Thôn Huyền hồn
Chương 2
Chàng trai mở cửa và bước ra ngoài, thì giật mình khi thấy chiếc đèn lồng trước cổng nhà trở thành màu tím.
Người phụ nữ cũng chạy ra để xem, trái tim dường như thắt chặt, không ổn định và ngã xuống đất.
“Chúa ơi… Con trai của mẹ!”
Chàng trai thấy người phụ nữ ngã xuống đất, cậu bước tới mỉm cười và mỉm cười.
“Bây giờ hãy chết cho mẹ vừa lòng, Đồng thời, đây là một nụ hôn môi dã từ!”.
Sau đó, chàng trai cúi mặt xuống hôn đôi môi của người phụ nữ, một nụ hôn buồn bã ly tan, người phụ nữ đã rơi nước mắt nhưng vẫn ôm chàng trai và đáp lại nụ hôn đó.
… Chóp chép…
Âm thanh của đôi môi giao nhau vào giữa đêm vắng lặng u tịch.
Người phụ nữ và chàng trai ngồi hôn miệng nhau trong nước mắt.
Sau khi hôn lên miệng xong, chàng trai đứng dậy và rời đi, người phụ nữ cũng đứng dậy và đuổi theo.
“Con trai, đừng đi! Đừng rời xa mẹ… Huhu…”
Chàng trai không muốn nghe những lời đó từ miệng bà ta, cậu quá mệt mỏi.
Từ lúc cậu được sinh ra, đã nhận được sự từ bỏ của ba mình, và sự tức giận của mẹ cậu, năm tuổi, bà ta đã lên kế hoạch vứt cậu ra khỏi bãi rác và không muốn chăm sóc cậu nữa.
Nhưng bởi vì dân làng đã phát hiện ra và chỉ trích một cách tàn nhẫn tại sao lại tự mình bỏ rơi con trai của mình, thì bà ta đã cố gắng giữ cậu ở lại để nuôi nấng.
Tuy vậy cậu đã không nhận được tình yêu của mẹ trong đời, những gì cậu nhận được từ người mẹ vô tâm của mình là vô trách nhiệm.
Hôm nay, anh và mẹ đã hôn miệng nhau như một cặp tình nhân để trả nợ.
Hai người rượt đuổi theo ra đến Cổng làng trong đêm tối, sấm sét và sét, những đám mây đen đã kéo đến.
Cơn gió thổi mạnh, những chiếc lá khô trên cây rụng xuống đầy gốc cây.
Cậu chạy và khóc, 22 năm trước mẹ chưa bao giờ yêu cậu, và cậu cũng chưa bao giờ nhận được tình yêu nhau từ mẹ ruột.
Cứ thế bỏ chạy trong đêm, trời càng lúc càng lạnh, nhiệt độ đêm xuống ở núi Huyền hồn này càng thấp.
Sương mù phủ kín khắp nẻo đường, gió to kèm thêm sấm chớp, e rằng đêm nay sẽ có bão lớn.
Người phụ nữ đằng sau đuổi theo miệng, la hét dữ dội, vào thời điểm này, bộ váy ngắn của bà ta bị dây gai cứa rách để lộ bộ ngực trắng to tròn và chùm long lồn đen tuyền tuyệt đẹp giữa đôi hai chân.
Cậu dường như không nghe thấy tiếng kêu gào của người phụ nữ, cậu cứ thế chạy đến miếu thờ của nữ yêu. Đến nơi, chàng trai cởi trần truồng rồi bước chậm rãi vào trong. Bàn tay thì đang vuốt vuốt con cặc liên tục.
Người phụ nữ nhìn thấy con trai mình đang xuất tinh trùng ào ạt lên cổ quan tài, bà bàng hoàng nhìn cậu rồi chạy tới tóm lấy con cặc đang xuất tinh trùng của cậu, bà hét lên.
“… con… con… đang làm cái quái gì thế hả sao dám xuất tinh lên quan tài của ả ta?!”
Cậu bất ngờ vì con cặc của cậu bị bà ta tóm lấy, cậu nhìn bằng ánh mắt vô cảm.
“Đã đến lúc con phải báo hiếu với mẹ rồi! Con chưa bao giờ được mẹ yêu thương con, tại sao vậy mẹ?”.
Người phụ nữ nói:
“Được rồi… về nhà đi và mẹ sẽ để con chịch nhau vs mẹ.”
Chàng trai cậu đứng nhìn bà bằng ánh mắt đẫm lệ, cậu sẽ cho bà cơ hội lần cuối cùng.
Cậu muốn nhận được sự yêu thương từ người mẹ ruột của mình, cậu đứng cô đơn chơ vơ giữa ngôi miếu.
Gió thổi bay lá cây ở giữa sân.
“Được rồi… Mẹ và con chịch nhau ở đây rồi cùng nhau chết”.
Sau đó, người phụ nữ cho con cặc vào miệng và mút một cách say mê.
… Chụt… chụt… nhép nhép…
Toàn thân cậu run lên vì sung sướng, một lúc sau không thể chịu đựng được nữa, cậu đẩy người phụ nữ xuống đất và nhét con cặc của mình vào trong lồn của bà ta, là nơi cậu được sinh ra và giờ đây cậu chịch vào.
… Á… á… á… mẹ sướng quá con ơi… Á… a… a…
Chàng trai lúc này đang di chuyển mạnh mẽ con cặc của mình ra vào trong lồn của bà ta. Nhưng quên rằng cậu và bà là mẹ con.
Sau một hồi mây mưa, một dòng tinh trùng nóng hổi phun mạnh vào tử cung của bà ta, quá mệt mỏi cả hai nằm ôm hôn miệng nhau chờ chết.
Đồng hồ trên tay cậu chỉ đến 12 giờ đêm, một cơn gió mạnh xuất hiện đẩy người phụ nữ ra ngoài sân. Cùng lúc đó, cửa chùa đóng lại kèm theo một tiếng cười rợn người…
Ngoài cổng miếu, bà ta chỉ dám đứng ở cổng nhìn vào chứ không dám bước vào. Chỉ thấy hình bóng của một chàng trai và một người phụ nữ đang chịch nhau say sưa. Bà ta biết đó là con trai mình và nữ quỷ đó đang chịch nhau.
Một giọng nói vang lên:
“Này, về nhà đi, đừng làm phiền chúng ta.”
Một Con mèo hoang màu đen tuyền không biết từ đâu xuất hiện nhìn bà bằng cặp mắt xanh lè, nó kêu lên một tiếng.
