Ân Tố Tố

Chương 35



Phần 35

– A… ta không được…

Đao Bạch Phượng toàn thân một hồi phát run, đột nhiên hét lên, toàn thân lập tức cứng ngắc, cao trào mãnh liệt tập kích mà đến, toàn thân nàng run rẩy không thôi, dư vị khoái cảm che kín không ngừng đánh úp lại, nhìn xem Đao Bạch Phượng sau hoan ái toàn thân xụi lơ vô lực động lòng người…

Côn thịt Cố Hàn Uyên vẫn là cứng rắn y nguyên lửa nóng đang dừng lại tại bên trong thế ngoại đào nguyên kia, nhiệt liệt cùng Đao Bạch Phượng hôn môi, môi của nàng đã có chút mở ra, để cho đầu lưỡi nam nhân đi vào, cùng với cái lưỡi đinh hương triền miên một chỗ, mà thân thể của nàng lại khẽ run lên, sau từng tiếng thở gấp rên rỉ phía dưới, Cố Hàn Uyên bắt đầu dần dần nhanh hơn động tác, dùng sức đút vào, càng không ngừng trùng kích!

Còn Đao Bạch Phượng đóng chặt tú mục, nhỏ giọng rên rỉ, khi thì cắn chặt môi dưới, khi thì môi đỏ hé mở, hô hấp dồn dập, biểu lộ tựa hồ rất thống khổ, nhưng lại là vô cùng thỏa mãn, dưới sự cường đại trùng kích phía dưới, nàng dần dần lâm vào trạng thái chìm đắm trong lửa dục, trong miệng phát ra đứt quãng lẩm bẩm âm thanh yêu kiều.

– A… a… dùng sức… a… lại đội lên… á… nhanh… ừ…

Tiếng va đập càng lúc càng vang tiếng nổ, động tác Cố Hàn Uyên cũng càng lúc càng nhanh, Đao Bạch Phượng thân thể giống như đã mất đi khống chế, cái mông của nàng đột nhiên một hồi ưỡn lên, thân thể lại là kịch liệt run rẩy lên.

– Á…

Tiếng nàng lanh lảnh hít hà rên lên, toàn thân một hồi co rút, tiếng kêu tùy theo đình chỉ, hô hấp vẫn đang rất gấp gấp rút…

Theo trong cao triều khôi phục lại, đôi mắt Đao Bạch Phượng nhìn xem Cố Hàn Uyên áp tại trên người mình, không biết giải quyết thế nào, tựa như thỏa mãn nói:

– Hỗn đản này… ngươi hại chết nhân gia rồi…

Cố Hàn Uyên cũng không để cho Đao Bạch Phượng có cơ hội nói tiếp, lại một hồi kịch liệt hoan ái riêng va chạm hai thân thể vang dội cả cái gian phòng…

Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: http://truyen3x.xyz/an-to-to/

– Lúc ngươi đối đãi Cam Bảo Bảo trong mật động chính là hung hăng giống như thế này sao?
– Với vương phi vẫn là đối đãi nhẹ nhàng hơn, chưa tới mức độ đó…
– Ta muốn được đối đãi giống như… Cam Bảo Bảo… không… ta muốn người đối đãi với ta càng mạnh bạo hơn so với nàng…
– Vương phi xác định? Nếu như vương phi muốn như vậy… cũng được!
– Chờ đã! Ta đổi ý rồi… Á… hỗn đản…

Đao Bạch Phượng lúc này chỉ cảm thấy trái tim của mình nhúc nhích kịch liệt khẩn trương chưa từng có như vậy, Cố Hàn Uyên cười nhạt, miệng hắn nhanh chóng đưa đến bờ môi của Đao Bạch Phượng, lưỡi dài đột phá hàm răng, xâm nhập vào trong miệng nàng, dây dưa lấy cùng với cái lưỡi đinh hương mềm nhẵn kia, Đao Bạch Phượng chỉ là vùng vẫy tượng trưng vài rồi mềm mại tựa ở trong ngực Cố Hàn Uyên, mân mê cái miệng, đầu lưỡi cuốn lấy nghênh đón cái lưỡi nam nhân chinh phục dục thể của mình rồi…

