Bố cục

Chương 16



Phần 16: Tà Khí

Hà Quốc Đại hụt hơi, hắn nhìn về phía trước biên giới đường rừng còn cách tầm mấy trăm mét.

“Chúng ta nghỉ ở đây.” Hắn lên tiếng, bên cạnh là bốn năm tên đàn em.

“Tên Bạch Hà đáng chết.” Hắn giận dữ, theo thông tin hắn nhận được tên đàn em làm ăn không cẩn thận lộ tẩy liên can đến. Sự nghiệp công sức lão dày tâm gây dựng mấy chục năm qua coi như sụp đổ. Tiền tài còn có thể kiếm nhưng giờ dính án truy nã, không biết hắn còn có thể sống qua nổi không. Cũng may, hắn rõ cuộc sống tùy thời của mình lên đã chuẩn bị sẵn kế hoạch vượt biên, một cuộc sống mới bắt đầu.

“Đi qua đoạn này, tới nơi có người đón.”

Đoạn đường cũng được hắn suy tính, hoang vu có rất ít biên phòng.

“Đại ca anh uống miếng nước.” Một trong những tên đàn em đến.

Những tên này đều là đàn em thân tính, được lão nhặt về nuôi lớn, trải qua hàng trăm trận chiến gió tanh mưa máu, do đó độ tin tưởng rất cao.

“Bọn mày cũng nghỉ ngơi chút đi.”

Bốn tên đàn em khoác ba lô nặng ngồi xuống ăn chút đồ ăn dưỡng sức. Trong bốn người, có một đứa tên Phong, hắn khuôn mặt lầm lì gan góc, võ học uyên thâm, được coi là chân tay thân cận nhất, bỗng ánh mắt hắn lóe lên biểu hiện lạ. Vừa đặt chai nước xuống, nhìn những biểu hiện mệt mỏi do đường dài lâu không nghỉ.

Hắn động, thủ pháp quay sang vặn gãy đầu một tên:

“Rắc…” Tiếng kêu ré lên chỉ thấy tên ngồi cạnh ngã xuống.

Cả bọn nghe tiếng kịp phản ứng, nhưng một tên lại ngã xuống khi ăn trọn một quyền vào yết hầu.

“Hự…”

Tên còn lại kịp rút súng bắn:

“Bùm… bùm…” Loạt đạn được xả ra, phóng điên loạn tớ…

Phong nhanh chân né tránh được loạt đạn gần tiếp cận, tay hắn không biết từ lúc nào xuất hiện một thanh đao, phóng mạnh đến cắn thẳng đứng xuyên qua tim.

“Mày…” Tên kia ấm ức chết, hắn không nhắm mắt mà uất hận nhìn Phong.

Mọi chuyện diễn ra chỉ tầm vài giây, Hà Quốc Đại tuổi già, sức lực kém lão không kịp phản ứng nhưng cũng may lão đủ nhanh nhạy giờ súng.

Lúc này Phong đang đưa lưng hướng về lão, chắc chắn sẽ ăn một loạt đạn, chắc chắn chết.

Lão đang tức giận vì thằng khốn này, chắc chắn cái chết của nó khiến lão hả hê tuy nhiên không như ý muốn của lão.

“Tạch… Tạch…” Tiếng cò liên tục vang, Hà Quốc Đại chết trần.

“Súng có vấn đề” Cái súng này do chính Phong đưa.

Xảy ra nhiều chuyện khiến Hà Quốc Đại đánh mất đi sự thông minh, lúc sa cơ lỡ vận là lúc nguy hiểm nhất, lão cần phải cẩn thận kiểm tra súng nhưng lão lại hồ đồ quên đi.

Nhìn Phong đầy máu tính quay lại bước tới, Hà Quốc Đại dùng mình.

“Mày định làm gì?”

Lão cố bình tĩnh lấy uy áp của đại ca bao năm qua đe dọa nhưng trong tình cảnh này kém đi toàn phần.

“Đại ca… À không địt mẹ mày… Mày cưỡng hiếp vợ tao, tưởng tao không biết à…”

“Mày vô oan tao…”

“Tao đại ca mày…”

“Nuôi lớn mày…”

Lão chối cãi, giờ có chết lão cũng phải chối. Trong một đêm say rượu nhà hắn, lão thú tính nổi lên cưỡng dâm vợ hắn, sau này còn thường xuyên qua lại. Tưởng như một trò đùa qua đường sẽ không xảy ra vấn đề gì. Lão luôn mồm trách Bạch Hà vì dâm dục có ngày sa cơ nhưng không ngờ chính lão mắc phải vận mệnh này. Phong không nói nhiều, hắn một cước khiến Hà Quốc Đại nằm bò bắn ra xa.

“Đ m… Mày chết với tao”

Phong đến túm lấy đầu chó Hà Quốc Đại lôi đi để lại ba cái xác.

Chỉ ít giờ sau một nhóm gồm năm người đến, bọn họ toát ra một loại khí chất từ quân ngũ.

“Chúng ta đến muộn.” Người phụ nữ trong nhóm nhìn 3 cái xác chết biến dạng, toàn bị tấn công chỗ hiểm.

