Thằng Đức - Quyển 1

Chương 198



Phần 198

Cùng thời gian… Restaurant & Cafe Lotus…

… Khác với tuần trước… mưa gió dai dẳng… Hôm nay nắng đẹp… Trời trong mây tạnh… Ở một bàn nhìn ra sông Hậu, Lý Gia Thành cô độc đang nhâm nhi ly cà phê… mắt nhìn xa xôi… trông hắn có vẻ già trước tuổi… cảnh đẹp nhưng trong lòng hắn vô cùng hiu hắt…

Ngoài cổng ba người phụ nữ bước vào… người đi giữa bụng to… nàng đang mang thai chắc cũng bốn năm tháng rồi… quý phái, sang trọng… đẹp rung động lòng người… Hai người còn lại cũng không kém… dáng dấp mảnh mai yểu điệu nhưng ánh mắt lạnh lùng…

– Phương Anh… Thục Linh… hai em kiếm chỗ ngồi đi… một mình chị được rồi…

Nancy vừa nói vừa tiến bước về bàn nơi Lý Gia Thành đang ngồi… Nancy đến ngay sau lưng hắn vẫn không hay… có vẻ đang thất thần nhìn về phía trước mặt…

– Chào anh… Lý Gia Thành… Tôi đã đến rồi…

– “Chào em… Nancy… xin lỗi… anh không biết em tới… Mời ngồi” Nghe tiếng Nancy, Lý Gia Thành giật mình trở về với thực tại… đứng lên mỉm cười… kéo ghế mời nàng ngồi… Cách đó không xa Phương Anh và Thục Linh cũng ngồi xuống một bàn trống gần đó…

– Em uống gì?

– Nước cam tươi… làm ơn…

Gia Thành vẩy tay gọi phục vụ mang đến cho nancy ly nước cam tươi…

– Dạo này vẫn khỏe chứ? Khi nào sanh? Biết trai hay gái chưa?

– “Bình thường thôi… Còn 5 tháng nửa… Trai hay gái không quan trọng… miễn khỏe mạnh là được” Nancy hạnh phúc đáp… Đức không muốn nàng qua Mỹ sanh con… Nàng còn đang phân vân…

– “Anh thì sao?” Nancy khách sao hỏi… nàng thừa biết hắn không ổn… Sáng nay hắn gọi… nói có chuyện quan trọng muốn nói… xin nàng hãy gặp mặt hắn một lần… Đây là lý do nàng xuất hiện ở nơi này… không quên mang theo Phương Anh và Thục Linh… Để đề phòng bất trắc.

– “Chiều nay anh bay ra Hà Tỉnh… Anh đã xin phép nghỉ hai tuần… Thật ra anh đã quyết định rồi… sẽ không trở lại đây nữa… Có lẽ đây là lần gặp mặt lần cuối của hai chúng ta…”Gia Thành thở dài…

Nancy im lặng… nàng cũng không biết nói gì… chỉ cảm thấy đây là chuyện tốt nhưng nói không ra miệng…

– Có một chuyện… anh giữ trong lòng lâu rồi… Hôm nay anh rất muốn biết… Nếu không biết câu trả lời… anh thật không yên lòng… Nancy… anh chỉ cần em nói thật…

– Là chuyện gì… nói đi… nếu có thể… tôi sẽ nói thật cho anh biết…

– Trước kia… Nancy… có bao giờ… em thích anh?

– “Chuyện đã qua lâu rồi… anh còn hỏi làm gì… nhưng nếu anh đã hỏi… tôi cũng nói… Chuyện giữa hai chúng ta… thuần túy chỉ là liên minh chính trị… Anh hiểu ý tôi chứ…” Nancy thở dài… nếu đã nói như vậy mà hắn còn không hiểu thì nàng cũng không có cách nào…

– “Thật ra anh cũng biết câu trả lời… nhưng nếu không phải chính từ miệng em nói… anh thật không cam lòng…” Gia Thành vẻ mặt bình thản… nhưng giọng nói vô cùng đau thương…

– Cố chấp quá không phải là chuyện tốt… anh nghỉ có đúng không?