Ngao… ngao…
Rồi nó nhảy thẳng vào người bà.
Bà ta giật mình lùi lại đằng sau.
“Á á á cái con mèo hoang chết tiệt này bị điên à?”
Bà ta lấy chân đá vào bụng con mèo một phát, con mèo la lên thất thanh rồi bỏ chạy mất hút trong đêm.
“Quái lạ con mèo ở đâu xuất hiện vậy?”.
Lấy hết can đảm, đẩy cửa bước vào tìm chàng trai. Bà ta tìm đi tìm lại nhưng không tìm thấy con trai mình ở đâu cả. Chỉ nhìn thấy bộ đồ của mình và chàng cùng những dòng tinh trùng trên mặt đất.
Bà ngồi đó khóc một mình thì chợt nghe thấy tiếng động lớn từ phòng bên kia.
Bà nhảy dựng lên và chạy ra mở cửa.
“Sao trước đây tôi không nhìn thấy căn phòng này nhỉ?”
Một cô gái xinh đẹp bước tới hôn miệng với bà ta một hồi nói:
“Anh ta không muốn gặp bà nên không cho bà thấy, nhưng thấy bà chân thành sửa chữa lỗi lầm, anh dịu dàng đồng ý tha thứ cho bà, mau đi nhặt xác con bà rồi rời khỏi miếu ngay lập tức nếu không nữ quỷ ấy sẽ quay lại”.
“Cái gì? Nhặt xác… ôi con ơi… đừng làm điều gì ngu ngốc!”
Bà ta bước vào phòng với trái tim đập thình thịch không ngừng, vừa lo lắng vừa bất an cho đến khi nhìn thấy con trai mình nằm trần truồng hôn với bộ xương nữ quỷ. Con cặc vẫn đang xuất dòng tinh trùng còn sót lại.
Người phụ nữ bàng hoàng hét lên:
“Khônggg…”
Tiếng hét vang vọng khắp ngôi miếu, đôi chân cũng trở nên yếu ớt và không thể đứng vững, rồi bà ta ngất đi trên mặt đất.
Sáng sớm hôm sau, một người dân làng phát hiện bà ta trần truồng, ngất xỉu…
Mọi người chạy đến đỡ dậy, ai cũng bàng hoàng khi nhìn thấy thi thể chàng trai trần truồng nằm cạnh bộ xương của nữ quỷ…
Mọi người bàn tán ầm ĩ, không khí trở nên náo nhiệt.
“Trời ơi, nhìn kìa! Đó không phải là con trai của bà Lan sao? Trời ơi, cái chết khốn khổ này trông thật đáng thương! Chắc bà ấy đã bị sốc nặng đến ngất xỉu ở đây, chúng ta mau đi gọi già làng tới.” Giải quyết vấn đề!”
“Ừ đúng rồi. Mau gọi già làng Bá đi!”
Người được mọi người cử đi gọi già làng tên là Khang, ông có một cô con gái xinh đẹp cũng 18 tuổi tên là Tuyết Dung…
Vô cùng học giỏi đồng thời cô gái ngoan ngoãn, lễ phép.
Ông Khang chạy nhanh tới nhà già làng. Già làng Bá đang chịch nhau với Xuân Hồng trong bếp thì thấy có người hét tên mình.
“Lão làng Bá, ông có nhà không?”.
Già làng Bá giận dữ đi ra ngoài xem ai đang gọi tên mình với hai hòn tinh hoàn và con cặc to dài thì thấy ông Khang hàng xóm đang đứng trước cổng gọi tên mình.
Già làng Bá phàn nàn:
“Mẹ nó… địt nhau mà cũng không yên.”
Già làng ở cổng liền hỏi.
“Có chuyện gì mà anh Khang lại tới nhà tôi gấp thế?”
Ông Khang thở dài.
“Phew, già làng! Không ổn rồi, xảy ra chuyện lớn rồi!”.
Già làng Ba rất ngạc nhiên:
“Nói chậm một chút, không vội, không vội!”
Ông Khang lau mồ hôi trên trán nói:
“Con trai… con trai bà Lan bị treo cổ trong chùa!”
Già làng Ba giật mình:
“Cái gì? Thằng bé chết rồi à?”
Ông Khang lại gật đầu:
“Đúng vậy, ông nên tới đó xem tình hình… ủa ông sao lại ở truồng thế?!”.
Già làng Ba ngượng ngùng nói:
“Tôi và Tiểu Hồng đang làm…”
Ông Khang cười.
“Trời ơi… Sao vậy? Không sao đâu, vợ chết thì con gái thay mẹ phải không?”.
Già làng Bá nói vọng vào:
“Ba đi với bác khang ra miếu có việc chút xíu!”
Nói xong, già làng Ba và ông Khang chạy vội về ngôi miếu hoang. Vừa tới nơi, họ đã nghe người phụ nữ ngồi tâm sự với bà Ngọc một lúc rồi hôn lên miệng nhau.
Già làng chờ họ hôn miệng nhau xong rồi tiến lại gần nói.
“Xin chia buồn với bà, tôi rất tiếc về điều này!”
Người phụ nữ nhìn thấy già làng tới, liền tức giận đứng lên, liếc nhìn ông rồi chỉ tay vào ông và hét lên.
“Đều là lỗi của ngươi Bá! Tại sao ngươi không mời một pháp sư đến tiêu diệt con quỷ đó, để nó hoành hành giết hại người dân vô tội khắp nơi! Tại sao con cái ai cũng chết, còn con gái của ngươi thì sống sót trở về? Không phải vậy sao? Công bằng chỗ nào, tại sao còn không chết đi và sống sót trở về!”.
Già làng Bá nghe người phụ nữ nói vậy thì không khỏi bực mình quát tháo:
“Ơ hay cái bà này, ngày thường không lo cho nó thậm chí còn mắng chửi nó, giờ thì than vãn”.
Người phụ nữ bị nói trúng tim đen liền la khóc ỉ ôi.
“Là tôi sai! Tôi sai khi từng có ý nghĩ vứt bỏ thằng bé, huhu… nhưng những ngày tháng cực khổ tự tay nuôi nó lớn khôn, tôi cũng yêu thương thằng bé rất nhiều. Nhưng do cách yêu thương của tôi quá khác biệt, dẫn đến nó luôn hiểu lầm tôi là không quan tâm đến nó! Huhuhu… giờ nó đã mất rồi tôi sống còn có ý nghĩa gì nữa chứ!”
Mọi người đều chạy đến ngăn cản nhưng không cho bà ta đập đầu vào tường tự tử, già làng Bá an ủi.
