Bí mật gia đình

Chương 10



Phần 10

Nó nằm đó thư giãn sau khi xuất tinh. Cảm giác khoan khoái dễ chịu khắp cả người. Nhưng tay nó vẫn không quên xoa bóp vú bà. Nó cảm giác núm vú bà đã se se cứng lại. Bà liếm láp xong tinh trùng trên chim nó thì bảo:

– Thôi xong rồi. Nong ra thêm được một chút. Bỏ vú bà ra đi.

– Không, vú bà con sờ thích lắm.

Nó chơi bài lì. Chẳng những không bỏ vú bà ra mà còn kéo bà xuống giường. Nó nằm lên người bà, mặt vục vào ngực bà. Bà đẩy nó ra nhưng giờ nó đã cao to thế này, bà đẩy không được.

– Này, thế là hư đấy. Nằm ra không bà mách bố.

– Bà mách bố thì con mách ông hôm nọ con thấy chú sờ vào trong quần bà.

Bà giật mình không nói gì. Nó thấy bà mặt tái mét. Hồi lâu bà mới khẽ hỏi nó:

– Con nhìn thấy à.

– Con còn thấy bà chổng mông cho chú… địt.

– Làm gì có. Không có đâu. Bà nhờ chú gãi thôi.

– Con lớn rồi, bà đừng lừa con. Con cũng nhìn bố mẹ con làm chuyện ấy rồi.

– Thôi cho bà xin. Đừng nói với ông chuyện ý nhé. Rồi bà thương.

– Bà thương thế nào.

– Bà cho con tiền mua truyện với chơi game nhé.

– Bố con vừa cho con hôm qua rồi. Dạo này học nhiều cũng không có thời gian chơi.

– Thế… thế bà cứ nong chim hộ con còn gì.

– Con muốn bú vú bà cơ.

– Đứa bé này… thôi được rồi. Nhưng không phải bây giờ. Bà ra nấu nốt thức ăn tí còn đi trực.

– Bà hứa đấy nhé.

– Rồi, bà hứa. Mà con không được nói với ai đấy.

– Con không nói với ai đâu. Con cũng thương bà mà. Ông mà biết thì…

Nó bỏ dở câu đó, nó thấy mặt bà tái mét. Cái tính gia trưởng của ông ai còn lạ gì. Ông mà biết thì bà chết với ông mất. Rồi gia đình nó sẽ tan nát. Bà thủ thỉ với nó mấy câu rồi vội đi ra ngoài. Nó nằm đó 1 lúc thì dậy ra ngoài. Nó thấy vẻ mặt tiu nghỉu của chú đi ra từ phòng bếp. Nó cười trộm. Chắc định vào tòm tem mà bà đuổi đây. Bà sợ ông biết nên chắc đuổi thẳng cổ chú rồi.

Tối hôm đó như thường lệ mẹ lại đem nước ngâm chân cho ông. Nó ngó nghiêng xung quanh không thấy gì. Chú đang ngồi làm việc trong phòng, cô nó thì đang à ơi bế con bên cạnh chú. Nó đợi chắc chắn không có gì thì mới khẽ mở cửa phòng ông. Ông lại đang ngồi rửa chân cho mẹ, nhưng tay cứ rửa, mà cái miệng ông đang liếm bàn chân còn lại của mẹ. Nó mở cửa sớm quá, hay không đúng thời điểm mà mẹ nó nhìn thấy. Mẹ hơi giật mình, định rụt chân lại. Nhưng nhận ra nó mẹ lại để yên. Nó cũng hơi giật mình, xong rồi tự đóng cửa lại.

– Tiếng ai mở cửa à.

– Không có, bố làm nhanh đi. Bên phòng 2 em chắc vẫn chưa ngủ.

– Hay con và bố… bố làm nhanh thôi. Tí bố thằng Tuấn mới về.

– Không được, chỉ thế thôi. Bố dạo này hay đau ốm, làm nhiều nhỡ đâu…

– Có nhiều nhặn gì đâu. Bố với mẹ con dạo này không làm. Con thì mãi mới cho bố 1 lần. Bố khó chịu lắm.

– Thôi, lần này con cho bố địt mẹ đấy. Bố phải địt liên tục, ngày nào cũng địt. Cho mẹ chừa thói… đi. Thừa thãi thời gian quá mà.

– Thói gì hả con.

– Không… không có gì. Thôi con về đây không ai nhìn thấy.

– Thế khi nào… bố được địt con…

– Con dạo này bận việc của anh Phong (tên bố nó), cả việc ở xí nghiệp nữa. Giờ thằng Tuấn sắp nghỉ tết rồi. Để từ từ bố ạ. Ai mà biết thì con chả biết sống thế nào.

Nó nằm trong phòng, cứ nghĩ mãi về ông và mẹ. Nó khá tò mò tại sao ông và mẹ lại làm chuyện đó, và nó bắt đầu từ khi nào. Nó cảm giác như ông sợ mẹ nó, như là con chó sợ hãi chủ nhân của nó. Thật khác ông nội mà nó luôn biết, thét ra lửa, nói một câu là cả nhà răm rắp.

Cửa chợt mở, mẹ nó bước vào. Mẹ đóng cửa rồi đến ngồi bên nó. Mẹ ngồi đó nhìn nó, mãi chả nói gì. Nó thấy như mẹ muốn nói gì, nhưng mẹ chưa nói.

– Chuyện hôm nay, chuyện ông và mẹ… mẹ…

– Con sẽ không nói với ai cả đâu. Chả hiểu sao nó chợt nhanh mồm thế.