– Ừm… Còn một câu nửa… là câu cuối cùng… Anh thật không hiểu anh có chỗ nào không bằng hắn…

– “Cũng là câu vừa rồi…” Cố chấp quá không phải là chuyện tốt”… Tôi nghỉ có một người rất thích hợp để trả lời câu hỏi này của anh… đó là em gái anh… Lý Gia Kỳ… Tôi bận việc, đi trước… Từ nay anh hãy bảo trọng…” Nancy đứng lên rời đi… cảm thấy hôm nay trời quả nhiên thật đẹp…

Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 1 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc/

Không quá một ngày sau… Sở CA Hậu Giang nhận được toàn bộ bản cung khai của Trân Minh Chiến liên quan đến vụ tham ô đất đai của người dân xã Đông Phú… Lời cung đính kèm theo những cuộc ghi âm mà Trân Minh Chiến âm thầm ghi lại để đề phòng một đường lui cho bản thân…

Với những bằng chứng hùng hồn về chuyện tham ô của Lại Đức Quang… Tuy đã chết nhưng toàn bộ tài sản bao gồm nhà cửa đất đai của lão đều bị tịch thu và đem bán đấu giá… mục đích thu được một số tiền nào đó trả lại cho nạn nhân của xã Động Phú…

Nghe nói Lại Đức Huy như người chết rồi khi ngôi biệt thự bị niêm phong và bị đá ra ngoài… Sau đó căn biệt thự được kêu giá 40 tỷ… và bán ra với giá 30 tỷ… Người mua chính là Ông Chủ của Đức lập công ty…

Hai miếng vườn rộng 1 mẫu… đều được bà chủ của công ty chế biến thức ăn gia súc Mỹ Đức mua lại với giá 40 tỷ…

Chuyện hy hữu như ngàn lẻ một đêm đã xảy ra… Ông Chủ của Đức lập công ty sau khi mua được căn biệt thự của Lại Đức Quang… vô tình khám phá ra một vali đầy tiền đô la Mỹ… tổng cộng la 50T mỹ kim… Lập tức số tiền được chuyển giao cho Sở tài chính Cần Thơ…

Trước đây… có phán quyết của Viện Kiểm sát nhân dân Tỉnh Hậu Giang… Toàn bộ tài sản của Lại Đức Quang đều được bán quy thành tiền để trả lại cho người dân xã Đông Phú… Số tiền 50 T Mỹ Kim này được coi là tài sản của Lại Đức Quang nên Sở tài chính Cần Thơ liền chuyển số tiền này về cho huyện Châu Thành… do Bí Thư Đồng Giao và Chủ Tịch Thanh Nhã xử lý…

Người dân xã Đông Phú nhận được tin… mừng rỡ khóc vỡ òa… Coi như sau cơn mưa trời lại sáng… Sau đó mới biết được ông chủ của Đức Lập chính là Chủ tịch xã của mình…

Hình ảnh của Chủ tịch xã Trần Đức chỉ trong một ngày một đêm bổng cao vời vợi…

Là một cán bộ tiến tiến… không hủ bại… tham ô… một lòng vì dân mà làm việc…

Đức ca nghe nói… trước hết là sửng sốt… sau đó cười hinh hích… một lòng vì dân làm việc thì phải… Tham ô? Chút chút thôi nhưng mà của dân nghèo thì tuyệt đối là không a… Hủ bại? Mình không hủ bại thì ai mới là hủ bại đây? Hắc hắc…

Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 1 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc/

– “Xong rồi…” Đêm khuya Đức ca nằm giữa… bên trái là Kiều Nga… bên phải là Kiều Chinh… Đầu gối lên ngực của Nancy… hai tay quấy phá giữa hai đùi của song Kiều… Hắn vừa đem chuyện làm của mình “báo cáo” với chánh cung…

– “I”m proud of you… my darling…” Nancy rù rì… tay nàng vuốt tóc hắn… yêu thương… nàng có nói qua với hắn về chuyện Lý Gia Thành sáng nay… Hắn chỉ làm thinh…

– Không phải đâu… không có em… anh không làm được gì hết… Thật đúng là sau lưng một người đàn ông thành công… phải có một người đàn bà chống lưng… Người chống lưng anh cho anh là em… Nancy… cảm ơn em…

– “Đừng quên em cũng chống lưng cho anh đó nha…” Bí thư huyện Cờ đỏ Kiều nga “cà nanh…”

– Hi hi… Đúng đúng… Tưởng em ngủ rồi chứ… nên không nhắc tên em đó thôi… cục cưng…

– “Tay anh… Bỏ tay anh ra… đáng ghét…” Kiều Chinh cũng không vừa… ngắt tay hắn… Đêm nào cũng vậy… hắn cứ để tay giữa hai đùi mà xào tới xào lui, như vậy ngủ sao được chứ?

