức đến tuổi mình cũng không nhỏ, nhưng khi đàn bà ghen thì chỉ số thông minh xuống rất thấp.

Đinh Trường Sinh nhìn chung quanh, lại nhìn chằm chằm vào Chu Hồng Diễm, nhỏ giọng nói:

– Em thiếu khuyết tình thương của mẹ, nên cứ ưa thích đàn bà lớn tuổi, chị Chu… hay là chúng ta tìm một chỗ nghiên cứu thảo luận về vấn đề này đi.

– Chết đi… chị không có thời gian.

Chu Hồng Diễm sắc mặt lập tức ửng đỏ, lắc lắc cái mông khêu gợi hướng đến phòng làm việc của mình đi, còn Đinh Trường Sinh hình như là đã nhận được ám chỉ gì đó, cách Chu Hồng Diễm vài chục bước, liền đi theo sau lưng Chu Hồng Diễm sau, mãi cho đến khi bước vào phòng làm việc của nàng.

– Hả… thật đúng là đi theo? Chị nói cho biết trước là chị không có thời gian đâu, chị đang vội đây này.

Chu Hồng Diễm cười cười nhìn vào buồng trong.

– Không có việc gì, chị đang bận việc, em cũng đang rất bề bộn có khác gì đâu.

Nói xong Đinh Trường Sinh liền ôm lấy Chu Hồng Diễm, một tay rất nhanh luồn vào mép váy của nàng, tay vừa chạm đến cái quần lót ren bên trong thì đã bị Chu Hồng Diễm đưa tay đỡ lấy đẩy ra, đúng lúc này cánh cửa buồng trong mở ra, làm Đinh Trường Sinh giật mình hoảng sợ.

Đinh Trường Sinh không nghĩ tới Trịnh Tiểu Ngải lại ở chỗ này, hơn nữa nhìn qua bộ dạng như vậy hình như là đã xảy ra chuyện.

– Chị tại sao lại tới đây? Xảy ra chuyện gì phải không?

Đinh Trường Sinh hỏi.

– Hai người cứ nói chuyện, tôi đi kiểm tra phòng bệnh, lúc nào ra đi thì kéo cửa lại là được.

Chu Hồng Diễm cũng nhìn ra Trịnh Tiểu Ngải có việc, tuy hai người trên thực tế hiện tại đang dùng chung một gã thanh niên, nhưng vẫn có những chuyện không thể cùng tham gia vào, Chu Hồng Diễm biết rõ đạo lý này, cho nên biết điều liền đi ra ngoài để tránh hiềm nghi…

– Em nhìn xem cái này đi, mới sáng nay chị vừa nhận được, chị cũng không dám gọi điện thoại, cũng không dám đến cơ quan của em tìm, sợ là có người theo dõi, cho nên đánh liền gọi điện thoại cho chị Chu, nàng nói em đang ở tại bệnh viện, nên chị liền tới nơi này.

Trịnh Tiểu Ngải đem một phong thơ giao cho Đinh Trường Sinh.

Đinh Trường Sinh có một loại dự cảm bất tường, nhanh chóng nhận lấy phong thư, lấy ra xem xét, bên trong tất cả đều là ảnh chụp, có mấy tấm chụp Đinh Trường Sinh cùng Trịnh Tiểu Ngải ở trong nhà, mặc dù không có hình ảnh thân mật, nhưng Đinh Trường Sinh đi ra đi vào gian nhà đó thì có nhiều tấm, có tấm thì cùng đi với Trịnh Tiểu Ngải, đều chụp rất rõ ràng.

– Làm sao bây giờ đây, ai đã làm chuyện này?

Trịnh Tiểu Ngải run rẩy hỏi.

– Chị đừng có quá sợ, cứ ngồi xuống trước đi, có gì đâu mà sợ, đây cũng không phải là hình ảnh ướt át của chị và em lúc ở trên giường…

Đinh Trường Sinh mặc dù là nói giỡn, nhưng đây mới là chuyện hắn lo lắng nhất, xem ra sau này cần phải cẩn thận nhiều hơn nữa rồi.

– Em còn có tâm tư để đùa à, chị hỏi em, việc này em có biết là ai làm không?

