Lạc thú nhà cô giáo

Chương 44



Phần 44

Biết Linh sợ mình đến đây để làm những chuyện như ngày trước nên Mạnh cố tỏ ra thân thiện. Giọng hắn nhỏ nhẹ cất lên:

– Tôi xin lỗi vì vào nhà mà không xin phép chị.

Linh không biết tên này lại đến đây với mục đích gì, nàng sợ hắn đến để ép nàng quan hệ hoặc trấn lột tiền nên có phần e dè. Hai tay Linh gồng cứng lại để sẵn sàng phản ứng nếu như có chuyện xấu xảy ra. Nàng mỉa mai hắn một câu cho sướng mồm:

– Dạng trộm cắp như cậu thì cần gì phải xin phép ai. Tiền bạc tôi vẫn để trong tủ trên tầng 2 đó, thích thì cứ lên mà lấy.

Mạnh phì cười trước sự nhạo báng của Linh. Nhưng hắn ta không tức giận về điều đó. Vừa gạt những sợi phở vào trong tô nhựa Mạnh vừa điềm tĩnh nói:

– Tôi đến đây không phải vì việc đó. Tôi đã hứa là sẽ không bao giờ làm những việc xấu xa nữa rồi, chị tin hay không thì tùy chị.

Linh nhếch mép cười đểu, nàng tiếp tục công kích vì thấy Mạnh tỏ ra nhún nhường:

– Cậu đến không phải vì tiền thì vì mục đích gì? Tôi với cậu chẳng quen biết hay quan hệ bạn bè gì cả.

Linh cảm thấy cách nói chuyện của mình với tên trộm có phần hơi lịch sự. Với loại người như hắn thì nàng muốn xưng hô tao mày. Nhưng có lẽ bao năm qua làm nghề giáo viên, nàng chỉ quen nói bậy bỗ bã với bạn thân hoặc nói bậy khi làm tình, chứ chửi bậy với ai đó thì nàng không quen mồm.

– Tôi cũng chẳng biết vì sao tôi đến đây nữa. Thực sự tôi không biết.

Mạnh cầm tô phở đứng lên nhìn Linh trả lời bằng khuôn mặt đáng thương. Hắn thực sự không hiểu mình muốn gì ở người đàn bà này.

– Thôi cậu đừng có đóng kịch nữa. Chẳng ai tin vào những lời nói của một tên trộm cắp lưu manh đâu.
– Chị nói thế nào về tôi cũng được. Nhưng cho tôi xin lỗi chị về cái chuyện lần trước. Tôi đã rất hối hận về chuyện đó.
– Xin lỗi? – Linh gằn giọng tức tối.
– Cậu có biết gia đình tôi tan vỡ từ cái ngày hôm đó không? Lời xin lỗi của cậu có cứu vớt được hạnh phúc của vợ chồng tôi không? Cậu hãy cút đi. Cút ngay đi và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa. Lần này tôi sẽ hô to cho cả xóm nghe thấy đó.

Mạnh thấy Linh thể hiện sự tức giận như một con thú đang bị tổn thương. Hắn vẫn bình thản đứng trơ trơ như một bức tượng và nói khe khẽ giống như kẻ đau khổ:

– Tôi thực lòng xin lỗi vì đã làm vợ chồng chị không còn hạnh phúc. Chị bị mất hạnh phúc gia đình, còn tôi thì cũng bị quả báo khi ông trời lấy đi của vợ chồng tôi một đứa con.

Mạnh xúc động khi nói ra điều đó. Hắn cố nuốt nước mắt vào trong để nói tiếp:

– Đứa bé được 8 tháng tuổi, chỉ còn hơn một tháng nữa thôi là nó có thể nhìn thấy bầu trời. Nhưng…

Mạnh không thể nói hết câu vì cổ họng hắn nghẹn ngào. Linh ngước mắt nhìn và nhận thấy hắn đang đau khổ thực sự. Vốn là một người sống thiên về tình cảm, Linh bỗng dưng thấy thương cảm và xúc động theo.

– Tôi xin lỗi. Tôi không biết cậu đã mất một đứa con.

Vì không muốn người khác thương hại mình, Mạnh lôi trong ví ra một chiếc card taxi ghi tên hắn rồi đặt lên bàn. Hắn nói mạnh mẽ hơn:

– Hiện tại tôi không có tiền để trả cho chị, nhưng nhất định tôi sẽ trả. Còn đây là số điện thoại của tôi. Bất cứ khi nào chị cần sự giúp đỡ thì cứ gọi tôi, coi như chị cho tôi cơ hội để chuộc lại lỗi lầm.

Linh thẫn thờ nhìn bóng dáng Mạnh dứt khoát bước ra khỏi ngôi nhà không một lời chào. Cảm giác khiến cho người khác đau buồn làm Linh thấy áy náy. Linh thở dài một tiếng và không hiểu tại sao hắn lại bất ngờ xuất hiện trong ngôi nhà này. Nàng cúi nhìn chiếc bụng bầu và đưa tay xoa xoa, miệng lẩm bẩm: “Phải chăng sợi dây máu mủ đã dẫn lối hắn đến đây?”

Linh cầm chiếc card lên nhìn và bây giờ nàng mới biết hắn tên là Mạnh. Bất giác nàng nhớ lại chuyện xảy ra cách đây 6 tháng. Nghĩ đến cơ thể mình đã chủ động nhún nhảy trên người hắn ta làm Linh xấu hổ tự cười mắc cỡ một mình.

– Này ăn đi!!

Câu nói làm Linh giật mình ngoảnh mặt lại nhìn. Trời đất, hắn như một con ma thoắt ẩn thoắt hiện khiến Linh ngỡ ngàng. Nàng phục cái kiểu xuất hiện không một tiếng động của hắn. “Đúng là tên trộm chuyên nghiệp”. Linh nhủ thầm và nhìn bàn tay hắn đang chìa tô phở trước mặt mình.

– Thế mà tôi đã hy vọng là cậu sẽ không bao giờ xuất hiện nữa cơ đấy. Cậu còn cần gì ở tôi vậy?
– Tôi sợ chị đói.

