Sói săn mồi - Quyển 2
Chương 22
Huyện Quảng Xương…
Quảng Xương là một huyện sầm uất nằm dưới chân núi và cách Đoàn gia trang tầm chục dặm, đây cũng là nhờ Đoàn gia nên dân cư mới đến đây lập nghiệp sinh sống.
“Các ngươi đã nghe tin gì chưa? Đoàn gia lần này là trêu vào một người cực mạnh cho nên bị người ta đánh tới cửa… anh trai ta có quen một vị quản sự trong Đoàn gia nhận được tin là Đoàn gia thế mà từ trên xuống dưới không một ai chạy thoát!” Trong tửu lầu, một tên thanh niên ánh mắt láo liên nhìn xung quanh rồi mới nhỏ giọng nói với đám bạn xung quanh.
“Hừ! Cẩu tử ngươi lại hoa ngôn, ta lại là nhận được tin Đoàn gia lão tổ Đoàn Ngạn Ngôn trực tiếp ra tay một chưởng đánh vào tên kia khiến hắn thân hình câu diệt… Đoàn gia đường đường là đại gia tộc sao có thể tùy ý để người ta khinh nhờn. ” Một tên khác khinh bỉ nói.
“Hai ngươi đều là thổi con mẹ nó ngưu bức, đéo biết gì thì để đại gia nói cho mà nghe… Đoàn gia là lần này quả là trêu vào một đại nhân vật làm người ta thế mà thân chinh đến Đoàn gia vấn tội, vị này còn là mạnh mẽ cực điểm giết võ giả Đoàn gia gần như sạch sẽ ngay cả Đoàn Ngạn Ngôn lão gia hỏa cũng phải bồi mạng theo… cơ mà Đoàn gia là không bị diệt mà là trở thành nô của vị đại nhân vật kia mới có thể trốn khỏi một kiếp!” Một tên khác quả quyết nói làm cả đám sửng sốt, Đoàn gia trong mắt chúng là cao cao tại thượng không ai bì nổi mà lại cam tâm trở thành nô.
… ngay tức thì kẻ thêm người họa hỏi rõ sự tình.
Ngồi cách đó không xa, trên bàn rượu là một gã đàn ông mặc hắc y khí thế thu liễm… hắn chậm rãi gắp từng miếng thịt bò bỏ vào miệng nhai rau ráu rồi lại uống một hớp rượu gạo thơm nức mũi… hắn còn ai khác chính là đại nhân vật trong miệng lưỡi bọn người kia.
Long ngồi đó, hắn nghe rõ từng câu chuyện thêu dệt của thế gian về mình và Đoàn gia mà cười khẩy, đúng là miệng lưỡi thế gian mà.
Đúng lúc này từ cửa quán bước vào hai tên võ giả lưng đeo vũ khí tiến vào, khí thế bức người làm đám người trong quán rượu biến sắc… ‘Hạ Hầu’ hai chữ trên ngọc bội là quá đủ để chứng minh cho thân phận của chúng, Long là cũng nhíu mày không biết võ giả Hạ Hầu gia đến đây làm gì.
“Chủ quán… một dĩa bò xào, một dĩa bò nướng cùng một cái lẩu bò thượng hạng… à thêm hai vò rượu ngon nhất của các ngươi nữa, nhanh cái chân lên một chút… lão tử là còn có việc đấy!” Một trong hai tên võ giả Hạ Hầu gia cao giọng nói.
“Đến đến… hai vị đại nhân là xin mời vào trong, thức ăn cùng rượu rất nhanh sẽ được mang lên” Gã chủ quán là một tên béo lùn nhanh chóng chạy ra với khuôn mặt rạng rỡ, võ giả cao ngạo nhưng xuất ra lúc nào cũng là hào phóng hơn người thường nhiều nha.
…
“Cạch! Hiền huynh, lần này thiếu chủ là cử chúng ta đến Đoàn gia để mời Đoàn gia trưởng bối đến tham dự hôn lễ của thiếu chủ nhưng mà Đoàn gia giờ cũng không phải như xưa, thiếp mời lại chỉ có ghi tên Đoàn gia gia chủ Đoàn Ngạn Hồng chẳng phải là không coi vị kia ra gì sao? Không khéo chúng ta là khiến người ta không hài lòng thổi nhẹ một cái thì… Ôi, cũng là do tên đệ đệ khốn kiếp của ta gây chuyện cho nên ta mới phải nhận mệnh đến đây… ”
Ngồi xuống bàn dành cho khách vip ở phía trong, hai tên võ giả để vũ khí xuống bắt đầu nói chuyện, một trong hai tên nói như khóc… lần này thiếu chủ lệnh đưa thiếp mời đến Đoàn gia khiến đám hộ vệ nhộn nhạo không ai dám đi, đến phiên hắn do đệ đệ vừa gây chuyện thị phi nên coi như là lấy công chuộc tội phải là nhận mệnh… tuy hai tên đều là áp chế thanh âm nhưng ngồi sát phòng vip cùng thính lực hơn người nên Long là nghe rõ từng chữ một.
