Ba chồng cưỡng dâm con dâu
Chương 22
Hắn đẩy mạnh dần, miệng bầu rượu bắt đầu di chuyển xuống tàn phá cúc huyệt. Phía trước huyệt bị đổ đầy dung dịch rượu nóng rực, mặt sau cúc huyệt cũng tràn đầy.
Rượu chảy chậm rãi từ trong miệng bầu rượu ra, mang theo xúc cảm khác lạ. Mộ Dung Hàn ép cô giữ chặt hai chân ép sát ngực, bởi sự đối đãi tà ác này, thân thể cô bắt đầu một chút chậm rãi co rúm.
Xuân dược trong cơ thể càng lúc càng phát tác mãnh liệt, kết hợp với rượu mạnh trong cơ thể càng khiến cho cơ thể khát cầu tới mức khó chịu, khiến Mục Tiếu Lan như được nung trong lửa địa ngục vậy. Toàn thân cô nóng đến lợi hại, hoa huyệt chặt dâm dịch cùng rượu mạnh đến căng cứng, lại còn không được giải thoát, chỉ có thể tạm thời giải tỏa bằng sự cọ xát nơi cúc huyệt.
“A… ưm… a… ng… ngô…”
Không còn khả năng nói rõ từng chữ nào cả, bản thân Mục Tiếu Lan chỉ có thể rên rỉ trong cả sự khoái lạc cùng khó chịu.
“Giữ chặt rượu trong cả hai nơi!”
Sau khi thấy đùa bỡn chán ca hoa huyệt cùng cúc huyệt, Mộ Dung Hàn…
Rút bầu rượu ra, kèm theo lời ra lệnh cho Mục Tiếu Lan. Sau đó hắn chuyển hướng tới hai bầu vú bị lãng quên lúc trước.
Hạ hai chân Mục Tiếu Lan xuống, hai bầu vú bị hai đùi chèn ép tới đỏ ửng, Mộ Dung Hàn từ bên cạnh bàn cầm lên hai quả bóng đỏ tròn, to như bóng bàn, mỗi quả lắp vào hai bên núm vú Mục Tiếu Lan.
“Á! Đừng… a… đau!”
Mục Tiếu Lan nức nở, cô cảm thấy đầu vú đột nhiên đau nhói như kim châm, đau đớn như đầu vú bị châm thủng. Khi cơn nhức nhối qua đi, hắn lại dùng hai tay bóp chặt lấy hai bầu vú, núm vú bị ép căng đên nhô lên thì lại bị đầu nhọn như kim châm trong quả bóng châm vào đầu vú, cơn đau đớn lại đến, cứ thế hắn nắn bóp bộ ngực theo sở thích của bản thân, thi thoảng cầm luôn quả bóng, bóp chặt lại.
Bên dưới bị ép giữ chặt rượu, hạ thể nóng rát không chịu nổi, bên trên đầu vú bị kim châm đến cương cứng rồi rớm máu. Bị tra tấn cả trên lẫn dưới, làm cô đau đớn như chết đi sống lại, cả người như bị vớt từ nước ra ướt sũng, nhưng từ đau đớn, cơ thể cô dần dần sinh ra khoái cảm, càng ngày càng khát cầu mãnh liệt, Mục Tiếu Lan không thể tin, cô đã dâm đãng tới mức này rồi sao? Bị tra tấn tới mức này mà còn có khoái cảm, còn khát cầu, còn muốn người thao!! Nhưng tia lý trí này mới xuất hiện không bao lâu thì đã bị thủy triều của đau đớn cùng ham muốn đánh bay đi xa, chỉ còn lại bản năng nguyên thủy.
Tra tấn chán chê, Mộ Dung Hàn nhìn cô, nói…
“Tiểu dâm đãng! Muốn bên dưới giải thoát không? Muốn thì cầu ta đi nào!!”
“Hàn… cầu… a… ư… m… cầu ngươi… a… giải thoát bên dưới… cho… ta… ngô…”
Cắn răng nói cho rõ từng từ một, chưa nói hết hai chân Mục Tiếu Lan đã bị tách ra thật mạnh, hắn chui đầu vào chính giữa hai chân cô, dùng miệng mút thật mạnh, chiếc lưỡi xảo quyệt càng làm cho tiểu huyệt dâm mỹ thêm chặt chẽ, bụng đầy rượu cùng dâm thủy muốn xuất ra mà không thể, không ngừng đè ép xoay tròn trong huyệt nhỏ, làm Mục Tiếu Lan đạt tới cao trào. Cúc huyệt bên dưới cũng mấp máy, rượu từ khe hở rỉ ra, làm ướt đẫm cả mông cùng đệm dưới mông.