Linh cười nhếch mép trước câu trả lời của hắn ta.

– Đói hay no là việc của tôi, chẳng liên quan gì đến cậu. Làm ơn đừng bao giờ đến nhà tôi nữa được không?
– Tôi cũng chẳng hiểu sao tôi lại làm như vậy. Thôi thì tôi cũng đã mua rồi, mong chị nhận.

Linh nhìn hắn đặt tô phở lên bàn và cẩn thận mở nắp ra. Mùi phở thơm phức tỏa ra bốc khói khiến Linh cảm thấy hơi đói bụng. Hắn nhìn nàng nói nhỏ nhẹ:

– Chị ăn luôn cho nóng. Để tôi lấy thìa đũa cho chị nhé.

Biết hắn có lòng quan tâm thực sự nhưng Linh vẫn cương quyết từ chối. Nàng không dễ nhận lấy lòng tốt của hắn ta.

– Tôi không ăn. Bây giờ tôi phải vào viện khám.
– Tùy chị thôi. Coi như là tôi lại làm phiền chị rồi. Chào chị.

Mạnh quay lưng bước chân ra khỏi cánh cửa nhà dứt khoát như lần trước vì thấy Linh tỏ ra khó chịu với hắn.

– À này…

Mạnh dừng bước khi nghe Linh nói như đang nói với mình. Hắn quay người lại nhìn nàng chờ đợi.

– Cậu lái taxi phải không?
– Vâng, chị muốn đi đâu?

Linh không hiểu sao mình lại có thể nhờ một tên trộm, một kẻ đã cưỡng ép nàng quan hệ tình dục đưa đi viện. Linh thực sự không hiểu mình nữa và có vẻ như nàng dần thấy hắn không phải là một kẻ xấu xa.

– Cậu có thể đưa tôi vào viện được chứ?
– Tất nhiên là được.

Linh cảm nhận hắn đang vui mừng trong lòng và nàng đỏ mặt vì niềm vui của hắn. Khuôn mặt hắn giãn hẳn ra với nụ cười thầm và Linh thấy hắn ta cũng tương đối đẹp trai.

– Tôi ra đánh xe, chị chuẩn bị đi nhé.
– Ok, cậu chờ tôi 10 phút để tôi thay quần áo.
– Vâng.

“Mình đang làm cái gì thế nhỉ?” Linh lẩm bẩm một mình khi đang thay một chiếc váy khác lên người. Mọi thứ thay đổi một cách nhanh chóng và không thể ngờ tới. Cứ như thể hai người trước là kẻ thù bỗng chốc bây giờ họ trở thành bạn bè vậy. Linh vừa đi xuống dưới nhà vừa lăn tăn suy nghĩ về hành động của mình. Nàng có cảm giác như mình đang ngoại tình cho dù nàng đã hứa với bản thân sẽ không bao giờ phản bội chồng thêm một lần nào nữa. Tuy nhiên đó chỉ là lời hứa trong quá khứ, còn hiện tại mọi thứ có thể thay đổi bất cứ lúc nào nếu như hoàn cảnh đưa đẩy. Linh chẹp miệng một cái, nàng quyết định khóa cửa nhà lại và bước chân ra ngoài.

Mở cửa xe ra, Linh hơi khó chịu khi phải cúi người chui vào trong vì bụng nàng to quá. Ngồi phịch xuống ghế trong tư thế rơi tự do, Linh nhoẻn miệng cười mắc cỡ và vội phân bua:

– Xin lỗi. Tại người tôi nặng quá.

Mạnh cũng mỉm cười thân thiện vô tư nói:

– Có gì đâu mà chị phải xin lỗi. Ta đi thôi nhỉ? Bệnh viện nào hả chị?
– Bạch Mai.

Mạnh cho xe phóng đi nhưng hắn cẩn thận lái chầm chậm vì không muốn bà bầu bị ngả nghiêng. Hai người im lặng không nói gì thật lâu vì họ vẫn thấy ngại nhau. Mạnh bèn lên tiếng trước để phá vỡ sự im lặng:

– Chị không vấn đề gì chứ nếu tôi bật nhạc?
– Cậu cứ tự nhiên! – Linh mỉm cười đáp.

Linh dõi theo động tác của hắn và thấy ghét những vết xăm chằng chịt trên hai cánh tay. Một giáo viên có tiếng như nàng không ngờ có ngày lại giao du với một kẻ như tên côn đồ. Tiếng nhạc vừa phát ra, Linh suýt chút nữa thì ồ lên một tiếng đầy phấn khích. Hai mươi năm rồi nàng không nghe nhạc Tô Chấn Phong nhưng nàng nhận ra ngay. Ngày xưa thời còn sinh viên, Linh rất mê nhạc Tô Chấn Phong vì nhạc của ca sĩ này thường đượm buồn man mác nhưng lời thì hay tuyệt.

– Cậu cũng nghe nhạc này cơ à? – Linh ngạc nhiên hỏi khi thấy một người như Mạnh lại nghe dòng nhạc xưa.
– Có sao không? – Mạnh quay lại hỏi cộc lốc vì thấy khó chịu.
– À tất nhiên là không sao rồi. Tại tôi thấy hơi lạ nên hỏi vậy thôi.
– Âm nhạc là dành cho tất cả, đâu có phân biệt giai cấp phải không?
– Ừm.

Linh chẳng buồn nói nữa khi thấy hắn nói giọng lý sự. Thay vào đó nàng tập chung nghe bài hát mà mình rất thích. Nghe được tầm 4 bài thì chiếc xe cũng lăn bánh vào tới cổng bệnh viện. Linh biết thừa Mạnh chắc chắn sẽ không lấy tiền rồi, nhưng nàng mỉm cười cố tình hỏi đểu:

– Liệu tôi có phải trả tiền taxi không nhỉ?

Mạnh phì cười gãi đầu như một tên ngốc làm Linh thích thú. Hắn trả lời thành thật:

– Chị có đi suốt đời thì tôi cũng chưa trả hết số tiền cho chị được.
– À vậy là vẫn tính đúng không?
– Hì hì, thì cứ cho là vậy đi.

