Những người tôi yêu
Chương 27
Nhìn màn hình máy điện thoại thấy có đến 7 cuộc gọi lỡ. Của 5 bà vợ với 6 cuộc gọi lỡ (Thuý 2 cuộc) và một cuộc của Andreas.
Tôi bấm máy gọi Minh và biết rằng giờ này Tâm cũng ở nhà.
– Đây rồi! Hai bà xã đang sốt ruột đây. Gọi chồng sao mà không nghe máy thế nhỉ?
– À! Anh bận làm việc muộn vì hai vợ chồng Tân Hồng vừa từ Huế ra. Còn chưa ăn gì đây này!
– Để hai vợ cho chồng bú nhé! Tiếng Tâm nói vọng vào, chắc Minh để loa ngoài. – Bú hết bốn bầu của hai vợ thì chồng lại bừng bừng khí thế tấn công ngay ý mà…
– Anh đang ở Quảng Ninh, hai vợ ơi. Anh về mang đồ biển lên bồi dưỡng cho hai vợ nhé. Phải khỏe mới đáp ứng được đòi hỏi của chồng…
– Úi giời! Chờ xem nhé. Minh cười ròn rã.
– Bé Ngọc ngủ rồi à?
– Vừa bị mẹ đánh nên dỗi rồi. Một mình lên phòng ngủ chưa thì chưa biết.
– Sao mà đánh nó thế em?
Tiếng Tâm:
– Cứ nhõng nhẽo đòi về với ông, rồi ” con nhớ ông”, ” con thích ông”… bỏ cơm từ trưa đến giờ không chịu ăn. Thế thì chả đánh cho chừa?
– Đưa máy lên cho nó để anh nói chuyện và bảo nó ăn được ngay.
– Vâng, thử xem chồng mình dỗ trẻ khéo không nhé.
Một lúc sau, tiếng Minh:
– Đây, Ngọc ơi! Ông Luân nói chuyện với Ngọc này. (Minh nói nhanh với tôi: Nói ngăn ngắn thôi nhé để nó xuống ăn cơm còn học bài). Với Ngọc: Ông nói chuyện xong thì mang máy xuống cho mẹ, nhớ không? Rồi tôi nghe tiếng mở và đóng cửa. Chắc còn lại một mình bé.
– Ngọc ơi, Ngọc à! Ngọc ăn cơm chưa?
Không thấy tiếng trả lời.
– Ô thế Ngọc không nhớ ông à? Không yêu ông nữa à?
Nghe tiếng thút thít rồi oà khóc hu hu…
– Ngọc nhớ ông, Ngọc yêu ông mà. Sao ông lâu về với Ngọc thế?
– Ừ! Mai ông về với Ngọc. Giờ Ngọc xuống ăn cơm đi và học bài nữa nhé. Ông nhớ nàng tiên bé bỏng của ông lắm…
– Ông có hôn Ngọc nữa không?
– Có chứ! Mai ông lại hôn Ngọc như lần trước nhé.
– Vâng. Mà con không kể với ai đâu ông ạ.
– Ngoan lắm! Giờ xuống đưa máy cho mẹ để ăn cơm, nhỉ.
Nghe tiếng mở cửa và bước chạy lon ton của bé theo từng bậc cầu thang.
– Ông bảo gì Ngọc?
– Ông bảo xuống ăn cơm để học bài. Mai ông về đấy mẹ ạ.
– Ngọc ngoan thế mới yêu chứ. Ra đây bác Minh lấy cơm cho Ngọc ăn nhé.
– Chồng mình dỗ trẻ tài thế. Tâm nói với tôi – Mẹ đe, mẹ đánh cứ dứt khoát không ăn. Thế mà ông tỉ tê một tí là ngoan ngay. Đấy đang ăn rồi. Nhìn rõ thương.
– Em không được đánh con chứ. Trẻ con ưa nịnh và dịu dàng…
– Ừ nhỉ! Hồi xưa bác Lâm, bác Minh và mẹ của Ngọc được ông yêu nên khi ông bảo quét sân, quét cổng và giúp mẹ là cứ răm rắp.
– Thì lúc đó em nghĩ thế nào về cậu Luân thì nay con Ngọc cũng nghĩ về ông như thế…
– Ấy! Có cái không được giống mẹ hồi xưa nhá!
– Cái gì thế?
– Biết rồi còn hỏi!
– Anh đâu biết!
– Em chả kể với anh rồi đấy thôi. Chuyện cháu sờ chim của cậu… Hi hi…
– Nhảm nhí! Chỉ có mẹ Tâm mới… liều như thế. Thôi, anh đi ăn tối đây. À! Anh đi Quảng Ninh có cả cô Lan đi cùng đấy. Mẹ Liên và vợ chồng Lâm cứ bảo cho mẹ Lan ra để biết biển như thế nào, từ bé đến giờ chỉ ở xó rừng. Và cô Lan có vẻ thích thú lắm em ạ.
– Vâng. Chồng đi ăn đi. Hai vợ yêu và nhớ chồng lắm.
… Bạn đang đọc truyện Những người tôi yêu tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nhung-nguoi-toi-yeu/
Tôi gọi cho Thuý. Em reo lên mừng rỡ:
– Em đây rồi, chồng ơi. Việc bây giờ mới xong á. Em vừa gọi điện cho mẹ Lan. Mẹ bảo anh đang họp. Mẹ có vui không anh?
– Quá vui! Mẹ bảo nếu không có cậu thì chửa biết đến bao giờ mới biết biển.
– Hai chị em Hải và Long ngoan lắm. Nhớ ông với bà lắm. Suốt ngày hỏi ông đâu, bà ngoại đâu?
– Thế mẹ Thuý có nhớ không?
– Đang nhớ chồng và thèm… đến rồ cả người lên đây này…
– Thèm gì? Hải sản á? Anh mua nhiều lắm. Hôm nao về anh mang về.
– Thèm… địt chứ thèm gì nữa. Không có chồng ở gần chả muốn làm gì, chỉ đần mặt ra mà nhớ thôi.