– “Ha ha… Quen tay rồi… không cho anh ngủ không được…” Đức lì lợm…

Song Kiều chỉ cà nanh chút thôi khi thấy hắn chỉ “tâng bốc” chị hai mà không nói gì đến minh nên “bất mãn” lên tiếng… mỗi đêm tay hắn sờ soạng… cả hai đã quen rồi… tinh thú của vợ chồng mà…

– Ai cũng chưa ngủ… hi hi… hay là…

– “Hi hi… không được… đừng quấy rầy mà…”Kiều Nga từ chối… bụng to lên rồi… hắn… dai như đỉa… nàng mệt… nghe hắn đòi… liền hoảng sợ… mỗi ngày… không được đâu… Kiều Chinh cũng chạy…

– “Để em…” Nancy trườn người xuống… cầm cặc hắn ngậm vào…

– “Hi hi… không cần đâu… em ngủ đi…”Đức từ chối… Nancy bụng còn bự hơn Kiều Nga…

– “Vậy… đi ra ngoài đi…” Nancy muốn nhắc nhở… Phương Anh… Thu Tâm… Thu Hà…”Nàng là quả là người hiểu biết…

– Anh OK mà… ôm em ngủ…

– “Ừm”… Nancy nằm gọn trong lòng hắn như con tôm luộc… Chẳng mấy chốc nàng ngáy nhè nhẹ… mới đây đã ngủ say rồi… Đức bước xuống giường đi ra ngoài… Ánh đèn trong phòng Thu Tâm vẫn còn sáng… nàng đang xem TV… Thấy hắn bước vào… ánh mắt vui mừng hỏi…

– Sao chưa ngủ?

– “Hi hi… Bây giờ ngủ nè… tối nay anh ngủ đây…” Vừa nói vừa leo lên giường… ôm nàng, tay lòn vào áo mân mê… buổi tối đàn bà ngủ không có mặc áo ngực nên bàn tay hắn nắm trọn vú nàng… mân mê xoa bóp…

Không phải lần đầu… Bây giờ Thu Tâm mặc nhiên nhìn nhận nàng là một trong những người đàn bà của hắn… Chuyên hắn vào phòng ngủ với nàng đã là chuyện hiển nhiên… Cũng như Phương Anh và Thu Hà… Những chi em nàng không biết…

– Wow… hình như to hơn đó nha…

– “Hi hi… nhột… tầm bậy tầm bạ… cũng vậy thôi… của anh mới to hơn nè…” Thu Tâm cảm nhận được dùi cui hắn chĩa vào mông… nàng đưa tay ra sau nắm lấy… Rồi hình như chịu hết nổi… nàng trườn người xuống… cầm lấy ngậm vào… trong bóng tối… đầu nàng gục gặc lên xuống nhanh dần… Đồng thời… nàng từ từ xoay người áp cù lao giữa hai chân vào miệng hắn…

Aiz… Đàn ông thích 69… đàn bà thì thích 96… hắc hắc hắc…

Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 1 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc/

Buổi trình diễn văn nghệ cứu trợ đồng bào lũ lụt miền Trung được tổ chức trong vòng 1 tuần lễ tại công viên Lưu Hữu Phước của Thành phố Cần Thơ. Mọi người tập dợt bấy lâu nay đểu phấn khích… đây là lần đầu tiên được trình diễn với quy mô lớn…

Không có vé vào cửa… nhưng ở nhiều điểm sẽ có những thùng quyên góp… Tùy lòng hảo tâm mà bỏ tiền vào…

Mỗi thùng tiền đều có trai thanh gái lịch đứng kế bên… Mục đích là để cổ vũ các bạn trẻ… móc tiền giúp đồng bào… Tâm lý mà… Đàn ông con trai thấy gái đẹp… sẽ móc túi để thể hiện… gái thấy trai đẹp cũng sẽ làm y chang…

Khi người khác muốn tổ chức quyên góp và Đức tổng đứng ra tổ chức quyên góp là hai chuyện hoàn toàn khác nhau… Kết quả sẽ là một trời một vực.

