Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 4
Chương 226
Lúc này, Tống Thanh Thư đã ôm Ca Bích đến trước giường, cánh tay đem nàng ôm lấy vào trong ngực, một hồi hôn lên như mưa rào rơi vào trên mặt của nàng, mà Ca Bích lập tức cảm thấy trời đất quay cuồng, toàn thân như nhũn ra, không hề có khí lực đẩy ra hắn, đến khi Ca Bích phát hiện Triệu Mẫn đang nằm như thiếp đi ngọt ngào trên giường, khóe miệng tựa như còn mang mỉm cười, bị Tống Thiên Thư không kiêng nể gì cả kéo nàng lên giường, lúc này Ca Bích tâm hoảng ý loạn e lệ gắt giọng:
– Thúc thúc thật là… bại hoại.
Tống Thanh Thư liền ghé vào nàng bên lỗ tai trắng nõn non mềm thấp giọng trêu đùa:
– Bại hoại thì bại hoại a… dù sao đệ cũng muốn tẩu tẩu sau này trở thành nữ nhân của Tống Thanh Thư.
Ca Bích bị Tống Thanh Thư ôm để nằm trên giường, nhiệt khí phủ lấy lỗ tai, nghe trên người Tống Thanh Thư đậm đặc mùi khí tức dương cương nam tử, thẹn thùng vô cùng rù rì nói:
– Thúc thúc…
Tống Thanh Thư lúc này một tay tại trên mông nàng nhẹ nhàng vuốt ve, trên người của nàng, tản ra từng đợt hương thơm thục nữ, nàng cắn chặt môi dưới, trên mặt biểu lộ trở nên tràn đầy mị hoặc, trên mặt của nàng, đỏ ửng giống như hoa đào nở rộ mê người, trên mặt xinh đẹp tràn ngập tình ý phong tình vạn chủng, thần thái cực kỳ mê người…
Ca Bích giờ này cơ hồ là phối hợp với hắn, khi bàn tay của hắn cởi ra cái tiểu nội khố, vật cuối cùng còn sót lại trên người, Tống Thanh Thư tiện tay ném qua một bên bên cạnh người Triệu Mẫn, giây khắc này cái khu vực thần bí kia rốt cục vô cùng rõ ràng đã hiện ra ở trước mặt của hắn.
Mềm mại dưới bụng là một mảnh da tuyết trắng, bắt đầu theo lan tràn lấy đen nhánh thảm lông gò mu, bày biện ra tươi đẹp xuân sắc, từ nơi chính giữa khe thịt, hai mép ngoài hồng nộn cùng với hai cánh hoa nhỏ mép trong che lấy cái lỗ nhỏ thần bí, trong không gian tràn ngập cái mùi hương vị của nữ nhân…
Lúc này tại trong mắt Tống Thanh Thư từ nơi cái âm hộ nàng, chỗ đó cũng như khêu gợi giống như đôi môi của nàng, theo từ trong khe đọng lại chỉ có một giọt âm dịch rỉ ra, tựa như là một đôi môi đói khát gấp không thể chờ, cần có cam lộ để làm dịu đi vậy, mật huyệt của Ca Bích cùng với tướng mạo xinh đẹp của nàng rất là cân xứng, cũng đồng dạng lộ ra vị nữ nhân thành thục diễm lệ ngăn nắp…
Biết là cửa miệng âm động của nàng thuộc loại danh khí “Tam châu xuân thủy” từ cửa miệng âm động luôn khép chặt, Tống Thanh Thư dùng ngón tay đẩy ra hai bên mép nhỏ, cái âm hộ giống như bông hoa kiều diễm tách ra, lộ ra lỗ huyệt chặt chẽ hồng nhuận, từ bên trong hang động lập tức liền chảy xuôi ra một dòng chảy nhỏ âm dịch ướt át.
