Dĩ vãng nhạt nhòa
Chương 34
30 Phút sau, thấy gã ngủ say với vẻ an bình thư thái, cô kéo mền đắp cho gã, nhẹ nhàng nắm bàn tay ấm áp cũa gã, nghe hết câu “ta đứng trên đầu sóng ngọn gió, trụ cùng tháng năm xoay chuyển… ” Cô thiếp vào giấc ngủ.
Đi ăn nhậu với anh Duy và 2 thằng kiểm hóa xong, Hương còn thấy chán ghét khi thấy ánh mắt chúng nó hau háu nhìn cô. Thực ra do dáng cô hấp dẫn, da trắng mặt xinh, lại thêm sự mặn mà của con gái miền biển, chứ từ hôm bắt Tuấn đến nay, cô đi làm ăn mặc xinh nhưng kín đáo, không phô phang khêu gợi như trước nữa, cô chán mà chưa muốn khơi thêm các quan hệ nữa, sự thoát hiểm may mắn của cô vừa qua đã cảnh báo cô rất nhiều.
Hai là cô cảm thấy các quan hệ cũ cô có trong công việc cũng đủ rồi, nhớ lời Hạnh dặn, và tác phong hành sự của Hùng, phải biết đủ, biết chừa con đường lùi cho mình, nên giờ cô muốn tạm thời dừng lại, chỉ cần đào sâu, khoét rộng các quan hệ cũ, khéo léo cũng đủ để vươn lên. Ví dụ như Vinh, chơi và giữ quan hệ vừa phải với anh ta, sau này cần nhập hàng số lớn, hay đảo vốn ngân hàng nhanh, là anh ta giúp ngay. Thế nên anh ta mời cô đi qua đêm, cô đi, như cô đã nghĩ hồi trưa, với lại cô giờ tự do, không rang buộc vào ai, nên cô làm gì, cũng có gì đâu, miễn là đừng có quá trớn như với Tuấn.
Lô hàng này, linh tính thợ săn của cô ngửi thấy có vấn đề gì đó ở đây. Trước giờ chưa bao giờ công ty bị thế này, mà hôm nay hai thằng kiểm hóa còn nói lấp lửng lâu hay mau là tùy công ty. Nhưng cô và anh Duy hiểu, là tùy cô và anh. Phần anh Duy, phong bì phong da gì đó, anh đã chung đủ theo lệ rồi, như vậy còn cô?
Không lẽ chúng mày muốn tao chung thân cho chúng mày ah, thế giả sử tao chung thân đi, một lần rồi chúng mày bảo lần 2, lần 3… N+1 thì thế nào. Chúng mày thấy tao mới 23t, chúng mày nghĩ tao còn non ah.
Cô quý anh Duy vì anh Duy cũng biết ý chúng nó khi hồi chiều ngồi nhậu, sau đó chúng nó rủ đi tăng 2, anh Duy kéo cô về ngay. Quy luật song phẳng bọn tao đã làm rồi, còn nếu phát sinh ra thì bọn tao tính cách khác, cô hiểu ý anh Duy khi kéo cô về không cần tính toán. Lần trước đi chơi với hội Chen, là vì kết bạn, chơi không có âm mưu. Còn lần này không lẽ anh Duy không biết tụi nó muốn thịt lính anh. Nếu anh không biết anh làm giám đốc làm gì
Biện pháp rồi sẽ có, nhưng phải tìm hiểu nguyên nhân vì sao bị ách lại, phải khai thông nó, chứ giải quyết theo từng chuyến thì chả ra sao, tránh mùng 1 cũng kẹt hôm rằm. Giống như hắn làm cho cô vừa qua, gom sức đánh 1 phát dứt điểm trận chiến, không lôi thôi.
