Bạn thân phản bội

Chương 1



– Không chịu đâu, anh cứ bắt em phải quỳ như cún thế này em mỏi lắm. Mà em nói trước là đêm nay em không chịu để anh đụ vô lỗ đít em đâu nghen.
– Thiệt không, vậy mà hôm rày có ai nằng nặc đòi anh phải đút vô cái lỗ đó đấy.

Khánh nhẹ nhàng hẩy buồi vào lồn của Trâm, cái lỗ bé xíu quen thuộc bây giờ đã ướt nhoèn nhoẹt nước. Cái lỗ ấy bé xíu mút khít chặt lấy toàn bộ cái khúc gân của Khánh, như một lớp đệm bằng thịt rất mềm và êm siết chặt lấy cái bộ phận giống đực của Khánh, khiến anh cứ đút vào sâu thêm chút một là lại cảm thấy thêm chút một chật chội, cái cảm giác chật, bót đủ làm cho Khánh thấy sướng rợn cả người.

Anh cắm cái buồi của mình vào sâu hết cỡ, đến khi hai cái bìu dái nơi gốc buồi đụng phải bẹn của Trâm thì anh mới chịu dừng lại. Lần nào cũng thế, Khánh thấy một cảm xúc vô cùng trìu mến mỗi lần làm chuyện này với bạn gái, như thể thân xác của hai người được ba má sinh ra chỉ là để dành cho cái việc kết hợp lại với nhau thôi vậy.

Cặp mông trắng ngần của Trâm còn lờ mờ hiện lên những vết ngón tay đỏ hồng của Khánh, lồn nàng đang bị người yêu địt một cách rất hăm hở. Khánh địt Trâm không quá hấp tấp nhưng cũng quá đã để khiến nàng ngất ngư sống đi chết lại với những cú nắc dứt khoát đầy nam tính.

– Đã quá anh ơi, anh có sướng giống em không anh.

Trâm hổn hển, nàng không chờ người yêu thúc giục, bàn tay luồn xuống dưới vuốt ve hai cái bìu dái đang đập lia lịa vào mông nàng. Trâm quay mặt lại nhìn Khánh, mỗi lần làm tình thì Khánh đều cởi bỏ cặp kính cận ra cho đỡ vướng víu, cộng thêm với vẻ mặt như đang dại đi vì khoái lạc của Khánh khiến Trâm thấy những lúc làm tình, anh như khác hẳn với vẻ thường ngày.

Ở trường, cái vẻ ngoài thư sinh cộng với cặp kính trắng khiến Khánh đầy vẻ trí thức và hào hoa, nhiều lúc Trâm cũng phát ghen khi mỗi lần nàng nắm tay anh đi trong trường thì lại phải chịu đựng những anh mắt ganh tị và thèm thuồng của những cô gái khác. Trâm cảm thấy nếu mình mà sơ hở chút xíu thôi, lơ là chút xíu thôi, hoặc là nàng không đáp ứng được đầy đủ nhu cầu đàn ông của Khánh thì sẽ có những cô nàng trâng tráo khác ngay lập tức thế chỗ nàng trong vòng tay của Khánh cũng như trên giường của anh.

Trâm thấy Khánh bắt đầu nhấp lẹ hơn, mạnh hơn, thi thoảng anh lại húc vào đít nàng khiến cho đang chống tay quỳ gối mà Trâm cũng bị té nhào ra phía trước. Trâm có thể thấy nước lồn của mình nhễu ra khỏi lồn rơi lộp bộp xuống bên dưới, rồi cái thứ nước ấy chảy tràn ra ngoài hai mép lồn nàng, ướt cả hai bên đùi non.

– Anh bình tĩnh thôi, kẻo lại xuất ra bây giờ.

Chưa kịp nghe Trâm nói dứt câu, Khánh đã vội vàng rút cái buồi ra khỏi lồn người yêu, may mà Trâm kịp thời nhắc nhở chứ nếu không thì đúng là anh đã không thể nào kìm lại được rồi.

Nàng lúc nào cũng thế, cẩn thận và chu đáo kể cả từ những chuyện nhỏ nhặt vặt vãnh nhất đến việc ân ái ở trên giường. Chính điều đó, chứ không phải sắc đẹp dịu dàng và đằm thắm của Trâm khiến cho nàng thực sự khác biệt với tất cả những cô nàng khác trong trường. Khánh thấy mấy ngàn cô gái đang học trong trường của anh, từ năm nhất cho tới năm cuối, chẳng cô nào có thể so sánh được với Trâm của anh.

Khánh ngồi bệt xuống, Trâm cũng đã quay người lại trìu mến nhìn anh một lúc trước khi cả hai cùng phá lên cười. Nom điệu bộ mệt nhoài của cả hai, nhất là Khánh, người anh như đang bôi mỡ đầm đìa mồ hôi. Nếu cái trò địt nhau này không sướng đến mê người, không khiến cho cả hai mê man vì khoái lạc đến thế này thì có lẽ họ cũng chẳng dại gì lại làm cái chuyện hao tổn nhiều sức lực đến thế.

