Con ma mọc sừng

Chương 7



Phần 7: Dục vọng vs lý trí

Nhìn tấm ảnh của Hà trước mặt, trong đầu Phú giờ xuất hiện nhiều câu hỏi chưa thể có lời giải thích.

Chỉ có một điều chắc chắn là anh đã chạm được vào tấm ảnh và khiến nó rơi xuống đất.

– “Phải có điều gì đó khiến mình có khả năng như vậy. Nhưng đó là cái gì, và nó đã thực hiện như thế nào?”
– “Ahhhhh…”

Phú ngửa mặt lên trời hét lớn. Anh lại rơi vào tình trạng rối bời thêm một lần nữa.

Hét chán, anh lại ngồi gục đầu bó gối để cố tự tìm lời giải thích.

Quá mệt mỏi, anh ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Ở phía bên kia của căn hộ, hai con người một già một trẻ vẫn đang giao phối mãnh liệt, hai bộ phận sinh dục tiếp tục miệt mài ôm ấp hòa quyện đấm đút vào nhau không muốn ngừng nghỉ. Đêm nay sẽ là một đêm thật dài đối với họ.

… 7h sáng. Có tiếng lạch cạch ngoài cửa khiến Phú tỉnh giấc. Lão Dũng lững thững bước từ ngoài vào với dáng vẻ ngái ngủ. Lão cởi trần, mặc mỗi cái quần đùi tối qua.

Phú nhìn lão bằng ánh mắt hình viên đạn rồi lủi thủi đi về nhà. Phía bên ngoài chung cư văng vẳng tiếng loa phường đang tuyên truyền thông điệp 5K phòng chống Covid.

Trong nhà, không gian không khác gì mọi ngày. Phú uể oải bước vào phía trong.

Có tiếng nước chảy róc rách từ nhà vệ sinh, cửa không đóng. Hà vẫn giữ thói quen như thường ngày, tắm vào mỗi buổi sáng.

Phú liếc vào phòng ngủ, cảnh tượng ngổn ngang như bãi chiến trường hiện ra trước mặt, kết quả tất yếu sau những gì đã xảy ra đêm qua.

Trong góc tường, lố nhố bao cao su vứt lăn lóc kèm tinh dịch tung tóe xung quanh, Phú đếm sơ sơ thấy ít nhất 3 cái.

Mùi tinh dịch trong phòng vẫn bốc lên tanh nồng. Dù cũng là đàn ông nhưng thực sự cái mùi này khiến Phú muốn phát ói. Lão già đúng là tởm lợm từ bên ngoài đến bên trong mà.

Tiếng nước róc rách vẫn rơi đều trong nhà tắm. Hà hôm nay tắm lâu hơn thường lệ. Có lẽ việc kỳ cọ hết những gì lão Dũng còn lưu lại trên thân thể nàng, nhất là nước dãi của lão, quả là vất vả.

Phú nhìn tấm ảnh cưới đang cười của hai người mà lòng nặng trĩu. Tấm ảnh mà có hồn thì có lẽ cũng muốn phỉ nhổ vào những gì nó đã phải chứng kiến đêm qua.

Có tiếng bước chân của Hà, trên người nàng mặc bộ quần short bó và áo hai dây thường mặc ở nhà. Mặt nàng hôm nay có vẻ hồng hào hơn mọi khi. Trải qua một đêm ân ái dào dạt dường như sức xuân trong nàng đã được khơi dậy trở lại sau những ngày dằn lòng đau khổ.

Nàng lặng lẽ thu dọn giường đệm và lấy đồ lau nhà.

Khi dọn đến đống bao cao su lão Dũng vứt ra Hà có chút sựng người lại. Nàng cẩn thận lấy giấy vệ sinh nhặt từng cái.

– “Khiếp… xuất gì mà lắm thế”

Nàng vừa lau dọn vừa lẩm bẩm, khóe miệng cười khẽ.

Sau khoảng 20 phút dọn dẹp, nàng không quên xịt một chút nước hoa xịt phòng để xua đi cái mùi tình dục không mấy dễ chịu còn lưu lại bên trong. Lúc này Phú mới để ý lão Dũng vứt trong phòng cái quần sịp và áo may ô của lão. Hà nhặt hai thứ đó quẳng vào máy giặt cùng với mớ đồ ngủ của nàng đêm qua.

