Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 5
Chương 17
Lại nói tiếp cũng thật sự là kỳ quái, cho dù là đối mặt Tây Độc Âu Dương Phong, thì Cừu Thiên Nhẫn cũng không có sợ hãi như vậy, mặc dù Âu Dương Phong võ công cũng là phía trên hắn, thế nhưng song phương chênh lệch cũng không quá lớn, hơn nữa nếu lúc đánh không lại thì còn có thể bỏ chạy, Âu Dương Phong có thể đuổi theo không kịp hắn lão.
Nhưng nếu như đối mặt với Tống Thanh Thư mà nói, Cừu Thiên Nhẫn nếu muốn chạy trốn thì niềm tin không có, bởi vậy lão đối với Âu Dương Phong chỉ có thể nói là kiêng kị, nhưng đối với Tống Thanh Thư lại có một loại sợ hãi từ nội tâm.
Tống Thanh Thư cũng đoán được suy nghĩ của lão, liền trấn an lão vài câu, để cho lão và Âu Dương Phong an tâm nghỉ ngơi, hắn liền mang theo hoàng hậu Bùi Mạn cùng Đại Khỉ Ti tiến nhập vào tẩm cung hoàng đế.
– Công tử thật sự là tính toán rất giỏi a.
Lúc Tống Thanh Thư giải huyệt cho hoàng hậu Bùi Mạn, nàng âm u nói.
– Nương nương sao lại nói ra lời như vậy…
Tống Thanh Thư cười hỏi.
– Sáng sớm bổn cung đã báo cho công tử, thế nhưng công tử lại chậm rãi không xuất hiện ra, ngồi nhìn Hoàn Nhan Lượng giết hoàng thượng, lại để cho hắn tiếp tục trừ Hoàn Nhan Tông Hiền, Tông Mẫn, sau đó công tử mới lộ diện ngồi thu ngư ông đắc lợi, như vậy về sau toàn bộ quyền hành Kim quốc liền rơi xuống trong tay công tử, như vậy còn không phải giỏi tính toán sao chứ?
Hoàng hậu Bùi Mạn sắc mặt không dễ coi, nàng đã theo mạng lưới thu thập tin tức của mình phát hiện hôm nay tình thế quá quỷ dị, một mặt âm thầm tăng cường đề phòng, một phương diện khác thông qua con đường bí mật truyền tin đến cho Tống Thanh Thư.
Kết quả nàng không có ngờ tới Hoàn Nhan Lượng rõ ràng lại có hành động lớn như vậy, nàng vẫn chưa chuẩn bị lực lượng đủ bao nhiêu, rồi trong nội cung sau mấy trận đại chiến nhập lại, thế lực của nàng tại trong hoàng cung chỉ sợ đã bị quét qua tơi tả, còn tả thừa tướng Hoàn Nhan Tông Mẫn cũng đã bị giết, nàng còn mất đi minh hữu lớn nhất trong triều đình, đối với lực khống chế triều cục càng là hạ thấp chẳng khác gì trở về bằng không, chỉ còn có chút trọng yếu chính là nàng vốn là thân phận hoàng hậu trong triều, nhưng hôm nay Hoàng Đế Hoàn Nhan Đản cũng chết rồi, nàng cũng không còn hy vọng cái gì gọi là hoàng hậu?
Tống Thanh Thư im lặng, tất cả hoàn toàn chính xác đều tại trong kế hoạch của hắn, mượn tay của Hoàn Nhan Lượng đem cao tầng Kim quốc quét sạch, còn nếu như dựa theo kế hoạch của hoàng hậu Bùi Mạn, thì mình chỉ là một người tạo giống, làm cho nàng mang thai, để rồi sau này ngôi vị hoàng đế có quyền kế thừa hợp pháp, đến lúc mọi việc đã xong thì hắn cũng không còn có giá trị gì, dựa theo thời gian chung đụng với hoàng hậu Bùi Mạn, nàng là một nữ nhân đối với việc khống chế quyền lực rất là mạnh mẽ, đến lúc đó nàng có thể hay dung nạp mình hay không thì cũng khó nói.