– Mai anh đưa mẹ về Thái nguyên mấy hôm nhé. Cứ để ông bà cách xa nhau mãi cũng chán. Nhân tiện anh sẽ tỉ tê với bố Quốc để đưa ông bà về Hà Nội xem sao. Tiếc nhỉ, ngôi nhà cũ bán mất rồi. Nếu còn thì mình đưa ông bà về đó là hay nhất…
– Em đang định hỏi ý kiến chồng. Vì anh Lâm cũng bảo nếu ông bà về thì mình lấy lại ngôi nhà đó. Đến nay quá thời hạn hợp đồng rồi mà họ chưa trả tiền, mới đặt cọc được 50 triệu. Anh Lâm sợ “không dám nói chuyện này với cậu, sợ cậu mắng”…
– Em bảo Lâm thế này nhé!
“Cậu biết chuyện này từ lâu rồi nhưng đợi xem hai vợ chồng có nói gì không thôi” và bảo là em nói chuyện với câu, ý cậu là đơn phương cắt đứt hợp đồng vì vi phạm của bên B và cứ dọa họ là sẽ đưa ra toà là họ khiếp vía ngay. Còn phạt vi phạm thì tùy cơ ứng biến, cũng chẳng giàu nghèo gì mà chờ cái tiền phạt, tiền đặt cọc bảo lãnh thực hiện hợp đồng đâu. Nhưng cứ phải dọa phủ đầu cho họ biết. Giơ cao rồi đánh sẽ, chồng đánh thì vợ đỡ… nhé.
– Vâng, em sẽ bàn với Luân. Mà chồng ơi, xe mới mua rồi đấy. Tuần sau lấy đăng ký và gắn biển kiểm soát. Hay chồng về Hà Nội đi xe mới lên Thái Nguyên và cho vợ con đi với.
– Thôi em ạ! Anh đi từ Hạ Long lên Thái Nguyên đỡ vòng vèo quành về HN mới lên thì mua thêm quá nửa đường à? Vả lại, đưa mẹ lên nhà rồi anh đi Đại từ và Bắc cạn rồi về luôn.
– Vâng! Thế cũng được.
Em đang đi gội đầu. Anh Lâm ra hiệu xe để họ lắp thêm cái gì đó không biết. Giờ còn có bà nội với hai cháu ở nhà. Em cũng về bây giờ đây. Chồng nghỉ đi kẻo mệt nhé. Em hôn chồng. À mà anh và mẹ ở chung phòng à?
– Điên à mà con rể với mẹ vợ ngủ chung phòng? Khách sạn nhà mình chứ có ở khách sạn khác đâu. Ông chủ bao giờ cũng dành vài ba phòng xịn cho gia đình. Thôi! Vợ về với hai con và bà đi nhé.
… Bạn đang đọc truyện Những người tôi yêu tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nhung-nguoi-toi-yeu/
Tôi gọi cho Liên…
– Vợ ơi đang làm gì đấy.
– Vợ đang trông hai đứa cháu nội của chúng mình đây. Bố mẹ chúng đi công việc chưa về…
– Anh nhớ vợ và thèm quá.
– Chịu khó đi. Hôm nào về em cho địt thỏa mái. Dạo này ruộng của chồng lúc nào cũng đủ nước cho chồng cày bừa nhá. Hi hi…
Thế cô Lan có thích, có vui không? Khổ, giờ mới biết biển như thế nào. Hai chị em vừa nói chuyện với nhau xong…
– Bà ấy thích lắm, lúc nào cũng chỉ muốn lội xuống nước. À, vợ ơi! Có khi mai xong việc là anh đi Đại từ và Bắc cạn luôn. Tiện thể đưa chị Lan về thăm nhà, thăm chồng. Xong việc trên đó là anh về HN luôn, không biết chị Lan có xuống cùng không?
– Phải xuống chứ lị! Làm thế nào mà đưa được cả ông Quốc xuống HN mua nhà, ở cùng là tốt nhất. Trước mắt cứ ở tạm cùng nhà mình rồi tính sau, chồng nhỉ. À mà chồng phải ghé thăm xem chị em con Minh – Tâm và con bé cháu dạo này thế nào? Vườn tược chúng nó có chăm bón gì không. Cũng chả biết chuyện nhà cửa, đất cát của con Minh giải quyết đến đâu rồi.
– Ừ! Anh sẽ ghé qua chứ! Thôi anh đi ăn đây. Hôn vợ và vợ hôn hai… cháu nội hộ anh nhé.
Rồi tôi tức tốc lên phòng. Chắc Lan mong tôi lắm!
Đến cửa phòng nghe tiếng TV rõ là to. Tôi gõ cửa. Tiếng TV im bặt. Lan ra hé cửa, thấy tôi mới mở rộng ra, tôi ùa vào như cơn lốc đè Lan xuống giường rồi ngấu nghiến hôn. Lưỡi em chủ động luồn qua miệng tôi khoắng tìm đối tác. Tôi xoa bóp, nhào nặn hai bầu vú to của Lan. Em chỉ tay ra cửa, biết ý tôi dậy cài khóa chốt trong do lúc nãy vì máu quá nên quên cả chốt.
Quay vào đã thấy Lan trần truồng nằm chờ. Buồi tôi cửng tếu, dựng thẳng như cột buồm. Lan ngồi dậy cởi quần cho tôi. Khi con cu của tôi tưng tưng bật ra, Lan phát yêu vào đầu buồi tôi và xoa như xoa đầu trẻ:
– Trật tự nào! Từ từ rồi cho gặp người yêu đang khóc vì nhớ đây này.
