Cô Ba

Chương 2



Phần 2: Đêm Trừ Tịch

Tôi sống bình yên trong vỏ bọc hào nhoáng. Ban ngày là người làm công tận tụy, đêm đêm thành ông chủ quyền uy trên giường ngủ. Cô Ba, ban ngày vẫn là bà chủ lạnh lùng, mực thước, đêm đêm trở kẻ nô tỳ, si tình, đắm đuối mút liếm khúc dương vật to cứng của tôi.

Tôi nhập vai đến tuyệt hảo. Tôi thành kẻ đa nhân cách, khi đóng vai người đầy tớ chăm chỉ, khi đóng vai người tình tận tụy. Tôi vật lộn với ruộng rẫy, và cũng phải nhào lộn với gò đồi, eo co, với má môi mông miệng, vú đít Cô Ba. Làm vườn và làm tình là hai sứ mạng cao cả, to lớn trên vai tôi gánh vác. Khi nào tôi cũng hoàn thành.

Năm tháng qua đi. Tôi bước vào tuổi 29. Tôi đụ Cô Ba một cách kiên nhẫn, bền bỉ, nồng nàn, không mệt mỏi. Tôi càng đụ Cô, Cô càng trẻ đẹp phốp pháp ra. Mông Cô như to hơn. Vú Cô như căng tròn, đẫy đà, khiêu hãnh. Cô thường mặc đồ bó. Vòng eo Cô nóng bỏng như muốn thiêu đốt mọi ánh nhìn từ cánh đàn ông.

Gần Tết, cha mẹ từ Bắc vào thăm tôi. Cha tôi bảo, “Tam thập nhi lập. Đến tuổi ba mươi. Con phải lập gia đình.” Mẹ tôi bảo: Nhường sự lựa chọn cho tôi. Bằng không, mẹ đã chấm một cô ở quê. Cha mẹ cho tôi một năm chuẩn bị. Hạn cuối cùng, tôi phải có vợ vào Tết năm sau.

Cha mẹ tôi về Bắc. Tôi mang chuyện thưa với Cô Ba. Cô buồn sợ mất nhau. Tôi yêu Cô nồng nàn đắm đuối. Tôi không thể để mất Cô. Máu người lính trận trong tôi bừng tỉnh. Tôi quyết định lột bỏ chiếc mặt nạ mà tôi và Cô đã mang bao năm nay bước ra ánh sáng. Chúng tôi thành vợ chồng chính thức. Tôi nguyền rủa những thành kiến hẹp hòi. Người ta chấp nhận người đàn ông có vợ trẻ hơn, nhưng không cho phép điều ngược lại. Máu tôi như sôi lên. Tôi xô đổ mọi tường lũy, mọi rào cản phong kiến trói buộc vô hình trong đầu tôi bấy lâu nay.

Đêm đó, tôi đụ Cô Ba ở một tâm thế khác: Đàng hoàng hơn, bài bản hơn, công khai hơn, tha thiết hơn, bạo liệt hơn. Cô Ba quằn quại trong hạnh phúc. Tiếng rên to hơn mà không cần dấu diếm. Âm thanh phát ra khi dương vật tôi lao vào lồn Cô mà không e ngại những lời thị phi. Âm dịch trào ra ướt đầm áo gối. Chúng tôi ngậm mình trong đê mê, sung sướng.

Đúng như ước muốn của cha mẹ, tôi dẫn Cô Ba vợ tôi, con dâu của gia đình, về quê ăn Tết, ra mắt họ hàng. Cúng giao thừa xong. Cha mẹ tôi đi nghỉ. Chị gái về lại nhà chồng cùng xóm. Tôi bắt đầu đụ Cô Ba, trên chiếc giường tre, bên cạnh bàn thờ tổ, khói hương phảng phất, trong đêm Trừ Tịch. Tôi e chiếc giường tre không chịu nổi sức mạnh dồn dập của cơ bắp, và trọng lượng của hai cơ thể. Chúng tôi làm tình ngay trên nền nhà.