Sau lưng Đức tổng là ai chứ… Nên chuyện này nhất định cần được làm lớn và kết quả phải được đạt chỉ tiêu… Hơn nửa làm việc thiện là chuyện tốt… sẽ đem lại không ít thành tích… là một điểm sáng trên con đường quan trường.

Thớt có tanh tao ruồi mới đậu… Gan không mật mở kiến bò chi… Ở Cần Thơ… Không kể bộ Tứ Chủ tịch Vân, Phó Chủ tịch Thảo… Bí Thư Hải… Phó Bí Thư Việt… Một số lớn cán bộ đều đánh được mùi lợi ích… từ chuyện này nên bừng bừng khí thế thổi kèn đánh trống giương cờ chính nghĩa nhiệt liệt ủng hộ…

Hậu Giang cũng không vừa… Chủ tịch xã Đông Phú thuộc Hậu Giang a… là nhân tài đang được Hậu Giang bồi dưỡng… Có lý nào để Cần Thơ hưởng lợi? Trưởng ban Tuyên Giáo Tố My, Chủ tịch tỉnh Phu nhân kiêm Giám đốc Sở Xây Dựng, Phó Chủ tịch Tỉnh Lương học hữu cùng Giám đốc Sở CA đều vào cuộc… Nói tóm lại là cao tầng hai bên đều bừng bừng khí thế tham gia…

Khi “Quan” đã tham gia…”Thương” nhất định phải ủng hộ rồi… Hơn nửa ngày nay hầu hết Quan Thương đều là một nhà… Hoặc Thương được Quan đỡ đầu… mới không dễ chết… Có câu Quan Thương cấu kết là đạo lý này… Công ty lớn có nhỏ có đều rình rập lẫn nhau… không biết bao nhiêu mới coi cho được… không làm mất mặt người đỡ đầu của minh và đây cũng là dịp tranh phong một chút… Cho nở mặt nở mày…

Họ cũng như mình… họ quyên 10 T Có lý nào mình chỉ quyên 1 T hay 2 T? Bèo quá… mất mặt quá… Coi không được… Nhiều quá thì… đau ruột… Tiền bạc đó mà…

Trong lúc các công ty đang thập thò chờ xem ai “xuất thủ” thế nào… Thì đùng một cái… Có thể nói là sấm động trời quang…

Buổi chiều tối… Văn nghệ quyên góp mới thật sự bắt đầu… nhưng buổi sáng của ngày đầu tiên… chưa nghe được tiếng nhạc nào… Đức Lập Công Ty quyên góp 10 Tỷ…

Truyền thông Cần Thơ ì xèo đưa lên…

Đức Lập? Là công ty nào vậy? Công ty Hàn quốc? Của Nhật? Hay của Trung Quốc… Không phải đâu tên Việt mà… Thế là thiên hạ đổ xô lên mạng tìm tòi… Thì ra hắn ta là người tìm được 50T mỹ kim rồi trả lại… Hèn chi… thì ra hắn giàu sụ… còn hơn đại gia nửa à… nếu không có ai ngu mà trả lại 50 T? Là đô la đó… Bộ có thù với tiền đô sao?

Đức Lập chỉ trong một buổi sáng nổi như cồn…

– “Cậu đúng là gian mà…” Loan tổng cười “mắng…” Số tiền 10 Tỷ là do hắn đưa qua… nàng chỉ cần lên tiếng lấy danh nghĩa Đức Lập công ty đóng góp chút sức mọn cứu trợ đồng bào… Loan không cần biết số tiền này từ đâu ra… nàng cũng không muốn thắc mắc làm gì… Đây là chiêu quảng cáo danh tiếng cho công ty… Từ nay Đức lập nổi tiếng rồi…

– “Ha ha…” gian thương ” có nghĩa là “thương nhất định phải gian” hiểu không… chữ Gian và Thương lúc nào cũng đi đôi đó mà…” Đức cao hứng giảng đạo lý với sư phụ… Nhớ năm ngoái… hắn khù khờ… chính nàng đã chỉ dạy từng chút mánh khóe trên thương trường… cách giao tiếp trong xã hội thượng lưu…

