Báo hiếu
Chương 6
Ái Như chạy thẳng lên phòng, nàng vẫn không thể tin được nguyên một ngày hôm nay toàn là những tình huống xấu hổ giữa nàng và ba chồng, đều đáng nói là những tình huống như vậy lại khiến cho đầu óc nàng toàn nghĩ đến những chuyện bậy bạ không đứng đắn.
– Không biết vừa rồi ba nghĩ gì về mình nhỉ? Ba có nghĩ những lần trước là mình cố ý khoe lồn cho ba ngắm không? Hay là nghĩ mình cố ý quyến rũ ba mình? Không đúng chỉ là tai nạn thôi. Chết thật mình lại suy nghĩ bậy bạ nữa rồi. Bình tĩnh, phải bình tĩnh nghe chưa Ái Như.
– Như ơi, xuống ăn cơm con ơi. – Giọng ông Hưng từ dưới bếp vang vọng lên.
– Dạ con xuống ngay ạ.
Ái Như mở cái ngăn tủ ra, bên trong đó là những cái quần lót được nàng xếp gọn gàng ngay ngắn, tự nhiên nàng đắn đo không biết lựa chọn cái quần lót nào để mặc.
– Ba thích kiểu quần lót nào nhỉ. A, lại nữa rồi.
Sợ hãi trước những suy nghĩ bậy bạ cứ quanh quẩn trong đầu, Ái Như vơ vội cái quần lót mặc vào người rồi chạy xuống ăn cơm cùng ba tránh cho những suy nghĩ đó lại tìm đến.
… Bạn đang đọc truyện Báo hiếu tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bao-hieu/
Dưới nhà bếp ông Hưng đã bày dọn chén bát đồ ăn sẵn ra bàn rồi, ông ngồi vào ghế và đợi Ái Như xuống ăn cơm cùng.
Ái Như bước xuống bếp, nàng bẽn lẽn như gái mới lấy chồng kéo cái ghế ra rồi ngồi xuống, nhận lấy chén cơm từ tay ba, nàng gật đầu cảm ơn ba rồi cặm cụi cúi đầu ăn cơm. Thấy bầu không khí bữa cơm có chút im lặng buồn bã, ông Hưng lên tiếng để cho bữa cơm vui vẻ hơn:
– Hôm nay đi dạy thế nào con.
Biết ba cố gắng tạo không khí vui vẻ, Ái Như cũng cố gắng hợp tác để giúp nàng có phần đỡ ngại ngùng hơn:
– Dạ vẫn bình thường ba. Mà ba sang nhà bác Thắng đánh cờ có thắng không, bác Thắng nổi tiếng đánh cờ rất giỏi ở khu này á ba, mấy thanh niên trong sớm chưa ai thắng được bác Thắng một ván nào cả.
– Công nhận con nói đúng thật, ba với bác Thắng chơi 5 ván, ba thắng hai thua hai còn một ván thì hòa.
– Hai người đúng là kỳ phùng địch thủ. Có bác Thắng cùng tuổi với ba để ba sang chơi con cũng đỡ lo, nhiều khi con thấy chồng con với anh Phong quyết định đón ba lên ở cùng cũng có cái sai khi hai người họ ít khi ở nhà.
– Nói thật ba cũng có chút buồn nhưng nghĩ tới tính chất công việc của hai đứa nó như vậy ba cũng không nở trách cứ gì. Mà ba cũng đâu phải ở nhà một mình, có một nàng dâu xinh đẹp gợi cảm ở cùng ba mà.
Ái Như hai má ửng hồng lên, lòng nàng ngập tràn niềm vui khi được ba khen xinh đẹp, nàng e thẹn trách móc sau cái câu nói trêu đùa của ba:
– Ba này kỳ quá.
Ông Hưng cười tươi khi trêu chọc được cô con dâu của mình:
– Ba nói thật mà, ba có hai cô con dâu xinh đẹp tuyệt trần, ba mà còn trẻ là ba sẽ tán tỉnh hai con rồi cưới về làm vợ.
Ái Như cúi gằm mặt xuống bàn, đầu nàng như bốc khói vì ngại ngùng:
– Ba đúng là ông già tham lam, đòi cưới cả hai đứa con làm vợ.
