Biến cố cuộc đời
Chương 14
Nằm chợp mắt một giấc gần 2 giờ đồng hồ mà bọn nó vẫn chưa tàn tiệc, nằm bên đây đầu cứ tưởng tượng được chịch cả X và Y làm thằng em cứ dựng lên đéo chịu được, nằm suy nghĩ tìm cớ đêm nay ngủ lại cùng hai em nó rồi tùy cơ ứng biến, quan trọng là ngủ lại được đã. Không khéo 2 đứa đuổi sang ngủ cùng phòng hai đực rựa kia thì toang, còn phải gọi xin gia đình rồi tìm lý do gì để nói với Thảo nữa, mệt vl nhưng muốn được sướng cái thân thì phải mệt cái đầu chứ biết làm sao bây giờ.
Nằm toan tính lê kế hoạch hàng tiếng đồng hồ thì bọn nó cũng tàn tiệc, X và Y về phòng cùng 2 cô bạn nữa, hai em kia sĩn không thấy đường được X và Y kè về và nói hai em kia sĩn quá nên ngủ lại. Ôi đm… công sức sớm giờ tính toán đỗ sông, đỗ biễn mẹ hết, đành ngậm ngùi về nhà.
Sau ngày hôm đó chắc Y có nói gì đó với X nên tình cảm X dành cho tôi cũng nhạt dần, sau những cuộc cãi vã X không còn năn nỉ quay lại như lúc trước nữa, đến tôi cần xuống nước năn nỉ thì X ra đủ thứ điều kiện còn kêu tôi dẫn về nhà tôi chơi nữa. Tôi tìm cớ từ chối thì cũng là lúc cuộc tình đi vào ngõ cụt, chúng tôi kết thúc cuộc tình thể xác đó sau 4 tháng. Từ đó tôi cũng không còn ra ngoài phòng trọ đó nhậu nữa, tôi không đẹp trai, không có điều kiện nhưng bên ngoài cũng hơi chảnh chẹ và dứt khoát, tôi chẳng mấy thể hiện tình cảm hay đeo đuổi em nào mà để mọi người biết đâu, lúc nào tôi cũng kiểu lạnh lùng lắm. Lại quay về làm người tình mẫu mực của Thảo, mà từ dạo đó tôi say sĩn suốt ngày nên Thảo cũng quản lý tôi nghiêm ngặt hơn trước, cũng có nhiều lần em đòi chia tay vì nói tôi không nghe nhưng cũng mặt lì đòi sống đòi chết năn nỉ rồi hứa hẹn đủ điều để quay lại.
… Bạn đang đọc truyện Biến cố cuộc đời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bien-co-cuoc-doi/
Vừa buông bọn hủ hèm ngoài khu đại học ra không bao lâu thì lại đến bọn học chung ở trường TTGDTX, không phải là nghĩ chơi với bọn nó mà bọn nó thường nhậu ngoài dẫy trọ nên tôi không còn đi cùng. Lúc này biết nhậu chút đỉnh nên bắt đầu chơi thân lại với mấy thằng bạn cũ, trước bọn nó cũng rũ nhậu hoài mà có biết nhậu đâu. Tôi chơi thân lại với bọn nó, suốt ngày cà phê, dạo phố chọc gái, ăn nhậu suốt. Tôi với 2 thằng nữa như hình với bóng, ra đường lúc nào cũng 3 thằng đi chung. Hai thằng nó dắt tôi đến lò độ xe của một ông anh chơi (anh này tên Hiền, biệt danh là Man), anh Man chuyên làm xe độ để đua với làm cho bọn bắt chó, chạy thuốc cũng có tiếng, ngoài ra anh Man còn là vđv đua xe trong sân. Tôi thời điểm đó cũng chẳng có ham đua xe hay độ xe gì như bạn bè cùng chăng lứa đâu, tôi chỉ đi theo hai thằng kia ngồi xem chơi thôi. Rồi cũng đi theo xem anh Man chạy tiền với mấy tiệm khác, rồi mấy đêm đua ở trạm thu phí Mỹ Thuận nữa, thời điểm đó hầu như tôi bỏ luôn việc học, một tháng trời chả vào lớp học được mấy ngày. Từ từ tôi và anh Man cũng thân thiết hơn, cũng mấy tháng mới thân nhau, tôi ít khi nói chuyện hay cố làm quen với ai lắm nên theo bọn nó cũng chỉ ngồi im đấy thôi nên lâu lắm anh em mới thân nhau. Anh Man thì làm có một mình không có ai phụ cả, bọn giang hồ theo anh cũng nhiều nhưng kiểu ổng không tin tưởng hay sao ấy nên bọn nó cũng chỉ ghé chơi thôi, bọn nó ghé thì ổng thường kêu đi mua đồ, bỏ đồ máy làm các thứ còn lúc không có ai thì anh Man thường gọi tôi, hỏi có học không, đang ở đâu ra tiệm chơi là y như rằng ra kêu chạy mua cà phê xong là chạy bỏ đồ đi làm giùm. Tôi thì chả bao giờ suy nghĩ gì, giúp được ai gì là tôi nhiệt tình giúp đỡ lắm, mà cũng nhanh lẹ nữa chứ không phải như bọn kia.
Đến một hôm anh Man ngõ lời với tôi: “Tao thấy mày có lo học hành gì đâu? Chịu theo anh không? Theo làm phụ anh dạy cho cái nghề, có cái nghề sau này có đi đâu bị gì cũng nuôi được bản thân.”
Tôi chỉ cười cười rồi nói để em suy nghĩ với nói gia đình, mà về có dám nói gia đình đâu, lúc đó cũng qua năm 2 rồi nợ một đống môn nên tôi cũng đang nản, thế là theo anh Man luôn quyết định bỏ học. Sau một thời gian ba tôi và gia đình bên nội biết, ngày hôm đó là ngày giông bão đầu đời của tôi, thanh niên mới lớn thì bản chất ngông cuồng cãi gia đình nên tôi bỏ nhà đi ra ở cùng anh Man, đi được mấy ngày thì mẹ tôi kêu vào nhà ngoại ở nên tôi vào ở cùng ngoại tôi. Nhà ngoại tôi cách nhà tôi không xa, khoảng 5km thôi, ngoại rất thương tôi nên ngoại luôn bênh vực tôi có khi ngoại và nội xích mích lẫn nhau luôn. Cũng từ đó tôi tự nhủ với lòng mình là phải cố gắng học và sau này phải thành công để không phụ lòng ngoại tôi và để chứng minh cho nội tôi biết là quyết định của tôi không sai.
