Cha con ông bảo vệ

Chương 5



Phần 5

Hai hôm sau, ông Lâm cũng còn lải nhãi chuyện thằng Thiên thủ dâm trong chăn. Dĩ nhiên, chỉ khi hai cha con ở chung với nhau. Nhưng chuyện tốt của sự hiểu lầm này là ông để cho nó có thời gian riêng tư nhiều hơn. Điều đó là tối quan trọng để thực hiện kế hoạch “chiêu hoa” của nó.

Con bé có mái tóc thật đen và dày thắt hai bím, trên mặt có nét xinh đẹp của Hằng Nga, tên là Tuyết Nga. Không biết có phải tình cờ hay không, mà tên và nét mặt con bé đều liên quan đến giấc mơ của thằng Thiên. Mỗi lần nhớ đến Tuyết Nga, bàn tay phải của nó cứ ngọ ngoạy không yên. Để biết tên con bé, nó cũng mất ba bò chín trâu. Nó không thể tìm một đứa học sinh hay thầy cô giáo mà hỏi. Với thân phận của nó, làm như vậy chẳng khác nào tự làm lộ ra ý đồ “cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga”. Thằng Thiên lập kế hoạch ghi sai thẻ xe cho con bé, cuối ngày thì lập biên bản để lân la làm quen.

Thế là, nó dành công việc của ông Lâm, ngồi cả ngày ghi phiếu gửi xe, cuối cùng lại thấy, con bé đi bộ thong thả đến trường. Không sao. Nó lại theo dõi lớp học của con bé và tìm thời khóa biểu của lớp 11A5. Gần đến giờ thằng Thiên đi ra trước trường uống cà phê ngồi hóng. Lần này kết quả khả quan hơn một chút, nhưng lại mang đến bất ngờ lớn.

Con bé bước xuống từ một chiếc Mercedes đen bóng lộn, đậu cách trường khá xa. Người ngồi trước lái xe là một người đàn ông mặc vest đen như đồng phục tiếp tân khách sạn. Con nhà giàu, không, với hoàn cảnh của thằng Thiên bây giờ thì phải nói là nhà con bé rất giàu. Thằng Thiên bắt đầu hơi chùn ý chí, thì bàn cafe bên cạnh có tiếng trò chuyện của hai thằng học sinh của trường.

– Tuyết Nga ngon thiệt mày…

– Ngon thì làm đéo gì… Nhà nó giàu như vậy… Đi học có tài xế đưa rước… Không có cửa chen vô đâu cu… Đừng mơ…

– Ha ha… Tao nói vậy thôi… Chứ mày xem tạp chí, nhìn người mẫu… Mày cũng nói con này con kia ngon… Thì sao? Cũng có ăn được đéo đâu… Chép miệng, nuốt nước miếng là quyền của tất cả đàn ông nha.

Bước đầu tiên thành công, nhưng lại mở ra một con đường xa vời vợi trước mặt thằng Thiên.

Hai cha con ông Lâm đang ăn cơm, thì cánh cửa vang lên tiếng gõ thật khẽ. Ông chỉ thoáng ngạc nhiên, rồi đi ra mở cửa. Sau cánh cửa là khuôn mặt xinh đẹp, ngượng ngùng của con Vi, giống như ông dự đoán. Vì nhà ông Lâm trong khuôn viên trường, lại xa cổng, ông lại không dùng điện thoại, chỉ có cách là ông giấu thêm một cái chìa khóa bên ngoài cho người cần tìm ông tự mở.

Nơi giấu khóa đến hiện nay ngoài ông chỉ có thằng Thiên và con Vi biết. Đã hơn một tuần con bé không tới tìm ông. Ông còn nghĩ rằng nó tìm được bạn trai hay ít ra là một thằng đàn ông chăm sóc nhu cầu đó. Nhưng giờ đây, thấy khuôn mặt đỏ bừng, hai bàn tay vặn vẹo e ngại của nó, ông mới thở phào nhẹ nhõm.

– Vào đi… Con ăn cơm chưa?

Câu hỏi khách sáo của ông Lâm, làm thằng Thiên đang muốn gắp miếng đậu hủ chiên cuối cùng trên đĩa phải khựng lại. Nó ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt e ngại của con Vi.

– Con ăn rồi… Chào anh… – Con bé lí nhí.

– Anh gì nó… Ăn lẹ đi ra ngoài uống cà phê đi… – Ông Lâm kéo con bé ngồi xuống mép giường, coi bộ sắp không nhịn nổi.

– Ông… với mợ… làm gì thì làm đi… Tui còn ăn mà… – Thằng Thiên dửng dưng như không.

– Mẹ… hết cơm rồi… còn gì để ăn… Lẹ đi mày… – Ông Lâm lén hít hà mùi tóc ẩm ướt của con Vi.

Con bé hơi rụt người lại, mặt cúi nhìn hai bàn tay lúng túng thừa thãi. Bàn tay ông Lâm lén lút vòng ra sau lưng, mân mê cặp mông nó. Chiếc váy thật mỏng, gân quần lót cũng nổi rõ ràng trong tay ông.

– Êh… Mày còn không đi? – Ông Lâm bắt đầu gắt lên.