Thấy hắn không trả lời tựa như xác nhận, trong lòng hoàng hậu Bùi Mạn lạnh lùng nói ra:
– Chỉ bất quá công tử cho dù tính toán đến bao nhiêu đi nữa, thì cũng không tính đến một việc.
– Việc gì?
Tống Thanh Thư ngạc nhiên hỏi.
– Công tử tuy rằng đã quét sạch quyền lực trung khu, thế nhưng hoàng đế đã băng hà, dựa theo quy cũ ngôi vị hoàng đế sẽ để cho Hứa vương Hoàn Nhan Ung kế vị, cuối cùng là công tử cũng chỉ là vì người khác mà làm mai mối.
Hoàng hậu Bùi Mạn trên mặt lộ ra một tia khác thường, hiển nhiên nhìn thấy Tống Thanh Thư tính sai, nàng cũng rất vui vẻ.
– Ai nói hoàng đế băng hà chứ…
Tống Thanh Thư cười quỷ dị, từ trong lòng lấy ra mặt nạ sớm đã chuẩn bị mang lên mặt, bỗng nhiên xuất hiện chính là Hoàn Nhan Đản đang đứng ở nơi đó.
– Công… tử…
Hoàng hậu Bùi Mạn chỉ vào hắn, rồi giật mình nói không ra lời, nàng lúc này mới nhớ tới đối phương trong khoảng thời gian qua cải trang thành Đường Quát Biện, toàn bộ kinh thành rõ ràng không có một người nhận ra là giả…
– Thì ra công tử đã sớm tính toán hết thảy.
Tống Thanh Thư đưa tay nâng lấy cằm của nàng, khóe miệng vui vẻ:
– Chúng ta hợp tác với nhau, từ nay về sau tại hạ sẽ làm hoàng đế, nương nương cứ tiếp tục làm hoàng hậu, cùng chung chấp chưởng quyền hành Kim quốc, không biết ý của nương nương như thế nào đây?
– Ta còn có thể cự tuyệt sao?
Hoàng hậu Bùi Mạn cười khổ, nàng ở trong cung lâu như vậy, đã không còn là một cô nương ngây thơ, đối phương nói thật dễ nghe, cái gì hai người cùng chung chấp chưởng quyền hành, thế nhưng lần này thừa cơ xem như đã chém đứt hai cánh tay trợ giúp trong nội cung của nàng rồi, đến lúc này nàng chỉ là một cô gia một mình, ngoại trừ cái danh phận hoàng hậu, thì còn có quyền lực gì để mà đáng nói.
Bất quá nàng còn không có cự tuyệt, dù sao đây đã là kết quả tốt nhất rồi, vạn nhất nàng chọc giận đối phương, thì chưa chắc gì có thể giữ được tính mạng, dù sao đêm nay đã bị chết một hoàng đế cùng với mấy vị vương gia đại thần rồi, giờ có chết thêm một hoàng hậu thì cũng không có phải là chuyện lớn gì.
Đại Khỉ Ti ngồi ở một bên nghe thấy hết thảy, trong lòng liền dâng lên sóng gió động trời, nàng biết rõ ràng đối phương nếu như đã để lộ ra cái bí mật động trời này cho nàng nghe được, chỉ sợ là mình đã bị định đoạt trước cái chết khó thoát khỏi rồi.
Hoàng hậu Bùi Mạn cùng lúc cũng chú ý tới nàng, cũng không biết từ đâu rút ra một thanh chủy thủ hướng nàng đi đến:
– Sự tình hôm nay quan hệ trọng đại không thể để lộ ra ngoài, trước ta phải giết tiện nhân này…
Bởi vì Đại Khỉ Ti có thân phận Đào Hoa phu nhân, hoàng hậu Bùi Mạn những năm qua không ít lần ghen tuông với nàng, sớm đã hận không thể trừ diệt nàng cho thống khoái.
Đại Khỉ Ti sắc mặt tái nhợt, chuyện cho tới bây giờ nàng cũng không còn có gì để mà sợ hãi, liền nhắm mắt lại chờ chết.
Bất quá lại không bụi đau đớn như trong suy nghĩ truyền đến, bên tai lại vang lên thanh âm Tống Thanh Thư:
– Chúng ta lưu lại Đào Hoa phu nhân vẫn còn có chỗ hữu dụng.
