Bảo mẫu thiên thần
Chương 45
Vài tiếng trước…
Sau khi được Tuyết thả ở cổng nhà Thu, Hoàng tiến tới rồi bấm chuông.
Thu ở nhà, nàng ra mở cửa rồi mời Hoàng vào trong.
Hôm nay Thu hơi lạ, ăn nói có chút buồn bã. Hoàng hỏi thì mới trả lời còn không cứ ngồi im.
“Cậu sao thế?” Hoàng hỏi.
Thu lắc đầu: “Mình không sao.”
“Vậy cậu gọi mình tới có việc gì?” Hoàng hỏi.
Thu ấp a ấp úng: “Làm… làm tình với mình đi!”
Lần này khác với những lần trước, lời gạ gẫm của Thu rất buồn. Hoàng nghĩ tới khả năng là cả hai đã bị phát hiện.
“Ai đó đã biết chuyện của hai đứa mình rồi à? Nói thật đi.” Hoàng đặt tay lên vai Thu, cảm nhận cơn run khẽ của nàng.
Thu lắc đầu: “Không có!”
Linh cảm mách bảo Hoàng rằng nhất định Thu có tâm sự gì trong lòng không dám nói, cậu khẽ ôm cơ thể nhỏ của Thu vào lòng rồi ân cần nói: “Có chuyện gì cứ nói với tớ, đừng chịu đựng một mình.”
Thu lúc này mới bật khóc, lần đầu tiên nàng được Hoàng ôm mà không phải trong lúc làm tình. Nàng nức nở nói trong nước mắt: “Bác mình ở bên nước ngoài muốn mình sang đó học để cùng bác phát triển công ty của gia đình bên đó. Bố mẹ mình đã đồng ý và thu xếp lịch bay cho mình.”
Hoàng nghe mà hơi sững người, có lẽ Hoàng đối với Thu không phải là tình yêu, nhưng tuyệt đối không phải tình bạn. Nó nằm ở giữa ranh giới đó, dù hơi buồn nhưng cậu cũng cảm thấy rất vui khi Thu sẽ có cơ hội phát triển ở bên đó.
Nhưng nhìn bộ dạng của Thu chẳng muốn đi tẹo nào, Hoàng biết lý do ở mình. Thu đã yêu cậu mất rồi, tình yêu của đứa nhóc 14 tuổi.
Ở độ tuổi này vẫn rất phụ thuộc vào cha mẹ, Hoàng không ngu mà khiên Thu ở lại cùng mình, như thế sẽ làm bố mẹ và bác thu không vui, rồi chuyện của hai đứa sẽ bại lộ.
“Vậy chắc là cậu đã có quyết định của mình?” Hoàng vỗ về Thu rồi hỏi.
Thu hơi gật đầu, vòng tay ôm lấy Hoàng thật chặt rồi nói: “Mình đã quyết định sẽ sang bên đó học, ngày mai mình sẽ đi.”
Nghe vậy, Hoàng ngạc nhiên vì thời gian quá gấp. Sau đó cậu liền nghĩ tới lý do vì sao Thu gọi mình tới đây, Hoàng nhìn thẳng vào mắt Thu rồi nói: “Vậy đây là lần cuối chúng ta cùng nhau… phải chứ?”
Thu hơi đỏ mặt gật đầu: “Có lẽ vậy!”
Chưa bao giờ Hoàng cảm thấy tình dục thiêng liêng như khoảnh khắc này, cậu ngay lập tức bế Thu lên rồi đưa nàng vào phòng ngủ.
“Hôm nay mình sẽ khiến cậu không còn buồn nữa.” Hoàng nói sau khi lột sạch quần áo của Thu rồi lao vào nàng.
Thu sung sướng đón nhận tất cả.
… Bạn đang đọc truyện Bảo mẫu thiên thần tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bao-mau-thien-than/
“Địt mình đi! Mình nứng lắm rồi.”
Thu trần truồng nằm trên giường, mặt đỏ bừng, cơ thể đầy mồ hôi, hơi thở gấp gáp. Hai chân nàng banh ra hết cỡ trong khi đang Hoàng đang dùng ngón tay móc lồn.
