Bánh trôi nước

Chương 10



Phần 10

– Cộc… cộc… cộc.
– Xin mời vào.
– Chào anh Dũng.
– Chào anh Dương. Anh đúng giờ ghê. Hẹn 14h00 là đúng 14h có mặt.
– Thói quen thôi anh. Hôm nay anh Dũng hẹn em lên có việc gì vậy?
– Ah, có chút chuyện thôi. Anh Dương uống chén trà đã rồi nói chuyện – Ông Dũng từ tốn rót trà mời ông Dương.
– Vụ đề án lần trước mà tôi đã thống nhất để bên Công ty Thái Dương làm í, trước đây có một đơn vị theo từ lâu rồi.
– Vâng, vụ này lần trước anh Dũng có nói rồi. Sao hả anh?
– Bên đấy cũng vất vả bám từ mấy cơ quan của thành phố cho đến các sở ngành nữa, tốn cũng không ít chi phí. Bên Thái Dương xem thế nào đền bù cho bên kia một chút.
– Ah, vâng anh. Anh cứ yên tâm, họ chi phí mất bao nhiêu Công ty Thái Dương sẽ đền bù đầy đủ. Anh báo họ cho em con số cụ thể – Ông Dương vừa nói vừa suy nghĩ, vụ này ông Dũng chưa nói nhưng ông cũng đã nghĩ đến rồi.
– Cụ thể thì tí nữa bên đó đến anh Dương tự hỏi là được.
– Vâng. À, có dự án nào thuộc đề án sắp triển khai chưa anh Dũng nhỉ?
– Để tôi xem nào… Mấy dự án dùng nguồn vốn thành phố, kinh phí lớn chắc sẽ triển khai chậm hơn. Cuối năm nay hoặc đầu năm sau chắc sẽ triển khai trước mấy dự án kinh phí nhỏ dùng nguồn vốn quận huyện. Chỗ quận huyện thì anh Dương cứ chủ động liên hệ, có gì vướng thì gọi để tôi nói chuyện với họ. Chỗ nguồn vốn thành phố thì để hôm nào tôi kết nối với anh với Giám đốc bên đấy.
– Vâng, thế thì nhờ anh Dũng kết nối giúp.
– Ah, hay nhân tiện cuối tuần đi Đại Lải đánh golf, tôi rủ anh kia đi. Tiện kết nối luôn.
– Vâng, được thế thì tốt quá. Thế vụ cuối tuần này để bên em mời nhé.
– Thôi không cần đâu, còn có thêm mấy cậu bạn của tôi nữa, để anh Dương mời hết không được. Vụ này đi thì campuchia thôi.
– Vậy thì để bên e mời suất của anh với anh Giám đốc Ban kia.
– Thế… Thôi cũng được. Anh Dương nhiệt tình quá.
– Vụ kết nối này nhờ anh Dũng mà, để bên Thái Dương mời là hợp lý.
– Cộc… Cộc… Cộc.
– Xin mời vào.
– Chào anh Dũng. Ah… Anh Dũng đang có khách à.
– Uh, anh vào đây làm chén trà đã. Có gì để tôi giới thiệu – Ông Dũng vừa nói vừa kéo ghế để chỗ cho người đàn ông mới xuất hiện.
– Giới thiệu với anh Dương đây là anh Hoàng, Giám đốc công ty Minh Nguyệt.
– Còn đây là anh Dương, Giám đốc công ty Thái Dương.
– Vâng, chào anh Hoàng. Rất hân hạnh được làm quen với anh – Ông Dương vừa bắt tay vừa thầm quan sát người đàn ông trước mặt.

Đó là một người đàn ông khá lùn và nhỏ người, ông ta cũng gầy như ông Dũng nhưng còn lùn hơn, so với người to béo như ông Dương thì đúng là đối lập. Tuy nhiên ông ta ăn mặc rất chải chuốt, tóc chải ngược xịt gôm bóng lộn, tay cầm túi da đúng kiểu doanh nghiệp hay lên lobby. Tuy ông ta nhìn nhỏ thó nhưng khuôn mặt thì toát lên một vẻ khôn ngoan, như kiểu khôn quắt người lại.

– Chào anh Dương, tôi có nghe anh Dũng kể về anh mấy lần rồi. Nghe nói công ty Thái Dương dạo này làm ăn phát đạt lắm, toàn làm mấy công trình vốn ngân sách thôi.
– Đâu có, anh Hoàng cứ nói quá. Bên Thái Dương là công ty nhỏ, trước toàn kiếm việc ở tỉnh lẻ thôi. Dạo gần dây nhờ làm quen được anh Dũng mới dám xin ít việc ở dưới này.
– Bên anh làm ăn ở tỉnh đang tốt thì cứ tiếp tục đi. Dưới này làm ăn cũng khó khăn lắm, việc ít mà người xin thì nhiều. Có thêm bên anh cạnh tranh khéo bên tôi lại hết việc, ngồi chơi xơi nước mất.
– Ôi sao anh lại nói thế. Bên tôi thử mở rộng quan hệ xin thêm việc thôi chứ không có ý cạnh tranh với bên anh. Anh Dũng nói đỡ tôi mấy câu với chứ anh Hoàng trách móc ghê quá – Ông Dương vừa cười nói vừa ngầm đánh giá ông Hoàng. Ông ta cười nói rất nhẹ nhàng nhưng lời nói thì ngược lại, trách móc vụ đề án liên tục.
– Thôi anh em cùng nghề có gì san sẻ với nhau. Có gì tôi kiếm thêm mấy việc khác cho bên Minh Nguyệt làm để đền bù nhé.
– Vâng tốt quá, mong anh Dũng chiếu cố. Lâu lâu mới có một đề án to, đợi cái khác thì không biết đến bao giờ.
– Đề án triển khai chắc còn lâu, thôi để tôi xem có mấy dự án nào to to tí sắp triển khai tôi xin cho bên anh Hoàng làm. Ah, anh Dương xem thế nào chứ bên anh Hoàng cũng vất vả bám sở ngành để phê duyệt được vụ đề án vừa rồi.
– Vâng, anh Dũng không nói em cũng định hỏi. Vụ đề án, bên Minh Nguyệt bỏ ra chi phí chắc cũng không ít. Chi phí bên anh đã bỏ ra bao nhiêu, bên Thái Dương xin phép đền bù đầy đủ.
– Thôi ít chi phí lặt vặt có gì phải lăn tăn. Chỉ mong anh Dũng bố trí thêm cho ít việc khác xứng đáng là được.
– Thôi, ít cũng là chi phí anh. Anh cho tôi một con số cụ thể nhé.
– Thế… Thôi anh Dương có lòng thì tôi xin nhận – Ông Hoàng cầm điện thoại, gõ một con số lên màn hình rồi đưa ông Dương xem.
– Vâng. Bên anh Hoàng cho xin số tài khoản để bên tôi chuyển tiền cho tiện.

Ông Hoàng đưa điện thoại để ông Dương quét mã rồi chuyển tiền, sau khi nhận được tiền, ông ta khẽ gật gù khi nhìn số tiền nhận được gấp đôi số tiền ông ghi trên điện thoại. Đầu ông ta thầm nghĩ “cũng đàng hoàng đấy, nhưng đền bù vài trăm triệu này ăn thua gì so với lợi nhuận sau khi hoàn thành cả đề án cả nghìn tỷ”.

– Cuối tuần này tôi rủ mấy anh em đi đánh golf ở Đại Lải, có gì anh Hoàng với anh Dương đi cùng để tôi kết nối với bên ban dự án luôn.
– Vâng, được thế thì tốt quá. Thế trăm sự nhờ anh Dũng vậy.