… Khuôn mặt nàng trùng xuống khi ra bàn thờ thắp hương cho Phú. Thao tác chậm rãi, ánh mắt rụt rè khi nhìn di ảnh của chồng.

Hai hàng lệ lại chảy dài trên má. Nàng vịn tay, gục mặt lên bàn thờ.

– “Phú ơi… huhu… em thật… xấu xa”
– “Em… có lỗi… với anh… em là… người vợ… tồi tệ… huhu…”
– “Em… huhu… không còn… huhu… xứng đáng với anh…”

Nghe những lời của vợ, lòng Phú thắt lại. Anh cũng không thể hiểu cảm xúc của mình lúc này nữa.

Đứng trước người phụ nữ mà anh từng nguyện dành cả đời để yêu thương, mồm anh gào thét đầy căm hận nhưng trái tim anh lại mách bảo không được phép hận nàng. Anh yêu và thương nàng quá nhiều. Mắt anh giờ cũng rơi lệ.

Hai người là mối tình đầu của nhau, nàng là vợ anh, là người anh đã dành tất cả tình yêu thương và hứa sẽ yêu thương cô ấy suốt đời. Thâm tâm anh lúc nào cũng muốn như vậy.

Thế mà giờ đây anh và nàng lại lâm vào hoàn cảnh trớ trêu như này.

– “Tất cả đều do lão Dũng gây ra. Tất cả là do con cáo già nham hiểm đấy”

Phú lại nghiến răng, gằn giọng.

Hà vẫn khóc gục bên bàn thờ, lần đầu tiên từ ngày biết nhau tới giờ Phú thấy nàng khóc nhiều như vậy.

“Ding… dong… ding… dong…”

Có tiếng chuông cửa. Hà gạt vội nước mắt rồi chạy ra.

– “Chào cô, tôi là người của tổ Covid cộng đồng, hôm nay tới phát phiếu đi chợ cho gia đình”

Một người phụ nữ trung niên lên tiếng.

– “Dạ cháu cảm ơn bác ạ”
– “Cô nhớ chỉ được đi chợ vào ngày chẵn trong tuần, tuân thủ 5k và tự cách ly tại nhà nhé”
– “Dạ cháu biết rồi, cháu cảm ơn bác ạ”.
– “Thế nhé, tôi phải đi đây”.
– “Dạ, cháu chào bác ạ”

Đóng cửa đi vào nhà, Hà lững thững ngồi xuống ghế, mặt nàng vẫn còn nặng trĩu.

… Phú lang thang xuống vườn hoa và hồ nước trước nhà để đi dạo, đồng thời cũng muốn tìm cụ già câu cá hôm trước để tìm lời giải cho những câu hỏi của anh đêm qua.

Hôm nay vẫn có vài người câu cá quanh hồ, nhưng hình bóng cụ già hôm trước thì biệt tăm. Những câu hỏi của anh chưa thể có lời giải.

Dẫu vậy lòng Phú đang dấy lên hy vọng mong manh rằng mình có khả năng tương tác với đồ vật, thậm chí có thể điều khiển chúng. Chỉ có điều anh chưa khám phá ra hết khả năng đó mà thôi.

… Chiều đi làm về lão Dũng mặt mày vui vẻ, hơn hở hơn mọi khi, trên tay lại lỉnh kỉnh cơ man nào là túi nilon.

“Ding… dong… ding… dong…”

Nghe tiếng chuông cửa, Hà vụt đứng dậy, mặt đầy khấp khởi, lao ra cửa. Nhưng khi vừa đến trước cửa, tay chuẩn bị cầm núm vặn mở khóa thì nàng lại khựng lại. Vẻ mặt trở lên đăm chiêu, do dự.

Nhìn qua mắt mèo, nàng biết là lão Dũng đang ở ngoài.

– “Mở hay không mở?”

Trong nàng lúc này bất giác nổi lên sự đấu tranh tâm lý dữ dội.

Ngoảnh mặt nhìn về phía bàn thờ, nàng cắn môi, tay từ từ hạ xuống, rời xa nắm cửa.

Nàng quay vào ghế sofa.

“Ding… dong… ding… dong…”

Ánh đèn qua khe cửa cho lão Dũng biết Hà có ở bên trong. Lão ấn chuông thêm lần nữa.

Hà chỉ nhìn ra cửa rồi lại quay vào. Mặt thâm trầm đầy suy tư.