“Không thấy xác Hà Quốc Đại.” Một người trong đội đi thám thính chung quanh báo cáo.

Pháp y của đội đến kiểm tra qua.

“Những tên này chết chưa lâu, Đội Trưởng.”

Người dáng vẻ cao to, gương mặt hổ được xưng đội trưởng, hắn đến xem những vết thương, dấu tích. Trong đầu hắn đang diễn giải quá trình phân tích, suy luận lại hoàn cảnh hung thủ ra tay. Một thước phim nhỏ được tái hiện ngược trong đầu.

“Hung thủ võ công rất cao nhưng có điểm khác lạ…” Có một điều không hợp lý, tên này ra tay quá nhanh khiến những tên kia không kịp phản ứng. Qua dấu vết hiện tại gần như không có sự chống trả mấy. Những vết chai tay đâm do luyện tập, cầm quá nhiều vũ khí, chinh chiến nhiều mà ra có thể khẳng định nhưng tên này cũng không phải hạng dễ ăn. Do đó hai bên không thể nào ao trình như vậy, kể cả khi mức cảnh giác thấp nhất trừ khi hung thủ không phải con người. Suy nghĩ trong đầu khúc mắc, hắn nhìn về phía lão già mặc võ phục cổ Việt Nam còn lại.

Lão Thanh nhìn những cái xác chết vẫn còn vương vấn một chút tà khí.

“Ta nghĩ tên Hà Quốc đại bị hung thủ bắt chưa đi xa, chúng ta đuổi theo…” Lão đánh lảng ánh mắt gã đội trường, giấu sự việc tà khí đi.

“Được…” Nhóm năm người cử một người lại trông giữ hiện trường, bốn người còn lại đuổi theo.

Bạn đang đọc truyện Bố cục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bo-cuc/

Thắng trong căn phòng u tối của mình, bên cạnh quyển nhật ký, hắn hồi tưởng lại sự việc một tuần qua:

“Ngày 1 tháng 6 năm 2019, một kế hoạch hoàn hảo là khi triệt giảm những biến số về mức thấp nhất…”

“Ngày 7 tháng 6 năm 2019, Kế hoạch được ta sắp xếp, để xem năng lực thực sự của Hắn ra sao…”

“Bản tính tuổi trẻ ngông cuồng thích thể hiện, hắn làm sao nhịn được khi có hàng trăm con người nhìn vào…”

“Vinh quang sẽ vô hạn đến đâu nếu như thắng nhà vô địch, Nam Thần???”

“Ta nhìn thấy ánh mắt kỳ vọng của hai đứa con gái cạnh hắn…”

“Chắc chắn hắn sẽ bộc lộ hết sức lực, tài nghệ võ thuật…”

“Ta dành hết toàn bộ công lực để đón chờ hắn…”

“Nhưng đáng tiếc, hắn quá phế vật, mới đầu chiêu đã lộ ra sơ hở…”

“Bố cục trước thất bại lần này sẽ khác…”

“Ngày 8 tháng 6 năm 2019, con đàn bà kia tự dựng không áp lực vào tên Dương nữa…”

“Mà cũng không sao… để hắn thảnh thơi một chút…”

“Bố cục mới được lên kế hoạch trong lần đi dã ngoại này…”

“Ta tin chắc lần này sẽ thành công khi đánh giá đúng thực lực tên Dương và bản tính hắn…”

Trong căn phòng ngủ, Phương Lan thân thể quyến rũ vểnh mông lớn ra phía sau, con cặc to lớn Dương ra vào lỗ hậu môn…

“À à… à… à… căng quá…”Lỗ đít Phương Lan căng trướng, con cặc đầu nấm bằng cổ tay trẻ em vậy mà tọt vào được trong lỗ đít hồng phấn nhỏ xíu.

“Cô chết mất… nhẹ thôi… Nhẹ thôi…”

“Cô giáo của em thật dâm đãng… Lỗ đít còn khít hơn lỗ lồn…”

Những thớ thịt ôm trọn bóp nghẹt con cặc của hắn so với con bướm phía dưới.

“Ư… ư… ư… Cô lại sắt ra…” Phương Lan không hiểu sao con bướm không được địt trong khi lỗ đít được nhập động lại khiến con bướm dâm không ngưng xuất khí, có vẻ như hình thái sung sướng Phương Lan khác biệt, đặc biệt mới lạ.

“Ra đi… Lỗ đít cô là bồn chứa tinh tham lam…” Cặc Dương địt một lúc lâu, dấu hiệu đầu khấc hơi nhói lên, hắn bắn một loạt tinh trùng vào dạ tràng Phương Lan.

Theo đó cảm nhận dòng nhiệt lượng xông ra, cái lồn Phương Lan cũng xả khí, bắt tung tóe lên hông Dương. Bọt khí trắng xìu xìu, kèm theo có chút nước vàng Phương Lan đổ gục nằm xuống nệm.

Dương khẽ liếc qua chiếc camera được giấu kín trong một góc phòng Phương Lan, hắn thỏa mãn cười khinh bỉ.

