Cô giáo Mai
Chương 51
Minh nằm đè lên người Mai, sung sướng như đang tan chảy vào từng huyết mạnh của nó và Mai. Một lúc sau, Mai đẩy con qua một bên, dương vật thằng con vuột khỏi âm đạo bà, từ trong âm đạo bà, một dòng trắng đục trào ra ngoài, đó là sản phẩm của bà và Minh – con trai bà – đang hòa trộn lại với nhau sau những phút giây cực khoái, bà lập tức nghiêng người qua một bên vì sợ nó chảy xuống nệm, bà nói nhanh:
– Con lấy dùm mẹ cái khăn… nhanh đi con… nó dính xuống nệm bây giờ…
Minh chồm lên đầu giường lấy cái khăn trải gối, nó cúi xuống lau cho mẹ, thật là nhiều, có lẽ nó và mẹ quá sướng nên chất dịch trắng đục trong bướm mẹ cứ chảy rỉ rả hoài. Lau xong Minh nằm xuống bên mẹ, ôm mẹ vào lòng… Bà Mai và con vẫn trần truồng, bà không nói gì cả, gương mặt bà buồn buồn, nước mắt từ khóe mắt bà chảy ra, bà không biết rồi đây mối quan hệ giữa bà và con sẽ đi đến đâu nữa, bà biết rắng “chuyện này” sẽ còn tái diễn nữa vì con bà đang độ tuổi sung mãn, qua mấy lần với nó là bà hiểu…
Hồi lâu bà Mai ngồi dậy, bà thở dài và tìm lấy bộ đồ mặc vào bà nói:
– Thôi con về phòng mình đi, mẹ muốn yên tĩnh một chút.
– Cho con ôm mẹ một chút đi.
Minh năn nỉ, nó ngồi dậy ôm lấy mẹ. Bà Mai gạt tay con ra, giọng bà nghiêm nghị pha lẫn tiếng nấc như muốn khóc:
– Về phòng đi mà… chị con sắp về rồi đó… để mẹ nghỉ một lát rồi xuống dưới coi có gì nấu ăn được không… – Mắt bà Mai đỏ hoe.
Thấy mẹ như vậy Minh không dám nói thêm lời nào nữa, nó chộp lấy cái quần đùi cuối giường mặc vào, rồi đi về phòng mình…
…
Một tháng sau…
Kể từ sau lần đó với Minh, bà Mai cảnh giác với con hơn, với lý trí của một người mẹ, người vợ bà không bao giờ để để con có cơ hội tiếp xúc riêng với mình, dù trong sâu thẳm thầm kín bà có đôi chút tiếc nuối.
Buổi sáng, bà cố gắng thu xếp đi làm cùng với chồng, hoặc với con gái, nếu hôm nào chồng hoặc con gái đi sớm bà luôn luôn bảo con Mận có mặt bên cạnh bà cho tới khi bà ra khỏi nhà thì bà mới yên tâm.
Buổi trưa, trước khi về, bà không quên gọi điện thoại về nhà để chắc chắn rằng ở nhà đã có chồng hoặc con gái (vì đôi khi con Mận buổi trưa hay qua nhà mẹ bà phụ giúp việc nhà) thì bà mới về, còn nếu không thì bà ở lại trường luôn, chiều về.
Buổi chiều, tối thì bà luôn yên tâm vì lúc nào cũng có chồng, con gái hoặc con Mận ở nhà. Khi đi ngủ, bà luôn nhớ chốt khóa trong lại, nếu ông Mạnh muốn vô sẽ phải gọi cửa cho bà mở, không thể dùng khóa tự mở cửa được, bà sợ lắm rồi, bà luôn đặt mình ở thế phòng bị Minh, bà biết, nó dám làm liều lắm. Bà không thể dùng quyền làm mẹ để ra lệnh cho nó được, vì chính bà đã sai lầm trước, và nó đã dùng sai lầm đó của bà để uy hiếp bà và bà cũng không thể nói chuyện này với chồng hay với bất kỳ ai để giúp bà thoát ra hoàn cảnh này, làm sao bà có thể? Trong thâm tâm bà biết, nếu có cơ hội là Minh sẽ lại làm “chuyện đó” với bà, cứ nhìn ánh mắt nó mỗi khi nhìn bà là bà biết, nó cư như muốn đốt cháy cơ thể bà… Thôi, tránh được lúc nào hay lúc đó.
