Chinh phục
Chương 4
“Này Kha, lại đây với mẹ nào!” Nụ cười của mẹ tỏa nắng trong gió biển khiến con tim tôi rạo rực. “Bên này!” Mẹ lại tiếp tục vẫy tay ra hiệu.
“Mẹ làm gì trong này thế? Đi biển mà không tắm à?” Tôi chạy lại núp dưới bóng một cây dù lớn.
“Từ từ đã nào, đây cũng đâu phải là lần đầu tiên con đi biển đâu, đừng có trẻ con như thế chứ!” Mẹ tôi lục trong túi một lúc lấy ra hộp kem chống nắng, “Con biết mình phải làm gì rồi chứ!”
Chẳng đợi tôi trả lời mẹ ngả mình nằm úp xuống ghế, tấm lưng trắng hồng không tì vết làm cho tôi có chút bất ngờ. Dù cũng có phần không đúng khi nói mẹ đã lớn tuổi, nhưng ai lại tin một người phụ nữ hai con lại có một cơ thể ngọc ngà đến như vậy. Trong mười người phụ nữ thì có ít nhất bảy, tám người ao ước có được một phần vẻ đẹp của mẹ tôi, những người còn lại thì chắc chắn không phải phụ nữ. (Hơi khoe khoang thật!).
“Làm gì mà ngồi đực ra thế!” Mặc dù mẹ không quay lại nhìn nhưng hiển nhiên vẫn biết thằng con trai đang đờ đẫn nhìn mình.
“À… vâng!” Tôi giật mình đáp rồi nhanh chóng đổ kem ra tay thoa đều lên lưng mẹ.
Làn da mềm mượt cùng với cái mát lạnh của kem chống nắng, tay tôi dễ dàng xoa bóp khắp người mẹ. Từ hai bả vai đến giữa lưng rồi cuối cùng sát xuống bờ mông to tròn. Tất cả đều rất kích thích. Bộ ngực khổng lồ của mẹ bị nằm ép xuống nên càng căng bóng sau lớp vải bikini mỏng tanh. Tôi giả vờ làm bộ trượt tay xuống sờ vào bầu vú đó, từ từ từng chút một khẽ đưa năm ngón tay di chuyển, bóp nhẹ. Thấy mẹ cũng không phản ứng gì tôi liều lĩnh trèo lên người mẹ, ôm lấy cả hai bầu vú từ phía sau.
“Ah… Nặng mẹ!” Mẹ tôi bất giác la lên. “Cái thằng quỷ! Muốn bóp thì bóp đi chứ làm gì leo cả người lên thế!” Giọng mẹ mắng tôi nhưng chắc mẹ cũng đang nứng nên chẳng có lớn tiếng gì mấy. Nhưng câu nói đó đã khẳng định mẹ đã hoàn toàn thuộc về tôi, giờ tôi muốn làm gì với cơ thể dâm dục này đều được cả.
Tay tôi cứ thế bóp nắn hai quả vú sữa to bự, cảm thấy hơi vướng nên tôi lột luôn cái bộ bikini trên người mẹ. Giờ đây hai bàn tay tôi cảm nhận rõ từng mili một trên bộ ngực. Ngón tay tôi bắt đầu tìm đến hai đầu ti đã săn cứng, tôi nhéo nhẹ khiến tiếng rên đầy thỏa mãn của mẹ phát ra.
“Ah… ah… Nhột con… um… um!” Miệng mẹ thở gấp có vẻ như cơ thể mẹ khá nhạy cảm với những kích thích của tôi. “Này… um… con cảm thấy có gì tốt ở một bà già như mẹ chứ?”
“Ưm, con cũng không biết nữa, chỉ là con muốn dành thời gian cho mẹ thôi, dù gì bố cũng ít khi quan tâm tới mẹ mà!” Câu chuyện của chúng tôi tiếp diễn trong lúc hai người đang mơn trớn cơ thể nhau. Tay tôi vẫn xoa bóp bộ ngực căng tròn, trong khi đó mông mẹ lại lắc lư cạ vào con cặc phía dưới đang cương cứng lộ cả ra bên ngoài.