“Cậu nóng vội quá, lồn cậu vẫn chưa sẵn sàng.” Hoàng vừa dùng ngón tay móc vào bên trong lồn của Thu vừa ân cần nói.
Lồn Thu ướt nhẹp từ lâu, hiển nhiên là rất sẵn sàng nhưng Hoàng cố tình làm vậy để trêu nàng.
14 tuổi, cái tuổi ăn học nhưng Thu đã sa ngã vào tình dục. Nàng cũng không ngờ mình có nhu cầu sinh lý cao đến vậy, ngày nào không được Hoàng thỏa mãn nàng phải thủ dâm đến ba bốn lần.
Nàng nứng bất kỳ lúc nào, có đôi lần khi đang ăn cơm cùng bố mẹ, hôm đó trời nóng Thu chỉ mặc quần đùi ngắn ở nhà và không mặc quần lót. Nàng vừa ăn vừa tưởng tượng nếu có ai đó ở dưới gầm bàn bú lồn cho mình thì thích quá.
Nghĩ thôi mà cái lồn hư hỏng của Thu cũng ngứa ngáy. Cảm thấy khó chịu, vì quần rất ngắn nên nàng dễ dàng cho tay vào mân mê hột le cho bớt nứng.
Bố mẹ Thu không hề biết con gái mình đã trở nên như vậy, trong mắt họ Thu vẫn chỉ là cô con gái 14 tuổi ngây thơ.
Càng mân mê thì nàng càng nứng, Thu ăn vội bát cơm sau đó nói mình còn bài tập chưa làm xong rồi chạy tót lên phòng đóng chặt cửa.
Nàng vừa vào phòng đã tụt ngay chiếc quần đang mặc rồi vứt sang một bên, nhanh chân đi tới tủ quần áo lấy ra một con cu giả màu hồng to như quả dưa leo.
Nàng ngồi lên ghế bay chân ra rồi nhét cu giả vào lồn để thủ dâm. Mỗi lần thủ dâm của nàng kéo dài tới cả tiếng đồng hồ.
Xong xuôi nàng mệt lả nằm vật ra giường rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Hoàng vừa móc lồn, vừa hôn Thu khiến nàng sướng đê mê. Nàng hoàn toàn bị Hoàng chi phối, dâm thủy chảy ra như suối.
Hôn nhau chán chê, Hoàng vùi đầu vào bộ ngực non nớt nhỏ nhắn của Thu mà bú và liếm, Thu cong người đón nhận, cái cảm giác đầu lưỡi Hoàng kích thích đầu ti nàng khiến nàng sướng không chịu nổi.
“A… mình sướng quá… địt mình đi!” Thu rên rỉ, nàng đang thò tay vào trong quần Hoàng và vuốt ve con cặc cứng như sắt đầy gân guốc.
Thu liên tục hẩy mông hất lồn về phía tay Hoàng, nàng nứng lắm rồi, ngón tay của Hoàng tuy khiến nàng rất sướng nhưng không thể thỏa mãn cái lỗ nghiện ngập của nàng, nàng cần một con cặc.
Thấy cô gái nhỏ tội nghiệp vì nứng, Hoàng không trêu nàng nữa và móc con cặc của mình ra kề sát vào mép lồn Thu.
“Địt em đi anh yêu, em muốn con cặc của anh.” Thu thấy Hoàng móc cặc ra thì vui hơn tết.
Hoàng bật cười trước dáng vẻ háo hức của Thu, cậu từ từ đẩy cặc vào lồn nàng.
Một tiếng ót, cặc Hoàng đã nằm gọn trong lỗ lồn ướt át dâm đãng. Thu trợn mắt sung sướng khi được lấp đầy, nàng rên rỉ không ngừng.
Hoàng nhấp liên tục, một tay giữ eo một tay nâng cổ Thu và trao cho nàng nụ hôn nồng cháy.
Thu đê mê hưởng thụ khoái cảm Hoàng mang lại, nàng có thể cảm nhận một điều rằng hôm nay Hoàng đối với nàng rất ân cần không như mọi lần.