Nhưng mà, cả tháng nay ông Mạnh cũng chỉ làm “nhiệm vụ” với bà đúng có 2 lần, mỗi lần không quá 5 phút thì làm sao mà thỏa mãn những đòi hỏi khát khao cháy bỏng trong bà. Bà thèm muốn “chuyện đó” lắm chứ, dưới danh nghĩa một bà hiệu trưởng lạnh lùng nghiêm khắc, một người vợ thủy chung, hiền dịu, nết na, thì bà cũng chỉ là một người đàn bà như bao người đàn bà khác mà thôi, bà có quyền đòi hỏi những thèm muốn khát khao đó chứ, với tư cách là một người vợ, bà có quyền được hưởng, nhưng bà không thể nào mở miệng đòi hỏi “chuyện đó” với chồng, vì lâu nay, bà luôn luôn là người thụ động trong “chuyện đó”, lớp áo người vợ “nết na” không cho phép bà đòi hỏi “chuyện đó” với chồng, vì như thế là “hư”, ông Mạnh rất gia trưởng trong “chuyện đó”… Bà mệt mỏi, và bà cũng khát khao…
Ngó nhìn đồng hồ đã hơn 3 giờ chiều, bà thu xếp công việc về nhà sớm, giờ này ông Mạnh với con My thì chắc không có nhà, thằng Minh thì bà không biết, giờ giấc nó rất thất thường. Bà điện thoại về thì có con Mận nghe máy, chỉ có mình nó ở nhà, bà yên tâm…
… Bạn đang đọc truyện Cô giáo Mai tại nguồn: http://truyen3x.xyz/co-giao-mai/
Minh về đến nhà hơn 3 giờ, chị Mận ra mở cửa cho nó, chị nhìn nó cười rất tươi. Nó đóng cửa, cất xe, quay qua ôm chầm lấy chị, hôn lên đôi môi chị, hôn lên cổ chị… chị Mận cười đẩy nó ra:
– Hư quá, bà chủ sắp về rồi đó em.
– Sao chị biết mẹ em sắp về? Còn sớm mà. – Minh ngạc nhiên hỏi.
– Thì cách đây 10 phút bà chủ có điện thoại về nhà mà.
– Àh…
Minh hiểu, cả tháng nay mẹ luôn tìm cách né tránh nó, không bao giờ mẹ để cho chỉ có một mình nó ở bên cạnh mẹ, Minh hiểu nỗi lòng của mẹ nó chứ, nhưng mà, nó vẫn luôn luôn khát khao mẹ, dù bên cạnh nó đàn bà thiếu gì, nó cũng không hiểu tại sao nữa, sau lần đó, cứ mỗi khi nghĩ về mẹ, hồi tưởng những phút giây bên mẹ, là nó lại rạo rực, cái cảm giác đó lạ lắm, nó cũng không thể giải thích được…
Minh đi lên phòng, nghĩ đến mẹ sắp về, nhà lại chỉ có mỗi chị Mận, trong đầu Minh chợt lóe lên một tia sáng… nó đi xuống nhà dưới gặp chị Mận:
– Chị Mận, em quên, lúc nãy em qua nhà ngoại, ngoại nói nhà có nhiều việc, nhắn chị qua phụ giúp ngoại.
– Nhưng còn bữa tối ở nhà thì sao? – Mận ngạc nhiên.
– Chị cứ yên tâm, em sẽ nói với mẹ em.
– Ừh thôi… vậy chị qua ngoại em.
Mận vô thay đồ rồi dắt xe ra cổng, không thắc mắc gì, vì đó là chuyện thường xuyên mà, mỗi tuần Mận đều qua nhà ngoại 3 lần. Minh đóng cửa, vô điện thoại liền qua nhà ngoại nói là chiều nay nhà không có việc gì cả, nên mẹ bảo chị Mận qua dọn dẹp nhà giúp ngoại. Nó yên tâm ngồi đợi mẹ… Chuông cửa reo, nó nhanh chóng ra mở cửa cho mẹ:
– Con chào mẹ… bữa nay mẹ về sớm vậy?
– Ơ… con… sao lại là con? Chị Mận đâu? – Bà Mai hốt hoảng.
– Sao không là con được? Con vừa mới về. Chị Mận ở trên lầu, đang dọn dẹp. – Minh nói xạo tỉnh bơ.
– Àh… mẹ chỉ hơi ngạc nhiên thôi. – Bà Mai hơi run, nhưng bà cố giả vờ bình tĩnh.