– “Tốt… Coi như không uổng công dạy dỗ cậu… Mai này có tôi có thể cáo lão hồi hương rồi…” Loan có chút oán giận thăm dò… nàng chỉ nói lẫy thôi… Sau cái vụ thằng Lực khốn kiếp kia… hắn dám nghi ngờ nàng…

– “Chuyện gì? Muốn từ chức? Không phê chuẩn…” Đức phát tay… vô cùng bá đạo…

– “Cậu còn cần bà già này sao?” Loan nói lẫy…

– Chuyện gì… oan uổng lắm à? Là cô dạy đó… thưởng phạt phải phân minh… Cô nha… thằng Lực kia…

– “Tôi… tôi sống chết với cậu… dám nghi ngờ… Cậu cho tôi là ai chứ…”Loan cầm cặc hắn bóp mạnh… muốn cho hắn “nghẹt thở”…

– “Ha ha… Muốn làm phản hả… Mở miệng ra…” Đức vùng ra… hung hăng dí cặc ngay miệng nàng “ra lệnh”…

– “Ây da… không được… mỏi miệng quá rồi… cậu không phải là người mà.” Loan “hốt hoảng”… Từ trưa đến giờ hắn quần nàng tới bây giờ… dưới thốn… trên ê ẩm… bây giờ lại còn muốn…

– “Hi hi… chút nữa thôi… ngoan đi…” Đức cù nhầy… cứ dí cặc ngay miệng nàng…

– “Ừm”… Thật ra Loan cũng “em chả” chút thôi… cặc hắn vừa đút vào nàng đã bắt đầu mút liếm… đầu gục gặc… tay nâng niu bìu dái… không có chút gì “mỏi” hàm hết… trái lại rất sung…

– Ha ha… Vậy mới phải… sâu vô một chút… ừm… đúng rồi, cứ như vậy…

Đức “đại gia” ngã người lim dim đôi mắt hưởng thụ khẩu kỷ của Loan Tổng… Thỉnh thoảng lên tiếng chỉ đạo cho nàng biết nên làm thế nào… Hắn nhìn đồng hồ… Mới 2 trưa… Tối nay 7 giờ là bắt đầu cho buổi trình diễn của ngày đầu tiên… Từ đây đến chiều… còn có nhiều màn hay mà… Đã sắp xếp hết rồi…

Cần Thơ có công ty quyên 10 tỷ… Hậu Giang lo sốt vó… tuy là ở sát nhau… Như cây liền cánh như chim liền cành… Hậu Giang và Cần Thơ tình như anh em… nhưng cạnh tranh mặt mũi là không tránh khỏi… Người ta quyên ra 10 Tỷ… Hậu Giang im re… coi bộ lép vế rồi… ai cũng tiu nghỉu…

Khoảng ba giờ trưa… Truyền hình Hậu Giang đưa tin… Mỹ Đức công ty thực phẩm gia súc… Một Công ty của Huyện Châu Thành Hậu Giang tuyên bố quyên 10 Tỷ… tấm chi phiếu 10 Tỷ được trao cho Bí Thư Đồng Giao và Chủ tịch Thanh Nhã…

Mỹ Đức? Thiên hạ một lần nữa đổ xô tìm tòi… Thì ra là một công ty… trụ sở còn đang xây cất ở xã Đông Phú… Chủ là ba nữ đại gia đẹp như minh tinh xứ Hàn… Vừa đẹp vừa giàu… Tất cả vẫn còn độc thân vui tinh… Thế là tinh hoa tài tuấn của Hậu Giang bắt đầu rậm rực… tràn trề hy vọng… ẩm được 1 trong 3 người về… coi như được cái lồn vàng…

Liền sau khi tin tức Mỹ Đức quyên 10 Tỷ… Hậu Giang ưỡn ngực… Cuộc tranh phong ngấm ngầm bắt đầu… Không phải là chém giết nhau… chỉ là tranh tiếng mà thôi… tranh cái danh hão huyền…

Các công ty của cả hai bên bắt đầu cuộc đấu… bên hậu Giang quyên 50 T… Bên Cần Thơ quyên 60 thậm chí 100T… Hậu Giang liền chạy theo… Cuối ngày hai bên coi như ngang ngửa…