Linh bắt đầu có chút cảm tình. Trông hắn xăm trổ vậy mà bẽn lẽn đáng yêu ra phết. Cố ngăn nụ cười trên môi, Linh bảo hắn:

– Thôi cậu đi đi. Lúc nào về thì tôi gọi taxi khác cũng được.
– Chị cứ vào khám đi, tôi chờ được mà.
– Tôi khám lâu lắm, chờ làm gì.
– Lâu thì chắc đến tối là cùng. Tôi chờ được, chị có cần tôi đi cùng vào trong viện không?
– Không cần đâu. Tôi tự đi một mình được.

Linh nói xong mở cửa bước ra ngoài và che giấu nụ cười thầm khi thấy Mạnh có vẻ thích mình. Đàn bà mà, ai chẳng thích khi biết người khác quan tâm đến mình.

Mạnh ngồi trong xe nhìn dáng Linh bước đi. Chiếc váy rộng ngắn ngang đùi mà Linh đang mặc khiến Mạnh không thể rời mắt khỏi cặp đùi trắng mơn mởn của nàng. Tuy đang mang bầu nhưng Mạnh thấy Linh trông vẫn còn hấp dẫn lắm. Khi bóng dáng Linh khuất dạng sau những tòa nhà, Mạnh ngồi suy tư một mình. Hắn không rõ mình đang tiếp cận người đàn bà này vì lý do gì. Tình dục chắc không phải vì Linh đang mang bầu nên hắn không muốn. Phải chăng vì Linh là mẹ của đứa bé trong bụng mà hắn đang tò mò muốn tìm hiểu? Bỗng dưng Mạnh tự đặt ra câu hỏi rằng nếu đứa bé là con của hắn thì phải làm sao? Câu trả lời thật không dễ chút nào và hắn cứ vò đầu liên tục vì bế tắc.

Một tiếng sau, Linh mở cửa bước vào trong xe với khuôn mặt có vẻ mệt mỏi.

– Xong rồi. Cậu đưa tôi về đi.

Mạnh nhanh nhảu nổ máy xe nhưng vẫn dáng quay người lại hỏi han:

– Chị ổn chứ?
– Hơi mệt một chút vì chờ lâu quá.

Mạnh tò mò mạnh dạn hỏi liều:

– Đứa bé thế nào chị? Chị đã siêu âm để biết là trai hay gái chưa?

Linh hơi giật mình khi thấy Mạnh bất ngờ hỏi về đứa bé trong bụng. Nàng cố tỏ ra thản nhiên trả lời:

– Đứa bé vẫn khỏe lắm. Tôi không siêu âm nên cũng chưa biết là trai hay gái.
– Sao chị không siêu âm đi?
– Cậu hơi tò mò quá rồi đấy. Đó là việc của tôi nên không cần cậu phải nói.

Biết mình nhỡ mồm, Mạnh không nói nữa mà im lặng cho xe phóng đi. Đi được một đoạn, một lần nữa Mạnh lại quay người nhìn Linh hỏi vì lo lắng cho nàng:

– Sáng chưa ăn gì chắc chị đói bụng phải không?
– Cậu có vẻ hay lo tôi bị đói nhỉ? – Linh mỉm cười hỏi lại.
– Đâu. Tôi sợ chị không ăn gì thì đứa bé trong bụng sẽ bị đói.

“Lại đứa bé. Hắn có vẻ quan tâm đến cái thai của mình quá nhỉ? Có lẽ nào hắn đang có nghi ngờ?” Linh trầm tư suy nghĩ và nàng bắt đầu phải thận trọng với Mạnh.

– Chị có muốn ăn gì không thì tôi sẽ dừng xe ở một quán nào đó.
– Tôi không quen ăn ở ngoài. Cậu cứ lái xe đưa tôi về là được.

“Tưởng dâm mà cũng khó tính ghê”. Mạnh lẩm bẩm tỏ ra bực bội. Nhưng rồi hắn vẫn kiên trì cố thêm lần nữa bằng cách dừng xe khi thấy có một tiệm bán bánh cuốn.

– Sao dừng xe ở đây vậy? – Linh ngạc nhiên hỏi.
– Tôi mua ít bánh cuốn cho chị mang về ăn luôn để đỡ phải nấu.
– Không cần đâu. Cậu đừng lo cho tôi.

Lần này Mạnh ương ngạnh không nghe theo, hắn quay lại nhìn nàng nói nhẹ nhàng nhưng dứt khoát:

– Đứa bé không có tội gì mà bắt nó phải nhịn đói.

Linh cứng miệng không phản kháng được. Động đến đứa bé thì nàng không muốn đôi co rồi vì sợ Mạnh nhắc lại chuyện cũ. Nàng chịu thua hắn một lần và im lặng không phản đối khi hắn xuống xe để vào quán mua bánh cuốn.

Đang thiu thiu ngủ ngon lành trên xe thì Linh tỉnh giấc bởi tiếng nói của Mạnh:

– Về đến nhà rồi chị.

Linh dụi mắt nhìn ngôi nhà của mình rồi lên tiếng:

– Cảm ơn cậu đã đưa tôi đi khám.
– Chuyện nhỏ có gì đâu mà chị phải cảm ơn. Chị nhớ cầm túi bánh cuốn nhé.
– Ừ.

Linh cầm theo túi đồ và mở cửa xe. Định bước ra ngoài nhưng thế nào nàng lại quay đầu nói với Mạnh:

– Chắc cậu cũng đói rồi phải không? Vào nhà ăn cùng tôi cho vui cũng được.

Được ở gần bên cạnh người đàn bà này luôn là điều mong muốn của Mạnh. Chẳng chút khách sáo hay ngại ngần, Mạnh đồng ý luôn.

– Có được không vậy? Nhỡ chồng chị về thì không hay cho lắm.
– Ông ấy đi công tác rồi. Cậu không phải lo.

