Con đường bá chủ - Quyển 14
Chương 183
“Thì ra Thiên Đạo của Lục Đạo Luân Hồi Tâm được sử dụng theo cách như vậy…”
Lạc Nam thán phục không thôi.
Thiên Đạo chính là cánh cửa cuối cùng của Lục Đạo Luân Hồi Tâm mà hắn mở được phía sau Địa Ngục Đạo, không nghĩ đến Thiên Đạo không giống với những cánh cửa còn lại mà nó tượng trưng cho Thiên Đạo Cảnh, giúp chủ nhân của mình trong thời gian ngắn sử dụng được Thiên Đạo Quy Tắc.
“Không sai, Thiên Đạo từ Lục Đạo Luân Hồi Tâm sẽ cung cấp Thiên Đạo Quy Tắc cho chủ nhân của nó, bất quá chỉ tương ứng với quy tắc của Thiên Đạo Cảnh Sơ Kỳ.” Kim Nhi gật đầu giải thích:
“Bởi vì Lục Đạo Luân Hồi Tâm thực chất chính là một kiện Thiên Đạo Bảo Hạ Phẩm.”
“Thiên Đạo Bảo Hạ Phẩm à?” Lạc Nam chậc lưỡi:
“Như vậy đã rất mạnh rồi.”
Đạo Phân Tứ Cảnh, hắn chỉ mới là Đạo Cảnh Sơ Kỳ lại sở hữu một kiện Thiên Đạo Bảo, dù chỉ là hạ phẩm thì cũng đủ khiến vô số kẻ ghen ghét, đố kỵ.
“Quên mất, vậy còn Địa Ngục Đạo thì sao?” Lạc Nam không quên hỏi thăm.
Bên trong lục đạo, chỉ còn Địa Ngục Đạo là hắn chưa biết công dụng.
“Địa Ngục Đạo cũng giống như các đạo còn lại, giúp công tử có thể học tập tất cả khả năng của những chủng tộc đến từ địa ngục và chết chóc.” Kim Nhi giải thích nói:
“Chẳng hạn như U Hồn, Cương Thi… chúng nó cũng xem như có liên quan đến địa ngục, công tử có thể thân hóa cương thi, thân hóa u hồn nếu nắm giữ biện pháp.”
“Vẫn là Thiên Đạo lợi hại nhất.” Lạc Nam gật gù: “Chẳng trách Thiên Đạo lại mở ra cuối cùng.”
Không do dự nữa, hắn khoanh chân ngồi tại chỗ, thay đổi từ túi da sang chân thân, sau đó mở ra Thiên Đạo.
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Trong nháy mắt, từ Lục Đạo Luân Hồi Tâm có Quy Tắc Chi Lực tiến ra lan tràn khắp toàn thân Lạc Nam, đây chính là Thiên Đạo Quy Tắc.
“Thật diệu dụng…” Lạc Nam nhịn không được cảm thán, đây không phải là quy tắc chi lực của hắn, mà là của Lục Đạo Luân Hồi Tâm cho hắn sử dụng.
Tuy nhiên với thân thể của một Đạo Cảnh, chứa đựng và vận dụng Thiên Đạo Quy Tắc mang đến áp lực cực kỳ nặng nề, toàn thân như căng cứng ra, các vết nứt lan tràn như có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Trạng thái này cũng giống như một đám Đạo Tử phải áp chế tu vi ở cảnh giới Chí Tôn, cơ thể gặp giới hạn không thể tùy tiện sử dụng Quy Tắc Chi Lực một cách thoải mái vậy.
Lạc Nam gấp gáp điều động Thiên Đạo Quy Tắc, thông qua Thiên Đạo Tạo hóa Quyết đem Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ của mình thăng cấp lên thành Thiên Đạo Cấp Thân Pháp.
Không sai, khi tu vi còn thấp… giữ mạng là điều quan trọng nhất cần phải làm, vì vậy Lạc Nam quyết định sẽ ưu tiên thăng cấp những thứ có khả năng giúp mình giữ mạng.
Mà Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ chính là một trong những thủ đoạn đã đi cùng hắn từ những ngày đầu tiên tại hạ giới, cảm tình sâu nặng.
Từng tia từng tia Thiên Đạo Quy Tắc bắt đầu tiến vào khẩu quyết của Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ, liên tục cải thiện và thăng cấp.