Nào có hết đâu… khi hai bên “đình chiến”… im hơi lặng tiếng… Huỳnh Đại gia bên Cần Thơ bơm vào 5 tỷ… Đó là theo kế hoạch của Đức tổng đấy… Nếu không thì Huỳnh Tuấn Anh đã bơm nhiều hơn rồi… Nhường Đức Lập thì không nói… Có lý nào lại kém hơn Công ty Mỹ Đức chứ? Tài lực của Huỳnh gia vô cùng hùng hậu mà… nhưng khi nghe “con rể” nói… Huỳnh Tuấn Anh dưa cả hai ngón tay cái lên vô cùng khâm phục… hắn nói:

– Người ta có khuynh hướng sôi nổi một lần… rồi lắng xuống… hi hi… lúc đó bác quậy lên… Kết quả mới tốt…

Cái mà Huỳnh Tuấn Anh cảm động nhất là thằng con rể ngầm này không hề có ý moi tiền của ông… Mặc dù ông chuẩn bị và sẵn sàng chi 10 tỷ để cái vị trí Chánh văn phòng vào tay Tuấn Hào… Nhưng hắn chẳng lấy đồng nào… Tiền ông quyên ra là do hắn đem tới… còn nói ông đừng lo… Chuyện Tuấn Hào… để hắn lo… Khiến Tuấn Anh cảm động… nghỉ bụng mình đúng là lượm được thằng con rể quý rồi…

Ông cũng như nhiều người ngoài cuộc không hiểu… chuyện quyên tiền cứu trợ… chỉ là một hình thức để Đức tổng hợp thức hóa số tiền mình đem ra cứu trợ mà thôi… Nếu không làm vậy… Nói Đức Lập đem trăm tỷ ra cứu trợ? Quả thật là dọa người a… Người khôn không bao giờ làm vậy…

Khu Hòa Bình… Chiều hôm nay vô cùng rộn rịp và náo nhiệt… Gần Khu Công viên Lưu Hữu Phước… rào cản được dựng lên… cấm tất cả các loại xe lưu thông từ 18h cho đến 12 giờ đêm… mỗi ngày đều như vậy… cho một tuần liên tiếp… Hàng quán… gần đó… nhộn nhịp hơn nhiều… người đi tấp nập như lễ hội… Không chỉ là người của Cần Thơ mà các huyện lân cận của Hậu giang cũng đổ về nhất là Huyện Châu thành… Nghe nói Bì Thư và Chủ tịch của huyện cũng lên sân khấu đấy… Ai cũng háo hức…

Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 1 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/thang-duc/

Tuy nói là Văn nghệ ngoài trời nhưng cũng phải có vài hàng ghế cho các nhân vật trong hàng ngủ lãnh đạo cao tầng ngồi chờ đợi khai mạc… bước lên đọc diễn văn cho tăng thêm phần khí thế… Mới 6 giờ hơn… Bên Cần Thơ Bí thư Hải… Phó Bí Thư Việt Chủ tịch Vân Phó Chủ tịch Thảo đã hiện diện… Bên Hậu Giang Phó Chủ tịch Hữu… Phó Trưởng Ban tuyên Giáo Tố My. Giám đốc Sở xây dựng Kiêm Chủ tịch Tỉnh Phu nhân Kim Yến cung đã đến… Hai bên đang chuyện trò rôm rả… Thỉnh thoảng ánh mắt hướng ra ngoài như chờ đợi ai đó…

– “Tới rồi”… Bí Thư Hải thốt lên… mọi người đều đồng loạt nhìn ra cổng vào… Một đám hơn mười mỹ nữ và một em bé gái đang tiến vào… Đi đầu là ba phụ nữ mang thai… Thiếu tướng Nancy nay là bà bầu rồi… Hai “cận vệ thân tín” cũng to bụng ra… nhưng chẳng ai thắc mắc… Cho dù có thắc mắc cũng chỉ để trong bụng…

– “Các vị… thật là đông đủ ha” Nancy mỉm cười gật đầu chào…

– “Ha ha… Việc tốt nhất định phải càng đông người thì càng náo nhiệt…” Chủ tịch Tỉnh Phu nhân nhanh nhảu cười nói…

– “Đúng vậy… đúng vậy… ha ha… Thiếu tướng… Lần này phải nhờ cô rồi… Lấy phước cho cháu bé sau này…” Tố My không hổ thẹn là người miệng lưỡi trơn tru… biết cách làm vui lòng người… Chỉ một câu đánh ngay tâm lý của Nancy, Kiều Nga, Kiều Chinh… Có bà mẹ nào lại không muốn cầu phước cho con?