Rồi Lan cầm buồi tôi, đút vào mồm ấn vào thật sâu rồi rút ra, lại ấn vào rút ra… Đôi mắt nàng lim dim, gò má ửng hồng. Lan ve vuốt và dùng buồi tôi địt vào mồm rất kích thích cơn cực khoái của tôi. Lúc đầu chim tôi ấn vào tới điểm sâu nhất, tôi thót bụng phun tinh trùng vào họng Lan. Lan cứ thế nuốt, nuốt có vẻ ngon lành. Khi tôi xuất hết, em rút cặc tôi ra dùng lưỡi liếm và lấy lọn tóc của em đang buông lơi trước ngực trần để lau từ hai hòn dái, đám lông rậm đến đầu cu. Thật dịu dàng. Buồi tôi lại bướng bỉnh nổi dậy cứ dương dương, tự đắc, gật gù. Tôi đè ngửa Lan ra giường, thè lưỡi liếm ngược từ chân lên. Nước lồn nhiều quá làm dính bết cả chòm lông trên mu. Tôi với tay lấy cái quần sịp của tôi mà Lan cởi ra rồi chậm rãi chấm chấm vào khe lồn rồi lau khô đám lông. Đoạn, vục mặt vào cái lồn múp míp, to, dầy và trắng của Lan mà đưa lưỡi liếm quanh lỗ lồn. Có chút dâm thủy nào mới tiết ra tôi hút bằng hết. Lan co người, quằn quại và hét lên rất to:
– Chồng ơi! Luân ơi! Địt… địt Lan đi. Đi… i… ịt đi. Em không chịu nổi nữa rồi. Tôi khom người, hướng thẳng đầu buồi vào giữa khe lồn mà đâm xuống. (Qua mấy lần địt nhau, thấy lỗ lồn lan rộng dần. Chứ lúc địt lần đầu ở dưới nước mặc dù có cả nước biển và nước lồn của Lan “hỗ trợ” tôi thấy khó vào. Bởi như Lan kể từ ngày sinh Thuý, Lan chưa địt nhau với ai trước khi dâng hiến cho tôi. Gần 30 năm chứ ít gì. Cơ lồn lâu không được địt sẽ co lại vì thế lỗ lồn hẹp dần.). Tôi hì hục đâm cặc vào lồn Lan, cố bế tinh bằng cách chăm chăm nhìn hai bầu vú nhún nhảy theo nhịp giã của tôi để được nghe Lan rên, Lan la và Lan hét:
– Mạnh nữa đi, Luân ơi! Địt cho nát lồn Lan đi chồng ơi! Ối giời ơi sao mà sướng thế này! Ối ối chồng ơi! Chồng nói chồng yêu vợ đi!
– Anh yêu vợ! Anh yêu em! Luân yêu Lan! Luân địt Lan suốt đời… Mỗi lần thúc đầu buồi vào lồn Lan tôi lại hô một câu. Chúng tôi hét to lắm. Nếu có ai bên ngoài hẳn là nghe rõ. May mấy hôm nay vắng khách. Buồi tôi giật giật và xối xả phóng tinh trùng vào lồn Lan. Đầu tóc Lan rũ rượi, còn tôi thì bơ phờ. Từ chiều đến giờ chúng tôi đã địt nhau 6 lần xả tinh trùng và không nhớ mấy lần địt khan.
Lan dậy đi vào nhà tắm rửa rồi quay ra dùng khăn ấm lau cho tôi. Lan định mặc váy ngủ nhưng tôi gàn lại.
– Trần truồng ôm nhau ngủ thích hơn em ạ.
– Nhưng em chưa quen ngủ truồng…
– Rồi sẽ quen. Anh sẽ luôn trần truồng cùng em suốt đời…
– Nhớ nhé! Mà ngủ với mợ Nguyên anh cũng bắt cởi truồng à?
– Lần đầu thôi. Những lần sau cứ nhìn thấy anh, biết ý là cởi hết.
– Hí hí, thích nhỉ. Giờ anh hai vợ sang Đức có Nguyên hầu hạ, về Việt Nam có Lan chăm chút. Thế có còn vợ nào nữa không?
Tôi cười và úp tay lên mu lồn Lan mà chưa phủ hết, rồi lấy ngón giữa chọc vào lồn em, bảo:
– Hai vợ đều dâm, anh phục vụ còn mệt mà thêm nữa thì đầu gối run lẩy bẩy à?
– Công nhận chồng mình cũng dâm và có duyên làm cho em không thể cưỡng được lòng mong muốn. Chỉ ao ước được một lần ăn nằm với nhau…
– Một lần rồi mãi mãi nhé! Mà này, địt nhau với anh, gọi anh là chồng – vợ mà em vẫn có chồng bên cạnh thì…
Lan lấy tay bịt miệng tôi.
– Em bảo rồi! Vì nghĩa chứ đã hết tình, chỉ vì con thôi. Không sợ chị Liên và các con tức giận thì em công khai ngay tình yêu của em dành cho anh, em vui vẻ chấp nhận phận làm lẽ mà không dám so bì với vợ cả, em tiếc là không còn có thể đẻ con với anh. Nhưng giờ thế nào thì thế trong tim em chỉ có anh Lưu Thanh Luân là chồng của Hà thị Mai Lan. Khó ai có thể tin em với anh lại như thế này nhỉ? Chồng yêu vợ không?
– Anh đã gọi là vợ nghĩa là anh yêu như yêu Nguyên. Vợ yên tâm đi! Anh yêu em và vì em.
Lan ôm đầu tôi và hôn đắm đuối. Tôi thấy mắt em rơm rớm lệ hoen mi.
– À có chuyện này anh bàn với vợ nhé. Thứ nhất là trưa mai, ăn trưa xong vợ chồng mình về Thái nguyên. Trước là để em và anh Quốc gặp nhau chứ gần hai năm xa cách rồi. Thiên hạ người ta hiểu sai lại đồn đoán linh tinh. Em bàn với anh Quốc bán nhà trên này đi rồi chuyển về Hà Nội, vợ chồng nhà Thuý cũng mong thế. Em đừng lo, có các con thêm phụ cho và anh nữa. Mục đích là để ông bà gần con cháu, nay mai hai thằng anh lấy vợ thì cũng dần thu xếp quy về một mối ở HN. Rồi anh sẽ góp thêm ý để anh Quốc hiểu. Hơn nữa là mình được gần nhau hơn.
Sau là anh có việc lên Đại từ và Bắc cạn xong là quay về Hà Nội. Em đi cùng xuống với con cháu và với anh chứ?
– Vâng, để lên đó xem thế nào. Em cũng đã định thế và cháu Thuý nó cũng muốn vậy. Có điều em cứ ngài ngại vì vợ chồng nhưng sống ly thân giờ nhìn nhau như người lạ, khó nói lắm anh ạ.
– Việc đó để anh sắp xếp và nêu vấn đề cho. Nhưng em phải nghe anh và gác lại những gì trái ý sang một bên hoặc bỏ hẳn để đạt mục đích. Cứ tin rằng anh thuyết phục được.