Lão Dũng lúc này mặt mũi biến sắc, nhanh chóng chuyển từ trạng thái hân hoan sang tù tội.

Lão treo túi đồ đã mua lên cửa phòng Hà rồi quay bước vào căn hộ của Lão. Nghe tiếng cửa căn hộ của lão, Hà đứng dậy toan chạy ra, xong một lực cản vô hình nào đó lại khiến nàng ngồi xuống.

Không gian yên lặng, Hà ngồi bó gối trên sofa. Phú cũng không hiểu giờ vợ mình đang nghĩ gì.

… Tối đó, Hà đi ngủ muộn hơn thường lệ. Nửa nằm nửa ngồi trên giường mặt đầy suy tư rất lâu. Tay nàng cấu vào nhau như đang phân vân điều gì đó. Thỉnh thoảng mắt lại liếc nhìn ra phía cửa chính.

“Ding… dong… ding… dong…”

Hà ngỏng đầu lên nhìn ra cửa đầy mong ngóng.

– “Hà ơi… Mở cửa cho anh…”

Lão Dũng khẽ gọi.

Hà bật dậy, chạy ra cửa, tay túm núm cửa. Nhưng lại một lần nữa nàng khựng người lại.

“Ding… dong… ding… dong…”

Nàng lại thả tay xuống, quay lưng dựa vào cửa. Ngửa mặt lên trời, mắt nàng lại ứa lệ.

Lão Dũng sau một hồi bấm chuông không kết quả, mặt mũi tiu nghỉu quay về phòng.

… Thời gian trôi qua thật chậm. Hà vẫn đứng ở đó mà không có động tĩnh gì.

Một lúc sau, Hà quay người, mở cửa bước ra ngoài.

Nàng đến trước cửa nhà lão, đứng lặng người một lúc như còn do dự điều gì đó. Hà đưa tay lên bấm chuông. Nhưng khi tay vừa chạm đến chuông thì nàng lại không có dũng khí bấm.

Nàng lại từ từ hạ tay xuống, quay người bước về phòng.

Nhìn túi đồ treo trước mặt, Hà không nghĩ nhiều mà xách vào trong nhà.

… Lúi húi cất đồ vào trong tủ, Hà phát hiện trong túi lão mua còn có mấy hộp bao cao su size to.

– “Lão già chết tiệt…” – Nàng thầm mắng lão.

… Đêm trôi thật chậm. Hà nằm trên giường mà trằn trọc không ngủ được. Nhìn cảnh đó Phú cũng lờ mờ nhận ra sự đấu tranh tâm lý đang diễn ra trong vợ anh.

Quả thực trong Hà giờ đang là sự đấu tranh mãnh liệt giữa dục vọng và lý trí. Giữa sự cô đơn, trống vắng, khao khát sinh lý của một người đàn bà đang thời son sắc với chút lý trí còn sót lại của một người vợ đức hạnh, đoan trang trước kia.

Nàng chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

… Buổi sáng đi làm, nhìn túi đồ Hà đã dọn vào nhà, lão Dũng nhếch mép cười. Đêm qua cũng là một đêm ngủ không ngon của lão.

… Hôm nay Phú lại ra hồ nước tìm ông cụ câu cá. Và một lần nữa anh phải quay về mà không có kết quả gì. Dường như số phận cứ muốn trêu ngươi anh vậy.

… Chiều đến, lão Dũng lại về nhà cùng lỉnh kỉnh túi xách.

“Ding… dong… ding… dong…”

Không có tiếng trả lời…

Lão Dũng phía ngoài, Hà phía trong, hai người chỉ đứng cách nhau một cánh cửa mỏng. Giờ nó như thành trì cuối cùng ngăn Hà sụp đổ hoàn toàn trước cám dỗ của dục vọng. Nó cũng là lá chắn ngăn ngọn lửa tình dục đang hừng hực của lão Dũng lao vào đốt cháy người đàn bà đang khô héo vì khát tình kia.

Lẳng lặng treo đồ lên khóa cửa, lão Dũng lại trở vào căn hộ của mình.

… Đêm xuống, không gian nặng trĩu bao trùm căn phòng ở hai bên vách tường.

Hà đang nửa nằm nửa ngồi trên giường, tay cấu tay suy tư. Người nàng đang nóng ran vì lửa tình đang muốn bùng cháy nhưng lý trí thì luôn yêu cầu nàng phải ngồi yên.

