Ân Tố Tố
Chương 135
A Chu hai tay vây quanh lấy thân eo Cố Hàn Uyên, để cho đôi bầu vú, bụng dưới, đùi dính sát lấy thân thể hắn, Cố Hàn Uyên có thể cảm giác được hai bầu vú săn tròn A Chu tràn ngập co dãn vú đè nặng trên lồng ngực mình, mà bên dưới còn có gò mu ấm áp đang liếm cạ, cảm giác kia thật sự là thư sướng vạn phần.
Lúc này đầu lưỡi Cố Hàn Uyên càng thêm xâm nhập trong khoang miệng A Chu, đại thủ đã trượt vào trong vạt áo của nàng, xoa bóp lấy bầu vú đang đè ép trên lồng ngực hắn, A Chu đôi mắt đẹp khép hờ, hơi thở mùi đàn hương từ miệng phát ra từng tiếng thở gấp, đồng thời Cố Hàn Uyên cũng ôm lấy A Bích, đại thủ bên trong tiểu nội khố của nàng, hai ngón tay đã chui vào bên trong cửa miệng âm động nóng ướt kia, làm thân thể yêu kiều A Bích run rẩy, nàng cảm thấy thân thể phảng phất như muốn hòa tan…
Lúc này Cố Hàn Uyên ôm A Bích cùng A Chu bước đi hướng trên giường, trong nháy mắt toàn thân hai nàng đã bị Cố Hàn Uyên thoát sạch tinh quang, nhìn xem ánh mắt Cố Hàn Uyên tràn ngập dục vọng, A Chu e thẹn kéo qua cai chăn phủ lộ ra thân thể trần trụi yêu kiều, hắn thấy thế ha ha cười, cởi y phục trên người, lập tức xốc lên cái chăn, lộ ra một thân A Chu làn da non mịn…
Tiếp theo đem nàng áp ở dưới thân, đầu chôn vào chính giữa hai bầu vú nàng hôn hít lấy, hai đại thủ cũng trèo lên hai bầu vú của nàng, một tay nắm lấy một bầu vú, tùy ý xoa bóp…
– Á…
A Chu tao ngộ Cố Hàn Uyên tiến công, đột nhiên xuất hiện kích thích làm cho nàng kêu ra tiếng, đầu dùng sức về phía sau ngưỡng, thân hình nâng lên, hình thành một đường cong hoàn mỹ, trong nháy mắt lúc A Chu cong lên thân, côn thịt Cố Hàn Uyên nộ trướng đã lập tức cắm vào bên trong âm động trơn ướt của nàng, đầu điên cuồng mà đút vào đứng lên, mỗi một cái đều đâm đến nàng chỗ sâu nhất thân thể.
– Ai ui… ai ui…
A Chu cảm thấy Cố Hàn Uyên so với Mộ Dung Phục thì mãnh liệt hơn nhiều lắm, nàng có thể cảm giác được nơi hai mép nhỏ âm hộ, theo cây côn thịt đút vào không ngừng lật qua lật lại, hắn mỗi một cái trùng kích phảng phất đều muốn xé rách thân thể của nàng, cái khoái cảm khó nói nên lời nương theo lấy có chút đau thốn, mà cái đau thốn kia càng lúc càng giảm bớt rồi dần biến mất, chỉ còn là khoái hoạt…
Cố Hàn Uyên càng chọc vào càng hưng phấn, mà cái côn thịt kia nóng hổi giống như là muốn đem nơi riêng tư nấu thành nước sôi, theo A Chu thật dài rên rỉ, Cố Hàn Uyên cuồng nhiệt mà hôn lên A Chu miệng anh đào, lời nói đan xen, hút vào dây dưa, nước bọt nảy sinh…
A Chu đã thở dốc thô trọng, rên rỉ liên thanh, phun ra thơm ngọt cái lưỡi mặc hắn hút mút vào, tung thể hầu hạ, động thân nghênh hợp, nàng cuồng dã hưởng thụ lấy cây côn thịt cứng rắn, thô to, bền bỉ, thẳng tiến, giây khắc này A Chu thực đã triệt để tại dưới thân Cố Hàn Uyên đã biến thành đãng phụ hàm xuân vũ mị phong tao phóng lãng dâm oa, nhìn xem dưới thân bộ dáng A Chu lúc này dâm thanh tận xương, Cố Hàn Uyên càng thêm mãnh liệt va chạm tùy ý thảo phạt chà đạp, A Chu hồn tại hư vô, má ngọc phối hồng, vô cùng sảng khoái, âm dịch trào chảy ra bên ngoài từng đợt, thẳng trông mong cái tiêu hồn một khắc này vĩnh viễn không muốn trôi qua mới tốt.