Linh chẳng hiểu sao mình lại nói ra điều đó với một người đàn ông khác. Nàng xấu hổ bèn bước ra ngoài thật nhanh. Khi hai người vào trong nhà, Linh cũng chẳng phản đối để Mạnh tự nhiên xuống bếp lấy bát đũa. Hai người ngồi ăn cùng nhau nhưng chẳng biết nói chuyện gì vì có cảm giác họ chẳng có chuyện gì để mà nói. Bỗng Linh lén nhìn Mạnh ăn, nhìn cái miệng của hắn với bờ môi dầy dầy nuốt từng miếng bánh cuốn vào trong. Nhìn bờ môi đó, Linh ngượng ngùng nhớ lại mình đã từng hôn điên dại hắn. Ánh mắt tò mò của Linh chuyển sang khắp cơ thể hắn và Linh bỗng nhớ như in hắn có một con cặc rất to, một con cặc đẹp tuyệt vời mà ít người đàn ông may mắn có được.

“Đừng, đừng, mày đừng có lên cơn bây giờ”. Linh khép chặt đùi lại vì thấy cơn nứng ập đến. Nàng càng cố kìm thì ham muốn càng dâng cao. Hai bên má tự dưng đỏ ửng lên nhưng rất may Mạnh không phát hiện ra điều đó.

– Chị ăn nữa không để tôi dọn?
– Tôi xong rồi. Cậu cứ để trong bồn, lát tôi rửa cho.
– Có hai cái bát thì tiện rửa tay tôi rửa luôn có sao đâu. Chị cứ ngồi nghỉ đi cho đỡ mỏi lưng.

Linh thầm ước lời nói đó là của Quang. Từ ngày mang bầu, Quang chưa lần nào quan tâm nàng như vậy. Cứ như thế này thì danh giới ngoại tình thật mong manh. Con người Linh lại bắt đầu đấu tranh tư tưởng giữa tình dục và gia đình.

Một lúc sau thấy Mạnh đi từ bếp lên với 2 cốc nước chanh trên tay, Linh mỉm cười và buột miệng khen:

– Cậu có vẻ biết quan tâm phụ nữ đấy nhỉ?
– Có gì đâu. Tôi cũng quen rồi. Ngày vợ tôi mang bầu thì tôi cũng làm tất mọi thứ trong nhà mà.

Linh tò mò định hỏi về chuyện sảy thai nhưng sợ động chạm đến nỗi buồn của hắn nên nàng thôi. Cầm cốc nước chanh đưa lên miệng uống một ngụm, Linh quay sang hắn hỏi vu vơ:

– Mà cậu bao nhiêu tuổi rồi nhỉ?

Mạnh biết mình kém Linh phải hơn một giáp nhưng cứ xưng tôi với nàng nên bỗng tỏ ra ngượng nghịu trong câu trả lời.

– 26 Tròn.

Linh cố nín cười. Hắn còn quá trẻ nhưng trông rất già dặn so với cái tuổi 26. Qua cách nói chuyện và xưng hô thì cứ như thể hắn ngang tuổi nàng vậy. Linh cũng động lòng cho nỗi buồn của hắn khi mới 26 tuổi mà đã mất một đứa con. Bỗng nàng muốn an ủi hắn:

– Cậu vẫn còn trẻ nên vẫn còn nhiều cơ hội để làm bố.

Mạnh hơi nhíu mày khi nghe lời động viên của Linh. Nghe Linh nhắc đến chuyện con cái, hắn thấy đây là cơ hội để đề cập đến chuyện đó nên mạnh dạn nhìn thẳng vào mặt nàng hỏi:

– Tôi hỏi chị chuyện này nhé. Có phải sau cái hôm đó thì chị mang thai phải không?

Linh bất ngờ và chết lặng trước câu hỏi lộ liễu của Mạnh. Nàng thật không ngờ hắn dám hỏi chuyện đó. Vốn thông minh, Linh ngờ ngợ nhận ra Mạnh đang nghi ngờ về cái thai trong bụng nàng. Sau phút bối rối, Linh trấn tĩnh lại và đanh đá đáp lại:

– Cậu không có câu hỏi nào ngu ngốc hơn nữa à? Mà đó không phải việc của cậu. Tôi mang thai thì tất nhiên cái thai là của chồng tôi rồi. Hình như cậu đang nghi ngờ?

Linh đâu ngờ câu trả lời của nàng như đang khai ra sự thật. Có ai hỏi chủ nhân của cái thai đâu mà nàng tự nói ra. Mạnh cũng thông minh và càng tỏ ra nghi vấn. Hắn không hề e sợ, nói toạc ra sự thật:

– Chị nói dối. Tôi biết từ sau cái buổi hôm đó thì vợ chồng chị đã không gần gũi với nhau.

Mặt Linh có vẻ biến sắc nhưng nàng cố phát ra tiếng cười giễu cợt.

– Cậu ở trong nhà tôi hay sao mà biết vợ chồng tôi không gần gũi?
– Có thằng đàn ông nào mà tỏ ra hứng thú muốn ân ái với vợ khi nhìn vợ quan hệ với thằng đàn ông khác không?

Lý lẽ này của Mạnh quá sắc bén khiến Linh câm lặng. Sự mạnh mẽ trong người nàng dần biến mất, thay vào đó là nỗi e sợ. Nàng nhìn chằm chằm hắn trong giây lát rồi chiếc cằm run run khi hỏi:

– Cậu muốn gì?

Mạnh cũng lì lợm, hắn cũng nhìn thẳng vào đôi mắt sắc lẹm của Linh không chút e sợ. Nhếch mép cười mỉm một cái, hắn trả lời:

– Tôi muốn biết cha của đứa bé là ai.
– Tất nhiên chắc chắn không phải là cậu. – Linh trả lời bộc phát không cần suy nghĩ.
– Nhưng tôi lại không nghĩ như vậy.
– Cậu nói thế có nghĩa là cậu đang nghĩ rằng cậu là cha của đứa bé?
– Có khả năng! – Mạnh nhún vai trả lời.

Linh phì cười giễu cợt nhưng trong lòng thì bắt đầu lo sợ. Nàng đã gặp một tên quá thông minh và sắc sảo.

– Hình như việc bị mất một đứa con đã khiến cho cậu sinh ảo tưởng thì phải.

