Cách biệt tuổi tác
Chương 22
Bà lại nheo mắt:
– Ăn rồi… bây giờ mình có muốn ăn tráng miệng không?
Bên ngoài, Hà cảm thấy một cái gì đó hơi là lạ khi nhìn hai người cười khúc khích một cách khác thường. Tuấn nắm tay Mẹ nàng mà nói:
– Vậy Mình muốn ăn trước hay để tôi ăn trước?
Hà lại càng thấy khó hiểu thêm!
Mẹ nàng cười hớn hở:
– Hôm nay, tui nhường Mình đó. Vậy Mình ăn trước đi nhe?
– Ừ, tui chìu Mình.
Hà thấy Mẹ nàng dọn nhanh chóng bàn ăn. Xong nàng ngạc nhiên thấy Mẹ lấy một cái gối để lên bàn. Còn đang thắc mắc thì Mẹ nàng lại leo lên nằm trên bàn ăn, hai chân thòng xuống. Bà gối đầu thật thoải mái trong khi Tuấn kéo ghế ngồi vào giữa hai chân của Mẹ. Qua khe cửa sổ, Hà thấy Mẹ nàng nhít đít lên để Tuấn kéo tụt quần trong lẫn quần ngoài của Bà, để lộ ra mu lồn nhẵn thín như mu lồn con nít. Chợt Hà đỏ rần mặt lên vì nàng vừa hiểu mọi chuyện: Thì ra “ăn tráng miệng” đây là tiếng lóng giữa hai người để chỉ động tác người này bú người kia! Hà mắc cỡ quá, định bỏ đi nhưng không hiểu sao chân nàng vẫn đóng chặt xuống đất và mắt nàng vẫn chầm chậm nhìn vào.
Tuấn với lấy lon sữa đặc, chàng múc ra một muỗng sữa rồi trét lên khe lồn của người tình. Hà trố mắt ra nhìn, miệng khô cằn. Lần đầu tiên nàng thấy mu lồn của Mẹ. Nàng nhớ là khi xưa lồn của Mẹ nhiều lông lắm, cả một rừng lông xum xuê, bao phủ cả cái tam giác kín, tại sao bây giờ lại trơn tru? Nàng thầm đoán là Mẹ nàng cạo hết lông là vì người tình… Hà thấy ánh mắt đầy trầm trồ chiêm ngưỡng của Tuấn.
Tuấn cười nhỏ:
– Mình nè, sao càng ngày tôi càng mê mẩn mu lồn của mình, thật là quá đẹp!
Hà nghe Mẹ mình kêu réo:
– Mình cứ nói dài dòng hoài, tui chờ Mình chịu không nổi nè!
Tuấn nghe lời vợ, đưa lưỡi ra bắt đầu liếm những giọt sữa đang đọng lại trên mu lồn của người tình.
Chàng càng say mê liếm thì Mẹ nàng càng run rẩy giao động.
Bên ngoài, Hà hoa mắt trước cảnh tượng đầy dâm tính thật quá mới lạ đối với nàng. Hồi nào giờ, tuy đã có chồng con, nhưng kiến thức về tình dục của nàng rất nghèo nàn. Chỉ mới hôm qua, bị Tuấn cưỡng dâm thì Hà mới khám phá ra những khía cạnh mới lạ và tuyệt diệu của tình dục. Bây giờ, đứng núp đây nhìn Tuấn liếm lồn Mẹ mình, cơ thể của Hà run lên vì hổ thẹn mà cũng vì kích thích, vì tò mò, mắt nàng nhoà đi…
Hôm qua chính nàng cũng đã được Tuấn bú lồn. Lần đầu tiên trong đời nàng đã được bú lồn, nhưng đó là trong phòng ngủ, nơi kín đáo. Còn bây giờ thì Tuấn lại bú Mẹ nàng ngay nơi phòng ăn, gần như giữa thanh thiên bạch nhật, làm sao nàng không hổ thẹn mắc cỡ cho được?
Tiếng rên rỉ của Mẹ vang lên, xoáy sâu vào tai của Hà làm nàng bủn rủn tay chân. Tay nàng tự động luồn vào quần của mình mà bóp chặt mu lồn. Hà chợt nhận ra là mình thật sự ganh tị với Mẹ, ao ước được nằm vào chỗ của Mẹ, ao ước được bú lồn thay vào chỗ của Mẹ.
Nàng nhìn Mẹ hạnh phúc mà tủi thân cho chính mình.