… Bạn đang đọc truyện Biến cố cuộc đời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bien-co-cuoc-doi/
Anh Man thật sự chỉ lớn hơn tôi 4 tuổi thôi, cũng thuộc dạng đồng lứa với nhau nhưng kiểu anh ra đời từ nhỏ nên nhìn có phần cứng cỏi hơn tôi, trong giới anh chị ở chỗ tôi anh cũng được những người lớn rất nể vì tính hung hãn và không chạy mặt ai từ lớn đến nhỏ nếu sai với anh, cũng có nhiều trận đụng độ xảy ra nên mới có cái tên Man đó. Tôi nghe nói lại là thường có chuyện là chỉ anh em ruột trong nhà đi giải quyết, anh em tổng cộng 8 người thêm hai ông rễ nữa là 10, đánh chã bao giờ bỏ nhau có khi 10 đụng 30 40 là bình thường nên nhỏ tuổi mà rất có tiếng thời bấy giờ, mà anh chưa bao giờ đi tù nhe, nói chung ở gần anh mới biết cái đầu anh nhảy số nhanh cực và rất khéo léo chứ không phải như bọn giang hồ cỡ tuổi anh đâu nên các chú bác rất nể anh. Đi theo anh tôi học được nhiều điều ngoài xã hội từ anh, đặc biệt là anh cũng không dính vào ma túy, mặc dù xung quanh anh là một ổ các tệ nạn, anh cũng luôn nhắc nhở tôi tuyệt đối không được dính dáng vào với bọn nó anh biết anh đánh tôi chết. Tôi rất chân quý tình cảm anh giành cho tôi, anh đúng nghĩa là người anh, người thầy, người nâng đỡ mà tôi luôn trân trọng và tôn kính mãi về sau dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa.
Anh Man đã có vợ và hai con rồi, nhưng cũng cặp kè ghệ rọc bên ngoài tứ lung tung, nói thế này cho anh em hình dung, đợt Noel hai anh em đi mua nước hoa tặng cho người yêu với vợ ổng tốn hết mấy chục triệu, năm đó tôi cũng 20 tuổi rồi mà trước giờ chưa được cầm số tiền nhiều thế luôn chứ nói gì đến xài, thấy ổng xài tiền mà tôi tiếc giùm luôn ấy. Mua xong hai anh em lại cửa hàng lưu niệm của bà chị ổng mượn mặc vào tôi chở đi tặng, tổng cộng 4 con bồ với bà vợ nữa, khiếp ông anh mình thật mà mấy con bồ ổng phải nói là ngon ngon không à, đúng là có tiền nó khác hẳn anh em ạ! Cũng từ đó tôi mới có một khái niệm mới về nghề sửa xe, không giống như tôi nghĩ là phải quần áo dầu nhớt anh em ạ, hai anh em sửa xe mà chẳng khác nào đại gia gái thì xung quanh bao vây.
Phải nói lại là tính tôi cực ít nói, thường người khác đánh giá là hiền, còn bọn con gái thì thường kêu tôi “chảnh” nhưng cái số toàn được anh em có số má chống lưng nên cũng được người khác tôn trọng lắm anh em. Giờ là đệ ruột của anh Man nữa, có tiền, chịu chơi, dân đua xe nữa thì gái nó xếp hàng chỉ việc lựa thôi anh em ạ. Kkkk Ông thầy người yêu 4 5 cô thì thằng đệ cũng mặc sức mà chọn thôi, thời đó huy hoàng lắm anh em ạ! Khối thằng ao ước được như tôi. Nhưng tôi chỉ viết về những em đặc biệt thôi nhé, chứ kể hết thì tôi chịu thua cũng chẳng nhớ hết được đâu.
Ngày nào cái bọn giang hồ lóc cóc chạy thuốc lá lậu với bắt chó cũng ghé canh xe rồi nói đủ thứ chuyện trên đời, hôm đó tôi nghe bọn nó nói về con bé tên Mai là con của ông chủ nó chạy đồ lậu, ông đó cũng thuộc dạng dân anh chị, ổng mướn bọn này chạy cho ổng ăn tiền cuốc, xe thì của ổng. Ổng để xe chỗ anh Man làm nên có ghé vài lần tôi cũng biết mặt, đa số ổng ghé là trả tiền sửa xe chứ ổng giao xe chết cho bọn này hư thì ghé đây sửa ổng tính tiền với anh Man sau. Tôi nghe phong phanh bọn nó nói là con bé đó dâm lắm, mà chả thằng nào dám động vào sợ mất việc với lỡ ổng biết điên tiết lên chắc không sống ở đây được nữa. Tôi nghe cũng tò mò đêm đó về lên facebook lục tung cả lên để tìm nick tên Mai vào xem từng tấm hình một với hy vọng là có chụp chung với ông đó (là ba của em Mai) vì tôi biết mỗi mặt ổng. Ngồi cả hơn tiếng đồng hồ thì cuối cùng cũng tìm ra được nick của Mai, vội gửi luôn lời mời kết bạn thì em đồng ý liền sau đó. Sự tò mò lên đến đỉnh khi nghe bọn nó nói tôi bay vào nhắn tin làm quen luôn, hỏi thăm em các kiểu và cũng nói cho em biết là đệ anh Man đang làm xe chạy đồ cho ba em luôn, chỗ quen biết em còn dễ nói chuyện hơn nữa. Em nhỏ hơn tôi 1 tuổi, đang là sinh viên năm nhất học ở Cần Thơ, em học điều dưỡng (con gái học y xưa giờ tôi biết em nào cũng dâm thôi rồi), em hiện đang học ở Cần Thơ, lâu lâu mới về quê lần. Thì tôi cũng kiểu nhắn tin bình thường mỗi ngày, đến một hôm rãnh vào xem lại hình ảnh trên Facebook của em để xem rõ tướng tá mặt mài em hơn, thì ôi đm em nó có người yêu rồi anh em ạ! Em nó đăng chế độ bạn bè nên hôm trước tôi không thấy, mà quen ngay thằng ở gần nhà ngoại tôi đang ở luôn, thằng hiền như cục đất mà tôi cũng chả hiểu sao lại quen con nhỏ này luôn. Tôi cũng kệ luôn làm như không biết gì cứ nhắn tin bình thường, nhưng kiểu tôi ít chủ động hơn trước cứ em nhắn thì tôi trả lời, chứ không chủ động nhắn trước nữa. Mà đm ngày nào em cũng nhắn tôi hết, không bỏ ngày nào còn người là người yêu của nhau nữa.
… Bạn đang đọc truyện Biến cố cuộc đời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bien-co-cuoc-doi/
Tôi cũng không đề cập gì đến chuyện người yêu Mai, cũng chẳng hỏi han làm gì. Anh Man cũng biết tôi đang nhắn tin mới Mai, anh còn nói: “Mày quen nó luôn đi, tao thấy được đó. Quen nó sau này có chỗ đứng ở đây luôn”
“Thôi em không có ý định tiến xa hơn đâu, Thảo mới là mẫu người em thích anh ạ!”
“Vậy thì qua lại sao cho khéo nhe! Ba nó đang làm ăn với anh để lupu gì anh khó nói chuyện với ba nó lắm đó.”
“Dạ, em biết mà! Mà nó có người yêu rồi, quen thằng ở gần em trong đấy nên em cũng đâu có ý định gì đâu. Tại nó nhắn thì em trả lời thôi!”
“Ừ, thì anh dặn vậy đó, có gì khôn khéo tý.”
Gần tháng trời chỉ nhắn tin kiểu như thế, cũng chưa gặp em ngoài đời bao giờ, tôi cũng chẳng hỏi là em đang ở Cần Thơ hay ở quê. Nói chung là tôi muốn né cho qua, dù gì thì thằng người yêu của Mai cũng cạnh nhà nhỡ có gì vừa phiền gia đình, vừa phiền ông anh mình nên tôi cũng rén. Con gái thì thiếu gì, khối đứa muốn gia nhập vào lò xe với giang hồ lo gì. Kkkk…
Bỗng hôm đó lúc trời vừa sáng, chính xác là mới 6 giờ sáng thì Mai gọi tôi qua message, đến khi tôi giật mình nghe máy thì đã là cuộc thứ 3 rồi. Đêm trước hai anh em làm xe đến tận gần 2 giờ sáng nên mệt quá ngủ chẳng hay biết gì, tôi nghe máy với giọng say ke: “Alo… anh nghe nè!”