Bạn đang đọc truyện Bánh trôi nước tại nguồn: http://truyen3x.xyz/banh-troi-nuoc/

Sáng thứ bảy, Lan Phương lại đi xe máy đến cơ quan gửi rồi đi cùng xe ông Dương lên Đại Lải. Lúc đầu cô nghĩ là cô đi với ông Dương thôi nhưng không ngờ có cả chị Hương đi cùng.

– Em tưởng chỉ có em đi Đại Lải với anh Dũng thôi, hóa ra có cả anh chị đi cùng ạ?
– Ừ em, lúc đầu kế hoạch như thế nhưng sau anh Dũng kết hợp chuyến đi để giới thiệu công ty mình với mấy đối tác luôn. Em đi cùng anh Dũng rồi, anh phải rủ cả chị Hương đi cùng chứ, không lẽ đi lẻ loi một mình – Ông Dương vừa lái xe nói.
– Thế ạ. Đối tác như thế nào hả anh?
– Có anh giám đốc của một bên chủ đầu tư thực hiện hầu hết các dự án lớn của đề án công ty mình xin được đợt trước với một anh nữa là anh Chung, người đã giới thiệu anh với anh Dũng.
– Vâng, vậy là toàn người quan trọng anh nhỉ?
– Uh, nhưng nhiệm vụ của em chuyến đi lần này là chăm sóc anh Dũng thôi.

Lan Phương nghe ông sếp nói mà không khỏi nghĩ đến việc mình lần này lại phải làm tình với ông Dũng. Chuyện này không thấy cô khó chịu lắm, khoản bồi dưỡng lần trước ông Dương đưa gấp đôi so với mức ông đã nói với cô nên chuyến này đi cũng không thiệt. Ngoài ra, đợt đi Hạ Long cô cũng đã làm tình với ông Dũng rồi, lần này còn ngại ngùng gì nữa.

Xe đi khoảng một tiếng thì lên đến Phúc Yên, rẽ vào Flamingo Đại Lải. Mọi người đến nơi được một lúc thì xe ông Dũng đến. Ông Dương hẹn ông Dũng sớm hơn mọi người một chút để đến nơi mới chia cặp Dũng – Phương và Dương – Hương. Ông cố cố tình đưa Lan Phương đi riêng, tránh việc đi cùng xe ông Dũng từ Hà Nội lên Đại Lải nhỡ gặp người quen bắt gặp trên đường.

Chị Hương vào đặt phòng, ông Dũng và Lan Phương ở biệt thự Hilltop còn chị với ông Dương ở biệt thự Forest. Biệt thự Hilltop cho ông Dũng là loại loại xịn nhất cho hai người chứ đặt cho bản thân và ông Dương thì chỉ cần loại hai cho tiết kiệm. Hai loại biệt thự này chủ yếu khác nhau về diện tích, không gian và vị trí, cảnh quan thôi còn nội thất ở trong thì không khác biệt nhiều. Chỉ có hai người mà ở biệt thự đôi loại 1 diện tích tầm 120 – 150m2 thì có hơi lãng phí.

Lan Phương cùng ông Dũng đợi một chút thì có xe điện của resort chở hai người cùng đồ đạc đến tận biệt thự. Nhìn biệt thự mà khiến cô lâng lâng thích thú. Căn biệt thự tọa lạc bên Đồi Thiền phủ kín sắc vàng của hoa lạc tiên và màu xanh thơ mộng của rừng thông. Lối lên biệt thự là các phiến đá được cắt phẳng, xếp ngăn ngắn trên nền đất đồi thành lối đi. Trước thềm biệt thự còn không gian mở với một bộ salon với bàn để ngồi thưởng thức cảnh đẹp xung quanh. Căn biệt thự gồm hai khối nhà được thiết kế gắn kết nhìn bên ngoài thì mộc mạc, tự nhiên nhưng vô cùng độc đáo và thân thiện với môi trường. Căn biệt thự hầu hết dùng vách kính, lấy sáng rất tốt nên ban ngày chỉ cần kéo rèm cũng đủ sáng không cần bật đèn. Trái ngược với vẻ bề ngoài mộc mạc là sự sang trọng của nội thất bên trong. Sàn nhà lát gỗ tự nhiên, những khu vực kê bàn ghế còn trải thảm lông thú để tránh xước sàn. Tường ốp đá gần giống màu gỗ, trần sơn màu trắng hài hòa với tông màu nâu của tường và sàn. Cả không gian căn biệt thự toát lên một vẻ sang trọng, tinh tế nhưng vẫn mộc mạc, dễ chịu.

Lan Phương với ông Dũng nghỉ ngơi đến trưa thì đi ăn ở nhà hàng Poem. Đây là một nhà hàng thấp tầng với tường hoàn toàn bằng kính, ở giữa có giếng trời nên cả nhà hàng như trong suốt giữa rừng cây xanh, ngập tràn ánh sáng tự nhiên, kết nối tuyệt vời với khung cảnh thơ mộng bên ngoài. Tất cả đem lại cảm giác thư thái như hòa mình với thiên nhiên.

Mọi người hẹn nhau tụ tập ở đây, lần lượt mọi người đến đầy đủ. Bên Công ty Thái Dương có ông Dương và chị Hương, Lan Phương đi với ông Dũng, bên công ty Minh Nguyệt có ông Hoàng với một người phụ nữ khá đẹp, ngoài ra còn có mấy người bạn của ông Dũng nữa. Ông Dũng cất giọng trước để mở đầu cũng như giới thiệu với mọi người.

– Lâu lắm không có trận đi cuốc đất nên tôi rủ rê anh em làm trận. Lần này đi tôi có rủ thêm mấy anh em bên doanh nghiệp để làm quen với mọi người. Đây là anh Dương bên Công ty Thái Dương, còn đây là anh Hoàng bên Công ty Minh Nguyệt. Đều là doanh nghiệp trong ngành xây dựng nên mong được mọi người giúp đỡ.
– Anh Dũng để hai doanh nghiệp kia tự giới thiệu chứ, với cả tôi thấy đi theo họ còn có mấy người đẹp mà.
– Thôi để em giới thiệu luôn. Em là Hoàng, giám đốc Công ty Minh Nguyệt, chuyên làm mảng xây lắp, cấp điện, chiếu sáng. Rất hân hạnh được làm quen với mọi người.
– Thế còn người đẹp đi cùng anh Hoàng tên gì?
– Dạ, em tên Kiều Linh, em là thư ký của anh Hoàng. Rất mong các anh chiếu cố công ty Minh Nguyệt.
– Kiều Linh, tên đẹp như người vậy. Chiếu cố hay không thì phải xem công ty em cư xử thế nào? Còn một bên nữa, công ty gì… Thái Dương nhỉ?
– Vâng. Em là Dương, giám đốc Công ty Thái Dương, cũng làm mảng xây lắp, hạ tầng. Rất hân hạnh được làm quen với mọi người. Còn đây là Thanh Hương, trưởng phòng hành chính.
– Anh Dũng hôm nay đi cùng người đẹp nào đây? Giới thiệu đi chứ.
– Ah, đây là Lan Phương, bạn gái tôi – Ông Dũng cười cười giới thiệu, không nói gì việc Lan Phương là nhân viên của công ty Thái Dương.

Lan Phương nhỏ nhẹ cúi chào mọi người, mặt cô hơi đỏ lên khi nghe ông Dũng giới thiệu mình là bạn gái ông ta.