Mục Tiếu Lan kẹp chặt lấy đầu Mộ Dung Hàn, tay nắm chặt tóc hắn, thân thể vì đến cao trào mà run run, ngay cả ngón chân cũng cuộn tròn lại.
Bỗng nhiên, hắn vân vê đùa giỡn hạt trân châu, cô vì quá kích thích mà không thể ức chế thanh âm rên rỉ thỏa mãn, hai tay đem chân nâng lên, khiến toàn bộ hạ thân nâng lên cao, đầu lưỡi Mộ Dung Hàn thuận thế xâm nhập sâu trong dâm huyệt.
“Chậc chậc…”
Đầu lưỡi quấy mật dịch, đầu tiên là há mồm nuốt trọn, sau là mút vào chụt chụt, thanh âm dâm mỹ làm cho dục vọng trong cơ thể Mục Tiếu Lan lại ngẩng đầu, theo bản năng phối hợp nhịp nhàng với động tác của hắn. Mỗi lần lại một lần đem hoa huyệt nâng cao hơn nữa, hướng về phía trước, làm cho đầu lưỡi càn quét sâu hơn, trọn vẹn hơn. Hỗn hợp rượu trong hoa huyệt cuối cùng đều bị Mộ Dung Hàn hút khô, Mục Tiếu Lan run rẩy buông thõng hai tay, vô lực hạ người nằm xuống.
Tiểu huyệt bắt đầu cay nóng, đau xót, nhưng cảm giác trống rỗng càng ngày càng tăng, như đọc được suy nghĩ của cô Mộ Dung Hàn cười tà mị, nói…
“Muốn được thao tới vậy rồi sao? Tiểu tao hóa! Không cần vội, lát nữa sẽ thỏa mãn em, ha hả.”
Nói xong, hắn lôi cô dậy, đi tới trước tường gương, đem hai tay cô trói lại rồi treo vào một chiếc dây xích treo lơ lửng từ trần nhà xuống, bắt Mục Tiếu Lan xoay người đối diện gương. Trước gương, Mục Tiếu Lan hai tay bị treo lên, người bị ép đồ về phía gương, hai chân chạm đất bị ép dạng ra thật rộng, cả người trần trụi không mảnh vải che thân, trên hai bầu ngực to lớn co hai quả bóng đỏ chót gắn lên trên núm vú, tóc tai xõa ra, dính trên cơ thể cùng khuôn mặt, mặt đỏ hồng, hai mắt mờ sương, cặp môi sưng đỏ, cả người Mục Tiếu Lan đều toát ra hơi thở dâm mỹ, khêu gợi đến tột cùng.
Người đàn ông phía sau cô thì cả người trần trụi, một tay giữ chặt eo cô, tay còn lại đặt trước nơi tư mật của cô, nhìn kỹ có thể thấy hai ngón tay của người đàn ông lúc ẩn lúc hiện, ra ra vào vào bên trong u huyệt rậm rạp. Miệng hắn ngậm lấy vành tai non mịn của cô, nhẹ nhàng day nhai, dọc theo cần cổ xinh đẹp, liếm duyệt, cắn mút khiến một bên đỏ ửng.
Phía trước, Mục Tiếu Lan rên rỉ, đôi môi đỏ mọng khi mở khi đóng khó khăn nói ra từng chữ…
“A… đừng… đừng… xin anh… ngô… tôi không chịu nổi… xin… xin anh! Hàn! Á! Thao… a… thao tôi điiiii!”
Theo từng ngón tay ra vào cơ thể, sự khó chịu trống rỗng trong cơ thể Mục Tiếu Lan càng lúc càng rõ ràng, trong vô thức nói ra mong muốn của cơ thể.