“Hôm nay anh có làm không?”
“Có em, có gì không em?”
“À, định rủ anh đi Cần Thơ với em. Chiều em thi chạy xe một mình em chạy không nổi.”
“Sao em không đi xe khách cho khỏe”
“Em bị say xe.”
Lúc này cũng vừa tỉnh lại xíu, định hỏi người yêu em đâu rồi nhưng cũng may là đầu óc tỉnh lại để nghĩ xa hơn được. Chắc em rũ mình đi là phải có vấn đề gì, ây hay lại đem mở để trước miệng mèo đây, thằng người yêu của em nó hiền mà ngáo ngơ sao ấy có khi chắc chả đụng chạm gì nên mới lấy lý do kêu mình đi cùng đây. Vừa sáng sớm chỉ nghĩ đến thế thôi thì thằng em tôi liền biểu tình ngăn cấm việc từ chối rồi, thôi thì mày biểu tình lớn quá anh phải nghe theo thôi. Kkk…
“Để anh gọi xin anh Man mới được, chứ nghĩ ngang ổng chửi chết”
“Dạ, anh cho em hay liền nhe! Chiều em thi rồi á!”
Thế là cúp máy, nói là xin thế thôi chứ nghĩ nói 1 tiếng là được chẳng có gì nghiêm trọng, mà cái quan trọng ở đây là tiền, lúc đó làm đéo gì có tiền, đi học nghề ông anh lo tất tần tật cả tiền đổ xăng, đi chơi với Thảo thì em cũng là người vì biết tôi làm đéo gì có tiền. Định ra xin ngoại thì chẳng dám xin nhiều, chỉ dám xin 200k bỏ túi trước đi rồi tính tiếp, lôi danh bạ ra tìm thằng nào gọi mượn tiền thêm mà sáng sớm gọi chả thằng nào nghe máy đen thật đấy chứ. Quay sang gọi anh Man để xin nghĩ rồi câu giờ đến 7 giờ xem bọn nó thức chưa vậy, anh Man thì sáng phải đưa 2 đứa nhỏ đi học nên tôi gọi cũng là lúc ổng vừa thức…
“Nay cho em nghĩ ngày nhe anh.”
“Sao vậy? Nhà có chuyện gì hả hay đi chơi?”
“Sáng Mai gọi kêu em chở sang Cần Thơ thi, em kêu đi xe khách thì nó nói bị say xe”
“Ngon dữ mậy, vậy là nó thích mày rồi đó. Kkk”
Tôi cười cười định tắt máy thì anh Man nói tiếp: “Em có tiền đi không?”
“Dạ có anh, mới xin ngoại em mấy trăm bỏ túi đi được rồi.”
“Nào đi chạy qua nhà gọi anh, anh cho tiền bỏ túi đi cho thoải mái. Ba nó cũng qua lại với anh để có gì mang tiếng anh em mình.”
“Dạ…”
Tôi thở phào nhẹ nhõm, tự tin gọi lại cho Mai hỏi rước em ở đâu thì em nói để em rước, tôi chỉ đường vào nhà tôi rồi vội thay đồ. 30 phút sau Mai rước tôi chạy ra nhà anh Man, vào anh đưa cho tôi 5 triệu kêu cầm đi dư về đưa lại anh sau, ôi vl cầm 5tr trong người độ đẹp trai tăng lên thêm mấy thằng vậy anh em, lúc đó đối với tôi 5tr là nhiều kinh khủng rồi. Anh Man còn bước ra trêu Mai “Thằng em anh nó hiền khô à, em đừng ăn thịt nó nhe Mai. Kkk”
Mai ngồi trên xe cười cười rồi hai bọn tôi chào anh đi, từ chỗ tôi đi qua Cần Thơ mất khoảng 2 tiếng mà hôm đó tôi chạy đến tận 3 tiếng mới đến, chủ yếu tình tang nói chuyện với Mai với xem tình hình thế nào để liệu mà tính thôi lại đi công cóc thì phí một ngày mất. Bọn tôi đến Cần Thơ lúc 10 giờ, hỏi em đói chưa để chở em đi ăn luôn nhưng cũng mới ăn sáng đây nên em kêu chở về phòng trọ, khu sinh viên nên đồ ăn cũng nhiều mà rẽ nữa.
Để tôi tả sơ sơ về Mai: Mai cao khoảng m55, body chuppy, vú bự, đích bự, bụng có tý mở nhưng chưa thuộc dạng mập nhé. Mặt em thì cũng không phải xinh nhưng kiểu cute đáng yêu, cũng có gu thời trang và gia đình có điều kiện nên nhìn bề ngoài cũng thơm ngon ngọt lắm.
… Bạn đang đọc truyện Biến cố cuộc đời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bien-co-cuoc-doi/
Phòng trọ của Mai là căn nhà 3 tầng với hai dãy trọ song song nhau, đậu xe trước nhà trọ Mai bước vào cửa hàng tạp hóa ngay dưới trọ có vẻ là của chủ chào hỏi rồi ra mở rào kêu tôi chạy xe vào nhà xe đậu. Mai dẫn tôi lên tầng 1 của dẫy bên trái phòng số 3 từ cầu thang bước đến, vào phòng tôi thấy đồ đạc khá nhiều có vẻ còn ai đó ở cùng nên tôi hỏi: “Em ở đây với ai?”
“Em ở với người chị bà con, chắc chị ấy đi học rồi.”
Em dọn dẹp lại phòng cho bớt bề bộn nói: “Anh nằm nghỉ đi cho khỏe”
Nguyên cục mỡ trước miệng thế này thì nghỉ ngơi gì cho được đây chứ, em đang trêu đùa anh đấy đúng không?
“Mấy giờ em thi?”
“3 Giờ anh”
“Thế anh nằm đây đợi em thi xong chở em về à, có bất công với anh quá không?”
“Hihi… anh muốn ăn gì dẫn đi, em mời trả công anh”
“Ở đây có gì ở mình không có không?”
“Để em nghĩ xem… cũng lanh quanh mấy món thế thôi à a!”
“Anh muốn ăn gì anh nói đi em mới biết, chứ giờ em cũng không biết món gì mới với anh. Để em vào tắm cái rồi ra mình đi ăn.”
Mai vào trong tắm, tôi ngồi suy nghĩ tìm cách thực hiện được ý đồ của mình, làm sao để nếu em có không đồng ý cũng vui vẻ chứ thôi lại mang tiếng cả hai thầy trò thì chết. Chã hiểu bọn con gái làm gì trong đấy mà lâu kinh khủng, tôi bước ra ngoài cửa phòng châm điếu thuốc ngồi rít ngắm nhìn xung quanh, phải đến điếu thứ 2 thì mới nghe tiếng mở cửa em bước ra ngồi xuống bàn mỹ phẩm ngay cửa sổ cạnh chỗ tôi đang ngồi nói: “Anh nghĩ ra muốn ăn gì chưa?”
Tôi dụi điếu thuốc xuống nền bên ngoài hành lang bước đến cạnh em nói: “Anh muốn ăn em” kèm theo nụ cười nham hiểm sau đó.
Em ngước lên nhìn, lấy tay nhéo vào đùi tôi nói: “Em là món ăn của anh à!”