– Để con dắt xe cho mẹ. – Minh nhanh nhẹn.
– Mẹ… cảm ơn… – Bà Mai vẫn run.
Bà Mai yên tâm khi biết có con Mận ở nhà, vì nếu có người ở nhà thì Minh dù có muốn nó cũng sẽ không dám làm ẩu. Bà đi vô bếp, cổ họng bà khô khốc vì khát, bà rót cho mình một ly nước lạnh. Mình từ ngoài đi vô, ngồi lên ghế sô – pha nhìn mẹ, nó lân la trò chuyện với mẹ trong khi mẹ đang dọn dẹp lại một vài thứ trong tủ lạnh. Bà Mai quay lại thấy con ngồi ở ghế sô – pha, bà cầm ly nước đi lại bàn ăn ngồi xuống, vẻ bối rối lộ rõ trong từng cử chỉ của bà. Bà Mai không dám nhìn thẳng vào con, cứ xoay xoay ly nước trong tay. Bà Mai thấy thiếu tự tin khi chỉ có một mình bà với con mà không có con Mận ở cùng như mọi khi.
Và không khó khăn gì để Minh nhận ra điều đó ở mẹ, nó bắt đầu dẫn dắt câu chuyện theo hướng khác:
– Mẹ vẫn còn giận con chuyện đó?
– Không… mẹ quên rồi… – Bà Mai lúng túng nhìn nó, hai má ửng hồng không biết vì nắng hay vì gì nữa.
– Hôm con đã dám mở khóa cửa phòng mẹ đó. – Minh ngập ngừng nói.
– Thôi… con đừng nhắc chuyện ấy nữa… mẹ đã quên… – Bà Mai cúi mặt nhìn xuống bàn.
– Nhưng mà con cứ nghĩ mãi chuyện hôm ấy, chỉ lo mẹ giận. – Minh nói.
– Không, mẹ không giận đâu, mẹ đã quên chuyện đó rồi. – Bà Mai vội nói.
– Mẹ có còn nhớ câu cuối cùng con nói với mẹ không? – Minh hỏi.
– Câu gì… – Bà Mai thấy gai cả người, bà vẫn nhớ như in câu nói ấy.
– “Con ham muốn mẹ”. – Minh nhắc lại.
– Thôi con đừng nói nữa… – Bà Mai đứng lên đi ra cửa.
Minh liền đứng lên tiến nhanh đến bên cạnh mẹ như sợ mẹ chạy mất.
– Thôi con… đừng. – Bà Mai đứng dịch ra một chút, mắt liếc ra cửa sợ con Mận đi xuống trong thấy.
– Con ham muốn mẹ… – Minh nhắc lại câu nói, nó đưa tay cầm lấy bàn tay đang run rẩy của mẹ.
Bà Mai rụt tay lại, lóng ngóng không biết làm sao.
– Thôi… con… chị Mận xuống bây giờ. – Bà Mai nói lắp bắp.
– Chị Mận không có nhà mẹ àh, chị đã qua nhà ngoại rồi. – Minh nắm lại tay mẹ.
– Ơ… không phải con vừa mới nói… – Bà Mai rút tay ra, luống cuống lùi lại, đụng phải ghế sô – pha, và bà ngồi xuống.
– Con xạo mẹ thôi, lúc con về là chị Mận vừa mới đi mà, ngoại nhắn chị qua nhà ngoại.
Minh cười, nó nhìn theo mẹ, nhanh chóng khép cánh cửa nhà bếp lại cho chắc ăn dù nó biết không thật cần thiết. Bà Mai giật mình sửng sốt kêu lên:
– Kìa Minh… con làm gì thế… sao lại phải đóng cửa?
– Con muốn chỉ có 2 mẹ con mình thôi – Minh nói và đi lại chỗ mẹ, ánh mắt rực cháy khát khao.
– Không… không… Đừng làm thế con ơi. – Bà xua tay sợ hãi nép mình trên ghế sô – pha.
– Con ham muốn mẹ… lúc nào con cũng nghĩ về mẹ. – Minh tiếp tục tiến lại gần mẹ hơn.
– Đừng, đừng… mẹ kêu lên đấy… – Ánh mắt bà Mai nhìn con như van nài.