Phía bên kia, lão Dũng cũng đi đi lại lại không yên. Con cáo già sau một bữa thịt tươi no nê giờ bị bỏ đói thì làm sao có thể chịu được.

Còn người phụ nữa kia, lửa tình được châm lên một đêm rực rỡ giờ lại phải dập xuống, nó vẫn đang thường trực muốn bùng cháy trở lại bất chấp những cố gắng dập lửa của lý trí.

“Tik… tak… tik… tak…”

Không gian yên ắng chỉ lãng đãng tiếng kim đồng hồ điểm thời gian.

… Dường như đã có quyết định cuối cùng, Hà bước ra khỏi giường, cầm cái quần sịp và áo ba lỗ của lão Dũng bước ra cửa.

“Ding… dong… ding… dong…”

Lão Dũng đứng phắt dậy, chạy ra cửa, nhìn qua mắt mèo lão thấy Hà đang đứng trước cửa. Rất nhanh chóng, cánh cửa mở toang.

– “Hà…”
– “Sao mấy hôm nay em tránh mặt anh?”

Lão dồn dập hỏi nói.

– “Áo… của anh”

Hà cúi đầu, vừa nói vừa giơ áo quần cho lão.

Hai tay lão Dũng chộp lấy bàn tay Hà, ném bỏ cái áo trên tay nàng xuống đất, đưa tay nàng áp lên mặt lão.

– “Em có biết anh nhớ em lắm không”

Lão nói với giọng điệu thê lương.

– “Em… Em… Em…”

Nàng vẫn cúi gằm mặt lí nhí.

Lão ôm chầm lấy nàng.

– “Đừng như vậy nữa, em giết anh mất”

Lão thều thào trong khi hai tay ôm siết lấy nàng.

Lúc này hai tay Hà cũng từ từ nâng lên vòng ra sau ôm lấy lưng lão.

Lão già nhếch mép cười nham hiểm.

Buông tay ôm, lão nâng mặt nàng lên. Bốn mắt nhìn nhau.

Hai mắt nàng khẽ nhắm lại…

Không chần chừ, khuôn mặt già nua của lão liên vục xuống, ngấu nghiến bờ môi non mọng của Hà. Nàng vòng tay ôm cổ lão hôn đáp lại.

… Phú đứng lặng như chết ngất. Người vợ mà anh hết lòng yêu thương lại đâm thêm một nhát dao vào tim anh…

Đôi tay lão giờ lại được tự do nắn bóp bờ mông của nàng qua làn váy mỏng.

Lão Dũng vừa hôn vừa dìu nàng đi giật lùi vào phòng của lão. Cánh cửa dần dần khép lại.

Lúc này hai con người như “củi khô” gặp “lửa khốc”, họ ngấu nghiến trao nhau nụ hôn đầy khát khao. Môi mút môi, lưỡi đảo lưỡi, nước bọt hòa nước bọt.

Hà dường như trở thành một con người khác, nàng chủ động ôm hôn lão Dũng như người tình thực sự. Khiến lão trở lên bị động trong từng động tác.

Sau vài đường đưa lướt cơ bản, tay lão Dũng đã tuột chiếc váy ngủ mỏng manh khỏi người Hà, thân hình nóng bỏng của nàng giờ chỉ còn được che đậy bởi chiếc quần chíp ren hồng nhỏ xíu, thứ mà chỉ ít phút nữa cũng sẽ bay màu.

Hai người dìu nhau vào giữa phòng. Lão Dũng đã tự cởi áo của mình ra từ nãy. Hai con người bán khỏa thân đang say sưa nút lưỡi và xoa nắn cơ thể của nhau.

Môi lão Dũng lại bắt đầu hành trình thám hiểm thân thể của Hà, nó đi chậm rãi từ trên xuống và dừng lại tại đôi gò bồng đảo của nàng. Hà nhắm mắt, ngửa mặt lên trời tận hưởng sự kích thích khi lão ngấu nghiến hai bên vú nàng.

– “Ưhhh… ưhhh… ơơhhhh…”

Một tay lão đã lùa vào trong quần chíp, xoa xoa lên đám lông mu đang bắt đầu nhớp ướt bởi nước dâm rỉ ra từ lồn nàng.

