Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 5
Chương 24
Lại trôi qua một khoảng thời gian, Đồ Đan Tĩnh đã bị côn thịt thọc vào va chạm đến hoa tâm đánh cho tơi bời, nàng rên đã không còn thành tiếng rồi, Tống Thanh Thư trong lòng dâng lên mãnh liệt cảm giác chinh phục, hai tay bắt lấy Đồ Đan Tĩnh hai bầu vú nàng, động tác đút vào càng thêm ra sức.
– A… không được… lại muốn mất… ừ… tiết… ra… a…
Đồ Đan Tĩnh thân thể bóng loáng trắng muốt yêu kiều kịch liệt run rẩy, một cỗ nồng đậm âm tinh đã là lại phun vải ra, từ trong hoa tâm tuôn ra một dòng nước ấm, lao nhanh đến tứ chi bách hài, trong khoái cảm, bộ ngực đầy đặn của nàng ưỡn lên, cái lưng cong rời khỏi mặt đệm giường mặt, hoa tâm không ngừng toát ra âm tinh, từ cổ họng phát ra cao vút tiếng nức nở nghẹn ngào, theo cao trào chưa hạ xuống, hai mắt che kín Đồ Đan Tĩnh mơ hồ nhận ra Tống Thanh Thư lại thay đổi tư thế, đem thân thể thành thục mềm mại không xương của nàng cuốn tới quỳ gối trên đệm, Đồ Đan Tĩnh chỉ có thể mặc cho hắn bài bố.
Đồ Đan Tĩnh nữ thân trên nằm ở trên sát mép tấm nệm, chỉ cảm thấy trên bờ mông có chút cảm giác mát, côn thịt quái vật lửa nóng đã từ phía sau chống đỡ đến cửa miệng âm động, sau đó thân thể của nàng bị động tác Tống Thanh Thư đâm côn thịt vào âm động, tác động chúi về phía trước một chút, lúc này khoảng cách giữa bọn họ kéo gần lại chỉ còn cách với Hoàng Nhan Lượng không đầy tám tấc…
“Ọc…” Một tiếng, cây côn thịt thẳng tắp đã toàn bộ xuyên vào bên trong nhục thể thành thục của nàng…
– Á…
Mãnh liệt bị cắm vào làm cho nàng nhịn không được lại gọi to.
Tống Thanh Thư thân thể dính sát lấy của nàng tuyết đồn, bờ mông không ngừng nhún, mỹ huyệt thừa nhận lấy đầm đìa đút vào…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cao-thu-kiem-hiep-quyen-5/
– A… không được a… lại nữa rồi… tiết… nữa… á…
Một lớp cao trào chưa hạ xuống, một lớp cao trào khác lại nổi lên, Đồ Đan Tĩnh đầu ngưỡng về phía sau, mái tóc bay lên, thân thể yêu kiều lại rung động, lần nữa đạt đến đỉnh phong, âm tinh vắt kiệt tiết ra như rót, theo từ cửa miệng âm động toát ra, chảy xuống theo đùi, nhỏ giọt trên đệm…
Vừa vặn đang trong lúc nàng vong tình rên rỉ la lên khỏi miệng, quy đầu thô to cự mãng lại phồng lớn lên một vòng, đem hoa tâm hoàn toàn chống đỡ mở ra, đỉnh tại trên hoa tâm kiều nộn, một cỗ nóng rực dương tinh mãnh liệt phun vào chỗ sâu nhất thân thể mỹ thiếu phụ, làm cho nàng có một loại cảm giác rơi rụng từ giữa không trung, toàn thân trần trụi tuyết trắng không ngừng run rẩy, cái mông vểnh cao lên kéo căng thẳng tắp, hạ thể âm hộ co rút đồng loạt buộc chặt, chỉ có một sự tê dại buông ra, không đợi nàng phục hồi tinh thần lại, một dòng nước chảy màu vàng óng ánh từ dưới háng nàng phun ra, hướng phía đối diện Hoàng Nhan Lượng đang nằm, đường chảy vòng cung vô số ánh bọt nước, tản ra ra mùi khai ngay ngáy…