“Nếu con thấy vui vì điều đó thì mẹ cũng không vấn đề gì. Thật sự đã lâu lắm rồi mẹ mới có được cảm giác hạnh phúc như bây giờ!” Giọng mẹ hơi trầm xuống, “Cảm ơn con… đã quan tâm tới mẹ… um!”
“Vâng… nhưng…” Tôi cảm thấy ngượng một chút vì những việc mình đã làm. Tôi cố biến mẹ thành một cái lỗ đụ dâm đãng, trong khi đó mẹ lại nghĩ về tôi như là một người con biết yêu thương mẹ mình. Tôi tự chửi bản thân mình thật khốn nạn! Sau này nhất định phải xóa bỏ cái suy nghĩ chết tiệt đó.
“Sao con không làm tiếp đi?” Tay tôi không di chuyển nữa, tôi cũng rời khỏi người mẹ sau đó, “Con…”
“Suỵt…” Mẹ đưa tay lên miệng tôi ra hiệu, “Mẹ hiểu rồi!”
Tiếp ngay sau, mẹ đẩy người tôi xuống ghế rồi từ từ kéo quần tôi xuống. Con cặc cương cứng của tôi ở ngay trước mặt mẹ. Miệng mẹ mở ra nuốt trọn cặc tôi, chiếc lưỡi đưa đẩy xung quanh, liếm láp quanh thân cặc.
“Chỗ này của con cần được chăm sóc đúng không?” Ánh mắt hiền dịu của mẹ đánh thức tôi khỏi những suy nghĩ trách móc bản thân. “Đứa trẻ biến thái! Không biết mẹ đã dạy con kiểu gì mà để con trở nên như vậy!”
“Mẹ à…” Tôi không biết có nên nói ra điều này hay không? Nhưng không nói thì bản thân cảm thấy khó chịu vô cùng với những mâu thuẫn trong đầu. Một mặt tôi nhận ra bản thân mình tội lỗi đến mức nào, quan hệ với mẹ ngay sau lưng bố, một mặt cảm giác như hòa làm một với mẹ mỗi khi làm tình khiến tôi thấy hạnh phúc.
“Sao thế?” Mẹ vẫn đang mân mê cặc tôi.
“Con…”
“…”
“Con yêu mẹ!” Tôi lấy hết dũng khí để nói ra tình cảm trong lòng.
“Cái thằng ngốc! Ai lại chẳng yêu mẹ mình!” Mẹ tôi cười đùa như chưa hiểu ý của tôi. Tôi nhanh chóng kéo người mẹ đứng lên, ôm vào người. Cái ôm bất ngờ khiến mẹ đứng hình không biết nên làm gì.
“Anh yêu em!” Giọng tôi đủ nhỏ chỉ để mình mẹ nghe thấy.
“Ơ!” Mẹ bị lôi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác nên chẳng kịp phản ứng gì.
“Con đã suy nghĩ kỹ rồi! Nếu bố không thể cho mẹ hạnh phúc thì con sẽ là người làm điều đó cho mẹ!” Tất cả cảm xúc đều đổ dồn vào câu nói.
“Mẹ biết!” Hai tay mẹ cũng từ từ vòng ra sau ôm lấy tôi, “Cuối cùng con cũng chịu nói ra! Mẹ là phụ nữ mà, chủ động nói ra tình cảm của mình trước thì thật sự khó, còn không kể đó là với con trai của mình. Nhưng giờ đã khác rồi!” Mẹ ngước lên nhìn vào mắt tôi, đôi ba giọt lệ đã lăn dài.
Trong cảnh hoàng hôn yên bình ở biển, bãi cát trắng cũng đã phủ một lớp màu vàng đỏ cuối ngày, có hai người trao cho nhau nụ hôn thắm thiết. Những đợt sóng vỗ bờ dạt dào hòa cùng với tiếng chim về tổ, trái tim họ như cũng tìm về chung nhịp đập. Không gian như tĩnh lại, thời gian như ngừng trôi để giữ mãi khoảnh khắc bình yên nơi đây. Cơn gió nhẹ lướt qua mang theo hương vị ngọt ngào của tình yêu bay mãi, đến nơi nào người ta cũng nghe thấy thoang thoảng “Em cũng yêu anh, con trai của mẹ!”