– Vâng! Anh thì em tin lắm. Không hiểu sao ai cứ tiếp xúc với anh cũng tin cậy, muốn chia sẻ và yêu quý ngay. Con Thuý cũng nói thế. Nó bảo là con yêu quý cậu nhất. Thế còn hai chị em con Minh không biết chị Liên và vợ chồng nhà Thuý có hướng cho chúng nó về Hà Nội chưa? Chứ mọi người đi hết mà bỏ lại chúng nó ở đây thì cũng tội.
– Việc ấy anh và chị Liên đã tính rồi.
– Đúng là anh chu đáo, chu toàn thật. Chị Liên không có chồng nhưng có cậu em như anh thì người có chồng chẳng bằng. Đấy! Ngay như em đây này.
Vợ chồng con Thuý, hai chị em nhà Minh không có bố mà có cậu còn hơn bố. Những đứa cháu giờ cứ coi anh như ông nội, ông ngoại thôi.
– Cho anh làm cái nữa rồi ngủ nhé em.
– Tham thế! Nhưng đúng lúc em đang thèm đây này. Vừa nói Lan vừa cầm tay tôi đưa xuống lồn. Đã thấy ươn ướt dâm thủy.
Chúng tôi địt nhau như là từ lâu chưa được địt, hai con người, hai tâm hồn hòa hợp trong khúc tình ca, trong cơn say tình và thôi thúc giao hợp. Rồi ôm nhau đi vào giấc ngủ êm dịu và nồng nàn.
Ngủ miết tới khi Lan đánh răng, rửa mặt xong và sắp xếp đồ của cả hai vào chung cái vali kéo cỡ trung của tôi rất gọn gàng thì tôi mới thức dậy. Đã gần 11 giờ trưa. Tôi vội vào tắm rửa, vệ sinh, thấy hai cái quần sịp của tôi và của Lan đã giặt thơm tho nhưng chưa khô. Tôi bảo Lan gói tạm vào khi lên xe vắt lên ghế xe là khô ngay. Tôi gọi điện thoại nội bộ xuống quầy dịch vụ báo hai suất cơm và đồ giải khát, tráng miệng và không gọi bia, rượu vì còn lái xe.
Tôi mặc quần áo và xách vali, khoác tay Lan xuống.
Ăn từ tối hôm trước và sau mấy cú đúp nên cả tôi và Lan đều đói. Ăn rất ngon miệng. Trong khi đang ăn, Lan hỏi tôi sao không uống cốc bia hoặc ly rượu để ăn ngon miệng hơn?
– Không! Anh quen ở bên Đức rồi. Lái xe không bia, rượu. Nhất là trên xe lại có phu nhân xinh đẹp của chồng.
Lan cười rất hạnh phúc.
Khi tôi uống Cafe (còn Lan chỉ nước trà), tôi gọi bộ phận dịch vụ lên thanh toán và bảo nhà ăn chuyển giúp mấy thùng xốp hải sản (mà hôm qua tôi gửi vào tủ bảo ôn) ra xếp vào cốp xe.
Tôi ra ngoài gọi điện cho Tâm báo bắt đầu đi từ Hạ Long, khoảng 5 giờ chiều sẽ về đến nhà và dặn:
– Vợ chỉ nấu cơm thôi. Còn thức ăn anh mang về toàn hải sản. Có tôm hùm, chả mực, mực trứng, mực một nắng và cá thu. Rau và gia vị cần những gì thì hai vợ mua nhé. Mua cho anh thùng bia Heineken loại nhập khẩu nhé. Anh yêu vợ! À! Em sang mời chồng cô Lan nhé, bảo là cậu cháu lên, mời chú sang ăn cơm, uống bia cho vui.
– Thế cô Lan không lên cùng chồng à?
– Có chứ! Nhưng đừng nói với ông ấy vội để bất ngờ tình yêu cho hai người thêm thi vị…
– Chồng mình lắm chuyện thế. Được rồi! Em gọi cho Minh để hai chị em về sớm. Có đón con Ngọc về luôn không anh?
– Có chứ.
Tôi quay vào, mở cửa xe cho Lan rồi xe lăn bánh ra khỏi khách sạn có tên Lưu Gia.
Đường hôm nay và giờ này vắng xe nên tôi thường chạy với tốc độ tối đa cho phép. Dọc đường tôi và Lan nói đủ thứ chuyện của một cặp vợ chồng. Em kể rằng em thích ngắm trộm tôi để rồi ao ước có được điều không tưởng mà nay đã thành sự thật”là được địt nhau với người mình muốn”.
– Em cứ nghĩ sao hai cậu cháu nhà anh giống nhau thế. Nếu là chú cháu còn dễ hiểu. Đằng này lại cậu cháu. Thằng bé Hải Long giống bố thì là bố con ruột là lẽ đương nhiên. Chứ cháu giống cậu thì… cũng có nhưng hiếm gặp…
– Thì hai cậu cháu anh, nhờ giời nằm trong số hiếm gặp đó. Chính thế anh luôn coi nó như con trai của mình. Các cụ có câu: “Cậu như mẹ”, thấy đúng em ạ.
– Vâng.
Rồi em kể lúc em cầm nắm, vuốt ve buồi tôi ở dưới nước ngoài bãi biển. Em đã giật mình về kích cỡ và cảm thấy như đã thuộc về em, em gọi tôi là anh cũng không chủ ý mà từ sâu trong tiềm thức phát ra như vợ gọi chồng.
Em xa xôi: ” Từ nay đời em có anh và em nguyện xứng đáng với tình yêu của chồng”. Tôi quờ tay phải sang nắm tay Lan bóp nhẹ như một lời an ủi, như một lời ghi nhận và như một lời thú tội rằng: “Cả hai mẹ con em, Thuý và Lan, đã thành vợ của anh, Con gái em đã sinh ra hai đứa con của anh và sang năm còn đẻ nữa” ” Em thiệt thòi hơn Liên vì không thể có con với anh. Còn Liên, Liên đã sinh ra cho anh thằng Lâm và hai đứa con gái của Liên là cháu gái cũng đồng thời là vợ của anh. Năm tới chắc chắn Minh và Tâm sẽ có con – những đứa con của Lưu Thanh Luân”
Xe vượt qua thành phố Bắc Ninh lúc 15. 30, Ra khỏi thành phố tôi bảo Lan đọc cho tôi số máy của anh Quốc (chồng Lan) “để anh mời anh ấy sang ăn cơm, uống bia cho vui và lựa chiều lái câu chuyện về hướng mình đã bàn. Mọi việc để anh dẫn dắt, em chỉ lựa theo ý anh nếu muốn nói, nhé”
– Tùy chồng. Em giao phó và cậy nhờ, tin tưởng ở chồng.