– Giới thiệu anh Dương với anh Hoàng với mọi người rồi. Giờ để tôi giới thiệu mấy anh em để hai doanh nghiệp biết.
– Đây là anh Hưng, Giám đốc Ban dự án… – Ông Dũng vừa nói vừa chỉ về phía người đàn ông béo lùn với cái đầu hói. Chính ông ta là người nãy giờ tỏ vẻ quan tâm đến mấy người phụ nữ xinh đẹp. Khuôn mặt tròn xoe nung núc mỡ của ông ta toát lên vẻ dâm dê máu gái. Lan Phương nhận ra ánh mắt táo tợn của ông ta săm soi thân hình của mấy người phụ nữ như để đánh giá.
– Đây là anh Long, Phó Giám đốc Sở…
– Đây là anh Lân, Phó Giám đốc Sở…
– Còn đây là anh Chung, cũng là trưởng phòng ở ủy ban giống tôi. Anh Chung thì chắc anh Dương biết rồi, không cần giới thiệu. Thôi đứng đây cũng lâu rồi, chúng ta đi ăn thôi. Hôm nay ăn buffet thì chúng ta tự thân vận động nhỉ.
– Thôi, để mấy chị em phụ nữ tự chọn món, có gì ăn đấy. Đàn ông chúng ta ra làm mấy chén giao lưu đã.

Ba người phụ nữ lấy mấy chiếc đĩa rồi ra chọn món ăn. Vụ chọn món ăn này Lan Phương không thạo lắm nên cô xung phong chọn mấy món khai vị cho đơn giản. Cô chọn mấy loại súp, mỗi loại một bát với mấy đĩa salad là xong. Giờ đứng gần cô mới có thời gian nhìn kỹ người phụ nữ bên Công ty Minh Nguyệt. Cô ta khá cao, chỉ thấp hơn Lan Phương một chút, chắc phải cỡ 1m65, cơ thể nảy nở bốc lửa với ngực và mông rất to. Khuôn mặt vline khá xinh với cánh mũi cao. Làn da cũng rất trắng nhưng là kiểu trắng do tắm trắng chứ không trắng bóc tự nhiên như Lan Phương. Cái tên cũng khá kiêu kỳ, Kiều Linh.

Kiều Linh chọn toàn những món đắt tiền, sang trọng như tôm hùm nướng, càng cua hấp. Bào ngư chiên tỏi ớt… Chị Hương đợi Lan Phương và Kiều Linh chọn món xong rồi mới chọn. Những món chị chọn tinh tế hơn, hài hòa với những món đã chọn và chủ yếu là các món thanh đạm, dễ ăn hoặc tốt cho sức khỏe. Cánh chị em phụ nữ mang thức ăn về bàn thì cánh đàn ông vẫn đang uống rượu tán chuyện.

– Vụ đề án ở Ban anh triển khai đến đâu rồi anh Hưng, có dự án nào sắp triển khai chưa? – Ông Dũng vừa nâng ly rượu tây vừa hỏi ông Hưng.
– Giờ mới đang giai đoạn lập dự án anh Dũng ah, có nhanh ít cũng phải sang năm sau.
– Thế giờ bên bạn anh có gói xây lắp hay chiếu sáng nào sắp triển khai không, cho bên Minh Nguyệt tham gia với.
– Cũng có mấy gói anh ah, nhưng cũng thấy nhiều bên gửi gắm xin làm. Để em sắp xếp.

Bạn đang đọc truyện Bánh trôi nước tại nguồn: http://truyen3x.xyz/banh-troi-nuoc/

Ăn xong, ông Dương cầm quà qua lô biệt thự của ông Hưng để ra mắt. Đến nơi đã thấy ông Hoàng cũng đang đứng đợi rồi. Cả hai người đều cầm hộp gỗ đựng rượu, bên trong đương nhiên là tiền quà ra mắt. Hai bên thoáng ngạc nhiên nhìn nhau thì đã thấy ông Hưng ra mở cửa.

– Oh, anh Hoàng với anh Dương qua chơi có việc gì thế?
– Ah, bên em có ít quà ra mắt anh – Hai giám đốc doanh nghiệp đều đồng thanh đáp giám đốc ban dự án.
– Thôi hai anh vào nhà ngồi uống nước đã.

Bạn đang đọc truyện Bánh trôi nước tại nguồn: http://truyen3x.xyz/banh-troi-nuoc/

– Quà cáp gì, vẽ chuyện quá. Thôi có việc gì cần, mọi người cứ nói, giúp được gì tôi sẽ giúp.
– Dạ, vụ anh Dũng nói lúc nãy đấy anh. Anh xem có việc gì sắp triển khai cho bên Minh Nguyệt làm với. Ngoài chút quà nhỏ này bên em sẽ có khoản cảm ơn thêm – Ông Hoàng nhanh nhảu nói trước.
– Uh, cái đó để tôi tính. Còn bên anh Dương thì thế nào?
– Dạ, vụ đề án anh Dũng chắc cũng trao đổi với anh rồi. Hôm nay bên em mới có dịp ra mắt anh nên có ít quà ra mắt. Mà như anh nói lúc ở bữa ăn, mấy dự án thuộc đề án chắc cũng phải sang năm mới triển khai, mong anh sắp xếp cho bên Thái Dương tham gia dự án nào triển khai sớm. Em cũng giống bên anh Hoàng có thêm khoản khác cảm ơn anh.
– Hai bên cùng muốn cảm ơn thế này khó ghê. Hay thế này, sáng mai có trận golf, tôi với anh Hoàng, anh Dương làm tí độ đi. Khoản cảm ơn tương ứng theo thứ hạng đánh golf ngày mai, con số thì hai anh tự trao đổi. Vụ công việc triển khai luôn thì giờ các bên xin việc cũng nhiều, trên lãnh đạo thành phố cũng gửi gắm xuống nữa, cái này để tôi sắp xếp cho hợp lý đã. Thôi gác chuyện công việc qua một bên, cuối tuần đi chơi cho vui vẻ. Mà mấy anh em đi toàn có bóng hồng đi cùng, mình tôi đi hơi lẻ loi buồn ghê.
– Dạ, cái này hơi bất ngờ, bên em không kịp chuẩn bị. Chắc phải để dịp khác, bên Thái Dương sẽ chăm sóc anh chu đáo – Ông Dương hơi bất ngờ trước lời nói của ông Hưng, không biết xử lý thế nào.

Ông Hoàng im lặng không nói gì, chắc cũng bó tay với đề nghị oái oăm của ông giám đốc ban dự án. Hai người ngồi uống nước, nói chuyện với ông Hưng thêm một lúc nữa thì đi về.

– Vụ đọ golf sáng mai tính thế nào anh Hoàng nhỉ?
– Thì chia ra thôi, bên xếp thứ ba thì tốn nhiều hơn bên xếp thứ hai, xếp đầu đương nhiên là anh Hưng rồi. Bên anh Dương định để cảm ơn bao nhiêu?
– Bên tôi định thế này – Ông Dương vừa nói vừa giơ ba ngón tay lên.
– Ok, vậy thôi thế này. Xếp ba thì năm mà xếp nhì thì hai. Ý anh thế nào?
– Vâng, ok anh.

Ông Dương trên đường về biệt thự cứ suy nghĩ về mấy câu nói của ông Hưng lúc nãy. Ông ta không từ chối nhưng cũng không chấp thuận, chỉ nói chung chung là để sắp xếp, chắc để xem ngày mai mức cảm ơn của hai công ty thế nào. Ngoài ra đề nghị thêm của ông ta khiến ông khó xử, Lan Phương thì đi cùng ông Dũng rồi, Hương thì ông không muốn tham gia chuyện này, giờ đột xuất thế này tìm đâu ra phụ nữ để phục vụ ông ta cơ chứ. Trong lúc ông Dương cất bước đi về thì có một bóng người nhỏ thó đi ngược lại hướng biệt thự của ông Hưng mà ông không hay biết.

