Bí mật gia đình
Chương 5
Nó ngước lên nhìn mẹ. Mẹ đang nhắm nghiền mắt, môi mẹ khẽ mở thở hắt ra theo nhịp xoa của nó. Nó tiến thêm một bước, thi thoảng bóp nhè nhẹ vú mẹ. Mẹ vẫn vậy, không phản ứng gì. Cái tay áp xuống giường đã mỏi lắm rồi. Nó chợt nhìn mẹ, rồi bất ngờ há miệng ngậm cái ti mẹ vào bú chùn chụt. Mẹ ư a trong miệng. Nhưng rồi mẹ chợt nhớ ra, mẹ đẩy nó:
– Này, ai cho bú mà bú.
– Umm… uhm… kệ con… umm… um… con thích…
Nó lì cứ dúi đầu bú vú mẹ. Mẹ đẩy nó ra vài lần không được thì mặc nó bú. Nó ngậm ti mẹ, đầu lại nhớ tới có lần nó thấy ông bú mẹ, mẹ rên to lắm. Nó bắt chước, cái lưỡi đá đá đầu ti mẹ. Đôi lúc ngoạm cà mồm mút ti mẹ. Rồi nó hôn khắp vú mẹ. Cái tay kia thì cứ xoa bóp vú mẹ. Đôi lúc, nó lấy 2 ngón tay vê vê núm vú, rồi kéo ra nhè nhẹ. Mẹ ghì đầu nó vào vú mẹ, mẹ rên nhè nhẹ trong miệng:
– Ư… ư… con làm gì thế… ư… thôi bỏ ra đi… ư… ư… lớn rồi… aaa… sao con day ti mẹ… aaa… cái thằng bé này… ư… ư…
Mồm nói vậy nhưng mẹ cứ ôm ghì đầu nó. Nó cứ miệt mài bú. Vừa bú vừa nghĩ xem ông và chú làm với mẹ và bà như thế nào. Rồi nó bú sang bên vú kia của mẹ. Mẹ nằm ngửa ra cho nó đỡ mỏi. Nó nằm một phần lên mẹ, cái miệng nó giờ đã ướt đầy dãi. Nhưng nó không dừng lại. Vì nó thấy mẹ vẫn rên. Trong truyện thế là thích rồi đấy. Nó cứ mãi bú, nhưng giờ nó không làm hoàn toàn giống ông hay chú. Mà nó để ý xem bú thế mà mà mẹ rên to, tức là mẹ thích thì nó làm.
Mẹ nó giờ không nằm yên để nó bú nữa. Mẹ dậm 2 chân xuống giường. Thi thoảng mẹ ưỡn mông lên rồi hạ xuống giường. Nó chả hiểu sao. Hay mẹ ngứa. Nó nhớ có lần ông hôn ti mẹ, tay ông thò vào trong quần mẹ. Hay là như thế… Nó chợt luồn tay vào quần mẹ. Lồn mẹ nhiều lông quá, không phải chỗ này, gần lỗ đít cơ. Những ngón tay non nớt của nó mò sâu xuống, sượt qua một cái gờ cưng cứng, trượt xuống cái khe ươn ướt. Mẹ khẽ ưỡn cả người lên, miệng mẹ rên to một tiếng. Đúng rồi, là như thế. Bàn tay nó cứ xoa quanh chỗ ẩm ướt thế. Nó chỉ nghĩ đơn giản, muốn làm chỗ đó ướt hơn, xoa cho nó dễ. Nhưng mẹ nó thì khác, mẹ nó cứ ưỡn cái chỗ đó vào tay nó. Rồi mẹ nó chợt giật giật người, như bị bệnh. Nó hoảng quá, rút tay lại.
– Mẹ… mẹ… mẹ có sao không.
– Mẹ ơi… mẹ…
Mẹ nó giật giật vài cái thì nằm im. Mẹ lắc lắc đầu, tay xua xua bảo nó không sao. Nó ngồi đó nhìn mẹ 1 lúc thì mẹ mở mắt. Mẹ nhìn nó, ánh mắt đầy thăm dò:
– Sao tay con lại biết làm thế. Cả miệng con nữa. Con bú không giống ngày xưa.