Tống Thanh Thư hút vài hơi khí, chôn đầu vào giữa háng nàng, miệng hắn áp lên cái âm hộ nàng giống như là hôn môi vậy, đem hai mép ngoài mút lấy trong miệng, sau đó dùng đầu lưỡi liếm láp vào chính giữa khe thịt nhỏ kia…
Theo âm dịch nong nóng dần dần nồng đậm, giữa háng Ca Bích giờ đã tán tràn lấy mang theo khí tức hăng hăng của vị nữ nhân, càng kích thích đầu lưỡi Tống Thanh Thư tăng lớn biên độ, trong quá trình điên cuồng liếm láp khe huyệt, đầu lưỡi lại thỉnh thoảng va chạm vào đỉnh chồi của âm hạch nàng.
– A… um…
Ca Bích bờ mông hương về phía trước nhô lên, nàng nhắm mắt cắn chặt răng, mới có thể không để cho mình phát ra âm thanh vì vẫn còn ngại ngùng khi Triệu Mẫn vẫn nằm kế bên say ngủ vì bị điểm huyệt, như là tận lực muốn cho thân thể Ca Bích khuất phục, Tống Thanh Thư dùng đầu lưỡi thoáng cái thoáng cái mút liếm lấy hơi lộ ra mộng thịt trân châu đài hoa, âm hạch không chịu nổi khiêu khích đã hơi đỉnh phồng nhô lên tới, lại bị hắn một ngụm ngậm lại trong miệng, thật sâu mút hút lấy.
– Đó… ai… ui…
Một sự mãnh liệt kích thích, khiến cho Ca Bích triệt để lâm vào dục vọng, trong thân thể nảy mầm lấy một loại nhu cầu khát vọng trước đó chưa từng có, chỉ chốc lát sau, tiếp tục tại viên trân châu đài hoa liên tục vỗ về chơi đùa, thì thấy âm hạch đã bành trướng, hoàn toàn sung huyết nhô đầu xông ra…
– A… ừ… ừ…
Lúc này Ca Bích hai tay khó nhịn nắm lấy ga giường, trong mũi không ngừng phát ra lửa nóng, nàng bị cái khoái cảm nhục dục tiêu hồn thực cốt kia dần dần bao phủ, khuôn mặt xinh đẹp trướng đến đỏ bừng, tiếng kiều “um… um…” dần dần biến thành lớn tiếng thở dốc, rên rỉ…
Ca Bích làm sao trải qua như vậy, thật sự khó có thể thừa nhận kích thích, nàng thở gấp liên tục, xấu hổ không chịu nổi, muốn ngừng mà không ngừng được, ở chỗ sâu trong hành lang mật huyệt cảm giác trống rỗng thúc đẩy khiến cho nàng không tự chủ được, liên tục nâng lên hạ thân của mình, nghênh hợp với cái đầu lưỡi chọc người kia.
– A… không chịu… được… nữa… thúc thúc… ừ…
Ca Bích thân thể run lên, âm tinh từ sâu trong hành lang tuôn ra, tràn lấy một miệng của Tống Thanh Thư…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cao-thu-kiem-hiep-quyen-4/
Lúc này hắn đem Ca Bích một đầu chân khiêng đến trên vai, một bên vuốt ve bóng loáng bắp đùi trắng noãn, một bên dùng tay cầm lấy cây côn thịt thô to tiếp tục chính giữa hai chân của nàng cạ lấy, đội lên ngay nơi hai mép nhỏ âm hộ rất ư mềm mại của nàng!
– Ân… um…
Cửa miệng âm động bị quy đầu của hắn thỉnh thoảng ma sát lấy, Ca Bích chỉ cảm thấy thân thể của mình một hồi kéo căng, bắp đùi chân tận lực mở ra!