Trâm không chống mông như một con chó cái xinh xắn và ngoan ngoãn nữa, nàng nhào vào lòng của Khánh, trong lúc anh nghỉ ngơi để lấy lại cảm giác cân bằng thì Trâm cũng xoa dịu bạn trai bằng bàn tay thon thả của mình. Nàng vuốt ve buồi của Khánh, cái buồi căng cứng và nóng rẫy như một hòn than, lúc nãy nàng mải mê vì sướng khi nó nhét vào bên trong lồn của mình như bây giờ thì nàng mới thấy sao nó lại nóng đến thế này, nàng sợ như là mình có thể bỏng tay nếu cứ mân mê và sục mãi cái đầu buồi của Khánh.

Lòng bàn tay của Trâm có thể cảm thấy hằn rõ những đường gân chạy dọc theo cái buồi của Khánh, từ lúc yêu nhau hồi năm thứ nhất, khi cả hai bước chân vào trường đại học đến nay, bây giờ thì nàng đã quen lắm với cái giống đực này của người yêu rồi. Thậm chí dù nhắm mắt Trâm vẫn có thừa khả năng nói ra vanh vách tất cả những đặc điểm của cái buồi Khánh, ít nhất thì nàng cũng thừa biết đến cả những nốt ruồi nhỏ xíu trên thân buồi và trên hai cái bìu dái sậm màu của Khánh.

– Anh nghỉ đủ chưa? Tiếp nhé?

Trâm thổn thức, nàng nói rất khẽ, rất nữ tính và tràn ngập một sự ngượng nghịu, cho dù nàng đâu có gì phải ngượng với Khánh, tất cả mọi ngóc ngách kín đáo trên người nàng cũng đều đã hằn dấu chân thám hiểm của anh hết cả rồi.

– Nứng lồn lại rồi hả, em dâm lắm. Về sau ai lấy phải em khổ lắm đây.

Khánh bỡn cợt, tay anh thò vào lồn Trâm ngoáy nhẹ một cái, như thể là để kiểm chứng lại một lần nữa, rằng cái lỗ đó của nàng lúc này ướt lắm rồi, nàng ngồi trong lòng anh, mân mê mút mát buồi của anh mà hình như chính Trâm lại còn bị nứng hơn cả anh nữa. Nước lồn của Trâm tràn cả ra tay của Khánh, anh trết cái thứ nước ấy lên bụng của nàng như một cách trách móc.

– Ghét anh quá đi thôi. Em đã bị anh làm cho tơi tả bao nhiêu năm nay thế này rồi, anh mà không chịu cưới em thì ai người ta chịu rước em đây.

Giọng của Trâm có vẻ bùi ngùi, nhưng thực ra nàng cũng chỉ là trêu chọc lại Khánh thôi. Đúng là cả cái trường đại học nơi hai người sắp ra trường đều biết mối tình giữa Khánh và Trâm, cũng đều biết là nàng đã là “người” của Khánh từ rất lâu rồi.

Kể cả là cái tư tưởng Á Đông cổ hủ vẫn còn rất sâu đậm đi nữa thì Trâm thừa biết vẫn có khối anh chàng si tình sẵn sàng ăn lại… của thừa này của Khánh, là Trâm, nếu giả dụ như anh nhường lại nàng cho họ. Đơn giản bởi nàng quá đẹp, nhìn nàng gã đàn ông bình thương nào cũng phải nghĩ ngay đến việc lôi nàng lên giường với họ, nàng có thừa sức quyến rũ để những gã đàn ông ấy vứt bỏ tự tôn mà chạy theo năn nỉ chút đồ mà lúc này với Khánh, anh đã có dịp chơi bời chán chê. Mà chẳng đời nào Khánh lại chịu xa Trâm, nàng mang lại cho anh tất cả những gì mà một người đàn ông có thể mong đợi nhận được từ một người đàn bà, tình cảm, sự quan tâm săn sóc, và một cơ thể nảy nở đầy đặn ở tuổi hai mươi của Trâm.

– Ờ hé, thôi thì anh đành chấp nhận đau khổ rước một cô vừa dâm vừa dữ tợn như em về làm dâu nhà anh thôi. Biết làm thế nào được, ai bảo anh trót địt em nhiều như thế này để rồi bây giờ phải gánh chịu hậu quả.
– Anh dám nói thế à, chính anh mới hưởng lợi đó, đút vào lồn em thì sướng anh chứ sướng ai. Anh nói thế em không cho anh địt em nữa đâu.

