Sói săn mồi - Quyển 2
Chương 24
Trên hành tinh có rất nhiều loại thực vực có tính độc nhưng mà Khổ quả là nằm trên đỉnh bảng xếp hạng vì nó một chữ ‘độc’ là không đủ diễn tả, Khổ quả là trái của Khổ mộc một loại cây không hề hiếm tại các vùng đất có khí hậu ẩm ướt trên toàn thế giới, Khổ mộc độc… độc từ ngọn đến đỉnh, thậm chí là độc khí từ thân cây khiến người cách đó vài mét hít nhẹ một hơi đã đủ choáng váng buồn nôn rồi nên Khổ mộc bị xếp vào loại cây phải bị chặt bỏ ngay tức khắc, nhưng muốn chặt Khổ mộc cũng không hề đơn giản, mỗi khí thân cây bị cắt qua thì độc khí từ bên trong cứ như một quả boom bùng nổ làm một vùng đất rộng lớn tràn ngập độc vụ.
Chặt quá tốn kém, người ta lại nghĩ đến đốt nhưng đốt Khổ mộc mới thật sự là thảm họa bởi vì độc khí gặp lửa hóa thành độc vụ hòa vào những đám mây và khi mưa xuống kéo theo độc tính rơi xuống dưới tạo thành những vùng đất chết… quanh đi quẩn lại không có biện pháp xóa sổ Khổ mộc cho nên người ta chỉ có thể đặt biển cảnh báo nguy hiểm và cố gắng ngăn chặn không cho loại cây này phát triển thêm.
Khổ mộc đã kinh khủng đến vậy nhưng vẫn còn chưa là gì so với Khổ quả là trái do nó sinh ra, Khổ quả cứ như là tinh hoa độc tính kết tinh bên trong làm cho nó khủng bố cực kỳ, Khổ quả thơm lắm, nó thơm đến nỗi cách xa mấy chục mét vẫn có thể ngửi thấy được rõ mùi nhưng lúc ngửi được hương thơm của nó thì cũng là lúc ngươi nên tự cầu phúc cho bản thân… thật vậy, hửi thấy hương thơm của Khổ quả thì đồng nghĩa với việc đã đặt một vé sớm đi gặp tổ tiên rồi.
Khổ quả màu xanh bắt mắt, đến khi đã già dặn nó chuyển sang màu đen, nó có hình dạng như trái nhãn chỉ là hơi dẹt hơn một tí và cũng có một lớp thịt bên trong, khi về già Khổ quả không còn thơm, toàn bộ độc tính là rút vào cô đọng vào lớp thịt kia cho nên cũng có thể cầm trên tay. Độc tính của Khổ quả một khí được giải khai thì rất lâu sau mới tiêu tán nhưng Khổ quả lại có một công dụng rất rất đặc biệt mà cũng chính công dụng này mang tới cái tên buồn bã cho nó, đó là… đưa con người thoát khỏi khổ ải nhân gian.
Khổ quả được rất nhiều kẻ muốn kết thúc tính mạng mình chọn bởi vì đụng vào Khổ quả là chắc chắn không thứ thuốc nào cứu được, Khổ quả lúc già rồi thì lại có hương vị dễ chịu ngọt lịm thanh mát giúp kẻ muốn tự sát cảm nhận được hương vị thanh tao cuối khổ ải của cuộc đời mình.
Nói về võ giả, cơ thể mạnh mẽ hơn thường nhân nhiều lần mà đặc biệt võ giả chủ tu luyện thể thì cơ thể lại càng cần phải vượt trội cho nên cần nhiều loại thuốc kích phát tiềm năng thân thể, giúp thân thể võ tu càng ngày càng được củng cố mạnh hơn mà Khổ quả là một trong những loại dược vật quan trọng nhất… Đoàn gia cũng là chủ tu thân thể cho nên việc sử dụng Khổ quả là không có gì xa lạ, cơ mà đến ngay cỡ cấp bậc lão tổ như Đoàn Ngạn Ngôn cũng phải cẩn thận từng li từng tí tách lớp thịt của Khổ quả ra và chỉ sử dụng một chút ít cho vào nước thuốc để ngâm mình đủ biết Khổ quả khủng bố đến nhường nào.