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chinh-phuc/
Ơ! Sao mình cảm thấy khó thở thế nhỉ? Mũi cũng đau nữa, giống như có ai đó đang bóp nó lại vậy.
“Dậy đi cái tên ham ngủ kia!” Giọng ai đó quen quen vang lên trong đầu tôi. Bực thật! Đang lúc tình cảm lãng mạn lại bị phá đám.
*Bốp…
Cái tát như trời giáng khiến tôi giật mình tỉnh giấc. Trong phút chốc, đầu tôi nửa tỉnh nửa mê quan sát xung quanh xem mình có phải đi chầu ông bà rồi không.
“Anh còn định ngủ đến khi nào nữa hả?” Đây chính xác là giọng của con em ranh ma. Trời đánh mày! Mới sáng sớm chưa gì đã ăn ngay cái tát nổi đom đóm mắt, hỏi có điên không cơ chứ!
“Con nhỏ này, mới sáng mà mày mà mày làm gì thế hả? Chỉ cần gọi là anh…” Mắt tôi từ từ lấy lại chút ánh sáng, quang cảnh xung quanh cũng nhìn rõ hơn. “Wow!” Tôi như tỉnh cả ngủ, mắt chữ O mồm chữ A khi nhìn thấy con em. Chiếc áo trắng thường thấy ở nữ sinh, cùng với cái váy ngắn hết cỡ dường như chỉ có thể che hết phần mông trên, để lộ đôi chân trần trắng muốt. Não tôi đang tự hỏi, học sinh bây giờ đi học hay đi gạ địt nữa. Thật sự chúng rất ngắn so với chiều cao khoảng một mét sáu lăm của em tôi và bó sát cơ thể. Bộ ngực đang phát triển của nó làm căng hết cả ba cái cúc áo đầu tiên từ cổ xuống, dường như chúng có thể bung bất cứ lúc nào. Hơn nữa tôi còn có thể thấy một phần của áo lót phía trong lộ ra. Tôi tự thắc mắc: Cái áo là hàng đặt trên mạng và bị lệch size hay là do con bé “lớn” nhanh nên mới tạo ra cảnh tượng lóa mắt như vậy.
“Này, mày mua cái áo này khi nào đấy?” Tôi không thể kìm hãm tính tò mò của mình lâu thêm.
“Ưm… Khoảng năm tháng trước!” Con bé để tay lên đầu suy nghĩ một lúc.
“Hửm?” (Are you kidding me?) Tôi thật sự không thể tin nổi. Chỉ mới năm tháng mà cái áo như sắp phải quay về với xưởng may vậy. Giống như một con laptop năm, sáu triệu mà thằng sử dụng bắt nó phải chạy một con game nặng một trăm gigabyte vậy. Sớm muộn gì cái áo đó cũng đi tong.
Tỉnh táo hơn một chút tôi rời khỏi giường đi vào nhà vệ sinh trong phòng. Vừa đánh răng rửa mặt xong, đang định lấy khăn lau thì có một cảm giác đau nhói ở mũi, giống như ai đó vừa nhéo nó xong vậy. Tôi nhìn kỹ vào gương thấy nó đã đỏ ửng.
Con bé chết tiệt!
Tôi bước nhanh ra khỏi phòng vệ sinh để tìm nó tính sổ.
“Sao mày lại nhéo mũi anh mày vậy? Đau muốn chết!” Vừa nói tôi vừa chỉ tay lên mũi của mình.
“Em đâu có nhéo đâu!” Con bé làm ra vẻ ngây thơ vô tội.
“Thế thì mày giải thích sao với cái mũi này của anh đây?”
“Em dùng cái này nè! Hi hi!” Con bé lấy từ đằng sau ra một cái kẹp phơi quần áo. Không ngờ nó cũng có thể nghĩ ra cái trò ác ôn này. Hôm nay anh nhất định phải dạy dỗ mày tử tế mới được.