Mạnh thấy mình đang thắng thế và nắm thế chủ động nên càng muốn phơi bày sự thật cho bằng được. Hắn háo hức nghĩ mình là cha của đứa bé nên chồm tới túm lấy tay Linh bóp mạnh và gằn giọng nói cho nàng hiểu:

– Tôi không ảo tưởng. Đó là sự thật.
– Bỏ tay tôi ra, cậu đang làm tôi đau đấy.
– Chỉ cần cô nói sự thật thì tôi sẽ buông ngay.

Linh yếu ớt chống cự nhưng không thể rút tay ra được. Nàng nhăn nhó nhìn hắn dọa:

– Cậu không buông là tôi sẽ hét lên cho cả xóm nghe thấy đó.
– Chị cứ tự nhiên, nhà chị mà.

Linh nhìn cái bản mặt đắc ý của hắn mà thấy ức chế. Nàng làm thật cho hắn sợ và hắn sẽ không bao giờ dám bén mảng tới căn nhà này nữa.

– Ơi bà con…

Vừa thốt được đúng ba từ thì Linh im bặt. Đôi mắt nàng trợn trừng nhìn hắn đang hôn môi mình. Hắn ra đòn quá nhanh khiến Linh bất ngờ không kịp phản ứng. Hai miệng nàng lập tức đóng chặt lại không để cho lưỡi hắn chui vào. Môi Mạnh phủ kín môi Linh và hắn cố tách miệng nàng ra nhưng không thể. Cuối cùng sau giây phút giằng co thì Linh cũng đẩy được cái đầu của Mạnh ra. Phản ứng đầu tiên của nàng là vung tay tát một phát vào má của hắn.

– Cô dám tát tôi? – Mạnh tức giận gằn giọng khi lĩnh trọn cái tát.
– Nếu cậu còn làm vậy thì tôi sẽ cắn đứt lưỡi của cậu đó.

Linh đáp trả cương quyết vì không muốn bị hiếp dâm như đợt trước. Nhưng Mạnh vốn là một tên lì lợm đâu biết sợ đàn bà.

– Tôi đang muốn thử cảm giác đau đớn như vậy đấy.

Nói xong Mạnh liền ôm chặt lấy đầu Linh và áp miệng hắn vào môi nàng thật nhanh. Lần này Mạnh thực hành nhanh hơn trước khi Linh chưa kịp mím môi lại thì hắn đã đưa được lưỡi của mình sang miệng nàng. Linh ú ớ trong bất lực và cảm nhận chiếc lưỡi của Mạnh đã chạm vào lưỡi mình. Nàng cố tình rụt lưỡi lại nhưng bị lưỡi Mạnh khều khều và khoắng khoắng. Trong lúc Linh đang lưỡng lự có nên cắn lưỡi hắn một phát không thì Mạnh luồn tay từ trên cổ nàng trượt thẳng xuống một bên vú. Linh ứ một tiếng trong cổ họng khi bầu vú nằm trọn trong tay Mạnh bị bóp méo mó. Quýnh quáng chưa biết phản ứng ra sao vì Mạnh kích thích đúng điểm sướng, Linh để yên cho hắn bóp và cũng chẳng biết tự bao giờ chiếc lưỡi ướt át của nàng đã quấn lấy chiếc lưỡi của hắn. Thấy Linh dường như đã bị khuất phục, Mạnh hứng thú vo viên cả hai bên vú và hôn nàng mãnh liệt hơn. Hắn tham lam gặm nhấm cả hai bờ môi nàng và đưa cả miệng hút chặt lấy môi nàng ra ngoài. Cả hai đều nghe tiếng pực một cái khi Mạnh mút chiếc lưỡi của Linh thật say mê. Hai cái miệng rời nhau ra trong tíc tắc và cả hai thở hổn hển nhìn nhau không chớp mắt. Linh nhìn hắn không biết nói gì vì giờ đây nàng đã bị hắn cuốn vào đam mê nhục dục. Đôi mắt Linh đờ đẫn trong ngây dại và nàng ưỡn ngực ra phía trước khi hắn thô bạo bóp mạnh một bên vú của nàng. Ngực nàng cũng to vậy mà bỗng chốc chúng trở nên nhỏ bé khi nằm gọn trong lòng bàn tay của Mạnh.

– Còn muốn hét lên nữa không? – Mạnh vừa hỏi vừa vân vê bóp nhẹ vú Linh.

Linh rạo rực toàn thân, người nóng ran, nàng cảm thấy hứng tình và muốn được giao phối với đàn ông. Nghe Mạnh hỏi rất khiêu khích, nàng liền đáp:

– Cậu là một tên Khốn nạn.

Mạnh nhếch mép cười khi nghe Linh nói mình như vậy. Hắn đáp trả bằng cách thô bạo kéo đầu nàng lại gần và hôn thẳng vào miệng. Linh tức giận khi thấy hắn hành xử thô bạo với mình, nàng đáp trả bằng cách ghì chặt lấy đầu hắn và ưỡn người lên đón nhận nụ hôn điên dại của hắn. Phản ứng của Linh khiến Mạnh gầm lên vui sướng, hắn lập tức ngấu nghiến đôi môi mềm mại của nàng và bàn tay thì sục sạo khắp nơi trên cơ thể. Mạnh đặt tay xuống đùi Linh, hắn vuốt ve mơn trớn làn da mát rượi khiến Linh càng thêm kích thích. Linh dường như biết bàn tay hắn chuẩn bị làm gì nhưng lạ thay hai đùi của nàng lại tự động mở toang ra để bàn tay hắn tiến thẳng dễ dàng vào vùng nhạy cảm. Trước khi bàn tay chuẩn bị chạm vào chiếc quần lót, Mạnh ngừng hôn để xem phản ứng của Linh thế nào. Hai khuôn mặt chỉ cách nhau vài centimet và mắt đối mắt. Nhìn ánh mắt của Linh, ánh mắt thay cho lời nói, Mạnh biết rằng người đàn bà này đã thuộc về hắn. Vài giây trôi qua, Mạnh sửng sốt trong thế bị động khi Linh bất ngờ kéo đầu hắn lại và hai môi lập tức chập vào nhau. Hai cơ thể như cục nam châm ghì chặt lấy nhau, môi tìm môi, lưỡi tìm lưỡi. Hai người say mê trao cho nhau những nụ hôn nóng bỏng đầy gợi dục. Hai cơ thể nóng bỏng hừng hực ngọn lửa tình dần bốc cháy dữ dội khi Linh chủ động cởi chiếc áo phông trên người Mạnh ra. Mạnh như sợ sự chủ động của Linh nên hắt hớt hải nói khẽ:

– Từ từ chị…
– Ssuỵt!!! – Linh chặn lời Mạnh bằng nụ hôn ướt át. Nàng sợ mọi lời nói bây giờ có thể khiến nàng hối hận. Trong người nàng giờ chỉ là những đam mê cháy bỏng và nàng muốn chìm đắm trong khoái cảm.