Trải qua vài phút được Đoàn Dự miêu tả kỹ càng, Long là nhận thức được Khổ quả ra sao, hắn là biết loại quả này cực độc rồi nhưng mà hắn lại nghi hoặc:
“Khổ quả là liên quan đến gì ma tu như bản tọa?”
“Hắc hắc! Cái này chỉ có tiểu nhân là rõ ràng nha, thế nhân là không biết nhưng tiểu nhân trong lúc cùng một vị bằng hữu đàm đạo… ừm là đàm đạo chém gió thế sự lại tình cờ nghe được một chuyện vui kể về một ông lão, ông lão này bất hạnh cực kì khi gia đình lão đều bị một cơn lũ cuốn trôi cho nên tìm đến Khổ quả đế có thể đoàn tụ với gia đình bên kia, lão ngày đó tay cầm bình rượu, miệng nhai Khổ quả ngâm nga ca khúc tiêu dao nhưng lúc lão đưa bầu rượu tới làm một ngụm thì đột nhiên trong miệng lão tuôn ra hắc vụ dày đặc, chỉ trong vài hơi thở hắc vụ đó cắn nuốt cơ thể lão không còn một chút cặn bã rất giống với ma khí của đại nhân cho nên tiểu nhân là suy đoán Khổ quả rất có thể là do ma khí ngưng tụ mà thành, bình thường thì nó như độc chất không hơn nhưng lúc kết hợp với rượu sẽ là trở về với bản chất ma khí nguyên thủy” Đoàn Dự suy đoán.
“Đoàn Ngạn Hồng, đem tới đây một chút Khổ quả cùng rượu ngon!” Long hướng Đoàn Ngạn Hồng lệnh.
Chỉ vài phút sau, kẻ hầu liền mang đến một dĩa trái cây cùng rượu thơm nức mũi, năm quả trái cây tròn tròn màu đen nhăn nheo chính là Khổ quả, Long chăm chú vào loại quả có thể chứa đựng ma khí bên trong này.
“Chủ nhân! Có nên cẩn thận một chút, nhỡ đâu… ” Đoàn Ngạn Hồng nhìn Long cầm Khổ quả trong tay không nhịn được lên tiếng nhắc nhở hắn vì Ma Tôn nếu phục dụng Khổ quả có vấn đề gì thì Đoàn gia là bồi táng theo rồi, những gia tộc cùng môn phái kia là ngày đêm nhằm chằm chằm vào cái bánh ngon này đấy… thế nhưng còn chưa kịp cảnh tỉnh Long thì Đoàn Ngạn Hồng há hồm mồm trợn mắt vì vị đại gia kia vậy mà bóp nát lớp vỏ Khổ quả rồi cho luôn vào miệng mình… đồng dạng với hắn, tất cả mọi người kể cả Đoàn dự đều kinh hãi nhìn về phía Long.
“Ngọt!” Cắn lớp thịt Khổ quả trong miệng, Long thốt lên một chữ vì cái vị ngọt thanh tao lan tràn trong khoang miệng mình… Long là sự độc? Hắn còn éo có cái gì gọi là ruột hay bao tử dạ dày thì còn sợ mẹ gì độc mà thật là nếu có thì ma thể biến thái của hắn cũng sẽ không sợ… Long phun ra hạt Khổ quả rồi cầm tiếp bầu rượu lên tu cái ực.