A Chu thở gấp thở phì phò rên rỉ liên tục.
Cố Hàn Uyên biến đổi một chút tư thế, để cho A Chu nằm sấp, nhổng lên thật cao cái mông đẹp tròn xoe, hắn từ phía sau mãnh liệt thô bạo tiến vào, đại lực kéo chuyển động thân thể, nhanh chóng xâm nhập khoảng cách dài liên tục xông vào, đôi bầu vú đầy đặn trắng như tuyết A Chu, gợn sóng mãnh liệt run run nhộn nhạo, thân thể mềm mại run rẩy, thân thể co rút lấy, vài lần chết đi sống lại, dục tiên dục tử…
– A… không được… ai ui… ta… ta… á… a…
Mãi đến khi sâu trong âm động của nàng một hồi co rút, co vào, ép chặt, vách thành thịt non âm động gắt gao quấn quanh vào cây côn thịt tráng kiện đang không ngừng sâu đỉnh vào, một hồi liều mạng nhưng lại mỹ diệu khó tả ép chặt, thân thể yêu kiều A Chu sau một hồi loạn chiến, từ chỗ sâu trong hoa tâm đã phún tiết ra âm tinh như nước vỡ bờ đê, mơ hồ trong khoái hoạt làm cho nàng đã muốn ngất đi…
Cố Hàn Uyên thấy thế đắc ý chuyển qua đem A Bích ôm qua tới, thân thủ gỡ xuống trâm gài tóc trên đầu nàng, lập tức mái tóc đen nhánh cũng tán rơi xuống như thác nước, côn thịt hắn bắt đầu gõ quan mà vào, quy đầu đẩy ra hai mép nhỏ ân hộ, tiến vào trung tâm đại sảnh, đường hang hẹp chật lập tức mở lớn hơn một chút, liền dễ dàng hàm chứa côn thịt Cố Hàn Uyên, cứ như vậy sau đó vài lần trương trượt, sau đó côn thịt lập tức nặng nề mà đâm sâu vào cái âm động đã là trơn ướt không chịu nổi của A Bích.
– Á…
A Bích kêu lên một tiếng, nhịn không được hai tay bắt lấy bả vai Cố Hàn Uyên, còn hắn thì đem hai tay rụt trở về, nâng lên cái mông đầy đặn của A Bích đại động lên, cảm thụ được côn thịt Cố Hàn Uyên đút vào, A Bích đem hết toàn lực nghênh hợp, cái miệng nhỏ nhắn phát ra từng tiếng tiêu hồn thực cốt rên rỉ, cảm thụ vô cùng mỹ diệu đem nàng từng bước một đẩy hướng đám mây, tại trên mờ ảo đằng vân giá vũ…
… Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: http://truyen3x.xyz/an-to-to/
Một lúc sau thời điểm côn thịt tiếp tục xâm nhập sâu trong âm động, lại đột nhiên phát hiện, hoa tâm của A Bích lập tức tăng vọt, giống một cái miệng nhỏ, đem quy đầu thật chặt ngậm chặt, sau đó lập tức tựa như khẽ trương khẽ hợp run run mút lấy quy đầu hắn…
– Á… a… a…
A Bích hét lên một hồi rên rỉ, chỉ thấy cái mông ngọc trắng như tuyết hẩy lên thật cao, mà Cố Hàn Uyên dần dần tăng tốc trừu sáp…
– Ai ui… cái này… lại đội lên… ai ui… a…
Trong lúc Cố Hàn Uyên đang co rúm côn thịt, cảm thấy côn thịt bị thịt mềm ấm áp bao quanh, trong âm động từng trận trận âm dịch tiết ra, hắn cắm vào hưng phấn không thôi, âm dịch A Bích vừa trơn vừa nhiều, mỗi một lần rút côn thịt ra khỏi miệng âm động, kiểu gì cũng mang ra một vũng chất lỏng sền sệt, chỉ chốc lát sau trên giường đã thành hình nhiều đốm nước, hắn càng kích thích hắn vận khởi côn thịt, ngoan quất mãnh đụng vào tận đáy âm động…
A Bích bị cắm vào hô to khẽ gọi, âm dịch văng ra khắp nơi, từng lớp từng lớp khoái cảm lóe lên trong đầu, chịu không được côn thịt tiến công, hoa tâm mãnh liệt run, cuối cùng nàng đã bị đẩy lên đỉnh cao nhất.