Những lần trước cả hai không có những nụ hôn nồng nàn như vậy, trong lòng thu chợt cảm thấy hạnh phúc. Hạnh phúc vì cuối cùng nàng cũng được nhận sự quan tâm từ Hoàng.
“Ưm… ưm!” Tiếng rên rỉ trong cổ họng Thu khẽ phát ra.
Cả hai làm tình thật lâu, không cần những món đồ chơi tình dục để hỗ trợ, không cần những bộ đồ cosplay gợi cảm thiếu vải, chỉ có hai cơ thể, hai bộ phận sinh dục hòa vào nhau trong sung sướng.
Hoàng khiến Thu lên đỉnh ba lần trong phòng ngủ của nàng, rồi tiếp tục kéo nàng xuống phòng khách vừa xem phim con heo do người đóng vừa chơi nhau tiếp.
Hoàng ngồi trên ghế sofa, cặc dựng đứng lên trời. Thu banh háng ra từ từ ngồi xuống, ban đầu nàng tính ngậm con cặc ấy bằng lồn mình nhưng nghĩ lại, lỗ đít nàng vẫn còn lạnh lẽo.
Thu chỉnh cho cặc Hoàng đâm vào lỗ đít mình rồi nàng ngồi xuống thật mạnh.
Tiếng hét sung sướng của Thu lớn quá khiến Hoàng phải đưa tay chặn họng nàng.
Vừa mút ngón tay của người tình, Thu vừa nhún nhảy khiến con cặc gân guốc vào ra trong lỗ đít mình liên tục.
Lỗ đít Thu bót quá nên Hoàng vừa nhấp vài cái đã muốn bắn. Cậu siết lấy vòng eo mảnh mai của Thu rồi thì thào vào tai nàng: “Anh bắn vào trong nhé!”
Thu vừa mút ngón tay của Hoàng vừa gật đầu lia lịa, đôi mắt lờ đờ vì khoái cảm, lỗ đít nàng như muốn nổ tung khi liên tục bị cặc Hoàng đâm vào.
“Hãy ra trong em… ưm… em muốn tinh anh ngập trong lỗ đít em…”
Hoàng nhấp liên tục, nhấp điên cuồng vào lỗ đít Thu rồi gồng mình bắn tinh.
Thu cũng không chịu được nữa, cơ thể co giật liên tục, dâm thủy từ lồn chảy ướt hết bụng dưới của Hoàng. Lên đỉnh khi bị địt lỗ đít sướng hơn khi địt bằng lồn nhiều.
Sau khi lên đỉnh Thu cũng mệt lả, nàng giữ nguyên con cặc trong lỗ đít mình mà gục đầu vào vai Hoàng thở dốc nghỉ ngơi.
Hoàng cũng không muốn rút cặc ra ngay, cảm giác lỗ đít Thu bóp chặt cặc mình cậu muốn lưu lại lâu hơn nữa.
Khi Thu ngả vào lòng mình, Hoàng dùng hai bàn tay mân mê khắp cơ thể nàng, vừa để xoa bóp cho nàng thoải mái vừa để kích thích nàng.
Thu biết rằng sau lần này chưa chắc đã còn lần tiếp theo được ở cùng Hoàng, chính vì vậy nàng mặc kệ cho cậu chăm sóc cơ thể của mình.
“Em thỏa mãn lắm, cảm ơn anh!” Sau khi đổi cách xưng hô, cả hai nói chuyện nghe giống nhân tình hơn nhiều.
Trước đây Hoàng chỉ coi Thu như một nô lệ tình dục không hơn không kém, nhưng sau nhiều lần quan hệ cậu cũng dần mất đi cái nhìn đó về Thu.
Hoàng mân mê núm vú nhỏ của Thu, hôn nhẹ vào tai nàng rồi nói: “Em cũng vậy, ngày mai đi mạnh khỏe nhé, lấy chồng nhớ mời anh!”
Thu nghe vậy tức lắm, nhưng cảm giác thoải mái từ bàn tay Hoàng đem lại cho đầu ti nàng khiến nàng lẳng lặng bỏ qua.
Nàng thiếp đi trong sự thoải mái lúc nào không hay. Địt suốt gần hai tiếng khiến cơ thể Thu mệt mỏi rã rời.