Con cặc lão già lúc này cũng đã cửng lên hết cỡ, nó đang rất khó chịu trong không gian chật hẹp của chiếc quần, liên tục cọ qua cọ lại giữa hai bên đùi non của Hà.

Bất giác tay Hà chủ động tìm và sờ vào cây gậy thịt đang háo hức lâm trận kia. Qua một lớp quần nhưng Hà vẫn có thể cảm nhận được sức nóng mà nó đang tỏa ra.

Hai tay Hà bỗng đẩy nhẹ lão Dũng ra, nàng cúi người xuống tìm hôn hai đầu ti của lão. Lão Dũng khá bất ngờ trước hành động của nàng nhưng cũng nhanh chóng hưởng ứng và tận hưởng niềm vinh hạnh mà Hà đem lại cho lão.

Người lão Dũng toàn lông lá nên chỉ có đôi ti của lão hở ra cho nàng bú liếm. Nàng liếm một cách từ từ chậm rãi. Cơ thể lão già rịn ra thứ mồ hôi có mùi không dễ chịu kèm theo vị mặn nhẹ ngai ngái. Nhưng với Hà lúc này điều đó không quan trọng. Nàng đang bị dục vọng chi phối, nàng chỉ quan tâm đây là con đực đã và sẽ mang lại cho nàng khoái cảm nhục dục.

Tay Hà lúc này đã luồn vào trong quần mà sục sạo khu vực cấm địa của con đực già. Mục tiêu đầu tiên của nàng là chơi đùa với hai trái bóng bàn phía dưới.

– “Ahh… ohhh…”

Lão Dũng rên lên khi Hà vừa bú ti vừa bóp nhẹ hai hòn dái của lão.

Lão cũng không ngờ Hà lại chuyển biến trạng thái từ e thẹn sang nhiệt tình chủ động nhanh đến như vậy.

Hà cúi thấp người, hai tay nàng lùa xuống, tụt cái quần của lão. Con cặc già mà bự bật tung ra một cách hiên ngang ngạo nghễ.

Nàng lập tức quỳ xuống đặt lên thân cặc một nụ hôn nhẹ.

Diễm phúc đến với lão Dũng một cách bất ngờ. Có nằm mơ lão cũng không ngờ một ông già nhăn nheo xấu xí như lão lại được một người phụ nữ trẻ trung, xinh đẹp. Dịu dàng như Hà phục vụ tình dục một cách tự nguyện và nhiệt tình đến vậy.

… Nhìn vợ mình giờ không khác gì một gái làng chơi đang phục vụ khách mua hoa, Phú thực sự không thể chịu đựng nổi. Mới hôm trước nàng còn khóc lóc trước bàn thờ của anh, giờ nàng đã phủ phục dưới chân lão già xấu xa kia để phục vụ nhu cầu thú tính của lão một cách tự nguyện.

– “Đây là người vợ của mình ư? Trời ơi. Em đang làm cái gì vậy Hà ơi?”

Anh đau khổ gào lên.

… Lưỡi Hà giờ đang liếm quy đầu của lão già, quy đầu hình nấm tù tròn lởm chởm gai thịt xung quanh lúc này được phủ một lớp nước miếng trơn mỏng của nàng. Hà liếm rất chậm rãi, lưỡi nàng quẹt đến đâu lão Dũng lại nổi da gà sung sướng đến đó.

Một tay chống hông, một tay giữ đầu Hà ấn nhẹ, lão chỉ sợ giây phút sướng khoái mình đang hưởng chỉ là một giấc mơ.

– “Ahhhh… thích quá… Hà… ơiiiii…”

Lão rên to khi Hà cho cả quy đầu to của lão vào mồm để nút. Nó quá lớn nên răng Hà không thể tránh được việc cọ quẹt lên đó. Lão vừa sướng vừa đau.

Hà chủ động nhè nước miếng nhiều hơn.

“Soạt… soạp… soạp…”

Những tiếng sì soạp bắt đầu vang lên khi nàng di chuyển miệng mình lên xuống đầu cặc lão.

Cảnh tượng hết sức dâm dật hiện ra giữa căn phòng sáng. Một thân hình ngọc ngà mơn mởn đang quỳ mọp dưới chân để bú mút ngon lành cơ quan sinh dục của một con đực già đen đúa, nhăn nheo, lông lá.