“Cho anh mượn cái đó chút!” Tôi giả vờ bình thản.
“Hứ! Ngu gì! Đưa cho anh để anh mách mẹ à?” Tay con bé vội thu lại, giấu cái kẹp ra đằng sau lưng.
Đúng là tôi không giỏi trong việc giả vờ lắm. Nhưng không sao, nó không muốn đưa thì mình sẽ bắt nó vừa khóc vừa đưa vậy.
Kế hoạch “giả nai” đã không thành công, tôi nhanh chóng chuyển sang kế hoạch “đánh cướp”. Dùng lợi thế về tốc độ và sức mạnh của mình dễ dàng khống chế cả hai tay của con em và giơ nó lên cao giống như nó đang bị trói treo vậy.
“Thế nào, có đưa không?” Tôi đắc chí.
“Hì hì, em đưa em đưa!” Nó lại trưng ra cái bản mặt dễ thương để làm tôi lơ là. “Daaa… Chết này!” Tay tôi vừa mới nới lỏng một chút liền bị con em rút tay về thi triển liên hoàn đấm. Lực tay của con bé cùng với bị tấn công bất ngờ khiến tôi mất đà ngã ra đằng sau. Trong lúc quơ tay cuống cuồng để tìm điểm bám vào, ai ngờ lại túm ngay váy của con bé làm cả hai cùng mất thăng bằng.
“Aaa… đau…” Người tôi ngã xuống, cả tầm nhìn trước mắt bỗng tối sầm lại như bị thứ gì đó che khuất, đầu cảm thấy hơi nặng giống như bị đè lên.
“Ah… anh!” Hình như có ai đó vừa rên thì phải, “Anh… ah… chờ đã…”
Con bé… đang rên sao? Vậy đây là… Mông con bé. Tôi từ từ đưa tay kiểm tra phía trên, xem thứ gì đang đè lên mặt tôi. Không quá ba giây tôi nhận ra ngay đó là một bờ mông căng tròn chắc nịch. Nếu… tay tôi đang chạm vào mông thì… ngay mặt tôi chính là… lồn của con em.
Lớp vải trắng cùng với mùi hương đặc biệt đập thẳng vào trong tâm trí tôi ngay lập tức.
“Ưm… ưm…” Giọng con bé yếu ớt, hai bắp đùi cũng co lại.
Đầu tôi như muốn nổ tung trong phút chốc. Mùi hương này thật sự khiến tôi không thể cưỡng lại mà hít lấy. Lưỡi cũng đưa ra liếm nhẹ lên lớp quần lót.
“Ah… a… cảm giác này là sao? Um… um…” Hông em ấy bắt đầu tự di chuyển, liên tục cạ vào miệng và mũi tôi. “Anh đang… làm gì… vậy… Ở dưới em… thấy lạ lắm! Um… um…”.
Tiếng rên của con bé khiến trong người tôi nóng ran, ngọn lửa dục vọng bắt đầu bốc lên. Tay tôi tham lam, đưa lên phía trên sờ soạng bộ ngực “phát triển quá mức”. Dù chỉ mới chỉ xoa bóp bên ngoài, cách cả hai lớp áo nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận rõ rệt nó to tròn cỡ nào. Khoảng cỡ B hay C gì đó (duy truyền chăng?), Tuy nhỏ hơn mẹ đôi chút nhưng rất vừa tay và hơn hết là không bị chảy xệ. Cũng đúng! Nó mới có mười tám tuổi.
Tôi tiếp tục lần mò khám phá đôi gò bông trong khi phía dưới vẫn đá lưỡi vào lớp quần lót trắng muốt. Con em lúc này cũng đang quằn quại, uốn éo người, vừa có ý đứng dậy nhưng cũng vừa muốn được “chăm sóc” thêm.
“Ưm… ư… ưm… nó… nó… sướng! Bên dưới mình… nóng quá… um!” Tiếng rên yếu ớt càng làm tôi muốn tiến xa hơn.
