Ác giả ác báo
Chương 8
9 giờ sáng, Văn Sơn mở cửa văn phòng lão bước vào, lão nhìn quanh căn phòng, lão cảm thấy là lạ khác thường, phải rồi trên bàn, lão không nhìn thấy tờ báo An Ninh mới nhất. “Mỹ Kỳ” Văn Sơn gọi vọng ra ngoài nhưng không có ai trả lời lão khiến lão nhíu mày, lão có cảm giác xấu.
Đột nhiên cửa phòng lão mở ra, Mỹ Kỳ bước vào, cô không đi một mình, sau lưng cô là 2 người đàn ông trung niên mặc đồng phục CA, người cầm cặp màu đen rút ra một tờ giấy.
“Công hòa………Anh bị bắt vì nghi ngờ rửa tiền, tổ chức đánh bạc, mại dâm…..mời anh về trụ sở làm việc, đây là lệnh bắt” Người trung niên đọc một cách rõ ràng, rành mạch từng chữ như từng con dao đâm vào đầu lão.
“Hôm qua mình xài thuốc quá liều thì phải, chẳng lẽ mình lại như mấy thằng ngáo đá, có khi nào tí nữa mình cởi truồng leo cột điện như chúng nó không nhỉ! ” Văn Sơn tự nhủ trong đầu, lão nghĩ tất cả trước mắt mình là tưởng tượng mà thôi, có lẻ là lão xài quá liều thuốc thuốc kích dục gây ảo giác.
“Sơn tổng, Sơn tổng…”Mỹ Kỳ lên tiếng gọi lão làm Văn Sơn chợt tỉnh
“Kỳ, ra lấy cho anh ly cafe, dạo này anh xài thuốc quá liều thì phải, haha, còn nhìn thấy CA” Văn Sơn lắc đâu cười nói với Mỹ Kỳ làm cô và hai người trung niên mắt mở to nhìn lẫn nhau.
“Sơn tổng, hai đông chí CA đang nói với ngài đấy” Mỹ Kỳ nói nhỏ bên tai Văn Sơn làm trong đẩu lão nổ tung.
“Sao, thật sao…mình nhớ tuần trước còn đi nhậu với đại tá Tài mà….có lẽ nào bữa đó say quá bắt lão trả không nhỉ” Văn Sơn nghĩ thầm trong đầu rồi mỉm cười nhìn 3 người. “Haha, không có gì, không có gì, các đồng chí đợi tôi một tí, tôi gọi một cuộc điện thoại thôi. Văn Sơn rút điện thoại, chọn danh bạ Tài đại tá nhấn nút gọi. Không có tiếng tít…tít…thường thấy, từng giọt mồ hôi lão chảy ra, lão bấm lại, bấm lại nhưng vẫn không có tín hiệu trả lời, mồ hôi chảy đẫm áo lão.
“Mời anh đi về trụ sở làm việc” Người trung niên bước tới sau lưng gã “Cốp”, hai tay gã bị còng số 8 khóa lại.
… Bạn đang đọc truyện Ác giả ác báo tại nguồn: http://truyen3x.xyz/ac-gia-ac-bao/
Đến buổi chiều thì thông tin chủ tịch và phó chủ tich tập đoàn Đông Á bị bắt đã tràn ngập các mặt báo.
Tập đoàn Đông Á, cuộc họp hội đồng quản trị bất thường. Không có Văn Sơn, Văn Toàn thì chiếc ghế cao nhât đang có một nữ nhân quý phái đang ngồi, Ánh Kim đến từ sớm, cô ngồi nhìn từng con người bước vào căn phòng họp. Bên cạnh cô là luật sư Thảo, hôm nay cô ăn mặc gọn gàng, sơ mi trắng, váy xanh với tập tài liệu trên tay, gương mặt lạnh lùng không cảm xúc.
“Mọi người ổn định chổ ngồi đi, tập đoàn chúng ta hôm nay gặp rắc rối lớn, có ai biết đang xảy ra chuyện gì không, tại sao chủ tịch và phó chủ tịch bị bắt? “ Ánh Kim lên tiêng hỏi.