Có số điện của Quốc, vừa lái xe tôi vừa gọi và để loa ngoài cho Lan cùng nghe.
– A lô! Ai đấy nhỉ?
– Em Luân đây anh Quốc ơi! Anh khỏe không? Anh có ở nhà không hay đi chơi với các bác đồng nghiệp hưu trí ở xóm?
– Tôi khỏe cậu ạ và đang ở nhà. Vừa đan lại cái chuồng gà bị cáo hay chồn vừa phá tối qua. Nó tha mất hai con gà mái tơ. Chuyến này có khi phải nuôi con chó chứ tự nhiên bây giờ lại có cáo, có chồn. Mấy nhà bị mất gà rồi. Bên chị em nhà cái Minh cũng bị chồn tha mất 2 con và một con bị xé xác ăn dở ngay ở cửa chuồng. Bực thật.
– Thế chị Lan có gọi điện cho anh không? (Lan phát vào vai tôi) và anh cũng ít xuống thăm con cháu nhỉ?
– Có! Cũng thấy bà ấy gọi nhưng tôi ít khi cầm máy. Về thấy những cuộc gọi nhỡ nhưng cũng quên không gọi lại. Tôi cũng ít gọi cho ai. Có khi cả năm chả gọi, chỉ để nghe thôi. Mà cái bà Lan có trách không, tôi cũng không để tâm. Bà ấy ở dưới đó với con, với chị sướng lên có khi quên cái khổ ở trên này ý chứ! (Liếc sang Lan tôi thấy nàng cúi mặt xuống, có vẻ buồn)
– Anh Quốc ơi! Em đang trên đường từ Hạ Long về. Có ít hải sản mang biếu anh và tối nay mời anh… chị sang ăn cùng cậu cháu em cho vui nhé. Đừng phải nấu cơm nước gì nhé.
– Nhưng bà ấy nhà tôi có ở nhà đâu mà cậu mời. Bà ấy vẫn dưới Hà Nội mà…
– Đây! Chị Lan đang ngồi trong xe em đây. Chị ấy cứ ao ước được nhìn thấy biển nên em đánh xe xuống Hạ Long cho chị ấy biết nước biển mặn hay ngọt rồi phi thẳng lên đây đây.
– Thế à, thế thì tốt rồi. Trước đây cơ quan tổ chức cho chị em công nhân đi biển mà bà ấy có chịu đi đâu. Cứ kêu ra đấy xấu hổ lắm rồi viện lý con còn bé, thế là tiếc. Bây giờ lại được biết biển thì cũng đỡ tội nghiệp bà ấy, cậu ạ. Vâng, tối tôi sang. Lâu rồi anh em không gặp nhau.
– Vâng! Em đang lái xe nên tắt máy nhé. Tối anh em chuyện trò sau. Chào anh ạ!
Tôi tắt máy nhìn sang Lan. Lan không nói gì. Tôi táp xe vào bãi nghỉ. Lan nhào sang tôi mà ôm, mà hôn, mà cắn…”Em yêu chồng quá, chồng ơi”. Tôi ôm em, sờ lên ngực áo. Lan hấp tấp cởi bung cúc áo, chìa cho tôi cặp vú căng mọng. Tôi xoa, vê, nắn, bóp tưởng chừng như nát cặp vú to như quả bưởi của Lan. Em kéo hai bầu vú ra khỏi coocxe và thều thào:
– Chồng bú đi chồng ơi.
Tôi mút chùn chụt, vừa mút vừa sờ nắn như một đứa trẻ. Chim tôi lại cứng ngắc. Thấy tôi có vẻ khó chịu vì buồi cửng, nên Lan kéo tay tôi ra, ấn hai bầu vú vào Coocxe và cài khuy áo lại, giục:
– Thôi đi đi chồng. Một tí nữa là em không chịu được nữa đâu. Em cầm tay tôi dúi vào háng em: Đấy nước lồn lại chảy ra rồi đây này!
Nhìn thấy má Lan ửng đỏ cứ phây phây.
Xe lên tới nhà đúng 5 giờ chiều. Tâm và Minh đã về đang chờ chúng tôi. Tôi vẫy Tâm và Minh ra cùng tôi và chị Lan chuyển những hộp đồ hải sản vào. Tôi nhặt ra 3 con tôm hùm, một cân chả mực, 12 con hàu, một mớ mực trứng chỉ nhỏ như ngón tay cái người lớn, bụng căng tròn vì đầy trứng mà người miền biển gọi là xôi mực và mấy lát cá thu cất vào tủ lạnh.
“Để mang về Hà Nội”
Còn lại nhiều lắm, tôi bảo chọn ra hai con tôm hùm to. Một ký mực trứng, 12 con hàu, chục con tôm càng, 20 viên chả mực và mấy miếng cá thu phơi một nắng và bảo:
– Tôm hùm thì em luộc bằng bia. Hai con này phải 4 lon. Làm muối chấm bằng bột gia vị…
– Mực trứng cũng luộc bằng bia. Ngần này hai lon là đủ, nhớ là không luộc lẫn với tôm hùm nhé.
– Hàu thì 6 con ăn gỏi, 6 con nướng hành mỡ như hôm ở HN…
– Tôm càng thì chiên tẩm bột…
– Chả mực thì chỉ cần đảo qua dầu cho nóng thôi.
– Cá thu thì sốt cà chua…
– À quên, Minh xúc ra ít ngao để nấu canh chua nhé.
Gia vị hai…(tí nữa thì tôi quen miệng gọi là 2 vợ, trong khi Lan cũng đứng cạnh) cháu mua đủ chưa?
Cần nhiều nhất là thì là, hành hoa, chanh quả, ớt xanh. Còn dứa chỉ cần một quả, cà chua mấy quả thôi.
Nếu thiếu thì đi mua thêm.