Ông Hưng cười lớn:
– Phải tham lam chứ, hai con đẹp như vậy mà không chịu cưới cả hai về làm vợ để cho người khác cưới thì ba hối hận mà đi tự tử quá.
– Con… con không thèm nói chuyện với ba nữa. – Ái Như quay mặt đi ra vẻ giận dỗi ông Hưng.
Ông Hưng cười lớn khi thấy thái độ này của con dâu, ông biết không thể trêu nàng nữa nên bảo:
– Thôi ba đùa mà.
Lần này đến lượt Ái Như quyết định trêu lại ông Hưng:
– Ba bảo nãy giờ nói đùa vậy là trong mắt ba con xấu xí lắm.
Ông Hưng bối rối xua tay:
– Không làm gì có con dâu ba xinh đẹp lắm mà.
Mắt Ái Như nhìn trực tiếp vào mắt ông Hưng, nàng bảo:
– Vậy là ba muốn cưới con làm vợ. Ba thích con. Ba yêu con.
– Chuyện này… chuyện này… ba… ba… – Ông Hưng ấp a ấp úng không biết trả lời ra sao.
Ái Như cười lớn khi trêu chọc lại được ba chồng mình:
– Cho chừa cái tội ba trêu con.
Cả hai ba con lúc này đều cười lớn, bữa cơm giữa hai người lúc này tràn ngập sự ấm áp của gia đình.
… Bạn đang đọc truyện Báo hiếu tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bao-hieu/
Reng! Reng!
Tiếng chuông cửa vang lên.
Ông Hưng tiến ra mở cửa thì thấy Dũng Béo đang là người bấm chuông:
– Có gì không cháu.
– Dạ cháu có hẹn với cô Như sang để nhờ cô dạy thêm về môn Lý ạ.
– Vậy vào nhà đi cháu.
Dũng Béo đi theo phía sau ông Hưng vào nhà mà ánh mắt hắn như muốn ăn tươi nuốt sống ông vậy, tất cả mọi kế hoạch của hắn đổ vỡ đều tại lão già này mà ra. Hắn vào nhà thì thấy cô Như đang rửa bát đĩa dưới bếp, cái thân hình gợi cảm cùng với cặp đùi trắng mịn không được che đậy của cô Như khiến cho con cặc trong quần Dũng Béo cương cứng lên, hắn chưa bao giờ nhìn thấy cô ăn mặc hở hang như vậy, cũng phải thôi bình thường Ái Như chỉ ăn mặc thoáng mát gợi cảm khi ở nhà còn ra đường hay đi dạy học nàng đều bận lên người những bộ đồ kín đáo nhưng vẫn khoe ra được những đường cong chết người của mình.
Luyến tiếc rời ánh mắt si mê khỏi cơ thể Ái Như, Dũng Béo lẽo đẽo theo sau ông Hưng đi vào phòng khách. Đây là lần đầu tiên sau suốt mấy tháng theo dõi Dũng Béo mới có thể bước vào nhà cô giáo mình vì thế hắn đặc biệt chú ý đến vị trí các phòng và vật dụng trong nhà, từ hướng chính diện trước cửa nhìn vào là một khoảng trống từ 4 – 5 mét vuông, đi sâu nữa vào sẽ thấy một bộ bàn ăn cùng cái nhà bếp được đặt lệch về bên phải một chút, phòng khách nơi hắn ngồi nằm về phía bên trái còn ở phía đối diện được đặt một bộ ghế sofa cùng một cái tivi để gia đình cô Như quây quần bên nhau lúc tối.
– Cháu dùng nước trước đi, Như nó đang bận một lát nữa sẽ lên.
Ông Hưng đặt ly nước xuống bàn rồi mời Dũng Béo, ánh mắt ông chăm chú nhìn hắn, ông không hiểu vì sao trong lòng mình có chút lo lắng đặc biệt là cái cách hắn ngó lia lịa khắp căn nhà không bỏ sót bất cứ chi tiết nào. Ông Hưng lo lắng suy nghĩ trong đầu:
– Sao cứ như thằng này đang điều tra về căn nhà của các con mình vậy nhỉ. Không lẽ có âm mưu gì chăng.