Hoàng hậu Bùi Mạn cả giận nói:
– Có hữ dụng gì chứ, chẳng lẽ công tử cũng tham niệm nhan sắc của tiện nhân này?
Nàng cùng Đào Hoa phu nhân đã tranh giành vài chục năm với hoàng đế, giờ cũng không muốn lại tiếp tục tranh giành nam nhân với Đào Hoa phu nhân nữa…
– Tại hạ cũng không cần phải giải thích quá nhiều…
Tống Thanh Thư lạnh lùng nói ra.
Hoàng hậu Bùi Mạn cả kinh, lo lắng mình sẽ chọc giận hắn, đành phải thu hồi thanh chủy thủ, hậm hực hờn dỗi, Tống Thanh Thư cũng không nói thêm gì nữa, ngồi ở trên ghế rồng như Hoàn Nhan Đản thường ngày ngồi, nhắm mắt dưỡng thần, tựa hồ đang chờ tin tức gì.
Cũng không lâu lắm, trong nội cung tin tức liên tiếp truyền đến, quân binh của Bồ Sát A Hổ Điệt nghe được bên này Hoàn Nhan Lượng đã thất bại, nên không còn ý chí chiến đấu, nhao nhao bỏ vũ khí xuống đầu hàng, Bồ Sát A Hổ Đặc rất nhanh đem quyền khống chế hoàng cung đoạt lấy, sau đó vội vã chạy tới điện Nhân Chính bẩm báo với hoàng đế…
Tống Thanh Thư tùy ý ứng phó với Bồ Sát A Hổ Đặc vài câu, rồi ra lệnh cho hắn ra ngoài ổn định trị an hoàng cung, toàn bộ quá trình này không có lộ ra một kẽ hở gì, nên Bồ Sát A Hổ Đặc không biết là hoàng đế giờ đã thay đổi bằng một người khác…
Hoàn Nhan Bình bên kia cũng truyền đến tin tức, nàng suất lĩnh đại quân thành bắc, đánh bại quân binh theo Hoàn Nhan Lượng, lúc này đang càn quét dư đảng của Hải Lăng vương còn sót lại trong kinh thành…
Đêm nay nảy sinh ra nhiều chuyện như vậy, trong kinh thành, phố lớn ngõ nhỏ đều hiện đầy bính lính, cả triều đình ai mà không biết có chuyện đại sự xảy ra, thế nhưng vì là đang nửa đêm nên tình thế không rõ, hơn nữa bên ngoài quân binh bốn phía qua lại, tất cả mọi người lo lắng không muốn mình bị dẫn lửa thiêu thân, bởi vậy ai cũng đóng chặt cửa phủ, giữ yên sách lược của mình, tất cả mọi người đang suy đoán đã phát sinh ra chuyện gì, thậm chí cũng bắt đầu hoài nghi nhìn tình thế này không biết ngày mai còn có tảo triều hay không…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cao-thu-kiem-hiep-quyen-5/
Sắc trời hơi mờ sáng, thì trong hoàng cung truyền đến tiếng chuông triệu tập quần thần, giải đáp nghi hoặc của mọi người, trên đường đi tốp năm tốp ba xì xào bàn tán, suy đoán tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì, cuối cùng khi bọn họ hiện trong triều đình, đầu tiên là nhìn thấy có mấy vị trí đều trống không, càng là trong lòng hoảng sợ.
