Bi kịch cuộc đời

Chương 38



Phần 38

Phong thấy Thắm bị Minh Cái làm té, tức điên lên, Phong lấy hết sức còn lại nhào tới Minh Cái, nhưng Phong quên hắn còn khẩu súng, hắn chỉa súng về Phong và bóp cò “Đoàng”, Bất ngờ 1 “lá chắn” lao ra ôm lấy Phong là Thắm. Hai người ngã nhào xuống.

– Thắm, em có sao không? Sao em lại tới đây?

– Ở nhà, đứng ngồi không yên… Nên lên tìm anh. Thấy anh đang bị đuổi…. Nên em theo tới đây….. – Rồi Thắm ngất đi vì mất máu do trúng đạn.

– Thắm, Thắm tỉnh lại đi em. Đừng ngũ mà.

Lúc Phong đang gào thét. Minh Cái đã đứng kế bên chỉa súng vào Phong

Minh Cái: Tao sẽ cho 2 đứa mày về chầu trời cùng nhau.

Phong nhắm mắt ôm Thắm vào lòng chuẩn bị… “Đoàng”

Một tiếng súng vang lên nhưng không phải bắn Phong mà bắn Minh Cái. 1 Chiến sĩ lực lương công an đã bắn hạ Minh Cái vì thấy hắn đang cầm súng. Lúc này 1 tốp công an đến kéo Thắm ra và khống chế Phong.

– Các anh đưa vợ em đi cấp cứu dùm. Vk em bị trúng đan và đang mang bầu.

Một chiến sĩ công an bế Thắm chạy thật nhanh ra xe đưa đi bệnh viện.

Bị bắt nhốt riêng biệt vì Phong là đối tượng truy nã. Thấy công an nào tới Phong cũng hỏi thăm về Thắm nhưng không ai trả lời.

Trong này không biết bao nhiêu ngày trôi qua nữa. Phong như ngồi trên đóng lửa không dám chợp mắt lo lắng cho Thắm. Một lúc sau. Có tiếng mở cửa. Một người đàn ông trung niên bước vào nói gì đó với Phong. Phong ôm mặt gục xuống. Nước mắt chảy dài…. Rồi ngất xỉu…

Vụ án cũng được đưa ra xét xử. Do bàn bạc trước. Nên Phong chỉ nhận 4 năm tù về tội “cố ý gây thương tích” (Lúc Phong nhận mình làm mồi dụ địch, anh em trong Hội đã thống nhất như vậy)

Bị giam ở 1 trại giam ở Long An. Phong lặng lẽ như 1 bóng ma, không cười không nói chuyện với ai. Đám ma cũ đều làm “luật” với ma mới, còn với Phong chưa kịp làm gì thì Phong đánh cho cả đám ma cũ 1 phen thừa sống thiếu chết. Sau đó Phong bị đưa đi biệt giam 1 tháng. Sau 1 tháng trở lại phòng giam tập thể, Phong cũng vậy, không nói không cười. Chỉ lặng lẻ ngồi nhìn trời nhìn đất vì thương nhớ Thắm và đứa con. Nhiều đêm Phong khóc, cả phòng đều nghe thấy nhưng không ai dám nói hay hỏi gì.

Một hôm, phòng nhận 1 thằng mới tên Đăng, thằng này thuộc dạng giang hồ nửa mùa, nghĩa là thấy ai yếu thì ăn hiếp, ai mạnh thì nịnh bợ. Được cái nó vui vẻ và quen biết nhiều, kể cả quản giáo cũng ưu ái cho nó về phần cơm.

Phong thuộc dạng trùm trong phòng nên tên này cũng xum xoe nịnh bợ.

– Anh Phong ăn đồ ăn gia đình em gửi lên nè.

– Anh Phong đắp mềm này ầm nè…

Nói chung là nịnh bợ ra mặt. Đám kia rất ghét nó, một hôm trong lúc tắm nó bị đám đó đánh hội đồng, Phong thấy thế nhào vô cứu nó.

– Chúng mày làm gì đó. Sao cả bọn lại đánh nó? Có giỏi chơi tay đôi đi.

Đây là lần đầu tiên cả phong nghe Phong nói chuyện. Rồi cả bọn bỏ thằng Đăng ra.