Tối hôm đó, Hà đứng co ro ngoài cửa sổ, nhìn lén hai người thân của mình vui vầy với nhau: Sau khi được bú lồn của người tình xong thì Tuấn nằm lên bàn để cho Bà bú mình. Và Bà cũng bắt chước Tuấn, lấy sữa đặc trét lên con cặc cương cứng của chàng để bú một cách tham lam.
Cuộc tình chớp nhoáng đã để lại một hậu quả không ngờ: Mấy tháng sau, Hà biết mình mang thai. Nàng mừng rỡ vì biết cha đứa bé chính là Tuấn. Nàng cố giấu không cho ai biết bí mật đó nhưng khi thằng bé ra đời, trong một dịp khi Mẹ Hà ẵm đứa cháu ngoại về nhà chơi, chính Tuấn đả có ý nghi ngờ khi nhìn thằng bé có nhiều nét giống mình.
Lần đó, chàng chờ dịp cả nhà đi vắng để đến gặp Hà. Nghe tiếng gõ cửa, Hà bước ra và khi nhận ra Tuấn, nàng luống cuống một cách thảm hại, không biết làm sao. Đã lâu rồi từ lần đầu tiên gặp chàng, Hà đã tìm mọi cách để tránh gặp mặt Tuấn, có lúc nàng tưởng đã quên đi rồi người đàn ông này, đã vùi sâu vào một xó nào đó cái kỷ niệm xưa khi đến gây sự với Tuấn rồi bị chàng cưỡng dâm. Nàng đã bằng lòng trở lại với cuộc sống tẻ nhạt với người chồng tẻ nhạt… Nhưng rồi mâu thuẫn giữa hai vợ chồng cũng đi đến sụp đổ. Hai người ly thân nhau. Chồng nàng bỏ vào Sài Gòn lập lại cuộc sống mới.
Vậy mà bây giờ đứng trước người tình củ, Hà không khỏi bồi hồi một cách vụng về.
Nàng lấp bấp:
– Ủa… mình… anh… em, em…
… Bạn đang đọc truyện Cách biệt tuổi tác tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cach-biet-tuoi-tac/
Tuấn chỉ mỉm cười nhìn người tình cũ của mình. Tính chàng rất phong lưu nhưng cũng đầy thâm tình. Dù không gặp người thiếu phụ này trong hai năm liền, nhưng chàng không quên là mình đã từng ôm ấp nàng, nàng đã từng trao cho chàng cơ thể của mình với sự tin tưởng tuyệt đối.
Tuấn nhỏ nhẹ hỏi:
– Em vẫn thường chứ?
Hà cúi gằm mặt xuống, không có can đảm ngước nhìn người tình cũ.
Tuấn bước đến thật gần:
– Anh đến gặp em chỉ muốn hỏi em về thằng nhỏ…
Hà vẫn im lặng, cúi đầu, nàng cố tự kiềm chế để không nhảy vào lòng của Tuấn, tất cả tế bào trong người nàng chỉ mong ước có điều đó. Hà tự trách mình sao tự nhiên mất hết sinh lực, cứ đứng như trời trồng ra đó thật là đáng trách!
Nàng nghe Tuấn tiếp tục:
– Em nói thẳng cho anh biết. Nó có phải là con của anh hay không?
Hà chỉ biết lí nhí:
– Em không biết… Mình hỏi gì… em không biết.
Tuấn cười, tiếng cười làm Hà nghe lòng tràn đầy ấm áp…
– Làm sao em không biết được? Em mà không biết thì anh đánh cho mấy cái vào mông đít bây giờ!
Hà cười buồn:
– Mình lúc nào cũng dữ dằn, mỗi lần gặp em là cứ đòi đánh em.
Nàng lấy hết can đảm ngước đầu lên nhìn Tuấn, để thấy chàng dang hai tay ra như mời đón… Hà không biết gì nữa, nàng sà người vào lòng của Tuấn mà bật khóc ngon lành. Bao nhiêu dằn vặt, ai oán dồn ép từ lâu nay được dịp tuôn trào ra. Hà khóc sướt mướt như đứa trẻ. Nàng ngửi thấy mùi của chàng, nghe tiếng an ủi của chàng, cảm nhận bàn tay ấm áp của chàng đang vỗ về lên lưng, lên vai mình.
Ôm người tình củ trong tay, Tuấn không cầm lòng được, chàng lại nứng cặc! Khi đến đây chàng chỉ có ý định hỏi về thằng bé của Hà vì chàng thấy nó có nhiều nét giống mình quá, nhưng bây giờ thấy thâm tình sâu đậm của người đàn bà thì chàng lại thèm muốn nàng.