Đây không thể nói là bi kịch của nàng, một nam nhân có năng lực đi truy tầm hoan ái với nàng, vậy tại sao chính mình không thể hưởng thụ lấy? Chẳng lẽ cả đời mình cứ phải trông coi một Đoàn Chính Thuần trượng phu vô năng kia? So sánh ra nàng càng ưa thích Cố Hàn Uyên, hắn cường hãn, hắn ôn nhu, hắn bá đạo, và nhất là cái côn thịt của hắn cũng to hơn nhiều so với Đoàn Chính Thuần, mà Đao Bạch Phượng thật sâu cảm thụ được…

Cố Hàn Uyên một bên dùng miệng ngậm lấy chiếc lưỡi thơm tho kiều nộn của nàng, hưởng thụ lấy kích thích say lòng người như thế, mỹ phụ trong ngực ôn hương nhuyễn ngọc, Cố Hàn Uyên vừa rồi mới chinh chiến phát tiết qua, côn thịt lại là lập tức cứng rắn như bảo kiếm trở nên lửa nóng mà tiếp tục bắt đầu chinh chiến lần nữa…

Hai tay giữ lấy bên hông Đao Bạch Phượng, đem thân thể của nàng nâng lên, lập tức côn thịt cường đại đi vào đường hang âm động hẹp hòi, lần này, Cố Hàn Uyên đã không còn thương hương tiếc ngọc nữa, Đao Bạch Phượng cắn chặt hai hàm răng, cố không phát ra những âm thanh mà chính mình nghe thấy cũng đỏ mặt, khó mà nhận thấy, chính xác là nàng không thể cưỡng lại được, giống như đổ dầu vào lửa, càng kích thích dục hỏa của Cố Hàn Uyên tăng mạnh, hắn hưng phấn như phát cuồng, nắm chặt lấy bờ eo thon của nàng, động tác sầm sập như mưa rào gió bão…

Hai thân thể nóng bỏng cuốn siết lấy vào nhau, hạ thân liền thành một khối, mỗi lần hắn nhấn côn thịt xuống đều thật nhanh thật mạnh, còn Đao Bạch Phượng cũng cố gắng nhấc lên cặp mông căng tròn mềm mại của mình, để côn thịt có thể nhấn đâm thật sâu vào âm động nàng, mỗi lần như thế lại phát ra những tiếng “phạch… phạch!”

– A… ngươi… ngươi… nhẹ một chút… á…

Đao Bạch Phượng tựa hồ không chịu nổi sự tấn công mãnh liệt của hắn, đôi môi anh đào đang mím cũng hé mở rên rỉ phối hợp theo với những cú côn thịt giáng xuống không ngừng nghỉ của Cố Hàn Uyên, mà nàng còn chủ động ưỡn người lên, chỉ thấy thân trên của nàng không ngừng chuyển động, đầu lắc lư liên tục, mồ hôi làm cho những sợi tóc dính bết trên mặt nàng, từ cổ họng của nàng không ngừng phát ra những tiếng rên vừa giống lại vừa không giống như thống khổ, toàn thân tán xuất ra một loại phong tình khó có thể hình dung hết được.

Khuôn mặt Đao Bạch Phượng kiều diễm ửng hồng, đôi mắt sáng ngời đã dậy lên một tầng thủy quang mờ ảo, sóng mắt lưu chuyển làm tâm tình người khác rung động, câu dẫn lòng người, nhìn thấy Cố Hàn Uyên càng thêm hưng phấn, tận lực nhấn côn thịt mạnh xuống, đôi chân trắng trẻo, mịn màng của nàng quấn lấy lưng của hắn, theo chuyển động của Cố Hàn Uyên, từ họng nàng không ngừng thoát ra những tiếng rên rỉ.

Sắc mặt nàng ngày càng thêm đỏ hồng, hai hạt anh đào núm vú trên ngực nàng cũng đỏ ửng lên không ngừng lắc lư, tiếng rên yêu kiều của nàng lọt vào tai Cố Hàn Uyên khiến hắn càng muốn hung hăng mạnh bạo làm cho nàng đến chết đi sống lại.