Lúc này Hoàng Nhan Lượng trên mặt tái nhợt không còn có chút máu nào nằm hôn mê ngất đi, bất chợt trên mặt hằn được một làn nước nóng hổi tưới lên làm cho có chút hồi tỉnh lại, mơ hồ mở mắt ra thì thấy giữa háng thê tử của mình vẫn còn nhiều lấy từng giọt nước tiểu cùng với dương tinh chảy xuôi xuống nền đất, một cỗ hỗn tạp nồng đậm mùi mồ hôi, mùi nước tiểu cùng mùi hỗn hợp dương tinh và âm tinh trộn lẫn tanh tưởi tỏa ra tại trên mặt hắn…
Hoàng Nhan Lượng trong một giây khắc chết lặng chịu không nổi nữa, không ngờ uất khi xông lên thoáng cái kích lấy huyệt đạo tê rần, hắn hoàn toàn thoát khỏi được sự không chế, nhưng khi Hoàng Nhan Lượng vừa định chồm lên thì té ngã trên đất hoàn toàn bất tỉnh không còn động đậy nữa, chỉ có đôi mắt trợn trừng không nhắm lại được, cũng biết cảnh tràng cảnh Tống Thanh Thư tra tấn trong tâm trí hắn kinh khủng đến mức độ nào…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cao-thu-kiem-hiep-quyen-5/
Bên trong mật thất đã phát sinh ra cái gì thì ngoại nhân không được biết, chỉ biết là sau đó Bồ Sát A Lý Hổ sau khi rời khỏi, thì mặt đỏ bừng, đồng thời hai đầu lông mày Bồ Sát A Lý Hổ không còn có tối tăm phiền muộn đại thù sâu nặng như ngày xưa nữa…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cao-thu-kiem-hiep-quyen-5/
Tại trong gian phòng riêng biệt của mình, thời gian dần qua Bồ Sát A Lý Hổ ngẩng đầu lên, nhìn lên trời ánh trăng cao qua khung cửa sổ, bỗng nhiên sâu xa thầm nói: “Người có thăng trầm, trăng có tròn khuyết, chẳng lẽ đây là cái gọi là vận mệnh?” Vẻ mặt ưu sầu của nàng giờ tuy đã được hóa giải, nhưng trong lúc lơ đãng lại biểu hiện ra ngoài phong tình mê người, cái mông rất đẫy đà hướng lên nhếch lên một đường vòng cung ưu mỹ, khuôn mặt thành thục diễm lệ trong trắng lộ hồng, một đôi mắt sáng ngời như ngôi lóng lánh lấy động lòng người, ánh sáng đôi mắt phảng phất cất giấu một hồ xuân thủy nhộn nhạo lấy, cái gì gọi là niềm khoái lạc khi đã trả được thù thì bây giờ nàng đã hiểu lấy, chỉ là sau khi tận mắt nhìn thấy Hoàng Nhan Liệt còn là cái xác không hồn hôn mê chết ngất đi, thì sâu thẳm trong lòng nàng cũng không còn có cái gì thích thú như là ý nghĩ ban đầu nữa, chuyện đã qua tất cả chỉ là vô nghĩa, hiện tại chỉ còn lại là một mình hư không tịch mịch…
Nhẹ nhàng vươn hai tay, Bồ Sát A Lý Hổ vuốt ve khuôn mặt của mình, nàng cảm giác được trên khuôn mặt nõn nà của mình lúc này lại có hai hàng nước mắt, nàng lại cúi đầu nhìn nhìn thân hình của mình, đôi tuyết phong đầy đặn đẩy chống cao cao làn vải tơ trước ngực, bờ eo vẫn còn thon thả, cái mông đẹp vểnh lên rất đầy đặn, một đôi đùi không một chỗ nào không đẹp…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cao-thu-kiem-hiep-quyen-5/
Trước mắt Bồ Sát A Lý Hổ lại không tránh khỏi hiện ra tình cảnh Tống Thanh Thư tại trên người vương phi Đồ Đan Tĩnh cày cấy, nghĩ đến đây, nàng có chút trầm thấp mà thở dốc, bất chợt nàng cảm giác thân thể mình càng lúc trở nên nóng rực lên, trong lòng của nàng một hồi đong đưa, bên tai vẫn còn nghe tiếng thở gấp rên rỉ thanh âm, tựa hồ chính mình đang tại dưới háng Tống Thanh Thư hầu hạ vậy, vừa xấu hổ, vừa sợ hãi, lắc đầu muốn đem cái ý niệm cổ quái theo từ trong nội tâm đuổi đi ra, nhưng nào có thể tĩnh hạ tâm lai?