– Con có định làm hại mẹ đâu mà mẹ phải kêu? Mà mẹ có dám kêu không? – Minh ngồi ghé xuống cạnh mẹ, ánh mắt rực lửa nhìn mẹ thèm muốn, đầy sự uy hiếp.
– Mẹ sợ lắm… con ơi… – Giọng bà Mai run run.
– Mẹ sợ gì? Sợ con à? – Minh hỏi.
– Không… không… mẹ sợ… mẹ sợ phải sống trong sợ hãi… mẹ sợ nhỡ ra có người biết… – Bà Mai nói.
– Ôi… Con tưởng mẹ sợ cái gì chứ. – Minh thở phào.
– Vậy thôi… đừng làm gì nhé con…
Bà Mai nhìn con, ánh mắt bà sợ hãi trông đến là tội khiến Minh không nhịn được cười.
– Vâng, con chỉ muốn ôm mẹ thôi. – Minh cười, choàng tay qua vai mẹ.
Bà Mai ngồi yên lặng trong vòng tay con, cơ thể bà vẫn còn run rẩy. Minh xoa nắn bờ vai tròn mềm mại của mẹ như muốn vỗ về an ủi mẹ, nhưng bàn tay kia của Minh lại lần mò đi dần từ dưới eo lên trên ngực mẹ. Bà Mai không nhận ra dấu hiệu đó của con, bà vẫn đang nép vào ngực con thổn thức, chỉ khi bàn tay nóng hổi của con úp gọn lên một bên vú bà mà xoa bóp thì bà mới giật mình giữ tay con lại kêu lên:
– Kìa Minh, con đã hứa với mẹ là không làm gì mà!
– Không… con không làm gì cả, con chỉ thể hiện tình cảm với mẹ một chút thôi mà mẹ. – Minh cười chống chế.
– Tình cảm kiểu gì thế… Thôi, con buông mẹ ra, nhỡ có ai về thì chết. – Bà Mai cựa mình muốn thoát khỏi vòng tay con.
– Mẹ yên tâm, con đã chốt khóa trong lại rồi, ai về thì phải bấm chuông. – Minh thủ thỉ vào tai mẹ.
– Vậy là… nó đã chuẩn bị sẵn rồi… mình lại “chết” với nó thôi – Bà Mai thầm nghĩ.
– Con… đừng con… – Giọng bà Mai yếu ớt, sợ hãi.
Minh ôm lấy mẹ, lần này thì nó thôi không sờ soạng chỉ ôm quanh vòng eo của mẹ, nó kéo mẹ ngả đầu vào vai nó. Bà Mai ngồi yên cho con ôm, tuy bà có hơi thấp thỏm lo lắng nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp lạ thường, cảm giác như được một người đàn ông che chở yêu thương. Bà không muốn nghĩ gì nữa cả, bà mệt mỏi quá vì phải tranh đấu nội tâm rồi.
Bà thèm một vòng tay như thế này, thèm một khuôn ngực rắn rỏi như bà đang tựa vào đây, có tội lỗi lắm không khi một người đàn bà đang hồi xuân thèm muốn những điều như vậy. Bà chờ đợi chồng, mong mỏi chồng để rồi ông cho bà những lần ân ái không trọn vẹn, bà còn chưa kịp cảm thấy run người lên thì ông đã xong rồi. Lần nào cũng vậy, cứ như là “trả bài” với bà vậy, một tháng được đúng 2 lần, một lần chưa đầy 5 phút. Nếu như không có những lần “tội lỗi” với con thì có lẽ không bao giờ bà biết lạc thú yêu đương nó thực sự như thế nào.
– Mẹ đang nghĩ gì đấy. – Minh hỏi và nâng cằm mẹ lên nhìn vào mắt mẹ.
– Không, mẹ không nghĩ gì cả. – Bà Mai bối rối khi gặp ánh mắt con. Bà hiểu con bà muốn gì, nó không đơn giản chỉ là muốn ngồi ôm bà như thế này, và “chuyện đó” chắc chắn sẽ lại xảy ra thôi.
– Con hôn mẹ nhé… – Minh hỏi, dù biết chẳng ai hỏi thế trong lúc này.
– Đừng con…
Giọng bà Mai yếu ớt, không dứt khoát, bà nói vậy nhưng bà cũng chẳng làm gì để ngăn con lại, bà có thể ngăn được không? Và thế là Minh ghé xuống gắn chặt lên đôi môi đỏ mọng của bà một cái hôn thật ngọt ngào ướt át. Bà Mai đờ người ra đón nhận nụ hôn của con. Lưỡi Minh lùa vào miệng mẹ quấn lấy lưỡi của mẹ nóng bỏng. Chốc lát đã thấy bàn tay Minh trượt xuống luồn qua cạp quần của mẹ, đi vào trong cái quần lót chật chội.