Trịnh Tiểu Ngải vội hỏi.

– Um… có thể là tên hỗn đản Đàm Quốc Khánh kia, xem ra là phải tìm cơ hội đem hắn moi ra, nếu cứ tiếp tục như thế thì không phải là biện pháp, lúc nào cũng có một đôi mắt ở sau lưng nhìn chằm chằm vào, cái loại cảm giác này thật sự là không dễ chịu ah.

Đinh Trường Sinh lẩm bẩm, hoặc như là đang nói cho Trịnh Tiểu Ngải nghe.

– Vậy làm sao bây giờ?

Trịnh Tiểu Ngải là một người đàn bà, gặp được chuyện như vậy liền không còn tỉnh táo rồi, nên chẳng biết phải đối phó như thế nào.

– Sắp tới chị đừng có gặp em, phần em sẽ luôn âm thầm theo dõi chị, hắn đối với chuyện của em đã cảm thấy hứng thú như vậy, thì em tin rằng hắn nhất định sẽ bám theo em, cho nên chuyện chị tới nơi này tìm em, thì chắc hắn cũng biết rồi, cho nên việc kế tiếp có thể là hắn sẽ đưa ra điều kiện, khẳng định là hắn còn tìm đến chị đấy.

– Tìm chị? Tìm chị để làm gì? Chị sợ lắm…

Trịnh Tiểu Ngải vội nắm lấy tay của Đinh Trường Sinh, run rẩy hỏi.

– Chị không cần gấp, việc này không có quan hệ gì với chị đâu, mục tiêu của hắn là em, chị cứ yên tâm đi.

Đinh Trường Sinh an ủi…

– Thế nhưng trong nhà của chị còn ở hai cô gái kia, thì làm sao bây giờ? Các cô ấy bây giờ cảm thấy tiếng gió đã đi qua, cho nên cứ đòi muốn đi ra bên ngoài dạo.

Trịnh Tiểu Ngải nhắc đến chị em Cốc Điềm Điềm và Cốc Nhạc Nhạc, nhưng đúng lúc này đòi đi ra ngoài không phải là thêm loạn sao? Tin rằng chẳng những là Đàm Quốc Khánh, mà rất có thể là người của Triệu Khánh Hổ, thậm chí là người của Bạch Khai Sơn cũng có thể nhìn chằm chằm vào mình, Đinh Trường Sinh rất cảnh giác nói.

– Không được, nói cho các nàng biết, nếu muốn đi ra ngoài, thì hãy về quê quán đi, đừng có ở lại tại thành phố Hồ Châu này.

Đinh Trường Sinh nói quyết liệt.

Hắn còn cho tới bây giờ còn chưa có cảm giác được nguy hiểm đang tiến đến, hắn vẫn cho là mình chỉ cần còn ở tại thành phố Hồ Châu thì sẽ không có ai dám có ý đồ gì với mình, nhưng bây giờ xem ra, hoàn toàn không phải là như vậy, chính mình đã quá lạc quan rồi, một Đàm Quốc Khánh không đáng để lo, ít nhất mình vẫn biết có người như vậy tồn tại, nhưng còn những kẻ khác thì mình không biết, còn ai đang nhìn mình chằm chằm vào mình đâu này?

– Tốt rồi, chị cứ đi về trước đi, nếu như Đàm Quốc Khánh gọi điện thoại cho chị, chị cứ nói cho hắn biết, hắn hãy trực tiếp cùng em liên hệ, em sẽ cùng hắn trao đổi một chút.

Đinh Trường Sinh an ủi Trịnh Tiểu Ngải nói.

– Được rồi… nhưng chị vẫn sợ, em… thật sự không có sao chứ?

– Yên tâm… À… sau này đừng có mở màn cửa sổ trong nhà ra, còn nữa, sau khi trở về kiểm tra trong phòng có những thiết bị chụp ảnh lén hay không, cần phải tìm kiếm cho cẩn thận, Đàm Quốc Khánh thật đúng là xuống vốn đầy đủ.

Đinh Trường Sinh mỉm cười nói.

Chương trước Chương tiếp
Loading...