Bồ Sát A Lý Hổ giữ chặt lấy bộ xiêm y bằng tơ lụa, hồng thấu hai gò má, toàn thân giờ đã như bếp lò, thầm hận chính mình thủy tính dương hoa, vậy mà đối với Tống Thanh Thư hỗn đản này lại động dâm niệm.
Uể oải Bồ Sát A Lý Hổ quay trở lại nằm trên giường, nhàn nhạt mùi âm dịch từ hạ thể của nàng tiết ra thoảng thoảng quấn quanh toàn thân của nàng, cái loại mùi thịt này của thục phụ thành thục so với cô nương thanh xuân thật sự là mỹ diệu khác biệt, dần dần một tay nàng giải khai dây lưng y phục của mình, thăm dò vào y bên trong thân thể, tại chính mình trên hạ thể nhẹ khẽ vuốt vuốt trên gò mu âm hộ, thảm lông đen mượt mà như nhung làm nàng yêu thích không buông tay, một tay nắm giữ ở trên bầu vú no đỏ nhẹ nhàng xoa nắn lấy, lòng bàn tay ma sát lấy đỉnh đầu núm vú đang dần dần trở nên cứng rắn, giữa hai chân càng lúc càng ngấn ngứa rồi!
Bàn tay bên dưới hạ thể kìm lòng không được xâm nhập đến trong cái khe thịt, ngón tay chạm và đài hoa trân châu, kích khởi từ cửa miệng âm động từng đợt chấn động co rút nhíu mở, ở chỗ sâu trong âm động lại là cực độ hư không khó chịu, là một loại cảm giác bức thiết, rất cần một cây côn thịt to lớn phong phú như của Tống thanh Thư đút vào, âm dịch bài tiết ra dinh dính đã thấm ướt khép kín trên đường khe hẹp chính giữa hai mép âm hộ, là thuận lợi mở ra một cái cửa quan để xâm nhập vào…
Cảm giác trống rỗng cùng hưng phấn từ sâu trong thân thể triệu gọi, khiến nàng mất đi tự chủ mà hướng ngón tay từ trên âm hạch ép xuống, bên dưới cái âm động lại càng muốn côn thịt thô to khỏe mạnh thô to đến bổ khuyết gãi ngứa trong cơ thể, ở chỗ sâu trong hoa tâm cũng đã tách ra co rút lại đến độ không chống chịu được, hết lần này tới lần khác lại bởi vì không có côn thịt chính thức bỏ vào, cảm giác trống rỗng nương theo lấy cao trào sắp đến lan tỏa khắp toàn thân, dẫn phát nâng từng đợt càng thêm mãnh liệt khát vọng nhu cầu, chờ mong chính thức có thể thỏa mãn khoái cảm tiến đến.
Bàn tay của nàng run run tăng nhanh tốc độ lợi hại ở dưới hạ thể của mình, mãi đến khi thấy toàn thân nàng cuốn lên một độ cong, cái miệng nhỏ nhắn càng là phát hô một tiếng kéo dài rên rỉ:
– Á… a… um…
Lúc này Bồ Sát A Lý Hổ vừa vội vã vừa gấp rút, ngoài miệng kiều thở hổn hển, trên người bất mãn toát ra mồ hôi, âm tinh đã đầm đìa phun ra… Chỉ là tạm thời khoái cảm phát tiết, nàng lại vẫn như cũ cảm thấy thân thể mình hư không, dù sao côn thịt thật sự của nam nhân so với ngón tay của mình thật sự là có hiệu quả khác nhau rất nhiều…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cao-thu-kiem-hiep-quyen-5/
Kế tiếp vài ngày sau đó, Tống Thanh Thư đâu vào đó tiếp quản lấy quyền hành triều đình, đem tâm phúc cắm cài vào từng bộ phận yếu hại…
Hôm nay hắn đang phê duyệt tấu chương, thì đột nhiên có người đến thông báo, mưu sĩ Tiêu Dụ dưới tay của Hoàn Nhan Lượng xin được bẩm báo dùng một bí mật thiên đại để bảo trụ tính mạng của mình.