Cái bọn con gái sao thích nhéo thế nhỉ, có lớp vải quần jean bảo vệ mà cũng khiến tôi đâu điến lên. “Em tắm ra thơm mà ngon nữa, anh thèm. Hihi”
“Nhưng phòng còn chị em nữa, giờ này chắc cũng gần về rồi.”
Ôi đm, thế là được luôn à! Dễ dàng thế cơ à, tôi tiến lại gần hơn hôn vội vào má em nói: “Đi ra khách sạn em, đến giờ thì em đi thi”
“Đợi em tý!”
Tôi cũng không ngờ mọi thứ lại dễ dàng đến thế, ngồi đợi em tha son, xịch nước hoa chỉnh sửa tóc tai lại rồi khóa phòng đi.
“Anh đói chưa? Tìm gì ăn luôn đi”
“Anh chưa, thèm em hơn thèm ăn”
“Làm gì gấp thế, em có chạy đi đâu được đâu mà…”
“Không phải sợ em chạy, mà thằng em anh nó biểu tình dữ lắm rồi không có tâm trạng nào mà ăn uống đâu”
Nghe tôi nói vậy, em liền lấy tay chạm vào ngay thằng em tôi rờ nắn rồi bóp một phát. Tôi nghĩ trong đầu: “Bọn kia đồn không sai nhỉ, em dâm vl mà còn bạo nữa”
Em nói: “À thì ra sớm giờ có người khó chịu, giờ em đói em muốn ăn”
“Còn chơi cái kiểu trêu chọc nữa à, muốn làm người khác đau khổ cơ á!”
Mai ngồi sau phá lên cười khoái trí, tay thì cứ vuốt ve thằng em tôi nói: “Mày làm khổ anh mày rồi”
… Bạn đang đọc truyện Biến cố cuộc đời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bien-co-cuoc-doi/
Chạy đoạn khoảng 3km, tôi thấym khách sạn liền tấp vào lấy phòng luôn. Đáng lý ra tôi phải là con hổ đang vồ vập em mới đúng, còn này thì ngược lại anh em ạ! Vừa vào phòng đóng cửa lại thì Mai đã quỳ tuột quần tôi xuống ngang gối mà bú mút, đã kịp vào giường đâu tôi dựa người vào cửa mà tận hưởng thôi. Em dâm hơn những gì tôi tưởng tượng nhiều, em hoàn toàn chủ động, đm không cho tôi cỡi được bộ đồ trên người ra luôn cả em cũng thế, tuột vội quần áo xuống 1 đoạn rồi doggy thế đứng luôn. Tôi trong cảm xúc kích thích cực độ liên tục đóng từ phía sau mỗi lúc một mạnh hơn, hai mông em cũng hiện rõ cả bàn tay 5 ngón. Em buông lơi cơ thể tận hưởng nổi dục vọng mồn liên tục hét lên: “A… a… a thọc mạnh vào lol em nữa đi anh!”
“Ư… ử… đụ banh lol em luôn đi anh.”
“Em sướng quá… a… a… a!”
Tôi lôi em vào giường để em đặt cơ thể mình lên giường, chân thì vẫn chạm gạch, thế doggy này tôi đủ sức để đóng thật mạnh và liên tục vào lol em, em thọc như thọc tiết làm em la hét khắp hết cả khách sạn. Được khoảng 5 phút hơn tôi bắn luôn từng dòng tinh ấm áp vào hết lol em, tôi nằm đè lên người em trong mãn nguyện, em liền nói: “Anh rút ra đi, em muốn bú”
Ôi đm, dâm thế…
Tôi rút ra nằm xuống giường em ngồi dậy há mồm ngậm cho con cu tôi vào liên tục bụ mút ngon lành, tôi vừa phê, vừa mệt nằm phè ra đó nhắm nghiền mắt lại tận hưởng. Em còn dâm hơn cả Hương nữa, cái giác phê phải nói, lần này lại kiệt sức với em rồi đây…
… Bạn đang đọc truyện Biến cố cuộc đời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bien-co-cuoc-doi/
Em nuốt chọn hết những gì tinh túy nhất trong người tôi rồi nằm xuống cạnh tôi, nằm nghỉ một lúc thì hai đứa vào tắm đi tìm gì ăn. Trong lúc hai cơ thể trần truồng đối diện nhau trong nhà tắm thì em nói: “Mà anh nè, chuyện chúng minh hôm nay anh đừng nói cho ai biết nhe!”
Tôi đang lóng ngóng, đầu toàn xà phòng cũng chưa suy nghĩ gì sâu xa đáp: “Nói cho ai chi?”
“Chúng mình cũng chỉ dừng lại ở đây thôi nhe anh, chứ không tiến đến để yêu nhau được đâu.”
Ơ, đm sao nghe giống tôi là nạn nhân trong cuộc tình này thế nhỉ? Tôi sốc toàn tập khi người thợ săn lại biến thành con mồi. Em nói tiếp: “Thật ra em có người yêu rồi á, không biết anh có biết không?”
Thôi lỡ đã biến thành con mồi rồi thì đóng cho tròn vai luôn vậy. Tôi nói: “Sao em không kêu người yêu em chở đi, lại kêu anh?”
“Em cũng không giấu gì anh, em với bạn đó chưa có gì với nhau luôn. Bạn đó hiền quá nên… em…”
“Anh đừng nói cho ai biết nhe, em sợ bạn đó biết”
“Thế em chơi qua đường anh à!”
“Anh nói sao quá, chẳng phải anh cũng muốn từ lúc đi đó sao? Làm như em dự anh chẳng bằng. Hứ…”
Ừ thì! Cũng muốn đó mà lúc sáng thì đang là chú thợ săn khát mòi, giờ biến mẹ nó thành con mồi ngây thơ rồi. Cảm xúc nó cứ bị lẫn lộn thế éo nào đéo tả được.
“Rõ ràng là em dụ anh còn gì?”
“Ừ… thì cho là dụ anh đi, lỡ mang tiếng xấu rồi em vắt cạn của anh luôn!”
Vừa dứt lời quỳ xuống tiếp tục dùng miệng kích thằng em tôi, không một động tác thừa thế là tôi và em lại quắn nhau thêm phát nữa trong nhà tắm, lần này thì tôi kéo dài được thời gian lâu hơn, cũng cho em được thăng hoa trong mãn nguyện. Vậy em mới chịu ra khỏi phòng đi ăn, hai đứa lượn một vài con phố rồi ghé lại quán cơm trưa văn phòng ăn đến vẻ lại khách sạn thì cũng đã hơn 2 giờ trưa rồi. Tôi nói: “Em lấy xe về phòng thay đồ đi thi đi, anh nằm đây đợi.”
“Giờ em ghiền cu anh luôn rồi, chả muốn đi tý nào.”
Ôi đm, là thế đéo nào. Là có thi thật không hay từ đầu tìm cớ để dụ tôi sang đây. Thôi, lỡ đóng vai là kẻ tốt rồi thì diễn cho chọn vậy, với còn mà chợp mắt một xíu chứ kiểu này thì sức nào mà chịu cho nổi.
“2 Phát liên tục rồi mà còn chưa chịu nữa à!”
“Chưa, em đã nói sẽ vắt cạn anh mà. Hihi”
“Cũng phải để anh nghỉ ngơi mới có mà cho em vắt chứ, liên tục kiểu này đâu ra mà vắt”
“Hihi… em đùa đấy, chứ anh nằm ngủ nghỉ đi em đi thi chiều về hiếp anh tiếp.”