Khánh đang chuẩn bị tư thế để kéo Trâm về phía mình, sửa soạn nhấp vào lồn nàng thì Trâm lại làm bộ giận dỗi, khép đùi lại giả tảng quay đi. Đã thế Trâm lại còn bụm lồn lại, như một tấm lá chắn che đậy cái lồn bé nhỏ dễ bị tổn thương của nàng trước một khúc gân hăm hở chỉ chực nàng hở ra là sẽ lao vô chiếm đoạt nàng ngay. Cái đầu buồi của Khánh được kéo ra đến quá một nửa, đỏ lựng, hơi ngả sang màu tím.

Điệu bộ ngoa ngoắt của Trâm lại càng kích thích Khánh, mà đó cũng chính là mục đích của Trâm, nàng buông tay rồi dạng chân, mở to cái lồn của mình ra gần như ngay lập tức khi Khánh cũng làm bộ hùng hổ chiếm đoạt. Chờ cho Khánh đã địt được hai ba cái vô lồn của mình rồi, với đôi mắt như dại đi, lim dim, Trâm tha thiết.

– Mai hai đứa mình đã tốt nghiệp ra trường rồi, sau này ra trường anh cũng phải hứa sẽ bảo vệ em, như bây giờ, không được chạy theo người khác bỏ rơi em đâu nha.
– Em cho anh địt hàng ngày thì tất nhiên là anh không thể nào xa em được rồi.

Khánh trêu chọc, cái buồi của anh cắm hết chiều dài vô lồn Trâm.

– Em không nói đùa đâu, anh phải hứa một lời đó, sau này có gì em cũng sẽ bám chặt lấy anh, anh có muốn quất ngựa truy phong cũng hổng nổi.
– Ai biểu hổng được, anh chẳng đang quất ngựa đây là gì.

Câu nói của Khánh làm Trâm đỏ bừng cả mặt, cái tư thế này của hai người, Trâm thì bò bằng hai đầu gối còn Khánh thì cứ vừa nhắp vô lồn nàng vừa vỗ vào mông nàng kêu tanh tách như thế này chẳng giống như nàng đang là ngựa để anh cưỡi là gì. Trâm bị Khánh trêu thì biết chẳng nói lại cái miệng dẻo quẹo của anh, thành ra nàng cũng để mặc cho địt mà chẳng nói nữa để chuốc thêm phần thiệt. Vả lại nàng đang cảm thấy tràn trề tình yêu, Khánh địt nàng khiến Trâm cảm thấy mình đang được che chở trong vòng tay của một người đàn ông tin cậy, cho nàng gửi gắm cả cuộc đời.

– Cho anh địt lỗ đít nha, một chút thôi, anh sẽ địt nhẹ mà.

Khánh rút buồi ra khỏi lồn của Trâm rồi van vỉ bạn gái, tự dưng đêm nay anh lại muốn được thử lại cảm giác chật chội hơn, bó sát hơn mà cái lỗ bên dưới đó của Trâm tạo ra cho anh. Trâm mím môi, làm ra vẻ suy tính trước khi mỉm cười ưng thuận. Hai tay vòng ra mông, Trâm bành hai bên đít của mình ra cho cái lỗ ấy nở to, từng chút một, Trâm thấy buồi của Khánh cắm vô đó.

– Nhẹ nha anh, kẻo như hôm rày mấy ngày sau em đau đít không đi lại được đó. Mà sáng mai là lễ ra trường, anh lắp đít em thì cũng cẩn thận, đừng để mai em vì bị anh địt đêm nay mà đến buổi lễ ra trường của mình cũng không được dự đó nha.
– Em nhắc anh mới nhớ mai là ngày quan trọng nhất của hai đứa mình đó, anh hồi hộp cái lúc được cầm bằng tốt nghiệp quá.
– Anh này kỳ, mai quan trọng nhưng đâu phải là quan trọng nhất. Quan trọng nhất phải là ngày cưới của hai đứa mình kìa.
– Ừ anh xin lỗi, thôi anh xuất ra đây. Ngủ sớm, mai hai đứa mình còn phải qua đón Thắng nữa. Đêm nay hắn ngủ lại với Nhi nên mai không có xe tới trường.
– Thế thì mai hắn làm sao dậy sớm được. Khổ thân cả nhỏ Nhi đêm nay lại khốn khổ nữa. Em nghe nhỏ Nhi tâm sự là hắn địt cũng khiếp lắm, chắc chẳng thua gì con thú đang hiếp em bây giờ đâu.
– Á, em dám ví anh như thú à…

Khánh bật cười, anh rút buồi khỏi lỗ đít của Trâm rồi cắm trở lại vô lồn nàng, bắt đầu tăng tốc. Chỉ mấy phút sau, Trâm đã nghe thấy tiếng tinh dịch rót rét tràn ngập trong cái lỗ kín đáo nhất của nàng. Nàng ôm lấy Khánh, mãn nguyện và hạnh phúc vô cùng, mặc kệ cái cảm giác ọng ạch vì nước mà Khánh xuất vô bên dưới cơ thể.

Chương trước Chương tiếp
Loading...