Chính biến đêm đó, Tiêu Dụ được Hoàn Nhan Lượng phái đi cùng với Bồ Sát A Hổ Điệt khống chế cấm quân hoàng cung, mắt thấy sắp sửa thành công tới nơi, nào ngờ điện tiền tả phó đô kiểm Bồ Sát A Hổ Đặc bất ngờ mang binh quay trở về, trận đại chiến sau đó, Bồ Sát A Hổ Điệt chiến bại, toàn bộ tàn quân đầu hàng, Tiêu Dụ cũng bị bắt.
Bởi vì chính là kẻ chủ mưu mưu nghịch chi, Tiêu Dụ biết rõ vận mệnh của mình sẽ cực kỳ thê thảm, trong lúc tuyệt vọng thì nghĩ tới một chuyện hy vọng bảo vệ được tính mạng mình, nên vội vàng từ trong thiên lao nói với quan viên thẩm tra trong thiên lao, hy vọng có thể dùng bí mật này mà giữ được tính mạng.
Quan viên thẩm tra không dám lơ là, vội bẩm báo lên cho Tống Thanh Thư.
Tống Thanh Thư nghe qua vốn cũng cho là không có gì chuyện quan trọng, dù sao người đang ở giữa ranh giới sống chết, vì mạng sống của mình thì thủ đoạn gì cũng dùng được, hơn nữa hắn có trong tay quân bài Đồ Đan Tĩnh, còn có Âu Dương Phong cùng Cừu Thiên Nhẫn phản bội, thì Hoàn Nhan Lượng còn có cái bí mật gì mà hắn không biết?
Về sau nghĩ đến dù sao nghe qua một chút Tiêu Dụ tâm phúc này của Hoàn Nhan Lượng có cái gì để nói, cùng lắm thì xem như là trò vui cũng được.
Rất nhanh Tiêu Dụ liền bị dẫn tới điện Nhân Chính, Tống Thanh Thư nhấp một hớp trà cung nữ dâng lên, nhàn nhạt hỏi:
– Nói đi, ngươi có bí mật kinh thiên gì chứ?
Tiêu Dụ mặt lộ vẻ vẻ do dự:
– Không biết sau khi thần nói ra, hoàng thượng có thể khoan hồng độ lượng, tha tội thần mệnh được không?
Kỳ thật chuyện cho tới bây giờ, hắn cũng không hiểu đêm đó Hoàn Nhan Lượng rõ ràng đã là khống chế toàn bộ bên trong, cuối cùng đến tột cùng thì như như thế nào lại bị lật ngược thế cờ…
Về phần Hoàn Nhan Đản chết rồi mà sống lại, hắn cũng không có gì hoài nghi gì cả, dù sao những người có thân phận thường luôn chuẩn bị sẵn cho mình mấy kẻ thế thân, đêm đó chỉ sợ là Hoàn Nhan Đản đã dùng chi kế kim thiền thoát xác lừa gạt Hoàng Nhan Lượng rồi.
Tống Thanh Thư đáp:
– Vấn đề này phải xem ngươi cái gọi là bí mật gì đó có giá trị lớn hay không, nói mau đi, trẫm cũng không có nhiều thời gian.
Tiêu Dụ biết rõ chuyện cho tới bây giờ mình đã không còn vốn liếng để cò kè mặc cả, đành phải nghiến răng nói ra:
– Bí mật về Mông Cổ liên quan đến Nhữ Dương vương Triệu Mẫn quận chúa, không biết có đủ để đổi mệnh của thần không vậy?
– Triệu Mẫn?
Tống Thanh Thư thần sắc liền động, nét mặt biến hóa của hắn không có giấu qua được ánh mắt của Tiêu Dụ, hắn lập tức thở phào một cái, cái mạng mình hy vọng là được bảo vệ rồi.
– Ngươi nói đi, chỉ cần ngươi nói là sự thật, trẫm có thể thả ngươi một con đường sống.