Hai bàn tay tôi nhanh nhẹn mở từng chiếc cúc áo trên người con em rồi banh sang hai bên. Bây giờ tôi có thể cảm nhận “món quà của tạo hóa” một cách chân thật nhất. Hai bầu vú con bé nảy nảy mỗi khi tôi bóp nhẹ, đầu ti cũng săn cứng lại làm ngón tay tôi ham muốn nhéo chúng.
“Á!” Khi tôi mới day nhẹ lên đầu ti, con bé bỗng giật mình la lên khiến tôi vội buông tay ra.
“Ơ… anh xin lỗi!” Tôi hơi bất ngờ vì phản ứng của con em, có vẻ như đây là lần đầu có người chạm vào ngực nó.
“Ưm… em không sao…” Con bé mới lúc nãy còn năng động chọc phá tôi giờ đang thu mình, ngượng đỏ cả mặt. “Anh… sao anh không làm tiếp… Nó… làm em… sướng… lắm!”.
Câu nói như mở đường cho con quỷ dục vọng trong tôi. Tôi ngồi hẳn dậy, đặt con bé ngồi vào lòng mình, hai chân nó quặp ra sau lưng tôi, tay tôi ôm lấy eo và từ từ đặt lên môi em ấy một nụ hôn nhẹ nhàng. Hơi thở nóng hổi có hơi gấp gáp của con bé như chứng minh cho sự đổ gục của tâm trí.
Cảm giác tội lỗi giữa hai chúng tôi dần tan biến, thay vào đó là phần đê mê trong giây phút hai người ôm lấy nhau. Ngực con bé ép sát vào người tôi, dù hơi vướng một chút nhưng nhờ thế tôi mới cảm nhận được độ “khủng” của nó, hai đầu ti săn cứng lại liên tục cạ vào làm tôi muốn bóp chúng.
Cứ như thế, Thư nhắm nghiềm mắt mặc cho tôi dùng lưỡi từ từ tiến sâu vào trong miệng. Sự ướt át bắt đầu được bổ sung nhờ tôi liên tục mơn trớn em ấy. Sự mềm mại của làn da là thứ tôi cảm nhận được khi cả hai cùng tiếp xúc.
“Ưm… anh… bên dưới… em… um… nóng…” Con bé nói trong khi đón nhận nụ hôn của tôi. Tôi biết Thư đang cảm thấy thế nào, một cảm giác như có một ngọn lửa đang cháy trong người, rạo rực và khó chịu, mong muốn có cái gì đó đút vào để giải tỏa, lồn cứ cố co thắt rỉ nhẹ ra một ít chất nhờn.
“Vậy thì để anh giúp em!” Tôi luồn tay xuống phía, miết nhẹ rốn đến tận lồn con bé. Một cảm giác đê mê khiến tôi không kiểm soát được bản thân mình. Để đến lúc, ngón tay tôi đã vào trong lồn con bé thì mới nhận ra mình đã đi quá xa. Tôi định rút tay ra nhưng… gì đây? Tay tôi như bị mắc kẹt lại trong lồn của Thư vậy. Lồn con bé thắt lại giữ chặt ngón tay tôi.
“Chúng ta đi xa quá rồi!” Tôi bắt buộc phải nói với con bé để kết thúc cuộc tình loạn luân này lại.
“Ưm… em không thể… bên dưới của em… muốn giữ lấy nó… um!” Thư lắc đầu không muốn dừng lại. Con bé thể hiện rõ vẻ đáng thương và tội nghiệp trên khuôn mặt, nước mắt đã ứa ra làm tôi cảm thấy khó xử.
“Được… rồi!” Tôi nhanh chóng đút ngón tay sâu vào trong lồn con bé, kích thích từng thớ thịt ấm nóng bên trong làm em ấy ra nhanh nhất có thể. Từ cú dập cứ thế nhanh dần, cho đến khi một dòng nước trắng đục bắn ra làm ướt cả bàn tay tôi.
“Hahh… haa…” Thư gục đầu vào vai tôi mà thở hổn hển, “Em… vừa tè… ra mất!”
Con bé không biết đó là dâm thuỷ ư? Có vẻ nó vẫn nghĩ những gì xuất ra từ âm đạo đều là nước tiểu. Haizz, con bé còn quá ngây thơ so với cái thân hình gợi dục đó.
