Cách biệt tuổi tác

Chương 8



Phần 8

Thằng Trung trầm ngâm một lúc lâu rồi cuối cùng chàng cũng nhìn Dì mà thở dài:

– Dì nói ra sự thật một cách chính xác, con không biết nói gì thêm. Con chỉ muốn xin Dì một điều… là từ đây đến lúc con phải trở về Úc trong vài tuần nữa thì Dì hãy cho con được yêu thương Dì, được chăm lo cho Dì. Trước mắt mọi người thì Dì là Dì của con nhưng Dì hãy cho con những giây phút mà cũng như Dì nói: Dì đã thuộc về con mãi mãi. Được không Dì?

Dì cảm động, đưa tay vuốt tóc thằng Trung:

– Nè, đừng làm Dì khóc đó nhe, Dì ghét khóc lắm, hãy hôn Dì đi…

Những đè nén đã được giải tỏa hoàn toàn, cả hai chỉ muốn lợi dụng tối đa những ngày còn ở bên nhau để sống cho thật trọn vẹn. Đối với người xung quanh thì họ rất cẩn thận, không để lộ ra bất cứ chi tiết gì có thể gây sự nghi ngờ. Nhưng khi họ ở bên nhau thì họ quấn quýt như một cặp vợ chồng. Dì không còn bị rào cản tâm lý chi phối nửa, Dì đã sẵn sàng yêu thương thằng Trung như một người tình, Dì háo hức để cho chàng hướng dẫn mình về phạm vi tình dục và Dì hoàn toàn tùng phục Trung.

Mỗi tối khi cả nhà đã đi ngũ là Trung rón rén trèo lên lầu ba để vui vầy ái ân cùng Dì. Chàng vô cùng thận trọng với Dì, chàng không muốn đốt giai đoạn, chàng muốn Dì khám phá khoái lạc nhục dục một cách tự nhiên, không hấp tấp. Mà Dì lại là một học trò thật háo hức, đầy tò mò như để bù lại mấy mươi năm bị lãng quên.

Tối hôm đó, thằng Trung đụ Dì thật mạnh bạo, chàng ôm siết Dì như muốn truyền sang Dì một cách vụng về tất cả những tình cảm của mình… Dì cảm nhận được điều đó vì Dì là người hiểu rõ chàng đến thấu tim gan, Dì biết là chàng đang có tâm sự gì đó. Dì âu yếm vò đầu Trung mà hỏi nhỏ:

– Trung có cái gì phải không? Nói cho Dì nghe đi, đừng để trong lòng.

Trung nằm phủ phục lên người của Dì, con cặc cương cứng vẫn còn để sâu trong lồn Dì, chàng thấy thật hả dạ khi có người đoán biết được tâm sự của mình, mà người đó lại là người mình thương yêu nhất đời!

Do dự một lúc Trung mới nói bằng một giọng lạc đi vì cảm xúc:

– Dù biết chuyện Dì đi lấy chồng là chuyện không thể tránh được, nhưng mấy ngày hôm nay con nghĩ đến là thấy buồn bực vô cùng. Con thật sự ao ước được có Dì làm vợ con để cùng đi bên con suốt đời.

Dì hôn nhẹ vào má của chàng, nhỏ nhẹ nói:

– Làm sao mà Dì có thể làm vợ Trung cho được, Dì vẫn là Dì của Trung.
– Biết chứ nhưng con vẫn thấy đau lòng lắm. Dì nói Dì đã thuộc về con, nhưng đó chỉ là phần thể xác mà thôi, chứ không bao lâu nữa, Dì sẽ về làm vợ người ta. Con biết mình vô lý, nhưng con vẫn buồn bực.

Dì lặng người vì cảm động. Dì bối rối không biết nói gì để an ủi người tình.

Hôm sau trong bữa ăn sáng, Dì thông báo cho cả nhà biết là sáng nay Dì đi cúng Ba Mẹ của Dì. Chị Hai ngạc nhiên hỏi:

– Ủa em vô chùa cúng Ba Mẹ hả, có dịp giỗ giếc gì mà sao chị không nhớ?
– Không có giỗ gì chị à, có điều trước khi lấy chồng, em muốn vào cúng Ba Mẹ, vậy thôi!