Tống Thanh Thư lập tức cũng hứng thú, đến tột cùng là về bí mật gì về Triệu Mẫn đây.
– Hoàng thượng có lẽ còn nhớ rõ sự tình lúc trước tại trong Hoán Y viện chứ?
Tiêu Dụ hỏi.
Tống Thanh Thư không trả lời, chỉ gật đầu.
Tiêu Dụ đành phải nói tiếp:
– Chắc hẳn hoàng thượng bây giờ đã đã biết lần đó chính là… Là Hoàn Nhan Lượng phái người hành động đấy, bất quá lúc đó không chỉ là một đạo nhân mã của Hoàng Nhan Lượng…
– Còn có đạo nhân mã của Triệu Mẫn quận chúa phải không?
Tống Thanh Thư lộ ra thất vọng, ngày đó hắn có mặt ngay tại hiện trường, biết rõ so với Tiêu Dụ thì càng rõ ràng hơn…
Phảng phất là đã nhận ra ý nghĩ của hắn, Tiêu Dụ lập tức gấp gáp, vội nói mau nói:
– Lần đó bởi vì Triệu Mẫn đột nhiên xuất hiện, Hoàn Nhan Lượng liền cắt cử thần phải tra rõ việc này, về sau thần đã tra được chút ít manh mối, nguyên lai Triệu Mẫn là được Hứa vương Hoàn Nhan Ung mời tới, hắn muốn nhờ sự tương trợ của lực lượng người Mông Cổ giúp hắn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế.
Trong long của Tiêu Dụ, tất cả các hoàng đế đều để ý nhất chính là ngôi vị của mình, nên mới đem việc này nói ra, để cho hoàng đế diệt trừ tai họa ngầm lớn, thì sẽ bảo trụ bản được cái mạng nhỏ của mình…
Nào ngờ bộ dáng Tống Thanh Thư chẳng có hứng thú gì cả:
– Chỉ là chuyện này?
Hắn tuy rằng rất thất vọng, bất quá cũng có Tiêu Dụ nhắc nhở, nên nhớ tới Hứa vương, lưu lại một người có dã tâm tại trong kinh thành, sớm muộn gì cũng là mầm mống tai vạ, như vậy sẽ lợi dụng khẩu cung của Tiêu Dụ, dựa theo cơ hội này, đánh tan đi mạng lưới của Hứa vương.
Chứng kiến Tống Thanh Thư phản ứng, Tiêu Dụ trong lòng lạnh buốt mảnh, chuyện gì xảy ra, vì sao đối phương đối với cái chuyện này lại không thèm để ý đến chút nào?
Đợi đã nào…
Tiêu Dụ liền nhớ lại chi tiết đối thoại vừa rồi, đột nhiên trước mắt sáng, đối phương cảm thấy hứng thú nguyên lai chỉ là vị Triệu Mẫn quận chúa của Mông Cổ kia a!
– Người đâu, đem hắn dẫn đi…
Tống Thanh Thư không còn kiên nhẫn vẩy tay.
– Bẩm có…
Sớm có thị vệ xông vào, những tên thị vệ này thì chính là Tống Thanh Thư tuyển chọn lại đấy, phần lớn là người của Đường Quát gia tộc, dựa vào thân phận Đường Quát Biện bây giờ cùng với Ca Bích, giờ thì người của Đường Quát gia tộc là tương đối đáng tin hơn tất cả…
– Đợi một chút!
Tiêu Dụ liền kêu to lên…
– Hoàng Thượng, thần còn có tin về Triệu Mẫn quận chúa…
– Hả?
Tống Thanh Thư phất tay, bảo thị vệ tạm hãy lui ra.
Tiêu Dụ mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, lúc này không dám chậm trễ, nói mau:
– Thần thông qua nhiều nguồn cũng tra ra được Triệu Mẫn quận chúa lần này tới Kim quốc cũng không phải là vì Hứa vương mà đến, tựa hồ mục đích chủ yếu là tra một người có tên là Mộ Dung Cảnh Nhạc, mà thần thì hoàn toàn biết rõ tung tích của Mộ Dung Cảnh Nhạc.