Biết nàng chỉ có một mình ở nhà đến chiều, Tuấn bạo dạn ẫm Hà lên rồi tiến vào phòng ngủ phía sau.
Phần Hà thì nàng không còn biết trời đất gì nữa, chỉ còn lại cảm giác tuyệt vời được nằm trong lòng của người tình mà bây giờ nàng mới chịu nhận ra là anh ta vẫn còn ngự trị trong tim trong óc của mình, mình tưởng đã quên anh ta nhưng đó chỉ là sự mạo nhận mà thôi. Tuấn vẫn tràn ngập trong nàng. Nàng như đi trên mây, không còn biết gì đến chung quanh nữa.
Nàng đưa lưỡi của mình cho Tuấn quấn quýt và chỉ khi Tuấn sửa soạn đút cặc vào khe lồn nàng thì Hà mới bừng tỉnh! Nàng thấy mình nằm trần truồng trên giường của mình và Tuấn đang nắm con cặc hối hả tìm cửa lồn mình. Hà hốt hoảng kêu lên một tiếng, định lồm cồm ngồi dậy nhưng nàng không còn chút ý chí nào nữa, nàng chỉ thều thào:
– Mình… đừng… lở có ai… Mình nè…
Giọng Tuấn thật dịu dàng:
– Em đừng sợ. Ở nhà chỉ có em và anh mà thôi. Anh đang thương yêu em đây. Em vẫn là vợ của anh phải không?
Hà lắp bắp trong khi con cặc đã bắt đầu tiến vào tử cung của nàng:
– Em vẫn là… vợ… của Mình? Thật vậy sao? Mãi mãi… hay sao?
… Bạn đang đọc truyện Cách biệt tuổi tác tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cach-biet-tuoi-tac/
Vừa đụ thật nhẹ nhàng, Tuấn vừa nói:
– Anh muốn vậy. Em hôn anh đi, anh thích được em hôn anh.
Hà sung sướng đưa tay lên vuốt ve gương mặt người tình, nàng rụt rè hôn khắp gương mặt, xuống tới cổ, lên vai Tuấn. Nàng hẩy người lên để đón nhận từng cú nhấp của con cặc đang tràn đầy khe lồn của mình. Nàng lặp đi lặp lại:
– Em nhớ Mình lắm…
Hà thú nhận là thằng con của nàng chính là con của Tuấn. Tuấn mừng rỡ. Chàng biểu Hà phải lo cho thằng bé thật đầy đủ, chàng hứa sẽ chu toàn để nó được ăn học đến nơi đến chốn.
Mọi chuyện đã đến mức độ đó, Tuấn không còn thể làm gì khác hơn là đem tất cả thú thật với Mẹ của Hà. Bà buồn bã mấy ngày liền nhưng vì thương Tuấn, thương con gái, thương cháu nên sau cùng Bà cũng chấp nhận mọi chuyện. Tuấn bàn với Mẹ Hà sang cho hai mẹ con một căn nhà khang trang để cả gia đình được gom về một nơi như Tuấn muốn. Từ đó cuộc sống của họ êm ấm thêm hẳn ra. Một gia đình êm ấm lại được thành hình. Tình cảm giữa Hà và Mẹ càng ngày càng tươi sáng ra. Cả hai chấp nhận thờ chung một người chồng thật khác thường. Phần Tuấn thì mãi mãi đến sau này, hễ có dịp là chàng bay ra Phan Rang để vui vầy cùng hai người vợ của mình, chàng hãnh diện được làm chồng của Mẹ lẫn con.
Mỗi người đàn bà ở một lầu riêng nhưng khi có Tuấn thì chàng bắt hai mẹ con phải sống chung với chàng, ngủ chung một giường với chàng. Lúc đầu cả hai đều mắc cỡ dùng dằng, nhất là Mẹ của Hà, nhưng vì chìu chồng nên họ đành phải nghe theo. Lần đầu tiên khi Tuấn đụ mình bên cạnh con gái thì Bà ngượng lắm, Bà cắn răng mím môi không dám nhút nhít vì mắc cỡ. Nhưng rồi riết cũng quen dần, sau này Bà quên luôn sự hiện diện của con gái mà háo hức ái ân cùng chồng. Mỗi đêm Tuấn được dịp làm tình với hai người vợ của mình cùng một lúc, rồi ôm cả hai mà ngủ ngon lành. Sau rồi thì hai mẹ con cũng quen dần và không còn thấy ngượng ngùng gì nữa, cả đến những khi trong mùa nóng, Tuấn thuyết phục họ phải ngủ trần truồng không manh áo như chàng! Khi Tuấn làm tình với người này thì người kia kín đáo nằm xoay nghiêng qua bên hay kiên nhẫn chờ đến lượt mình.