Lão Dũng vừa giữ đầu Hà vừa ngửa mặt lên trời tận hường khoái lạc do người đàn bà xinh đẹp mạng lại.

Buồi lão quá to so với miệng nàng nên nó chỉ đi vào được một phần ba. Nước miếng của Hà giờ cũng đã chảy nhễu nhão trên thân cặc.

Miệng thì bú quy đầu, một tay Hà đưa nên vuốt sục phần còn lại của con cặc.

– “Ahhh… sướng… quá… Hà… ơiiiii…”

Hai tay lão giờ vùi vào tóc Hà xoa mạnh.

Hà gia tăng nhịp bú cặc lão.

– “Đừng… từ… từ… thôi… không… ahhh… anh… ahhh… ra… mất…”

Nghe vậy, Hà liền ngẩng mặt lên.

– “Ai cho phép anh ra… Anh mà ra là chết với em…”

Nàng nhìn lão cười một cách đĩ thõa, vành môi và hai bên mép nhoang nhoáng vệt nước miếng nhầy nhụa.

… Ở bên kia căn hộ, Phú lúc này lại như phát điên. Không điên sao được khi người vợ anh hết mực yêu thương lại vừa đâm anh thêm một nhát chí mạng vào tim. Anh chỉ ước giờ làm sao có thể băm vằm hai kẻ lăng loàn kia ra hàng trăm mảnh.

– “Tôi đã làm gì lên tội mà ông trời lại đày đọa tôi như vậy?”

Anh gào lên trong đau đớn. Tay chân không ngừng cào xé không gian xung quanh.

“Vút… phụt…”

Đấy. Chính nó. Nó lại xuất hiện. Cái cảm giác anh vừa chạm vào thứ gì đó lại phát lộ.

Anh nhìn xung quanh… Rèm cửa đang động đậy.

Vẫn là cảm giác ấy.

Phú đưa tay về phía rèm cửa. Tay anh lại vụt qua nó như sương khói.

Phú thực sự điên tiết.

– “Tại sao cảm giác đó lại chỉ xuất hiện vào những lúc như thế này?”
– “Khả năng chạm vào đồ vật sinh ra từ đâu?”
– “Làm thế nào mình có thể sử dụng khả năng này?”

… Ở căn hộ bên kia, trên giường, Hà và lão Dũng đã trong tư thế 69 từ bao giờ. Chiếc giường vốn đã bề bộn nay lại càng bừa bãi như chiến trường. Hai con người đang nằm trên đó đâu có quan tâm, điều họ muốn bây giờ chỉ là “ăn” được nhiều nhất có thể cơ quan sinh dục của nhau.

“Soạp… sụp… soappp…”

“Ưhhh… ưhh… ưh…”

Căn phòng giờ tràn ngập thanh âm bú liếm và tiếng rên mũi của hai người.

Lão Dũng đang ngửa mặt bú lồn Hà. Râu lão giờ hòa với lông lồn của nàng làm một. Điểm xuyết giữa hai đám lông là những bọt nước trắng bắn ra trong quá trình bú liếm của lão.

Mông Hà đang không ngừng giật giật, day day làm lồn và bẹn nàng liên tục ghì vào bản mặt nhăn nheo của lão già khiến lão nhiều lúc như ngộp thở.

Lão già không những không cảm thấy khó chịu mà trái lại còn lấy tay bợ hai mông thịt của nàng ấn chặt xuống để môi vào lưỡi của lão được tống vào sâu hơn trong lồn nàng nút, liếm, hút.

Chốc chốc Hà lại phải rời cặc lão, ngửa mặt lên thở và rên vì những kích thích mà lão mang tới cho cái lồn đang sưng mọng của nàng.

– “Ơhhh… đúng… rồi… anh… ơi… em… sướnggggg…”

Nghe vậy, lão càng ghì chặt mông nàng xuống, thọc sâu hơn cái lưỡi vào trong lồn để đá, đảo, liếm, hút.

– “Ơhhh… em… ra… em… ra… mất… ơhhhhh…”
– “Chết… em… ơơhhhh… em… raaaaa…”

Nàng lên đỉnh. Từng đợt nước sướng trào ra ồ ạt từ âm đạo khiến lão Dũng không kịp trở tay. Lão chỉ kịp há to miệng hứng lấy tối đa cơn mưa tình yêu của nàng. Nó quá nhiều so với cái mồm của lão.