Lăn lộn trong ngành đã 2 năm, những trò con khỉ chơi nhau mà Tuấn dạy cô, trong đó có vụ mượn tay hải quan ách hàng giam vốn này, phá uy tín này, cô rành rồi. Vấn đề là ai làm? Và họ được gì? Và tại sao họ nhắm vào anh Duy? Vì công ty của anh. Đó là 3 câu hỏi mà cô, với vị trí thư ký điều hành, phải suy nghĩ và tham mưu cho anh.
Trong tài khoản cô hiện nay hơn 200 triệu, với tuổi cô như vậy là tốt rồi, cô cũng muốn nghe lời Hạnh, giàu thì bao nhiêu cho đũ, cô muốn năm nay còn nửa năm, cô chậm rãi nhìn lại mình, sống chậm lại, để điều chỉnh và học hỏi. Cô đã có bên cô một nguồn sức mạnh ngầm không ai biết, đó là đầu óc đáng sợ của hắn. Cô sẽ không bao giờ lộ hắn ra trong các quan hệ của cô, con bài tủ của cô dùng để lật lên lúc hết bài, quyết định thắng thua. Qua cách hắn cho cô gặp anh 4, cô mới thấy ra, trong các cuộc chơi lớn, không có sự khoe khoang hống hách, sặc sỡ lòe loẹt. Khi đến lúc cần lật bài đánh, hắn mới lật cho cô thấy thế lực sau lưng hắn. Còn lại nhìn vào như thằng khùng tưng tửng.
Hôm nay bị bài toán kiểm hóa hải quan, nên cô mới mạnh dạn gọi kiếm hắn, gọi khơi khơi măc công hắn hỏi có gì không? Cô không trả lời được. Có chuyện kiếm cũng hay, có lý do
Mà sao hắn không nghe máy?
Cô vừa tắm, vừa nghĩ như thế.
Cô nhớ lại là hắn và cô toàn là có việc cần mới ở bên nhau, còn không thì không bao giờ chũ động gọi vu vơ nói xàm như những thằng khác hay gọi tán tỉnh cô. Có lẽ hắn không muốn cô vì hắn thương vợ, và có Hồng và An nữa, nên bản năng đàn ông của hắn có chỗ phát tiết.
Cô không biết cô đã bị hắn tung hỏa mù. Thực ra hắn dùng Hồng và An như 1 đối trọng với cô, để cô không vênh váo với hắn về cái vụ nhan sắc của cô được.
Cô công nhận Ngọc, vợ hắn đẹp không kém gì ai, nhìn hắn lôi thôi vậy mà số hưởng, cô chợt bật cười.
Vợ đẹp, bồ xinhlàm tay 3, tiền vừa đủ, nghề nghiệp chuyên môn có, thế lực ngầm có, vậy đêm đó, hắn thở dài, nhìn xa xăm, là vì cái gì? Cái khe hở lộ ra từ lớp áo giáp cứng đó, dẫn đi đâu.
Cô muốn với hắn, cô phải khai phá lớp vỏ cứng đó, rồi đập tan nó, như hắn đang làm với cô
Hắn đã đập dần dần cái phòng ngự giới tính của cô, khiến cho hôm qua, dù Vinh cố hết sức, cũng không làm cô nóng lên được, còn hắn chỉ cần liếc nhìn cô, là cô gai cả người. Cô thở dài, hắn nguy hiểm cho mình quá, mà mình cần cái đầu của hắn, mình không dứt hắn được. Mà vì sao hắn biến mất vậy kìa. Thôi kệ nghỉ ngơi đã, hắn chết sao được, trước khi mình giết hắn… Và hắn giết mình trong khoái lạc. Mình vừa mắc cỡ, vửa tò mò trước những khoái lạc do hắn mang lại lúc nào cũng mới mẻ và hào hứng. Nhưng mình sợ nó, mình sợ nó vì mình không thể kìm chế khi có nó… Nghĩ đến đó, cô ươn ướt, rôi cô rang kềm giữ, cô lấy xe đi công viên chơi. Có gì mai tính.