Bạn đang đọc truyện Bánh trôi nước tại nguồn: http://truyen3x.xyz/banh-troi-nuoc/

Tối hôm đó, cánh đàn ông tụ tập ở biệt thự của ông Hưng để đánh bài còn cánh phụ nữ thì tự do vui chơi trong resort. Chị Hương rủ Lan Phương đi tắm khoáng kiểu Nhật tại Ruriko Onsen rồi vào Seva Spa & Beauty Destination. Lần lượt hai chị em đi xông sục Jacuzzi với hệ thống xông khô – ướt, bê ngâm nóng – lạnh, tắm mưa nhiệt đới, tắm ngồi phong cách Nhật Bản rồi xông hơi Jjimjilbang Hàn Quốc, massage – trị liệu rồi làm móng, đắp mặt. Được đi Spa thế này Lan Phương thích lắm, chi phí thì tính trong tiền phòng rồi. Bình thường ở nhà cô cũng ít khi làm đẹp, giờ chỉ việc ngồi im có người phục vụ cho khôn phải làm gì cả mà việc làm đẹp thì chị em phụ nữ ai chả thích. Cô tranh thủ lấy điện thoại gọi về cho chồng yên tâm, gì chứ đi cùng chị Hương ở công ty thì nghi ngờ gì được.

Lan Phương đi spa xong, về biệt thự vẫn chưa thấy ông Dũng về. Cô nằm xem tivi chán chê, đến lúc gần 12h giờ sắp đi ngủ thì mới thấy ông Dũng về.

– Anh có việc gì mà nhìn vui vẻ thế? – Lan Phương tò mò nhìn khuôn mặt hớn hở của ông Dũng.
– Ah, anh đánh bài đỏ nên cũng thắng được chút, à anh có cái này cho em này – Ông Dũng rút ví ra một xấp tiền 500.000 Đ rồi đưa cho Lan Phương.
– Tiền gì đấy anh?
– Em cứ cầm đi. Tiền anh đánh bài thắng.
– Thôi em ngại lắm, tự nhiên nhận tiền của anh.
– Có gì đâu, anh tán lộc chút thôi. Chỗ này có đáng bao nhiêu.

Lan Phương ngần ngừ một chút rồi nhận chỗ tiền của ông Dũng. Cô không muốn đếm trước mặt ông ta nhưng xấp tiền này ít cũng phải gần năm chục triệu. Mấy ông này đánh bài ăn thua tiền nhiều thật, tán lộc mà đã thế thì tiền ông Dũng thắng bạc chắc còn nhiều nữa. Vụ chuyến đi này cô cũng xác định lấy tiền ông Dương đưa thừa lần trước làm công, không ngờ lại được tiền ông Dũng tán lộc nữa, gần bằng số tiền ông Dương hứa hẹn với cô đợt chuyến đi Hạ Long luôn.

Lan Phương đi tắm rửa lại, mặc sẵn bộ đồ ngủ, ra giường hồi hộp chờ ông Dũng mà chỉ thấy ông ta dửng dưng tắt đèn đi ngủ làm cô hơi hụt hẫng. Cô cứ nghĩ ông ta sẽ thèm thuồng mình lắm cơ.

– Giờ… Mình đi ngủ hả anh? – Lan Phương ngại ngùng, nghĩ mãi mới cất giọng hỏi ông Dũng.
– Uh, sáng mai có trận golf nên phải đi ngủ mai dậy sớm. Chiều nay nắng qua nên chuyển sang sáng mai đánh sớm cho mát. Trận sáng mai bọn anh độ to nên em dậy sớm đi cổ vũ nhé.
– Vâng, để e đặt báo thức – Lan Phương tắt đèn đi ngủ mà không khỏi thắc mắc, thấy ông Dương kể chính ông Dũng gợi ý vụ cô đi cùng ông ta chuyến đi này. Vậy mà ông ta chưa thấy động chạm gì đến cô, đã thế còn tán lộc cho cô một khoản tiền kha khá. Thôi kệ, ông ta không động vào cô càng tốt, miễn đạt mục đích chuyến đi là được, còn được nhận thêm tiền cơ mà. Cô cứ thế thoải mái chìm vào giấc ngủ với cảm giác vui vẻ thoải mái.

Bạn đang đọc truyện Bánh trôi nước tại nguồn: http://truyen3x.xyz/banh-troi-nuoc/

6h00 sáng hôm sau, mọi người tập trung ở sân golf để tổ chức trận golf giao hữu. Chắc có cá độ khá to nên ai cũng có vẻ quyết tâm. Lan Phương không hiểu luật môn golf này lắm, chỉ thấy mọi người hoan hô sau cú vung gậy nào thì cô cũng vỗ tay theo. Xem một lúc, cô cũng hiểu sơ bộ là đánh được càng xa càng tốt, càng ít gậy để đưa được bóng vào lỗ thì càng tốt, cố gắng vào khu vực thuận lợi tránh các chướng ngại vật như hồ nước, bãi cát… Cô đi theo ông Dũng thì lần nào ông Dũng đánh xong cô cũng vỗ tay, có lần ông Dương đánh tốt cô cũng vỗ tay thì nhận được ra hiệu của chị Hương nên dừng lại.

– Nãy em cổ vũ anh Dương sao chị lại ra hiệu cho em dừng lại – Lan Phương thắc mắc hỏi khi đứng chỗ ô để uống nước với chị Hương.
– Em đang là bạn gái anh Dũng trong mắt mọi người, sao lại đi cổ vũ cho anh Dương được – Chị Hương nhẹ nhàng giải thích.
– Sáng nay em thấy mọi người đánh đều rất hăng, có vẻ máu ăn thua. Chắc có cá độ gì đấy thì phải.
– Uh, hình như thế em. Chỗ anh Dũng với mấy ông bạn có cá độ riêng còn hình như chỗ anh Hưng với bên Minh Nguyệt và công ty mình cũng có cá độ, cụ thể là gì thì chị không rõ.

Ông Dũng với mấy người bạn đánh golf có vẻ thảnh thơi hơn, không căng thẳng như bên ông Hưng với 2 doanh nghiệp. Lúc sau mọi người đều tập trung lại xem trận đấu bên này.

– Oa… Hoan hô, anh Hưng đánh giỏi ghê – Tiếng Kiều Linh hoan hô cùng tràng pháo tay của mọi người sau khi ông Hưng đánh một cú dài mà bóng từ từ lăn thẳng vào lỗ luôn.
– Anh Hưng vẫn giữ phong độ tốt ghê, kết quả thế nào nhỉ. Tổng 31 gậy, vậy là âm 5 gậy.
– Còn lỗ cuối, để xem bên Thái Dương với Minh Nguyệt đánh thế nào. Đến bên Thái Dương đánh rồi.
– Vúttt… Ái chà, bóng vào green rồi, cố lên.

Đến bên Minh Nguyệt đánh, bóng cũng vào đồi cỏ gần lỗ golf nhưng xa hơn bóng của bên Thái Dương.

Ông Dương có vẻ hơi căng thẳng, tuy bóng ông gần lỗ golf hơn nhưng ông đang nhiều hơn ông Hoàng một gậy, lần này đánh mà không vào thì gần như chắc chắn thua. Ông hít thở để thư giãn, từ từ xoay người vung tay nhẹ nhàng đẩy quả bóng golf từ từ lăn về phía lỗ. Bóng đi hơi lệch một chút, lăn từ từ đến lỗ golf nhưng hơi lệch một chút, dừng lại sát mép. Ông Dương giơ tay ôm đầu có chút thất vọng thì bỗng trời có cơn gió thổi qua, quả bóng golf lắc lư nhẹ rồi rơi xuống hố golf trong sự vui mừng mấy người Công ty Thái Dương. Mọi người hồi hộp chờ đợi lượt đánh của Công ty Minh Nguyệt.

