Bí mật gia đình
Chương 15
Mẹ nằm đó một lúc thì bắt đầu nhìn nó ánh mắt hình viên đạn. Nó sợ sệt, nhào vào người mẹ nũng nịu:
– Mẹ…
– Mẹ cái gì… con đáng đánh đòn. Ai cho con làm thế với mẹ.
– Con chỉ muốn… làm mẹ sướng. Con nhìn thấy mẹ và ông làm chuyện đó. Chắc bố không ở nhà nên mẹ cô đơn. Con muốn giúp mẹ, để mẹ đỡ phải cùng ông làm chuyện đó.
Mẹ định mắng nó, mà chợt cứng họng khi nghe nó nói. Hóa ra cái gì nó cũng biết, vậy mà cứ nghĩ nó là trẻ con giấu được nó.
– Con… nhìn thấy mẹ và ông khi nào.
– Từ năm 8 tuổi. Một lần con dậy buồn đái quá mà không thấy mẹ. Con định bảo ông đưa con đi đái mà… con thấy ông và mẹ…
Mẹ chả nói gì nữa. Mẹ ôm ghì đầu nó vào lòng. Nó thấy mẹ rấm rứt khóc.
– Mẹ xin lỗi. Là mẹ hư quá.
– Không, do bố. Bố cứ đi xa để mẹ như thế. Do cả ông nữa. Nhưng giờ con lớn rồi. Con sẽ ở bên mẹ.
– Con trai của tôi.
Mẹ ghì đầu nó vào cổ mẹ rồi hôn lên tóc nó. Nó cũng ôm chặt mẹ. Được 1 lúc mẹ buông nó ra, giọng mẹ thì thầm:
– Nhưng dù sao mẹ cũng là mẹ con. Lần sau làm thế là hư đấy.
– Con làm mẹ sướng thì sao gọi là hư.
– Người ta gọi đấy là loạn luân đấy. Không ai cho phép điều đó cả.
– Con chả cần ai cho phép. Con chỉ cần mẹ cho phép.
– Mẹ… mẹ… mẹ cũng không biết. Có lẽ không nên…
– Kệ, con đã bảo là sẽ ở bên mẹ. Mẹ không cần phải cùng ông làm chuyện đó nữa. Con sẽ làm mẹ sướng, như lúc nãy.
– Con và mẹ là mẹ con mà. Làm vậy mẹ cũng thấy tội lỗi. Hay… thi thoảng mẹ cho con bú tí thôi nhé.
– Vậy còn ông. Mẹ và ông vẫn thế à.
– Ông con… ông con để từ từ. Ông già rồi, hay ốm. Đôi lúc mẹ chiều ông một chút. Ông và mẹ cũng không làm mấy chuyện đó nhiều nữa.
– Con chả biết. Con không thích thấy mẹ và ông làm chuyện đó tí nào cả.
– Ừ… ừ… mẹ biết rồi. Cu Tí của mẹ ngoan.
– Con làm mẹ sướng nữa nhé.
– Không… đã bảo là mẹ con. Mà con học đâu mấy cái trò đó thế. Bà nội dạy con phải không.
– Không. Con chả học ai cả. Con nhìn ông và mẹ, rồi bố và mẹ. Rồi con tự khám phá, để ý xem mẹ thích như thế nào…
– Con tôi…
Mẹ đánh yêu nó, đuổi nó ra. Nhưng thế nghĩa là nó và mẹ không còn gì lấn cấn nữa. Nó vùng dậy, hôn chụt lên cái ti mẹ rồi ra khỏi phòng. Đây là phần thưởng lớn nhất của nó cho ngày lao động hôm nay.
Đuổi khéo thằng con đi, nụ cười trên môi Minh chợt tắt. Nàng không biết giờ nên nghĩ thế nào, nên làm thế nào nữa. Con nàng hóa ra nó đã biết mình và bố chồng loạn luân với nhau. Thật may là không đến tai chồng mình. Nhưng mình vừa rồi tí nữa cũng loạn luân với nó, hay thế cũng gọi là loạn luân rồi chưa nhỉ. Nhưng cảm xúc nó đem lại với cái miệng và tay của nó thật khó tả. Minh như chìm đắm vào lại cái cảm xúc ban nãy, nó làm cái lồn nàng lại như rạo rực muốn tìm cái gì lấp vào chỗ trống.
Con mình nó còn bắt mình không được gian dâm với bố chồng nữa. Có thể được không. Mấy năm nay, từ cái lần bị bố chồng cưỡng hiếp, dần dần việc nàng và bố địt nhau đã thành thói quen. Nó giúp nàng đỡ trống trải những lúc chồng đi xa. Cái đó của ông ấy cũng thật to, thật khỏe, hơn hẳn chồng mình. Đôi lúc nó làm Minh xao xuyến, ước ao được ngâm cái đó trong lồn Minh hàng ngày. Những vụng trộm, những khát khao làm những cuộc ngoại tình giữa Minh và bố chồng thêm hào hứng, kích thích. Những đêm chồng đi vắng, hay mẹ chồng đi trực, là những đêm Minh phiêu giữa những trạng thái sung sướng khác nhau. Hay những lần địt nhau xong thì chồng về, vội vội vàng vàng vào nhà tắm…
Nó dường như đã thành thói quen, ai đang ăn thịt nó quen rồi, giờ bảo không ăn thịt chuyển sang ăn rau xem có được không. Hơn nữa giờ bố chồng đã thèm muốn Minh, sẵn sàng làm nô lệ, răm rắp nghe Minh. Minh như bà chủ nhỏ của nhà này. Cái đó làm Minh thêm vui thích, có bỏ được không. Nhưng thằng Tuấn… rồi còn chồng mình… Minh luôn chìm đắm trong cảm giác tội lỗi mỗi khi chồng về, nhất là khi vừa làm tình xong với bố chồng. Minh luôn tìm cách chuộc lỗi với chồng, thật nhẹ nhàng tình cảm, luôn chăm sóc chồng thật tốt, giúp đỡ anh nhiều nhất có thể… Nhưng rồi sao… Minh khẽ rớm nước mắt, nàng cũng không biết nên làm gì với tình thế này.
