Bi kịch cuộc đời

Chương 12



Phần 12

Sáng 29 tết, Sơn cùng những người làm công nhà Thành ăn bữa cơm tất niên với gia đình Sơn ( Giàu nhưng tình nghĩa lắm, chủ ăn gì người làm ăn đó các bạn hiểu nha). Hồng dạo này như bà chủ Nhỏ quản lý cũng tốt, được mẹ Sơn tin tưởng giao việc thủ quỹ cho. Nhìn Thành và Hồng như 2 ông chủ bà chủ nhỏ, Hồng nói gì Thành râm rấp nghe theo không dám cãi lại… Ăn uống xong Mẹ Thành lì xì cho người làm công 1 phần quà và 1 bao lì xì “nặng”, cuối cùng là Sơn cũng là phần quà nặng thứ 2 ( nặng nhất là chú Kiên em ruột Ba Thành mà): 1 thùng Pepsi, 1 thùng 333 , một giỏ quà, 10 k gạo ngon 1 bao lì xì…

– Sao nhiều vậy Cô? – Sơn hỏi.

– Nhiều gì? Cô coi mày như con trong nhà, mày khách sáo với cô à? Nhờ mày mà thằng Thành nó ngoan hẳn ra, học hành cũng tốt không còn lang thang như hồi lớp 11 .

– Con cũng có phần mà hihi. – ” Cô dâu nhỏ” lên tiếng.

– Uhm. Về bảo cha mẹ chuẩn bị đi học xong 12 , cô qua hỏi cưới.

Hồng và Thành: Còn nhỏ mà…

Mẹ thành: Thấy chưa Sơn? Cô nói có sai đâu. Thành chở Hồng về rồi chở Sơn về nhà đi mày.

– Về em.

Hồng: Thưa cô con về, bye Sơn.

– Bye Hồng.

Trên đường về quê 2 thằng chém gió, chém bão tới tận nhà Sơn.

– Vào nhà tao ăn cơm rồi về mậy?

– Thôi, tao về tý nữa qua nhà Hồng nữa nãy ba mẹ nó kêu. Chừng nào mày lên? Tao rước.

– Mùng 4 , tao có giang người chú rồi. Mắc công mày.

– Mẹ, mày còn nói thế có coi tao là bạn không?

– Mày khùng quá, mày như anh em với tao trên mức bạn bè rồi cu. Chuyện này tao lo được mà. Yên tâm.

– Ờ, tao cũng xem mày là anh em nên thế. Về đây chào cô chú dùm tao cái.

– Cút lẹ… Haha

– Dkm con dog….

Bước vào nhà. Cha mẹ mừng lắm

Mẹ: Sao con mua đồ nhiều thế?

– Dạ, Cô biếu ba mẹ đó ạh.

Cha : Bữa nào có dịp tao với mẹ mày phải ghé cám ơn người ta 1 tiếng, đã cho chỗ ở và Việc làm tốt còn quà cáp.

Mẹ: chừng nào mày lên tao gửi ít wà quê cho Cô nhé.

– Dạ. Để con đốt nhang cho ông bà…

Tối giao thừa, ở quê không có bắn pháo bông như trên tỉnh, Sơn ngồi đó suy nghĩ về ” Lời hứa 5 năm” và ” Cuộc trò chuyện giữa Hà và mẹ Hà”… Suy nghĩ phải làm sao cho đúng đây… Chậc thôi tới đâu hay tới đó…

– Mày chưa ngũ àh? – Mẹ Sơn đi ra hỏi.

– Dạ chưa. Sao mẹ không ngũ ra đây chi vậy?

– Tao pha trà sắp xếp bánh trái tý cúng giao thừa 11 h rồi.

– Ba đâu mẹ?

– Chiều uống nhiều quá xỉn, ngũ rồi, tết nhất mà. Mày có bgái chưa? Phải cái con Hà không?

– Dạ, chỉ là bạn học thôi mẹ àh. Nhà người ta giàu lắm, tiểu thư danh giá đó.

– Uhm. Nhưng nhìn nó tao biết nó thích mày, con bé ngoan hiền, dễ thương, nấu ăn giỏi nữa.

– Học giỏi nữa mẹ àh.

– Uhm. Mày gáng nha, cưới nó làm dâu cho tao.

– Con sợ nhà người ta không chịu mẹ àh. Gia cảnh nhà mình…

– Hồi trước, tao cũng là nhà danh giá đó, vì thương Ba mày tao mới lấy ổng. Con àh. Mẹ chưa hối hận bao giờ kể từ khi lấy ổng, nghèo khổ nhưng hạnh phúc lắm, cha mày chưa bao giờ to tiếng với tao đâu.