Mọi người sau đó đến đông đủ, Tống Thanh Thư lúc này mới lấy khuôn mặt Hoàn Nhan Đản đi ra, nhìn qua trên điện quỳ xuống đông nghịt một mảng lớn hô to hoàng đế vạn tuế, dù cho là hắn đã có kinh nghiệm tại Thanh quốc trước đó, tâm trí cũng là bị kích động…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cao-thu-kiem-hiep-quyen-5/
Trong buổi tảo triều, Tống Thanh Thư lấy giọng điệu của Hoàn Nhan Đản kể rõ chuyện xảy qua hôm qua, Hải Lăng vương Hoàn Nhan Lượng ý đồ mưu phản, sử dụng quỹ kế sát hại nguyên soái Hoàn Nhan Tông Hiền cùng với thừa tướng Hoàn Nhan Tông Mẫn, trong lúc đại loạn thì may mắn có Đường Quát Biện cùng Bồ Sát A Hổ Đặc kịp thời xuất hiện, mới đánh vỡ nát âm mưu của Hải Lăng vương…
Rồi hắn bắt đầu luận công ban thưởng, tả thừa phò mã đô úy Đường Quát Biện ngăn cơn sóng dữ, có công cứu giá, thăng làm thượng thư lệnh nguyên soái, gia phong Tần quốc công, bởi vì đêm qua cứu giá nên đang bị trọng thương, ân chuẩn được ở nhà dưỡng thương, không cần tảo triều, tả phó đô kiểm Bồ Sát Bồ Sát A Hổ Đặc thăng làm điện tiền đô kiểm, gia phong Sở quốc công, tổng quản đại nội Đại Hưng Quốc hôm qua vì bảo vệ hoàng đế, dốc sức chiến đấu bỏ mình, truy phong là Định đào công, còn bên Hoán Y viện, bổ nhiệm Hoàn Nhan Bình làm đại thống lĩnh, Bồ Sát Thế Kiệt bình định có công, làm lộ thống quân đô giám Hà Nam, thay thế cho sùng nghĩa quân Tiết Độ Sứ, sùng nghĩa quân Tiết Độ Sứ lập tức trở về kinh bẩm báo…
Về phần Hoàn Nhan Lượng cùng đồng đảng, tạm thời nhốt vào thiên lao, giao cho hình bộ xét duyệt, đưa ra tội danh tương ứng.
Vì để ổn định nhân tâm, lần này tảo triều hắn cũng phân nhánh chỗ ngồi hoàng hậu Bùi Mạn, vốn Hoàng hậu Bùi Mạn vẫn hoài nghi Tống Thanh Thư có thể nắm giữ được tràng tử hay không, dù sao uy áp của hoàng đế không phải là ai cũng có thể có được, năm xưa Tần Vũ Dương mới mười ba tuổi đã dám giết người, nhưng sau đó khi vừa nhìn thấy Tần vương, thì đã bị uy áp sợ tới mức toàn thân bại liệt.
Nhưng rồi Tống Thanh Thư biểu hiện thật sự quá vượt quá dự liệu của nàng, nếu không có biết trước thì không thể nào nhìn thấy được hắn đang giả trang, thậm chí nàng còn ngỡ rằng Hoàn Nhan Đản sống lại, ngồi ở trên ghế rồng huy sái tự nhiên đây.
Nghĩ tới nghĩ lui Hoàng hậu Bùi Mạn cũng chỉ có thể cho rằng do ngày trước mình đã huấn luyện cho hắn làm những điệu bộ cử chỉ của hoàng đế, nhưng nào biết được đối phương kỳ thật đã sớm làm qua không biết bao nhiêu lần hoàng đế chính thức rồi.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cao-thu-kiem-hiep-quyen-5/
Sau khi bãi triều, vào lúc trời đã xế chiều thì Ca Bích cùng Hoàn Nhan Bình cũng vừa đến bên trong tẩm cung của điện Nhân Chính tìm hắn, hai nàng sắc mặt cũng không dễ coi, Tống Thanh Thư ra hiệu bảo cho toàn bộ thái giám cung nữ lui ra khỏi tẩm cung, đến lúc đó thì các nàng cũng nhịn không được nữa:
– Vì sao ngay cả hài cốt của hoàng huynh cũng không còn?
Cho dù những năm qua mối quan hệ huynh muội của bọn họ đã là cực nhạt, lúc trước chuyện Đường Quát Biện bị hạ gục, Hoàn Nhan Đản đã làm cho hai tỷ muội thất vọng đau khổ vô cùng, nhưng dù sao thì Hoàn Nhan Đản cũng là thân ca ca của các nàng, nhìn thấy hắn rơi vào kết quả như vậy, vẫn rất là khó tiếp nhận.
Tống Thanh Thư tháo mặt nạ xuống, cười khổ nói:
– Nếu để cho mọi người biết rõ Hoàn Nhan Đản đã chết, Kim quốc nhất định sẽ đại loạn, chắc hẳn các người cũng không muốn nhìn thấy cục diện như thế chứ?