Ngày cuối năm, ông nội đưa nó và bà nội đi xem chợ hoa, tiện thể bà mua hoa về cắm chơi tết. Bà nó mặc một bộ áo dài, ôm khít lấy cơ thể có hơi đẫy đà một chút, nhưng vẫn khúc nào ra khúc nấy. Nó nhìn bà mà tưởng tượng ra thân hình của bà sau lớp áo dài, mới hôm nào nó còn nhét chim vào bà lần đầu tiên.
Đường phố đông như mắc cửi. Mọi người kẻ nói người mua, ồn ồn ào ào. Nó chả hiểu gì về hoa hoét nên cứ đi sau ông bà. Ông đôi khi phải huơ huơ cây gậy ba – toong để dọn đường cho bà cháu nó. Bà nó đang chọn mấy cành dơn để về cắm tết. Cái gánh hàng hoa trông thế mà nhiều loại hoa, đẹp thế.
Nhưng nó chỉ ngắm nghía hoa, chốc lát, vì nó chợt thấy bà nó đang cúi người xuống chọn hoa. Cái mông bà đang chổng ra trông thật thích mắt. Nó liếc ông, ông đang ngắm nghía cảnh quan, thì thoảng quay lại chỉ chỏ cho nó kỷ niệm hồi ông chiến đấu trong thành phố. Nó vâng dạ, nhưng hồn để ở mông bà nội. Nhân lúc có mấy người chen vào mua hoa, bàn tay nó khẽ sờ vào mông bà. Bà quay lại, thấy đằng sau là nó thì lại chọn hoa tiếp. Bàn tay nó thấy vậy cứ xoa nhẹ quanh mông bà, mắt thì đảo quanh cảnh giới. Bà nó lại cúi xuống chọn hoa, nó đưa bàn tay miết nhẹ xuống khe háng bà, mấy ngón tay chụm lại miết nhẹ nơi háng bà. Bà giật nẩy mình, quay lại lườm nó. Nó mặt dày mặc kệ, bàn tay cứ miết vào háng bà. Đôi lúc bàn tay nó khẽ bóp lấy mông bà. Ông đang đứng ngắm nghía bỗng vứt bà cháu nó lại đi nhanh về phía trước:
– Ông đi đâu đấy.
– Mấy bà cháu cứ chọn đi. Có thằng cùng đơn vị hồi xưa nó đang đằng kia. Tôi qua nói chuyện với nó mấy câu.
Nó chỉ chờ có thế, người nó chợt áp sát bà, bàn tay luồn vào trong cái quần trắng của bà, thọc sâu tìm cái hang động ẩm ướt. Bà khẽ giật mình, nhưng bà không quay lại. Bàn tay nó đã ở ngay khe lồn bà, nó đã rỉ nước từ lúc nào. Nó cứ thế miết lồn bà từ đằng sau, bà thì đứng áp sát vào nó, tay cầm mấy cành hoa đắn đo chọn lựa. Cũng nhanh thôi, ông nó lại về. Nó vội rút tay ra khỏi quần bà. Bàn tay nó đầy mùi lồn của bà, cái mùi nồng nồng nhưng nó đã quen rồi.
– Thằng bạn nó rủ tôi đi uống chén trà. Hai bà cháu về trước đi, tí tôi đi về sau.
– Ông đi đường cẩn thận. Nếu mỏi thì nhớ nghỉ rồi đi tiếp.
– Chuyện, có 2 – 3km, làm sao mà phải mỏi. Hồi xưa tôi đi băng rừng cả chục km như chơi.
– Hồi đó ông mới 20, giờ ông 50 rồi.
Ông nó vẩy vẩy tay không quan tâm, rồi đi sang với ông bạn. Bà nó trả tiền cho người bán, rồi kéo nó đi.
– Chọn xong rồi hả bà. Còn mua hoa gì nữa không.
– Xong rồi. Từng này là cắm bình đẹp rồi. Về nhà còn việc khác.
– Việc gì hả bà.
– Xử lý cháu.
Bà liếc nó 1 cái sắc lẹm. Nó rụt cổ lại e dè. Nhưng qua hai lần địt bà, mặt nó dày lắm rồi. Nó biết bà chỉ dọa nó thôi. Bà kiếm 1 cái xích lô đi về cho nhanh, vì bà mặc thế này, đi guốc nên đi bộ lâu cũng không tiện.