“Ực!” Chứng kiến vị kia vừa nhai vừa nuốt Khổ quả cùng rượu mà ai nấy đều không kìm được nuốt từng ngụm nước miếng theo, đây có phải là Khổ quả độc nhất nhì thiên hạ không vậy? Sao lại giống như trái cây giải nhiệt thanh mát khiến người ta thoải mái vậy? Ông trời ơi, thiên lý ơi, tại sao hết lần này đến lần khác để ta phải chứng kiến cảnh tượng kinh dị từ tên này vậy.
“A!” Rượu vừa vào miệng đã khiến hai mắt Long trợn trừng, khóe môi cong lên nở một nụ cười thỏa mãn… thật là ma khí, lớp thịt Khổ quả trong miệng hắn vừa tiếp xúc với rượu đã hòa tan thành ma khí lan tràn… cho dù là có chút mỏng manh nhưng tích tiểu thành đại, huống chi đây lại là ma khí do thiên địa thai hóa cho nên Long có thể ngay tức thì hấp thụ chúng, lần này hắn là quá đối vui sướng rồi.
“Haha! Đúng là thứ ta cần, Đoàn Ngạn Hồng… ngươi bí mật mua về một lượng lớn Khổ quả cho ta, càng nhiều càng tốt… Nhớ! Phải bí mật, không được để người ngoài biết đó là ý của ta và chuyện hôm nay không được tiết lộ ra ngoài, hiểu chưa?” Long hướng Đoàn Ngạn Hồng lệnh, ánh mắt lạnh lẽo quét qua đám người bên dưới làm chúng lạnh run chảy mồ hôi sau gáy, ngài cũng không cần phải giết người diệt khẩu nha, chúng ta là sợ ngài còn chưa hết nữa sao có thể suy nghĩ phản bội đây.
“Chủ nhân yên tâm, ở đây đều là những người tuyệt đối trung thành với Đoàn gia!” Đoàn Ngạn Hồng khom người nói, trải qua hoạn nạn gã mới nhận ra rằng Đoàn gia trước giờ đã đi một con đường sai rồi, gia tộc rốt cuộc cũng sẽ lụi tàn dần dần mà thôi… sự kiện kia lấy đi của Đoàn gia gần như là chín phần võ giả nhưng cũng đồng nghĩa giúp Đoàn gia thay máu, gã nửa đời còn lại là muốn tạo cho Đoàn gia một thế hệ mới mạnh mẽ hơn, quyết đoán hơn và có ý chí hơn…
“Còn Đoàn Dự, ngươi lần này lập công không nhỏ, sao hả… muốn nhận phần thường gì?” Long quay sang Đoàn Dự cười hỏi, hắn càng nhìn thằng này càng thấy thuận mắt rồi.
“Hắc hắc! Chủ nhân cao quý, tiểu nhân là muốn theo ngài lăn lộn giang hồ!” Đoàn Dự xoa xoa hai tay gương mặt hèn mọn cực kỳ nói, hắn thông mỉnh hiểu bất cứ cái gì giò cũng không bằng ở cạnh Long, ở cạnh vị này còn sợ không đoạt được cái gì sao? Tiền tài, nữ nhân hắn là chỉ hưởng chút canh cặn của người ta cũng đủ thỏa mãn rồi.
“Ngươi thật muốn như thế?” Mặt Long ý cười càng đậm, hắn còn thiếu ít chân chạy việc mà thằng này là nhân tuyển hợp lý rồi.
“Mong đại nhân thành toàn!” Đoàn Dự khom người hành lễ.
“Vậy ngươi sẽ được như ý! Uuuuuu… uuuuuuuuu… ” Long vừa dứt lời cũng là lúc thân hình hắn biến mất để rồi trong sát na xuất hiện trước mặt Đoàn Dự làm gã kinh hãi tột độ, đến khi bị một bàn tay chụp lên đầu thì Đoàn Dự mới là khóc không thành tiếng rồi, hắn cứ tưởng tiêu dao tự tại dựa vào uy danh của Ma Tôn để càn quét thiên hạ nhưng đời không như là mơ.