Xoay sang thằng Trung, Dì nói:

– Trung đi theo Dì, để xách phụ đồ cúng cho Dì.

Thằng Trung không mặn mà cho lắm mỗi khi có gì liên quan đến chuyện lấy chồng của Dì, chàng định từ chối nhưng nhìn thấy ánh mắt thiết tha của Dì, chàng đành gật đầu nghe lời.

Sáng hôm đó, chùa vắng tanh, chỉ có lác đác vài phật tử đến cúng bái. Dì đem đồ cúng giao cho những người của ban lễ tân rồi kéo Trung đến bàn thờ của chúng sinh trong góc, bên trên đầy những tấm bia nhỏ trong đó có bia của Mẹ Dì. Dì biểu:

– Bàn thờ của Mẹ Dì mà cũng là Bà Ngoại của Trung, mình hãy quỳ xuống khấn vái.

Trung nghe lời, dù chàng không quen cho lắm với những nghi thức cúng kiến.

Bạn đang đọc truyện Cách biệt tuổi tác tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cach-biet-tuoi-tac/

Chàng lắng nghe Dì khấn. Giọng Dì run run vì xúc động nhưng chàng nghe rõ mồn một. Càng nghe chàng càng giật mình…

– Thưa Mẹ, hôm nay con đến thăm Mẹ, và xin Mẹ một chuyện. Chuyện tày trời nhưng con biết chỉ có Mẹ là hiểu cho con, Mẹ hiền từ, Mẹ lúc nào cũng thương con, mong Mẹ chấp nhận thỉnh cầu của đứa con gái ngu dốt của Mẹ. Hôm nay ngày lành, con xin Mẹ cho phép con được kết nghĩa vợ chồng với Trung đang quỳ bên con đây. Trung là cháu của con đó, nhưng con thương yêu Trung với tất cả tấm lòng của con. Con biết đó là chuyện tày trời, nhưng chúng con thương nhau thật sự. Đó là sự thật. Mẹ ơi, con xin Mẹ tác thành cho chúng con…

Dì vừa khấn vừa khóc ròng…

Thằng Trung cũng khẩn trương tột độ, chàng biết hành động của Dì là vì chàng, vì hôm qua chàng tỏ vẻ buồn bực khi thấy Dì sắp về nhà chồng.

Trung cũng quỳ lạy, chàng khấn tiếp theo Dì:

– Thưa Bà, con cũng thành khẩn xin Bà thương chúng con mà cho phép chúng con thành vợ chồng. Con đội ơn Bà.

Chàng cảm xúc quá cũng khóc theo Dì.

Ngồi dưới tàn cây đa trong sân chùa, Dì ngã đầu vào vai Trung, Dì nói mà mắt còn đỏ hoe:

– Đó, Dì đã xin phép Mẹ rồi đó, bây giờ mình là vợ chồng trước mắt của Mẹ. Sau này Trung phải nhớ, dù là Dì có mang danh là vợ của ai chăng nữa thì cũng không có ý nghĩa gì hết. Quan trọng là Dì đã xin phép Mẹ được thành thân với Trung.

Trung xiết tay Dì, không nói được lời nào hết, cổ họng chàng bị nghẽn vì cảm xúc. Chàng biết hành động vừa qua của Dì là một chứng cứ thật hùng hồn cho những gì Dì dành cho chàng. Dì quay sang nhìn chàng vừa mỉm cười, vừa khóc làm chàng cũng không cầm được nước mắt mừng vui.

Chàng cố cười mà nói:

– Bây giờ mình thành vợ chồng rồi thì mình phải đổi cách xưng hô chứ!

Dì thẹn thùng véo vào tay chàng:

– Xưng hô làm sao?
– Đối với người xung quanh nhất là người trong gia đình thì mình vẫn là Dì Cháu với nhau trong cách xưng hô nhưng khi mình ở bên nhau như vợ chồng thì…

Chàng tằng hắng giọng, làm ra vẻ trịnh trọng:

– Mình à, tôi muốn mời Mình đi uống một ly cà – phê để đánh dấu cái ngày lành này khi tôi và mình thành vợ chồng.