– Dạ. Con cũng mong như vậy. Thôi ngũ đi. Tao di nấu nước pha trà cho kịp.

– Để con làm cho.

– Mày biết gì về cúng kiến. Ngũ đi khuya rồi.

Làm cha làm mẹ ai cũng thương con. Nên Mẹ Hà cũng muốn tốt cho Hà nên nói thế thôi… Còn Kẹo bòn bon em còn nhớ anh không?…..

Sáng mùng 1 tết. Thức dậy VSCN xong xui ra mừng tuổi cha mẹ, lì xì mỗi người 1 tr đồng ( Mẹ thành cho bao lì xì 3 tr)

Cha: Mày không để dành sài àh, đưa chi nhiều vậy?

– Dạ, không nhiều đâu ba, để ba có tiền rủng rỉnh đi nhậu với mấy chú ạh.

Mẹ : Mày đưa nhiều ổng nhậu nhiều chứ làm gì.

Cha: Bà này, con nó hiếu thảo mà haha.

Mẹ : Lớn tuổi rồi nhậu ít thôi.

Cha: Tui biết rồi.

Mẹ: Đây mẹ lì xì con này.

– Dạ con cám ơn

(Tục lì xì: tiền nhiều hay ít không phải là vấn đề, bao lì xì là để chúc nhau năm mới, ai đưa cũng phải nhận, bạn từ chối là không ” nể mặt, khinh dễ” người ta đó).

– Ba ơi, tý mượn xe con với ba về nội thấp nhang nhé.

Cha: Uhm. Mày biết chạy xe rồi. Tao khỏi đi xe ôm.

Mẹ: Hai cha con chạy từ từ thôi nhé.

Thế là hai cha con mượn xe người chú chạy về nhà nội. Thắp nhang cho tổ tiên, ai cũng hỏi thăm Sơn học hành này nọ…

Tối 7 h, về đến nhà trả xe cho chú, ăn cơm tắm rửa, leo lên giường…. Thức tiếp. Lại suy nghĩ…. Cuối cùng: tới đâu tính tới đó rối ngũ luôn…

Sáng mùng 2 tết, mấy thằng bạn học chung với Sơn lớp 10 11 rủ qua nhà nó nhậu cách nhà Sơn 50 m, 4 thằng, thằng nào cũng có gấu ( toàn cá cmn sấu) ôm ấp hun hít…

– Ê Sơn, mày học hành thế nào rồi? – Bạn cũ 1 (BC 1 )

– Nó học giỏi thế chắc cũng được mà phải không? – BC2 .

– Uhm. Cũng ổn. Ở tỉnh dạy khó hơn ở trường huyện nhiều.

BC1 : Trên đó quen nhiều bạn không mậy? Chắc toàn người giàu có không nhỉ?

– Có này có kia, bạn bè cũng được vài thằng.

BC3 : Thế không có vài con àh? Haha

BC4 : Sơn nó nhát gái vậy sao mà quen được con nào?

Bạn gái BC1 ( BG1 ): Đẹp trai vậy mà chưa có bgái à? Để em giới thiệu cho nha tuy không đẹp bằng em nhưng cũng ok. Chịu không anh?

Nge nó nói mà Sơn muốn phun máu ” mẹ, con này không soi gương àh? Xấu vậy bạn nó còn xấu hơn chắc… ”

– Thôi, anh cũng không muốn quen đâu, ăn chưa no lo chưa tới mà.

BG2 : Khiêm tốn ghê hihi.

BC1 : Ngại gì không biết nữa, có gấu sướng lắm phải không em? – Nó hun con “Cá sấu” của nó 1 cái

BG1 : anh kì qúa nha, chỗ đông người mà.

” Mẹ đông người mà nãy giờ thằng BC1 ôm nó mà nó không ngại, chắc có 2 đứa thì… Xong cmnr”

– Sơn ơi, bạn con tìm nè. – Tiếng Mẹ Sơn gọi.

– Ai vậy mẹ?…. Ủa Hà xuống đây hồi nào? – Sơn ngạc nhiên hỏi.

Hà theo mẹ bước vào, quan sát thấy 4 cặp kia thì Hà cũng biết được ít nhiều việc đang xảy ra.

– Tết nhất, anh không cho em xuống thăm anh với 2 bác àh? Anh đang nhậu với Bạn àh? – Vừa nói vừa cười xinh không tả được.

Sơn ngạc nhiên 1 thì Mẹ Sơn và mấy đứa kia ngạc nhiên 100 .

Mẹ Sơn: Con ngồi chơi với tụi nó đi. Bác về nhà chút. Sơn nhậu ít thôi nghe mậy, tý dẫn Hà về đó.

– Cháu chào bác hihi.