Chúng tôi giữ nguyên tư thế nghỉ ngơi đó khoảng năm phút thì:
*Cộc cộc…
“Hai đứa làm gì trong phòng lâu thế? Sắp trễ giờ rồi đấy!” Tiếng gõ cửa của mẹ làm chúng tôi giật mình buông nhau ra.
“Dạ… dạ vâng!”
“Tụi con xuống ngay đây!”
Cuộc tình thoáng chốc bị dừng lại. Tôi đưa mắt nhìn sang thì thấy con bé đã vội cài lại cúc áo, vén váy xuống và cuối cùng là chỉnh lại đầu tóc.
“Ưm… Anh này! Vừa rồi… anh xem như chưa có gì xảy ra nhé!” Mặt con bé ửng đỏ ngượng ngùng.
“À… anh biết rồi!” Chúng tôi trở lại tâm thế bình thường và cố quên đi những gì đã làm lúc nãy.
Hai anh em mở cửa xuống xe bố đang đợi sẵn. Lúc chuẩn bị đóng cửa phòng lại tôi mới để ý, chiếc quần lót của con bé cởi ra vẫn còn ở trên sàn. Tôi đưa tay hiệu thì nó bỗng nổi đóa lên đánh vào ngực tôi một cái rõ đau.
“Cũng tại anh hết đấy!” Khuôn mặt giận dỗi như sắp khóc đến nơi.
“Sao lại tại anh?” Tôi vẫn không hiểu sao mình lại bị đánh.
“Tại anh mà… lồn em bị ướt mất! Giờ mặc vào…” Giọng con bé thì thào.
Thế thì ai mới là người không chịu được mà để anh cởi ra. Tôi nghĩ trong đầu như thế chứ không nói ra.
“Thôi thì lỗi anh. Vào trong làm sạch rồi kiếm cái khác mặc vào, chứ con gái mới lớn ai lại thả rông như thế!” Tôi làm ra bộ dạng biết lỗi, “Nhanh đi, anh xuống nói bố đợi thêm chút nữa, không sao đâu!”
“Ưm… được rồi, em đi thay liền đây!” Con bé nhanh chóng chạy vô phòng vệ sinh rồi xả nước.
Lúc tôi vừa bước đến xe.
“Nhanh lên nào hai đứa! Hôm nay bố có cuộc họp rất quan trọng đấy!” Bố ngồi trên xe liên tục hối thúc chúng tôi.
“Bố ráng đợi con bé một chú, nó đang sửa soạn một số thứ!” Tôi ra sức năn nỉ.
“Thiệt tình! Giống hệt mẹ mày, mỗi lần chuẩn bị đi làm thì y như rằng…” Chưa kịp nói dứt câu thì mẹ bất thinh đứng ngay sau lưng tôi lườm mắt.
“Em như thế nào vậy, ông xã!” Một câu nói đầy cạm bẫy nụ cười hiền dịu như bao lần, trả lời hơi ngáo ngơ là tới công chuyện ngay.
“Hì hì, có gì đâu, chỉ là em trang điểm với chọn quần áo hơi lâu…”
“Hửm, anh vừa nói gì cơ?” Không khí xung quanh bắt đầu trở nên nguy hiểm.
“À, không không, ý anh là em đẹp thì anh chờ một chút xíu, chỉ một chút xíu thôi thì có gì to tát lắm đâu. Hì hì.” Điệu cười gượng gạo của bố khiến tôi không nhịn được.
“Thằng Kha mới về chưa tròn ngày mà anh đã nói xấu em với nó rồi!” Mẹ tôi thẳng bước ngồi ghế trước, bố cũng theo ngay sau.
“Anh có nói xấu gì đâu, khen em còn không hết nữa là!” Câu nói giả dối vừa kết thúc, bố quay người lại phía tôi nói nhỏ “Mẹ con đúng là đáng sợ mà!”
“Em nghe thấy đấy nhé!” Mẹ ngồi vào ghế khoanh hai tay dưới ngực, phong thái ung dung.