Dì ngẩn người ra rồi thẹn thùng nói nhỏ vào tai chàng, như sợ có ai nghe thấy:

– Mình à, bây giờ tui đã là vợ của Mình đó, Mình có sung sướng không?
– Ngày hôm nay là ngày hạnh phúc nhất đời tôi. Kể từ bây giờ Mình đã thành vợ tôi thì nhất quyết phải nghe lời tôi, tùng phục tôi suốt đời, nhớ chưa?

Dì cười, mặt còn tèm lem nước mắt:

– Xí… để rồi coi ai sẽ tùng phục ai!

Trên đường về, Trung nứng cặc quá, chờ không được, chàng kéo tay Dì vào một khách sạn nằm ẩn trong một cái hẻm. Dì ngượng ngùng tất tả chạy theo Trung: Hồi nào giờ đây là lần đầu tiên Dì đi theo một người đàn ông vào nhà nghỉ! Dì núp sau lưng Trung khi chàng điều đình giá cả với người nhân viên ở quầy tiếp tân, lo ngại viển vông là người ta nhận diện được mình.

Dì thở phào nhẹ nhõm khi bước vào phòng. Nhưng Dì chưa kịp lấy lại nhịp thở bình thường lẩn cởi hết quần áo thì Trung quá hứng tình đã đè Dì ra mà đụ tơi bời. Dì thích thú vì những lần làm tình với chàng ở nhà thì dù là phòng Dì ở tuốt lầu 3, nhưng Dì cũng lo lắng e dè, đè nén những tiếng động, đề phòng sợ người nhà nghe thấy chuyện kín của Dì. Hôm nay thì khác hẳn, phòng khách sạn thật an toàn nên Dì làm tình với Trung mà đầu óc thật sự được thoải mái hoàn toàn.

Trước khi ra về, Trung muốn Dì bú cặc chàng. Dì do dự làm Trung phải năn nỉ hết lời thì Dì mới chịu. Trung cố thuyết phục Dì:

– Thì hồi tôi còn nhỏ, Mình đã bú cặc tôi rồi mà.

Dì hổ thẹn:

– Hồi đó khác, bây giờ khác. Hồi đó cái… đó của mình nhỏ xíu, còn bây giờ… mình bự lắm… tui… tui sợ… tui vụng về lắm, sợ mình không vừa lòng.

Bạn đang đọc truyện Cách biệt tuổi tác tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cach-biet-tuoi-tac/

Nhưng rồi thấy chàng buồn buồn nên Dì cũng chấp nhận. Trung mừng rỡ chỉ dẫn cho Dì:

– Hay nhất là Mình đặt đầu trên bụng tôi, Mình ngậm cặc tôi vào miệng… ừ, như vậy đó. Mình ráng đẩy nó vào sâu, càng sâu tôi càng sướng. Lúc đầu Mình chưa quen bú thì tôi chỉ cần Mình ốp sát cặc của tôi trong miệng Mình là đủ rồi. Ù… tôi thích lắm đó. Tôi sẽ không xuất tinh đâu, Mình đừng e ngại.

Hôm đó, được ngậm con cặc người tình vào miệng, Dì không khỏi nhớ đến cái lần đầu tiên mấy mươi năm về trước khi Dì ngậm con cu nhỏ tí của thằng cháu, chuyện đó đã từng làm Dì rung động. Bây giờ tình huống thật khác: Dì vừa lấy quyết định tày trời xin phép Mẹ được thành thân với Trung, Dì đã vượt được rào cản tâm lý mà ngậm cặc của chàng. Cảm giác quả thật thích thú. Con cặc chàng run rẩy trong miệng Dì, trong khi chàng uốn mình rên rỉ làm Dì cảm nhận được quyền lực vô biên của mình.

Khi thấy Dì đã quen rồi thì Trung đặt hai tay ấn lên đầu Dì để hướng dẫn Dì cách thức bú cặc để làm cho chàng sướng nhất. Càng bú Dì càng thấy thích thú nhưng khi gần ra khí thì chàng giữ lời hứa, đẩy đầu Dì ra mà thở hổn hển.