“Chuyện gì là chuyện gì, trước mắt cần phải liên lạc với hai ông ấy đã, Thảo, cô còn ở đây làm gì, không dùng quyền luật sư gặp hai ông ấy” Chu Thái hét lên, lão không thể tin được chuyện này lại xảy ra, hai lão kia bị bắt thì lão bị sờ gáy là chuyện sớm muộn.
“Tôi đã liên lạc rồi, họ bảo sớm nhất là ngày mai mới cho gặp luật sư, nghe bảo có người gửi tài liệu công ty đến CA, còn phó chủ tịch thì dính vào mua bán ma túy” Thảo lạnh lùng nhìn Chu Thái trả lời.
“Khu giải trí quận 4 đã bị CA phong tỏa điều tra, có ai biện pháp không, cổ phiếu chúng ta đã giảm giá đáng kể, nếu khu giải trí hoạt động trở lại thì chúng ta sẽ thiệt hại đáng kể” Ánh Kim nhíu mày lên tiếng khiến các cổ đông nhìn nhau, trước giờ việc tập đoàn đêu do Văn Sơn đứng ra phụ trách, bọn họ đều kê cao gối ngủ đợi cuối tháng nhận tiền lợi tức chuyển vào tài khoản.
Không ai lên tiếng, Ánh Kim thấy điện thoại nhấp nháy phát sáng có tin nhắn mới, cô khẽ chạm tay đọc tin nhắn, khóe mắt hiện lên nét vui vẻ, nhìn bàn tròn một vòng rồi đứng dậy :
“Hôm nay mọi người có mặt đầy đủ tôi xin thông báo, cổ phiếu của tập đoàn trên thị trường chứng khoán đã bị mua hết, lượng cổ phần của người này đã vượt qua 50% cổ phần tập đoàn, chính thức trở thành cổ đông lớn nhất”
Sau lời cô, căn phòng bao trùm một không khí im ắng đáng sợ, không một âm thanh nào vang lên, ai cũng mở to mắt nhìn Ánh Kim, tưởng tai mình nghe nhầm.
“Cô nói gì ? Ý cô là tập đoàn Đông Á có chủ tịch mới ?” Chu Thái trừng mắt nhìn Ánh Kim gào lên, lão không để ý con trai lão Chu Hà ngồi đằng sau lão tay run run, ánh mắt láo liên nhìn xung quanh như kẻ trộm sợ bị phát giác.
“Anh Thái, đề nghị anh bình tĩnh, đề nghị anh chấp nhận sự thật, tôi cũng vừa được tin bên CA mời anh qua làm việc, khoảng nửa tiếng nữa bên CA sẽ cử người qua đưa anh đi, anh nên chuẩn bị đi” Ánh Kim lạnh lùng trả lời Chu Thái, làm lão lạnh gáy, mồ hồi chảy ướt cả lưng áo lão.
Cửa phòng họp mở ra, một người đàn ông trung niên tầm 45 tuổi bước vào, đôi giày Louis Vuitton sang trọng, bộ vest màu xám quý phái, tóc cắt cao gọn gàng, khuôn mặt cân đối vuông vắt đầy vẻ nam tính thu hút mọi ánh nhìn. Hắn nở nụ cười nhẹ nhàng trên khóe môi, tiến lại gần micro.
“Chào mọi người tôi là Lê Phú Sĩ, chủ tịch mới của tập đoàn Đông Á” nhìn thấy gã, Chu Thái trợn tròng mắt như nhìn thấy quỷ, có thể nhìn thấy cả tơ máu trong mắt gã, gã bật ngửa ra ghế, miệng thì thầm “Là mày….mày…..mày…..mày không chết….”
Vẫn nụ cười mỉm trên môi, Phú Sĩ lên tiếng “Chào anh Thái, vài chục năm rồi chúng ta không gặp nhau nhỉ, dạo nay anh còn khỏe chứ”
Chu Thái nuốt nước miếng ừng ựt nhìn gã, nụ cười gã thanh niên trước mắt như nụ cười quỷ dữ trong mắt lão “Khỏe khỏe……” Lão gian nan nặn ra câu trả lời.
