Hai gã ăn xin may mắn
Chương 2
Yến Xuân và Hương là hai người bạn thân học chung năm cấp ba sau khi cả hai lên sài gòn để học họ thuê một khu nhà trọ ở quận 7 để ở cùng nhau hai người họ rất thân và đặc biệt hai người vô cũng xinh đẹp mỗi người một vẻ.
Yến Xuân là sinh viên năm hai khoa Tài Chính Ngân Hàng, Xuân là hoa khôi của Khoa cô, một cô gái không những xinh đẹp mà còn thành tích học của cô cũng đáng nể. Thân hình cô thì khỏi phải bàn, cô cao 1m60 dáng người thanh mảnh, da thì trắng sáng vô cùng, không những trắng mà còn rất mượt mà. Cả ba vòng tuy không to lắm nhưng nhìn rất cân đối, gương mặt hình trái xoan mũi cao và đôi mắt to cộng với cặp kính cận đen làm toát lên vẻ đẹp vô cùng thanh tú. Tuy học hai năm rồi nhưng Xuân vẫn chưa có bạn trai dù có rất nhiều người theo đuổi và tỏ tình, chắc vì ẻm còn chăm lo học hành. Ngoài việc học ra Xuân còn đi dạy thêm để chăm lo cho việc cuộc sống cá nhân nữa.
Chiều hôm đó do bận việc đoàn trường nên Xuân về hơi trễ xíu nên Xuân có nhắn Hương sau khi tập thể hình xong qua trường Xuân rước cô về.
Hương cũng học năm hai nhưng ở Trường Sân khấu điện ảnh do từ nhỏ ẻm sinh ra có giọng hát hay và gương mặt khá dễ thương nên cô quyết định chọn trường này để theo đuổi.
Gương mặt của Hương mang một vẻ đẹp ngây thơ trong sáng, mắt to tóc ngắn ngang vai trông rất dễ thương trái với gương mặt ngây thơ đó thân hình của hương vô cùng bốc lửa. Do cô tập thể hình từ khi mới bước chân lên sài gòn vòng 1 đẫy đà săn chắc, eo thon nhìn chuẩn Ngọc Trinh, đặc biệt là ôi vòng ba của cô nhìn vô cùng hấp dẫn do tập thể hình đầy đặn nên trông chúng thật tròn trịa và đẫy đà làm sao, ai ai trong phòng tập đề nhìn cặp mông mà thèm thuồng, cô cao và làn da trắng sáng chẳng kém gì Yến Xuân cả. Đúng là đôi bạn như chị em nhà Thúy Kiều.
Sau khi tập thể hình xong Hương tắm rửa sạch sẽ diện cho mình một bộ đồ cực kỳ đơn giản nhưng quyến rũ, chiếc quần thun ngắn ngủn bó sát cặp mông to tròn của cô, có lẽ vì quá tự tin với thân hình quyến rũ của mình nên cô cố diện đồ như vậy, cùng với cái áo sát nách bó sát người để lộ ra đôi tay trắng ngần ra, trông cô chẳng khác gì một người mẫu quyến rũ. Hương trang điểm nhẹ r choàng nhanh áo khoác vào và cưỡi thẳng chiếc wave đế trường của Xuân.
– Mày đợi có lâu không.
– Không cũng mới vừa ra thôi, mà không lạnh hay sao mặc đồ ngắn thế bà… – Xuân đáp.
– Có gì đâu tốt khoe xấu che mà hí hí.
Hai người cùng leo lên xe chạy thẳng về phòng trọ. Hai người vừa chạy vừa trò chuyện say sưa với nhau lúc này cũng tối rồi khoảng hơn 7h, khi quẹo qua khúc cua Hương chẳng may quẹt trúng một người văng qua đường làm người đó ngã nhàu, chiếc xe loạng choạng nhưng không sao cả Hương kiểm soát được tay lái của mình. Cả hai dừng xe lại, Xuân xuống xe nhanh chóng lại đỡ người bị ngã, không ai khác đó là lão Tín đang trên đường về nhà, lão không sao nhưng cố tình nằm vạ mặt nhăn nhó nhằm kiếm thêm chút tiền bồi thường. Xuân lại gần lão.
– Chú có sao không tụi cháu xin lỗi chú có bị gì không.
– Ôi cái chân của tôi nó đâu quá… Lão giả vờ rên rỉ.
Nhìn thấy lão ốm yếu, quần áo lem luốc, tóc tay bù xù Xuân cảm thấy có gì đó tội lỗi, Xuân gọi Hương lại:
– Lại đây phụ tao một tay với.