– A… a… không xong… ta sắp rơi mất a…
Rên rỉ.
Cố Hàn Uyên biết đến nàng lúc này muốn là cái gì, đột nhiên thay đổi rất nhanh, côn thịt không chút lưu tình ra vào, âm động A Bích không tự chủ co rút lại, Cố Hàn Uyên nơi nào nhịn được, âm động của nàng vốn là chặt chẽ nhỏ hẹp, lúc này đang kẹp co lại càng làm cho hắn tươi đẹp hơn, Cố Hàn Uyên nhanh chóng tiếp lấy điều khiển côn thịt biến hóa.
A Bích không rõ ràng cho lắm, chỉ cảm thấy bên trong âm động mình, côn thịt giống gậy sắt lửa nóng, không ngừng bành trướng lớn lên, cắm sâu vào trong thân thể h mình thư sướng khó tả trong miệng phóng đãng:
– Á… đâm chết… a… lại tới… muốn bay… a…
A Bích hoa tâm bị quy đầu chống đỡ, nàng thêm một hồi choáng váng, âm tinh lại nhao nhao lần nữa đến cao trào, đã chảy đầy nệm, Cố Hàn Uyên đem nàng phụ đạo một bên, đối với A Chu nói:
– A Bích chưa thỏa mãn được ta, A Chu tiếp tục đi a…
… Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: http://truyen3x.xyz/an-to-to/
Cố Hàn Uyên cùng A Chu lại lần nữa hoan ái, nhộn nhạo khôn cùng xuân sắc, hắn cảm thụ được thân thể A Chu lửa nóng, vô cùng phong phú kích thích, loại xúc giác này, làm cho hắn huyết mạch phun trương.
A Chu cùng Cố Hàn Uyên cá nước thân mật, về sau giống như càng phóng càng mở, hắn ngẩng đầu nhìn A Chu đôi mắt mê muội xuân tình nhộn nhạo, mái tóc tán loạn phi vũ, không khỏi càng thêm dùng sức đánh sâu vào!
– A ui…
A Chu không chịu nổi Cố Hàn Uyên đánh sâu vào, thân thể từng hồi rung động, rất nhanh sâu trong cơ thể lại bắn ra một cỗ cổ nóng bỏng nước lũ âm tinh, đồng thời toàn thân Cố Hàn Uyên cũng run lên, cũng đem chính toàn bộ dương tinh của mình chiếu vào ở chỗ sâu trong A Chu…
Từ trong đỉnh phong giao hoan chậm rãi trượt xuống, A Chu cùng A Bích kiều yếp ửng đỏ, thẹn thùng vô hạn, đổ mồ hôi tràn trề, thở gấp phì phò, các nàng toàn thân vô lực nằm im ở trên giường không nhúc nhích…
… Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: http://truyen3x.xyz/an-to-to/
Ngày hôm sau, Cố Hàn Uyên hờ hững mở ra hai mắt, đối với hắn mà nói thì giá trị của A Châu và A Bích cũng không lớn, bất quá đây là có một cái cớ hợp lý để Mộ Dung Phục nhận lấy Bài Vân Chưởng từ trong tay mình…
A Chu có thuật dịch dung chính xác là rất lợi hại, mà ở trong mắt Cố Hàn Uyên thì chỉ có thể xem như một loại tình thú, tính cách của nàng thích khoe khoang một chút sự thông minh của nàng, cứ dựa vào thuật dịch dung liền dễ dàng đưa tự thân vào hiểm địa, trong thời gian ngắn còn dễ nói, còn sau một quãng thời gian thì sớm muộn gì chính thuật dịch dung đó sẽ hại chết chính nàng, thậm chí tại trong mắt Cố Hàn Uyên, A Chu còn không có hữu dụng bằng A Tử.