Mãi sau này, khi hai người đàn bà đã thật sự quen rồi thì có lần, Tuấn biểu Bà nằm gối đầu lên đùi của Hà trong khi chàng bú lồn Bà. Lần đó, Bà tự nhiên nhớ đến lúc còn ở bên Úc, được dựa đầu lên đùi của em gái mình mà tự thủ dâm… nhớ đến kỷ niệm tuyệt vời đó nên Bà mới chấp nhận. Hà ôm Mẹ vào lòng mà âu yếm vuốt mái tóc ướt đẫm mồ hôi của Mẹ trong lúc Mẹ được Tuấn bú lồn say sưa… Bà hạnh phúc vô vàng khi được hai người thân ôm ấp như vậy.
Bà tập không còn mắc cỡ nửa mà dám biểu lộ cảm xúc thầm kín của mình… Bà dám rên rỉ, ngoan ngoãn nằm trong vòng tay che chở của con gái khi cùng lúc được Tuấn nút lồn.
Bà dám ôm chặt con gái mình mà co tay chân, thều thào ríu rít khi nước lồn ứa ra ướt đẫm…
Những lúc đó, khi vừa được chồng đụ, vừa được con gái vuốt ve, thương yêu cùng một lúc Bà ứa nước mắt, thầm cảm ơn Trời Phật cho Bà được hưởng đại vận rực rỡ như vậy vào cuối đời. Đã vậy lâu lâu Bà còn được thằng Tâm rước đi du lịch và hưởng một mùi vị tình yêu và tình dục khác thì biểu sao Bà không hạnh phúc tràn trề? Bà cảm thấy tuy mình yêu tha thiết Tuấn chồng mình nhưng kế bên đó Bà cũng gắn bó sâu đậm với Tâm, người tình trẻ tuổi của Bà.
Khi vợ thằng Tâm khám phá ra mọi chuyện thì cô ta tức giận đòi ly dị. Tuấn và Bà thuyết phục được thằng Tâm dọn về ở chung với gia đình họ.
Tuấn vẫn là người chồng của hai mẹ con Bà nhưng kế bên đó Bà lại được có thêm người chồng lẻ là Tâm tận tình thương yêu Bà.
Cả bốn người thương yêu nhau thật đằm thắm đến suốt đời.
Tuấn và thằng Tâm tuy khác biệt tuổi tác khá nhiều nhưng lại rất tâm đầu ý hợp. Điều họ có chung một người vợ lớn tuổi càng làm họ dễ chia sẻ với nhau những chuyện thầm kín. Một buổi tối nọ, cả hai đi nhậu với nhau, khi đã hơi ngà ngà say thì Tâm đem chuyện chàng cưỡng dâm cô Hiền trong hang động ra kể cho Tuấn nghe. Tuấn lặng thinh nghe rồi chép miệng:
– Ước gì anh được như em! Anh từng ao ước có dịp được cưỡng dâm một người đàn bà!
– Vậy sao? Không ngờ anh trông vẻ thư sinh như vậy mà lại có những ý tưởng thô bạo nhe, em không ngờ.
– À, nhưng với anh, không phải chỉ đơn thuần dùng bạo lực hãm hiếp đàn bà con gái theo kiểu côn đồ đâu nhe!
– Nghĩa là sao?
– Anh muốn có dịp ép người đàn bà tự ý sa ngã, cô ta bị cưỡng ép nhưng lại sung sướng, như vậy mới thích thú. Chứ dùng sức mạnh đè người ta ra mà hiếp thì có gì là hay đâu! Ai làm không được, mà có gì đáng phô trương đâu!
– Em chịu thua anh, anh cao siêu quá, em không hiểu nổi…
Thằng Tâm ghé vào tai Tuấn mà cười rúc rích:
– Hay là anh làm thử cho em xem, để em thụ giáo sư phụ!
… Bạn đang đọc truyện Cách biệt tuổi tác tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cach-biet-tuoi-tac/
Tuấn cũng hơi thấm rượu rồi nên cười khà khà:
– Làm thử là làm sao?
– Thì bây giờ mình đi tìm mồi… rồi nếu cơ hội đến thì anh thả giàn, chơi luôn cho đến nơi đến chốn… kiếm con nhỏ nào đó, bắt nó mà hiếp như anh ao ước.