Như không muốn thỏa mãn cô, người đằng sau lại rút ngón tay ra khỏi tiểu huyệt lúc này đã ướt đẫm dâm thủy, lấy bàn tay đó đi xoa xoa đùi trong của cô, rồi thi thoảng nắn bóp cặp mông tròn trịa xinh đẹp đằng sau. Mỗi nơi bàn tay đi qua lại càng như lửa đổ thêm dầu vào ngọn lửa trong cơ thể Mục Tiếu Lan, ép cô khó chịu tới phát khóc, cô nức nở cầu xin Mộ Dung Hàn…
“Ư… a… cho… cho… em… xin… anh!”
Như không nghe thấy lời cầu xin của Mục Tiếu Lan, Mộ Dung Hàn buông cơ thể cô ra, đi đến một góc nhà, đẩy chiếc bàn có bánh xe lại gần cô, từ ngăn kéo, lấy ra chiếc roi da, nhẹ nhàng vung lên, lực đạo mạnh mẽ, quất thẳng vào tấm lưng trần trắng nõn xinh đẹp của Mục Tiếu Lan.
“Á!”
Khi chiếc roi chạm vào cơ thể, sự đau đớn của xé rách da thịt lại xâm lấn, Mục Tiếu Lan biết bản thân có phản kháng cũng vô ích, theo từng lần quất vào cơ thê, cô đau đến chết lặng, không còn khí lực thét lên nữa, chỉ muốn ngất đi nhưng dường như thứ thuốc hắn cho vào cơ thể cô khiến cô không thể ngất đi được.
Không biết qua bao lâu, lưng, mông, chân bị quất tới rướm máu, trong đau đớn cơ thể Mục Tiếu Lan lại càng làm nổi bật lên sự trống rỗng, càng lúc lại càng muốn bị thao, hạ thể dâm dịch chảy ra càng lúc càng nhiều.
Roi trên tay ngừng quất, Mộ Dung Hàn nhìn hạ thể cô nở nụ cười như có như không, nói…
“Bây giờ ta thỏa mãn em đây tiểu tao hóa”.
Cô nuốt nước bọt trong miệng, tuyệt vọng nhắm hai mắt lại. Tại thân thể sau khi bị tra tấn vô số lần, lại còn muốn bị hắn đùa bỡn, thật quá nực cười.
Người đàn ông không nói thêm lời nào nữa, lại gần cô từ phía sau, tách đôi chân đang run rẩy ra thật rộng, chen vào. Thứ gì đó vừa nóng ấm vừa cưng cứng, xoa xoa mật dich đóa hoa. Thân mình mẫn cảm cảm nhận được hơi thở nam tính, kêu gào sôi trào. Tiểu huyệt không chịu sự khống chế, mở rồi lại đóng, giống như nữ nhân tối dâm đãng, không ngừng phun ra một lượng lớn mật dịch, như mời gọi đại nhục bổng xâm phạm. Mục Tiếu Lan đã không quản được cơ thể, tùy ý nó làm ra phản ứng vô cùng dâm đãng.
Đại bổng để ở miệng hoa huyệt, hướng vào phía trong lách vào. Không biết là vì tiết ra nhiều mật dịch hay là thân mình bị dính phải xuân dược mãnh liệt trong thời gian lâu, nhục bổng thô to chỉ cần hai ba lần hạ xuống đã phù một tiếng thuận lợi sáp nhập huyệt đạo, không cần khó khăn như mấy lần trước.
Tê dại từ hạ thân xuyên thấu thân thể, ở bên trong cơ thể cô! Mục Tiếu Lan ngẩng cao đầu, ô ô đến cao trào tuyệt vời. Giống như có vô số pháo hoa, đồng thời bùng nổ trong ý nghĩ, trong thân thể. Người phía sau đẩy mạnh một cái, toàn bộ nam căn to lớn hơn hẳn chiếc dương cụ giả lúc trước đã đâm lút cán vào trong cơ thể Mục Tiếu Lan, lập tức bá một tiếng, không thể chịu đựng được tàn nhẫn đau đớn hung hăng xỏ xuyên qua thân thể.
Đột nhiên sau lưng bị người giữ chặt, đau đớn còn bén nhọn hơn lúc bị quất roi ập tới, cô phát ra âm thanh sắc nhọn chói tai, mặc dù có Mộ Dung Hàn đè lại, cô vẫn đau đớn tới run rẩy, không đứng vững. Hắn, chà sát muối lên tấm lưng trần của ta.