Mạnh đáp lại nụ hôn của Linh bằng cái ghì đến nghẹt thở. Bàn tay Mạnh lần mò vào giữa háng nàng và day nhè nhẹ phần mu bên ngoài chiếc quần lót. Linh rên nhè nhẹ vì lồn được kích thích, đồng thời nàng chủ động đẩy cái đầu của Mạnh xuống dưới. Như hiểu ý nàng, Mạnh đưa miệng trườn xuống cặp vú căng tròn đang cương lên như mời gọi. Hai đầu ti của Linh thời kỳ này to như ngón tay cái và đang chuyển dần sang màu nâu sậm. Mạnh say sưa bú mút chùn chụt, thỉnh thoảng hứng lên ngoạm cả cái núm vào trong miệng day day. Ở phía dưới thì tay Mạnh vẫn hoạt động đều đều. Hắn vạch chiếc quần lót sang một bên rồi đưa ngón tay miết dọc khe lồn làm Linh phải rú to lên vì sướng. Cảm nhận cái lồn trơn tuột vì đã ướt nhẹp, Mạnh biết Linh đang nứng lắm rồi và hắn cũng vậy. Khoảnh khắc này cả hai đều biết họ sẽ làm gì tiếp theo và Mạnh chợt nhận ra Linh đang mang bầu. Vừa mất một đứa con vì vợ sảy thai nên Mạnh không muốn Linh cũng như vậy. Sức mạnh của một người đàn ông thèm khát có một đứa con khiến Mạnh kiềm chế được nhục dục. Hắn như bừng tỉnh và đột ngột dừng lại khi buông Linh ra.

– Không được. Tôi xin lỗi. Tôi không thể.

Đang sướng với những khoái cảm ào ào ập tới, Linh mở mắt trong chới với nhìn Mạnh chưa hiểu hắn đã nói gì và không hiểu sao hắn lại dừng lại. Thấy Mạnh định đứng lên, Linh liền giữ tay hắn và bất ngờ đẩy hắn nằm xuống ghế. Không muốn Mạnh có thời gian đánh giá về mình, Linh nhanh nhảu tháo khuy quần của hắn và kéo tụt xuống. Nhìn chiếc quần sịp nổi cộm hình quả chuối dài ngoẵng bên trong, mắt Linh như bị hút hồn bởi cái vật của đàn ông. Ít nhất 6 tháng rồi Linh chưa được chạm vào khúc thịt nóng bỏng như thế này nên nàng tỏ rõ sự thèm muốn. Mắt lẳng lơ nhìn Mạnh trong khi bàn tay nàng chầm chậm vuốt ve cái vật cưng cứng. Thực sự Linh bị hút hồn bởi con cặc của Mạnh. Lúc này nàng chỉ nghĩ nếu như Quang đòi ly dị thì nàng sẽ đồng ý ngay. Hai tay Linh kéo nốt chiếc quần sịp của Mạnh xuống, con cặc lập tức hiên ngang dựng thẳng đứng trước mặt nàng.

Linh vừa thích thú vừa bị kích thích mạnh khi tay nàng nắm trọn khúc thịt nóng hổi. Quả thực trước giờ nàng cứ nghĩ con cặc của thằng Việt đã là to lắm rồi, nhưng so với của Mạnh thì vẫn còn bé hơn một chút. Linh cầm con cặc xóc từ từ như đang thưởng thức món khai vị, tinh dịch tiết ra từ đầu khấc và nàng xoa ngón tay vào di khắp chiều dài của nó. Mạnh cảm thấy sướng, giọng lạc hẳn đi hỏi nàng:

– Có yêu nó không?

Linh lập tức trả lời bằng cái gật đầu vội vã và đưa ánh mắt trìu mến pha chút dâm đãng nhìn hắn. Tay nàng lần mò xuống bọng dái, mân mê hai viên bi săn cứng, móng tay khều khều điểm nhạy cảm gần lỗ hậu môn. Nhìn Mạnh đang trong trạng thái như phê thuốc phiện, nàng khẽ hỏi:

– Có thích “đây” mút cho sướng không?

Mạnh tất nhiên là gật đầu ngay lập tức và ấn đầu nàng xuống. Linh cúi xuống hôn nhẹ vào cái đầu khấc đỏ hỏn. Môi nàng hơi dính nhớp tinh khí đang rỉ ra của Mạnh. Ngay lập tức Linh đưa lưỡi liếm quanh cái đầu khấc và cảm nhận mùi vị tanh tanh, mằn mặn nơi đầu lưỡi. Cái mùi của giống đực làm Linh ngất ngây vì 6 tháng rồi nàng chưa được gần gũi với đàn ông. Chỉ cần ngửi cái mùi tanh tanh của con cặc là Linh thấy cơn nứng tăng lên gấp nhiều lần. Nàng bắt đầu không chịu nổi nữa, liếm mạnh bạo hơn. Đặt môi bao quanh cái đầu khấc và nàng mút chùn chụt khiến Mạnh sướng ưỡn người lên liên tục. Chẳng mấy chốc cả chiều dài con cặc được đẩy sâu và nằm gọn trong miệng của Linh. Ngậm sâu con cặc, nàng siết môi ép lại và kéo ngược ra tận đầu khấc, rồi lại vào sâu… Cứ như thế Linh khiến Mạnh hết chịu nổi và hắn phải hẩy mông lên nhấp nhanh dần. Tay Mạnh vục vào mái tóc Linh giữ cái đầu và địt như một cái máy vô miệng nàng. Mạnh thích thú nhìn cái miệng đáng yêu kia, cái khuôn mặt kiều diễm của một cô giáo đang úp vào con cặc của hắn bú mút điên cuồng.