Thật sự lần này bị hiếp thật rồi anh em ạ, chuyến đi này lành ít dữ nhiều rồi, không khéo mai cũng đéo đi làm nổi đây bị chửi nữa. Em đi còn lại tôi một mình trong phòng tranh thủ gọi về cho người yêu (Thảo) hỏi han em rồi nói dối là đi công việc cho anh Man bên Cần Thơ, rồi tranh thủ chợp mắt tý lấy lại sức đêm qua thức làm tận khuya sáng thức sớm chạy xe lại còn đóng liền hai nháy sức nào chịu cho nổi.
Làm một giấc ngon lành đến điện thoại reo tôi mới giật mình thức dậy, Mai kêu của hoài không thấy tôi trả lời nên em gọi. Lật đật ngồi dậy mở cửa rồi quay vào súc miệng, rửa mặt.
“Thi làm bài được không em?”
“Bài thì làm hết đó mà không biết đúng không thôi. Hihi, học tài thi phận mà anh”
“Tính ra em cũng học giỏi phết đấy. Kkk rồi em tính mấy giờ về”
“Từ từ về, anh làm gì gấp thế nhớ người yêu rồi à!”
“Ơ, anh chỉ hỏi là khi nào về thôi mà chứ có đòi về đâu?”
“Nhanh ra chịch thêm phát nữa đi rồi tính, khi nào em thỏa mãn thì về”
Đm, nói cứ nghe như tôi là công cụ để em thỏa mãn hay sao ấy nhỉ. Quay ra chịch em phát nữa đến khi trời tối mịt, nhìn đồng hồ cũng hơn 6 giờ rồi, lại hỏi em về chưa thì em đòi ở lại sáng mai về. Vậy là phải ở lại đêm đó, lấy điện thoại ra gọi về xin anh Man ngày mai nghỉ thêm một ngày, bị ổng trêu rồi cũng vui vẻ đồng ý. Xong đến gọi nói ngoại đêm nay không về cho ngoại đừng trông, xong lại đến Thảo.
Tắm rửa lại đéo có quần áo thay nên tôi và em xách xe xuống phố lượn khắp Cần Thơ, ăn uống rồi ghé vào shop quần áo nam mua bộ đồ mới, xong hai đứa đi xem phim đến tận gần 12 giờ đêm mới quay về khách sạn. Trước đó có vào siêu thị mua vài lon bia kèm một vài món khô, vào phòng bày ra hai đứa uống để đổi cảm giác mới và hưng phấn hơn, đêm cũng dễ ngủ để lấy sức mai về. Ngồi nhậu mà đm em nó đéo cho tôi mặc quần áo, bắt trần truồng và cả em cũng thế ngồi nhậu cùng nhau, lạnh éo chịu được người cứ run bần bật lên. Từ đầu em nó đã muốn làm chủ cuộc chơi thì tôi cho em nó toại nguyện để mà còn giữ mối về sau, dù gì thì kiểu thế này cũng tốt, thay thế vào khoảng trống của X để lại mà lại còn dâm đãng hơn X nhiều. Nhâm nhi xong mấy lon bia thì va vào nhau chịch tiếp phát nữa lông trời lở đất đến gần 2 giờ khuya, chắc cả lầu khách sạn đó khó ngủ đêm đấy với hai chúng tôi. Xong hai đứa cũng đã mệt gã rời lăn đùng ra ngủ lúc nào chẳng hay.
Hai đứa làm một giấc đến tận 9 giờ sáng, kêu em rửa mặt tìm gì ăn thì em lười cứ nhõng nhẽo làm như yêu tôi lắm chẳng bằng. Thế là gọi luôn điểm tâm của khách sạn đem lên hai đứa ăn, rồi cứ sáp sáp lại tôi cứ đòi thêm phát nữa. Nói thật với anh em, vừa mệt, vừa đuối, thêm đã ngán đến tận cổ rồi nên tôi chả có cảm hứng nữa. Lúc chưa có được thì thèm thuồng, có hôm qua tận 4 phát rồi nay chỉ muốn né. Mà em thì cứ bám theo như sam, không làm phát nữa chắc tôi khó mà về, thế là cũng gáng chịch thêm phát nữa mệt gã cả người ra. 12 giờ trưa lếch xuống tính tiền về, lội xuống có một tầng mà tôi như đi muốn không nổi. Giờ phải cầm xa chạy về gần 100km nữa, về đến nhà tôi bay vào giường nằm như chết rồi chả còn sức lực nào…
… Bạn đang đọc truyện Biến cố cuộc đời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bien-co-cuoc-doi/
Về hai chúng tôi lại như chẳng hề quen biết nhau khi gặp mặt, đôi lúc rãnh thì nhắn tin trêu nhau trên Facebook rồi xóa, em về lại với thằng người yêu ngu ngơ của mình, tôi thì lại trở về với Thảo (Mai chỉ biết là tôi cũng có người yêu thôi, chứ không biết là tôi yêu ai cả).
Đến một hôm, cũng hơn tháng sau. Hôm đó Thảo bán hết sớm nên hai đứa lượn vào vòng, đang chở Thảo phía sau thì đột nhiên em hỏi: “Anh có quen con Mai không?”
Tôi thề với anh em là tôi giật mình khi nghe tên Mai, cũng hên là đang chạy xe chứ không Thảo nhìn mặt tôi phát là biết tôi có tật giật mình ngay.
“Mai nào? Em nói vậy sao anh biết em nói ai?”
Sau một hồi Thảo diễn tả thì tôi biết chắc chắn là Mai trong câu chuyện của mình rồi, người toát hết mồ hôi vẫn cố bình tĩnh đáp: “À anh cũng có biết mặt thôi, chứ không quen. Mà có chuyện gì thế em?”
“Có thật là không quen không?”
“Thật mà, mà sao? Có chuyện gì mà hỏi anh thế?”
“Anh liệu hồn với em đó nhe, em mà biết anh lén phén với nó thì đừng có mà đụng đến em. Con nhỏ gì dâm ghê luôn á, mà còn không biết ngại nữa.”
Tôi nghe đến đây vẫn chưa hiểu được chuyện gì, cứ hồi hộp trong lòng không yên.
“Mà chuyện gì?”
“Trưa nó đi với con Tú bạn em vào quán uống nước, ngồi ngay chỗ em trực đang rãnh với có Tú nên em lại ngồi cùng. Nó kể với Tú bữa có thằng đó chịch nó 4 5 cái, mà cu bự nữa. Nghe mà em ngại bỏ đi luôn, lúc sau đứng xa xa nghe hai đứa nó nói cái gì tên Khương đó. Em đứng hình luôn định gọi hỏi anh liền luôn rồi đó.”
“Tào lao quá em ơi, làm như nguyên cái thành phố này có mình anh tên Khương vậy á!”
Cái đm con đó, bữa nó kêu mình giữ bí mật đừng nói cho ai mà hôm nay nó đi kể cho bạn nó nghe mà kể ngay chỗ người yêu mình làm luôn mới cay chứ. Đêm đó về tôi định nhắn tin nói Mai rồi, mà nghĩ tới nghĩ lui nói ra đây Mai biết đang quen Thảo nữa rồi sau này rối bời lên nữa, thôi chẳng thà không ai biết thế này cho an toàn, vậy là ngậm ngùi để lại trong lòng.