Lão ngước mặt lên nhìn trước mặt lão là một cô gái xinh đẹp nhất mà lão từng thấy, đôi chân trắng nõn đang ngồi trước mặt lão, cặp áo ngực trắng hiện lên sau lớp áo sơ mi mỏng mà con bé đang mặc làm lão phút chốc trở nên rạo rực. Lão nhìn thấy cái thẻ trước ngực ghi tên Yến Xuân, lão liền nghĩ tới câu chuyện tối qua mà gã Nam đã kể với lão.
Thì ra đây là con bé trên xe bus với nó. Con bé đẹp như thế này bảo gã Nam không mê sao được Đang suy nghĩ vu vơ bỗng nhiên Hương ngồi xuống trước mặt lão. Đôi chân trắng phễu cùng với cặp mông to tròn đang hiện lên trước mặt gã, chiếc quần thun cụt ngủn với dáng ngồi chồm hổm của Hương vô tình lộ ra vùng tam giác đầy đặn nhỏ xíu ẩn bên trong lớp quần bó sát đó, ôi đã hơn 20 năm lão chưa gần gũi phụ nữ bây giờ xuất hiện hai mỹ nhân ngay trước mặt của lão. Lão cảm thấy nứng chưa từng thấy, con cặc trong quần lão như muốn nổ tung. Lão ngước mặt lên nhìn cô gái, một gương mặt ngây thơ theo kiểu nét đẹp ngây dễ thương tuổi teen bây giờ.
– Chú có sao không chú… – Hương thánh thót hỏi.
Trong đầu lão bỗng nảy sinh ý nghĩ đen tối.
– Ôi cái chân của tôi chắc nó bị trật khớp rồi làm sao tôi về được đây, nhà tôi nghèo lắm mấy người đề cho tôi đi… – Lão giả vờ rên rỉ như bị thiệt vậy.
Thấy gương mặt hốt hoảng của hai mỹ nhân trước mặt lão ta bỗng hiện lên một kế hoạch hết sức đen tối.
– Tụi cháu sẽ đền tiền cho chú nha… Xuân nói với lão.
– Nhà tôi nghèo làm sao người thân không có xe làm sao tôi về được đây.
– Hay là để bọn cháu chở chú về nhà chú ở gần đây không.
– Nhà tui ở Nguyễn Văn Linh đi xe máy khoảng 15p là tới hai cô làm ơn chở tôi về tôi đi hết nổi rồi… Lão đáp nhưng trong lòng lão đang hí hửng vì hai ẻm sắp sập bẫy của lão.
Hương đỡ lão ngồi dậy vô tình mặt lão trúng đùi của Hương khiến lão rùng mình, một mùi hương của con gái mà bấy lâu lão mơ được ngửi một lần. Lão ngồi ở đó Hương và Xuân lại lấy xe, lão thấy hai người đang bàn tính gì đó, lão liền tận dụng cơ hội lấy cục gạch Nokia gọi về cho gã Nam:
– Mày về chứ.
– Về nãy giờ đây, sao giờ này ông chưa về nữa chuẩn bị mồi nhậu đồ đi chứ…
– Tối nay tao có quà bất ngờ cho hai đứa mình đây, may làm theo lời tao.
– Lão Tín này ông có gì mà bí hiểm vậy nói thẳng ra đi.
– Đang gấp lắm, mày ra quán bà 2 mua cho tao hai sợi dây dù, lấy tiền tao để trong tủ đó mà mua, xong về lấy con dao phai để trên bàn cho tao… Vừa nói xong lão cúp máy.
Gã Nam nghe không hiểu gì nhưng cứ làm theo lão vậy.
Hương và Xuân dìu gã lên xe lão ngồi ở giữa, Hương lái xe còn Xuân ngồi phía sau.
Lão bị kẹp giữa hai mỹ nhân làm lão nóng cả người lên, con cu của lão cương vướng như muốn nổ tung, lão cố tình dí con cu của lão sát với mông của Hương, cọ cọ vào cặp mông to tròn mềm mại đó, phía trên lão gục đầu xuống vai của Hương giả vờ đau đớn, lão hít hà mùi con gái của Hương xông vô người lão, lão thấy thật sảng khoái, phía sau lưng gã cặp vú của Xuân lâu lâu chạm nhẹ vào lưng lão, bây giờ cảm giác của lão là muốn ăn thịt hai ẻm liền ngay tức khắc.
– Chú ráng chịu đau xíu nha… – Xuân thì thâm vào tay lão.
– Tới chỗ đất trống kia cô làm ơn quẹo vào đi khoảng 5p là tới nhà tôi rồi.
Hương và Xuân cảm thấy hơi ớn lạnh xung quanh hai bên tối thui, chạy mãi mà không thấy nhà ai hết, bỗng xa xa hiện lên một cái chòi nhỏ với ánh đèn dầu mờ ảo.
– Đó là nhà tôi… – Lão nói.