– Hi hi… Vậy là phải theo ý của Trưởng ban My mới được… cảm ơn bà đã nhắc nhở…

– “Các vị… xin mời…” Bí Thư Hải đưa tay với tư cách “chủ nhà” mời mọi người ngồi…

– “Ừm… Chờ chút… tôi gặp người quen…” Định quay người bước theo đám người nhưng Nancy chợt dừng lại… nàng thấy ba người đang tiến vào… Theo ánh mắt của Nancy… mọi người nhìn theo…

Bí Thư Hải… Phó Bí thư Việt… hầu hết cặc trong quần của tất cả bọn đàn ông đực rựa đang có mặt đều rục rịch… Không phải ba chị em Nancy không đẹp nhưng chẳng ai dám có gan mơ tưởng…

Ba mỹ nữ này thì khác… vì vậy bọn đàn ông ai nấy mặt đỏ bừng…

– “Hi hi… Vị này chắc là Thiếu tướng Nancy rồi… Tôi là Mỹ Chi… hai đứa em Vịnh Hà… Bích Hà… hân hạnh gặp chị…” Mỹ Chi cười tươi như hoa nở… thân thiết chào Nancy…

– “Ừm… đây là Kiều Nga… Kiều Chinh… hai đứa em của tôi… anh ấy có nói qua về các người… Chúng ta có thể nói là người một nhà…”

– “Nghe nói… hai người chơi dao hay lắm… hy vọng mai mốt có thể mở rộng tầm mắt… hi hi”… Kiều Nga chưa chi ám chỉ muốn so tài…

– “Hi hi… Chúng ta tuy mới gặp mặt nhưng có thể nói là thật là hợp ý nhau… Nghe nói nhiều về tài thiện xạ các vị… nếu có dịp… nhất định phải học hỏi mới được…” Vịnh Hà cũng nhanh miệng đáp trả… mắt nhìn về song Kiều rồi đảo về hướng Phương Anh, Thục Linh Thu Tâm… mỉm cười…

– “Hai đứa thật là… Thiếu tướng không phải đã nói rồi hay sao? Là người một nhà… Mai này sẽ có dịp học hỏi lẫn nhau mà… Hôm nay là văn nghệ mà… Hi hi…” Mỹ Chi cười ủy mị…

– “Xin hỏi ba vị xưng hô thế nào…” Chủ tịch Hữu xen vào hỏi… Từ ngày đụ được thư ký Nhật Lam… lão thấy mỹ nữ lúc nào cũng mắt sáng rở…

– “Chủ tịch Hữu… ông không biết sao? Đây là Bà chủ của Mỹ Đức công ty… sáng nay đã quyên ra 10 tỷ…” Nany cười nói…

Mọi người sửng sốt… thì ra là Mỹ nữ đại gia a…

– Ha ha… Xin lỗi nha… tôi thật là càng ngày càng lẩm cẩm rồi… Chủ tịch Hữu cười giả lả… thầm nuốt nước bọt… là vưu vật a…

– “Các vị… xin mời…” Bí Thư Hải một lần nữa… đưa tay mời…

– “Lại đây… ngồi gần tôi đi… dễ trò chuyện hơn… Nancy nắm tay Mỹ Chi thân thiện nói”… Nàng dù sao cũng là “Chánh cung”… phải tỏ ra phong phạm của Chánh cung mới được…

– “Ừm… được”… Mỹ Chi không phải là khó gần… chỉ cần người kính nàng một thước… nàng sẽ kính người một trượng… Nancy là người hòa ái dễ gần… am hiểu tinh và lòng người… chinh phục Mỹ Chi không phải là vấn đề khó…

– “Hắn đang trốn… Không cần kiếm đâu…” Nancy thấy ba chị em nhìn dáo dác… nàng nói nhỏ giọng…