– Con… Con thấy vú mẹ như 2 cái bánh dày. Con muốn xoa tròn nó. Cái núm của mẹ nó cứng lên, con thích thích nên muốn ngậm để cắn cắn day day. Còn cái tay… là con thấy mẹ cứ ưỡn lên, con tưởng mẹ ngứa. Con xoa cho mẹ.
Mẹ nhìn nó, không biết mẹ có tin không. Rồi mẹ lại lôi nó nằm xuống:
– Cái thằng bé này. Nhà tông không giống lông cũng giống cánh. Thôi ngủ đi con, mẹ buồn ngủ rồi.
Mẹ ôm nó. Nó chưa kịp ngủ thì mẹ ngủ thật rồi. Nó hít ngửi mùi mẹ một chút rồi cũng ngủ.
Sáng hôm sau, nó dậy thì mẹ đã dậy rồi. Hôm nay là cuối tuần nên không phải đi học. Ông đang tưới cây ngoài vườn. Mẹ không thấy đâu, chắc là đi chợ hoặc đi giúp công ty của bố rồi. Nó vào bếp tìm đồ ăn. Có sẵn cốc đậu nành và 2 cái bánh bao, 1 quả trứng luộc phần nó. Nó măm ngon lành. Bà nó đi chợ về, mang theo một đống đồ vào bếp.
– Dậy rồi hả con.
– Vâng, cháu dậy rồi. Bà đi chợ mua gì thế.
– Thì thịt lợn, trứng và rau củ thôi.
– Bà lần sau mua nhiều hơn vào nhé. Cháu cần tẩm bổ.
– Bố anh, anh ăn nhiều nhất nhà rồi còn cần tẩm bổ cái gì.
– Thật, mẹ con bảo thế. Mẹ bảo con sắp dậy thì rồi. Cần được ăn uống tẩm bổ.
– Thế là sao. Cháu dậy thì rồi à.
– Cháu không biết. Nhưng chim cháu to rồi.
Nó vô tư kéo cái quần đùi xuống. Con cặc cưng cứng chĩa ra trong quần.
– Ôi, không phải thế này. Hôm qua nó to gấp đôi gấp 3 thế này cơ. Bà hỏi mẹ con mà xem.
– Để bà xem nào.
Bà đi rửa tay, rồi ngồi xuống, mặt cách con cu nó tầm 10cm. Tay bà khẽ chạm vào chim nó. Bà nâng lên hạ xuống, ngắm nghía chim nó. Con chim bị bàn tay phụ nữ chạm vào khẽ to hơn chút. Nó bỗng chợt nhìn xuống, bà đang ngồi xổm trước mắt nó. Cái khe áo ngực hở ra, 2 bầu vú bị tư thế ngồi làm độn lên, hở đến nửa vú trước mắt nó. Hai vú bà to chứ không bánh dày như mẹ nó. Con chim bị kích thích to lên nhanh chóng. Bà ồ lên một cái, vuốt vuốt nhè nhẹ:
– Con bị thế này lâu chưa.
– Vừa tối qua. Con bảo với mẹ con rồi.
– Thế là sắp dậy thì rồi đấy. Mà sao nhạy thế, vừa be bé mà sao to nhanh thế.
– Con nhìn thấy vú bà, nên nó vậy.
Bà nghe nó nói mới để ý vú bà lộ ra một nửa trước mắt nó. Bà đỏ mặt, mắng yêu nó:
– Cha bố anh, nứt mắt đã hư.
– Hư đâu. Mẹ con hay bảo, con nhà lông không giống lông cũng giống cánh. Bà nói thế hóa ra… ông nội con cũng hư à.
– Bố anh, lý sự.
Bà đỏ mặt, muốn mắng nó lắm mà lại thôi. Tay bà vuốt nhè nhẹ chim nó. Rồi bà sờ hai hòn bi của nó, mặt bà trầm ngâm.
– Con thế là sắp dậy thì rồi. Tí bà sẽ bảo mẹ con, để chuẩn bị thực đơn cho con ăn tẩm bổ. Hàng ngày bà sẽ sắc thuốc, con phải uống hết không được bỏ.
– Ôi, thuốc của bà đắng lắm. Con không uống đâu.
– Không uống chim bé đấy. Ngoan, rồi bà thưởng.
– Bà cho con tiền chơi điện tử, mua truyện cho con.
– Rồi, bà chả cho cháu bà thì cho ai.