… Bạn đang đọc truyện Biến cố cuộc đời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bien-co-cuoc-doi/
Kiên trì đu theo anh Man học nghề va chạm đủ chuyện trên đời, từ gái gú đến đánh nhau có đủ cả. Tính tôi thì không có ngông, đánh nhau chỉ toàn chuyện anh Man hoặc của bọn kia thôi. Trong đó có hai lần ấn tượng nhất, nó in sau vào não mà tôi chẳng thể nào quên được.
Một lần cũng chuyện đua xe rồi cãi nhau, nữa đêm hẹn nhau ra nói chuyện, nói là nói chuyện thế thôi chứ bên nào cũng chuẩn bị hàng nóng đem theo. Nói thật với anh em là tôi sợ muốn tè mẹ ra quần mà đéo biết làm cách nào để ở nhà, đi mà run bần bật. Ra điểm hẹn bên bọn nó đi cả 30 mạng, bên đây có 3 xe 6 thằng trong đó có thằng như tôi nữa thì coi như chỉ có 5. Anh Man nói với thằng đang giữ hàng trong người: “Lại xuống nói chuyện rút ra dí chém nó trước luôn là bọn kia hoảng à, đứng nói dài dòng tý là nó dí anh em mình”. Mặt tôi chắc không còn miếng máu, mà ngồi sau anh Man chỡ nên cũng có lý do để tự an ủi bản thân an tâm được chút. Vừa lại nói được 1 2 câu nó rút hàng ra nhào xuống xã luôn thằng kia phát ngay tay bỏ chạy, bọn bên kia cũng hoảng thật. Đa số đi theo cho có chứ chả có thằng nào dám vào. Đó là lần đầu tiên trong đời tôi đi chém nhau xém đái mẹ ra quần, ai nói nhát gan thì tôi cũng chịu chứ ba trò đó không chơi.
Lần thứ hai là chuyện làm ăn gì của anh Man, hôm đó tối vừa làm về đang tắm thì anh Man gọi: “Alo, em nghe nè anh”
“Mày đang đâu vậy, chạy qua nhà chở anh đi công chuyện gấp coi”
“Em đang tắm, xong em chạy qua liền”
Anh Man nói kiểu hùng hổ đang giận dữ là tôi đã liệu là chuyện không lành rồi, mà tắm xong cũng phải chạy qua chứ biết sao giờ. Vừa qua đến ổng phóng lên chở chạy toàn hết ra, ngồi sau muốn rớt mẹ tim ra ngoài. Ổng chở phát đến nhà ông anh cũng có ghé tiệm vài lần nên tôi cũng biết, ổng chạy xe thẳng vào nhà người ta luôn (nhà ngay mặt đường, mở cửa nên chạy thẳng vào phòng khách luôn). Ôi đm tôi ngồi sau còn chưa biết được chuyện gì thì anh Man đã mất tiêu rồi, nhìn kỹ vào nhà thì thấy ông anh đó đang dơ nguyên cây súng chĩa bắn chó vào mình. Tôi hoảng hồn dơ hai tay lên nói: “Em… em… em Khương nhe anh! Không phải anh Man”
Vừa nói vừa hụp người xuống lùi ra ngoài núp vào chậu mai, ngồi đấy nghe hai ông chửi nhau một lúc thì ông anh trong nhà nói: “Em vào dẫn xe ra cho nó về đi”
Bước vào dẫn xe ra mà đi không dám đi, chân trước cứ vấp chân sau cả buổi mới dẫn xe ra được khỏi nhà. Hôm đó về tôi cự anh Man quá cự, đưa tôi vào thế như trời trồng chả biết mẹ gì xém xuống chầu viêm vương luôn rồi.
… Bạn đang đọc truyện Biến cố cuộc đời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bien-co-cuoc-doi/
Tôi theo anh Man học nghề được hơn 1 năm, năm đó là năm 2014 – 2015. Những năm đó là thời hoàng kim của anh Man, anh liên tục được các giải cao ở các giải đua xe, chuyện làm ăn của anh cũng từ đó phất lên nhanh chóng. Thầy phất thì thằng đệ cũng không đến nỗi nào, túi lúc nào cũng có tiền nhiều thì không có chứ tiền ăn nhậu, gái gú thì thoải mái.
Những năm đó xe hai thì ở Việt Nam cũng hot lên, anh Man với thầy anh ở Sài Gòn nhập xe Yamaha Yaz với Suzuki Sport về rất nhiều. Xe đậu ở nhà anh Man lúc nào cũng mấy chục xe chờ làm thủ tục ra biển để bán, thời điểm đó hai anh em đi chơi mỗi thằng chạy một xe, mỗi ngày một màu, ra đường gái đu theo nườm nượp mạnh sức mà chơi. Kkk…
Có đứa tôi chịch nhanh đến nỗi chả biết nó tên gì, vô tình uống cà phê hay ăn nhậu chung thấy hợp mắt mà em nó đú theo Yaz ngồi sau cho tôi chở đi vài vòng là lụm. Nhiều đến nỗi tôi chả mấy quan tâm nó tên gì hay xin sdt, facebook làm gì luôn, các em nó biết anh em tui chứ anh em tui chẳng nhớ được mấy em. Còn có cả em nữa đêm đu từ lầu 1 xuống chốn nhà đi chơi với tôi nữa, nói chung nhiều lắm anh em ạ cũng đủ lứa tuổi thật sự không thể nào kể hết cho được.
Thời kỳ hoàng kim của anh Man kéo dài được hơn năm từ ngày làm xe 2 thì, thì bắt đầu cơ quan chức năng nghi ngờ và vào cuộc điều tra tại sao xe hai thì nhập vào quá nhiều như thế. Tôi cũng chẳng biết liên quan đến pháp luật như thế nào, tôi cũng chỉ biết thế thôi nên anh Man né đi thời gian công việc dẹp hết, nghe anh nói là anh ra Đà Nẵng. Tính từ ngày học nghề thì cũng được hơn 2 năm, nghề tui cũng được gọi là tạm cơ bản thôi, đùng cái anh bỏ đi tui cũng bơ vơ chả biết phải làm gì suốt ngày nằm ở nhà. Thời điểm đó thật sự khủng hoảng đối với tôi, nghề nghiệp thì chưa tự tin, đang gái gú tiền bạc rủn rỉnh xài giờ không có một xu dính túi. Thương nhất là Thảo, em ở bên động viên và truyền nhiệt huyết cho tôi rất nhiều, em lo đến nỗi mỗi ngày cho tôi 50k để mua thuốc hút và sáng ra quán cà phê ngồi cho thoải mái, đêm rãnh là vào rước tôi đi ăn uống đùa giỡn cho tui vui. Lúc có tiền thì toàn ăn chơi, gái gú lừa dối em, nay thân tàn ma dại thì chỉ có mình em cạnh bên lo lắng nghĩ mà thổ thẹn cho thân con trai khỏe mạnh.
Mấy tháng như thế tôi quyết định xin tiền gia đình mở cái tiệm nhỏ để làm, chủ yếu là rửa xe với sữa lật vật cũng có tiền tự lo cho bản thân. Tôi quay về nhà ba mẹ mở một tiệm nhỏ trước cửa nhà, ngày cũng kiếm được vài trăm, ít cũng được 100k cũng tự lo cho mình được. Nhưng tiệm cũng không hoạt động được lâu cũng phải dẹp, tôi là người quyết định nghỉ, lý do là ba tôi mỗi lần ông say là chửi bởi tôi nghĩ học mà đi học nghề sửa xe này, ngày tháng trôi qua tôi không nhịn được nữa nên đã dẹp nghĩ quay vào nhà ngoại sống. Lúc đó tôi hận ba mình lắm, tôi ghét ông đến nỗi chẳng muốn nhìn mặt ông, tôi cũng đã cố gắng đến thế tại sao ông lại phải nói lại chuyện cũ hoài như thế.