Tống Thanh Thư thẳng đến nghe được hắn nói câu cuối cùng, lập tức ngồi ngay ngắn:
– Cái gì? Ngươi biết tung tích Mộ Dung Cảnh Nhạc?
Phải biết rằng Mộ Dung Cảnh Nhạc không chỉ là có quan hệ đến chuyện lấy giải dược Tam Thi Não Thần Đan cho Triệu Mẫn, đồng thời lão cũng là cừu nhân giết chết trương phu của Hồ phu nhân, những năm qua mọi người đều tìm kiếm tung tích của lão, đáng tiếc Mộ Dung Cảnh Nhạc như thần long kiến thủ bất kiến vĩ, không có để lộ ra nửa điểm kẽ hở, lúc trước đánh vỡ thân phận ngụy trang của lão cải trang thành Bình Nhất Chỉ, cũng chẳng qua là cơ duyên xảo hợp mà thôi, chứ thật sự thì cũng tra ra được cái gì.
Tiêu Dụ sững sờ, nghĩ thầm vừa rồi ngươi nghe được chuyện của Hứa vương cùng Triệu Mẫn quận chúa cũng không có kích động gì cả, vì sao ngược lại bây giờ nghe qua đối với một người trong giang hồ thì liền cảm thấy hứng thú như vậy chứ?
Bất quá hắn cũng không kịp nghĩ nhiều, vô thức đáp:
– Hoàng thượng cũng biết thân phận của thần là Hề tộc của Liêu quốc, năm xưa Kim – Liêu đại chiến, Liêu quốc chiến bại, rất nhiều người bị bắt làm tù binh đến Kim quốc, Mộ Dung Cảnh Nhạc người này, trước đó bị trọng thương lưu lạc tới Liêu quốc, tình cờ được thần cứu mạng, hắn cảm kích ơn cứu mệnh của thần, đã từng nói qua, nếu ngày sau cần sự trợ giúp, thì cứ đến tìm hắn. Kết quả cũng không lâu lắm thì thần bị bắt làm tù binh đưa đến Kim quốc…
Tống Thanh Thư lập tức truy vấn:
– Mộ Dung Cảnh Nhạc lúc trước nói nếu ngươi cần sự trợ giúp, thì ở nơi đâu mới có thể tìm được hắn?
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cao-thu-kiem-hiep-quyen-5/
Tiêu Dụ trợn tròn mắt, chuyện cho tới bây giờ hắn không thể nào ngờ tới Tống Thanh Thư cảm thấy hứng thú không phải chuyện của Hứa vương Hoàn Nhan Ung cũng không phải là vì quận chúa Mông Cổ Triệu Mẫn, mà là Mộ Dung Cảnh Nhạc.
– Năm đó thần cứu được hắn cũng chỉ là tiện tay mà thôi, cho nên lúc hắn nói địa điểm nếu có việc cần trợ giúp thì đến gặp hắn cũng không có để ở trong lòng, vì vậy thần… thần cũng không nhớ rõ đến cái chỗ kia mà hắn nói.
Tiêu Dụ phía sau lưng đã ướt đẫm, hắn cũng muốn tìm một lý do nào đó để qua mặt Tống Thanh Thư, nhưng có thể vì bị ánh mắt sắc bén của Tống Thanh Thư, liền cảm thấy tâm tư gì của mình cũng đều bị nhìn thấu, nên đâu còn dám trêu đùa với tâm nhãn Tống Thanh Thư.
– Không nhớ rõ?
Tống Thanh Thư cũng bị hắn làm cho tức chết, nói như vậy và chưa có nói gì thì khác nhau chỗ nào đây chứ…
Tiêu Dụ cũng biết chỉ dựa vào một câu nói lập lờ nước đôi để giữ được tính mạng của mình thì cũng không ổn, nên vội bổ sung:
– Thần tuy rằng không nhớ rõ địa điểm cụ thể, nhưng thần còn nhớ rõ hắn nói chính là… ngay tại bên trong kinh thành Liêu quốc!
Cuối cùng thì Tống Thanh Thư cũng lưu lại Tiêu Dụ một mạng, nhưng không có thả ra để cho hắn rời đi, bởi vì nói không chừng sau này hắn còn có chỗ hữu dụng.