– “Ha ha… Phải phải…” Mỹ Chi bật cười thích thú… thì ra hắn đang sợ nàng và Nancy đụng độ nhau… như là Hỏa tinh đụng Địa cầu… Cư như vậy hai “Xà mỹ nhân” hòa hợp không ít…

Lại thêm một tốp người nửa đi vào… Nhàn… Tâm… Thủy… Hồng Phượng… Quyên… Loan Tổng… và hầu hết cao tầng của Đức Lập công ty… cuối cùng là Lý Gia Kỳ… và hai vợ chồng thầy Phan…

Nancy quả nhiên là am hiểu con người của Đức ca… hắn từ trong một góc lấm lét rình xem phản ứng của Hỏa Tinh và Địa Cầu… Thấy hai nàng nói cười với nhau hắn mới hú hồn… mừng rỡ… Nhưng bất giác cùng khâm phục mình… bây giờ mới có dịp đếm…

Mẹ… Thím ba… Dì út… Loan Tổng… Yến, Tuyết, Nhung, cô Lan, Vân, Thảo. Nancy, Kiều Chinh, Kiều Nga, Mỹ Chi, Bích Hà, Vịnh Hà, Thu Tâm, Phương Anh, Thu Hà, Tố My, Chủ tịch tỉnh phu nhân, chi Hương… Tú Nhi, Tâm Đoan, Thanh Nhã… Đồng Giao… Ngân và cô Hường… Má ơi 28 người… mình đã đụ qua… quên nửa… nếu tính luôn hai mẹ con Mỹ Tiên và dì hai… là 31 người…

Wow… Nhiều vậy sao? Hèn chi chạy đôn chạy đáo… đụ đầu tắt mặt tối… hắc hắc…

– “Ê… anh làm gì vậy… tất cả chuẩn bị xong rồi…” Thụy Vũ… Đồng Giao Thanh Nhã… không biết lúc nào đã tới sau lưng… thấy hắn lấp ló… mờ ám…”quát” và ” lườm”

– Ha ha… Tất cả đã sẵn sàng hết rồi thì ra thôi…

Khắp nơi trong công viên… Mọi người đang rôm rả trò chuyện chờ đợi… Tiếng nhạc thình lình trỗi lên… Mọi người im lặng… Chủ tịch xã Đông Phú bước ra, đàn trên tay… vừa đàn vừa hát… tiếng hát ngọt ngào… khi trầm khi bổng… say đắm lòng người… hắn vừa xong một đoạn, Đồng Giao… rồi đến Thanh Nhã… Tuấn hào… Tuấn Kiệt… Tâm Đoan…

Nói tóm lại bản nhạc đầu giới thiệu toàn ban nhạc với bản nhạc diễn tả Miền trung đau xót là chủ đề chinh của những đêm văn nghệ từ thiện…

Chiều nơi xứ người con chợt lặng nghe tin bão xa…

Thương quá quê nhà đất mẹ miền Trung những ngày qua…

Quê hương gian khó bao đời giờ thêm mưa bão khắp trời…

Nghe lòng chơi vơi đau xót nghẹn lời…

Khi bản nhạc đầu tiên chấm dứt… sau một tràng pháo tay như sấm… MC Tú Nhi giới thiệu mục đích và kêu gọi lòng hảo tâm… máu chảy ruột mềm…

Huỳnh Tuấn Anh đại gia mở màn quyên thêm 5 tỷ…

Ba chị em Thiếu tướng Nancy quyên 5 tỷ…

Ba chị em Mỹ Chi… quyên thêm 5 tỷ…

Và dĩ nhiên Cao tầng của Cần Thơ và Hậu Giang cũng bỏ ra không ít…

Đêm đầu tiên đã thành công vượt bực… Không ngoài sự toan tính của Đức ca… nhưng có một chuyện hắn không toan tính được… đó là ý trời… lại có ba “con nhạn” sau tối nay… trúng chiêu nặng rồi…

Cao Thúy Ái… hai mắt long lanh… má hây hây đỏ… không biết nàng đang nghỉ gì…

Thư ký Thục Hiền hai tay nắm chặt… ngượng ngùng khi nhớ đến trước đây không lâu… cứ sợ hắn có ý đồ bất chính với mình…

Hưởng tắc kè nhìn chị minh khẽ lắc đầu… thở dài…

Chương trước Chương tiếp
Loading...