Đến một hôm, hôm đó tôi đang uống cà phê sáng thì gặp ông bác bạn của ba tôi (ông bác này cũng làm nghề sửa xe, lúc trước ba tôi mua chiếc xe cho tôi từ ông này). Hai bác cháu ngồi cà phê cũng hỏi thăm tôi các thứ, bác biết tui theo anh Man học nghề, cũng có hỏi thăm anh Man rồi biết tôi đang ở không như thế nên có hỏi sao không mở tiệm làm, cũng tâm sự thật lòng với bác là chưa tự tin lắm vào tay nghề mình. Bác ngõ ý và kêu tôi mở tiệm bác sẽ làm phụ tôi, vì giờ bác cũng không còn làm tiệm nữa do không có thời gian để làm suốt như trước nữa, ngày rãnh vài giờ bác ghé phụ với dạy nghề cho tôi thêm luôn.
Nghe bác nói thế tôi cũng tự tin thêm phần nào về nằm suy nghĩ, hỏi ý kiến của Thảo và quyết định mở tiệm. Đồ nghề thì tôi cũng có sẵn rồi, cộng thêm dàn đồ nghề của ông bác nữa thì cũng đủ làm rồi, giờ cái khó là tiền để thuê mặt bằng và những thứ lặt vặt. Tôi thì không muốn nhờ sự giúp đỡ từ gia đình nữa, tôi muốn tự thân mình tạo ra để không phải chị trách móc việc bỏ học đi học nghề ấm ảnh tôi suốt mấy năm nay.
Thảo biết tôi lo lắng chuyện tiền bạc nên em động viên tôi: “Anh đi tìm mặt bằng trước đi, thấy cái nào được thì hỏi giá cả thỏa thuận trước đi để mình biết là bao nhiêu tiền mới lo được chứ.”
Tôi nghe theo lời Thảo đi tìm mặt bằng, sau khi xem nhiều ngôi nhà nguyên căn giá khá cao và đặt cọc khá nhiều thì tôi chọn được một căn phòng trọ mặt tiền, tuy diện tích chỉ 4m×6m nhưng giá cả phù hợp với tôi cộng thêm nằm trên tuyến đường đông người qua lại nữa. Quan trọng là chủ nhà cho tôi làm sữa xe vì phòng cũng đã xuống cấp, chứ cái nghề của tôi cũng rất khó thuê nhà vì hơi ồn và dầu nhớt hơi bẩn.
Giá chủ nhà cho thuê là 2tr/tháng, đặt cọc 3 tháng tiền nhà. Tôi không trả giá nhưng xin là đặt cọc 3 tháng còn tiền thuê thì tính vào mỗi cuối tháng vì mới mở tiệm và không có đủ kinh phí. Bác chủ nhà cũng đồng ý, tôi thì sợ sẽ có người khác hỏi thuê nên xin hai tuần để sửa chữa lại phòng và đưa tiền luôn, bác gật đầu đồng ý là tui lấy chìa khóa luôn rồi về nhà lo tiền sau cho chắc, để lo đủ tiền quay lại thì người khác thuê thì lại khổ.
… Bạn đang đọc truyện Biến cố cuộc đời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bien-co-cuoc-doi/
Tôi còn nhớ như in cái ngày xem nhà và quyết định thuê luôn, buổi sáng hôm đấy đảo mấy vòng ngang nơi đấy mong đến giờ các nhà gần đấy mở cửa để hỏi thăm chủ nhà ở đâu, hôm đấy trong người còn đúng 10 ngàn không đủ để trả ly cà phê nên cứ phải chạy qua lại để canh, đến khi nói chuyện với chủ nhà cũng chẳng dám mời bác chủ nhà uống cà phê. Mọi chuyện cứ đứng bên vỉa nói, vậy mà chốt luôn sau 30 phút nói chuyện, đúng là khi con người đủ quyết tâm và khát vọng thì chuyện đéo gì cũng dám làm.
Sau khi chốt, cầm luôn chìa khóa nhà trên tay chạy về nhà, ngồi nhìn chìa khóa mà miệng thì liên tục rít điếu thuốc trên tay mà thở dài, không biết phải chạy tiền ở đâu đây. 6 triệu tiền nhà với linh tinh nữa chắc cũng phải ra 10 triệu, thở dài một hơi rồi đứng lên dẹp những lo lắng sang bên ra quét dọn với xem cần làm lại những gì rồi tính tiếp. Lúc này thằng mà trước đó dẫn tôi lên chơi với anh Man đang làm tiếp thị bên sơn tường, gọi hỏi nó thùng sơn tường giá nhiêu với căn phòng như thế thì cần bao nhiêu sơn, chiều hôm đó nó ghé xem thì tặng tôi luôn thùng sơn rồi chỉ cách sơn, ôi may thế, cũng đỡ được vài trăm ngàn.
Mấy hôm sau ra sơn lại tường thì bạn bè chạy ngang thấy rồi cứ ghé vào hỏi thăm, thế là được một thằng tài chợ cho cái bảng hiệu, thằng nhà bán đồ điện cho được mấy cái bóng đèn. Cứ thế sữa sang hoàn thiện hết mà chả tốn xu nào, tuy là không nhiều nhưng thật sự quý cái chân tình của những người anh em đã hỗ trợ mình lúc đó, thật sự lúc nào tôi cũng nhớ đến ngày đó anh em đã giúp mình mãi đến sau này tôi sửa xe cho những người anh em đó luôn không lấy tiền, hư gì thì tôi kêu anh em mua hoặc tôi mua bao nhiêu thì chỉ lấy lại đúng giá tiền mua.
Còn tiền thuê nhà thì Thảo gom góp tiền dành dụm của em được 5 triệu, em đòi hốt hụi để đưa tôi cho đủ luôn nhưng tôi không đồng ý chỉ lấy 5 triệu đang có của em rồi đi vay thêm bên ngoài 3 triệu nữa. Đưa cho chủ nhà 6 triệu còn 2 triệu để trong người để có thể mua phụ tùng khi có khách sửa xe. Cứ như thế tôi cũng dựng lên được cái tiệm cho riêng mình, mấy tháng đầu thì thật sự khó khăn, không có xe làm nhiều mà phải cho trả tiền mặt bằng, điện nước, rồi ăn uống nên cũng khá cực khổ. Dần dần công việc cũng thuận lợi hơn, nhiều hôm xe đông đậu kính cả tiệm không có chỗ ngủ tôi phải buộc võng cao hơn xe để ngủ, tính ra tôi ngủ mấy tháng như thế đấy. Tôi cố gắng làm cả ngày đến đêm khuya nếu có xe, bao nhiêu hy vọng và khát khao của tuổi trẻ tôi đặt cả vào cái tiệm nhỏ của mình.