“Con bé làm gì lâu thế nhỉ?” Bố tôi giả vờ đánh trống lảng.
“Con đây!” Thư từ trong nhà đi ra. Trông con bé giờ đã ổn hơn hồi nãy, mái tóc được buộc ra đằng sau, trên đầu còn kèm thêm một cái kẹp tóc.
“Vậy thì đi nhanh thôi!” Bố tôi vội lên xem mở máy.
Có lẽ do ông mới bị mẹ dọa một phen nên cũng không để ý đến tâm trạng có phần hơi trầm xuống của Thư lúc này. Chúng tôi ngồi ở ghế sau nhưng mỗi người nép sát vào một bên. Ánh mắt con bé cố ý không nhìn vào tôi bằng bất cứ giá nào. Ngay cả khi tôi có ý định nói gì đó với Thư thì nó cũng chỉ cúi mặt.
Rắc rối rồi đây. Tôi với con bé thì nhiều lúc không ưa nhau thiệt nhưng để nói mà giận không thèm nói một lời thì đây là lần đầu tiên giữa chúng tôi. Lúc nhỏ, Thư luôn quấn lấy tôi như hình với bóng, chúng tôi luôn ở cạnh nhau, từ việc ăn uống, chơi đùa đến việc tắm rửa và ngủ nghỉ đều có nhau. Nhưng sau khi lớn lên, vì lẽ đương nhiên nên chúng tôi không còn lắm những điều đó chung nữa. Một cô gái cấp ba với cơ thể đang phát triển lại đi tắm chung với anh trai của mình thì bạn nghĩ sao.
Thế từ đó, giữa hai người dần tạo cho nhau ranh giới không thể xâm phạm.
Trở lại câu chuyện chính, sau khi đã đưa Thư đến trường, cả ba người chúng tôi tiếp tục hướng về công ty. Trước khi đến nơi tôi đã hình dung trong đầu công ty của bố là một nơi khá lớn hoặc ít nhất cũng là toà nhà cao tầng. Vì đơn giản để đủ nguồn lực và nhân sự phát triển một công nghệ tiên tiến như “Vecto” thì phải là tiêu tốn rất nhiều tiền của.
Nhưng khi đến nơi, có vẻ như những tưởng tượng của tôi lúc nãy khá nhỏ bé so với hiện thực. Một toà nhà đồ sộ, cao khoảng chừng mười tầng, có một bãi đỗ xe lớn dưới tầng hầm.
“Chào giám đốc, chào phu nhân!” Hai anh nhân viên bảo vệ đồng thanh.
Bố tôi đưa tay lên ra hiệu chào lại.
“Dạ thưa, đây là…” Một trong hai người nhìn về phía tôi, hỏi.
“Đây là con trai tôi.”
“Dạ vâng, chào cậu!”
Tôi cũng bất giác chào lại cho phải phép, một bài học mà tôi học quý giá mà tôi học được trong những năm tháng Đại học đó chính là phép lịch sự. Không quan tâm bạn đứng ở vị trí nào trong xã hội, dù bạn giàu hay nghèo đi chăng nữa, mỗi chúng ta đều xứng đáng có được một sự tôn trọng tối thiểu với người đối diện. Thế nên, tôi vẫn giữ được phép lịch sự chào lại họ. Mà nói ra thì, bố tôi cũng biết tuyển người thật, hai anh cùng làm bảo vệ nhưng nhìn qua thì có nhiều điều tương khắc lẫn nhau. Một người to cao, thậm chí khá béo, được cái miệng lúc nào cũng cười nói vui vẻ, người còn lại thì có thân hình hơi nhỏ con, nhưng trông có vẻ trầm tĩnh hơn anh kia.
Chúng tôi rời khỏi bãi đỗ xe, tiến vào sảnh lớn trong tòa nhà. Một nơi ngay từ khi mở cửa đã cảm thấy mùi của công việc. Vài chục người chạy qua chạy lại, tất bật với đống giấy tờ điện thoại.