Ngay thời điểm hoàn thành, Lạc Nam cũng là toàn thân bủn rủn, vô lực ngã xuống mặt đất thở hổn hển, mồ hôi đầm đìa, lỗ chân lông rỉ ra cả máu.
Đây là hậu quả của việc chứa đựng quy tắc cao cấp hơn xa sức chịu đựng của cơ thể, mệt mỏi không kém gì sau khi vừa mới độ xong Đạo Kiếp.
Hắn vừa mới mở mắt ra, phát hiện Bích Tiêu và Đông Hoa đã đứng bên cạnh cúi mặt xuống nhìn chằm chằm mình.
“Các nàng ra ngoài khi nào?” Lạc Nam hỏi.
“Xú tiểu tử, ngươi rốt cuộc còn bao nhiêu bí mật?” Đông Hoa trừng mắt nhìn hắn.
Bích Tiêu nghiêm nghị gật đầu.
Hai nàng đang chăm chú tu luyện trong Phá Đạo Lệnh, đột nhiên cảm giác được có Thiên Đạo Quy Tắc khủng bố giáng lâm, còn tưởng rằng có cường địch đột kích, chủ nhân của Hoàng Ngọc Động tìm đến gây sự.
Nào ngờ phát hiện Lạc Nam đang dùng Thiên Đạo Quy Tắc để nâng cấp một môn thân pháp.
Thử hỏi sao có thể không kinh ngạc đến cực điểm?
Đối với chuyện này Lạc Nam cũng không giấu, chỉ chỉ vào lồng ngực nói: “Lục Đạo Luân Hồi Tâm của ta có thể cung cấp Thiên Đạo Quy Tắc trong thời gian ngắn, cái giá phải trả chính là suy yếu đến cùng cực mỗi khi sử dụng.”
Hai nữ nhân đưa mắt nhìn nhau, thầm nghĩ Đạo Cảnh có thủ đoạn sử dụng Thiên Đạo Quy Tắc đã rất nghịch thiên, không bị phản phệ mới là chuyện lạ.
Biết hắn còn có một vị sư phụ Kim Nhi thần bí, hai nữ nhân cũng không quá kinh ngạc khi hắn sở hữu Đạo Bảo cường đại như thế, chỉ âm thầm mừng rỡ.
Hắn càng mạnh thì các nàng càng đỡ lo…
XOẸT… XOẸT…
Đang nói chuyện, chợt có hai thân ảnh như sao băng xẹt ngang bầu trời, tốc độ cực nhanh, một chạy một đuổi.
Lạc Nam vô thức ngẩng đầu, chỉ kịp chứng kiến một người đạp trên đám mây đang liều mạng bỏ chạy, kẻ phía sau thì sát khí đằng đằng kéo theo ngập trời ma khí.
“Đám mây dưới chân người kia không phải Đằng Vân Bộ sao?” Lạc Nam giật mình, Đằng Vân Bộ chính là thân pháp của Độ Đạo Môn a.
“Không sai, người đang bị đuổi giết là Không Mộc Đạo Nhân.” Bích Tiêu gật đầu xác nhận.
“Không xong.” Lạc Nam vội vàng nhảy dựng lên.
Không Mộc Đạo Nhân dù sao cũng là người đứng đầu Thanh Trà Sơn, nếu bà ấy gặp nạn… chẳng may Thanh Trà Sơn rơi vào tay người khác không mấy thân thiện tiếp quản thì lại phiền toái.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam nhanh chóng uống vào Bất Tử Dịch Thuỷ trị thương.
“Kẻ truy sát Không Mộc Đạo Nhân cũng là cường giả tiệm cận Thiên Đạo Cảnh, ngươi còn chưa phải đối thủ.” Bích Tiêu chau mày nói.
“Sư thúc yên tâm, ta sẽ không ngu xuẩn liều lĩnh.” Lạc Nam ra hiệu cho hai nàng trở về Phá Đạo Lệnh.
Sau đó hắn lấy ra Phá Đạo Áo Choàng khoác lên thân mình, chân đạp Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ điên cuồng đuổi theo.