Dũng Béo nãy giờ nhìn ngó, ghi nhớ hết các cách bố trí vật dụng trong nhà mà không để ý rằng ánh mắt ông Hưng đang nhìn chằm chằm vào hắn, mãi đến khi hắn cảm nhận được có một ánh mắt hình viên đạn chĩa thẳng vào mình mới quay qua nhìn ông Hưng, thấy đôi mắt ông Hưng hơi nheo lại chất chứa đầy sự nghi ngờ khiến hắn chột dạ, lại thấy ly nước trên bàn hắn hiểu là ông vừa mời nước mình, hắn lễ phép đáp:
– Cảm ơn bác ạ.
Ông Hưng im lặng một lúc lâu chờ xem Dũng Béo sẽ nói gì tiếp nhưng không hắn vẫn lặng thinh sau câu cảm ơn vừa rồi càng khiến những suy nghĩ vừa rồi trong đầu ông thêm chắc chắn. Vì nếu như Dũng Béo chỉ quan sát căn nhà một cách bình thường thì ít nhất hắn sẽ bảo: “Căn nhà này đẹp quá hay nhà rộng quá” hoặc một câu nào đại loại như thế, nhưng hắn lại im lặng sau khi quan sát tận một lúc lâu, ông Hưng ước tính cũng phải mất 10 phút trước khi hắn nói câu cảm ơn, điều này có chút bất thường nếu là người lần đầu nhìn ngắm căn nhà thì cũng không kỹ lưỡng và lâu như vậy đặc biệt sao khi ngắm xong ít nhất cũng sẽ có một câu khen ngợi còn nếu như là khách ghé nhà thường xuyên thì cũng chả ai lại cứ nhìn khắp nơi lâu như vậy, chứng tỏ rằng tên Dũng Béo này âm thầm quan sát các vị trí vật dụng trong nhà cho một mục đích nào đó.
Gần như đã chắc chắn với khả năng này ông Hưng cực kỳ cảnh giác với nhất cử nhất động của tên Dũng Béo, đặc biệt khi ông không ngồi đối diện xem tivi nữa mà ngồi quay vai trái về phía tivi vai phải về phía phòng khách để dễ dàng quan sát Dũng Béo và Ái Như đang ngồi ở đó, thậm chí ông còn để âm lượng tivi nhỏ hơn bình thường để có thể lắng nghe cuộc trò chuyện của hai người một cách tốt nhất.
Phía bên kia, Ái Như chăm chú giảng bài cho Dũng Béo nghe trong khi đó đầu óc Dũng Béo thì có tiếp thu được gì đâu, gương mặt hắn thì giả bộ cúi xuống nhìn vào sách vở nhưng đôi mắt thì lại liếc ngược lên hướng về phía bộ ngực căng tràn của Ái Như, hắn đang tơ tưởng đến một ngày nào đó sẽ được bú mút chơi đùa với bộ ngực kia một cách thỏa thích. Đầu óc hắn liên tưởng đến đủ thứ khung cảnh này nọ với cô giáo Ái Như cũng nhờ thế mà hắn nhớ rõ mục đích mình tới đây là làm gì.
Dũng Béo vừa giả bộ nghe giảng vừa cho tay vào túi quần, hắn quay đầu nhìn về phía ông Hưng một cách chớp nhoáng xem ông có đang theo dõi hắn hay không, nhận thấy ông Hưng vẫn đang xem tivi hắn liền móc từ trong túi quần ra một vật gì đó màu đen rồi gắn nó vào mặt dưới của cái bàn, khuất hẳn vào một góc bàn để cho khó có ai nhận thấy. Xong xuôi đâu đó, hắn quay cái cặp mình mang theo đang đặt ở giữa chân hướng về phía chân cô Như, cái cặp không được kéo khóa kỹ càng làm lộ ra một lỗ hổng nhỏ, bên trong lỗ hổng là một chấm màu đỏ.
