Ba chồng cưỡng dâm con dâu
Chương 18
Nói xong còn liếm liếm đôi môi anh đào sưng đỏ, phóng ra mị hoặc khiến dục vọng của Phùng Minh Vũ càng tăng cao hơn, đôi mắt càng thâm thúy hơn, hắn nhẹ nhếch môi, cười nói:
“Được! Như em mong muốn!”
Nói rồi thả tay đang giữ chặt thắt lưng Triệu Uyển Tâm ra, lại nói:
“Dâm phụ, tiểu lẳng lơ, muốn thì tự mình tới làm đi, xem em lấy được tới đâu”
Nói xong, hai tay nâng lên, nắm lấy hai bầu vú trắng nõn, căng tròn, to lớn lại co dãn đàn hồi sau đó nắn bóp, chơi đùa, chờ người bên trên hành động.
Triệu Uyển Tâm thấy hắn vẫn bất động, bèn tự mình làm, giải tỏa sự thèm muốn bị ép đến khó chịu tới giờ. Triệu Uyển Tâm dùng hai tay chống lên tay vịn ghế, nâng người lên, di chuyển lên xuống thuần thục như đã làm rất nhiều lần trước đây, hạ thể trong thời gian chờ đợi trước đã ra rất nhiều nước, làm cho ra vào dễ dàng hơn, những tia khoái cảm từ cọ xát giữa nam căn cùng tường thịt làm Triệu Uyển Tâm lấy được khoái cảm, nhẹ giọng rên rỉ:
“Ân… a… a…”
Nhưng vẫn chưa thỏa mãn được bà, hoa huyệt ngứa ngáy, càng co rút, cắn chặt hơn cự long nóng bỏng, như muốn người đằng sau giúp mình thỏa mãn. Bằng lòng khi nghe được người đằng sau hút một hơi khí lạnh, hai bàn tay ở hai bầu vú đang mải chơi đùa cũng nắm chặt hơn làm bản thân phát đau, nhưng Triệu Uyển Tâm biết, dục vọng của hắn đã muốn tới cao lắm, sẽ không đùa bỡn bà nữa, sẽ thỏa mãn khát vọng của bà.
Phùng Minh Vũ bị Triệu Uyển Tâm kích thích dục vọng, không còn tâm trí vui đùa nữa, giữ chặt eo bà, đứng dậy, gạt đống hồ sơ trên bàn sang một bên, đặt bà nằm úp sấp lên mặt bàn, hạ thể nơi hai ngươi kết hợp vẫn được gắn chặt, mông Triệu Uyển Tâm bị nâng lên ép sát vào bàn làm việc, hai chân bị người đằng sau tách ra, nâng lên ngang hông, tách ra rộng tới mức lớn nhất cơ thể không có nơi chống giữ, chỉ có nửa người trên là nằm trên bàn cùng cự long chống giữ trong cơ thể, làm bà rất gian nan chống đỡ từng đợt công kích đằng sau.
“Là em tự tìm! Tôi thỏa mãn cho em!”
Vừa nói, Phùng Minh Vũ vừa mạnh mẽ ra vào cự long, nơi hắn đứng có thể thấy rõ mỗi lần ra vào trong hoa huyệt đều thấy nộn thịt hồng hồng cắn chặt không buông nam căn bị kéo ra ngoài, sau khi đi ra hết, hai cánh hoa đỏ hỏn lại bị quy đầu thô lỗ vặn bung ra, cho dương vật mạnh mẽ đi vào chèn ép tường thịt bên trong, dâm thủy chảy ra càng lúc càng nhiều, ướt đẫm bụi rậm ở cửa huyệt, thi thoảng cũng dính một ít sang chỗ lông mu của hắn.
Càng nhìn càng làm hắn dục hỏa đốt người, càng ra vào nhanh hơn, nghe người dưới thân rên rỉ đầy quyến rũ, lúc thì:
“A… â… n… a… ng… nga…”
“Sướng… sướng quá… Minh… Minh Vũ”
“Anh… nhanh… quá… â… ân… a…” Khi thì “a… sâu quá… ân… ha…”
Khi lại kêu…
“Chậm chậm… lại… ta… a… chịu không… ông… nổi…”
Dường như va chạm mạnh mẽ của nam căn trong cơ thể đã đem Triệu Uyển Tâm lên tới đỉnh khoái cảm, cơ thể Triệu Uyển Tâm căng lên như dây cung, trước mắt một mảnh trắng xóa nhưng trong đầu như nổ muôn ngàn pháo hoa rực rỡ, tận sâu trong tử cung cũng đồng thời phun ra dâm dịch ào ạt cùng sự co chặt hoa huyệt thông báo sự lên đỉnh của bà.