Dâm dịch tràn ra, bắt tung tóe khắp mặt lão, vào cả mũi khiến lão suýt sặc.

“Soạp… soạp… ngoàm… ngoàm…”

– “Ngon quá Hà ơiiii…”

Lão già hân hoan không ngừng uống thứ nước dịch đó của Hà một cách ngon lành.

Mông nàng liên tục giật giật, cái lồn cứ hẩy hẩy trước mõm lão già. Cơn sướng khiến cho hạ thể của nàng không thể kiểm soát. Nó vừa ngúng nguẩy, vừa rỉ nước, vừa truyền cảm giác tê sướng lên óc nàng.

Lão Dũng tận dụng tối đa thứ nước thoát ra từ âm đạo của Hà như muốn súc rửa tất cả những gì hôi tanh trong miệng lão vậy.

“Soạp… choẹt…”

Bất ngờ lão há to mồm, ngoạm toàn bộ cái lồn mọng của Hà vào trong miệng bặm môi nút mạnh.

– “Ahhh… chết… em… sướnggggg…”

Nàng cong người ưỡn cao cổ vừa rên vừa ngáp ngáp như con cá mắc cạn.

Bao nhiêu giọt nước rỉ ra đều bị lão hút cạn, để lại cái lồn cùng một cái hố đỏ hỏn nóng bừng không ngừng hấp háy.

– “Ưhhh… ơhhhh… ưhmmm…”

Chưa chịu dừng lại, lão già đưa tay lên, thọc ngón tay thối của mình vào trong âm đạo của Hà ngoáy ngoáy rồi lại khều ra phía ngoài trong khi lưỡi lão vẫn không ngừng đánh lên mồng đốc của nàng.

– “Đừng… mà… ơơhhhh… anh… giết… em… mất… ưhmmm…”

Lão Dũng như muốn móc hết, vết cạn những gì còn sót lại trong lồn nàng vậy.

Tay Hà giờ vẫn đang sục cặc lão một cách vô thức nhưng miệng nàng chỉ có thể ngẩng cao mà rên rỉ.

Lão già gian mãnh khiến nàng đi hết từ cơn sướng này sang cơn sướng khác.

– “Ơhhhh… Em… không… chịu… đâu… đừng… nữa… mà… Ơhhhh…”

Nàng càng rên rỉ lão càng bú càng vét mạnh.

– “Lồn em ngon… quá… Hà ơi…”

“Soạp… choẹt… choẹt… soạp…”

– “Ưhmm… ơhhhh… đừng… đừng… anh… ơhhhh…”
– “Cho anh… ăn lồn… em… cả đêm… nay… nhé…”

“Soạp… soạp… soạp…”

– “Ứ… ừ… em… ơhhhh… không… ơhhh… chịu đâu… Ahhh… đừngggg…”

Như không thể chịu đựng nổi, Hà lồm cồm bò dậy ngồi phía thành giường, bỏ lại cái mồm lão đang bú liếm dang dở dính đầy dâm thủy của nàng.

Lão Dũng cùng bật ngồi dậy, hai người nhìn nhau cười một cách đầy dâm dật.

Lão bò lên, túm hai bắp chân Hà kéo mạnh khiến nàng gần như bị ngã ngửa. Thân hình lão chồm lên phủ lấy người nàng.

Hai tay Hà lập tức chặn ngang ngực lão.

– “Từ từ nào… anh chạy sang phòng em lấy bao đi đã”

Nàng vừa nói vừa lườm yêu lão.

– “Anh mua sẵn đây rồi, hehe…”

Lão cười khả ố, với tay lấy bao cao su để sẵn dưới đệm.

– “Cái đồ đáng ghét… híhí…”

Hà lại vừa nói vừa lườm lão kèm nụ cười dâm điệu.

– “Khoan đã…”

Bỗng Hà nói như quát, nàng giật cái bao cao su trong tay lão, ngồi dậy, đẩy lão ngã ngửa ra giường.

Con cặc lão căng cứng, chỉ lên trần nhà một góc 45 độ như khẩu đại bác đang chuẩn bị nhả đạn.

Lão già chưa hiểu chuyện gì, Hà từ từ bò tới sát hai đùi đầy lông của lão, miệng cười đĩ trong khi một tay túm lấy con cặc sóc nhẹ.

Chương trước Chương tiếp
Loading...