Rồi từ đó, nó như lính theo hầu Phong. Nó kể là trên SG nó trong 1 hội chuyên bảo kê, đòi nợ, sòng bài… Nó đi tù thay cho 1 người “chiếu trên” vì tội gây thương tích… Bữa nó sắp ra tù.

– Khi nào anh ra tù, không có gì làm thì lên SG kím em theo địa chỉ này nhé.

3 Năm sau. Sau đợt “đặc xá” do cải tạo tốt, Phong được ra tù. Không muốn quay về CT nơi đau lòng đó, Nhưng không biết đi đâu nên Phong lên SG tìm Đăng. Đi xe ôm tới nơi cần tìm. Đó là 1 quán cafe ở quận 5 . Bước vào quán ngồi vào 1 bàn.

TV : Anh dùng gì?

Phong: Cho 1 ly cafe đá. Àh, cho anh hỏi ở đây có ai tên Đăng không?

TV : Anh tìm anh Đăng Quản lý àh?

Phong : Đăng cho anh địa chỉ ở đây, chứ không biết phải người mà em nói nữa. Có thể mời người đó ra cho anh gặp được không?

TV : Anh chờ chút.

Một lát sau Đăng bước ra. Thấy Phong, Đăng mừng lắm.

Đăng : Anh ra hồi nào? Lên đây chơi hay kím v làm luôn?

Phong : Anh ra là lên đây luôn, anh đâu còn người thân nữa. Muốn lên đây tìm cơ hội phát triển.

Đăng : Anh đã lên đây thì để thằng em này lo cho.

Dứt lời thì bên ngoài 3 chiếc xe máy dừng lại trước quán 3 người thanh niên nhảy xuống. Đăng chạy ra hỏi:

– Có chuyện gì vậy mấy anh?

– Lần trước tao nói tao thâu tiền bảo kê mà mày quên rồi àh?

– Ở đây làm ăn đàng hoàng, cần gì bảo kê chứ. Hôm trước tôi cũng nói rồi mà.

– Dm. Bây giờ tao cho mày thấy đàng hoàng.

3 Thắng đó bắt đầu đập phá. Khách chạy hết vào trong (3 thằng nó quậy ngay cửa).

Đăng can ngăn tụi nó thì bị 1 thằng xô ngã. Định vung mã tấu lên chém Đăng thì Phong cầm ly cafê chọi thẳng vào mặt nó “bốp” thằng đó chưa hiểu chuyện gì thì 1 đấm vào bụng làm nó gục luôn. 1 Thằng cầm gậy vung lên chưa kịp thì “bốp” 1 cú đấm ngay mặt, thằng thứ 3 quất 1 cây trúng lưng Phong (trong tù ít có luyện tập) nhưng nó phải trả giá bởi 3 cú đấm vào bụng và mặt.

Ba thằng ngoài định xông vào giải cứu đồng bọn thì 4 5 chiếc xe máy chạy lại… 3 Thằng ở ngoài cũng chung số phận như 3 thằng trong kia.

Một thanh niên bước vào đó là Vinh TG. Đăng gật đầu chào rồi kể lại sự việc cho Vinh TG nghe. Vinh TG way sang Phong hỏi.

– Mày là bạn tù của thằng Đăng. Tao nghe nói mày lừng danh ở CT, nhưng lên đây mày thân cô thế cô. Mày định làm gì?

– Tìm 1 việc làm, kím cơ hội đổi đời.

– Mày có muốn gia nhập vào Quách Gia không?

– Tôi có thể làm gì ngoài đánh đấm chứ?

Thế là Phong gia nhập hội Quách Gia. Phong là 1 con sói, đối thủ của Quách Gia nhiều lần khiếp đảm khi đối mặt với Phong. Nhờ lập được nhiều công trạng tên tuổi Phong vang dội khắp giới giang hồ.

Rồi Phong gặp “người đó” là người có quyền lực nhất của Quách Gia. Được “người đó” giao cho chức quản lý 1 số khu vực làm ăn.

Một hôm, đang ngồi tại nơi Phong quản lý. Có 1 thằng nhóc đến và nói.

– Anh Phong em bị 1 thằng học trường đại học Luật đánh.

– Đi thôi. Mấy bữa nay tao cũng không có vận động…

HẾT NGOẠI TRUYỆN VỀ PHONG ĐẦU BẠC

Chương trước Chương tiếp
Loading...