– Hắt xìii… – Cú hắt hơi làm ông Hoàng đánh trượt tay, bóng đi hơi mạnh, bay qua cả hỗ golf rồi rơi vào bãi cát cạnh khu vực green.
– Ôi tiếc ghê. Mà không sao, giờ mà vào là bằng gậy của bên Thái Dương.
– Khó đấy, bóng rơi vào bãi cát, đánh được vào green gần lỗ golf là tốt rồi.
– Vút…
– Ôi tiếc ghê – Tiếng mọi người suýt xoa tiếc rẻ khi của bóng golf bay từ bãi cát lên nằm ngay gần lỗ nhưng không vào.

Ông Hoàng khuôn mặt tỏ rõ vẻ tiếc nuối, tiến lại gần cầm gậy golf gẩy quả bóng vào lỗ.

– Kết quả chung cuộc bên này, anh Hưng nhất với thành tích âm 5 gậy, anh Dương nhì với thành âm 2 gậy, anh Hoàng thứ ba với thành tích âm 1 gậy.
– May quá, xếp thứ nhì. Tí thì mất nửa tỷ.
– Cái gì, nhiều thế anh. Thế nhì thì có mất tiền không anh? – Lan Phương hoa mắt với con số ông Dương nói, đánh có trận golf mà thua thì mất tận năm trăm triệu.
– Có nhưng mất ít hơn, mất hai trăm triệu thôi. Mà tiền là một phần thôi em – Ông Dương nói với Lan Phương mà như lẩm nhẩm một mình.
– Ủa, ngoài tiền còn gì nữa anh.
– Ah thôi, không có gì em.

Xong trận đánh golf, mọi người đi về nhà hàng ăn sáng rồi về biệt thự của mình. Lan Phương thấy ông Dũng loay hoay lục túi quần như muốn tìm gì đó.

– Anh tìm gì vậy? – Lan Phương thắc mắc hỏi.
– Ah anh tìm cái bật lửa, định hút điếu thuốc mà không thấy bật lửa.
– Anh tìm kỹ quanh phòng xem có để đâu không?
– Anh tìm rồi mà không thấy, bình thường bật lửa khi hút thuốc xong là anh hay cất túi quần luôn.
– Vậy anh nhớ lại xem hôm qua để đâu? Có cái bật lửa thôi, hay để e gọi nhân viên resort kiếm cho anh cái khác.
– Không được, cái bật lửa đấy là kỷ niệm của anh. Ah, anh nhớ rồi. Hôm qua lúc đánh bài có người mượn bật lửa để hút thuốc xong anh mải đánh bài không để ý, có khi để quên ở phòng anh Hưng rồi. Thôi giờ em với anh qua phòng anh Hưng hỏi xem.
– Sao anh không gọi điện nhờ anh Hưng tìm cho?
– Thôi, bật lửa của mình thì mình tự đi tìm.

Bạn đang đọc truyện Bánh trôi nước tại nguồn: http://truyen3x.xyz/banh-troi-nuoc/

* Reng… Reng… Reng…

– Hình như anh Hưng không có ở phòng. Anh gọi điện cho anh Hưng xem?
– Điện thoại anh đang cắm sạc ở phòng mình rồi, anh không mang theo.
– Thế anh nhớ số anh Hưng không để em lấy máy em gọi.
– Số anh không nhớ, thường lưu vào danh bạ thôi ai nhớ số làm gì. Thế thôi đi về trưa quay lại tìm sau vậy.
– … Ưm… Ưm… – Âm thanh kỳ lạ níu kéo bước chân của Lan Phương và ông Dũng khi hai người định rời đi.
– Tiếng gì vậy nhỉ. Nghe giống như…
– Thôi anh, mình về đi – Lan Phương hơi đỏ mặt, âm thanh đứt quãng như tiếng rên rỉ đập vào tai đủ khiến cô hiểu nó có nghĩa gì.

Mặc kệ Lan Phương định bước đi, ông Dũng tiến đi vòng ra hông căn biệt thự của ông Hưng, Lan Phương đành lẽo đẽo đi theo. Hai người đi vòng sang bên cạnh, qua chỗ con đường rải sỏi có hàng cây che bóng đến một mặt của căn biệt thự với nhiều cửa sổ lấy sáng. Càng lại gần âm thanh lúc nãy càng rõ rệt hơn. Hình ảnh sống sượng bên trong khiến Lan Phương sững người, đỏ bừng mặt lên. Trong căn biệt thự là mấy cơ thể đang dính vào nhau trong thứ tư thế mà cô chưa bao giờ tưởng tượng ra.

Cơ thể trần truồng trắng toát của Kiều Linh đang nhún nhảy trên người ông Hưng. Bờ mông ngồn ngộn của cô ta rất điệu nghệ, lúc thì sàng sẩy, lúc thì dập đều đặn lên cái bụng to béo của ông ta phát ra những âm thanh bạch bạch đầy dâm dục. Hai tay cô tay liên tục xoa nắn bộ ngực ngoại cỡ của mình, mấy ngón tay se se lên hai đầu vú căng cứng. Bờ môi gợi cảm liên tục trượt theo cái dương vật cương cứng của ông Hoàng, cái mồm mút mạnh đến nỗi hai bờ má như hóp vào, đầu dương vật gồ lên trên bờ má theo mỗi nhịp bú mút điêu luyện tạo ra âm thanh chóp chép hòa lẫn với tiếng ư ử rên rỉ của cô ta. Cách cô ta bú mút cái dương vật trong mồm như đang ăn thứ gì ngon lành lắm, đầy vẻ thèm thuồng, đói khát lắm.

Cảnh tượng dâm dục như một bộ phim người lớn của Nhật, khi cô gái xinh đẹp, gợi cảm với cơ thể ngồn ngộn đang phục vụ hai người đàn ông trung niên thấp lùn. Từng động tác của Kiều Linh đều vô cũng điêu luyện, chứng tỏ kinh nghiệm giường chiếu dày dặn. Biểu cảm của cô ta cũng vô cùng dâm đãng, như đang thưởng thức khoái cảm tình dục với hai người đàn ông chứ không phải chỉ đơn thuần là phục vụ họ.

Lan Phương vô cùng xấu hổ với cảnh tượng diễn ra trước mắt. Bình thường cô ở nhà có làm tình với chồng cũng kiểu nhẹ nhàng trong bóng tối, làm tình với ông Dương tuy có bật đèn sáng nhưng cô chỉ kiểu phục tùng, phục vụ ông sếp. Lần cô chứng kiến ông Dương làm tình với chị Hương cũng chỉ thấy kiểu hai người âu yếm, yêu thương nhau chứ cô chưa bao giờ chứng kiến cảnh người phụ nữ chủ động hưởng thụ khoái cảm như thế này. Trong quan niệm của phụ nữ Á Đông mà cô được giáo dục, kiểu phụ nữ dâm dục như vậy là cấm kị.

Ông Dũng cũng hơi bất ngờ với cảnh tượng này nhưng ông không vội bỏ về mặc cho Lan Phương khẽ kéo tay ông ra hiệu. Ông Hưng đi một mình, nếu có tìm gái thì cũng là bình thường nhưng bất ngờ người đang làm tình với ông ta lại là Kiều Linh bên công ty Minh Nguyệt. Mà cô ta không chỉ phục vụ ông Hưng mà còn làm tình tay ba với cả ông Hoàng nữa. Cơ thể Kiều Linh thì ông cũng không lạ gì nhưng nhìn biểu cảm của cô ta khi hưởng thụ khoái cảm với hai người đàn ông cũng khiến cơ thể ông rạo rực, đũng quần đã căng tức vì thứ bên dưới. Người phụ nữ này đúng là sinh ra để phục vụ đàn ông, từ cơ thể gợi dục cho đến kỹ thuật điêu luyện cũng như biểu cảm dâm đãng. Chị Hương bên công ty Thái Dương cũng đẹp, cũng gợi cảm nhưng là đẹp kiểu đằm thắm của phụ nữ trưởng thành chứ không đẹp kiểu dâm dục như Kiều Linh.