Khoảnh khắc đó, mỗi một lần Lạc Nam đạp không thì dưới lòng bàn chân đều có Quy Tắc Chi Lực nâng đỡ bước chân của hắn, khiến tốc độ của hắn gia tăng đến mức kinh hoàng.
Thân thể như một luồng tàn ảnh băng cắt thiên địa, Quy Tắc Chi Lực liên tục nâng đỡ dưới hai bàn chân, thân thể lúc ẩn lúc hiện, dáng người tiêu sái tự tại cực kỳ thong dong.
Mặc dù chỉ có tu vi Đạo Cảnh nhưng chỉ trong thoáng chốc hắn đã đuổi kịp bóng lưng của kẻ đang truy sát Không Mộc Đạo Nhân.
Cũng may nhờ có Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ vừa mới cải tiến, bằng không hắn căn bản không thể đuổi kịp hai vị cường giả.
“Không Mộc Đạo Nhân, dám giết hai tên đệ tử của bổn tọa, ngày hôm nay ai cũng không cứu được ngươi.” Chỉ nghe tên Ma Tu gầm lên một tiếng đầy thịnh nộ.
“Hừ, Ma Đạo Song Kiêu muốn cướp người của lão thân, giết thì như thế nào?” Không Mộc Đạo Nhân lạnh lùng quát.
Lạc Nam nghe vậy nhíu mày, Ma Đạo Song Kiêu chính là hai tên muốn cướp đi hắn lần trước, tên Ma Tu lợi hại này là đệ tử của bọn chúng đến trả thù, không ngờ vì chuyện của mình mà Không Mộc Đạo Nhân gặp phiền toái.
Vừa bỏ chạy, Không Mộc Đạo Nhân vừa quay lại thi triển Mộc Thuộc Tính hóa thành tầng tầng lớp lớp rừng rậm khóa chặt không gian từ phía sau, phong tỏa đường đuổi theo của tên Ma Tu.
Hiển nhiên Không Mộc Đạo Nhân là nhân vật tinh thông hai loại thuộc tính là Mộc và Không Gian nên mới lấy danh xưng là Không Mộc.
“Nhiều lời vô ích, hôm nay trả mạng lại.” Tên Ma Tu cũng không phải dạng vừa.
Y lấy ra một thanh Ma Đao đẳng cấp Đại Đạo Binh Khí cầm trong tay, mang theo Đao Thế và Ma Khí ngập trời hung hăng trảm về phía trước.
XOẸT.
Khu rừng phong tỏa không gian của Không Mộc Đạo Nhân lập tức bị trảm thành hai mảnh.
Không Mộc Đạo Nhân thấy vậy liền hai tay kết ấn, tạo ra một sợi dây leo khổng lồ xuyên toa không gian.
Hai chân của bà đạo lên dây leo, muốn theo nó xuyên qua không gian mà chạy trốn.
“Đừng mơ tưởng nữa.” Ma Tu lạnh lùng tung ra một chưởng:
“Ma Đạo Bạo Không Chưởng!”
OÀNH!
Một chưởng mang theo Quy Tắc Ma Lực cực kỳ cường hoành, nghiền nát vạn dặm không gian, đem cả sợi dây leo mà Không Mộc Đạo Nhân vừa tạo ra chấn vỡ.
Thân thể hắn hóa thành hàng vạn Ma Ảnh, mang theo Ma Đao xuất hiện trên đỉnh đầu Không Mộc Đạo Nhân, hung hăng trảm xuống.
“Không Mộc Trượng!”
Không Mộc Đạo Nhân lấy ra một thanh quyền trượng như cái gậy bằng gỗ xưa cũ cầm trong tay.
Một trượng nâng lên, Không Gian cuồn cuộn sinh sôi, kết chặt giữa những tầng không gian là vô vàn sợi dây leo liên kết, tạo thành một tấm thuẫn khổng lồ.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Ma Đao đầy trời cuồng bạo chém xuống tấm thuẫn, Không Mộc Đạo Nhân cắn răng đón đỡ, hai chân liên tục lùi bước…
Lạc Nam lần đầu nhìn thấy hai vị cường giả tiệm cận Thiên Đạo Cảnh chiến đấu mà thán phục không ngừng.
Không Mộc Đạo Nhân tuy rằng cũng rất lợi hại nhưng chiến lực không thể sánh bằng tên Ma Tu với đao pháp đầy tính sát phạt, vì vậy mới lựa chọn bỏ chạy.