“Đừng quá đau thương, hãy nén nỗi buồn lại! Bây giờ dù có chết, con trai của bà cũng không thể sống lại được. Bà nên bình tĩnh lại! Không muốn trả thù cho cái chết oan uổng của con mình ưh?”
Người phụ nữ mệt mỏi thở dài:
“Làm sao tôi có thể trả thù được? Đó là một con quỷ, chúng ta là con người, nó đã giết rất nhiều người vô tội! Giờ chỉ có một pháp sư trừ tà tài giỏi mới có thể làm con quỷ đó dừng lại!”
Già làng ngồi xuống cạnh người phụ nữ và hôn lên miệng người phụ nữ, người phụ nữ không hề phản ứng hay phản đối mà đáp lại nụ hôn đó của già làng.
Hai người ngồi hôn miệng nhau một lúc thì già làng Bá nói tiếp:
“Ở trên núi Huyền hồn có một vị ẩn tu ở đó! Nghe nói bế quan tu luyện đã được 90 năm rồi, vị ẩn tu này rất là cao tay ấn.”
Người phụ nữ nhìn già làng và nói:
“Cái gì… Tôi nói chuyện với ông không tốt, sao ông còn giúp tôi?”.
Già làng tiếp tục nói:
“Không thể nói có thể hay không giết chết yêu nữ, có thể thử đi tìm vị ấy, nghe nói hôm nay sẽ xuất quang!”
Dân làng nghe lời nói của già làng đều vui mừng khôn xiết như có một tia hy vọng.
“Vậy còn chần chừ gì nữa! Mau mời ẩn sĩ đó đến đi già làng!”
“Hmm… được rồi mọi người nhanh chóng mang xác cậu ấy đi… Mai táng đi”
Sau đó già làng quay sang người phụ nữ và tiếp tục hôn miệng nhau.
Hôn môi nhau một lúc, người phụ nữ lấy tay lau nước mắt rồi nói:
“Cuối cùng cũng giết được con ác quỷ đó!”
Già làng rời môi khỏi môi người phụ nữ và ho mấy tiếng:
“Ahem… Chiều nay anh Khang và tôi sẽ lên ngọn núi nơi vị ấy cư ngụ, để mời đến giúp đỡ dân làng!”
Người phụ nữ cúi xuống cầm lấy cặc của già làng và bú Chùm Chụp. Thế là già làng ngả lưng hưởng thụ niềm hạnh phúc. Toàn thân già làng run lên khi một dòng tinh trùng phun vào mặt người phụ nữ.
Sau đó, già làng Bá và người phụ nữ cũng ra về.
Khoảng 3 giờ chiều, già làng Bá và ông Khang cởi trần truồng, chạy xe máy lên đỉnh núi Huyền Hồn để tìm ẩn sĩ đó. Trên đường đi, già làng Bá nhiều lần hỏi ông Khang và con gái Tuyết Dung có quan hệ tình dục không…
Ông Khang trả lời rằng ông và cô con gái đã làm việc đó vài lần nhưng trong tình trạng say xỉn.
Ông Khang thắc mắc lên tiếng hỏi:
“Vị ẩn tu ấy là nữ hay nam vậy già làng?”.
Già làng Bá trả lời:
“Là nữ”.
Chuyến đi này nhằm thỏa mãn sự kỳ vọng của dân làng nên ông phải cố gắng hoàn thành tốt để không phụ lòng tin của bọn họ.
Hai người đang đi lên một sườn núi nguy hiểm thì bất ngờ có một cơn gió mạnh thổi qua khiến bụi bay mù trời.
Ông Khang nói:
“Kỳ quái, sao lại có gió như vậy? Vừa rồi bình thường mà?”
Già làng Bá hoang mang:
“Tôi coi dự báo thời tiết hôm nay là một ngày nhiều mây bình thường. Không có mưa, sao gió mạnh thế?”
Bầu trời bắt đầu nổi sấm sét, gió thổi mạnh khiến cây cối rung chuyển dữ dội.
Bụi bay, sấm sét lóe lên khắp bầu trời.
Già làng Bá run lên vì sợ hãi.
“Ôi trời ơi, chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao lúc yên bình lại có sấm sét?”
Ông Khang suy nghĩ một lúc rồi nói:
“Có thể nào… hmmm… có thể nào…”
Già làng Bá lại nói:
“Chuyện gì có thể xảy ra? Nói nhanh đi!”
Ông Khang lại căng thẳng:
“Có thể là do con quỷ đó làm không?”
Già làng Ba lắc đầu:
“Tại sao có thể như vậy?”
Ông Khang khẳng định chắc nịch:
“Tin tôi đi, trước khi lên núi tìm ẩn sĩ, đêm qua tôi nằm mơ thấy bà dì tôi hiện ra báo tin đó. Ngày mai sẽ có một con quỷ chặn đường chúng ta tìm pháp sư nên bà dì đã dạy cho tôi một câu thần chú rất hữu hiệu!”
Già làng Bá nói:
“Thần chú là gì? Nói nhanh đi!”
Ông Khang hít một hơi thật sâu rồi nói:
“Om mani padme hum…”Om mani padme hum…”Om mani padme hum…”
Phía trước gió thổi càng ngày càng mạnh, sấm sét nổi lên dữ dội.
Câu thần chú lần lượt to hơn và rõ ràng hơn, gió bắt đầu ngừng thổi và tia chớp biến mất.
Già làng Ba gật đầu nói:
“Được rồi, đừng trì hoãn nữa! Đi tiếp đi, trời cũng sắp tối rồi!”
“Ừ! Đi thôi!”
Ông Khang chở Xuân Ba lên đỉnh núi. Con đường đi đầy chông gai nhưng cả hai đã cố gắng vượt qua và đến nơi ở của vị pháp sư ẩn sĩ.
Cuối cùng cũng đến đích, bốn bề đều là rừng núi, không có nhà cửa để người dân sinh sống.
Chỉ có một ngôi nhà nhỏ nằm trên đỉnh một ngọn núi hiểm trở, nơi này hẳn là nơi ẩn náu của nữ pháp sư đó.
Già làng Bá bước đến gõ cửa.
Cốc cốc cốc…
“Có ai ở trong đó không?”
Cánh cửa được mở bởi một cô gái khoảng 15 tuổi. Cô gái có đôi mắt sáng ngời lanh lợi đứng chắp tay và kính cẩn nói.
“Sư phụ đã chờ rất lâu, mời hai vị vào trong!”