Rồi chàng nắm tay Dì đặt lên con cặc căng cứng để dạy Dì sục cặc đến khi chàng oằn người lên mà xuất tinh xối xả. Dì sung sướng được học mấy bài học mới, Dì e dè lấy ngón tay chắm mút một ít dương khí của chàng cho biết mùi vị. Dì cười:

– Khí của Mình hăng hăng quá, không thơm bằng khí của tui!

Trung ôm Dì mà nói:

– Hôm nay là ngày mình thành vợ chồng, tôi hạnh phúc lắm. Tôi biết tôi chỉ có một người vợ độc nhất mà thôi đó là Mình, dù sau này có gì xảy ra chăng nữa trong lòng tôi chỉ có Mình mà thôi. Tôi biết tính khí của tôi lắm. Tôi nghỉ tôi sẽ không lấy vợ nữa đâu.
– Khi Mình về Úc thì tui sẽ nghe theo lời Anh Chị Hai mà lấy chồng nhưng tui cũng xin Mình tin tui: Người chồng độc nhất trong tim tui chính là Mình mà thôi. Tui cũng xin Mình hãy lập gia đình vì trong nhà, toàn là con gái, chỉ có Mình là con trai, Mình phải nghĩ đến chuyện nối dõi tông đường chứ! Đã 30 tuổi rồi không lẽ cứ ung dung như vậy hoài sao?
– Thôi chuyện đó tính sau, bây giờ mình đang vui, đừng nói chuyện buồn nửa. Tôi có ý tưởng này, không biết Mình nghỉ sao? Còn một tuần nữa tôi sẽ về lại Úc, không biết bao giờ mới trở lại Việt Nam, vì vậy tôi muốn đi du lịch một tuần ở Thái Lan với Mình, xem như tuần trăng mật của hai chúng mình, Mình nghỉ sao?
– Tui nghe mà thấy ham lằm, có điều không biết Anh Chị Hai có cho phép hay không?

Trung bực mình:

– Mình sao kỳ ghê, Mình đã 40 tuổi rồi chứ có phải là con nít đâu mà sao cái gì cũng sợ anh chị mình, đi chơi mà cũng phải xin phép sao?

Dì cúi đầu:

– Ờ, không biết sao tui sợ nhất là anh Hai. Mình cũng phải thông cảm cho tui, sao cứ rầy tui vậy?

Trung ôm Dì vuốt ve:

– Tôi xin lỗi mình. Thôi được, để tối nay, tôi thử xin, xem có được hay không?

Tối đó, sau bữa ăn, Trung nói lên ý định của mình muốn đi du lịch một vòng Thái Lan. Ba Mẹ chàng đồng ý ngay tức khắc. Trung lại lơ đãng nhìn Dì nói tiếp:

– À, hay là Dì Tư đi chơi với con? Dì cứ ú rú ở nhà hoài, sẵn dịp con dẫn Dì đi du lịch cho biết đó đây.

Dì liếc mắt nhìn Anh Chị Hai của mình:

– Cái đó…

May cho Dì là Chị Hai gật gù cười:

– Ừ phải đó, gần lấy chồng rồi mà quê mùa cục mịch quá chừng. Em cứ đi theo thằng Trung để nó chỉ dẫn cho.

Chị Hai lại chọc ghẹo:

– Nó bồi đắp thêm kiến thức cho em để em sẵn sàng mà về nhà chồng!

Bị nói trúng tim đen, Dì chột dạ, đỏ rần mặt, không dám ngước nhìn ai, làm Anh Chị Hai cười phá lên.

Tối hôm đó, dù đã khuya rồi nhưng Dì đang còn sắp xếp va – li hành lý. Dì nôn nao trước một chuyện thật quá mới lạ với Dì.

Bạn đang đọc truyện Cách biệt tuổi tác tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cach-biet-tuoi-tac/

Chợt thằng Trung gõ cửa rồi thò đầu vào, cười với một vẻ bí mật để nói với Dì:

– Mình nè, Mình theo tôi xuống lầu dưới, có một chuyện thật đáng cho Mình xem.