Mà tên Ma Tu này dám truy sát Không Mộc Đạo Nhân dù sau lưng bà ta có Độ Đạo Môn chống đỡ chứng tỏ thân phận của hắn cũng không hề tầm thường.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam không lựa chọn xuất hiện, ngược lại điều động Hắc Ám Quy Tắc siêu thoát thiên địa bao trùm toàn thân ẩn nấp ở phụ cận.
Mắt thấy tên Ma Tu lại tung ra một Đao, Lạc Nam cắn răng… lại lựa chọn mở ra Thiên Đạo.
Thiên Đạo Quy Tắc cuồn cuộn vận chuyển trong lòng bàn tay dung hợp cùng Không Gian Chi Lực.
Lạc Nam hướng về phía tên Ma Tu chưởng thẳng.
ĐÙNG.
Trong nháy mắt, sức mạnh cường đại đến cực điểm đem toàn bộ Không Gian xung quanh tên Ma Tu bạo tạc.
Hắn không kịp phản ứng liền trúng chiêu, thậm chí Đại Đạo Quy Tắc bảo hộ quanh thân cũng ầm ầm sụp đổ.
“Trời ạ…” Ma Tu hãi hùng khiếp vía:
“Là Thiên Đạo Quy Tắc? Rốt cuộc là vị tiền bối nào?”
Chỉ có Thiên Đạo Quy Tắc mới dễ dàng phá nát Đại Đạo Quy Tắc của hắn như vậy.
“Cút đi!” Lạc Nam lại dung hợp Thiên Đạo Quy Tắc vào thanh âm, Oanh Thiên Tổ Phù oanh tạc gầm lên.
“HỰ…”
Ma Tu chỉ cảm thấy toàn thân như gặp trọng kích, không dám nói thêm câu nào, cũng mặc kệ Không Mộc Đạo Nhân mà điên cuồng đổi hướng chạy thục mạng.
Không Mộc Đạo Nhân sửng sốt trước cảnh tượng vừa diễn ra, đôi mắt đục ngầu già nua cố gắng nhìn quanh, kính cẩn chắp tay:
“Cao nhân phương nào hỗ trợ? Kính xin hiện thân.”
Lạc Nam không rảnh, hắn lúc này lại hấp hối như chó chết, được Bích Tiêu xách cổ rời khỏi hiện trường.
Hai lần liên tục điều động Thiên Đạo Quy Tắc, không tàn phế cũng trọng thương.
Không Mộc Đạo Nhân đứng chờ hồi lâu không thấy ai lên tiếng, thầm nghĩ quả nhiên là cao nhân cứu người không cần lưu danh.
Bà ta chỉ có thể hướng bốn phía cảm tạ thi lễ, sau đó xé không rời đi.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-14/
“Ngươi không muốn sống nữa sao?” Bích Tiêu giận dữ đem Lạc Nam ném xuống đất.
“Lần này không thể bênh ngươi được.” Đông Hoa cũng bất mãn quát lên:
“Liên tục vượt giới hạn điều động sức mạnh vượt trội, điều này sẽ ảnh hưởng đến căn cơ sau này của ngươi.”
“Khụ khụ…” Lạc Nam không có thời gian cùng các nàng cãi vã.
Hắn điều động Bất Diệt Viêm, Sinh Mệnh Lực và cả Sinh Mệnh Quy Tắc cố gắng trị thương, miệng thì không ngừng uống vào Bất Tử Dịch Thuỷ.
Thật sự hết cách rồi, tên Ma Tu kia cũng không phải nhân vật dễ trêu, bị Thiên Đạo Quy Tắc oanh tạc trực diện nhưng không tổn thương quá nặng, nếu như không đem hắn hù dọa, làm sao dễ dàng đuổi đi như vậy?
Phải biết rằng tên Ma Tu đó cũng là nhân vật có thể đột phá đến Thiên Đạo Cảnh bất cứ lúc nào, chỉ cách Thiên Đạo Cảnh nửa bước chân mà thôi.
Nếu không vận dụng đến Thiên Đạo Quy Tắc, Lạc Nam chỉ còn cách sử dụng đến Thống Trị Quy Tắc mà thôi.