Tuấn bàng hoàng, sửng sốt:
– Nè, cái thằng du côn, mày có giỡn mặt tao không đó? Tao nói là nói cho vui vậy chứ tao đâu có điên rồ gì mà đi làm chuyện đồi trụy đó! Ở tù như chơi!
– Không dám đâu, anh làm như anh quân tử lắm! Em biết được là khi xưa, anh quen được với Bà Xã của hai đứa mình khi anh sàm sỡ định hiếp dâm bả ngoài bãi biển, đúng không?
Tuấn lặng thinh, không biết trả lời ra sao. Thằng Tâm nói nhỏ vào tai chàng:
– Nè, thí dụ, cái cô bán chè trước cửa quán đó, anh nhìn thấy không?
Tuấn nhìn ra thấy một thiếu phụ đang thu xếp gồng gánh, có lẽ cô ta đã bán hết hàng nên định quay về nhà.
– Ừ, rồi sao?
– Em biết sơ về cô Năm này, cô ta có căn nhà nhỏ tuốt ngoài ngoại ô xa, nơi vắng vẻ lắm, mà cô ta sống lẻ loi với bà Mẹ, bị bệnh nằm liệt giường. Hay là anh em mình theo dõi cô ta về nhà rồi anh thực hiện ý đồ với cô ta?
Tuấn giật mình toát mồ hôi, không ngờ thằng Tâm lại nhanh nhảu đến độ đó. Mới nói chơi với nó về một ý tưởng thầm kín của mình mà nó đã ra được kế hoạch mau chóng như vậy. Chàng liếc nhìn cô bàn chè. Cô nàng đâu chừng 40 tuổi, gương mặt không có gì đặc sắc nhưng có vẻ hiền lành chất phát. Tuấn nhìn cô bán chè quẩy gánh lên vai rồi nhanh nhẹn đi nhanh về hướng ngoại ô…
Thằng Tâm mỉm cười:
– Sao? Anh chấm người đàn bà này có đáng cho anh cưỡng dâm hay lại chê bai cô ta?
Tuấn chặt lưỡi, phân vân:
– Mày nói thiệt hay không đó? Tao sợ mày luôn!
Thằng Tâm không thèm trả lời, kêu trả tiền rồi nắm tay Tuấn kéo ra ngoài, chàng bắt Tuấn ngồi lên xe rồi rồ máy chạy. Một lúc sau, hai người đổ lại một nơi vắng vẻ, chỉ loe hoe vài căn nhà lụp xụp. Thằng Tâm nói nhỏ:
– Nhà cô Năm bán chè ở đây nè.
Không để cho Tuấn suy nghỉ, nó nắm tay chàng mà lôi vào sân, đứng núp dưới một tàn cây. Cả hai chờ đâu chừng 15 phút thì thấy người đàn bà bán chè lững thững về đến nơi. Cô mở khóa cửa rồi bước vào nhà, chạy nhanh vào phòng phía sau thăm hỏi bà Mẹ rồi lui cui đi nấu nước cho Mẹ uống. Khi xong rồi thì cô ta mới vương vai thở phào mệt mỏi bước về phòng mình.
Cùng lúc Tuấn và Tâm xông vào, ôm chặt lấy người đàn bà. Cô Năm thất kinh hồn vía, định la hét cầu cứu thì bị thằng Tâm đưa tay bịt miệng. Cả hai đè người đàn bà xuống rồi lấy áo gối trên giường xé ra làm giây vãi mà cột hai tay hai chân Cô Năm. Cô Năm không hiểu gì hết, sợ đến té đái làm ướt hết cái quần. Tuấn làm mặt hầm hầm hung dữ mà rít vào tai cô:
– Cô mà la thì tui giết cô chết ngay, có biết không?
Cô Năm lấm lét gật đầu. Tuấn làm dấu biểu thằng Tâm rút tay đang bịt miệng cô. Chàng hỏi gằn:
– Nhà có ai nữa không?
Cô Năm líu lưỡi, lấp bấp:
– Chỉ có… tui… với Mẹ tui…
– Mẹ cô đâu?
– Bả ngũ đằng ché sau.
Thấy Tuấn không đến nổi hung hăng, Cô Năm đánh bạo năn nỉ:
– Tui lạy mấy ông, đừng hại Mẹ tui, bả tuổi già, lại bị bệnh, nằm liệt giường không đi đứng được… Tui lạy mấy ông. Nhà tui nghèo, không có của cải gì hết. Tui chỉ có mấy trăm ngàn, xin được dưng hết cho mấy ông. Xin tha cho hai Mẹ con tui.