– Đủ rồi chỉ quên mua dứa và có hai ba quả chanh có khi phải đi mua thêm… cậu ạ.
– Chợ xa không? Cậu lái xe ra chở đi. Tôi bảo.
– Thế thì Tâm đi với cậu rồi đón con Ngọc về luôn. Cháu ở nhà làm dần dần. Chỉ loáng là xong thôi mà. Minh nói…
Lan bảo…
– Để cô và Minh phụ trách ở nhà, còn Cậu với Tân đi nhanh kẻo hết chợ.
– Thôi cô về tắm rửa và tâm sự với chú đi, để cháu làm.
– Ôi dào, tâm sự chán rồi. Tối cô tắm.
Tôi mở cổng, quay đầu xe và đánh xe ra, Tâm ngồi bên cạnh…
– Chồng đi cùng cô Lan ra Hạ Long từ hôm qua à…
– Ừ, sáng hôm qua mới đi.
– Ngủ khách sạn nào?
– Thì khách sạn Lưu Gia nhà mình chứ khách sạn nào. Của nhà trồng được việc gì đi ngủ lang.
– Mùa này có đông khách không hả chồng.
– Vắng lắm…
– Cô Lan lần đầu đi biển có vẻ thích thú. Nhưng có khi chỉ nhìn chứ chả dám xuống nước nhỉ.
– Có! Lội xuống đến rốn lại nhao lên.
– Cứ nguyên quần áo thường hay quần áo tắm?
– Quần áo tắm chứ…
– Đồ thuê á? Kinh bỏ xừ.
– Không! Anh mua cho…
– Anh mua? Làm sao biết vừa Side?
– Thì người ta cho thử mà.
– À! Em lại tưởng anh đo… hi hi…
– Bậy nào.
Xe vừa tới cửa chợ. Tâm xuống xe. Một loáng đã thấy quay ra với mấy túi đồ đã định danh từ nhà.
– Đi chồng ơi! Ra trường đón con về luôn. Gớm từ hôm qua chỉ nhắc ông, ông có bị nháy mắt, hắt hơi không?
– Có! Cứ hai cái một. Chắc là hai vợ đều nhắc đây.
– Còn lâu mới nhắc nhá.
Tôi dừng xe, ôm Tâm và hôn em say đắm. Hình như dạo này em mập thêm, đầy đặn hơn. Cả Minh cũng vậy.
– Để dành đến tối chồng ơi. Giữa đường, giữa chợ thế này ai thấy là cả phố biết đấy.
Tôi đỗ xe ngoài cổng trường tiểu học. Học sinh lác đác ra về. Có những phụ huynh đỗ xe máy, xe đạp chờ ngoài cổng. Nhìn vào trong sân thấy hai mẹ con Tâm đang đi ra. Tâm giơ tay chỉ, thế là bé Ngọc buông tay mẹ chạy ra. Tâm xách cặp sách cho con đứng lại chuyện với ai đó. Thấy bé Ngọc ngó ngó nghiêng nghiêng tìm, tôi mở cửa xe bước xuống. Bé chạy ào ra, tôi cúi xuống cho bé ôm cổ rồi bế bé chui vào xe. Trời lạnh nên hai gò má bé đỏ ửng lên. Tôi thấy tay mình không lạnh nên vuốt hai má Ngọc thì thầm:
– Nàng tiên bé nhỏ của ông xinh quá…
Bé cứ chăm chăm nhìn tôi mà không nói gì. Tôi nhìn ra vẫn thấy Tâm đang say sưa nói chuyện bèn ghé môi thơm má bé. Một mùi hương nhè nhẹ, nâng nâng. Tôi áp hai tay vào hai bên má bé, nâng mặt bé ngửa lên rồi hôn lên đôi môi quả nhót. Đột nhiên con bé há miệng ra, lưỡi tôi chui tọt vào khoang miệng bé nhỏ còn thơm mùi kẹo. Chắc bé vừa ngậm kẹo. Cái lưỡi bé nhỏ của bé cứ lúng túng theo lưỡi tôi. Tôi nhìn ra, Tâm vẫn chưa rời đi lại thêm hai cô nữa xúm vào. Thế này thì còn lâu.
Tôi lại hôn trán, hôn mắt, hôn má rồi dừng lại trên đôi môi bé bỏng, trong khoang miệng bé nhỏ, thơm tho. Lần này bé Ngọc há miệng rộng ra để lưỡi của tôi xoay vòng trong vòm miệng. Thấy lưỡi bé đứng im và xô ra cửa miệng tôi bèn ngậm lấy từ từ kéo ra và mút mút. Bé hình như cố gắng đưa lưỡi ra phía trước nhưng bé còn nhỏ quá. Tôi thử đưa lưỡi mình vào miệng bé thế là bé mút như mút kem, tôi đưa lưỡi mình vào sâu thêm, bé mút đầy khoang miệng đến nỗi nước dãi chảy tràn ra khóe mép. Tôi ngậm cat mồm bé vào miệng và chít chít nhấm nháp nước bọt của bé. Tôi hôn vào cổ bé và ngước nhìn. Bé lim dim mắt, người lả đi. Tôi ôm chặt bé vào lòng và nhìn ra thấy 4 người đàn bà còn say sưa chuyện. Tôi thử vuốt đùi bé một hai lần rồi dừng lại. Bé nắm lấy tay tôi kéo vào bẹn. Bộ quần áo thể thao bằng nỉ càng làm cho hằn rõ cái mu tròn mũm mĩm. Tôi vuốt vuốt, xoa xoa một hồi. Thấy mặt bé đờ đẫn. Tôi nói:
– Ông nhớ Ngọc, ông yêu Ngọc.
– Ngọc nhớ ông lắm, yêu ông lắm.
Lúc này thấy con cu tôi đã cứng ngắc, bí bách trong quần. Tôi vuốt tay vào lồn bé và bảo:
– Ông nhớ cả cái này và muốn hôn quá.