Một lát sau Thu tỉnh lại đã thấy mình nằm trên giường trong phòng mình, chăn đắp cẩn thận, cơ thể sạch sẽ thơm tho còn được thay một bộ quần áo khác. Trên bàn còn có ly sữa pha sẵn vẫn còn hơi ấm. Còn ai khác ngoài Hoàng, Thu không ngờ cậu ấy chu đáo đến vậy.
Hai má Thu nóng bừng, con tim nhỏ bé thổn thức. Tình dục mãi mãi cũng chỉ là tình dục, chỉ khi có tình cảm với đối phương thì tình dục mới thực sự thăng hoa.
Sự chu đáo của cậu khiến Thu đổ đứ đừ, nàng quyết tâm sau khi sang nước ngoài sẽ học hành thật chăm chỉ, trở thành một người hoàn hảo hơn. Biết đâu một ngày nào đó trở về có thể gặp lại người con trai ấy.
“Anh cứ chờ đó, sau này gặp lại thì chết với em!” Thu cầm ly sữa lên từ từ uống rồi thầm nói.
Hoàng vừa ra khỏi nhà Thu thì nhận được cuộc gọi của một số lạ.
Hoàng: “Alo?”
Đầu dây bên kia: “Còn nhớ tôi chứ?”
Hoàng nhận ra giọng nói này, là của Vân Anh. Cô gái có gương mặt và vóc dáng giống hệt Linh nhưng có mái tóc đỏ rực, Vân Anh là người đã trợ giúp cậu trong sự việc xảy ra ở nhà bà nội.
Nhưng sao Vân Anh lại có số của mình? Hoàng tự hỏi rồi hỏi Vân Anh: “Chị gọi cho em có việc gì vậy?”
Vân Anh đáp: “Có một vài việc, tôi nghĩ liên quan đến cậu.”
Vân Anh kể sơ qua về lý do mình gọi cho Hoàng, nghe xong Hoàng tức tốc tới nhà của Lan.
Khi tới nơi cậu thấy có rất nhiều người mặc vest đen đeo kính râm, thấy cậu tới mọi người liền mời cậu vào bên trong.
Vừa vào trong Hoàng đã ngỡ ngàng khi Lan, Mai, Đào bị còng tay và bịt miệng, hơn nữa ở đây có sự xuất hiện của Hân và bạn của Hân.
“Hoàng!” Hân vừa thấy em trai thì thốt lên.
“Không sao, để em giải quyết vụ này.” Hoàng bình tĩnh nói, sau đó tiến đến ngồi xuống ghế đối diện với Vân Anh.
Vân Anh nhìn Hoàng bằng ánh mắt dò xét, sau đó nói: “Mặc kệ cậu là ai, thế lực chống lưng mạnh tới đâu, cậu đã vi phạm quy định của Biệt Đội Giữ Gìn Hòa Bình.”
“Em xin chịu phạt!”
“Đừng có mơ, cậu khôn hết phần thiên hạ rồi. Cậu bị bắt giữ thì Hắc Thiên Đường tất nhiên tìm đến chúng tôi để đòi người, cùng lắm chỉ ăn miếng bánh uống chút trà rồi xong việc. Chúng tôi chẳng thèm bắt cậu, nhưng việc cậu làm đi quá xa rồi!” Vân Anh chất vấn Hoàng té tác.
Vân Anh nói tiếp: “Ba chị em nhà này là Quỷ sói, chúng nguy hiểm thế nào chắc cậu biết, vậy mà cậu ngang nhiên để họ sống tự do tại đây trong khi không có một biện pháp đảm bảo an toàn nào… hôm nay đã có một người chết, chúng tôi có thể ngụy tạo nó thành vụ thanh toán nhau, nhưng chúng tôi sẽ bắt giữ cả ba người họ để tránh những vụ án tiếp theo xảy ra.”
“Không được!” Hoàng dứt khoát từ chối.
Nghe đến việc mình cùng hai em sẽ bị bắt giữ, Lan ứa nước mắt. Nàng không ngờ rằng chỉ vì chút sơ sẩy của mình mà lại gây ra chuyện lớn như vậy. Đào và Mai thì khóc thút thít.