Nhưng mà đời thì lại không như mình nghĩ các ông ạ, tuổi trẻ non dại lần đầu ra mở tiệm cũng có được ai chỉ dẫn đâu nên làm đến khi thuận lợi cũng được hơn 1 năm thì chủ nhà không cho thuê nữa. Tôi cũng đã cố gắng thương lượng lên giá nhưng chủ nhà vẫn không đồng ý, trước làm hợp đồng thì tôi cũng chả biết đến vụ cho thuê bao lâu, cái này mình ngu thì chịu nên phải tìm mặt bằng khác. Lại phải bắt đầu lại, lần này tôi tìm mặt bằng to hơn đương nhiên giá thuê cũng cao hơn và số tiền đặt cọc cũng nhiều hơn, họ bắt đặt cọc đến 6 tháng thế là gom góp tiền cộng thêm số nợ mới lớn hơn để chuyển đi. Sang tiệm mới xe làm cũng không đông như trước, một thứ lại khó khăn hơn cả trước, cả phần nợ to hơn tiền lời cũng nhiều hơn khiến tôi mệt mỏi vô cùng.
Đến chuyện tình cảm của tôi và Thảo cũng xảy ra vấn đề, khi một ngày tôi biết được em và tôi là họ hàng với nhau. Thật sự tôi như không dám tin đó là sự thật, thuộc dòng họ nhưng cũng đã qua 3 đời, nhưng hai bên gia đình thì hoàn toàn không đồng ý và ra sức ngăn cản. Tôi lúc đó cũng đã quên em được 6 năm rồi, đâu phải nói bỏ là bỏ được, tôi thật sự yêu em và em cũng thế nhưng bên nhau thì hai gia đình không đồng ý thế này thì phải làm sao đây, chúng tôi ngồi lại nói chuyện với nhau, những giọt nước mắt cũng đã rơi rất nhiều. Tôi hỏi em xem quyết định của em thế nào vì tôi tôn trọng tuyệt đối những gì em chọn.
Cũng sau vài lần chia tay thì chúng tôi quyết định không nắm tay bỏ đi, cũng không làm liều có con để ép gia đình. Chúng tôi quyết định cố gắng làm tích lũy số tiền để đủ lo cho bản thân và con rồi mới có con, từ đó hai chúng tôi cố gắng làm ngày đêm, làm đủ việc để tích lũy tiền. Tiệm tôi từ khi chuyển sang chỗ mới thì không có xe nhiều nên tôi bàn với em là tìm số vốn để mua xe cũ về sửa chữa lại bán, em không cho tôi vay thêm nên em đã hốt toàn bộ hụi mà thời gian trước em tích góp vào đó cho tôi làm vốn, tổng cộng được 80 triệu.
… Bạn đang đọc truyện Biến cố cuộc đời tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bien-co-cuoc-doi/
Có vốn tôi bắt đầu thu mua lại xe đã qua sử dụng, tôi mua giá cao hơn những cửa hàng xe cũ khác, bán ra cũng rẽ hơn nên rất được lòng khách hàng, từ đó tên tuổi và uy tính của tôi cũng được nhiều người tìm đến. Đa số xe tôi bán thuộc dòng bình dân từ 20tr đổ lại, mỗi xe tôi lời 500k nhưng rất ít thường họ trả giá nếu lời từ 200k là tôi bán, vốn mình ít chủ yếu bán có lời liền để mua xe khác bán tạo thương hiệu cho mình. Mấy năm miệt mài như thế thì tôi cũng có tên tuổi, khách từ huyện khác cũng tìm đến mua xe của tôi, đỉnh điểm ngày tôi bán đến hơn chục xe bỏ túi vài triệu là bình thường.
Làm ăn thuận lợi cũng có tý vốn trong người nhưng từ trước chúng tôi đã nói là sẽ cố gắng tự lo cho bản thân và tự có tiên lo cho con, nên bao nhiêu đây vẫn chưa là gì. Chúng tôi muốn xây được căn nhà riêng, khi quyết định có con hai bên gia đình cũng thấy chúng tôi có đầy đủ mà không lo lắng và từ từ sẽ chấp nhận. Tôi bắt đầu làm thêm bên mãn cờ bạc (cá độ bóng đá), tôi lấy trang về giao và cả làm tay bằng tin nhắn cho các người chơi nhỏ. Trong đầu tôi lúc đó chẳng suy nghĩ gì nhiều đâu, chỉ biết là tôi yêu Thảo, tôi phải kiếm thật nhiều tiền, để không ai phải khinh thường và nói gì đến chúng tôi. Vì trong thời gian đó Thảo là người thiệt thòi rất nhiều, bởi những lời dèm pha của mọi người, dù gì cũng là con gái mà sự việc như thế thì cũng đâu có gì hay ho, mà em phải gánh toàn bộ chứ tôi là con trai thì có mất mác gì đâu.
Từ ngày xảy ra sự việc tôi cũng không về nhà, tôi không giận nhà vì cấm cản bọn tôi mà tôi giận vì Nội tôi tìm xuống quán cơm nhà em nói những lời không hay đến em và mẹ em trong lúc khách đang ăn cơm. Thật sự tôi rất giận Nội tôi, và thương em vô cùng. Mấy năm liền mặc dù ở cách nhà chỉ vài km nhưng cả Tết tôi vẫn không về.
Cặm cụi làm tích góp như thế được 4 năm thì tôi cũng dư gần 1 tỷ, công việc chính tôi cũng là buôn bán xe và cầm xe. Đăng ký giấy phép kinh doanh cầm đồ các thứ đầy đủ hết, với số tiền đó thì cũng có thể mua một mảnh đất nhỏ ở trong vườn xây căn nhà để gia đình nhỏ sống cũng được các ông ạ. Nhưng đến lúc tôi đã tự tin thì cũng là lúc chuyện tình tôi và Thảo kết thúc, tôi và em ngồi lại để tính tương lai sau 4 năm thì em lại thay đổi.
Lúc đó là cuối năm 2019, em nói cuộc tình này nên kết thúc tại đây. Lý do là em sợ ba mẹ bị mang tiếng, cộng thêm em là con gái út trong nhà, nhà lại toàn là chị gái, các chị cũng đi lấy chồng hết rồi giờ em bỏ theo tôi thì ba mẹ không ai chăm sóc. Tôi hiểu được hết những lý do của em, cuộc tình trái ngang kiểu này mà em bỏ đi theo tôi thì em và gia đình là người chịu thiệt, tai tiếng dồn vào ba mẹ em sao mà ông bà chịu được, tôi hiểu mà. Dù chúng tôi rất yêu nhau nhưng giờ hai đứa cũng đủ lớn để biết trách nhiệm, bổn phận của mình rồi. Đâu còn dại khờ, mù quáng như tuổi trẻ nữa. Ngày hôm đấy chúng tôi đã khóc rất nhiều, nước mắt cứ tuông ra mà không thể nào ngăn lại được.
Yêu là thế, thương là thế, đau là thế nhưng cũng phải chấp nhận thôi, và tôi thì luôn tôn trọng em nên không nở níu kéo để làm đau em hơn nữa. Cũng không còn trẻ con như trước để làm các trò đòi sống, đòi chết nữa rồi. Làm người lớn thật không vui sướng tý nào, vậy mà giờ đây tôi phải đóng vai người lớn mặc dù mình không muốn tý nào.
Tôi như rơi xuống vực sâu, công việc tiền tài giờ đây với tôi điều trở nên vô nghĩa. Tôi sa vào các cuộc chơi, rượu chè từ ngày này sang ngày khác chẳng quan tâm gì đến cửa hàng. Tôi như thằng chán đời cứ thế sa lầy.