“Trong Kinh Thành?” Nhìn theo thân ảnh Tiêu Dụ ly khai, Tống Thanh Thư như có điều suy nghĩ, theo lý thì Mộ Dung Cảnh Nhạc là loại người đại ác nhân hèn hạ vô sỉ, thì rất khó tin được là hắn sẽ biết đến việc báo ân.
Bất quá dựa theo lời của Tiêu Dụ, có thể là nắm đó Mộ Dung Cảnh Nhạc đang lúc trong thời điểm chán nản, tuyệt vọng thì được người khác trợ giúp, phần ân tình này chỉ sợ cả đời khó quên, cho nên Mộ Dung Cảnh Nhạc mặc dù là đại ác nhân, nhưng hắn cũng là con người, thì cũng có các loại tâm tình của con người.
Bây giờ dựa theo các tình huống, hắn ẩn thân ở Liêu quốc rất có thể còn tránh được phạm vi thế lực của Mộ Dung thế gia cùng với Độc Thủ Dược Vương, đối với Mộ Dung Cảnh Nhạc mà nói quả thực Liêu quốc là một nơi ẩn thân vô cùng hoàn mỹ!
Nghĩ đến thời gian trôi qua lâu như vậy, bất kể là Hồ phu nhân hay hoặc là Mộ Dung thế gia, thậm chí ngay cả thần thông quảng đại như người của Nhữ Dương vương phủ cũng không có tra được địa điểm mà hắn ẩn thân, Tống Thanh Thư liền minh bạch địa điểm hắn ẩn thân tuyệt không phải là chỗ bình thường, lúc này hắn thậm chí còn hoài nghi đối phương rất có thể là ẩn giấu ở bên trong triều đình Liêu quốc.
Chỉ tiếc Tống Thanh Thư lúc này không có phương pháp phân thân, không có cách nào khác tự mình đi đến kinh thành Liêu quốc kiểm chứng, nên âm thầm viết một lá thư, kèm theo ám hiệu đưa đến Nhữ Dương vương phủ, đem việc này báo cho Triệu Mẫn biết, để cho nàng đi đến kinh thành Liêu quốc tìm hiểu một phen.
Kim quốc bên này một loạt sự tình cần phải xử lý, nhưng hắn đến Kim quốc cũng đã có một thời gian rất dài rồi, bây giờ cũng không biết tình huống Kim Xà doanh bên kia thế nào, còn có Giang Hoài với Lý Khả Tú đang khống chế mười vạn quân binh, lúc trước phái A Cửu cùng Tiêu Uyển Nhi đến thương thuyết, cũng không biết tình hình tiến triển đến đâu rồi…
Thời điểm này hắn thấy mình có được may mắn đã có được mấy hồng nhan tri kỷ xinh đẹp lại có năng lực, Thanh quốc thì có Đông Phương Mộ Tuyết tọa trấn, Kim Xà doanh thì có Viên phu nhân cùng A Cửu công chúa tiếp quản, Thần Long giáo có thì có Hồng phu nhân cùng Phương Di… Nếu không có các nàng tương trợ, thì cho dù là mình có ba đầu sáu tay cũng không có cách nào làm được nhiều chuyện như vậy.
Tống Thanh Thư biết mình cũng không có khả năng vĩnh viễn lưu lại tại Kim quốc, như vậy sau khi hắn rời khỏi nơi đây, thì sẽ phái ai nắm giữ cục diện của Kim quốc đây?
Hoàng hậu Bùi Mạn vốn là một người nếu lựa chọn thì đó là một người cực tốt, nàng đã có năng lực, lại có kinh nghiệm, nếu thực giao cho nàng thì nhất định có thể đem cục diện Kim quốc ổn định rõ ràng. Bất quá rất đáng tiếc, hoàng hậu Bùi Mạn lại là một người có tham vọng quyền lực mãnh liệt, nếu có hợp tác với hắn cao lắm chỉ là vì nàng có những nhu cầu cần dựa vào, rất khó có được cái gì gọi là một lòng chuyên chính…
Nếu đem Kim quốc gửi gắm trong tay nàng, không quá mấy tháng, Kim quốc chỉ sợ đã hoàn toàn thoát ly sự kềm giữ của hắn, Tống Thanh Thư đối với lòng dạ hoàng hậu Bùi Mạn thì biết rõ, cho nên hắn đã thanh tẩy sạch thế lực của nàng từ trong nội cung cho đến ngoài cung, hôm nay nàng chỉ còn lại có một cái thân phận hoàng hậu, khó mà có có cơ hội cầm giữ triều chính rồi.