Tôi sực nhớ đến câu tục ngữ “Dao sắc không bằng chắc kê.” Tôi kê mông Cô Ba lên gối. Gối đặt trên nền nhà, vững vàng chắc chắn. Lồn cô ưỡn ra. Mu lồn nhô cao vừa nghiêm trang vừa đĩ thõa. Con cu như người lính chiến, lao vào chiếc lồn ướt đẫm yêu thương, nồng nàn quen thuộc.

Cô Ba ngậm chim tôi. Tôi đùa bảo: Đó là tư thế “Cóc ngậm giun.” Cô Ba không hiểu. Tôi giải thích, “Em trần truồng, ngồi xổm trên đất, giống như một con cóc khổng lồ. Chim tôi là con trùng hổ, người Bắc gọi là giun đất. Em đớp lấy chim tôi như con cóc đớp miếng mồi ngon lành béo bở.” Cô Ba cười, mút chim tôi nhanh hơn, mạnh hơn và bảo, “Bây giờ cóc muốn nuốt cảm miếng mồi vào trong bụng.”

Cô mút đầu chim tôi vào sâu trong họng. Lưỡi, răng, môi Cô cọ mạnh vào thân dương vật. Hai bàn tay cô nâng niu, vuốt ve bìu và hai tinh hoàn. Mùi nhang khói đêm giao thừa cùng mùi cơ thể Cô làm tôi điên loạn. Nếu không có cha mẹ tôi ở phòng bên thì có lẽ tôi gào lên vì sung sướng.

Tôi cố kiềm chế cảm xúc, và bảo Cô Ba quỳ gối chống tay giống như con chó Vện. Con Vện không đuôi, hai mông to tròn vểnh lên, hai mép lồn hướng về sau, lông dài đen lưa thưa mời gọi. Tôi quỳ xuống, đưa lưỡi liếm lồn Cô từ từ và kiên nhẫn. Tôi liếm, mút từ hai mép ngoài, đến mép trong, lông lồn Cô chạm vào mặt tôi. Âm dịch trào ra. Tôi ngửi mùi hăng hăng ngai ngái. Tôi mến vị mặn mòi quyến rũ của âm dịch, của tình dục và tình yêu.

Tôi bảo Cô Ba giữ nguyên tư thế như con chó Vện. Tôi đụ cô từ phía sau. Dương vật cong cong như một lưỡi liềm, lao vào, rút ra lồn Cô nhịp nhàng như một giai điệu. Chúng tôi quằn quại trong hạnh phúc, trong sung sướng.

Cô Ba bảo, “Sao bữa nay anh hăng quá vậy, đụ em vừa mạnh, vừa dài làm em ngây ngất.” Tôi bảo, “Đêm nay là đêm Trừ Tịch. Tôi có thêm sức mạnh thần linh và của quê hương.” Chúng tôi làm tình ngay tại căn nhà của tuổi thơ, tràn đầy kỷ niệm về con Vện, con cóc, giun đất và muôn loài côn trùng của quê hương, xứ sở. Gió heo may lạnh mùa đông rít ngoài khe cửa. Chúng tôi trần truồng, xoắn chặt nhau. Hai vú Cô chà xát vào ngực tôi. Chim tôi ủi vào háng lồn Cô. Hai tay tôi luồn ra sau sờ mó mông Cô. Tay Cô âu yếm bờ vai tôi. Giữa hai chúng tôi không còn khoảng cách, chìm vào giấc ngủ.

Sáng Mồng Một Tết. Tôi cùng anh rể hầu rượu cha trên sập gụ giữa nhà, trước bàn thờ, có di ảnh của anh trai tôi đã hy sinh ở Trảng Bàng, Tây Ninh năm 1972. Cô Ba ngồi cạnh tôi. Mẹ và chị ngồi bên, chứng kiến câu chuyện đầu năm.

Cha tôi hớp một ngụm rượu, rồi dằn ly xuống mâm, nói, “Anh con đã hy sinh. Con là út, nhưng thành con trai trưởng. Con phải gánh vác lấy sứ mạng của gia đình, dòng họ.”