Hà khoát bắp tay Sơn đi vào trong. Thấy “Cô nàng xinh đẹp” bước vào mấy con Cá sấu kia nhìn không chớp mắt nói chi tụi bạn học cũ ( nước dãi chảy đầy mồm :v chém ty)

– Chào các bạn, mình tên Hà, bạn gái của Sơn. Mình vừa xuống chơi. Hihi. Anh giới thiệu bạn bè đi.

– Àh àh…. Đây là… Sơn giới thiệu từng người ( Tụi này hết đất diễn nên không thèm nói tên)

– Rất vui được làm quen với mấy bạn nha. Hihi

BG1 : Sao anh Sơn nói anh chưa có bgái? Em tính giới thiệu bạn em nữa chứ…

– À há, anh nhé mới về định cua gái àh? Chết với em nha – vừa nói vừa nhéo.

– Sơn – Hà nhéo mạnh hơn – àh, Anh có đâu àh hic….

– Tha cho anh đó. Về nhà có nhớ em không? – Rồi hun Sơn cái chụttt

Bạn Sơn đơ người ra trước hành động của Hà.

Xả giao hỏi thăm vài 3 câu, thì bọn kia kím cớ “chuồn” vì ngồi lâu ngại với ” Gái xinh thành phố”….

Khoe Gấu với “Bạn trai ” chị àh kaka – Bá đạo max lv…

Từ nhà bạn Sơn về, Sơn và Hà không nói gì cả. Về nhà ăn cơm với cha mẹ Sơn, Hà vẫn líu lo vui vẻ, khỏi nói thì cha mẹ Sơn vui thế nào rồi. Còn Sơn thì ngoài mặt cũng cười cười nhưng trong lòng thì đăm chiêu lắm. Cơm nước xong 2 đứa ra vườn sau nhà tìm trái cây ăn. Tìm 1 góc mát 2 đứa ngồi vào đó. ” Phái mạnh” lại lên tiếng trước

– Wê Sơn yên tĩnh quá, không xô bồ như trên tỉnh. Không khí trong lành quá.

– Uhm. Ở wê tết nhất chúc tết rồi nhậu nhẹt thôi chứ không biết làm gì…

– Sơn có vẻ không vui khi Hà về đây hả? – Hà đánh tâm lý.

– Đâu có đâu chỉ là…. – Sơn ấp úng

– Chỉ là Sơn còn nhớ những gì Hà và Mẹ nói hôm trước?

Sơn bất ngờ vì bị Hà phát hiện Sơn ” nghe lén”

– Xin lỗi, Sơn không cố ý nghe lén…

– Hihi, Sơn khờ quá đi. Hà không muốn thì không ai ép Hà được hết.

– Nhưng Mẹ Hà sẽ không vui đâu.

– Bây giờ Sơn cứ học ra trường làm ra tiền Mẹ Hà sẽ đối xử khác thôi àh. Suy nghĩ chi cho mau già.

– Nhưng vẫn có cái gì đó làm Sơn khó chịu lắm.

– MẶC CẢM.

– Có lẽ vậy… Đó giờ sống ở đây bạn bè trong đều nhìn sơn với ánh mắt khinh thường. Từ khi ra tỉnh học, quen Thành, Hà, Nam…. Thì Sơn mới không nghĩ đến 2 chữ đó nữa vì cùng trang lứa với nhau. Người lớn thì khác họ thành kiến giàu nghèo quá… – Sơn thở dài.

– Sơn có biết tại sao Hà, Thành và các bạn quý Sơn không?

– Sơn không để ý lắm.

– Vì Sơn sống tình nghĩa, mà tình nghĩa thì không thể nào mua được bằng tiền. Tiền chỉ có công dụng trong nhiều trường hợp, một số việc có nhiều tiền cũng không mua được đâu. Ở Sơn, Sơn có nghị lực và tấm lòng. Người ngoài nhìn mới thấy thôi…

– Thế Hà thích sơn ở điểm nào và khi nào?

– Hà hả? Thích Sơn ở tính tình lúc đầu lầm lì bí hiểm, quen rồi thì sôi nổi, hòa đồng, nhưng có gì đó cuốn hút lắm hihi. Còn khi nào hả? Không nói đâu…. Đừng có dụ “chị” nha “cưng”. – Đưa tay vẹo má Sơn.

– Vậy àh. Sơn cũng bình thường mà.

– Bình thường với người khác, còn đặc biệt với Hà hihi… Hỏi nhiều quá. Cho Hà dựa người ngũ xíu nha.

– Uhm. Hà ngũ đi tý chạy xe về nữa

– Bên Anh em bình yên lắm. Ngốc àh…

Chương trước Chương tiếp
Loading...