– Sao nhà chú ở nơi hoang vu như thế này, chú ở đây không thấy sợ sao… Hương nói với vẻ mặt hoảng sợ.
– Tui nghèo đâu dám ở trong nội thành đâu.
Hương và Xuân cảm thấy bất an trong lòng nhưng thâm nghĩ tới nhà đưa cho họ 1 triệu tiền bồi thường rồi nhanh chóng về thôi.
Vừa tới cái chòi, gã Nam thấy đèn xe vội chạy ra thì thấy lão Tín ngồi giữa hai cô gái xinh đẹp trong xe, gã ngạc nhiên chưa từng.
– Ông bị làm sao vậy ông già chết tiệt… Gã Nam tròn mắt hỏi.
– Ah bị tai nạn thôi, họ đưa tôi về.
Hai người con gái thấy một người ở trần mặc quần xà lỏn đen nhẻm lưng gù với cái đầu hói, râu ria bồm xồm bước ra có chút giật mình.
Cả ba người xuống xe, Gã Nam nhìn hai cô gái mà như chết đứng, vẻ đẹp của hai người thật sự là quá sức tưởng tượng của gã, gã nuốt nước miếng ực ực, lão Tín đi cà nhắc lại gã Nam thì thầm vào tai gã:
– Mày chuẩn bị mấy thứ mà tao nó chưa.
– Xong hết rồi, nhưng mà như vầy là sao.
– Từ từ sẽ biết… Lão Tín cười nhẹ.
Xuân lấy trong túi ra 1 triệu đưa cho Hương để vào đưa cho lão coi như tiền bồi thường.
Gã Nam lấy hai cây đèn cầy đốt lên cho sáng để thấy rõ hai người con gái tuyệt đẹp này. Hương cầm 1 triệu đi vào nhà đưa cho lão Tín còn Xuân đứng bên ngoài giữ xe. Hương vừa bước vào gã Nam nhìn mà nước bọt của ực ực, nhìn cặp mông của Hương ẩn sau lớp quần thun ngắn bó sát cùng với mu nhô lên thế kia hắn như muốn ăn tươi nuốt sống.
– Đây là tiền bồi thường của bọn cháu đây, tụi cháu xin lỗi chú nhiều, mong chú mau khỏe.
Lão Tín nhìn đôi mắt to tròn long lanh trên gương mặt ngây thơ của nàng, rồi lão nhìn từ trên xuống dưới và dừng ở cái mu khẽ nhô lên của nàng, Hương thấy ánh mắt của lão bỗng giẫm mình vội vàng để tiền lên bàn và nói:
– Chú lấy tiền cháu xin phép về.
Hương vừa qua lưng lão tín nhanh tay lấy con dao phai mà lão yêu cầu gã Nam để trên bàn, nhào tới ôm từ phía sau Hương kề dao lên cổ.
– Định đi đâu tối nay ở đây với bọn anh đi hehe.
– Asaaa… Bỏ ra, cứu với Xuân ơi.
Xuân nghe tiếng Hương vội vàng chạy vào, Xuân run người đứng sững người ra.
– Các người muốn bao nhiêu tiền, thả bạn tôi ra.
– Bọn tao không cần tiền, bọn tao cần hai em ở lại đây.
Gã Nam nhìn Yến Xuân mà giật mình.
– Em là Yến Xuân ah… – Giọng gã run run.
Không ngờ gã lại gặp được em ở đây vẫn bộ đồ này trên xe bus chỉ khác là bây giờ gã nhìn thấy rõ mồn một gương mặt xinh đẹp của em ấy. Không sai vào đâu được, gã qua sang lão Tín.
– Chuyện này là sao đây.
– Quà cho mà đó thằng chó… Không phải mày thích nó ah.
– Nhưng… – Gã Nam chưa biết chuyện gì xảy ra.
Hương thở hổn hển trong lòng lão Tín, nàng cảm nhận lưỡi dao mát lạnh trên cổ minh nên không dám động đậy.
– Tha cho bọn cháu đi.
Lão kêu gã Nam lấy hai sợi dây dù mà gã gọi bảo mua lúc nãy ra, gã Nam vội vàng làm theo.
Lão hét lớn vào tai Hương.
– Cởi cái áo khoác của nó ra nhanh lên.
Hương răm rắp làm theo còn Xuân thì đứng không dám nhúc nhích, lão nhìn dang vẻ mặt hoảng sợ của Xuân nói:
– Khôn hồn thì đứng yên đó nếu không bạn cưng không sống nổi đâu. Sáng mai tụi anh sẽ thả bọn em ra.
– Hãy tha mạng cho bọn tôi… Xuân lắp bắp nói.
Lão Tín tuy ngoài 50, gầy gò nhưng với con dao trong tay lão muốn làm gì cũng được.