Chợt Kiều Linh hơi dừng lại trong giây lát, đôi mắt cô ta lướt qua cửa sổ vô tình phát hiện hai người đang đứng ngoài quan sát. Cô ta nheo mắt, khẽ gật đầu chào ông Dũng rồi lướt mắt nhìn qua khuôn mặt đỏ bừng của Lan Phương. Ông Hoàng nhận được ra hiệu của Kiều Linh cũng đưa ánh mắt ra cửa sổ rồi nháy mắt với ông Dũng. Chỉ có ông Hưng là đang nằm ngược hướng cửa sổ cũng như đang mải mê vuốt ve, ngắm nhìn cơ thể gợi dục của Kiều Linh nhún nhảy trên cơ thể mình nên không phát hiện sự hiện diện của hai người bên ngoài.

Kiều Linh khá tò mò với cô gái đi cùng ông Dũng Kiều Linh, người cô chưa gặp bao giờ, nhìn cô ta có vẻ ngây thơ. Thấy khuôn mặt đỏ lựng của Lan Phương, cô ta càng muốn thể hiện cũng như trêu chọc. Cô ta khẽ nhả thứ cương cứng trong mồm ra, hướng nó về phía cô gái đang nhìn trộm bên ngoài như để cô gái nhìn rõ. Rồi chiếc lưỡi điêu luyện của Kiều Linh như con rắn cuốn lấy cái dương vật, mơn trớn từ phần tinh hoàn đến đầu dương vật tím bầm đang rỉ nước. Đầu lưỡi cô ta bôi đều thứ nước sướng đó lên khắp đầu dương vật rồi liên tục đảo xung quanh khiến nó ướt đẫm đến bóng loáng. Gương mặt dâm đãng của Kiều Linh hướng về phía cửa sổ, miệng trên lẫn miệng dưới liên tục chăm sóc hai cái dương vật khiến cho hai người đàn ông vô cùng sung sướng. Cái mồm với kỹ thuật điêu luyện khiến cho ông Hoàng thi thoảng lại khẽ giật nảy người, suýt xoa sung sướng. Đôi mắt Kiều Linh lúc thì mở to ra nhìn xoáy sâu vào đôi mắt ngại ngùng gương mặt đỏ bừng của người phụ nữ ngoài cửa sổ, lúc thì lại mơ màng như thưởng thức thứ gì rất ngon lành trong miệng.

Lan Phương ở vào tư thế vô cùng khó xử, cô muốn rời đi nhưng không được khi thấy người phụ nữ ở trong đã phát hiện ra hai người bên ngoài. Ông Dũng thì cứ đứng lại xem, cô không thể bỏ về một mình được. Đứng lại xem thì lại còn bị Kiều Linh trêu chọc. Cô thấy khuôn mặt mình nóng rực, giờ có lẽ cô đã hiểu được cảm giác khó chịu của ông Dũng khi chứng kiến mình và ông Dương làm tình nơi vách kính. Nhưng lần đó ông Dũng phải nhìn từ xa, sau ông ta có dùng ống nhòm thì nhìn rõ hơn thôi chứ không thể so sánh với hoàn cảnh bây giờ khi chứng kiến cảnh tượng ba cơ thể ngồn ngộn quấn lấy nhau đầy sống động chỉ cách vài bước chân qua cánh cửa sổ.

Bỗng bàn tay cô bị ông Dũng nắm lấy, hướng về phía đũng quần short đang căng tức của ông ta. Qua lớp vải mà Lan Phương đã cảm nhận rõ dương vật ông Dũng đã cương cứng phía bên dưới. Phéc mơ tuya quần bổng mở ra, giải phóng cho thứ cứng rắn bên dưới. Lan Phương hơi giật mình khi làn da tay mịn màng của cô chạm vào thứ vật đàn ông nóng hổi của ông ta, tay cô muốn rụt về nhưng lại bị bàn tay ông ta giữ lại. Mấy ngón tay thon dài đành miễn cưỡng vuốt ve chăm sóc nó.

Kiều Linh hình như đã nhận ra hành động của đôi nam nữ bên ngoài cửa sổ, miệng cô ta khẽ nở một nụ cười rồi tiếp tục nuốt lấy cái dương vật trong miệng. Ông Dũng đứng ngoài cửa, đôi mắt dính chặt vào cơ thể nóng bỏng của người phụ nữ bên trong đang uốn éo giữa hai cơ thể hai người đàn ông. Sự kích thích từ hình ảnh dâm đãng trước mắt khiến cơ thể ông vô cùng rạo rực. Trong khi đó cảm giác kích thích từ đôi tay Lan Phương tuy có làm dịu đi sự căng tức khó chịu của cái dương vật nhưng dường như là không đủ để giải quyết sự hưng phấn của ông. Được một lúc khi không chịu nổi nữa, ông Dũng nhốt lại cái dương vật đang cương cứng của mình dưới lớp vải quần short rồi nắm tay Lan Phương đi về phòng mình để giải tỏa.

Sau khi hai người bên ngoài đã rời đi, Kiều Linh lại tập trung vào phục vụ hai người đàn ông bên trong phòng. Từng nhịp dập, từng cái sàng sẩy cũng như tốc độ bú mút cứ đều đặn mà nhanh dần. Hai Người đàn ông sung sướng, đỏ mặt hưng phấn.

– Ư… S… sướng quá…
– Bạch… Bạch… Bạch…

Dù đang say sưa phục vụ hai người đàn ông nhưng Kiều Linh vẫn nhận ra ông Hưng đang hơi quá phấn khích, hơi thở ông ta gấp gáp hơn cũng như khuôn mặt đã hơi ửng đỏ. Cô ta liền chủ động chậm lại, điều chỉnh nhịp độ cuộc chơi. Ông Hưng là đối tượng chính cần phục vụ trong cuộc làm tình này mà, phải kéo dài để ông ta sung sướng đã đời mới đạt mục đích. Ông ta là đàn ông trung niên, có tuổi rồi không thể sung sức như trai trẻ để chơi mấy hiệp liên tục được cho nên nếu để xuất tinh rồi thì có thể khá lâu hoặc không tiếp tục được hiệp sau trong ngày được.

– Đổi tư thế chút đi hai anh, em ở trên nãy giờ hơi mỏi rồi.
– OK người đẹp.

Kiều Linh chỉ đợi ông Hưng ngồi dậy là lại dùng cái lưỡi nuốt lấy cái dương vật đang căng thẳng của ông ta. Bờ mông cô ta ngúng nguẩy hướng về phía ông Hoàng chờ đợi. Sự trống trải bên dưới nhanh chóng được lấp đầy bởi cái dương vật nóng hổi của ông ta. Lưỡi cô ta mơn trớn, liếp láp rồi nhẹ nhàng ngậm cái dương vật vào mồm để mút, động tác vừa đủ để đem lại khoái cảm vừa giúp giảm sự hưng phấn, căng thẳng để kéo dài cuộc vui. Dần dần ông Hưng bớt căng thẳng, hơi thở đã chậm lại và đều hơn. Kỹ thuật bú mút của Kiều Linh rất điêu luyện, lúc nhanh, lúc chậm nên khiến ông Hưng thích lắm.

Bỗng cơ thể Kiều Linh bị đẩy mạnh, bờ mông liên tục đón nhận những cú thúc mạnh mẽ của ông Hoàng. Ông Hoàng nãy được bú dương vật thôi, giờ mới là lúc ông làm tình thực sự. Hình ảnh cơ thể người phụ nữ cao lớn gợi cảm kẹp giữa hai người đàn ông trung niên lùn một béo, một gầy khá đối lập. Người đàn ông gầy tuy không cao nhưng khi dập thì khá mạnh mẽ. Bụng ông ta va vào bờ mông gợi cảm tạo ra những âm thanh đầy xác thịt.