– Con ngoan, cảm ơn con. Mẹ… thật khó để kể rõ cho con.

– Thế để khi khác cũng được mẹ à. Mẹ là mẹ của con, con luôn yêu mẹ.

Nó chợt cầm lấy tay mẹ lắc lắc. Nó biết mẹ khó nói. Nó cũng không muốn bắt buộc mẹ. Mẹ khác bà nội, mẹ là cái gì đó thiêng liêng trong nó. Nó chỉ cần mẹ vui, thế là đủ.

Mẹ cảm động, tay giữ chặt tay nó. Nó có thể cảm nhận tay mẹ siết chặt lấy tay nó. Nói vậy thôi, nhưng nó cũng lưu manh lắm:

– Bố ngủ rồi hả mẹ.

– Chưa biết. Bố bảo đợi mẹ về bóp lưng cho bố.

– Thế là mẹ không ngủ với con à.

– Thằng quỷ này. Ngủ để con đòi bú tí à.

– Thì… mẹ bảo nong chim cho con mà.

– Từ từ, việc sắp tết đang bận. Mẹ làm đau hết cả lưng mà chả hết việc.

– Hay con đấm lưng cho mẹ nhé.

– Con sang đấm lưng cho bố con đi. Mẹ đỡ phải đấm.

Mẹ cười trước trò láu cá của nó. Mẹ bẹo má nó rồi đi ra. Nó nằm đó, buồn so. Vậy là không được bú tí mẹ rồi, mút chim càng không. Bỗng nó lóe lên ý nghĩ, vội chạy qua phòng bố mẹ. Nó chả gõ cửa, len lén mở cửa ra. Mẹ nói đấm lưng cho bố, nhưng cũng nằm dài trên giường cạnh bố.

– Em ơi đấm lưng cho anh. Đau lưng chết đi được.

– Anh không đấm lưng cho em thì thôi. Hôm nay em phải khuân vác từ sáng đến hết trưa đấy. Làm xong chả muốn ăn cơm.

– Làm mệt thế hay là nghỉ đi, về vợ chồng mình làm chung.

– Thôi, chẳng qua là cuối năm xí nghiệp có nhiều hợp đồng. Mệt chút nhưng thêm lương. Còn anh cứ cố đi, cần thì em phụ. Như anh bảo, đợi qua nốt cái hợp đồng đầu năm tới, là mình có tiền mở rộng xưởng, thu gom được thêm hàng. Em chả kiếm được mấy nhưng cũng thêm một khoản. Nhỡ việc của anh có trục trặc thì em còn có việc.

– Ừ, tại dạo này mấy nơi bị cạnh tranh ác quá. Người ta cũng không nể mặt bố mấy nữa.

– Thì thế, mình không dựa vào danh tiếng của bố mãi được đâu. Đợt tới mình nâng cao khả năng thu gom, bán giá ưu đãi hơn thì tình hình sẽ tốt hơn. Anh cố gắng lên.

– Cảm ơn em. Anh bỏ rơi em ở nhà suốt thế, chỉ hy vọng kiếm thêm tiền cho em và con sống tốt hơn. Nếu anh còn trong quân ngũ, dựa vào chiến hữu của bố có khi giờ chức vị cũng cao rồi.

– Anh đừng nói thế. Anh ở quân ngũ cũng không ở nhà được là mấy. Như thế này em vẫn còn ở bên phụ giúp anh được. Còn anh không thích quân đội, ở đó thì chỉ mệt mỏi thêm thôi. Em cũng chả mong chức quyền hay tiền tài gì. Anh làm cố đến khi con nó học đại học rồi nghỉ cũng được. Bố có mảnh đất ở quê, vợ chồng mình lúc ý về làm ruộng cũng được.

Nó nghe bố mẹ nói, mơ hồ hiểu được sao mẹ và ông xảy ra chuyện đó. Chắc do lúc mới rời quân ngũ, bố nó bôn ba bên ngoài suốt ngày, để mẹ ở nhà. Mẹ vừa rời khỏi núi rừng quen thuộc, xa lạ với chốn thành thị. Ông là điểm bấu víu duy nhất, cũng là nơi thỏa mãn khát khao của mẹ khi chồng vắng nhà. Nó cảm thấy thương bố và mẹ hơn. Nó đẩy cửa bước vào:

– Bố, mẹ.

– Tuấn à, chưa ngủ hả con. Có chuyện gì thế.

– Mẹ bảo bố đau lưng. Con sang đấm lưng cho bố.

– Ái chà. Sao hôm nay con trai tôi lại ngoan thế. Mai trời mưa to rồi.

– E hèm, con định bảo bố nhà thằng Khánh mới mua cái máy chơi điện tử mới… con…

– Con à… đợi bố thêm chút… dạo này bố đang dồn tiền gom hàng. Qua tết bố mua cho.

– Không, ý con là… tết con định qua chơi điện tử với nó cả ngày. Có được không ạ.

– À, được. Nhưng không phải 3 ngày tết nhé.

– Vâng, con biết. Bố nằm yên con đấm lưng cho. Dạo này con đấm lưng cho ông nghề lắm rồi.

Bố nó cười to, nằm để yên nó đấm. Nó làm cũng rất thuần thục, bố rên rỉ vì cái lưng được nó đấm bóp. Mẹ nằm nhìn hai bố con cười. Đã lâu cả nhà không ở bên nhau thế này.

Chương trước Chương tiếp
Loading...