Chú chó nhỏ đáng yêu của em
Chương 29
“Em… em nói thật sao? Em thật sự không khinh thường chị” Tuyền giữ chặt bả vai Thư hơi lớn tiếng hỏi.
Thư nghe vậy khuôn mặt nhỏ lắc đầu biểu thị không có, ánh mắt to tròn hơi vương vấn nước mắt bên má nhìn lấy Tuyền.
Tuyền nở nụ cười xinh đẹp như hoa nở, lấy tay gạt đi nước mắt nơi khóe mắt người em gái thân yêu, hai tay nhẹ nhàng nắm lấy đôi bàn tay Thư nhẹ nhàng nói:
“Chị rất hạnh phúc, em gái không cảm thấy chị kinh tởm là chị vui rồi” Như nhớ đến điều gì, nụ cười Tuyền hơi gượng đi, ánh mắt hơi buồn nói:
“Nhưng mà nếu em muốn theo chị thì bạn trai em thì sao đây? Em với anh ta cũng đã quen nhau hai năm rồi, với lại cả hai cũng đã mặn nồng…” Tuyền định nói thêm thì dừng lại, môi hơi mím lại lộ vẻ khó xử.
Thư thấy được vẻ mặt khó xử của người mà mình yêu quý nhất thì đau lòng.
Thư nhớ đến những kỷ niệm đẹp của mình với bạn trai, lần đầu tiên hai người nắm tay bối rối, những nụ hôn ngọt ngào, và lần không lâu đây thôi chính là một đêm ân ái mặn nồng của hai người.
Ánh mắt Thư nhìn đến khuôn mặt buồn bã của Tuyền thì lòng do dự vụt tắt ngay, dứt khoán nắm chặt lấy đôi tay Tuyền nói:
“Chị, em bỏ bạn trai… em cũng chấp nhận, chỉ cần được ở bên chị, được cùng chị vui vẻ và hạnh phúc thì như thế nào Anh Thư cũng đồng ý”
Tuyền nghe vậy vui mừng ôm chặt Thư vào lòng, hơi thở gấp gáp lên do niềm vui bất ngờ, Tuyền ghé miệng bên tai Thư thì thầm:
“Thế còn chuyện của Bun thì sao, chị đã quan hệ và đã có thai với Bun rồi. Nếu xã hội biết được sẽ lên án chết chúng ta, chị không muốn em phải bị liên lụy vào chuyện này”
Anh Thư do dự nắm chặt nắm tay, nghĩ đến khuôn mặt khổ đau của Tuyền khi bị xã hội chỉ trích thì mở to mắt ra, nắm chặt tay Tuyền dõng dạc nói:
“Chị, em không muốn nhìn thấy chị buồn. Em cũng không muốn chị bị xã hội chỉ trích một mình, em muốn ở bên cạnh chị chia sẻ nỗi buồn này” Sau một hồi Anh Thư hít một hơi sâu, ánh mắt kiên quyết nhìn Tuyền đáp:
“Em cũng muốn được yêu Bun, được mang thai với Bun. Em sẽ cùng chị đi trên đoạn đường chông gai này”
Tuyền mở to mắt nhìn lấy Thư, hai mắt hơi rưng rưng lệ, nhẹ lấy tay áp lên má Thư nghẹn ngào:
“Em… em thực sự sẽ cùng chị yêu Bun, và cùng chị vượt qua ranh giới cấm kỵ này”
“Em chấp nhận, em không sợ đâu” Anh Thư kiên định đáp, ánh mắt dường như không sợ hãi điều gì nhìn Tuyền.
Tuyền ngước ánh mắt xinh đẹp nhìn vào ánh mắt Thư, ánh mắt hơi rưng nước mắt như muốn nói ra vô vàn cảm xúc trong hạnh phúc trong tâm hồn, Tuyền áp tay vào má Tuyền dịu dàng:
“Chị muốn cảm nhận trái tim em” Nói rồi nhẹ nhàng hướng đôi môi đỏ mọng tiến đến áp vào đôi môi nhỏ nhắn của Thư.
Thư cảm thấy tâm trạng cực kỳ xúc động, hai mắt khẽ nhắm lại hơi run run lên, dơ cao đôi môi lên đón nhận lấy nụ hôn của Tuyền.
Cảm nhận trên đôi môi mình như có một đôi môi mềm mại áp vào, cái đầu lưỡi nhỏ bé thấm đẫm nước bọt thơm lịm từ đôi môi kia khẽ cạy lấy hàm răng trắng ngọc của Thư muốn tiến vào trong.
Anh Thư không do dự khẽ mở hàm răng, cảm nhận đầu lưỡi kia tiến vào quấn lấy đầu lưỡi mình, nước bọt khẽ truyền qua giữa hai lưỡi, Anh Thư không bỏ sót má nuốt lấy hết thứ nước bọt thơm ngon ấy, đầu lưỡi đồng thuận quấn quýt qua lại với chiếc lưỡi đinh hương kia.