Bị con cặc đâm liên tiếp vào tận cuống họng, Linh sặc vội nhả nó ra. Nàng luồn tay vào trong chiếc váy, cởi phăng chiếc quần lót ra vứt chỏng chơ lên chiếc bàn nước. Dù đang mang bầu nhưng lúc này sao động tác của nàng mau lẹ đến thế. Linh đứng lên, nhầm cái mặt của Mạnh tiến đến, một chân nàng chống xuống ghế, còn chân kia thì dạng ra gác lên cái thành chỗ Mạnh đang gối đầu. Mạnh ngẩng mặt lên nhìn Linh kéo chiếc váy lên cao. Hắn thích thú chiêm ngưỡng cái bụng bầu tròn vo của Linh và cái lồn mời gọi đang chĩa thẳng xuống mặt mình. Hiểu Linh muốn gì, Mạnh ngẩng đầu và úp luôn mặt vào cái âm hộ ẩm ướt. Hai tay banh rộng hai háng của Linh ra, Mạnh đưa lưỡi liếm một đường dài vào giữa cái múi thịt sưng mọng. Chỉ ngần ấy thôi đã khiến chân Linh run rẩy muốn quỵ xuống. Lâu lắm rồi nàng chưa được đàn ông liếm lồn. Dâm thủy bên trong cứ thế tuôn ra không ngừng. Mạnh chưa dừng lại ở đó, hắn banh hai mép thịt ra rồi đưa lưỡi vào thật sâu bên trong ngoáy ngoáy liên hồi. Người Linh cứ giật giật vì sướng, nàng túm tóc Mạnh dí sát vào lồn mình.

– Ui… sướng quá… ui… đã quá…

Nước lồn chảy ra ướt nhẹp cả cái miệng càng cho Mạnh biết hắn đang làm Linh sướng đến cỡ nào. Chiếc lưỡi của hắn chuyển lên phía trên ngoáy mạnh vào cái hột le càng khiến Linh rên to hơn. Lần này nàng chính thức thay đổi cách xưng hô.

– Ôi anh ơi… em sướng… em không chịu nổi nữa đâu… ư… a… sướng chết đi mất.

Linh càng run rẩy không chịu nổi thì càng khiến Mạnh liếm không ngừng vào chỗ mồng đốc. Thỉnh thoảng hắn dừng liếm để húp dâm thủy vì chảy ra quá nhiều và sau đó há to cái miệng tham lam ngoạm cả cái lồn vào trong như muốn nhai ngấu nghiến.

– Cô Linh ơi!!!

Tiếng gọi bên ngoài tuy không to nhưng cũng đủ bay tới tai hai người. Cả Linh và Mạnh cùng dừng lại vểnh tai lên nghe ngóng với khuôn mặt lo sợ. Hai người im lặng nín thở không dám nhúc nhích như những tên ăn trộm.

– Cô Linh ơi!!!

Lần này cả hai đã nghe rõ hơn có người gọi Linh ở ngoài cổng. Linh dường như nhận ra giọng nói đó là của ai nên nàng khẽ bảo Mạnh:

– Xuống bếp đi.

Mạnh hiểu ý liền lật đật ngồi dậy vớ chiếc áo mặc lên người và vừa đi xuống bếp vừa kéo khóa quần. Còn Linh thì chỉnh lại chiếc váy và nhặt vội chiếc quần lót dúi dưới chiếc gối. Vừa vuốt mái tóc Linh vừa chạy ra mở cửa. Thấy chị Thao hàng xóm đứng ngoài cổng, Linh cười thật tươi chào hỏi:

– Chị Thao đấy à? Có việc gì mà tìm em vào giờ trưa thế ạ?

Bà Thao bước chân vào trong sân khi Linh đã mở cánh cổng. Bà ta đâu thể ngờ rằng Linh đang mây mưa với trai trong nhà.

– Tối nay nhà chị có khách đến chơi. Cô Linh cho chị mượn cái nồi lẩu đi liền với bếp được không? Cái nồi nhà chị bé quá.
– Dạ được. Chị chờ em lát nhé để em tìm. Lâu rồi em cũng không dùng nên không nhớ để chỗ nào nữa.

Linh kệ bà Thao đứng chờ ở sân, nàng đi nhanh xuống bếp để lấy nồi lẩu cho bà ta. Thấy Mạnh đang đứng dựa lưng vào tường để nghe ngóng động tĩnh trên nhà, Linh nói cho hắn biết để hắn yên tâm:

– Bà hàng xóm đến mượn cái nồi lẩu.

Linh quay người định ra tủ bếp tìm nồi thì Mạnh bất ngờ kéo nàng giật lại. Hắn ghì nàng ép chặt vào ngực mình và nhanh nhảu tìm môi nàng để hôn. Linh cũng đang nứng nên nàng hôn đáp trả nhiệt tình không kém gì hắn. Tình dục trong lén lút luôn khiến con người ta bị kích thích. Linh khoắng chiếc lưỡi và ngậm lấy lưỡi của Mạnh mút đánh chụt một cái trước khi nàng nhả nó ra. Linh như người đang yêu, nàng bẽn lẽn thỏ thẻ nói với người tình:

– Để “em” lấy cái nồi cho chị hàng xóm cái đã nào.