“Khỏe là tốt rồi, sau cuộc hợp tôi sẽ mở buổi tiệc nho nhỏ ở quán bar 888, mong anh đến tham gia, được rồi, bây giờ tôi với tư cách chủ tịch hồi đồng quản trị sẽ bổ nhiệm lại các chức vụ trong công ty” Phú Sĩ nhìn mọi người nó.
“Sao ….sao lại thế….không phải đã thỏa thuận là tôi lên làm chủ tịch sao” Chu Hà nãy giờ ngồi im trên ghế bỗng dưng trừng mắt với Phú Sĩ gào lên. “Mày…mày nói gì…..thằng chó…..mày nói gì……thì ra….thì ra là mày….” Chu Thái ngẩn ra, lão hiểu rồi, tài liệu khu giải trí đều được lão tin tưởng giao cho con trai lão, không ngờ chính thằng con trai lão lại bán đứng cha nó.
“Ông im đi, vợ tôi còn bị các ông thay phiên nhau địt mà còn ở đây lên mặt tôi à, phải chính là tôi……các ông nên đi chết đi” Chu Hà cười gằn nhìn cha mình hét lên trong những ánh mắt kinh ngạc xung quanh gã.
“Mày…mày điên rồi…….” Chu Thái khùng rồi, lão phun ra một búng máu vì quá tức giận, lão ngã gục xuống mặt bàn thì thầm trong miệng.
“Ánh Kim cô gọi xe cứu thương đưa anh Thái đi bệnh viện đi, gọi bảo vệ lôi Chu Hà đi ra ngoài, ở đây không có việc của anh ta” Phú Sĩ vẫn nở nụ cười nhẹ nhàng ra lệnh cho mọi người.
Cuộc họp hôm đó kết thúc, Phú Sĩ phân công lại một loạt các chức vụ trong tập đoàn, để người của gã nắm các chức vụ quan trọng, cắt khu giải trí quận 4 ra khỏi tập đoàn, chỉ định Thảo làm thủ tục để Văn Toàn, Văn Sơn và Chu Thái chịu mọi trách nhiệm. Trong bàn làm việc của Văn Sơn giờ đây là của Phú Sĩ, gã đang đọc tờ báo An Ninh mới nhất. Bên dưới, dương vật to dài của gã đang được Mỹ Kỳ phun nuốt trong miệng, cô dùng lưỡi mình xoắn quanh dương vật gã, liếm từ hai hòn bi lên đỉnh dương vật một cách thuần thục. Đột nhiên Phú Sĩ cầm lấy đầu cô thọc mạnh dương vật gã vào họng cô, nắc vài cái rồi phun toàn bộ tinh khí vào miệng cô. Hắn tiếp tục đọc tờ báo và đuổi cô ra ngoài sau khi bắt cô vệ sinh cho trym hắn một lần nữa bằng miệng.
Vừa đọc tờ báo vẫn với nụ cười mỉm trên môi, Phú Sĩ nheo mắt thỏa mãn chăm chú đọc tờ báo, hắn không ngờ sau khi Mỹ Kỳ bước ra ngoài, sau cánh cửa cô lấy chiếc điện thoại nhỏ hồng của mình ra, nhắn một mẩu tin nhắn ‘XONGC’ gửi đi. Mỹ Kỳ nhìn ra khoảng trời bên ngoài “Hôm nay trời thật trong xanh nha” cô mỉm cười bước đi.
… Bạn đang đọc truyện Ác giả ác báo tại nguồn: http://truyen3x.xyz/ac-gia-ac-bao/
20 năm trước, đất nước bước vào thời kỳ bao cấp. Đất Sài Thánh bấy giờ không ai không biết đến nhà họ Lê, dòng họ giàu nhất cái mảnh đất này, ông Lê Phú Liêm, chủ gia đình là phú hào nổi tiếng.