Già làng Bá nhìn ông Khang:
“Cái gì? Pháp sư đó đã đợi chúng ta đến từ sớm rồi à?”.
Ông Khang nhẹ nhàng nói:
“Già làng! Pháp sư này tu vi thâm sâu khó đoán, hắn nhất định biết mục đích của chúng ta tới đây là gì. Chính vì thế mới đã để cô bé này chào đón chúng ta từ xa, vậy còn chờ gì nữa? Vào đi!”
“Được rồi!”.
Hai người theo cô gái vào trong, ngắm nhìn ngôi nhà được thiết kế đơn giản bằng gỗ với những hoa văn vô cùng tinh xảo.
Chính điện có thờ Ba Vị tam thanh, tượng được tạc bằng gỗ nhìn rất đẹp.
Phòng bên cạnh có một phòng, cô gái dẫn hai người vào trong.
Vừa bước vào phòng đã thấy một chiếc bàn gỗ đặt giữa phòng, có một nữ pháp sư đang ngồi nhâm nhi tách trà nghi ngút khói.
“Chủ nhân! Tôi dẫn hai vị khách quý này đến rồi đây”
Nữ pháp sư nhẹ nhàng đặt tách trà lên bàn rồi quay lại mỉm cười ấm áp.
“Xin vui lòng ngồi!”
“Vâng cảm ơn cô!”
Hai người ngồi xuống bàn, cô con gái rót trà mời già làng Bá và ông Khang.
“Mời dùng trà ạ!”
Nữ pháp sư ra hiệu bằng ánh mắt:
“Lui xuống đi!”
“Vâng!”
Khi cô gái vừa đi thì già làng và ông Khang mới bắt đầu kể sự việc xảy ra tại ngôi làng Huyền hồn, nữ pháp sư đó ngồi uống tách trà khuôn mặt đăm chiêu suy nghĩ.
Ông Khang lên tiếng:
“Thưa pháp sư, chúng tôi vẫn chưa biết tên của người ạ!”
Nữ Pháp sư tươi cười nói.
“Gọi tôi là Hồng Hà!”
“Vâng!”.
Già làng Bá bắt đầu lo lắng nói:
“Pháp sư Hồng cô có thể tiêu diệt hoàn toàn con quỷ đó không? Dân làng chúng tôi mỗi ngày đều sống trong sợ hãi, con quỷ đó vô cùng tàn ác, mỗi năm giết chết rất nhiều người vô tội!”
Nữ pháp sư nhấp một ngụm trà rồi nói:
“Tôi biết! Nhưng con quỷ này không còn là một con quỷ nữa!”
Ông Khang lo lắng nhìn già làng Ba rồi quay sang nhìn pháp sư:
“Cái gì? Sao có thể thế được!”
Nữ pháp sư trầm ngâm nói:
“Con quỷ này đã sống hơn 100 năm, hút tinh, uống máu và ăn thịt vô số người! Hiện tại nó đã trở thành một con la sát, rất khó đối phó!”
Già làng Ba sợ hãi nói:
“Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ, pháp sư!”
Nữ pháp sư ra hiệu cho già làng Bá đi theo mình ra sau nhà. Già làng Ba quay sang ông Khang nói:
“Anh ở đây chờ tôi.”
“Ok…”
Già làng Bá gật đầu rồi cùng nữ pháp sư ra sau nhà bàn bạc riêng. Già làng Bá lên tiếng:
“Pháp sư… bây giờ cô có thể nói được chưa?”
Nữ pháp sư đứng nhìn già làng Ba một lúc rồi áp môi vào môi già làng Ba và hôn. Môi của ông và môi của nữ pháp sư không ngừng chuyển động lên nhau. Cùng lúc đó, cánh tay của nữ pháp sư nắm lấy cặc ông và sốc lọ.
Ít phút sau, con cặc của già làng Bá phun tinh trùng nóng hổi vào chiếc váy ngắn của nữ pháp sư.
Nữ Pháp sư cùng già làng Bá quay vào nhà rồi nói:
“Đành liều mà thôi! Tôi chỉ xác định được có 80%! Trước tiên chỉ cần phong ấn con La sát này, sau đó chúng ta sẽ cố gắng tìm cách tiêu diệt nó, giờ chỉ còn cách này thôi!”
Ông Khang vui mừng:
“Có hy vọng là được rồi, nếu pháp sư đã tự tin nắm chắc trong tay 80% thì dân làng chúng ta có thể yên ổn một thời gian rồi mà hai người vừa đi đâu về thế!”
Nữ pháp sư không trả lời mà cởi trần truồng, chuẩn bị dụng cụ rồi đưa ra chỉ dẫn cho cô gái.
“Tiểu Cần, sư phụ phải xuống núi giúp dân trừ họa! Con ở trên này phải thắp nhang đèn đầy đủ, dọn dẹp nhà cho sạch sẽ đó nghe chưa! Đừng có mà ham ngủ rồi quên làm việc đó!”
Cô gái hôn lên miệng nữ pháp sư một lúc lâu rồi nói:
“Thật hả sư phụ! Con biết rồi, con hứa sẽ kiên nhẫn chờ người trở về!”.
Nữ pháp sư dặn dò xong chuẩn bị xong thì cùng già làng Ba và ông Khang cùng nhau xuống núi.
Chuyến đi này vô cùng nguy hiểm, nữ pháp sư rất lo lắng cho Tiểu Cần vì cô gái này chính là người thừa kế tiếp theo.
Nếu không có người hướng dẫn, không biết Tiểu Cần có thể tự học được hay không, cô bé này là chuyên gia chơi đùa và nghịch ngợm.
Tuy cô bé có nhân duyên với huyền thuật và là người thừa kế tài năng kiệt xuất nhưng vì Tiểu Cần còn trẻ, ham chơi nên không chịu hiểu giáo pháp do nữ pháp sư truyền dạy.
Bởi vậy nữ pháp sư mới lo lắng như vậy, nếu chuyến đi này chỉ chắc chắn được tám mươi phần trăm, có thể thành công hoặc có thể chết.
Sau khi tiễn ba người, Tiểu Cần đứng đó nhìn theo bóng lưng nữ pháp sư, mỉm cười thân thiện.
“Sư phụ, đừng lo lắng! Khi đó con sẽ cho người thấy rằng con đã hiểu Pháp mà người đã dạy cho con, nếu la sát đó làm hại người.”
Nhìn thấy bóng dáng ba người biến mất, Tiểu Cần cởi trần ngồi xuống, lấy con cặc giả của nữ pháp sư ra và chọc vào bướm để thủ dâm.