Không biết hai người hôn nhau qua bao lâu, chỉ thấy rằng dường như cả hai như quên đi mọi thứ xung quanh mà tận tình qua lại đầu lưỡi nhau, tình cảm dồn nén trong lòng tận tình trao cho đối phương.
“Ưm… ưm…” Anh Thư hơi thở bắt đầu trở nên gấp gáp, cơ thể cảm giác thiếu oxy, bàn tay khẽ đưa lên muốn đẩy Tuyền ra nhưng rồi cục cũng buông xuống do không muốn trái ý Tuyền.
Tuyền cảm nhận cơ thể đối diện cũng đồng trạng thiếu oxy như mình, Tuyền mạnh bạo nút chặt đầu lưỡi Thư vang lên một tiếng “Chụt” một cái rồi mới rời ra đôi môi ngọt ngào đối diện ra, một sợi chỉ bạc cứ thế tách ra từ đầu lưỡi hai người.
“Hờ hờ hờ…” Tuyền thở gấp từng hơi, nhìn cơ thể Thư đối diện cũng không khác mình là mấy liên phì cười, nũng nịu nói:
“Em nè, em thấy cơ thể chị thế nào?”
Anh Thư liếc ánh mắt nhìn đến cơ thể Thanh Tuyền, hai ngực to tròn cân xứng, eo nhỏ mông to khuôn mặt xinh xắn vô cùng cuốn hút, trong lòng Anh Thư vốn cũng tự tin về nhan sắc của mình giờ lại cảm thấy thua kém.
“Cơ thể chị… thật đẹp… bộ ngực chị cũng thật đẹp mắt” Anh Thư vô thức nói, bàn tay như mất quyền kiểm soát của não bộ mà dơ lên cặp ngực trắng muốt của Tuyền bóp lấy, cảm giác mềm mại căng tròn vô cùng truyền vào lòng bàn tay khiến Anh Thư thích thú không thôi.
“Ưm… Em bóp ngực chị thật thích… bóp nữa đi… đừng thương tiếc chị… ưm…” Thanh Tuyền rên rỉ nhỏ trong miệng, hai ngực ưỡn lên thuận tiện cho bàn tay Thư lộng hành.
“Thích… thích chết mất… ưm…”
Anh Thư nghe Thanh Tuyền sung sướng như vậy thì như được cô vũ, sự ngại ngùng do lần đầu thân mật cơ thể với nữ nhất thời biến mất hết, tay nghe theo Tuyền không thương tiếc mà bóp mạnh.
Không biết Thư đã nhào nặn hai bầu vú của mình được bao lâu, Tuyền do sung sướng quá nên ngả người về phía sau. Thư thấy vậy, lo sợ Tuyền tổn thương nên nhanh tay đỡ lấy lưng nàng, lo lắng hỏi han:
“Chị, chị không sao chứ, em bóp mạnh thế có làm chị đau không?”
Tuyền nhìn lấy ánh mắt có phần hơi hối lỗi do hành động quá tay của Thư thì lấy tay che miệng mỉm cười tinh nghịch:
“Em thật là ngốc đến đáng yêu mà” Rồi Tuyền nhìn lấy Thư cười dịu dàng:
“Em làm chị sướng đến chết mất”
Anh Thư nghe vậy cười nhẹ lên vài tiếng, trong lòng biết Thanh Tuyền không sao cũng thanh thản phần nào.
Tuyền cầm điện thoại lên xem thời gian, trên điện thoại hiển thị 7: 36, Tuyền cũng cảm thấy muộn rồi nên quay lại nói với Thư:
“Thư nè, em lên phòng tắm chung với chị không?”
Anh Thư cũng cảm thấy không nên từ chối Tuyền bèn đồng ý gật đầu, trong lòng thầm nghĩ dù gì cũng đã làm chị em rồi nên trong lòng tự nhiên cũng thoải mái hơn với Tuyền.
Tuyền khẽ gật đầu, quay sang khẽ xoa nhẹ lên đầu Bun đang ngồi bên cạnh, hiển nhiên là vì không nghe được lệnh Tuyền nên nó ngồi đời nãy giờ, Tuyền nhẹ nhàng xoa đầu Bun nói:
“Chị phải lên lầu đây, em cũng phải về nhà ngủ thôi” nhìn lấy ánh mắt Bun, Tuyền quay qua chỉ vào Anh Thư nói:
“À, nhân tiện cũng giới thiệu với em. Đây là Anh Thư, từ nay về sau sẽ là người một nhà với chúng ta, cũng là vợ của em đấy Bun”
Con Bun nghe thế thì vui mừng vẫy đuôi chạy xung quanh Thư trông hết sức vui vẻ.
Anh Thư trong lòng hơi ngại ngùng do chưa quen với việc này lắm, nhưng biết rằng sau này cũng sẽ trao thân cho Bun, đều sẽ trở thành người một nhà nên mỉm cười nói:
“Chị là Anh Thư, từ nay chị sẽ là vợ của em”