Đi chưa được mươi bước thì từ đằng xa có một chị đeo kính mặc một bộ vest nữ, tay cầm một chiếc ipad đi về phía chúng tôi. Mặc dù lớp trang điểm hơn đậm nhưng vẫn toát lên vẻ thanh tú trên khuôn mặt. Vừa chạm mặt chị đã mở ngay trên màn hình danh sách một loạt những công việc.
“May quá! Ngài đây rồi giám đốc! Chúng ta sắp có một cuộc họp rất quan trọng với đối tác để bàn về dự án sắp tới. Họ sẽ đến đây trong khoảng hai mươi phút nữa thế nên tôi đã kêu người chuẩn bị sẵn để tiếp đón. À, những gì ngài dặn hôm qua tôi đã làm xong hết rồi ạ. Ngài có cần một tách cà phê cho buổi sáng không? A, chào phu nhân, xin lỗi vì tôi đã không để ý!”
Chị ta nói một tràng dài không ngớt, không nghỉ một chút nào. Trong khi tôi đang định hình lại những gì chị ấy nói thì bố vẫn vừa đi vừa nhìn vào danh sách làm việc.
“Được rồi, cô làm tốt lắm!” Như đã quen với điều này, bố tôi bình thản tiếp tục xem xét công việc. Trước khi chị ấy định rời đi, bố có gọi lại “À mà này, trợ lý Dung! Tôi đã dặn bao lần là cô cứ hấp tấp như vậy hoài, làm việc một cách bình thường thôi. Tôi đâu có hối thúc gì đâu.”
“Dạ vâng, thưa giám đốc! Tôi sẽ điều chỉnh lại!” Chị ấy trả lời khá máy móc. Có vẻ như chị ta không giỏi trong việc giao tiếp lắm, tôi tự nghĩ như vậy. Nhưng thôi, so với thân hình quyến rũ cùng với gương mặt xinh đẹp kia thì khuyết điểm đó cũng không đáng là bào. Bộ ngực không đến mức gọi là đồ sộ nhưng cũng vẫn khá bắt mắt, vòng eo thon gọn, cặp mông đẫy đà. Chị ấy mang vẻ đẹp của một người phụ nữ khoảng ngoài ba mươi, nhiều bộ phận trên cơ thể đã phát triển đến mức hoàn hảo. Hơi giống mẹ tôi về thân hình nhưng mọi thứ đều nhỏ hơi đôi phần. Nhưng có một điểm làm tôi ấn tượng đó chính là ánh mắt nghiêm túc và sắc lạnh kia, nó áp chế hoàn toàn tinh thần người đối diện, một cách dễ hiểu thì đôi mắt của cô ấy giống như một con dao vậy, bén và lạnh.
“Được rồi, cũng không còn nhiều thời gian.” Bố chỉ tay về hướng thang máy, “Con lên tầng ba sẽ thấy một cái phòng để là “Phòng thiết kế”, con vào chào hỏi mọi người trước. Bố cũng đã báo trước bên đó rồi, con cứ yên tâm.”
Trong lúc tôi tôi còn chưa kịp định thần lại trước vẻ đẹp kiêu kỳ của cô trợ lý thì bố đã ném cho tôi địa chỉ nơi cần đến rồi quay bước đi thẳng.
“Người ta đi xa rồi đó, Kha!” Một giọng nói sắc lạnh sượt qua gáy làm tôi giật bắn cả người. “Con không định đứng đây ngắm cô ấy cả ngày đấy chứ?”
“À, không! Tất nhiên là không rồi!” Tôi lắp bắp rồi cũng nhanh chân chuồn khỏi đó.
“Này, mẹ chưa nói xong mà!”
“Dạ… còn… gì… không… ạ?” Người tôi toát mồ hôi lạnh.
*Chụt…
“Làm tốt nhé, con trai!” Mẹ hôn vào trán tôi và nở một nụ cười đánh gục mọi thằng con trai. Đúng là mẹ vẫn luôn khó đoán, dù không biểu lộ rõ ràng nhưng tôi cứ có cảm giác mẹ biết hết những chuyện tôi làm. Và nếu điều đó xảy ra thì thật sự điều đó không hay một chút nào.