Nhưng nước mắt chẳng giải quyết được vấn đề, Vân Anh trước giờ luôn làm theo luật.
“Cậu không có quyền ở đây, tôi chỉ gọi cậu đến để xác minh tôi đã bắt họ. Đừng lo lắng, họ sẽ được chăm sóc cẩn thận.” Vân Anh lãnh đạm nói, nàng phất phất tay ra hiệu cho cấp dưới mang ba chị em Lan đi.
Hoàng lập tức gõ lên vòng tay, thanh kiếm xuất hiện cậu cầm lấy rồi chĩa mũi kiếm về phía cấp dưới của Vân Anh.
Vân Anh thấy vậy thì nhíu mày: “Muốn đánh nhau? Từ khi nào Hắc Thiên Đường có kẻ ngang ngược như cậu vậy?”
Hoàng nhìn Lan cùng hai đứa em của nàng, cậu đương nhiên biết mình sai, nhưng cậu không lỡ để họ bị bắt giữ, ai mà biết được đám người của Vân Anh sẽ làm gì với chị em họ.
Nhưng Hoàng cũng không muốn mâu thuẫn với Vân Anh, nàng cũng chỉ làm đúng theo luật. Có trách thì tự trách bản thân cậu đã sai ngay từ khi cứu ba chị em họ ra khỏi cái lồng sắt ấy.
“Hãy cho họ một cơ hội, em sẽ đồng ý hoàn thành một yêu cầu của chị.” Hoàng dõng dạc nói với Vân Anh.
Vân Anh mắt không cảm xúc, sau đó hỏi: “Tôi có yêu cầu gì với cậu sao?”
Hoàng đáp: “Không có nhưng không phải sau này không có.”
Hoàng tự tin nói ra được câu đó vì cậu biết bản thân mình có giá trị, đương nhiên rồi một kẻ được Vòng Tay Thánh Tích chọn há lại tầm thường.
Nhìn thẳng vào đôi mắt lãnh đạm của Vân Anh, Hoàng dõng dạc tuyên bố: “Em sẽ đưa họ về nhà, họ sẽ sống chung với gia đình em. Chị có thể cho người giám sát, trong vòng 3 tháng nếu không xảy ra bất kỳ chuyện gì thì chị không được phép bắt họ nữa.”
Nghe vậy mọi người đều ngẩn ra, Hân không biết giữa Hoàng và ba chị em Lan có mối quan hệ thế nào nên nàng chưa dám lên tiếng.
Lan thì nhìn Hoàng với ánh mắt khó tả, nàng cũng đã chuẩn bị tinh thần cho việc bị bắt giữ, khi Hoàng đưa ra quyết định đó khiến nàng cảm thấy vô cùng cảm kích. Một kẻ không ruột thịt, không chung giống loài, lại có thể không ngại sự an nguy của gia đình mình vì nàng và hai đứa em của nàng.
Vân Anh nghe vậy thì bật cười, một nụ cười mỉa mai: “Nhóc! Cậu đang tự đặt cả gia đình mình vào vòng nguy hiểm đấy à? Tôi tưởng cậu thông minh lắm chứ!”
Hoàng vẫn khăng khăng với quyết định của mình: “Ba người họ đang học cách sống như con người, đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại, thay vì đối đãi với họ như Quỷ hãy đối đãi với họ như con người, hãy cho họ một cơ hội, cũng như cho em một cơ hội để chứng minh Quỷ cũng có thể trở nên lương thiện.”
Vân Anh nhìn thật lâu vào đôi mắt đầy kiên định của Hoàng, trong giây lát nàng dường như đã bị tác động, nhưng ngay sau đó nàng đã lấy lại vẻ lãnh đạm rồi nói: “Nếu cậu đã khăng khăng như vậy, tôi sẽ cho một cơ hội. Chỉ cần thêm bất kỳ vụ việc nào xảy ra, tôi không chắc họ có thể giữ mạng.”
Hoàng nghe vậy thì mừng thầm, cậu nói: “Chị yên tâm, em đảm bảo sẽ không có chuyện gì nữa xảy ra.”