Những ngón tay Minh ngọ nguậy tìm cách đi xuống khe hở giữa hai đùi đang khép chặt của mẹ… Khi ngón tay Minh lách được vào “chỗ đó” của mẹ, bà Mai mới nhận ra “chỗ đó” của mình trơn ướt. Điều ấy như tố cáo sự thèm muốn không kiềm chế nổi đang rạo rực trong người bà, khiến bà cảm thấy thật là xấu hổ, bà là mẹ của nó, bà không được phép có cảm giác như vậy.
Bà Mai bỏ dở nụ hôn, gắng gượng kéo tay con ra khỏi cái cạp quần chật chội, bà giữ tay khư khư trước bụng, ngoảnh mặt đi chỗ khác, bà nói nhỏ:
– Thôi con… mẹ con mình không làm thế được nữa đâu… mẹ sợ lắm…
– Kìa mẹ… Chỉ có mẹ con mình với nhau, có ai biết đâu mà mẹ sợ. Mẹ cứ kìm nén lòng mình như thế làm gì, cuối cùng thì chỉ mình mẹ chịu thiệt thòi. – Minh đặt tay lên đùi mẹ cố gắng thuyết phục mẹ.
– Làm thế mẹ thấy có lỗi với bố con… mẹ day dứt lắm. – Bà Mai thở dài.
– Bố… mẹ có chắc là bố không “ăn vụng” không? – Minh cười cười hỏi.
– Không, con đừng nghĩ thế… mẹ biết bố con không phải người như thế đâu. – Bà Mai nói mạnh, tuy nhiên bà cũng hơi chột dạ, biết đâu là chồng bà cũng đang có người khác. Đấy là điều bà đã từng thoáng nghĩ qua đầu nhưng bà không dám nghĩ tới nữa.
– Không phải mẹ đã từng nghi ngờ bố với chị Mận đó sao?
– Không có đâu con… con đừng nói bố như vậy.
– Sống cho mình đi mẹ… Con mặc kệ bố, chỉ biết rằng con ham mốn mẹ đến phát điên… và mẹ cũng ham muốn “chuyện đó” mà, con biết bố đâu có đáp ứng được đầy đủ cho mẹ, đúng không? – Minh sáp vào ôm lấy mẹ.
– Không… không… đừng làm thế… chúng ta là 2 mẹ con… – Bà Mai kêu lên, vùng vẫy trong vòng tay của con.
Nhưng điều đó cũng không ngăn được sự ham muốn đang trỗi lên trong lòng Minh, Minh đè ngửa mẹ ra ghế sô – pha, bàn tay Minh sục sạo mò xuống tìm cách mở khóa quần mẹ. Bà Mai cuống quýt giữ lấy cạp quần, bằng sức mạnh trai trẻ, Minh đã đè giữ được mẹ và mở bung khóa quần mẹ kéo tụt xuống. Bà Mai co chân lên giữ nhưng điều đó lại khiến thằng con dễ dàng lột được chiếc quần ra khỏi mông bà. Minh buông mẹ ra ngồi dậy nắm lấy hai bên quần lót của mẹ kéo xuống, cùng với chiếc quần dài, ra khỏi đôi chân mẹ.
Bà Mai ngồi dậy, phần thân dưới đang tô hô phơi bày ra trước mặt con, cặp đùi trắng nõn thon thả với chùm lông đen nhánh rậm rạp giữa háng. Minh háo hức nhìn dán mắt vào đó, thấy rạo rực bồi hồi. Bà Mai luống cuống kéo vạt áo xuống cố che đi phần nào. Bà co hai chân lên rúm người lại sợ hãi nhìn thằng con đang hấp tấp cởi quần. Nước mắt ngân ngấn, bà Mai nghẹn ngào như sắp khóc:
– Đừng Minh ơi… Buông tha cho mẹ đi… mẹ chết mất…
– Mẹ… Con ham muốn mẹ đến phát điên… không có gì ngăn cản được con “làm chồng” với mẹ đâu…
Minh sà xuống cầm hai chân mẹ kéo dạng ra. Bà Mai sợ hãi cứng cả người không thốt nên lời. Nhìn dương vật con bị đè nén trong quần từ bao lâu đến giờ mới được sổ lồng đang cứng tớn lên đỏ lựng, bà thấy choáng váng. Minh nhoài người nằm đè xuống giữa hai chân mẹ, ép mẹ nằm ngửa ra ghế sô – pha, gạt một chân mẹ buông thõng xuống đất. Biết là không thể làm gì chống lại con được nữa, bà Mai đành để con điềm nhiên mở từng khuy áo mình, nước mắt bà trào ra. Minh bung hai vạt áo mẹ ra, lấy ra khỏi người mẹ, quăng xuống nền gạch, và nhanh chóng luồn tay xuống dưới lưng mẹ mở móc áo lót và cởi chiếc áo lót ra nó nhanh chóng chịu chung số phận nằm dưới nền gạch, bàn tay sục Minh vào hai bầu vú nóng hôi hổi của mẹ.
