Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 1

Chương 43



Phần 43

Một lúc sau hai bàn tay của Tống Thanh Thư chạy vuốt lên trên khắp huyệt đạo toàn thân của Hồ phu nhân, tùy theo mà đến từng cơn sóng triều tiếp theo một cơn sóng triều lan tỏa khắp thân, chả hiểu vì sao dần dần từ nơi hạ thể của Hồ phu nhân cũng truyền đến một loại cảm giác khoái cảm, từ trong cửa ngọc môn quan đã rỉ ra vài giọt dịch nhờn trắng sữa, từng giọt, từng giọt không ngừng chảy ra, tư thái của nàng cực kỳ nghịch người.

Trải qua suốt hai canh giờ chữa trị, cuối cùng thì Tống Thanh Thư cũng đem Hồ phu nhân từ quỷ môn quan kéo ngược trở lại, khi hai người mở ra cánh cửa lớn của tòa miếu đổ nát, đứng đón bọn họ chính là Lăng Sương Hoa đang mỉm cười thân thiện cùng với Đinh Điển trợn mắt há mồm với vẻ mặt kinh ngạc.

Đinh Điển cũng chẳng quản Hồ phu nhân đang đỏ ửng mặt, gã bước đến kéo Tống Thanh Thư qua một bên hỏi han, sau khi biết được hắn thật sự đã luyện được Thần Chiếu kinh, trong lúc này thần sắc phức tạp nhìn hắn nói:

– Ta đang do dự suy tính có nên hay không diệt trừ ngươi từ lúc chưa luyện được thành thạo Thần Chiếu kinh…

Tống Thanh Thư trong lòng cả kinh, trải qua gần suốt buổi tối chữa thương, vào lúc này chân khí của hắn đã hoàn toàn khô cạn, một chút sức kháng cự cũng đều không có.

Lăng Sương Hoa tức giận mắng:

– Đinh đại ca, đừng có dọa Tống công tử nữa, tối hôm qua nếu huynh không có lỗ mãng, thì cũng đâu có xảy ra nhiều sự cố như vậy.

Đinh Điển lúng túng mỉm cười, ôm quyền nói:

– Tống huynh đệ, tối hôm qua ta đã lấy lòng dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, ân đền oán trả, làm hại… Hồ… cô nương suýt chút nữa hương tiêu ngọc vẫn, ta quì xuống bồi tội với các ngươi.

Y đến bây giờ cũng không biết Hồ phu nhân tên gì, là ai, chỉ biết là bọn họ xưng với nhau là tẩu tẩu, tiểu đệ… có điều nhìn mối quan hệ giữa bọn họ rất là thân thiết, lại nghĩ tới lúc chữa thương cho Hồ phu nhân tất nhiên là phải thoát sạch sẽ hết y phục, Đinh Điển sắc mặt quái lạ, vội vàng không thể làm gì khác hơn là xưng hô với nàng là Hồ cô nương.

Tống Thanh Thư ngày hôm qua đem chỉ muốn ngàn đao đâm thấu tim Đinh Điển, cuối cùng cũng may là Hồ phu nhân bình an vô sự, hắn thì luyện thành Thần Chiếu Công, kinh mạch trùng tục, với sự hoan hỉ nhìn Đinh Điển cũng thân thiện đỡ hơn rất nhiều, nên vội vàng đem y đỡ đứng lên.

Chỉ có một đêm trôi qua mà tựa như là một cơn mơ, bốn người hàn huyên không ngớt trên một quãng thời gian dài, Đinh Điển, Lăng Sương Hoa thấy Hồ phu nhân đã bình phục hoàn toàn không có việc gì, liền cáo từ với hai người rồi cùng nhau rời đi.

Trong lúc Tống Thanh Thư chần chừ muốn nhắc tỉnh bọn họ tuyệt đối không nên về lại Kinh Châu, trong lúc vô tình liếc nhìn thấy vẻ mặt của Hồ phu nhân vẫn còn hư nhược, trong lòng liền nỗi lên một chút tàn nhẫn: “Mặc cho số phận đi, nếu như các ngươi lại đi ngược về Kinh Châu, có bị Lăng Thiếu Tư hãm hại, vậy thì cũng đáng đời, cái tội làm thương tổn tẩu tẩu của ta… ”

Chỉ còn lại có hai người ở chung, Hồ phu nhân giờ lại thấy lúng túng không dễ chịu, hai người cũng không biết nói như thế nào để phá lấy không gian trầm lắng theo dạng như thế này…

Tống Thanh Thư vốn là một người hiện đại, đối với chuyện tối hôm qua việc thì cũng không có gì đáng kể, có điều hắn sợ Hồ phu nhân thể diện quá mỏng, nếu không cẩn thận làm nàng thẹn quá hóa giận thì nguy.