Ít nhất A Tử có tâm ngoan thủ lạt, sự tình đi gây sự thì A Tử là một hảo thủ, có nhiều việc nhỏ Cố Hàn Uyên không tiện ra mặt, thì hoàn toàn có thể để cho A Tử làm thay.
A Bích mặc dù ôn nhu động lòng người, việc phục dịch người cũng là một hảo thủ, nhưng Cố Hàn Uyên thì chạy khắp thiên nam địa bắc, không có khả năng mang theo nàng đi cùng một chỗ, cho nên A Châu và A Bích cũng chỉ có thể là làm bình hoa.
Tiễn đưa lấy một chút điểm nhân vật phản diện đã là tốt rồi…
Bất quá khi hai nữ thức tỉnh, ngượng ngùng xấu hổ phục dịch Cố Hàn Uyên rửa mặt, mặc vào y phục, Cố Hàn Uyên vẫn là ôn hòa hữu lễ, quan tâm có thừa.
Lúc Cố Hàn Uyên mang theo hai nàng ra ngoài thì gặp Mộ Dung Phục, hắn đang ở ngoài diễn võ trường tu luyện Bài Vân Chưởng.
Cố Hàn Uyên liếc mắt nhìn mà phát chán, với thiên tư dạng này, khó trách không đảm đương nổi làm nhân vật chính, chiêu thức đánh ra giống như là đánh cho có vậy, trên thực tế suốt cả một đêm luyện mà một chút da mao cũng không lĩnh ngộ được.
Khi Cố Hàn Uyên đi đến trước mặt Mộ Dung Phục thì Cố Hàn Uyên đổi lại dáng vẻ nho nhã lễ độ, làm như kinh ngạc hỏi:
– Mộ Dung huynh… đây là luyện cả một đêm?
Mộ Dung Phục có chút xấu hổ nói:
– Cố huynh truyền thụ Bài Vân Chưởng tinh diệu vô cùng, tại hạ đành phải chuyên cần để bổ khuyết.
Mộ Dung Phục nhìn về phía A Chu, A Bích sắc mặt hai nàng tản ra hồng nhuận, trước nay dù đã nhiều lần hắn đã cùng giường chiếu với hai nàng, nhưng chưa từng có lần nào mà hai nàng da thịt lại ửng hồng như thế, nên quay qua Cố Hàn Uyên nói:
– Đêm qua Cố huynh có hài lòng hay không?
– A Chu, A Bích đều rất ôn nhu tri kỷ, đa tạ Mộ Dung huynh ưu ái.
Cố Hàn Uyên biểu thị cảm tạ.
Mộ Dung Phục khoát khoát tay, một bộ bộ dáng không để ý tới, nói:
– Cố huynh quá khách sáo rồi, nơi nào so ra mà vượt Cố huynh khẳng khái hào phóng, tại hạ bất quá là giúp Cố huynh hoàn thành ước vọng mà thôi.
Đối thoại của hai người làm cho hai nàng đứng xem sắc mặt đỏ bừng, A Bích bây giờ cũng đã nhận mệnh, nàng đã một lòng yên tâm phục thị Cố Hàn Uyên.