Nước mắt nhòe nhoẹt trên gương mặt, bà Mai khóc.
– Sao con ác thế Minh… – Bà Mai sụt sịt.
– Con ham muốn mẹ… con sẽ đem hạnh phúc đến cho mẹ, con sẽ làm cho mẹ sung sướng. – Minh nói.
– Con đang… cưỡng hiếp mẹ thì có… – Bà Mai khóc to.
Minh cũng cảm thấy thương mẹ, nhưng bảo nó dừng lại lúc này thì không thể được. Minh đưa tay chùi nước mắt cho mẹ, vừa nói nhỏ nhẹ:
– Mẹ đừng nói thế… Rồi mẹ sẽ ổn thôi… mẹ sẽ lại muốn…
– Không… – Bà Mai quay mặt đi, bà cảm thấy một vật cứng và nóng đang tì vào giữa hai mé trong đùi bà.
Minh đang thò tay xuống cầm dương vật dí vào khe lồn mẹ sục sạo tìm kiếm, đầu dương vật Minh hùng hổ tách đôi hai múi lồn mẹ ra, ép vào cửa mình đang sợ sệt của mẹ. Bà Mai nhắm mắt lại, bặm môi chờ đợi “cái đó” của con lại sắp sửa chẻ đôi người bà ra. Đã từng biết “cái đó” của con mấy lần nhưng lần nào nó cũng khiến cho bà sợ hãi lúc ban đầu, tuy rằng sau đấy nó sẽ làm bà sướng đến tê tái cả người. Minh đang nhấp nhấp dúi vào nhè nhẹ, nó hiểu rằng “cái ấy” của mẹ cũng phải rất khó khăn mới thích nghi được với cái của nó.
– Ôi… ôi…
Bà Mai kêu lên khi thấy con đang cố gắng đưa con cặc chui lọt đầu khấc vào trong lỗ lồn của bà. Cái lỗ của bà đang bị căng ra bó chặt khít lấy đầu buồi thằng con. Minh buông tay ra khi nửa con cặc đã ngập trong lồn mẹ, chống hai khuỷu tay ở hai bên người mẹ, nó nhún mình dấn xuống mở dần cái “lòng hang” nhỏ hẹp của mẹ còn đang lạ lẫm với một vật lạ có kích cỡ to lớn đang từ từ đi vào.
– Minh… mẹ đau quá con… – Bà Mai rên khẽ, mắt vẫn nhắm.
– Một chút thôi… sẽ đỡ ngay mà mẹ. – Minh an ủi mẹ.
Minh cúi xuống hôn hít đôi bầu vú trắng mịn màng của mẹ, le lưỡi liếm quanh đầu vú, những ngón tay mơn trớn xung quanh quầng vú. Bà Mai rùng mình như có một luồng điện chạy qua người bà, bà mở mắt ngó xuống ngực nhìn con đang vùi mặt vào đấy. Bất giác bà co cao chân trên ghế sô – pha lên, Minh dấn xuống một cái khiến con cặc nó đi thụt vào sâu trong mẹ.
– Ôi…
Bà Mai kêu lên một tiếng ngỡ ngàng khi nhận thấy đầu cặc của con ép vào cổ tử cung của mình, lần nào bà cũng kêu lên như thế khi con đưa hết con cặc của nó vào trong mình bà. Nhìn con cặc nó to ngật ngưỡng ở ngoài của con bà không thể tưởng tượng được tại sao nó lại có thể chui được hết vào trong mình bà như thế này. Nó nằm trong mình bà căng rát và sâu thốn, lúc nó kéo ra bà có cảm giác như nó đang lôi cả ruột bà ra ngoài, nhất là những lần ít nước nhờn như bây giờ.