Con cặc giả lúc này đã thâm nhập sâu vào bên trong bướm của Tiểu Cẩn. Cô bé rút ra chọt vào liên tục.
… AAAAA… ưuuuu… um…
Bướm chảy nước ướt đẫm, tay còn lại tự bóp cặp vú, Cô bé càng lúc càng rên rỉ to.
… Ưm… sướng bướm quá đi mất… Thèm được người khác sờ bướm, vọc bướm, nghịch bướm quá…
Chuyển cảnh qua ba người già làng Bá.
Nữ pháp sư và các già làng Bá và Ông Khang ba người xuống núi thì trời cũng chập tối.
Mặt trời đã lặn trên núi, tiếng gió xào xạc nhẹ nhàng qua kẽ lá.
Mọi người trong làng đều đứng trước cổng làng để chờ đón, già làng Bá vui vẻ nói.
“Mọi người ơi, chúng ta được cứu rồi! Tôi đã mời pháp sư về làng rồi!”.
Người phụ nữ đang đau khổ trước cái chết của con trai mình bỗng đứng dậy, chạy tới nắm lấy tay nữ pháp sư và nói.
“Xin pháp sư nhân từ cứu dân làng của chúng tôi, tiêu diệt ác quỷ để con trai tôi có thể yên nghỉ!”
Nữ pháp sư nâng mặt người phụ nữ lên, chậm rãi hôn lên đôi môi đỏ mọng của bà ta rồi nói:
“Bình tĩnh! Tôi được mời đến đây để đánh bại con quỷ đó, nên đừng lo lắng! Con quỷ này rất mạnh, tôi không chắc mình có thể đánh bại nó! Nhưng tôi chắc chắn rằng nó có thể bị phong ấn tạm thời, nó sẽ không thể làm hại con người trong thời gian ngắn được!”
Sáu giờ chiều ngày hôm sau…
Mọi người tập hợp lại và mua tất cả những món đồ mà nữ pháp sư đã tư vấn. Dân làng tập hợp tất cả đàn ông khỏe mạnh.
Theo sự sắp xếp của đội hình, người đàn ông càng trẻ thì càng khỏe mạnh, năng lượng tích cực dồi dào và mạnh mẽ, có khả năng trấn áp ma quỷ.
Nữ Pháp sư đã dùng mực chu sa để vẽ hình thể ở giữa ngôi đền, đường nét uyển chuyển và duyên dáng và cô ấy nhanh chóng vẽ xong.
Trận hình ngũ sắc gồm kim, mộc, thủy, hỏa, thổ với 5 lá cờ ngũ sắc đặt ở 5 góc khác nhau, tạo thành đội hình ngũ quái có thể trấn áp ma quỷ.
Nữ pháp sư lấy một sợi chỉ đỏ tẩm mực chu sa buộc sợi dây quanh lá cờ ngũ sắc để tạo thành một tấm chắn.
Trên mặt đất nơi những lá cờ có đặt một con búp bê tương ứng với ngũ hành, và vẽ một lá bùa lớn ở giữa đội hình.
Sau khi dàn trận xong và ra lệnh cho mọi người nhanh chóng trở về nhà và đóng cửa lại, ai ở nhà không được phép mở cửa.
Nữ pháp sư cần năm nam thanh niên cường tráng, vạm vỡ, giữ đúng nguyên lý kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, đứng ở năm góc cắm cờ để tạo ra năng lượng dương cực mạnh giúp trận hình trở nên vững chắc hơn.
Sau khi sắp xếp xong, dặn dò năm người trẻ đó.
“Các anh nghe tôi nói đây! Về sau dù có nghe được gì cũng đừng mở mắt, biết đấy, cứ đứng yên và ở yên đây! Không cần phải di chuyển đi đâu cả, chỗ của mỗi người là vị trí của mình. Đồng thời! Nếu các anh không nghe lời chỉ dẫn của tôi, hậu quả sẽ khó lường, lúc đó tôi sẽ không cứu được đâu!”
Năm thanh niên đó có chút sợ hãi nhưng vẫn gật đầu.
“Ừ, chúng tôi nhớ rồi!”
Thấy bọn họ đồng ý, nữ pháp sư cởi trần truồng họ ra và trao những nụ hôn miệng chúc bình an, đồng thời còn sục cặc tăng tinh thần cho bọn họ.
Sau khi sục cặc xong, nữ pháp sư vỗ tay:
“Tốt! Bây giờ ai đang ở vị trí nào, hãy đứng đó! Thời gian sắp bắt đầu, hãy nhớ rằng một khi đã tiến vào trận pháp, cho đến khi kết thúc thì không được rời đi!”
“Được rồi!”.
Năm thanh niên đó đồng ý đi theo đội hình đã được sắp xếp. Nữ pháp sư nhìn đồng hồ đã 8h tối.
Sau đó bước tới bàn thờ, thắp ba nén hương, rắc muối gạo xuống đất rồi cầm chuông rung liên tục.
… leng keng… leng keng…
Tiếp theo, lấy một lá bùa màu vàng, đặt nó lên ngọn nến, đốt nó thành tro, lẩm bẩm câu thần chú rồi thổi vào tro bụi.
“Còn chưa xuất hiện! Ác ma, cút khỏi đây?”
Vừa dứt lời, một trận cuồng phong nổi lên, gió mạnh kéo theo lốc xoáy, lá cây rung chuyển dữ dội, quạ bay ra khỏi cây đa và kêu quác… quác…
Từ trong miếu một bóng người màu đỏ bay ra, mang theo khí tức cực kỳ nồng nặc, con lệ quỷ đứng trước sân miếu lộ ra nụ cười ma quái.
“Hì hì hì… trời ơi, ai dám đến đây hy sinh mạng?”
Nữ pháp sư nhìn nó với ánh mắt thương xót:
“Ta mượn thiên địa luyện yêu ma, ngươi đã giết quá nhiều người rồi? Đã đến lúc phải trả giá cho những sai lầm đó, nhưng ta sẽ hào phóng cho ngươi hai lựa chọn. Một là ta sẽ giúp ngươi xuống âm phủ để đầu thai, hai là ta sẽ đánh nát linh hồn của ngươi thành từng mảnh và không bao giờ có thể đầu thai nữa. Ngươi làm ra lựa chọn, đáp án của ngươi là cái gì?”
Con lệ quỷ nhìn nữ pháp sư, cười khinh thường:
“Pháp sư như ngươi nói nhiều như vậy có ích gì? Ta không thích lựa chọn, hôm nay chỉ có một kết quả ta chết hoặc ngươi chết. Mau giao nộp mạng sống của mình đi.”