Cố Hàn Uyên cùng Mộ Dung Phục cũng không nói chuyện phiếm được bao lâu, thì Công Dã Càn chạy vào hồi báo lại có đông giang hồ nhân sĩ tới cửa chất vấn.
Cố Hàn Uyên đi theo Mộ Dung Phục cùng đi ra đem những giang hồ nhân sĩ thừa dịp cháy nhà hôi của đuổi đi, hắn thấy Mộ Dung Phục thở dài, nên liền đề nghị:
– Những giang hồ nhân sĩ này đúng là cứ đến đây gây phiền phức, hay là Mộ Dung huynh tạm thời rời khỏi Yến Tử Ổ, qua cái một, hai năm, chờ sự tình lắng lại thì hãy trở về.
Mộ Dung Phục đồng ý nói:
– Cố huynh nói có lý, kỳ thực ngay từ hôm qua tại hạ đã có ý này, chỉ là nếu như tại hạ rời đi, lưu lại bốn vị gia tướng này, thì e là bọn họ sẽ trở thành mục tiêu để người khác giận chó đánh mèo…
Cố Hàn Uyên dáng vẻ chần chừ do dự, cái bộ dáng này liền bị Mộ Dung Phục nhìn thấy ở trong mắt.
Mộ Dung Phục mở miệng hỏi:
– Cố huynh có biện pháp nào không vậy?
Cố Hàn Uyên ra vẻ như không thể làm gì khác hơn, nói:
– Không bằng tại hạ tạm thời vì Mộ Dung huynh mà trông giữ Yến Tử Ổ, như thế nào đây? Dưới tình huống Mộ Dung huynh không có mặt ở Yến Tử Ổ, có tại hạ tại đây, thì sẽ không có người đến Yến Tử Ổ quấy rối.
Mộ Dung Phục kinh ngạc, trong suy nghĩ của hắn đây là một chuyện tự mình nhận lấy phiền toái, nên hỏi:
– Cố huynh thật nguyện ý giúp tại hạ chuyện này sao?
Cố Hàn Uyên một bộ áy náy nói:
– Chỉ là việc nhỏ mà thôi, chúng ta mới quen đã thân, suy ra cái cục diện này bây giờ tạo thành cũng đều là do tại hạ gây ra, giúp Mộ Dung huynh trông giữ Yến Tử Ổ một thời gian cũng coi như là bày tỏ sự áy náy.
Mộ Dung Phục muốn nói là hắn không có một chút khúc mắc nào, thì cũng không thể nào không có, nhưng mà trải qua truyền dạy võ công chi ân, hắn thấy đừng nói là tạm thời trông giữ Yến Tử Ổ, chính là nếu đem Yến Tử Ổ đưa cho Cố Hàn Uyên cũng là đáng giá.
Cái này cũng là do hắn có cái nhìn đại cục không đủ, tầm mắt chỉ nhìn chằm chằm vào võ công, Mộ Dung Phục ngược lại còn an ủi Cố Hàn Uyên.
– Cố huynh lúc đó cũng là tình thế bức bách, chẳng thể nào trách các hạ được…
Tiếp lấy trịnh trọng nhờ cậy nói:
– Như thế tất cả mọi việc liền nhờ cậy vào Cố huynh.
Tiếp lấy Mộ Dung Phục liền cho người thu dọn hành trang, mang theo tứ đại gia tướng đến Hoàn Thi Thủy Các lấy tàng thư cùng tài vật của Mộ Dung gia, rồi bái biệt Cố Hàn Uyên rời khỏi Yến Tử Ổ.