– Ôi ôi… con… mẹ đau…
Bà Mai nhăn mặt. Minh rút con cặc ra khỏi người mẹ, cảm giác khô rít ran rát, nó biết là mẹ vẫn chưa “sẵn sang”. Minh tụt xuống dưới chân mẹ, quỳ đầu gối xuống sàn nhà, hai tay vén hai mép lồn mẹ mở rộng ra, lỗ lồn mẹ đỏ chót. Bà Mai xấu hổ vội khép chân lại ngóc đầu nhìn xuống, bà hỏi:
– Kìa Minh… con làm gì thế?
– Để con bú cho mẹ…
– Đừng con… mẹ mới đi về… dơ lắm…
– Sướng lắm mẹ…
Minh nói và khẽ khàng mở hai đùi mẹ ra cúi đầu xuống háng mẹ. Bà Mai hồi hộp chờ đợi… Bà Mai mới đi ngoài nắng nóng về nên mùi lồn quện lẫn mùi mồ hôi chua chua ngai ngái, Minh không một chút chần chừ, nó nhanh chóng ghé miệng vào đó… Lưỡi nó quét một đường từ dưới lên khiến bà Mai rủn người, bà nằm ngửa cổ ra chờ đón những đợt tiếp theo đang lia lịa quét vào khe lồn bà, đầu lưỡi con thia lia như con rắn ngoáy tròn quanh mồng đóc làm bà râm ran cả người. Minh cũng cảm nhận được cái mấu nho nhỏ ấy đang sưng lên, hai môi nhỏ cũng dầy hơn xòe ra để lộ cái lỗ đang ứa nước…
– Ah…
Bà Mai không còn cảm thấy bị “cưỡng hiếp” nữa, bà cắn môi để khỏi bật ra tiếng rên sung sướng khi lưỡi thằng con liếm soàm soạp trong khe lồn ướt sũng của bà. Mải mê chăm sóc con sò lông của mẹ, Minh quên mất là con cu của nó đã sìu xuống từ bao giờ. Minh cứ băn khoăn mãi không biết có nên đòi hỏi mẹ chiều nó theo cái cách nó đang làm cho mẹ hay không. Cuối cùng Minh đợi cho mẹ oằn mình vật mông qua một cơn “cực sướng” rồi đứng dậy dịch lên trên ngang mặt mẹ. Con cặc Minh mềm nhũn lõng thõng ngay trước mặt mẹ, Minh rụt dè nói:
– Mẹ làm cho nó… cứng lên đi mẹ…
– Minh… mẹ xin con… mẹ không thể…
Bà Mai hiểu ý con muốn bà làm gì cho nó, bà đã làm thế một lần cho con rồi, nhưng khi đó bà không biết là nó, còn bây giờ thì bà không thể nào, bà có thể bị nó “cưỡng hiếp”, nó có thể muốn làm gì bà thì làm, nhưng bà là mẹ nó, bà không thể “hợp tác” với nó. Khuôn mặt bà Mai ửng hồng, ánh mắt bà long lanh vì nhục cảm vừa trải qua. Bà xấu hổ cười ngượng nghịu khi Minh cầm tay bà đưa lên nắm lấy con cặc nó.
– Đừng con… mẹ không thể…
– Mẹ đã làm cho con một lần rồi mà…
– Không… – Bà Mai cương quyết.
Minh cũng cương quyết không kém, nó khuỵu chân xuống hạ thấp vừa tầm để mẹ có thể há miệng ngậm lấy con cặc nó. Minh đưa con cặc lên miệng mẹ, nhưng mẹ vẫn cương quyết không “hợp tác” với nó, bực mình Minh đưa tay bóp miệng mẹ mở ra, miệng mẹ mở, nó tống ngay con cặc của nó vào miệng mẹ… Minh sướng run nhìn xuống khuôn mặt mẹ, cái miệng xinh xắn của mẹ đang ngậm đầu buồi nó, nhưng mẹ vẫn không chịu “hợp tác” với nó, nó đành phải tự mình làm, nó đẩy đưa con cặc nó trong miệng mẹ như là đang đụ vậy… Bà Mai nhắm mắt lại, con cặc thằng con đang nở dần trong miệng bà, nó to ra và cứng lên rất nhanh đầy ứ trong miệng bà… Nó đang thò tay xuống háng bà, ngón tay móc vào lỗ lồn bà, bà ú ớ trong miệng với con cặc đang thọc sâu, nó đụ mạnh hơn nữa, bà đẩy con cặc ra kêu lên:
– Đau con…
– Mình “chiến đấu” nha mẹ…
Minh cười cười xoay người xuống nằm đè lên người mẹ, tay cầm con cặc đưa vào lồn mẹ dò dẫm. Bà Mai trân người chờ đợi, giây phút con trai bà “làm chồng” bà lại đến.