Con Lệ quỷ bay tới vồ tới, những móng tay dài màu đen của nó đánh tới. Nữ pháp sư bước sang một bên và tung đòn đánh vào hai cặp vú năm roi to tròn.
Con lệ quỷ hét lên trong đau đớn. “Aaa…” Nó lùi lại nhìn với đôi mắt đỏ ngầu đầy giận dữ, khuôn mặt trắng bệch với những chiếc răng nanh dài và sắc nhọn.
Nó đứng đó nở một nụ cười nham hiểm.
“Đây chỉ là sự khởi đầu! Đừng tự mãn quá sớm như vậy?!”
Vừa nói xong, nó ném ra một con mèo đen. Con mèo đen này là một ác linh đã trở thành ác quỷ từ bức tranh tường dính đầy máu người.
Con mèo đen đứng giữa sân kêu ré lên ba tiếng… Ngao… Ngao… thật đáng sợ, đồng thời nó hóa thân thành một con mèo khổng lồ, giơ móng vuốt định vồ lấy nữ pháp sư.
Nữ pháp sư lập tức né tránh, lấy đậu đồng đã ngâm sẵn chu sa ném vào con mèo đen, chỉ nghe thấy tiếng nổ như pháo hoa.
Bùm bùm bùm…
“Ồ ồ ồ ồ…”
Con mèo đen đau đớn la hét chói tai, người nó bị hạt đậu đồng làm cho bị thương, máu đen không ngừng chảy xuống đất. Mùi hôi thối bóc lên tanh hòm.
Con mèo đen nhìn nữ pháp sư bằng cặp mắt oán hận màu xanh lục, nó dùng hết sức để bay đến tấn công một lần nữa.
Nhưng nữ pháp sư nhanh chóng ném lá bùa vào người anh ta, niệm chú, nhảy lên cao và hét lên.
“Phá!”
… Bùm… Bùm…
Lá bùa kích hoạt khiến con mèo đen phát nổ, chỉ nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết.
“Ngao… ngao…”
Sau đó, âm thanh dần biến mất, hình dáng con mèo đen tan thành tro bụi, nữ pháp sư thở phào nhẹ nhõm.
Khi con lệ quỷ nhìn thấy như vậy, nó không nhịn được tức giận, nó nhìn với đôi mắt đỏ ngầu đầy tức giận.
“Đáng chết! Ngươi tựa hồ có thực lực, nhưng ta không thể để ngươi làm hại tiểu thư! Nếu hôm nay ta không chết, ngươi sẽ chết, nhanh chóng đầu hàng!”
Con lệ quỷ bay tới và vung tay đánh tới, nữ pháp sư vung chém đầu của nó bằng một thanh kiếm gỗ đào.
Nhưng nó lại dùng lệ khí của mình để đỡ làm cho nữ pháp sư không thể chém xuống được, đồng thời con lệ quỷ dùng móng tay sắc nhọn của mình đâm tới.
… Xoẹt… Xoẹt…
Nữ pháp sư né tránh nhưng vẫn bị mòng vuốt cứa vào ngực. Máu bắn vào mặt nó khiếp nó la hét dữ dội.
Nữ pháp sư nhìn nó rồi lấy tay che miệng cười khúc khích.
“Hahaha… thật là ngu ngốc, máu của pháp sư có thể làm bị thương những con quỷ đó! Nhưng dù sao thì ngươi cũng là một con quỷ có tu vi rất mạnh, máu của ta sẽ chỉ khiến ngươi chết.”, Ngươi cầm chắc cái chết rồi!”
Nữ pháp sư cắn đầu ngón tay, lấy máu bôi lên thanh kiếm gỗ đào, rồi niệm chú, đá xuống đất ba lần, nhảy lên cao, chĩa mũi kiếm vào con lệ quỷ và hét lên.
“Cấp cấp như mệnh lệnh… tru tà diệt sát!”
Úi…”Aaaa…”
Con lệ quỷ bị chém bởi thanh kiếm gỗ đào dính máu được thêm chú ngữ diệt sát khiến nó ngã xuống đất và hét lên đau đớn, nhìn nữ pháp sư với đôi mắt đỏ hoe đầy phẫn uất.
Con lệ quỷ này cũng khá xinh đẹp nhưng đáng tiếc là nó lại giúp chủ nhân của nó giết chết rất nhiều người dân vô tội. Nữ pháp sư bước tới, giơ tay nâng mặt nó lên, hôn lên miệng nó để hút hết tà khí ra khỏi cơ thể nó.
Đôi môi của nữ pháp sư nhấp từng chút một trên môi con lệ quỷ.
Đúng lúc này ả ta từ trong miếu bay ra đánh vào ngực nữ pháp sư một phát văng ra đằng sau, nữ pháp sư đứng phủi phủi bộ váy ngắn của mình rồi nói.
“Aiz ya, lần này phải! Chơi lớn thôi!”.
Ả ta bước đến bên cạnh con lệ quỷ, nhìn nó thoi thóp đang nằm dưới đất.
“Em có bị làm sao không?”.
Nói xong, ả ta cúi xuống hôn miệng nhau với con lệ quỷ.
Con quỷ đang nằm trên mặt đất hấp hối. Nó lấy tay chặn môi ả lại và khóc.
“Tiểu thư ơi, em xin lỗi, e xin lỗi, huhu… Em không thể bảo vệ tiểu thư được nữa! Pháp sư… Cô ta rất mạnh, thưa tiểu thư, hãy cẩn thận!”.
Sau đó toàn bộ cơ thể con lệ quỷ dần dần biến mất vào hư vô. Trước khi biến mất, con lệ quỷ và Ả ta hôn miệng nhau lần cuối.
Ả ta rất đau buồn trước cái chết của con lệ quỷ thân thiết nhất của mình, người đã qua đời. Trong hàng trăm năm dài, chỉ có con lệ quỷ bên cạnh, hầu hạ và hôn miệng nhau với ả mà thôi.
Quá tức giận, ả ta lao tới tấn công nữ pháp sư vô cùng hung hãn, nhưng đáng tiếc cô không phải là đối thủ của nữ pháp sư cuối cùng đã bị phong ấn. Vì bị rơi vào bẫy ngũ hành pháp.
Bù lại, nữ pháp sư cũng bị thương nặng vì không cẩn thận.
Vì tiêu hao quá nhiều sức lực nên ngã xuống đất, phun ra một vũng máu rồi ngất đi. Biết đã thành công, đám nam thanh niên gọi dân làng đến dọn dẹp hiện trường và đưa nữ pháp sư về nghỉ ngơi.