Cuối cùng thì Hồ phu nhân cũng không chịu được cái loại ám muội trầm mặc này, mở miệng hỏi:

– Vào lúc đó, ngươi dùng cách nào để Lăng Thiếu Tư mở miệng đồng ý cho hai người bọn họ lấy nhau?

Tống Thanh Thư vừa nghe xong suýt chút nữa thì cười xòa, im lặng một hồi lâu, nàng bỗng nhiên hỏi đến một câu thật không có liên quan gì đến tình cảnh bây giờ, hắn không làm gì khác hơn là cố nén cười, giải thích:

– Lúc cùng Lăng Thiếu Tư ở chung một chỗ, tiểu đệ dùng Di hồn đại pháp của Cửu âm chân kinh làm cho lão ta như mơ ngủ, chỉ nghe được những chỉ thị theo ý muốn của tiểu đệ đưa ra, rồi cứ dựa theo đó mà từng câu nói ra.

Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cao-thu-kiem-hiep/

– Di hồn đại pháp thật sự lợi hại như vậy sao?

Hồ phu nhân âm thầm hoảng sợ.

– Đối phó với người có công lực càng cao thì càng khó, còn đối với những kẻ có tà niệm thì thường thường có hiệu quả hơn…

Tống Thanh Thư giải thích tiếp:

– Tỷ như đối với tẩu tẩu võ công cao cường, nội tâm thuần khiết thì không có tác dụng gì cả…

Tống Thanh Thư thầm nghĩ may mắn, trước kia kinh mạch đứt đoạn, dẫn đến sở hữu Cửu Âm Chân Kinh tuyệt thế kỳ công mà cũng không có cách nào tu luyện được, hắn không cam lòng nên thường nghiên cứu kinh văn, cuối cùng vui mừng phát hiện trong Cửu Âm Chân Kinh có Di hồn đại pháp tu luyện thì không cần lưu chuyển nội kình, hoàn toàn là dựa vào sức mạnh tinh thần, chính là nhờ như vậy nên Tống Thanh Thư biết chỉ cần khi điều kiện tu luyện đạt đến, thì mình liền có thể trong nháy mắt học thành môn võ công này.

– Ta không tin, tiểu đệ càng giấu thì càng lộ ra…

Hồ phu nhân giọng nói trở nên ngây thơ cực kỳ.

– Vậy tẩu tẩu có muốn thử qua một chút không?

Tống Thanh Thư cảm thấy tim đập đột nhiên tăng nhanh, mở to đôi mắt mà nhìn chằm chằm vào Hồ phu nhân.

Hồ phu nhân liếc mắt nhìn hắn, chạm vào ánh mắt nóng bỏng của hắn, trong lòng rung động, quỷ thần xui khiến lại trả lời:

– Thử thì thử xem…

– Tẩu tẩu nhìn đôi mắt của tiểu đệ…

Được mỹ nhân cho phép, Tống Thanh Thư làm gì mà còn khách sáo.

Ánh mắt Hồ phu nhân vừa tiếp xúc với hắn, nhất thời liền cảm thấy mình tựa như rơi vào bên trong một vòng xoáy mạnh mẽ, thần trí của nàng bắt đầu lạc lối.

– Tẩu tẩu lại đây dạng hai chân ra ngồi trên bắp đùi tiểu đệ…

Tuy rằng trong suy nghĩ ham muốn Hồ phu nhân, có điều lý trí Tống Thanh Thư vẫn còn, nên cũng không dám truyền đạt chỉ lệnh quá đáng.

– Ưm…

Hồ phu nhân kiều mị dị thường đáp ứng, quả nhiên từng bước một đi tới trước mặt hắn, ngồi lên trên cắp đùi cũa hắn dạng hai châm ra, một đôi cánh tay ngọc thư giãn đem Tống Thanh Thư ôm chặt lấy, vầng trán khẽ tựa vào trên lồng ngực của hắn.