Trong cuộc chiến tranh chống Mỹ, ông Liêm vừa ra mặt ủng hộ Ngụy quyền, đằng sau thì bắt tay với quân cách mạng, sau giải phóng, ông trở thành một trong những người có công đầu, được chính quyền Cách Mạng chia đất, cho ông vào bộ máy lãnh đạo. Phú Liêm là một con người thông minh, ông nhanh chóng thích ứng với thời kỳ mới , trong giai đoạn bao cấp ông nhanh chóng giấu diếm của cải của mình đi các nơi, dựa vào quyền lực, thâu tóm hàng hóa do nhân dân sản suất mà không tốn một đồng xu nào, chỉ trong vài năm Phú Liếm nhanh chóng phất lên thành người có nhiều đất đai nhất đất Sài thành này.
28 Tết, trong tiếng nhạc mừng xuân phát ra từ cái đài catxet của Liên Xô, đại gia đình họ Lê đang tất bật chuẩn bị cho đêm giao thừa, chủ nhà ông Liêm ngồi đung đưa trên chiếc ghế dựa bằng gỗ, trên miệng đang ngậm cái tẩu thuốc, ông rít một hơi rồi nói : “Thằng Sĩ, vợ mày có thai gần sinh rồi còn ở đây, mau qua nhà dìu nó sang đây ăn Tết lun , mẹ mày cũng rảnh rang, để bà ấy chăm sóc cho nó ”
Phú Sĩ lúc này là thanh niên 25 tuổi, cao to, trắng trẻo, tóc mai gọn gàng, mặc bộ đồ jean sành điệu, quần ông loe là mốt bấy giờ nhìn cha gã, gã đang gói những cái bánh tét cuối cùng để đem đi nấu. “Dạ, gói xong con qua chở cô ấy qua, à ba, nghe bảo săp có bạn của ba ghé chơi”.
Rít thêm hơi thuốc, ông Liêm gắt gỏng căn dặn mọi người “Sắp tới hai người bạn của ta đến chơi, đều là bạn làm ăn của ta, mọi người cẩn thận mà hầu hạ, làm phật lòng khách thì coi chừng” Chịu giáo dục từ nhỏ, trong gia đình ông Liêm vẫn mang một ít tư tưởng từ thời phong Kiến.
“Bin…bin” Chiếc xe Mercedes 1980 sang trọng bậc nhất Sài thành bấy giờ dừng chân trước cái cổng cao to nhà họ Lê bóp còi. Trong xe là hai người đàn ông trung niên Văn Sơn và Văn Toàn, hai anh em nhà họ Văn hôm nay nhận lời mời của ông Liêm ghé chơi.
Trong xe : “Anh, lần này qua nhà lão kiếm con nào đẹp mà địt chứ ? “Văn Toàn nhìn anh trai hắn hỏi.
“Thằng ngu, mày tưởng đi nhà thổ hả mà địt…về mà địt con vợ mày ở nhà ấy…” Văn Sơn nhìn thằng em mà chửi. “Lần này lão ta mời anh em mình đến để dàn xếp vụ kho vàng của lão bị phát hiện , hừ vụ này mà bên trên nghe được thì cả nhà lão có mà đi húp cháo” Văn Sơn vừa rít điều thuốc lá vừa nói.
“Lần này không bắt lão ói ra một ít sao được, còn con vợ lão nữa, lần trước tao nhìn thây trong một bữa tiệc cũng là cực phẩm nha, dạo này tao có sở thích chơi gái già, đặc biệt càng đoan trang, càng hiền thục càng ngon nha” Văn Sơn vừa liên tưởng vừa chảy nước miếng, còn đâu điệu dáng của một quý ông sang trọng.
“Anh Sơn, em thì chỉ thích mấy bé trẻ trẻ, đặc biệt là loại sinh viên nha” Chu Thái đang lái xe nói vọng lại phía sau.