Mọi người trong làng đều vui mừng khi biết ả ta đã bị phong ấn.
Lúc này, trên một ngọn núi cao phía tây của thôn làng, có bóng dáng của một cô gái và hầu nữ đang hôn miệng với nhau, đồng thời quan sát tình hình tại ngôi miếu bỏ hoang.
Nữ hầu gái lên tiếng:
“Tiểu thư… Con quỷ kia đã bị phong ấn rồi”.
Cô gái mỉm cười nói:
“Ừh… ta biết rồi… sau này em hãy quan sát tình hình rồi báo lại cho chị là được”.
Lúc này trong làng…
Già làng Bá ra lệnh cho thanh niên trong làng cõng nữ pháp sư về nhà nghỉ ngơi, đồng thời cử thêm vài người ở miếu hoang dọn dẹp một số đồ đạc về làng.
Ông Khang vui mừng nói.
“Phải thừa nhận rằng, Hồng pháp sư thật sự rất giỏi, con la sát sống cả trăm năm đó vẫn có thể phong ấn được! Đúng là chúng ta đã không phí công sức để mời cô ấy quay lại haha…”
Già làng Bá vui vẻ nói:
“Đúng vậy, biết nếu ta mời vị pháp sư này sớm hơn một chút, dân làng đã không phải chịu khổ lâu như vậy!”.
Đêm hôm đó, dân làng Huyền Hồ tổ chức tiệc ăn mừng vì bắt đầu từ hôm nay nỗi sợ hãi của dân làng không còn nữa, ai cũng tươi cười vui vẻ ăn uống thoải mái suốt đêm.
Nữ pháp sư khỏa thân đang nằm trên giường của già làng Ba, mồ hôi trên trán và cơ thể run rẩy.
Việc phong ấn con quỷ thực sự tiêu tốn rất nhiều năng lượng và gần như khiến cho nữ phải trả giá bằng mạng sống. May mắn thay đã có thể phong ấn nó vào phút cuối nếu không nữ pháp sư sẽ phải đi gặp Diêm Vương.
Xuân Hồng đang ngồi trên giường nhìn nữ pháp sư bằng đôi mắt lấp lánh đáng yêu, cô đang quan sát nữ pháp sư đang ngủ rồi cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của nữ pháp sư. Môi cô cử động chậm rãi từng chút một.
Sau đó, Xuân Hồng cô dùng tay chọc vào má nữ pháp sư. Một lát sau, nữ pháp sư khẽ cử động, chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy Xuân Hồng đang nhìn chằm chằm mình.
Nữ pháp sư cau mày, hỏi.
“Này cô gái! Tôi đã nằm đây bao lâu rồi nhỉ?”
Xuân Hồng nói một cách hào hứng:
“Chị ngủ được hai ngày rồi đấy hihi! Em tưởng chị không muốn dậy nữa, em hôn lên miệng chị nhé?!”.
Nữ pháp sư gật đầu đồng ý, và cả hai hôn nhau say đắm.
Hôn môi nhau xong, nữ pháp sư mệt mỏi ngáp một cái rồi nói:
“Ôi chao, nó tiêu tốn nhiều năng lượng đến mức ngủ hai ngày cũng không đủ. Đôi khi ngủ gần một tuần! Ôi, Tiểu Cần của tôi chắc đang đợi tôi về, tôi chào mọi mọi người rồi quay về núi!”
Xuân Hồng hoang mang nói:
“Ồ, vậy là chị không đi ăn tối và chịch nhau với ba của em à? Mọi người đang tiệc tùng và vui vẻ mà hihi!”
Nữ pháp sư sờ cái bụng đói bụng rồi thở dài:
“Được rồi được rồi! Hãy lấp đầy cái bụng đói này trước đi rồi hãy quay lại núi sau! Còn! Về việc chịch nhau với ba của cô thì… từ từ sớm muộn gì cũng phải chịch nhau chứ…”
Xuân Hồng vui vẻ dẫn nữ pháp sư ra ngoài, vẫy tay và hét lớn.
“Mọi người, pháp sư đã tỉnh lại, đến mau!”
Mọi người đang ăn vui vẻ nghe Xuân Hồng nói liền đứng dậy chạy tới chỗ nữ pháp sư, mọi người vui vẻ cười hỏi thăm sức khỏe.
“A, pháp sư đã tỉnh dậy rồi à? Hiện giờ cô cảm thấy thế nào?”
“Ồ, ma pháp sư đã ngủ hai ngày rồi, chúng tôi thật sự lo lắng cho cô!”
“Pháp sư người đã ăn gì chưa? Lại đây cùng uống một ly để chúc mừng con quỷ đó đã bị phong ấn!”
“Đúng vậy, đến đây tham gia bữa tiệc đi, pháp sư. Nếu tối nay không say thì đừng về nhà hahaha…”
“Cụm ly!”
“1 2 3 Dô!”
Cộc… cộc…
Mọi người đều nhiệt tình mời nữ ảo thuật gia ăn uống thỏa thích, tổ chức tiệc xa hoa và nhậu nhẹt suốt đêm.
Nữ Pháp sư được một bữa ăn chơi quên lối về, người lâng lâng say mèm mỉm cười nói với già làng Bá vui vẻ.
Già làng Bá vui vẻ nói:
“Hahaha… đều là công lao của cô mà! Nhờ có cô mà làng chúng tôi đã lâu rồi không được vui vẻ một bữa như vậy, không cần khách sáo cứ ngủ lại nhà tôi! Nhà của tôi rộng lắm nên cô không cần phải ngại đâu haha…”
Nữ Pháp sư chỉ tay vào người Xuân Hồng nói.
“Tôi nói cho ông nghe nè già làng, con gái nhà ông á… con gái nhà ông bị mất 3 hồn và bốn vía rồi khi tiếp xúc với ma quỷ! Nên mới hồn nhiên vậy á, ợ… ợ…”
Già làng Bá nghe xong liền buồn bã:
“Haizz đều do con quỷ đó hãm hại con tôi, nó không giết con bé là may rồi! Nhiều người thanh niên trẻ đã chết trong tay nó lắm, đến con gái nhà tôi tuy đôi khi cũng có chút xíu… nhưng vẫn còn sống là phước đức của nó lắm rồi!”.