Tôi thưa, “Thì con đang làm. Con phụng dưỡng, hiếu thảo, vâng lời. Cha mẹ muốn con lập gia đình. Con đã đưa vợ về ra mắt. Con đóng góp xuất đinh, xây dựng từ đường tổ tiên.”

Cha tôi trở nên gay gắt, “Cha mẹ không cẩn phải phụng dưỡng, không cẩn đóng xuất đinh. Cái cha mẹ cẩn là vợ chồng con phải có con trai, nối dõi tông đường. Anh đã mất. Con phải gánh vác lấy.”

Mọi người im lặng. Bầu khí quyển trong gian nhà như ngừng lại. Mặt tôi nóng ran. Cô Ba xin phép nói. Giọng con gái miền Nam mượt mà làm không khí dịu xuống. Cô bảo, “Vợ chồng chúng con sẽ có con trai cho cha mẹ.”

Tôi thất kinh. Đây là lời hứa thiêng liêng, vào sáng đầu năm, trước bàn thờ tổ, trước di ảnh anh tôi, trước cha mẹ, anh chị. Cô Ba đã lớn tuổi làm sao có thể mang thai. Làm sao tôi thực hiện được lời nguyền. Tôi ấm úng, “Hay cha mẹ cho phép con nhận con nuôi.” Mẹ tôi gay gắt, “Cha mẹ cần người huyết thống. Cha mẹ không có ý định, nhận con nuôi làm từ thiện.”

Đêm Mồng Một Tết. Tôi đụ Cô Ba theo kiểu xếp muỗng. Mông vểnh lên, mép lồn mở hướng về sau. Tôi quỳ, đưa đầu chim tôi đúng mép lồn. Tôi đụ Cô, không rên rỉ, mà thì thầm cầu nguyện, xin sức mạnh linh thiêng của tổ tiên. Mông Cô Ba vểnh lên cao hơn. Con cu tôi lao tới. Tôi xin linh hồn người anh trai đang phiêu bạt xứ nào, phù hộ cho tôi, ban cho tôi và Cô Ba một phép màu. Biết đâu Cô Ba thụ thai đêm nay. Nhà mình có người nối dõi.

Nước âm đạo trào ra. Dương vật tôi giận dữ như núi lửa tuôn trào dòng nham thạch. Toàn thân cô cô mền nhũng, rã rời. Mắt Cô đờ đẫn man dại. Âm đạo Cô co thắt từng đợt siết chặt dương vật tôi. Tôi chợt nhớ tới lời trong Kinh Thánh. “Ai xin sẽ được. Ai gõ cửa sẽ mở cho.” Tôi cầu xin, tôi gõ cửa, tôi van nài. Đấng Tối Cao ban cho tôi đứa con trai với Cô Ba.

Đêm đó, tôi địt Cô Ba bằng cả sức lực của thằng đàn ông, bằng cả sức mạnh của tổ tiên, bằng sự linh thiêng, bằng cả lòng yêu thương, bằng cả niềm say mê và hy vọng. Cô Ba nằm ngửa, hai chân dạng rộng theo tư thế sản khoa. Hai mép lồn mở ra. Dương vật tôi lao vào. Dòng tinh dịch tuôn trào bắn vào âm đạo, tử cung Cô Ba. Tôi đụ Cô với hy vọng có một phép màu sẽ đến với chúng tôi.

Tết qua nhanh. Chia tay gia đình, chúng tôi về lại Bình Dương mang theo một sứ mạng bất khả thi. Lòng tôi nặng trĩu. Làm sao tôi vượt ra khỏi thành lũy, gông tù vô hình trói buộc con người. Làm sao Cô Ba có thể thụ thai, mang thai ở tuổi này. Tôi nguyền rủa những tập tục phong kiến. Tại sao phải có con? Tại sao phải con trai? Tại sao phải nối dõi tông đường? Tại sao?

Trong lòng tôi là những cơn địa chấn va đập giữa tình yêu và trách nhiệm với gia đình.

Tháng Ba, Bình Dương 2019

Chương trước Chương tiếp
Loading...