“Hừ, trong lúc bàn điều kiện thì chúng mày tự nghĩ cách mà chơi, lần này chúng ta ở lại bên đó mấy ngày cho vui, haha” Khóe mắt Vân Sơn nheo lại, lão quyết tâm có được người phụ nữ ấy.
Văn Toàn ngồi bên cạnh không nói gì, trong đầu gã lúc này là những hình ảnh dâm nhục nhất mà gã có thể nghĩ ra được với các cô bé , nghe bảo Phú Liêm có vài đứa cháu còn nhỏ nha, thật đáng mong chờ.
Phú Liêm có 2 gái, 1 trai, con gái đầu Lê Kim Yến sinh cho gã 2 đứa cháu gái sinh đôi, năm nay mới 9 tuổi. Phú Sĩ là con thứ hai, vợ hắn đã có bầu 6 tháng. Con út là Lê Kim Loan năm nay 18 tuổi, mới thi đậu vào đại học sư phạm. Vợ ông là bà Lê Thị Nhạn, mỹ nhân số một Sài thành khi còn trẻ. Hôm nay đại gia đình ăn mặc chỉnh tề, người lớn thì mặc vest, phụ nữ thì mặc áo dài thướt tha, hai cô bé xinh đôi đều diện chiếc đầm trắng , ai nấy mặt cũng vui vẻ nhìn ra cổng, hôm nay gia đình đón khách quý.
“Két…” cảnh cổng nặng nề vừa dán hai câu đôi đỏ ngày Tết từ từ mở ra, 3 người đàn ông trung niên bước vào, đưa tầm mắt nhìn tòa biệt thự theo phong cách châu Âu phía xa, theo người hầu dẫn tới trước đại sảnh. Phú Liêm và vợ đi tới trước.
“Chào anh Sơn, chú Toàn…..haha…hôm nay cảm ơn hai người bỏ ra chút thời gian quý báu đến thăm gia đình tôi” Ông Liếm bắt tay hai anh em nhà họ Văn. Chu Thái lúc này chỉ là một thằng lái xe quèn, tất nhiên không thể lọt vào mắt đại gia đất Sài thành như ông.
“Ha ha, chú Liêm…không có gì….xem ra cơ ngơi của anh khang trang quá nha….haha….thời bao cấp mà có cơ ngơi như anh thật khó đó nha…haha” Vân Sơn mỉm cười nói với ông Liêm, nhưng ánh mắt gã thì chăm chú nhìn vào bà Nhạn,đang đứng cạnh bên nở nụ cười xã giao với gã. Hôm nay bà mặt áo dài màu tím, tóc búi cao biểu hiện của người phụ nữ đã có chồng, trên cổ và là chiêc vòng vàng quý phái. Tuy đã vào độ tuổi tứ tuần, nước da bà vẫn trắng bóng, khuôn mặt trái xoan, mũi hơi cao,gò má hồng hào, chân mày tô đậm, thật là chuẩn mực của người phụ nữ Việt thời xưa. Nhận thấy ánh mắt xâm lược không e dè gì của Sơn, bà hơi nhíu mày nhưng vẫn nở nụ cười lấy lòng.
Văn Toàn thì chỉ cười cười bắt tay, gã liếc qua khu ghế sofa trước sảnh, nơi hai cháu gái sinh đôi của ông Liêm đùa giỡn nhau, khóe miệng gã đã rươm rướm nước miếng.
Ông Liêm vừa cười vừa dẫn hai em họ Văn đi quan sát khu biệt thự mà ông tâm đắt xây dựng vài thập niên qua. Nếu nhìn lại sau lưng lúc này, thì sẽ bắt gặp một ánh mắt đỏ ngầu giận dữ, Chu Thái, gã muốn điên lên rồi, chưa khi nào gã chịu nhục như vậy, trước bao nhiêu người gã như một thằng hầu không lọt vô mắt vị đại gia giàu có.
“Giàu sao…đẹp sao….để xem…hừ…” Chu Thài gằn nhẹ vài tiếng mà chỉ có gã nghe được, gã bước nhanh theo bóng lưng mọi người, không biêt gã đang nghĩ gì.