“Haizzz… vị đại nhân kia tính tình ngươi cũng là biết… ta cũng là bất đắc dĩ mới phải nhận mệnh như ngươi… hai người chúng ta cũng chỉ có thể đưa thiếp xong rồi trốn càng nhanh càng tốt, không biết thiếu chủ tại sao phải làm vậy nữa?” Tên võ giả còn lại cũng thở dài.
“Hiền huynh! Ta có nghe tin đồn thiếu chủ lần trước là muốn xuất động ra mặt cho Đoàn gia nhưng mà bị gia chủ đại nhân ngăn lại tống giam hai ngày liền đấy, lần này chắc hẳn là thiếu chủ ghi hận nên muốn đánh vào mặt mũi vị kia đây mà… chỉ là chúng ta lại là kẻ chịu trận… ”
“Im miệng! Ngươi là muốn em dâu phải trở thành góa phụ để thằng khách đến xơi phải không? Chúng ta kẻ dưới sao dám bàn chuyện bề trên, ngươi cũng đâu phải ngày một ngày hai ở Hạ Hầu gia chẳng lẽ còn không nhận thức được sao?”
“Hiền huynh! Là ta lỡ lời… ”
…
Lại làm thêm chén rượu, khóe miệng Long nhếch lên một nụ cười tà ác… Hạ Hầu gia lần trước tuy không tham dự vào cuộc chiến nhưng lại ngăn lại Thập Lục Tháp can dự vào khiến hắn thân cô thế cô chính chiến, mang tiếng trưởng lão Thập Lục Tháp nhưng hắn lại như một tên tán tu không môn không phái toàn phải con mẹ nó độc thân đấu lại Đoàn gia… ngay cả vị Nguyên Lão kia cũng là do Bất Tử Lão Nhân phái tới chứ không phải ý tứ của Thập Lục Tháp nữa đủ biết Hạ Hầu Viêm lão cẩu đã làm những gì, hay cho một cái Đao Thánh, một cái Hạ Hầu Cẩm thằng nhãi con còn chưa dứt hơi sữa mà đánh vào mặt hắn… ngươi đã muốn cưới vợ thì lão tử sao có thể không đến chúc mừng đây, dự lễ cưới phải cần thiệp mời sao? Bản Ma Tôn cứ đến thì lại thế nào?
…
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/soi-san-moi-quyen-2/
Đoàn gia trang, chính điện.
“Chủ nhân! Hạ Hầu gia hai tên võ giả vừa đưa thiệp mời đến, Hạ Hầu Cẩm là muốn tiểu nhân ngày đó đại diện nhà gái tham dự trong hôn lễ của hắn!” Đoàn Ngạn Hồng hướng Long đang ngồi trên ghế chủ tọa nói.
“Ngươi nói Diệc Phi kia thật là mỹ nhân sao?” Long là không trả lời mà hỏi lại, hắn lúc này đang lim dim ngửa đầu trên ghế thưởng thức từng qua nho được nữ hầu mỹ lệ bên cạnh cẩn thận đút, tay hắn cũng không thành thật mà đã mò vào trong vày nàng khiến người đẹp mặt mày đỏ ửng.
“Chủ nhân! Tiểu nhân có thể cam đoan Diệc Phi là mỹ nhân, cũng chính vì thế mà Hạ Hầu Cẩm tên kia nhìn trúng nàng nên cho dù lúc trước gia gia cự tuyệt nhiều lần hắn vẫn không bỏ ý định!” Đoàn Ngạn Hồng khom người nói, lão là đang cầu phúc cho Hạ Hầu gia rồi.
“Hắc hắc! Thế thì tốt lắm! Chuyện kia thế nào rồi?” Long tay lại càng sỗ sàng hơn làm gì đó dưới váy nữ hầu làm nàng run rẫy đến nỗi khay nhỏ trong tay lắc lư không ngừng.
“Đã kiếm được hơn ba mươi nữ nhân tin rằng sẽ hợp nhãn chủ nhân! Đêm nay chủ nhân là muốn?”