Ngọc đứng dậy định tụt quần ra. Hoảng quá, tôi bảo:
– Tí nữa về nhà ông mới hôn…
Ngọc lại ngồi xuống, mắt đăm đăm nhìn vào háng tôi. Tôi cầm tay bé kéo vào cho chạm chặt vào cái cặc đang cứng và nóng ran của tôi. Bàn tay bé nhỏ cứ mân mê, sờ nắn và ngoáy ngoáy vào hàng cúc quần. Tôi nhổm lên vẫn thấy Tâm chưa dời đi bèn cởi cúc quần lôi tuột con chim ra. Bé vồ lấy bằng cả hai tay và xoa và nắn một cách chăm chú. Bé định cúi gập xuống. Để làm gì chỉ có tôi và bé biết. Tôi bảo:
– Để tí về ông với Ngọc tắm nhé.
– Về đi ông! Ngọc muốn về cơ.
– Thế bé Ngọc vào gọi mẹ về đi.
Tôi mở cửa xe và bế Ngọc xuống rồi leo lên ghế lái, cài lại cúc quần chờ mẹ con Tâm đang săng sái đi ra.
Hai mẹ con lên xe, tôi rồ ga vọt đi…
– Gớm gặp mấy mẹ bỉm là khách chung thân của tiệm em nói chuyện dai quá. Chả lẽ bỏ đi… May quá có con gái vào giục mới thoát được mấy mẹ – Tâm phân trần.
– Anh… à cậu sợ mọi người chờ sốt ruột thôi.
Y rằng, về tới nhà là nghe phản ứng sôi nổi của hai cô cháu. Rồi mọi người xúm vào làm nốt những món đang còn chờ gia vị mới mua về…
Tân ngoái về phía tôi…
– Cậu tắm chưa? Cậu lên tắm đi xong rồi tắm cho bé Ngọc hộ cháu với hay tắm cho nó trước, ông tắm sau. Nước nóng cháu bật từ chiều rồi.
Hình như chỉ đợi có vậy là Bé Ngọc phóng vụt lên tầng trên.
Tôi chậm rãi đi phía sau, vào nhà tắm đã thấy bé trần truồng đứng đợi. Tôi thử nhiệt độ nước rồi xả ra chậu rồi cởi quần áo dài thả vào máy giặt. Tôi hỏi:
– Nàng tiên bé nhỏ của tôi có gội đầu không?
Ngọc gật rồi với tay lấy lọ dầu gội trên giá, thành thục các bước gội đầu. Tôi cứ đứng yên nhìn bé tự làm. Rất bài bản. Chắc là mẹ Tâm dạy. Khi bé xả và gội lại bằng nước không, cúi xuống để thả tóc vào chậu bước, tôi thấy một mảng lưng trắng hồng lớt phớt lông tơ.
Bé đứng thẳng lên. Tôi lấy khăn khô lau tóc cho bé, tôi kéo bé đứng áp vào tôi và ước lượng bé đã cao chừng 1 mét 2 hay mét ba. Khoảng ấy.
Tôi vắt khăn lên trên giá và bảo:
– Ông tắm cho Ngọc nhé…
Bé gật đầu. Tôi múc nước dội lên người bé và định lấy xà phòng để tắm cho bé. Bé lắc đầu rồi chỉ lên chai sữa tắm. Ái chà! Sành điệu thế.
Tôi dốc sữa ra tay rồi xoa khắp người bé. Một làn da mịn màng, mềm mại cứ lướt nhẹ dưới bàn tay tôi. Tôi tránh xoa vào nách vì sợ như mọi khi cứ sờ vào nách là bé cười sằng sặc và ré lên. Nhưng hôm nay bé chủ động cầm tay tôi đưa vào nách bé, tôi tha hồ xoa bé vẫn bình thường không có dấu hiệu bị nhột. Tôi nhớ đã đọc ở đâu đó có nói về sự biến đổi tâm sinh lý con người nói chung và trẻ em nói riêng ” Khi đứa trẻ thay đổi đột ngột một thói quen, hay từ nhiên mất đi hoặc có thêm một cảm giác nào đó trong 6 giác quan thì ắt hẳn đã có một biến đổi dương hoặc âm về mặt tâm, sinh lý…”. Nay tự nhiên bé Ngọc mất đi cái cảm giác của xúc giác thì liệu có gì tăng trưởng hay tiêu giảm về tâm, sinh lý? Khi tay tôi xoa lên ngực bé. Một cảm giác gờn gợn, có cái gì đó nhỏ như cái cúc áo cứng cứng dưới núm vú nhỏ như hạt tấm. Tôi ấn rất nhẹ xung quanh hai cái ” cúc áo” ẩn dưới hai đụn thịt gồ lên ở những đứa trẻ béo. Mỗi lần tôi di di ngón tay xung quanh cái ” cúc áo” là thấy bé sẽ rùng mình và ngước mắt nhìn tôi với ánh mắt như muốn ngủ. Tôi xoa xuống bụng, xuống rốn rồi vòng tay ra phía sau xoa lưng và mông. Rất lạ là từ khi tôi vào, Ngọc tự gội đầu rồi tôi tắm cho, xoa sữa tắm khắp người Ngọc chỉ đứng im không nói một lời. Lúc tôi xoa bẹn và xoa lên mu lồn nho nhỏ nhưng gồ cao của Ngọc thì bé cứ giật mình và túm lấy tay tôi, không nói gì. Tôi miết miết ngón tay vào khe bướm, Ngọc rùng mình và túm chặt tay tôi không cho di chuyển. Tôi ấn nhè nhẹ đầu ngón tay vào hột le nhỏ xíu. Thấy mắt Ngọc lờ đờ và buông lỏng tay ra. Tôi gảy gảy vào hột le, Ngọc co rúm lại nén kìm tiếng kêu. Mạnh bạo hơn tôi lấy đầu ngón tay chấm chấm vào lỗ lồn nhỏ xíu, Ngọc hự lên một tiếng rồi cầm ngón tay tôi ấn sâu vào trong lỗ. Được chừng nửa đốt ngón tay, sợ Ngọc đau tôi rút vội ngón tay, một tiếng chóc rất rõ như khi ta đút ngón tay vào lọ thuỷ tinh thật khít rồi rút ra vậy. Một thứ chất nhờn nhầy nhầy còn dính nơi đầu ngón tay tôi. Tôi dội nước rồi lau khô người cho bé. Bé đứng nép vào