Tứ đại gia tướng đối với sự việc này đương nhiên là phản đối, nhưng mà Mộ Dung Phục cho rằng bây giờ Yến Tử Ổ đúng là một nơi đại phiền toái, từ trong tay Cố Hàn Uyên có được Bài Vân Chưởng, hắn không kịp chờ đợi, muốn tìm một chỗ an tĩnh thật tốt tu luyện một phen, nếu lưu lại Yến Tử Ổ thì thường xuyên bị những giang hồ nhân sĩ tới cửa quấy rầy thì như thế nào luyện công. Hơn nữa Mộ Dung Phục cho rằng lấy danh tiếng của Cố Hàn Uyên, thì sẽ không làm cái loại chuyện chiếm đoạt gia sản của người, huống chi nếu như Cố Hàn Uyên thật sự nhận lời ở lại Yến Tử Ổ đối với hắn ngược lại là chuyện tốt, còn có thể sau này lôi kéo Cố Hàn Uyên.
Cố Hàn Uyên nhìn theo bóng lưng Mộ Dung Phục rời đi, nghiền ngẫm mà cười.
Mộ Dung Phục ngây thơ như vậy mà còn nghĩ đến phục quốc? Về nhà trồng cây thì thích hợp hơn, trôi qua hai năm, thì ở đây còn có ai nhận ra ngươi Mộ Dung Phục? Cố Hàn Uyên chỉ cần khống chế được Quy Vân trang cùng Mạn Đà sơn trang, thì toàn bộ khu vực Thái Hồ này liền có thể nhét vào trong tay rồi.
Mộ Dung Bác chắc chắn đối với điều này không có cam lòng, chỉ là Mộ Dung Bác bây giờ cơ hồ trở thành chuột chũi, chỉ có thể lẩn trốn ở Tàng Kinh các của Nam Thiếu Lâm che dấu thân phận, nào dám tùy tiện đi lại.
Còn Yến Tử Ổ thì Cố Hàn Uyên sẽ xem như làm căn cứ huấn luyện “Trừ Tà Vệ”, chờ đến khi Trừ Tà Vệ lớn mạnh trở thành quy mô, Mộ Dung Bác nếu là dám tự tiện xông vào thì so với tự tìm cái chết không có gì khác nhau.
Tiếp lấy Cố Hàn Uyên liền bắt đầu tại Yến Tử Ổ bên trong tìm tòi, chủ yếu là tìm các nơi cửa ngầm cùng mật đạo, Mộ Dung Bác quá cẩn thận, có rất nhiều chuyện không có nói cho Mộ Dung Phục biết, lão ta cũng muốn phục quốc, cho nên tuyệt đối không có khả năng chỉ vẻn vẹn có những tài vật đã được Mộ Dung Phục mang đi, quả nhiên dưới sự tìm kiếm của Cố Hàn Uyên, rất nhanh tìm được mật đạo tại tham hợp trang, thông qua mật đạo thì đến được một cái mật thất rộng lớn.
Bên trong chất đống số lớn tài vật cùng binh khí, đây cũng là Mộ Dung gia mấy đời để dành tới, chỉ là bây giờ tiện nghi cho Cố Hàn Uyên, nếu như Mộ Dung Phục biết được thì nhất định đau ruột hối hận a.
Về phương diện đào hố cho nhi tử của mình, thì Mộ Dung Bác cùng Tiêu Viễn Sơn đúng thật là độc chiếm vị trí đầu.
Cố Hàn Uyên mang theo thu hoạch tràn đầy, tâm tình vui vẻ trở lại Yến Tử Ổ cùng với A Chu A Bích hai nàng, vứt bỏ y phục trần truồng vui đùa với nhau, không nói nhiều mà cởi bỏ y phục trên người, để lộ thân thể khỏe đẹp cường tráng, tràn đầy sức mạnh cùng mị lực, giống như một pho tượng điêu khắc hoàn mỹ vậy, thân thể rắn chắc, mạnh mẽ che giấu một lực lượng kinh người, nhè nhẹ tỏa sáng làm cho người nhìn thấy liền có ấn tượng sâu sắc…
A Chu, A Bích hai nàng mặc dù đã từng có hoan ái cùng Cố Hàn Uyên, nhưng tối hôm qua cũng không quan sát kỹ, hôm nay được thưởng thức thân thể hoàn mỹ cường tráng của hắn, cảm thấy Cố Hàn Uyên càng thêm mê người…