Mạnh mỉm cười. Thật khó tả cảm giác của hắn lúc này. Tình dục có pha chút hương vị của tình yêu chăng? Nghe Linh xưng em với mình, tim Mạnh rung động thực sự và hắn hình dung ra mối quan hệ sau này giữa hai người. Giấc mơ hôm qua là có thật và có lẽ số phận của hắn được gắn kết với người phụ nữ này. Mạnh tinh ranh nhận ra ham muốn tình dục của Linh. Hắn khôn khéo nghĩ rằng nếu muốn có đứa con thì trước tiên phải chiếm được người mẹ. Nhìn Linh đang loay hoay cúi người tìm cái nồi trong ngăn tủ bếp, Mạnh lững thững bước đến phía sau nàng. Vòng tay ôm lấy cái bụng bầu của Linh, đặt một nụ hôn ướt át vào gáy nàng, bàn tay nham nhở luồn vào trong váy bóp lồn. Linh không dám cười to, hai đùi khép lại kẹp ngón tay của Mạnh nằm yên trong lồn mình không cho ngọ nguậy.

– Buông “người ta” ra. Để lấy đồ cho bà hàng xóm đã.

Bây giờ Linh lại xưng hô ” người ta ” vì nàng ngại khi xưng ” em”.

Mạnh không nói gì, hắn xoay người Linh lại và hôn ngay vào miệng nàng. Linh cũng hứng nên há miệng ra ngậm lấy lưỡi của Mạnh. Hai lưỡi đánh vào nhau, cuộn lấy nhau như con rắn, nước miếng của Linh tứa ra ngọt ngào như viên đường. Nàng thì thầm bên tai Mạnh:

– Chờ một tí thôi. Thèm đến thế rồi à?
– Không chịu nổi nữa rồi.

Linh cũng thèm đâu kém gì Mạnh. Lồn nàng nứng khủng khiếp chỉ mong được địt ngay lúc này cho thỏa cơn nứng. Nhưng nàng sợ hàng xóm nghe thấy và định bảo Mạnh chờ một phút thôi. Tuy nhiên chưa kịp nói thì Mạnh kéo nàng ra chỗ bàn ăn, thô bạo tốc váy nàng lên và dí con cặc vào khe đít. Linh chịu thua và làm theo sự mong muốn của cơ thể, nàng mặc kệ bà Thao đang đứng chờ ngoài sân. Hai tay bám vào chiếc bàn ăn, Linh ngoan ngoãn chu cái mông phốp pháp ra để Mạnh banh hai mép lồn. Mạnh nhận ra cái lồn của người phụ nữ đang chửa trông thật là hấp dẫn. Lồn Linh mũm mĩm với hai bên mép sưng mọng cùng cái lỗ sâu hun hút đang phập phồng chờ đợi. Biết là đang tranh thủ nên Mạnh một tay bấu chặt lấy hông Linh, một tay cầm con cặc dí vào khe lồn. Do con cặc hơi to so với cái lỗ nhỏ xíu nên Mạnh cứ cọ cọ và mơn trớn bên ngoài làm Linh rên hừ hừ. Linh giờ đây trông như một con chó cái khát dục, không chịu nổi, nàng vòng một tay ra đằng sau ấn mông Mạnh phập vào mông mình. Linh ngay lập tức bắt đầu cảm nhận từng li từng tí tí cái buồi to cứng đang đâm vào lồn mình. Cái tư thế này khiến lồn nàng bóp chặt lấy con cặc của Mạnh. Mấy tháng liền chỉ biết đến dưa chuột, giờ đây được con cặc bằng da bằng thịt nhưng cứng như đá đâm vào khiến Linh xuất khí ngay từ lúc đầu tiên.

– Cô Linh ơi thấy chưa? Sao lâu thế hả cô?

Giọng bà Thao oang oang trên nhà khiến Linh chột dạ. Nhưng lúc này chắc chỉ có trời sập mới khiến hai kẻ lén lút buông nhau ra. Vừa thở hổn hển Linh vừa cố nói thật to cho bà Thao nghe thấy:

– Chị cứ chờ em một chút, em đang tìm vì không nhớ cất đâu.
– Ừ, cô gắng tìm cho chị mượn một hôm.

Mạnh đang sướng khi được lồn Linh mút chặt và co thắt lấy con cặc thì phải tạm dừng lại. Không thấy bà hàng xóm lên tiếng nữa thì hắn bắt đầu địt, nhanh dần, mạnh dần làm Linh rên rỉ dâm đãng. Linh chỉ muốn hét lên thật to cho bể nhà vì sướng vì đau khi Mạnh dập liên tục như một cái máy khâu. Mỗi khi cả chiều dài của con cặc đóng lút cán vào sâu trong lồn là người Linh giật giật, nàng rên một tiếng a kéo dài rồi dâm thủy trào ra. Mạnh cũng không giữ được lâu, hắn gầm gừ căng cứng người rồi phóng tinh ào ạt vào trong lồn nàng. Xuất xong, Mạnh hôn một cái vào gáy Linh rồi hả hê tét vào mông nàng một cái.

– Còn chổng mông nữa! Đưa cái nồi cho bà kia đi.

Linh đỏ mặt đứng thẳng người lại, nàng cười lẳng lơ và lườm hắn.

– Lấy cho người ta cái khăn trong nhà tắm nhanh nhanh. Ọc hết ra rồi đây này. Xuất nhiều thế.

Mạnh cúi nhìn thì thấy tinh trùng đang chảy dài xuống đùi Linh và rơi xuống nền nhà. Hắn bình thản kéo khóa quần và cười nham nhở trước khi chạy vào nhà tắm lấy cái khăn.

Cầm chiếc khăn, Mạnh cũng tử tế cúi xuống lau sạch đùi và âm hộ cho Linh. Linh mỉm cười thích thú đón nhận nụ hôn của hắn khi hắn đứng lên ôm ghì lấy nàng. Linh lại đưa lưỡi ra để hắn thoải mái mút như vẫn còn đang thèm.

– Có sướng không?

Mạnh hỏi khi môi hắn vẫn còn đang chạm vào môi Linh. Nàng e thẹn mỉm cười đưa tay xuống nắn nắn con cặc của hắn bên ngoài quần rồi khẽ trả lời:

– Vừa to vừa cứng không sướng mới lạ.
– Thế sau có cho nữa không?

Linh buông Mạnh ra, nàng cười xấu hổ đỏ bừng hai má.

– Ai cho mà nữa với không.

Chương trước Chương tiếp
Loading...