Sau đó Vân Anh cho xe chở tất cả về nhà Hoàng.
Căn nhà mà chị em Lan đang ở là đang thuê nên sẽ trả lại cho chủ hiện tại, chị em Lan dọn dẹp đồ đạc cá nhân đến sống chung với gia đình của Hoàng.
Trên xe không khí thực sự trầm lặng, không ai nói với ai câu nào.
Sau khi tới nhà, những người cần xuống xe đã xuống đủ. Vân Anh kéo kính ô tô xuống rồi nhắc nhở Hoàng: “Tôi sẽ cho người giám sát ba người họ để đảm bảo an toàn cho người dân xung quanh, dĩ nhiên là gia đình cậu cũng sẽ bị giám sát theo, cậu không có ý kiến gì chứ?”
Hoàng lắc đầu: “Không sao, chị cứ làm những gì chị thích.”
Mẹ là Quỷ, Bảo Mẫu là Thiên Thần Sa Ngã, chị gái có Đôi Mắt Âm Dương, bản thân là chủ nhân của Thánh Vật. Gia đình Hoàng không phải gia đình bình thường, việc bị giám sát nhất định sẽ có những việc không hay bị phát hiện. Chỉ cần từ nay về sau hành động cẩn thận một chút là không sao.
Khi đưa ra quyết định đó, Hoàng sớm đã có nghĩ đến trường hợp này. Cậu cũng đã có biện pháp để tránh bị theo dõi sát sao.
“Vào đi chị, từ giờ mọi người sẽ sống ở đây.” Hoàng thấy Lan, Mai, Đào đứng im như trời trồng ngửa cổ nhìn ngôi nhà lớn khang trang, cậu giục giã.
Lan bật khóc khiến Hoàng bối rối, nàng nói: “Thực sự không biết phải cảm ơn em thế nào, em tốt với bọn chị quá… hức!”
Mai và Đào hai cô bé nhìn ngôi nhà lớn trước mặt thì lộ rõ vẻ mặt thích thú, khác xa với vẻ mặt u ám khi bị Vân Anh còng tay, đúng là trẻ con mà.
Hoàng đưa tay giành lấy túi đồ của Lan rồi cười: “Đã giúp thì giúp cho chót, đưa đồ đây em cầm cho kẻo nặng.”
“Ừ!” Lan bị giật mất túi đồ, nàng không có phản ứng gì chỉ khẽ gật đầu. Tận sâu trong trái tim nàng vẫn luôn xem Hoàng là ân nhân, vị ân nhân có báo đáp cả đời không hết.
Dắt một đống gái về nhà, Hoàng đang chuẩn bị tinh thần để giải thích và nghe mắng. Cậu đi trước bấm chuông, vừa bấm vừa gọi: “Mẹ, con về rồi đây.”
Chả hiểu sao hôm nay Hương lại khóa cửa sớm thế.
Cánh cửa từ từ mở ra, những gì diễn ra tiếp theo khiến tất cả lặng thinh.
“Meo! Chào mừng con về nhà.”
Hương và Tuyết, hai người phụ nữ xinh đẹp xôi thịt đang đứng tạo dáng cute, trên người khoác bộ đồ cosplay mèo hầu gái, sau mông còn cắm chiếc đuôi biết ngoe nguẩy.
Vì muốn tạo bất ngờ và chuẩn bị thật kỹ cho màn chơi some nên hai nàng mới mua đồ cosplay về để mặc.
Bộ đồ hầu gái mèo khiến cả hai vô cùng quyến rũ, nhưng lúc này ở trước của không chỉ có một mình Hoàng mà có khá nhiều người.
Hân thấy vậy tròn mắt: “Mẹ, chị Tuyết? Cả hai bị sao vậy ạ?”
“Trời ạ! Con dẫn bạn đến chơi phải nói trước với mẹ, chị trước chứ” Tuyết và Hương sau vài giây nhận ra có gì đó rất sai, cả hai mặt đỏ bừng bừng hét lên rồi đóng rầm cửa lại rồi mau chóng thay ngay bộ cosplay ra.
Hoàng còn chưa ngắm đã, quay lại phía mấy người phía sau cười khổ một cái.