Dì tò mò chạy theo Trung, bước vào phòng chàng. Trung dẫn Dì ra balcon: Phòng của Trung kế sát phòng của Ba Mẹ chàng, từ balcon phòng chàng có thể trèo qua balcon phòng họ.

Trung nắm tay Dì nói nhỏ:

– Hồi nãy, tôi đang nằm trên giường đọc sách, ngẫu nhiên nghe tiếng động lạ bên phòng Ba Mẹ nên tò mò ra balcon nhìn lén, thấy một chuyện thật không thể ngờ nên tôi mới muốn cho Mình xem.

Dì e ngại:

– Nhìn lén hay sao? Kỳ cục lắm, không được đâu!
– Không sao đâu, qua balcon họ, mình trong bóng tối nhìn rõ mà họ thì không khám phá ra mình đâu, Mình cứ nghe lời tôi, thật đáng xem lắm!

Dì do dự một lúc nhưng rồi tính tò mò của Dì thúc đẩy Dì nghe thời lời Trung.

Họ thận trọng leo qua balcon phòng kế bên rồi nép người nhìn vào.

Dì đỏ mặt hoa mắt khi nhìn thấy cảnh tượng bất ngờ: Trong phòng Anh Chị Hai đều trần truồng như nhộng. Anh Hai thì quỳ trên đầu gối và hai tay như một con vật bốn chân, còn Chị Hai thì leo ngồi trên lưng chồng, chị cầm một cái roi da vừa đánh vào mông đít chồng vừa ra lệnh:

– Này, con ngựa của ta, chạy mau đi chứ, chậm quá ta đánh cho bây giờ.

Anh Hai bị đánh đau, ráng bò nhanh trong phòng nhưng Chị hai vẫn tiếp tục lấy roi đánh vào mông anh.

Dì trợn mắt nhìn cảnh tượng quái dị rồi làm dấu biểu Trung cùng quay về phòng.

Dì thắc mắc hỏi:

– Sao lại có chuyện không thể tưởng tượng được như vậy?

Trung cười giải thích:

– Thì có gì đâu. Ba của tôi bị liệt dương, chỉ có trò giả làm ngựa bị Mẹ tôi đánh thì Ổng mới nứng cu được.

Dì lắc đầu:

– Mình biết chuyện kín này từ lâu chưa?
– Trước khi tôi đi du học Úc thì tôi đã được chứng kiến trò chơi này rồi, hơn mười năm rồi đó. Tôi không phê phán họ đâu, tôi vẫn thường nghỉ là trong phòng the, giữa vợ chồng, làm gì cũng được, miễn là phải tôn trọng, yêu thương nhau.

Dì không ngờ lại có chuyện quái lạ như vậy. Người chị kính yêu, người anh rể làm mình sợ sệt… hóa ra trong tình dục họ cũng làm những trò thật đáng tức cười. Dì tự nhủ: “Anh Hai bày đặt la rầy mình khi mình có lỗi, nhưng trong phòng the thì anh hết oai phong, cho vợ cởi lưng mình mà đánh sưng mông đít.” Nghĩ đến đó Dì cười khúc khích, bao nhiêu nỗi sợ sệt của Dì đối với anh rể như tan biến mất.

Dì lại tò mò hỏi Trung:

– Làm như vậy mà anh Hai lại hết liệt dương sao? Lạ thật!
– Nhiều người đàn ông, nhất là những người có quyền thế, hét ra lửa, trong tình dục họ lại thèm được đóng vai trái ngược, vai những kẻ bị bầm dập, ngược đãi.

Trung lại kéo tay Dì trèo qua balcon Ba Mẹ nhìn tiếp.

Lần này Dì thấy Anh Hai tuy hai mông đít bị đánh đỏ ửng lên, nhưng con cặc anh thì lại nứng lên. Dì thầm nghỉ: “Cu của anh không bằng một góc cu của Trung”. Như đoán được suy nghỉ của Dì, Trung thầm thì vào tai Dì:

– Mình so sánh tôi với Ba tôi, thấy con cu nào đẹp hơn?

Chương trước Chương tiếp
Loading...