Nam căn như bị hàng ngàn chiếc miệng gắt gao mút chặt, bên trong dâm huyệt đồng thời có chất lỏng phun thẳng vào nam căn, làm dục vọng của Phùng Minh Vũ càng trướng to hơn, hắn biết bản thân sắp tới đỉnh, vì vậy liên tiếp va chạm cực mạnh và sâu hơn vào hoa huyệt, sau hơn mấy chục lần va chạm thì dương vật căng lên, bắn thẳng từng dòng tinh dịch nóng bỏng vào sâu trong tử cung Triệu Uyển Tâm.
“A”
Tiếng thét chói tai của Triệu Uyển Tâm sau cao trào phải thừa nhận từng dòng tinh dịch nóng cháy đang phun vào trong cơ thể bà, từng đợt sóng khoái cảm dâng trào trong cơ thể làm bà dường như muốn ngất đi.
Sau cao trào, Triệu Uyển Tâm vẫn giữ nguyên tư thế lúc giao hoan xụi lơ trong lòng Phùng Minh Vũ mệt mỏi thở dốc, hạ thân hai người vẫn gắt gao dính chặt vào nhau chưa tách rời, bà còn cảm nhận được cự long trong cơ thể không những không nhỏ đi sau đợt cao trào vừa rồi mà còn lớn thêm lên mấy vòng khiến dâm huyệt căng lên như muốn nứt ra.
Người ngồi sau vẫn quần áo chỉnh tề, đôi bàn tay thon dài một cái thì đang đặt trên bầu vú đầy đặn của Triệu Uyển Tâm, cái còn lại thì đang mơn trớn nơi kết hợp của hai người, giọng nói khàn khàn vang lên từ đằng sau:
“Thật là cơ thể lẳng lơ, dâm đãng mà! Đúng không mẹ yêu! Mẹ thấy được con thao với Phùng Tử Tề thao, thì ai hơn nào? Nó hay con, hửm!”
Cơ thể Triệu Uyển Tâm cứng lại trong chốc lát, cứng ngắc đáp…
“Đương!!! Đương… nhiên là… là Minh Vũ rồi!”.
Bà biết nếu không trả lời hoặc trả lời lấp lửng sẽ còn nhận trừng phạt lớn hơn, nên theo kinh nghiêm thì phải nịnh hắn, dù không đúng ý hắn cũng sẽ chịu khổ ít hơn.
Quả nhiên, người đằng sau khá hài lòng với câu trả lời của Triệu Uyển Tâm, hắn nhẹ cười…
“Ha ha, mẹ cũng ngoan đó! Thế thì trong thời gian chờ đợi niềm khoái hoạt mới, mẹ con ta cùng làm thực hành thêm mấy tư thế mới con vừa mới xem qua ha!”
Dứt lời, hắn ôm cả người Triệu Uyển Tâm dậy, nâng hai đùi bà lên, ôm như tư thế dỗ trẻ con đi tiểu, hạ thể hai người vẫn gắt gao kết hợp, đi về phía sô pha, để thể nghiệm tư thế mới nghĩ ra trong đầu. Triệu Uyển Tâm biết chẳng thể nào thoát khỏi, nhưng bà vẫn chưa chú ý tới ý “khoái hoạt mới” trong câu nói của Phùng Minh Vũ, hiện tại lại một lần nữa bị kéo vào trầm luân trong dục vọng theo từng đợt tấn công hung hãn, mãnh liệt từ người phía sau.
“Ân… ân… a… nga… đừng… dừng… dừng… lại… sâu… a… sâu quá! A… chậm… a… chậm chút…”
Từng tiếng rên rỉ mị hoặc, ngọt nị, từng tiếng va chạm mạnh mẽ “phốc xuy” cùng thanh âm “ba ba” do da thịt va chạm, mùi tinh dịch cùng dâm thủy tràn ra trong phòng, làm văn phòng làm việc tràn đầy xuân sắc. Lại một vòng chiến đấu mới kéo đến, đêm còn dài, thời gian trên chiếc đồng hồ quả lắc bây giờ mới chưa tới bảy giờ tối, hoạt động về đêm của hai người trong gian phòng có lẽ bây giờ mới là món khai vị.