So sánh với hoàng hậu Bùi Mạn, Ca Bích thì đáng tin cậy hơn nhiều lắm, bây giờ trượng phu Đường Quát Biện của nàng đã chết, trải qua trong khoảng thời gian này ở chung, hai người bất kể là cảm giác ưa thích còn là lợi ích đều một buộc chung lại một chỗ với nhau. Chỉ bất quá Ca Bích quá mức ôn nhu thiện lương, sợ rằng rất khó xử lý tốt những rắc rối phức tạp của triều chính.
Còn Bồ Sát A Lý Hổ mà nói, nàng ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, thậm chí còn thành công chuyện diệt trừ đi Hoàn Nhan Tông Kiền, đó là một nữ nhân có bản lĩnh, bất quá mình và mẫu tử các nàng quan hệ còn chưa có thân cận đến mức có thể đem một phần sự nghiệp lớn như vậy gửi gắm cho các nàng.
Đúng rồi… còn có Đường phu nhân, nhưng nàng bây giờ vẫn còn là thê tử của người khác, làm sao có thể để cho nàng thay mình làm việc được?
Tống Thanh Thư suy nghĩ đến đau đầu, cũng thật là không thể chọn lựa được người vẹn toàn, cuối cùng chỉ đành quyết định tạm thời đem cái trách nhiệm này giao cho Ca Bích xử lý, dù sao nàng vẫn còn có muội muội Hoàn Nhan Bình một bên phụ tá, hơn nữa lại còn Bồ Sát A Lý Hổ cùng hoàng hậu Bùi Mạn theo bên cạnh hiệp trợ, có lẽ cũng có thể miễn cưỡng ứng phó được chuyện trong triều đình…
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cao-thu-kiem-hiep-quyen-5/
Lại qua thêm vài ngày nữa, triều đình chuẩn y tấu của bên hình bộ tấu, lấy tội danh Hoàn Nhan Lượng mưu nghịch đem ra xử tử, trong quá trình hành hình Tống Thanh Thư không có đến nhìn, thậm chí ngay cả mẫu từ Trọng Tiết, tỷ muội Ca Bích cũng không có đến xem, dù sao cái gì muốn báo thù thì đã sớm bên trong mật thất hoàng cung báo rồi.
Tống Thanh Thư yên lặng nhìn xem Ca Bích tế bái xong Đường Quát Biện, sau đó nói cho các nàng biết chuyện mình sắp phải ly khai nơi Kim quốc…
– Cái gì? Thúc thúc muốn đi sao?
Ca Bích giật mình kinh hô, vừa thốt ra miệng liền thấy mình phản ứng không khỏi quá lớn, liền nhìn thoáng qua muội muội, phát hiện Hoành Nhan Bình nghe qua cũng đang thất thần.
Tống Thanh Thư cười khổ:
– Đệ ở tại Kim quốc đã trì hoãn thời gian quá lâu, những nơi khác còn có rất nhiều chuyện chờ đệ xử lý, nhất là khu vực Giang Hoài nơi cát cứ của Lý Khả Tú.
– Thế nhưng nếu tỷ phu rời đi, thì cục diện triều đình bên này làm sao bây giờ đây?
Hoàn Nhan Bình đột nhiên hỏi, lúc này toàn bộ đều là nhờ hắn cải trang thành Hoàn Nhan Đản chống đỡ, một khi hắn rời đi, thì chuyện chân tướng Hoàn Nhan Đản đã băng hà làm gì mà có thể giấu giếm được?
– Đây là vấn đề mà ta đang muốn cùng các người nói đây…
Tống Thanh Thư từ trong lòng xuất ra mấy tấm mặt nạ bỏ vào trước mặt các nàng…
– Đây là mấy cái mặt nạ, các người đeo lên nhìn thử xem một chút…