Nữ pháp sư vỗ vai già làng Bá:
“Không cần lo lắng, ngày tôi đánh nhau với con quỷ đó, nó vẫn chưa chiếm được linh hồn và tinh phách của con bé. Chẳng qua là nó đang nhốt hồn và phách của Xuân Hồng ở ngôi miếu của nó thôi, hahaha tôi đã lấy lại cho ông rồi đây.”
Sau đó, nữ pháp sư thì thầm điều gì đó vào tai già làng Bá khiến con cặc của già làng Bá dựng đứng lên xém tí là phọt cả tinh trùng.
Nghe xong, già làng Bá vui mừng nhảy dựng lên:
“Thật sao? Tôi rất mừng vì cuối cùng Xuân Hồng… gia đình tôi đã được cứu. Đợi một chút, pháp sư, tôi sẽ gọi Xuân Hồng ra đây ngay!”
Nữ pháp sư gật đầu.
“Đúng đúng, nhanh lên và chúng ta còn phải chịch nhau!”
Già làng Bá chạy vào nhà gọi Xuân Hồng ra ngoài sân gặp nữ pháp sư. Xuân Hồng đang ăn bánh, ngơ ngác lập tức chạy ra theo.
“Ba ơi, đưa con đi đâu thế?”
Già làng Bá cười rạng rỡ:
“Con gái yêu của ta đừng lo lắng, pháp sư Hồng sẽ giúp con trở lại bình thường!”
Xuân Hồng đến gần nữ pháp sư, nữ pháp sư đứng nhìn cô rồi lấy ra một tấm vải đỏ che mắt cô. Và thì thầm vào tai cô rằng sau khi xong việc sẽ chịch nhau với già làng Bá.
Lấy sợi chỉ đỏ quấn vào ngón tay giữa của Xuân Hồng, sau đó lại lấy ra một cái hũ thủy tinh nhỏ có chứa hồn và phách của Xuân Hồng rồi bắt đầu niệm chú thổi một hơi vào hũ thủy tinh.
Sau đó mở nắp, đưa linh hồn Xuân Hồng vào cơ thể. Cơ thể của Xuân Hồng chợt run rẩy rồi ngất đi. Già làng Bá lo lắng hỏi.
“Pháp sư, con gái tôi ổn chứ?”
Nữ phù thủy mỉm cười:
“Không sao đâu, con gái của ông sẽ tỉnh lại ngay thôi! Đừng lo lắng quá!”
Nghe xong, già làng Bá cảm thấy nhẹ nhõm:
“Cảm ơn pháp sư rất nhiều! Nếu không có người, Xuân Hồng và gia đình tôi sẽ không có đến giờ này…”
Nữ pháp sư thủy gãi mũi:
“Giúp người là việc nên làm, không nên khách sáo haha! Cũng đã khuya rồi, bây giờ tôi và ông vào trong chịch với nhau đi, ngày mai tôi phải về núi sớm!”
Già làng Bá vui vẻ nói:
“Đúng rồi, tôi vui quá quên mất, trời đã khuya nên bây giờ tôi và pháp sư Hồng chịch nhau ở phòng bên kia nhé.”
“Ừ ừ…”
Đêm hôm đó, trong phòng vang lên tiếng da thịt va chạm, kèm theo tiếng rên rỉ của nữ pháp sư.
… Bạch… Bạch… Ứ… ứ… ứ…
Sáng sớm hôm sau Xuân Hồng có chút phấn chấn, già làng Ba rất vui vẻ ôm con gái vào lòng.
Xuân Hồng mỉm cười nói:
“Ba và nữ pháp sư sẽ bao giờ chịch nhau?”
Già làng Bá trả lời:
“Đêm qua ba và nữ pháp sư chịch nhau rồi”.
Xuân Hồng bước tới trước nữ pháp sư, cúi đầu chắp tay.
“Cảm ơn chị đã cứu em, em xấu hổ quá không biết phải trả ơn thế nào!”
Nữ pháp sư hôn miệng với cô rồi mỉm cười dịu dàng và nói:
“Không sao đâu cô gái trẻ, giúp đỡ mọi người là việc nên làm! Haha, đừng khách sáo thế!”
Già làng Bá vui vẻ nói:
“Sao pháp sư cô không ở lại và chịch nhau với tôi thêm vài ngày nữa!”.
Nữ pháp sư lắc đầu:
“Không được, vết thương của tôi còn chưa lành, ta phải về núi chữa thương, Tiểu Cẩn đang ở nhà đợi tôi, sao có thể để nó ở nhà một mình được?” Dù sao thì nếu có cơ hội gặp lại, chúng ta sẽ lại chịch nhau nhé!”.
Già làng Bá nhìn có vẻ hơi thất vọng. Vốn dĩ ông già muốn mời nữ pháp sư ở lại làm tình với nhau thêm vài ngày rồi hẵng về.
“Từ làng tới núi khá xa đấy!”
Nữ pháp sư vui vẻ nói:
“Cảm ơn ông!”
Trước khi rời đi, còn khuyên dân làng:
“Tôi nhắc nhở dân làng một điều rất quan trọng, con quỷ đó mạnh vì đạo hạnh của nó đã cao hơn 100 năm. Phong ấn của tôi không đủ sức mạnh để giam cầm nó được lâu đâu, chỉ có thể giam cầm nó được 2 năm thôi. Sau 2 năm, Tiểu Cẩn nhà tôi trưởng thành rồi, lúc ấy chắc nó cũng thông thạo đạo pháp tôi sẽ cho nó xuống núi giúp dân làng!”
Xuân Hồng nói:
“Chúng ta phải chấp nhận chuyện này thôi… Em có thể hôn nhẹ lên môi chị được không?”
Nữ pháp sư gật đầu.
“Được chứ…”
Sau đó, nữ Pháp sư hôn lên miệng Xuân Hồng một lúc rồi đeo ba lô lên vai, đồng thời xách túi đồ ăn lên và vẫy tay chào mọi người.
“Không sao đâu, tạm biệt mọi người tôi phải đi! Tạm biệt!”
Người dân làng đứng đó vẫy tay chào lại.
“Tạm biệt pháp sư!”
“Trên đường hãy cẩn thận!”
“Tạm biệt!”
Sau khi tiễn nữ pháp sư, mọi người chào nhau rồi về nhà, già làng Bá gọi Xuân Hồng về nhà để quan hệ tình dục.
“Con gái, bây giờ chúng ta cùng chịch nhau và ăn cơm nhé!”
Xuân Hồng vừa chịch nhau với già làng Bá vừa khoe được tặng vòng tay bảo hộ:
“Tèn ten, người có nhìn thấy gì không?”
“Chiếc vòng tay?”
…
Còn tiếp…