Dũng Béo thấy hài lòng với những gì mình chuẩn bị, kế hoạch thay đổi của hắn rất đơn giản không cao siêu gì mà chỉ là tìm điểm yếu và nắm thóp cô Như là xem như hắn đã thành công một nửa rồi. Vốn dĩ ban đầu là quay video hắn làm tình với cô Như để uy hiếp nhưng bây giờ chỉ có thể gắn thiết bị ghi âm hoặc máy quay lén để tìm kiếm bí mật giấu kín mà uy hiếp cô Như, hiện tại tạm thời hắn chỉ đành gắn nó ở phòng khách rồi chờ đợi thời cơ để có thể gắn nó vào những nơi như phòng ngủ, nhà vệ sinh…
Ái Như giảng dạy cho Dũng Béo tầm nửa tiếng đồng hồ rồi giao bài tập để mặc hắn vất vả làm tối tăm mặt mày mới xong, thậm chí nàng cũng không có bất cứ hành động gì thân mật với hắn cả, suốt buổi dạy thêm nàng và hắn chỉ ngồi đối diện nhau mọi chủ đề của cuộc trò chuyện đều liên quan đến việc học. Cực khổ ngồi học hai tiếng đồng hồ ngoài những kiến thức Dũng Béo thu thập được là sự thành công khi hắn đã gắn được thiết bị ghi âm và quay được một cái video về cô Như, bây giờ đều hắn làm chỉ có thể là chờ đợi mà thôi.
… Bạn đang đọc truyện Báo hiếu tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bao-hieu/
Mở cổng tiễn Dũng Béo về nhà mà gương mặt ông Hưng nghiêm nghị khó chịu vô cùng, nhìn cái bóng lưng xấu xa của hắn khuất dần sau cánh cửa nhà bác Thắng ông mới thở phào nhẹ nhõm bước vào nhà, ông tiến về phía cái bàn cuối người xuống quan sát kỹ lưỡng và nơi góc bàn Dũng Béo vừa ngồi cạnh lúc nãy xuất hiện một vật hình tròn màu đen vô cùng khả nghi. Ngay lập tức ông Hưng gỡ xuống, ông về phòng cẩn thận quan sát mà vẫn không biết nó là gì, bất chợt trong đầu ông nhớ đến sự chỉ dẫn của Thế Minh về cách sử dụng điện thoại, ông nhớ rằng con ông bảo có một phần mềm tìm kiếm tên là gút gồ gì đó có thể giải đáp thắc mắc và tìm kiếm rất nhiều thứ hữu ích.
Thế là ông Hưng mở điện thoại lên tìm đến ứng dụng gút gồ mà con trai ông chỉ, ông mở ứng dụng lên đang định nhập từ để tìm hiểu cái thứ tròn đen này là gì thì ông lại chả biết phải nhập như thế nào, suy nghĩ nát óc vẫn không có cách thì trong đầu ông lại vang lên lời của Thế Minh: “Nếu ba không biết nhập từ nào để tìm kiếm mà có hình ảnh thứ đó thì có thể dùng chức năng tìm kiếm bằng hình ảnh”.
Không chần chừ ông Hưng làm ngay và kết quả khiến ông bất ngờ không thôi, một cái máy nghe lén, không cần phải nghĩ ông cũng biết gần như chính xác mục đích là gì:
– Chắc chắn tên nhóc đó muốn thu thập những bí mật về gia đình mình giống như mấy bộ phim hình sự tội phạm sau đó uy hiếp tống tiền thậm chí là tống tình. Điều quan trọng bây giờ là mình có nên nói cho con dâu biết hay không, không mình phải tương kế tựu kế để tên nhóc vẫn nghĩ mình thành công đặt thiết bị nghe lén như vậy nó sẽ không thay đổi kế hoạch bất ngờ làm mình trở tay không kịp, như vậy mình sẽ nắm đằng chuôi đợi chờ thời khắc mấu chốt tung đòn chí mạng.
Nghĩ là làm ông Hưng quyết định cất thứ này đi khi trời tối vì sợ nó sẽ thu những âm thanh dâm đãng của hai con mình khi chúng nó lại lén lút làm tình ban đêm và gắn lại nó vào ban ngày để có thể kiểm soát tình hình một cách chặt chẽ nhất.