Hoàn Nhan Bình trừng hắn:
– Chỉ sợ là chính huynh muốn chuyển biến để lên làm hoàng đế nên mới làm như thế?
Tống Thanh Thư khẽ cười:
– Đúng vậy, về chuyện này ta không phủ nhận, ta xá muốn nhân cơ hội khống chế quyền hành Kim quốc, bất quá chuyện này đối với các người cũng không phải là chuyện xấu gì, dù sao nếu ta lấy thân phận Hoàn Nhan Đản làm hoàng đế, thì cũng có thể tiếp tục lưu lại nhất mạch đế hệ trong tay của các người.
Ca Bích cũng thấy hắn nói có vài phần đạo lý, dù sao Hoàn Nhan Đản đã bị chết, trước đó đã có vết xe đổ khi các triều đại đổi thay, mạch đế của tiền nhiệm hoàng đế thông thường thì có kết cục rất thê thảm, cho dù là người kế nhiệm là một chi quân nhân từ, nhưng vì ngôi vị hoàng đế, cũng sẽ trắng trợn một mực chèn ép mạch đế tiền nhiệm…
– Thế nhưng…
Tuy rằng cảm thấy có vài phần đạo lý, nhưng hai tỷ muội vẫn cảm thấy có chút quái dị đấy, vừa vặn Hoàn Nhan Bình ngẩng đầu nhìn thì thấy hoàng hậu Bùi Mạn đang ngồi trên giường rồng nhìn xem cuộc vui, lập tức tức giận, ngữ khí mỉa mai nói…
– Tẩu tẩu, thật đúng là trung trinh không phụ lòng của hoàng huynh a.
Hoàng hậu Bùi Mạn sắc mặt ửng đỏ, cho dù nàng không để ý nhiều đến Hoàn Nhan Đản, thế nhưng lại bị tiểu cô tử (em gái chồng) đánh vỡ gian tình, vẫn lúng túng đấy, bất quá nàng cũng không phải là loại nữ nhân lương thiện dễ dàng bị ức hiếp, lập tức trả lời lại một cách châm biếm:
– Tỷ tỷ của ngươi cũng không có làm ra chuyện có lỗi với tỷ phu Đường Quát Biện của ngươi sao? Còn ngay cả ngươi nữa, ngươi cũng không phụ lòng hoàng huynh của ngươi sao? Hừ, hai tỷ muội của ngươi lại cùng chung một nam nhân, nếu chuyện này truyền đi ra ngoài, so sánh với tẩu tẩu ta thì còn mất mặt hơn nhiều…
Ánh mắt của hoàng hậu Bùi Mạn hạng gì sắc bén, liếc mắt liền qua thì nhận ra Hoàn Nhan Bình đã không còn tấm thân xử nữ, ngực nở, mông vun to lên khác thường, lại nhìn Hoàn Nhan Bình cùng Tống Thanh Thư kia thân mật quen thuộc, thì mối quan hệ của hai người đương nhiên cũng không khó đoán.
Hoàn Nhan Bình mặt cũng đỏ lên, nàng dù sao vẫn là tâm tư của một cô nương, ở phương diện này làm sao cởi mở bằng được một hoàng hậu Bùi Mạn thành thục lão luyện, chì vài dăm ba câu liền bị ép nói không ra lời.
Tống Thanh Thư hặc hặc cười, tay ôm Hoàn Nhan Bình, tay vịn eo Ca Bích đi đến hướng giường rồng có hoàng hậu Bùi Mạn đang ngồi:
– Tất cả đừng giãy nảy lên nữa, cái gì tỷ muội cùng giường với nam nhân khác, cái gì hoàng hậu cô phụ có lỗi với hoàng huynh, nếu mấy tin này lan truyền ra ngoài, thì lời nói nào cũng là khó nghe a…
Đừng nói đến tỷ muội Ca Bích, ngay cả Bùi man cũng có chút chịu không nổi, ba nàng bất chợt cùng thống nhất một tuyến, đối với Tống Thanh Thư đang ôm lấy đưa ra những đôi bàn tay bàn tay trắng như phấn nện lên người của hắn.