tôi, run rẩy. Tôi vội vàng hôn môi bé, bé há miệng ra để cho tôi mút lưỡi và bé cũng mút lưỡi tôi rất mạnh mẽ và thành thạo như tôi. Bé học nhanh lắm. Tôi cúi xuống hôn vào hai cái núm vú bé xíu, thấy nó nổi lên và to như hạt đậu xanh loại nhỏ. Tôi ngoạm mồm mút hai vầng thịt nung núc và cảm thấy cái ” cúc áo ” cứ nháy nháy động đậy nơi đầu lưỡi tôi. Tôi bế xốc bé lên, kề miệng vào lồn bé mà hôn. Một thứ gì đó như tơ chạm vào môi tôi. Tôi nhìn kỹ thì ra có một đám tơ vàng lún phún mỏng manh đang nhú dần trên mu lồn. Bé đã trưởng thành sớm, quá sớm. Mới có bảy tuổi đời. Vài hôm nữa mới lên 8 tuổi. Tôi lấy lưỡi liếm dọc khe lồn hồng đỏ. Một giọt chất nhờn nhểu ra đọng trên đầu lưỡi tôi. Tôi áp cả miệng mình lên khe lồn mảnh mai để mút và cố húp những giọt tinh khí thiên thần. Truyện xưa truyền lại, các bậc vua chúa thường chọn uống tinh khí của những đứa trẻ để được trường thọ và khỏe mạnh hoặc uống kinh nguyệt lần đầu tiên của các thiếu nữ cũng vì mục đích như trên. Và những thương gia thường mua trinh tiết con gái để buôn bán, làm ăn thuận lợi…
Sao thì tôi không nói, chứ tôi ngậm miệng vào lồn bé, mút và liếm những giọt chất nhờn từ trong lỗ bướm tiết ra tôi thấy phấn chấn vô cùng. Tôi kéo quần đùi xuống để cái buồi đang cương cứng chìa ra. Ngọc hai tay ôm buồi tôi đưa lên miệng liếm, mút lia lịa. Bé há to mồm nhét buồi tôi vào mồm ngậm nhưng vì nó to quá bé không thể ngậm sâu hơn, chỉ vừa qua đầu khấc. Thế cũng đủ để tôi nứng lên tột đỉnh. Tôi phun tinh trùng vào cuống họng bé. Ngọc ngẩng lên, một chút nhíu mày rồi thấy bé nuốt hết. Bé đứng thẳng dậy cố nhoi lên để lồn bé ngang bằng buồi tôi nhưng không được. Tôi bế bé lên rồi từ từ hạ xuống đến khi đầu buồi tôi chạm vào khe bướm và để yên. Bé bá cổ tôi để trồi lên, trụt xuống ý chừng muốn để buồi tôi đâm trúng lỗ lồn nhỏ tin hin của bé.
Không được! Nó còn bé quá mà buồi tôi vừa to, vừa dài đến nỗi các bà, các mẹ của nó còn kêu thì nó chịu sao được? Tôi đặt bé đứng xuống, hôn môi mút lưỡi nhau một lúc, tôi ghé vào tai Ngọc:
– Yêu Ngọc quá, Ngọc ơi. Lúc nào cũng muốn hôn bé, hôn môi, mút lưỡi, hôn vú và hôn bướm Ngọc. Nhưng đợi khi nào bé lớn hơn thì cho con chim của ông chui vào làm tổ trong bướm Ngọc nhé.
Ngọc chớp mắt nhìn tôi, gật đầu:
– Thế chim ông ( Ngọc chỉ tay vào đầu buồi tôi rồi túm chặt lấy, hỏi:
– Chim của ông là của Ngọc chứ. Sao ông cho bác Minh với mẹ Tâm bú rồi cắm chim vào bướm mẹ, bướm bác Minh?
Thấy mắt bé ngân ngấn nước, thương quá! Tôi bế bé lên hôn miệng, hôn vú, hôn mu lồn bé rồi an ủi:
– Của Ngọc đấy. Ngọc chưa dùng được vì chim to quá mà bướm Ngọc còn chưa to cho nên ông cho mẹ Tâm, bác Minh mượn. Vài năm nữa Ngọc lớn thì trả Ngọc mà.
– Thế chim ông cho vào bướm mẹ Tâm và bướm bác Minh là mẹ và bác có em bé trong bụng à? Ngọc nghe thấy bác Minh nói với mẹ Tâm như thế. Sao mẹ và bác lại gọi ông là chồng?
Tôi cứng họng và thầm trách mình có lúc nào đó khi địt hai chị em mà bé vô tình bắt được hoặc hai chị em nói chuyện với nhau, gọi điện với tôi để Ngọc nghe thấy chăng?
Tôi thoáng nghĩ đến hôm tôi với vân địt nhau ở Hà Nội hay trong Sài Gòn mà bé giả vờ ngủ rồi thấy hết.
Tôi hôn Ngọc lần nữa và cầm buồi tôi quết khắp mặt Ngọc rồi dừng lại nơi bờ môi để Ngọc há mồm ra ngậm, mút.
– Bao giờ Ngọc lớn Ngọc gọi ông là chồng, còn ông gọi Ngọc là vợ, Ngọc sẽ có em bé trong bụng nhá. Bây giờ Ngọc lấy quần áo mặc vào rồi xuống dưới chờ ông nhé. Nhớ không được kể với ai nhé thì ông mới yêu Ngọc, mới cho Ngọc sờ chim nhé.
Bé ngước nhìn tôi. Một đôi mắt trẻ thơ mà đã ăm ắp nhục dục và khát khao. Bé gật đầu rồi mở cửa đi ra phòng của bé để lấy quần áo mặc. Ngoài đã tối mịt và sương lạnh giăng giăng. Tôi tắm qua quýt bằng nước lạnh cốt để cho giảm bớt tính dục và hạ nhiệt cơ thể để buồi tôi khỏi chống cột buồm. Tôi lấy cái khăn đã lau cho Ngọc để lau cho mình, tôi úp khăn lên mặt hít hít để mong tìm thấy mùi lồn trinh nguyên của bé có còn đọng lại không…
Rối mặc quần áo, về bên phòng Tâm lấy từ valy ra bộ thể thao nỉ dày, ấm ra mặc rồi đi xuống.
Bé Ngọc đang xuýt xoa, phồng mồm thổi con tôm chiên bột rồi giơ tay vẫy vẫy tôi.