Đoàn Ngạn Hồng đổ mồ hôi đợi lệnh, thằng này thế mà một đêm chính chiến hơn mười người đẹp mà sáng dậy vẫn sinh long hoạt hổ làm gã có chút hâm mộ, gã một đêm ba người cũng là ngày sau đi đứng có chút khó khăn rồi… Đoàn Ngạn Hồng không biết giao hoan với Long không chỉ là về nhục dục mà quan trọng hơn đó là cách tu luyện của hắn…
Chung đụng với đám nữ nhân Hợp Hoan phái nhiều nên Long có nghiên cứu về võ công cũng như cơ thể nữ nhân sau khi tu luyện Hợp Hoan công… nữ âm nam dương là quy luật của thiên địa mà nữ tử còn nguyên âm hay âm khí còn nguyên vẹn, chưa cùng dương khí của nam nhân đụng chạm mới là có thể biến chuyển sang Hợp Hoan khí.
Chỉ có một vài trường hợp đặc biệt như tử khí trước kia hay ma khí bây giờ của Long là không động vào âm khí của nữ nhân mà chỉ là cùng Hợp Hoan khí dung hợp khiến khí tức của hai bên là cùng nhau tinh túy hơn, hắn là lấy lại ma khí… nữ tử thì hợp hoan khí, trước sau không hề động chạm vào âm khí… khác hẳn với nam nhân bình thường lúc giao hoan sẽ là vừa lấy đi hợp hoan khí vừa là cùng âm dương giao hợp khiến âm khí không còn nguyên vẹn… bởi vì thế đám nữ nhân Hợp Hoan phái là có thể tiếp tục tu luyện Hợp Hoan Công sau khi cùng hắn giao hoan.
Đám nữ tử Hợp Hoan Phái cũng phải cần có thời gian tu luyện mới có thể sản sinh ra hợp hoan khí trong khi càng ngày Long càng cần nhiều hợp hoan khí hơn mới có thể giúp ma khí của hắn càng lúc càng tinh túy cho nên Long nghĩ ra một cách, đó chính là tự tạo ra hợp hoan khí từ những nữ tử bình thường không tu luyện Hợp Hoan công và đương nhiên là phải còn nguyên âm hay nói cách khác là còn zin, chưa có con mẹ nó thằng nào khác ngoài hắn chơi trước đây.
Khi giao hoan, Long sẽ để ma khí chứa đựng hợp hoan khí của mình bao bọc lấy toàn bộ âm khí của nữ tử rồi từ từ từng chút một hấp thu âm khí, chuyển đổi nó sang hợp hoan khí dung nhập vào ma khí… hai công đoạn, một là đưa ma khí vào, thứ hai là sau một thời gian hấp thu trở lại, vừa sướng vừa được biến mạnh, Long mới đầu thực hành thành công cũng là tự sướng ‘lão tử cũng có thể sáng tạo ra công pháp cho ma tu đấy nhé’… thực ra đây cũng là do ma khí có thể cắn nuốt mọi thứ mới có thể thực hiện được việc này… mà Ma Tôn lại là không thể ăn tạp gặp ai cũng chơi rồi, hắn phải lựa chọn nữ nhân đẹp… không đẹp cũng là dễ nhìn mới được, việc này thì để đám người dưới lo.
Đột nhiên, trong lúc bàn tay mò cua bắt ốc của Long sắp mò tới cửa hang rồi thì nữ hầu lại run rẩy quỳ gối trước mặt hắn nói gấp:
“Đại nhân… Tuyết nhi là nguyện hầu hạ đại nhân, chỉ cầu xin đại nhân một việc… thả Đoàn Dự công tử ra… đại nhân, Tuyết nhi cắn răng cắn cỏ xin đại nhân một lần!” Nữ nô vừa nói vừa dập đầu trước mặt Long làm hắn nhíu mày.
“Khốn kiếp con nô tì không biết sống chết! Người đâu, lôi nó ra ngoài!” Đoàn Ngạn Hồng giận dữ cả người run run, gã hai mắt lòng sọc hướng nữ nô gầm lên, Đoàn gia tất cả mạng nhỏ đều nằm trong tay vị kia mà con hầu này còn dám làm đại gia mất hứng thì quá là vô lễ rồi.
“Tuân lệnh!” Ngay tức thì cửa chính điện mở ra, hai tên võ giả ánh mắt sắc lạnh hướng chỗ nữ hầu cùng Long đi đến.