– Tét… Tét…
– Á… Ưm… Mạnh lên anh… Em sướng – Kiều Linh rên rỉ theo từng nhịp thúc mạnh mẽ từ phía sau, bờ mông cô ta hơi đỏ lên sau những phát tét của ông Hoàng nhưng cô ta không có vẻ gì là đau đớn. Nhịp độ dập mạnh mẽ làm cảm giác sung sướng dâng trào, miệng Kiều Linh đôi lúc tắc nghẽn vì rên rỉ nhưng vẫn cố gắng tập trung để phục vụ người đàn ông nắm giữ nhiều quyền lực, có ảnh hưởng đến tình hình công việc của công ty mình. Âm thanh da thịt va vào nhau đều đặn, mạnh mẽ hòa lẫn với tiếng nhóp nhép dâm dục.

Cảm xúc của ông Hưng nhanh chóng hưng phấn trở lại dù Kiều Linh cố gắng để kéo dài cuộc vui của ông. Những kích thích bởi cả thị giác lẫn thính giác mạnh mẽ hơn nhiều cảm giác từ cái mồm điêu luyện kia đem lại. Hình ảnh người phụ nữ gợi cảm, dâm dục đang rên rỉ sau những thúc mạnh mẽ phía dưới trong khi cái mồm đang mút mát vật đàn ông của mình là thứ kích thích nhất. Hình ảnh trụy lạc đó còn được cộng hưởng bởi âm thanh da thịt cũng như tiếng ư ử rên rỉ sung sướng của người phụ nữ càng khiến sự kích thích trở nên mạnh mẽ hơn.

Nãy giờ làm tình cũng đã khá lâu, cơn hưng phấn giảm được một chút rồi nhanh chóng quay trở lại. Ông Hưng không muốn trì hoãn cảm giác sung sướng nữa, tay ông ta giữ đầu Kiều Linh rồi chủ động đưa đẩy dương vật vào nhanh dần. Cái miệng kia hiểu ý, tăng dần tốc độ và tập trung vào những nơi đem lại khoái cảm nhất. Hai gò má hóp lại theo nhịp mút mạnh mẽ trong khi ở bên trong cái lưỡi ma mị liên tục xoắn lấy nơi đầu nấm nhạy cảm.

Hơi thở ông Hưng mỗi lúc một gấp gáp theo cơn sướng khoái đang ồ ạt kéo đến. Âm thanh ậm ự trong cổ họng ông ta phát ra nhưng cái mồm kia thì không dừng lại, vẫn liên tục vần vò cái dương vật đang nức nở tuôn trào. Từng đợt, từng đợt tinh trùng bắn xối xả trong miệng của Kiều Linh. Cổ họng của cô ta liên tục nuốt xuống, không để sót giọt nào. Cô ta khẽ ra hiệu cho ông Hoàng dừng lại khi ông Hưng đã ngồi phệt xuống, mồm cô ta vẫn không buông ta cái dương vật ra. Cơ thể ông Hưng khẽ run rẩy, lâu lâu lại giật nẩy nhè nhẹ vì cái dương vật đang nhạy cảm sau khi vừa xuất tinh liên tục được chăm sóc. Cả người ông ta truyền đến cảm giác tê dần dễ chịu, khuôn mặt ông ta tỏ rõ vẻ thỏa mãn vô cùng.

– Thôi Linh, em muốn hút khô cả anh luôn à – Ông Hưng khẽ đẩy Kiều Linh ra. Cô ta khẽ liếm mép đầy ngon lành, ngắm nhìn cái dương vật của ông Hưng đã xìu đi nhưng lại khá sạch sẽ, như không còn có chút dấu vết gì của việc vừa xuất tinh xong.
– Em xin phép làm tiếp với anh Hoàng nhé.
– Ah uh, em chiều anh Hoàng đi.

Ông Hưng ngồi nghỉ ngơi nhưng mắt không ngừng ngắm nhìn hai người bên Công ty Minh Nguyệt tiếp tục cuộc vui. Vài tư thế khá lạ mắt liên tục được thực hiện, điểm chung đều là tốc độ mạnh mẽ của những cú dập cũng như những hành động hơi bạo lực của người đàn ông nhưng người phụ nữ thì không hề phản đối mà còn có vẻ hưởng ứng.

– Mạnh lên anh… Mạnh nữa lên anh… Địt nát bướm em đi.
– Này thì mạnh này… Bạch… Bạch… Bạch… bạch.
– Ưm… Ưm… Sướnggg…
– Tét… Tét…
– Ưm… Ưm…

Ông Hưng vừa xuất tinh rồi mà vẫn thấy bị kích thích bởi màn làm tình của hai người trước mặt. Tay ông ta khẽ vuốt dương vật mềm oặt nhưng nó chỉ hơi cứng lên một chút khiến ông ta khẽ thở dài. Đúng là có tuổi rồi, không còn trẻ nữa, trên bảo mà dưới không nghe rồi.

– Ưm… Ưm… – Kiểu Linh rên siết, mồm há hốc vì những cú thúc mạnh mẽ của ông Hoàng. Hai bầu vú to lớn của cô ta trở nên méo mó dưới đôi bàn tay mạnh bạo.

Ông Hoàng nắm lấy bộ ngực to lớn làm điểm tựa, tăng tốc dập như vũ bão. Khuôn mặt dâm đãng của Kiều Linh trở nên đờ đẫn vì khoái cảm mãnh liệt.

– Phạch… phạch… phạch. Thứ âm thanh dâm dục vang vọng khắp phòng. Hơi thở cả hai người trở nên dồn dập, mọi cảm xúc giờ chỉ còn tập trung ở nơi dính chặt giữa hai cơ thể. Cùng với âm thanh ậm ự đầy sung sướng, ông Hoàng hấp tấp lồm cồm ngồi dậy. Cái dương vật hướng đến bờ môi gợi cảm nhưng mới gần đến nơi thì đã bùng nổ tung tóe. Từ đầu dương vật bắn tung tóe từng tia tinh dịch trắng xóa khắp miệng của Kiều Linh, tràn cả xuống cằm. Đôi mắt cô ta mơ màng, lưỡi vẫn liên tục liếm láp đầu dương vật vẫn còn giật giật bắn ra những tia tinh dịch với tốc độ chậm dần đến khi dừng hẳn. Cơ thể vẫn còn đang lâng lần vì khoái cảm, mấy ngón tay Kiều Linh vét đám tinh dịch trắng xóa trên cằm vào mồm rồi nuốt ngon lành. Rồi cô ta cứ nằm như vậy, thở hổn hển như để thưởng thức thứ cảm xúc dư âm sau cuộc làm tình…

Chứng kiến biểu cảm dâm đãng của người phụ nữ trước mặt, khóe mắt ông Hưng khẽ giật giật. Ông chưa gặp người đàn bà nào dâm đãng như vậy. Tiếc là giờ ông không đủ sức, chứ giờ mà còn chiến đấu được là ông sẽ đè Kiều Linh ra làm tình tiếp.

Bạn đang đọc truyện Bánh trôi nước tại nguồn: http://truyen3x.xyz/banh-troi-nuoc/

Lúc này ở biệt thự khác, hai cơ thể trần truồng cũng đang cuốn vào nhau.

Lúc nãy khi vừa về phòng, Lan Phương có chút lo lắng. Thấy cách ông Dũng kéo tay mình hơi mạnh, cô sợ ông ta sẽ thô bạo với mình nhưng may mà ông ta đã bình tĩnh lại. Cơ thể cô từ chỗ vô thức co rúm lại đã trở nên thư giãn với những mơn trớn nhẹ nhàng của ông ta.