Một trận đùa giỡn sau đó của bốn người, bất tri bất giác trên giường đã là nằm quấn quanh lên nhau ba nàng cùng với một nam nhân…
Tống Thanh Thư xuất kỳ bất ý vươn một cánh tay, đem Ca Bích ôm đến trong ngực của mình, nói:
– Đây chẳng qua là phương pháp bất đắc dĩ, ta tin rằng xong qua lần này, mọi người đều vui vẻ hòa thuận a…
Nói xong, hắn liền cố ý dùng bộ ngực của mình đè ép lên đôi bầu vú cao của nàng:
– Um… cái phương pháp này là mấy chuyện xấu phải không?
Ca Bích vùng vẫy thân mình, xấu hổ hỏi, nàng không hề tưởng ra được làm cái chuyện hoang đường này trước mặt những nữ nhân khác…
Hoàng Nhan Bình nhìn xem cái hai người bọn họ, trong lòng bỗng nhiên tràn đầy một loại ấm áp, nàng cũng biết nam nhân này cũng không là tự một mình có được, nhưng hắn lại mang cho mình những cảm giác sung sướng rất là chân thật đấy.
– Như vậy mới lộ ra là ta đều yêu thương các người ah!
Tống Thanh Thư ôm lấy Ca Bích vui vẻ cười nói, theo từ trong ngực Tống Thanh Thư giãy giụa ra, Ca Bích vẻ mặt ngượng ngùng trừng mắt liếc hắn…
– Phì… rõ ràng là sắc tâm của thúc thúc đã bắt đầu! Còn… có đến… ba người đấy, thành cái bộ dáng gì nữa!
– Không có sao, ta sẽ làm cho các người đều thoải mái… hắc hắc!
Bị ba mỹ phụ diễm lệ bao quanh, Tống Thanh Thư trong nội tâm bay bổng.
– Hắc hắc, ta muốn! Lần này ba người ai cũng đều chạy không thoát!
Trước mắt nhìn thấy mấy mỹ nhân thành thục mê người như thế, càng nhìn Tống Thanh Thư trong nội tâm càng là khó nhịn, hắn lại đem Ca Bích giữ chặt ôm vào trong ngực, một bên ôn nhu:
– Ai bảo các người hấp dẫn ta như vậy đây này…
Nói xong, cái miệng nóng rực của Tống Thanh Thư ẩm ướt hôn lên gương mặt nàng rơi xuống như mưa.
– Thúc thúc, buông tay đi…
Tại trước mặt mấy nữ nhân, Ca Bích không có cách nào phóng được khai mở, nhưng bị Tống Thanh Thư ôm chặt như vậy, nàng cũng là không chỗ có thể trốn được, dùng sức nghiêng mặt về phía sau trái phải vung vẩy, cũng khó mà có thể đào thoát được hắn hôn lên đôi môi nàng, trong ngực Tống Thanh Thư thiếu phụ xinh đẹp thân thể thành thục động lòng người nóng rực, lại làm cho hắn si mê không thôi.
Mà một bên hoàng hậu Bùi Mạn cùng Hoàng Nhan Bình mặt ngượng ngùng đỏ ửng, thoang thoảng một mùi kỳ lạ từ thân thể của Tống Thanh Thư nhè nhẹ lan tỏa ra tựa như mê hương thôi tình, làm cho hai nàng tâm trí thì tự bảo phải rời đi ngay, nhưng sâu trong thân thể ngược lại có cổ nhiệt lưu chậm rãi xâm chiếm đan điền, hơn nữa cái cổ nhiệt lưu nhanh chóng hướng phía toàn thân khuếch tán, làm cho các nàng hạ thể khô ngứa lên, tốc độ huyết dịch gia tốc lưu động, trong nháy mắt như là hoàn toàn thấm vào tạng phủ của của các nàng, làm cho các nàng đều quên cả chuyện phản ứng thẹn thùng phải rời bỏ đi, thật ra thì đây chỉ là từ bên trong thân thể của hắn vì quá phấn khích trước mắt một màn hoang đường này, nên hoan hỉ chân khí tự kích phát ra mà thôi…