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cao-thu-kiem-hiep-quyen-4/
Giờ thì cái mông Tống Thanh Thư có chút trầm xuống, côn thịt to dài giống như khai sơn phá thạch đâm vào bên trong âm động Ca Bích, quy đầu tới thắng tại trên hoa tâm của nàng…
– Ách… ui…
Cây côn thịt của hắn to dài như vậy, làm cho thân thể Ca Bích nhú lên một chút, nàng cảm giác được trên hoa tâm của mình đang bị đỉnh quy đầu nặng nề va chạm lấy, Tống Thanh Thư đem côn thịt rút ra, sau đó lại cắm vào hơn phân nửa đoạn, thấy vậy Ca Bích hai chân siết chặt, lông mày gấp rút, phát ra một tiếng rên rỉ…
– A…
Tống Thanh Thư nhẹ nhàng rúm lấy, hắn chỉ cảm thấy côn thịt bị âm động nàng chăm chú bao lấy, hưởng thụ lấy bên trong thịt non núc ních mềm nhũn, hắn qua co rúm ra vào thêm vài cái, đến lúc cây côn thịt cả gốc rễ cắm vào, Ca Bích đôi mi thanh tú nhăn lại, cái miệng nhỏ nhắn càng là thở gấp không ngừng:
– A… xấu hổ chết người… a… Triệu Mẫn còn ở bên cạnh đây này… a… ui…
Ca Bích phát ra từng tiếng rên rỉ, toàn thân bất trụ lay động, phi tốc sáo động lấy cái mông đẹp, vong tình đong đưa bờ eo phối hợp với cây côn thịt đút vào…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cao-thu-kiem-hiep-quyen-4/
– A… ui… đừng nhanh như vậy… a… chịu không được á… a…
Lúc này Ca Bích đã là thở hổn hển đổ mồ hôi đầm đìa rồi, tay của nàng đem dưới thân của Tống Thanh Thư ôm chặt lấy, cái âm động chặt khít ướt át cơ thịt một hồi mãnh liệt co rút lại, đem cây côn thịt chăm chú kẹp chặt lấy…
Tống Thanh Thư hai tay nắm bắt đôi tuyết phong của Ca Bích không ngừng xoa nắn, thỏa thích đè ép…
– A… tốt thúc thúc… tẩu tẩu… sướng chết đi á…
Hoa tâm của Ca Bích đang bị quy đầu của hắn liên tiếp va chạm, nàng cao trào tới co rút lại, làm cho Tống Thanh Thư sảng khoái không khống chế được, khó có thể hình dung khoái cảm tràn lên não bộ, trước mắt hắn như hoa lên, tinh dịch từng làm một phún dũng bắn ra, thật sâu tràn ngập từ nơi sâu nhất bên trong thân thể của nàng…
– Á… a… a…
Ca Bích thân thể lại một lần nữa co rút lấy run rẩy! Trong một sát na tinh dịch của hắn bắn trúng vào hoa tâm của mình, âm động của nàng lại từng đợt mãnh liệt co rút lại, khoái cảm mất hồn xung kích toàn thân, hai tay giờ đã bấu lấy thật chặt cánh tay của Tống Thanh Thư, hai chân thật chặt kẹp lấy bên hông của hắn, trong hoa tâm lần nữa tiếp tục phun ra âm tinh nóng đặc! Nàng lại lên cơn cao triều nữa rồi!
Chỉnh sửa lần cuối: Thứ bảy lúc 19: 09…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cao-thu-kiem-hiep-quyen-4/
Bên trong Hứa vương phủ, Hoàn Nhan Ung tức giận nhìn đám thuộc hạ quỳ trên đất:
– Các ngươi làm gì mà để cho một người sống sờ sờ, cứ như vậy hư không biến mất, một chút manh mối gì cũng không có phát giác ra được?
– Hồi bẩm vương gia, Triệu cô nương thích tĩnh lặng, bình thường không để cho bọn thuộc hạ tiếp cận biệt viện của nàng, cho nên mới phản ứng không kịp.
Phía dưới tên thuộc hạ kiên trì nói ra.
– Còn dám ngụy biện!
Hoàn Nhan Ung tiện tay đem trên tất cả đồ vật trên bàn trà hất xuống đất…
– Đem tất cả những tên phụ trách bảo hộ Triệu cô nương mang tới đây gặp ta.
– Hồi bẩm Vương gia, trước đây không lâu, bọn họ… bọn họ đều đã bị một thần bí nhân giết chết hết rồi…
Tên thuộc hạ mồ hôi lạnh chảy ròng ròng đáp.
– Cái gì?
Hoàn Nhan Ung bỗng nhiên đứng dậy, trong lòng phiên giang đảo hải: “Đến tột cùng là ai đang nhằm vào ta? Hoàng thượng hay là Thường Thắng vương, hoặc là Hải Lăng vương đây?”