– Ối…
Bà Mai giật nảy mình, con cặc con đâm thút vào trong cái lỗ đã mở rộng ướt đẫm dâm thủy của bà. Vậy là nó lại “làm chồng” bà nữa rồi. Minh ép người xuống háng mẹ, một chân co trên ghế, một chân đứng dưới đất, Minh nhấc mình lên rồi bắt đầu những nhịp dấn đều đặn chậm rãi… Bà Mai nhìn con trân trân, con cặc con đang tung hoành “làm chủ” trong bà, nó ra vào nhẹ nhàng đang khiến bà cảm thấy thích thú chứ không còn sợ hãi như lúc trước. Cảm giác tê tê sương sướng lan tỏa êm ái khắp cơ thể bà, vô thức bà vươn tay kéo cổ con xuống để người nó áp lên ngực mình…
Minh cũng sung sướng trước sự đáp ứng của mẹ, nó biết chỉ một lúc nữa thôi sẽ lại đưa mẹ lên đến đỉnh vu sơn. Minh vùi mặt sau cổ mẹ cong mông dập xuống, hơi thở của mẹ đã gấp gáp ở bên tai nó. Tiếng kêu khe khẽ xen lẫn hơi thở làm Minh thấy mẹ thật đáng yêu. Minh phấn khích quá đỗi định thốt lên mấy câu tục tĩu nhưng sợ lại làm mẹ mất hứng nên thôi, cứ miệt mài giã xuống. Tiếng ót ét, lép nhép đang thoát ra từ cái nơi đang gây nên sự sung sướng của hai người. Bà Mai quên đi tất cả, bà không còn giữ được sự e ấp lúc đầu nữa, bà quên cả xấu hổ, vô thức bà co cả hai chân lên kẹp sát hai bên sườn con, miệng xuýt xoa rên rỉ thành tiếng:
– Aiz… aiz… Minh…
Minh dập xuống, ấn thật sâu mà day. Bà Mai cong lưng lên kêu to:
– Áh… áh… ah… anh…
Minh ngỡ ngàng, không rõ có phải mẹ vừa kêu “anh” hay không. Như thể mẹ vô thức mà thốt lên vậy. Minh tiếp tục dúi vào mấy cái kèm theo những cái day miết khiến mẹ điếng người, cơn cực khoái nổ ào ạt khiến mẹ không thốt lên lời cứ cứng đơ người ngây ngất. Minh chống một tay nhấc thân trên lên khỏi ngực mẹ, phần dưới vẫn ép chặt vào háng mẹ sàng ngoáy, tay kia vò xé hai bầu vú căng đầy cương cứng của mẹ. Bà Mai như một con thú đang lên cơn, bà oằn người trong cơn sướng man dại, bà bấu chặt hai tay vào bả vai con ưỡn ngực lên cho con tha hồ nhồi bóp.
– Aiz… aizzz…
Bà Mai đờ người trong khi cảm xúc cuồn cuộn trào dâng đưa bà lên chín tầng mây rồi từ từ đưa bà nhẹ nhàng hạ xuống. Bà Mai thả tay ra buông lưng rơi bịch xuống ghế, bàng hoàng trải qua những cơn cực khoái… Cũng là lúc thằng con tuôn xối xả từng đợt tinh khí nóng hổi của nó vào trong người bà. Bà Mai thở dốc, hổn hển không ra hơi… Bà Mai nghiêng đầu mở mắt nhìn con, cười e thẹn, một nụ cười rạng rỡ sung sướng mà Minh chưa thấy bao giờ, lồn bà vẫn co bóp liên tục. Minh cứ để yên cho lồn mẹ co bóp con cặc mình vắt nốt những giọt tinh khí cuối cùng rồi nằm vật xuống đè lên mình mẹ mà thở.
Sướng…