Vén khẽ cái váy quần của Hồ phu nhân lên quá hông, nhục côn của hắn ở bên trong quần vừa vặn cách tiểu nội khố của nàng, đính lên ngay chính giữa cái âm hộ, cảm giác mềm mại tựa như cầm nhục côn đưa vào miếng bọt biển vậy…

Hồ phu nhân không có phản kháng, cũng cơ hồ không nhúc nhích, nàng cúi đầu, một câu không nói, hắn cứ như vậy ôm nàng… ôm nàng, dưới hạ thể của hắn cây nhục côn không có chút nào ngừng nghỉ ma sát lấy cái khe hở âm hộ bên ngoài tấm lụa mõng tiểu nội khố, thời điểm này không gian an tĩnh vô cùng lại làm cho người kích động, hắn không dám làm càn, chỉ là liều mạng dùng cây nhục côn to lớn trước sau nhúc nhích, động tác cũng không là quá lớn!

Tuy không phải nhục côn đâm vào bên trong ngọc môn quan của Hồ phu nhân, nhưng hắn vẫn phi thường hăng say không ngừng đâm vào, lúc này trong u cốc của nàng đã tiết ra như suối nước nhờn, miếng tơ lụa đơn bạc tiểu nội khố bắt đầu thấm ướt, cuối cùng thì nàng phát sinh một tiếng nhẹ nhàng rên rỉ, tuy rằng rất nhỏ.

– Um…

Nhưng tiếng rên đã làm đang hắn chợt tỉnh như qua cơn mê, Tống Thanh Thư nghĩ thầm lần này là đùa lớn rồi, hắn cuống quít mau mau thu hồi đình chỉ lại, lúc Hồ phu nhân tỉnh lại thì phát hiện tư thế hai người khắn khít với nhau, nàng liền nổi giận đẩy Tống Thanh Thư ra.

– Sai lầm… sai lầm…

Tống Thanh Thư lúng túng giải thích:

– Tiểu đệ đã quên vừa mới luyện thành Thần Chiếu Công, nội lực có khả năng so với tẩu tẩu trội hơn một chút, cho nên…

Hồ phu nhân yếu ớt thở dài, thần sắc phức tạp liếc mắt nhìn hắn, nàng đã là một thiếu phụ thành thục, bên dưới hạ thể đang dinh dính nhơ nhớp nên thừa biết đã có phản ứng xảy ra, mặc dù nàng không rỏ ràng lắm:

– Thanh Thư… môn võ công Di hồn đại pháp này thực sự là một loại tà công, nếu như ngươi… muốn đeo đuổi đến tận cùng, không biết sẽ làm hỏng danh tiết bao nhiêu cô nương đàng hoàng.

– Tẩu tẩu chớ nên hiểu lầm tiểu đệ… tiểu đệ không phải là loại người như vậy đâu.

Tống Thanh Thư vội vã rũ sạch sự dâm tà của chính mình:

– Võ công không kể là tà công, chỉ có người sử dụng công phu mới là phân chia chính tà. Môn công phu này phu phụ của Quách Tĩnh Hoàng Dung cũng biết, chẳng lẽ tẩu tẩu cũng cho rằng bọn họ cũng là kẻ xấu sao?

– Được rồi, ta nói không lại tiểu đệ, Hồ phu nhân cười gượng nói:

– Có điều tiểu đệ phải đáp ứng với ta, từ lúc này trở đi đối với tẩu tẩu không bao giờ được dùng Di hồn đại pháp.

Nhưng trong lòng nàng thì đang vô cùng giận dữ với bản thân mình, cứ mỗi lần gần sát với hắn là bên dưới hạ thể dường như cứ nắm giữ không được, ta chẳng phải là người…

– Tẩu tẩu yên tâm, tiểu đệ hứa chắc chắn sẽ không bao giờ dùng đến trên người tẩu tẩu.

Tống Thanh Thư thần sắc nghiêm chỉnh, trịnh trọng nói.

– Nếu tiểu đệ đã hứa thì tẩu tẩu yên tâm rồi.

Hồ phu nhân lại nở nụ cười xinh đẹp, ánh mặt trời ban mai chiếu sáng trên gương mặt thanh lệ của nàng, Tống Thanh Thư ngây dại nhìn ngắm…

Chương trước Chương tiếp
Loading...