“Bản tọa là đang thiếu một chân tổng quản, ngươi đã muốn thì ta sẽ thành toàn! Hahaha” Long cười lớn nói, ma khí trong tay hắn lại một lần nữa xâm nhập vào người Đoàn Dự, lần này không chỉ đơn giản trêu đùa như lần trước mà thẩm thấu vào từng milimet trên người gã khiến Đoàn Dự là thần sắc càng ngày càng kém đi trông thấy.
“Bôp! Đừng có đưa cái bộ mặt đau khổ đó ra với ta! Ngươi phải là biết bọn hắn ta chỉ có không chế sinh tử qua não hải còn ngươi đã trở thành tay chân thân tín của ta cho nên ngoài việc bị ta không chế sinh tử ra thì còn được ma khí của ta hộ thân, thân thể ngươi bây giờ là có thể chịu đựng được công kích của một tên Cường Giả tứ cấp toàn lực đấy!”
Long cho Đoàn Dự một cái bạt tai nói, hắn là nói thật khi lần này động tay động chân vào người Đoàn Dự khiến hắn tiêu hao khí lực không nhỏ, ma khí mang theo áo nghĩa của hắn đã thẩm thấu vào người Đoàn Dự và sẽ tự động xuất hiện bảo hộ hắn khi có siêu cấp cao thủ hay Cường Giả ra tay với gã, đây cũng là Long dùng ân báo ân.
“Chủ nhân! Tiểu nhân là có mắt như mù, đa tạ… đa tạ chủ nhân” Đoàn Dự hai mắt trợn lớn nói, hắn thật không thể tin vào những lời vừa lọt vào tai mình… Cường Giả tứ cấp bây giờ không thể thương tổn hắn ý vị thế nào chứ? Đây chẳng phải là hắn có thể đi ngang giang hồ sao, đừng xem Cường Giả tứ cấp là còn quá thấp trong khi Đoàn gia một đại gia tộc chỉ có Đoàn Ngạn Ngôn là lão tổ mạnh nhất mới chỉ là Cường Giả ngũ cấp mà thôi… Đoàn Dự là vui sướng, vui sướng cực điểm khi nghĩ đến tương lai của mình, đậu xanh lão tử nhất định phải tìm đến đám thiếu gia chó má gì đó trước kia dám lên mặt với lão tử để đánh một trận cho thống khoái, hà hà.
Đoàn Ngạn Hồng cùng đám võ giả nhìn Đoàn Dự đang vui sướng nhảy nhót mà không nhịn được thở dài hâm mộ, trở thành tay chân thân tín của Ma Tôn đại nhân còn chưa đủ, lại còn được Ma Tôn bảo mệnh nữa thì còn gì bằng nữa, vị đại gia này mới là Cường Giả tứ cấp thôi đấy, tiềm lực phát triển của hắn còn là đến đâu không ai biết nhưng chắc chắn một điều là sẽ không dừng lại tại đây, điều đó đồng nghĩa đi theo hắn sẽ thơm lây không ít chuyện tốt, Đoàn Dự nay gặp may còn hơn trúng xổ số độc đắc nữa… Đoàn Ngạn Hồng nheo mắt nhìn về phía gã, hắn nhất định phải tìm mọi cách trói buộc thằng này ở Đoàn gia rồi.
“Được rồi! Các ngươi đi làm việc của mình đi, Đoàn Dự ngươi cũng đừng có ở đó mà nhảy nhót nữa, mau mang tới cho ta một trăm cân Khổ quả cùng rượu ngon, thiếu một lạng thì ngươi mông ngươi sẽ bớt đi một miếng thịt” Long rống lên khiến đám người tỉnh lại trong suy nghĩ, ngay tức thì Đoàn Ngạn Hồng dẫn đám hộ vệ rời đi, Đoàn Dự thì sớm đã bị dọa chạy rồi… hắn không muốn cặp mông lép của mình lại phải lép hơn nữa.