Vẻ đoan trang tú lệ đã được thay thế hoàn toàn bằng tư thái phóng đãng dâm dục mê người, miệng nàng thì không ngừng thoát ra những tiếng rên rỉ câu hồn đoạt phách, theo động tác của nàng, hai bầu vú sung mãn chuyển động cực kỳ câu dẫn, Cố Hàn Uyên cúi người hôn lên bộ ngực mềm mại, nhẹ cắn lên đầu núm vú đã săn cứng lại, kích thích làm Đao Bạch Phượng kịch chấn, miệng phát ra những tiếng rên rỉ càng lớn hơn, hai tay nàng vươn lên ôm lấy đầu Cố Hàn Uyên ghì chặt vào bầu vú của mình, đồng thời hạ thân không ngừng nẩy lên phối hợp với côn thịt của hắn.

Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: http://truyen3x.xyz/an-to-to/

Lúc này hai chân đang quấn lấy lưng Cố Hàn Uyên của Đao Bạch Phượng cũng vô lực xuôi xuống mông hắn, thân thể thành thục mềm mại lay động theo mỗi động tác của hắn, hai bầu vú không ngừng phập phồng, mái tóc xõa đầy trên gối, nhìn khuôn mặt đỏ rực, mái tóc xõa tán loạn của Đao Bạch Phượng, Cố Hàn Uyên tốc độ lại càng nhanh…

– Á… ta Không chịu nổi… lại muốn tới đây… hảo… a…

Đầu Đao Bạch Phượng lắc lư, miệng rên hồ ngôn loạn ngữ sau đó rốt cục là thét lớn một tiếng, tứ chi như những vòi của bạch tuộc quấn chặt lấy đeo vào người Cố Hàn Uyên, thân thể nàng căng cứng, âm tinh lại phun trào, Cố Hàn Uyên cũng đã là hết nhịn nổi từng làn dương tinh như sóng biển trào dâng phún mạnh sâu vào hoa tâm của nàng…

Đao Bạch Phượng nằm xoài trên giường, ánh mắt mờ ảo, cánh mũi phập phồng, hổn hển thở…

Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: http://truyen3x.xyz/an-to-to/

Lúc này Đoàn Chính Thuần bởi vì chuyện của Cam Bảo Bảo, Chung Linh cùng Mộc Uyển Thanh mà ngủ không được.

Mở ra cửa sổ.

Nhìn xem ngoài viện dưới ánh nguyệt quang chiếu lên cây xanh biêng biếc, tâm tình phiền não có chút giảm bớt…

– Cái cây xanh này sinh trưởng thật là tốt…

Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: http://truyen3x.xyz/an-to-to/

Ngày hôm sau, ngoại trừ Đoàn Dự, đếm qua tất cả mọi người đều thức rất khuya.

Đoàn Chính Thuần phờ phạc vì mất ngủ…

Mộc Uyển Thanh cùng Chung Linh các nàng đêm qua hàn huyên tới khuya, Chung Linh tiếp tục nói thêm rất nhiều chuyện tư mật, thậm chí đến những tư thế giao hoan mà Cố Hàn Uyên áp dụng đối với mình cũng kể ra cho Mộc Uyển Thanh biết.

Đương nhiên chuyện Cố Hàn Uyên giao hoan với Cam Bảo Bảo thì chưa có nói, nàng sợ Mộc Uyển Thanh không tiếp thụ được.

Đao Bạch Phượng thẳng tới giữa trưa mới xuất hiện ở trước mặt mọi người, sắc mặt hồng nhuận, tựa như hạn hán đã lâu chi hoa sơ nhận được mưa móc, kiều diễm ướt át vô hạn.

Về phần Cố Hàn Uyên bởi vì đêm qua gặp phải kỳ phùng địch thủ tương ngộ so tài, cũng tiêu hao rất nhiều thể lực, Đao Bạch Phượng phòng không gối chiếc suốt cả hai mươi năm qua cũng có thể hiểu được dục tính của nàng thiếu thốn đến chừng nào, vì thế nàng đòi hỏi vô độ tựa như cái hang động không đấy, đổ nước vào bao nhiêu cũng không đủ, cho dù Cố Hàn Uyên có Tố Nữ Kinh tại người, cũng suýt chút nữa không có kháng trụ nổi.

Nói chính xác ra Đoàn Chính Thuần sở dĩ để cho thê tử của mình, mặc kệ muốn đi ra ngoài mà không quản tới, cũng có thể bởi vì sức lực của Đoàn Chính Thuần không chịu đựng nổi với dục tính của Đao Bạch Phượng, từ đó cũng có chút hiểu được vì sao Đao Bạch Phượng không thể sinh hạ cho Đoàn Chính Thuần hài tử nào.