Chủ tịch Hạ trong thư phòng, thông qua chiếc camera chứng kiến một màn. Chỉ khác tâm trạng lão bình thản không có gì tức giận trước hành động ngoại tình của Phương Lan. Lão tắt màn hình theo dõi, ngồi suy nghĩ lúc lâu.

Sau trận làm tình mãnh liệt, Phương Lan như một con mèo nằm nép vào lòng Dương:

“Có người muốn biến cô thành nô lệ.”

“Cô thử nghĩ xem mình có thù oán với ai không?”

“Không có…”

Phương Lan từ lúc biết sự việc cô đã ngẫm nghĩ có thù oán với ai không nhưng vẫn nghĩ ai có thù với mình, chỉ riêng một sự việc.

Nét mặt cô đăm chiêu, cô suy nghĩ rồi tự mình run sợ hãi, khẽ nép vào bờ vai rộng Dương.

Dương biết có chuyện, hắn ôm khẽ, giọng trầm:

“Có chuyện gì…”

“Không muốn…”

“Cô sợ…”

Chẳng hiểu sao Phương Lan trong tình cảnh khó khăn lại làm ra vẻ cứng đầu làm nũng.

“Tét…” Dương vỗ mạnh vào bờ mông.

“Hừ…” Phương Lan chịu trận, cái đầu lại rúc thêm, cô cắn trả vào ngực hắn.

“Tét…”

Hai bàn in hằn vệt đỏ trên bờ mông quyến rũ.

“Hừ…”

“Đồ đáng ghét…”

“Tét…” Phải đến cái thứ ba, cô bắt đầu thủ thỉ.

“Em cũng biết cô là tình nhân chủ tịch Hạ.”

“Ừ…” Hắn trả lời bình thản không chút ghen tuông.

“Cô vô tình phát hiện một bí mật…” Phương Lan hơi ngừng giọng… Rồi tiếp tục kể:

“Chủ tịch Hạ hắn bị khống chế bởi một kẻ biệt danh ngài X…”

Dương nghe ngóng tin tức chẳng phải mới tuần trước tỉnh triệt phá đường dây buôn ma túy xuyên biên hay sao? Nghe đâu kẻ đứng đầu đã chết trùng hợp còn có tên trong bóng tối ngài X, Dương nhìn Phương Lan cả hai như hiểu ý nhau.

“Tên đó không thể nào là ngài X… Nếu hắn ngã ông Hạ cũng không yên ổn được như bây giờ.”

“Vậy có thể nói sự việc kia chỉ là một màn diễn che mắt thiên hạ của tên X.”

“Cũng có thể như vậy…”Phương Lan đáp.

“Vậy cô đang nghi ngờ tên X dùng bùa ngải để không chế cô…”

“Ừ…” Phương Lan suy luận truyện cô biết ngài X đã lộ, còn vì sao không diệt khẩu luôn thì có thể nếu nô dịch được cô thì khả năng khống chế lão Hạ sẽ tăng lên nữa.

“Cô copy được một số bằng chứng do ông Hạ thu thập.”

Chiếc camera giấu kín quan sát từ lúc cuộc trao đổi đã bị Dương gây nhiễu hình ảnh và âm thanh.

“Ông Hạ chủ tịch hội đồng quản trị nhưng thực chất bị thao túng, lão là bình phòng, người đại diện pháp lý còn phía sau là tên X khống chế giúp hắn rửa tiền. Lão Hạ nhận ra có điều khuất tất, âm thầm điều tra được một ít chứng cứ nhưng hành động của Lão có thể đã bị phát hiện, lão không giám tuồn những thứ đó ra vì vô hình cảm nhận được sức ép của những tên đó, cái chết sẽ đến trước hành động của lão…”

“Ông ta vẫn luôn tỉnh táo mỗi lần gặp cô chỉ tình cờ lần lão say lỡ mồm nói ra nơi cất giấu chứng cứ…” Tính tình đàn bà luôn hiếu kỳ, cô sao chép luôn một bản.

Phương Lan tâm sự xong thở dài, đôi mắt bình lặng ngước nhìn Dương, cô vẫn mong có một người đàn ông đủ mạnh mẽ che chở.

“Em sợ không…”

Dương mỉm cười xấu xa trước câu hỏi, nếu quả thật tên X liên quan đến cây ngải kia thì đụng độ với hắn là điều không thể tránh khỏi.

“Em rất sợ…”

Bạn đang đọc truyện Bố cục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/bo-cuc/

Chủ tịch Hạ lên phòng con trai, khóa không mở lão bước vào. Căn phòng bố trí vẫn như lần đầu đặt chân vào, lão tự cảm nhận từng hơi thở, khí tức của con trai. Nó đi học rồi, nếu không lão cũng chẳng có cơ hội quan tâm góc xó sinh hoạt. Lão sắp xếp lại mấy quyển sách, bỗng lão chú ý cuốn tệp xếp ở dưới. Lão lật lên quyển tệp màu đen với tiêu đề.

“Nhật ký của mẹ.”

Chương trước Chương tiếp
Loading...