Nhưng Thống Trị Quy Tắc một khi sử dụng còn nguy hiểm hơn cả Thiên Đạo Quy Tắc.
Chẳng lẽ trơ mắt nhìn Không Mộc Đạo Nhân bị đánh?
Lạc Nam không nói tiếng nào tập trung trị thương, Bích Tiêu và Đông Hoa giận không có chỗ phát tiết.
Phải mất đến nửa tháng sau hắn mới từ từ bình phục, nhìn hai vị mỹ nữ cười khổ:
“Ta hứa với các nàng, nếu không gặp chuyện nguy cấp tuyệt đối không tùy tiện vận dụng Thiên Đạo Quy Tắc.”
Thấy câu đầu tiên của hắn là nhận sai, hai nữ cũng dần nguôi ngoai, Đông Hoa chỉ tay vào trán hắn:
“Đừng quên sau lưng ngươi còn có Lạc Gia, một đám thê tử, nữ nhi chờ ngươi trở về, đừng có làm ra hành vi gây tổn hại lên cơ thể.”
“Đại tỷ đem trọng trách giao cho ngươi, thậm chí không tiếc cử chúng ta đi theo phò tá, ngươi đừng khiến nàng thất vọng.” Bích Tiêu hừ một tiếng.
Lạc Nam nghiêm túc gật gật đầu, nếu không phải Mộc Không Đạo Nhân gặp nguy hiểm… hắn cũng đâu tùy tiện, mỗi lần di chứng kéo đến là mệt muốn chết, hành xác chứ thoải mái gì đâu?
“Không được, ta quyết định điều động thêm Thiên Đạo Cảnh đến đây phò tá hắn.” Đông Hoa lên tiếng:
“Dù sao thì hắn được quyền chọn đến 10 người, cũng không thể lãng phí.”
“Lúc đầu ta cũng định như thế nhưng đại tỷ muốn hắn tự lực trưởng thành, khi nào gặp phải nguy hiểm đến mức không thể cứu vãn mới cần cường giả ra tay.” Bích Tiêu nhíu mày.
“Sư thúc và Hội Trưởng nói đúng đó, ta cảm thấy vẫn nên tự mình phát triển.” Lạc Nam vội vàng lên tiếng.
Hắn sở dĩ đồng ý để sư thúc và sư phụ đi theo bên cạnh là vì thật tâm xem các nàng như thân nhân.
Trong khi mấy vị cường giả Thiên Đạo Cảnh của Phá Đạo Hội hắn đâu có nhận thức người nào?
Mà hắn có quá nhiều bí mật không muốn để người khác biết, dù là thành viên của Phá Đạo Hội cũng không dễ dàng tin tưởng.
Đâu phải tự nhiên mà trong mười người, hắn chủ yếu chọn những người thân tín với bản thân.
Thay vì chọn kẻ mạnh, Lạc Nam lựa chọn những người mà mình có thể yên tâm sử dụng.
“Các nàng Quỷ Đỏ, Lâm Tích và Thi Mộ Tuyền cũng đều được bố trí đến các Đạo Thống khác nằm vùng.” Bích Tiêu lên tiếng:
“Đợi khi các nàng vững vàng đặt chân, đó sẽ là trợ lực to lớn cho ngươi hành động ở Đạo Giới.”
“Như vậy tốt lắm.” Lạc Nam hài lòng gật gù, mỉm cười:
“Thay vì cử Thiên Đạo Cảnh đến giúp ta, tại sao sư thúc và sư phụ không nhanh chóng tu luyện đến Thiên Đạo Cảnh?”
Với thiên phú và tiềm lực của các nàng, lại thêm có tài nguyên của Phá Đạo Hội bồi dưỡng, hắn tin tưởng các nàng sẽ tu luyện rất nhanh.
“Ngươi có để chúng ta an lòng tu luyện à?” Đông Hoa trừng mắt hỏi.
Bích Tiêu thì lại cân nhắc lời của Lạc Nam, nàng nghiêm túc nói với Đông Hoa:
“Trong thời gian tới sư tỷ giúp ta chiếu cố hắn, không đến 20 năm… ta nghĩ mình sẽ thành Thiên Đạo.”
Có quả của Hoàng Trung Lý trợ giúp, nàng thật sự rất có lòng tin.