Dù sao nghe nói trong chuyện nam nữ, âm tinh của nữ nhân quá cường thế, thì dương tinh nam nhân sẽ bị trấn áp, tất cả dương tinh đều bị chết đuối, ngược lại lúc Đao Bạch Phượng đối đãi với Đoàn Duyên Khánh, lúc ấy trong lòng nàng tràn đầy cừu hận, chỉ là vì trả thù chứ không phải là vì dục tính, bởi vậy mới có Đoàn Dự.

Cố Hàn Uyên tự mình đánh giá về trận chiến cuống loạn đêm qua với Đao Bạch Phượng mà đúc kết suy ra như vậy…

Lúc màn đêm buông xuống, so sánh thần thái của ba người càng thêm quá rõ ràng, Cố Hàn Uyên thần thái sáng láng, Đao Bạch Phượng chói lọi, Đoàn Chính Thuần thần sắc tiều tụy.

Chung Linh nhìn xem sắc mặt của Đao Bạch Phượng mười phần trạng thái nhìn rất quen mắt, đôi mắt đẹp liền liếc nhìn Đao Bạch Phượng và Cố Hàn Uyên quét qua nhiều lần, cuối cùng Chung Linh nhịn không được vẫn là vụng trộm hỏi hắn một câu.

– Vô Thiên ca ca… có phải đã lên giường cùng vương phi… giống như cùng với mẫu thân Cam Bảo Bảo của muội?

Kết quả nàng bị Cố Hàn Uyên nắm lỗ mũi:

– Nếu không thì lát nữa muội cùng tới tham gia để hường thụ lại cái cảm giác lúc ở trong phòng cùng với mẫu thân muội trong Vạn Kiếp cốc?

Ánh mắt hắn hù dọa như muốn ôm nàng đến gian phòng của Đao Bạch Phượng, làm nàng chạy trối chết.

Dù sao mấy ngày trước, trong phòng Cam Bảo Bảo, hai mẫu tử nàng cùng với hắn đã cùng cuồng hoang suốt một đêm nên để cho nàng có kinh nghiệm, tự mình một người so với lúc cùng có hai người lúc cùng hắn giao hoan thì hoàn toàn khác nhau.

Lúc chỉ có một người thì Cố Hàn Uyên sẽ quan tâm đến cảm thụ của nàng, rất là ôn nhu, nhưng nếu có thêm một người, vậy thì hắn hoàn toàn không có khống chế sức mạnh của hắn mà rất là dũng mãnh hung hang…

Bất quá Chung Linh nghĩ tới như vậy thì lại bắt đầu xoắn xuýt, đến cùng có muốn hay không đẩy cho Mộc Uyển Thanh tiến vào hố lửa cùng với mình?

Chỉ có Đoàn Chính Thuần thì thấy có chút không rõ ràng cho lắm, dù sao lúc hắn cùng Đao Bạch Phượng coi như là nồng tình mật ý nhất thì nàng cũng chưa từng có sắc điệu tươi tắn hồng nhuận có vẻ thỏa mãn như vậy, bất quá lúc Đoàn Chính Thuần đêm nay đi đến gian phòng Đao Bạch Phượng muốn làm hòa để cùng chung đụng, thì lại bị Đao Bạch Phượng ghét bỏ đuổi đi.

Không có cách nào khác, Đoàn Chính Thuần đành phải tiếp tục đại nghiệp trông coi gìn giữ gian phòng bên kia của Mộc Uyển Thanh, Đoàn Chính Thuần lo lắng nếu không cẩn thận lại bị mất thêm một nhi nữ…

Dù sao cách làm của Đoàn Chính Thuần cũng có hiệu quả rõ ràng, đêm này Mộc Uyển Thanh mấy lần muốn nhắn cho Cố Hàn Uyên đến gặp mặt đều bị hắn ngăn trở, cũng làm cho chiến lược của Chung Linh thật vất vả tìm cách để cho Mộc Uyển Thanh cùng nhảy vào hố lửa với mình lại không có đất dụng võ…

Sau quá nửa đêm sự việc Chung Linh dự định đã hoàn toàn trôi vào quên lãng, thật ra đối với việc lôi kéo Mộc Uyển Thanh cùng với nàng chung giường với Cố Hàn Uyên mà nói, thì hãy còn quá sớm một chút…

Chương trước Chương tiếp
Loading...