“Đại nhân! Tuyết nhi là cầu xin ngài… cầu xin ngài… ” Nữ hầu mặt trắng bệch sợ hãi, cả người run mạnh nhưng vẫn kiên định dập đầu.
Đang lúc hai tên võ giả định kéo nữ hầu đi thì Long lên tiếng :
“Khoan đã… Đoàn Ngạn Hồng, Đoàn Dự là ai mà có thể để một cô gái phải liều chết cầu xin?” Long tò mò vì gã tên Đoàn Dự kia rồi.
Đoàn Ngạn Hồng nhăn mặt như thể chuyện khó nói nhưng mà trước mặt Long lão là không muốn thành thật cũng phải thành thật khai báo:
“Chủ nhân! Đoàn Dự là cháu một vị trưởng lão trong tộc, hắn có tư chất tu võ rất là xuất chúng được tính là thiên tài võ đạo của Đoàn gia, cơ mà hắn… hắn vì mạo phạm một vị trưởng bối trong tộc cho nên là bị giam vào địa lao… ”
Có điều Đoàn Ngạn Hồng còn chưa nói hết đó là cái tính tình cổ quái của thằng này… nó chó chút gì đó giống ngài đó đại gia à.
“Mạo phạm? Mạo phạm như thế nào?” Long cảm giác thằng Đoàn Dự này có chút thú vị rồi đây, thiên tài thì gia tộc nào cũng là trọng tâm bồi dưỡng, hết mực cưng chiều mà thằng này lại bị tống giam vào địa lao chứng tỏ hắn là tội lớn tày đình.
“Cái này… chủ nhân! Đoàn Dự cái gì cũng được chỉ là có chút… có chút háo sắc, hắn vậy mà dám cùng vợ nhỏ của một vị lão tổ thông dâm làm lão tổ tức giận phong bế nội khí, tống hắn vào địa lao… ” Đoàn Ngạn Hồng nhắc tới mà mặt không nhịn được đỏ lên vì xấu hổ, người ta nói đẹp khoe xấu che mà hắn hết lần này đến lần khác vạch áo cho người xem lưng trước mặt Long.
“Haha! Thằng này được, dám chơi cả vợ của lão tổ… lão tử là thích hắn… ” Long cười khoái trá, dâm sao? Quá hợp tính hắn.
“Cơ mà ngươi, tại sao lại cầu xin cho hắn? Ngươi cũng là đàn bà của hắn?” Long quay sang phía nữ hầu đang quỳ tò mò hỏi.
“Đại nhân minh dám, Tuyết nhi trước khi đến hầu hạ đại nhân đều được nữ tổng quản kiểm tra… Tuyết nhi cầu xin cho Đoàn Dự thiếu gia là vì thiếu gia đã từng cứu sống tính mạng cha mẹ nô tì… ”
“Hắc! Lại còn thiện lương biết cứu giúp người gặp hoạn nạn như bổn tọa… tốt lắm, Đoàn Ngạn Hồng ngươi ngày mai hãy đến địa lao kéo Đoàn Dự thằng nhãi con đến đây cho ta… ” Long ra lệnh.
“Đa tạ đại nhân khai ân! Tuyết nhi kiếp này nguyện làm thân trâu ngựa báp đáp đại nhân!” Nữ hầu nghe thấy Long nói mà vui sướng reo lên, kiếp này nàng có nguyện vọng muốn thay cha mẹ báo đáp ân nhân cứu mạng nay đã hoàn thành tâm nguyện.
“Hắc hắc! Ngươi là nên trực tiếp báo đáp hắn thì hơn! Đoàn Ngạn Hồng đưa đến phòng của ta mười người đẹp, bản tọa đêm nay phải thập phi… haha… ” Long cười lớn phất tay áo rời đi trước sự ngỡ ngàng của nữ hầu, hắn vậy mà bỏ qua nàng… trong nàng có chút thấc lạc vì bản thân mình.
“Còn đứng đó làm gì? Mau vào trong, mất mặt còn chưa đủ sao?” Đoàn Ngạn Hồng đợi bóng lưng Long khuất xa mới hướng đám người bên trong quát, cũng là may nhờ có nữ hầu kia hắn mới nhớ đến tên Đoàn Dự đáng thương kia, Đoàn gia giờ cần nhất là những đệ tử có tư chất như hắn mới có thể vực dậy được, còn cái vị lão tổ mà gã đắc tội thì đã sớm bị Ma Tôn vặn cổ từ lâu rồi cho nên khỏi là quan tâm đến.