Hai núm vú của Lan Phương liên tục bị đầu lưỡi ông Dũng gẩy qua gẩy lại rồi mất hút trong cái miệng thèm thuồng. Hai bầu vú trắng phau giờ đã bóng loáng lên vì nước bọt.

– Ưm… – Dù không muốn nhưng âm thanh rên khẽ của Lan Phương vẫn bật ra khi cơ thể cô liên tục đón nhận kích thích nhẹ nhàng từ ông Dũng.

Tiếng rên khẽ của Lan Phương không thoát được sự chú ý của ông Dũng, nó càng khiến ông ta phấn khích hơn. Mấy ngón tay ông ta đang mơn man trên làn da trắng mịn từ từ trượt xuống tìm đến đám lông lưa thưa trên bờ mu cao rồi nhẹ nhàng vuốt ve dọc theo hai mép thịt hồng hào. Khe suối từ từ mỗi lúc một ẩm ướt hơn, đến khi ông Dũng có thể cảm nhận được từ cảm giác ướt át nơi đầu ngón tay. Mấy ngón tay nghịch ngợm không dừng lại, còn táo tợn đều đều khám phá sâu vào bên trong.

Ông Dũng thích thú ngắm nhìn biểu cảm của Lan Phương khi cơ thể cô lâu lâu lại uốn éo mỗi khi ngón tay của ông đút vào âm đạo rồi nghịch ngợm móc ngoáy bên trong.

Đến khi cảm thấy đã đủ ướt át, ông Dũng rút ngón tay ra, nằm ngửa xuống chờ đợi. Lan Phương hiểu ý, từ từ cúi xuống hôn lên cái dương vật đang còn hơi cương. Từ trạng thái căng thẳng lúc chứng kiến biểu hiện dâm đãng của Kiều Linh, nãy giờ cái dương vật đã mềm bớt nhung chua xìu hẳn. Giờ đây nó nhanh chóng cương cứng trở lại nhờ sự chăm sóc từ cái miệng xinh đẹp.

Ông Dũng mắt dán chặt xuống phía dưới ngắm nhìn cái miệng của Lan Phương đang ngậm lấy dương vật mình. Cô ngẩng lên bắt gặp ánh mắt thích thú của ông Dũng khiến hai má cô hơi đỏ hồng lên. Dù sao đây mới là lần đầu cô bú mút dương vật cho ông ta.

Được một lúc khi thấy dương vật đã đủ cương cứng, ông Dũng nói với cô:

– Thôi được rồi em, em nằm xuống đi.
– Vâng.

Ông Dũng cọ cọ đầu dương vật đang rỉ nước vào hai mép âm hộ ẩm ướt của Lan Phương rồi đút vào. Ông ta cảm nhận cảm giác khít khao bao bọc lấy dương vật mình. Tuy âm đạo Lan Phương đã hơi ẩm ướt nhưng vẫn chưa đủ mở rộng, phải một lúc mới lúc mới quen dần với cái dương vật.

Ông Dũng dập đều đều, từ từ tăng dần tốc độ. Âm đạo Lan Phương tuy không quá trơn ướt nhưng lại vô cùng khít, bó chặt lấy dương vật ông đem đến nhiều khoái cảm.

Cái âm đạo sau một lúc làm quen với cái dương vật, từ từ tiết thêm nước để bôi trơn theo tự nhiên. Âm thanh nhóp nhép rõ dần, to dần theo nhịp dập mỗi lúc một nhanh.

Ông Dũng hài lòng lắm, lần trước làm tình với Lan Phương là ông tận dụng sự quen thuộc với ông Dương của cô để khởi động cho cô còn giờ là ông tự mình làm.

Cảm giác hưng phấn lúc nãy nhanh chóng quay lại, ông Dũng từ từ tăng dần nhịp dập liên tục cho đến khi thấy cơn cực khoái đã gần đến. Ông rút dương vật ra, ngồi dậy dí nó đến bờ môi của Lan Phương.

– Em há mồm ra đi – Ông Dũng vừa nói vừa lấy tay sục liên tục cái dương vật đang phồng to như sắp bùng nổ. Cảm giác rần rật sung sướng lan dần từ gốc rồi tiến đến đầu dương vật, đến khi bùng nổ mạnh mẽ.

Ông Dũng rùng mình sung sướng, ánh mắt thích thú nhìn từng tia tinh dịch liên tục bắn từng đợt vào cái miệng xinh xắn. Lan Phương hơi nhăn mặt vì mùi ngai ngái tanh tanh của tinh dịch. Bình thường khi để ông Dương xuất tinh vào mồm, cô hay ngậm chặt mồm nên mùi đỡ nồng. Đợi cái dương vật từ từ mềm xuống, Lan Phương xin phép vào nhà vệ sinh để nhè chỗ tinh dịch trong miệng trong khi ông Dũng ở bên ngoài có vẻ mặt đầy thoải mái sau khi được giải tỏa.

Bạn đang đọc truyện Bánh trôi nước tại nguồn: http://truyen3x.xyz/banh-troi-nuoc/

Một tuần sau…

– Chuyến đi Đại Lải vừa rồi bên Minh Nguyệt thể hiện tốt đấy. Hôm nào đi chơi anh lại bảo Linh đi cùng nhé.
– Anh Hưng quá khen rồi. Công ty Minh Nguyệt luôn sẵn sàng phục vụ mọi nhu cầu của anh.
– Vậy thì tốt. Bên ban đang có dự án khá lớn sắp đấu thầu đấy, bên anh Minh Nguyệt có làm không.
– Cảm ơn anh đã bố trí việc cho Minh Nguyệt. Gói xây lắp khoảng bao nhiêu tiền hả anh?
– Khoảng hơn bảy trăm tỷ.
– Vậy thì yêu cầu doanh thu hàng năm với quy mô hợp đồng tương tự hơi lớn. Một mình bên tôi chắc không ôm hết được gói này rồi.
– Thế liên danh với bên khác mà làm. Đợt đi Đại Lải bên Thái Dương cũng có lời với tôi, để bên đó liên danh cùng bên anh đi. Dự án này to nên cũng hơi phức tạp đấy, nên hợp sức cùng bên khác mà làm. Dự án này mà bên anh làm tốt, tôi sẽ giao thêm việc khác ngon lành.
– Vâng, cảm ơn anh.
– À còn vụ đề án, Minh Nguyệt tham gia một số dự án thành phần nhé.
– Ơ vụ đề án tôi tưởng anh Dũng bảo để bên Thái Dương làm.
– Tôi đồng ý với anh Dũng để bên Thái Dương làm nhưng đâu có nói là làm cả đề án. Vụ đề án dù anh Dũng khởi nguồn nhưng người chốt thủ tục lựa chọn nhà thầu là tôi cơ mà. Giờ đang lập dự án rồi, bên Minh Nguyệt bám đân đi. Với cả bên Minh Nguyệt chả bám từ đợt chủ trương rồi còn gì.
– Vâng được thế thì tốt quá. Anh Hưng như ma xó gì cũng biết nhỉ?
– Ha Ha… ma xó gì chứ, dự án sắp giao cho ban tôi cũng phải tìm hiểu chứ. Bên Minh Nguyệt bám từ đầu mà bị gạt ra cũng cay nhỉ?
– Anh Dũng có lời rồi mà anh, với cả bên Thái Dương cũng đền bù chi phí rồi.
– Đền bù đáng bao nhiêu. Mà tôi không tin anh Hoàng không để bụng vụ này đâu.
– Ha Ha. Anh Hưng nghĩ tôi nhỏ nhen như vậy sao.
– Thôi anh uống trà đi, đợi chút nữa tôi hẹn cả bên Thái Dương đến bàn vụ liên doanh làm gói thầu sắp triển khai kia.
– Vâng, anh Hưng cũng uống đi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...