– Haizz… Ông già này… Đã nói đừng để ý đến tui mà… – Thằng Thiên vừa dọn chén, vừa nói. – Tui còn rửa chén, còn giặt đồ, còn…

– Mẹ nó… Lát đi rồi làm…

– Không… Sống phải có nếp… Ông nói tui vậy mà… Tui phải làm xong mới uống cà phê được…

– Để đó đi… Lát tao làm hết…

– Chắc nha… Ông nói đó… – Thằng Thiên đưa tay ra đếm. – Rửa chén nè… Giặt đồ nè… Đóng lại mái tôn… Sửa cái cái khóa cửa sổ… Chùi rửa bồn cầu…

– Mẹ mày… Mày muốn chết ah… – Ông Lâm gầm lên, chụp cái gối ném thằng con.

Thằng Thiên co giò chạy mất, nhanh như hỏa tiễn. Ngay cả con Vi cũng phải bật cười. Nhưng khi ông Lâm ra đóng cửa, quay lại, con bé lại thấp thỏm không yên. Ông Lâm dìu con bé đứng dậy, ông ngồi trên giường ôm ghì lấy nó. Mũi ông hít hà hai bầu vú nó, bàn tay ông chui vào váy nó mân mê cặp mông tròn mát rượi dưới lớp vải quần mỏng manh.

Ông chậm rãi cởi dây, chiếc váy rơi xuống chân con bé. Cơ thể nó vẫn như vậy, hoàn mỹ đến mức làm ông hít thở khó khăn. Ông cởi nịt ngực, tuột quần lót con bé xuống, rồi lặng người nhìn ngắm cơ thể trần truồng run rẩy trước mặt. Con bé nhắm nghiền hai mắt, gò má đỏ hồng, ngực phập phồng hồi hộp. Ông há miệng nhẹ nhàng ngậm lấy bên núm vú đỏ hồng của nó. Bàn tay ông mân mê, ngón tay gãy nhẹ lên núm vú bên kia. Con bé run lên, miệng hé mở thở ra nhè nhẹ.

– Ư…

Ông đỡ nó nằm xuống giường. Hai tay ông nâng niu bợ đỡ dưới mông, mặt ông vụt vào giữa cặp đùi non mở rộng của nó. Tiếng lưỡi ông xì xụp vang lên cùng hơi thở nặng nề của con bé mỗi lúc một lớn hơn.

– Ưmmm… Anh… chú ơi… Con…

Con Vi hôm nay có gì đó khác, ông cũng không nhận ra. Nhưng ông nghĩ có lẽ vì con bé đã thành đàn bà, nên mùi hương mang theo vị chính chắn, thành thục hơn. Ông chậm rãi chồm người lên, mắt nhìn dương vật mình nông rộng cửa mình con bé từng chút một. Từng chút một. Vẫn cảm giác khít khao quen thuộc, vẫn cảm giác ấm áp trơn tru quen thuộc. Ông Lâm bấu chặt cặp đùi con bé, dang rộng sang hai bên, hạ thể ông nhịp nhanh, nhanh dần.

– Ưm… ưm… Ôi… Sướng quá anh ơi…

Ông Lâm nhận ra con bé đã đổi xưng hô với mình. Ông cũng không quen lắm. Nhưng cách xưng hô này có lẽ sẽ phù hợp hơn với mối quan hệ của hai người. Cảm giác sung sướng lâng lâng đang làm ông chật vật kềm nén. Đàn ông ở tuổi ông, có lẽ rất khó khuất phục phụ nữ đang thời kỳ xuân sắc như con Vi. Ông chợt nghĩ đến thằng Thiên. Tội nghiệp thằng nhỏ, đến tuổi này rồi mà còn thủ dâm.

Ông nhìn xuống khuôn mặt há hốc đê mê của con Vi, nhìn xuống hai bầu vú căng tròn nảy nảy từng nhịp theo cơ thể ông. Hay là… Không được… Không ổn lắm… Không phải ông ích kỷ. Dù ông có cảm tình với con Vi, nhưng làm sao so được với máu mủ ruột thịt của mình. Dù ông chấp nhận nhưng chắc gì con Vi đã chịu thằng Thiên. Thằng nhỏ chỉ được cái to xác, chứ còn non nớt lắm. Va chạm với đàn bà đang tuổi lớn như con Vi, chắc nó chào thua sớm. Lúc đó thì mất mặt chết. Ông không khỏi tự hào một chút, nhìn xuống dương vật mình hùng dũng ra vào làm cửa mình con bé phát ra tiếng óc ách liên tục.

– Ưmm… ưmmmm… Ưm… Nhanh chút chú ơi… Nhanh… Ôi…

Ông Lâm nghiến răng thúc mạnh. Mồ hôi chảy dài trên mặt ông, nhỏ giọt xuống hai bầu vú tưng tưng của con bé. Bàn tay ông xoa đều đều trên ngực nó, làm hai bầu vú nó bóng lưỡng dưới ánh đèn.

– Em sướng quá… Chú ơi… Mạnh lên…

Không còn tâm trí nào để ý cách xưng hô lộn xộn của con Vi, ông Thiên đang chật vật chống cự với bản thân mình. Ông thấy dương vật mình như sắp nổ tung, tinh trùng đã dồn nén đến đỉnh điểm. Ông không muốn chịu thua trước con bé, nếu điều đó xảy ra, ông không bảo đảm thú vui nho nhỏ của ông sẽ còn được tiếp tục. Không chỉ như vậy, ông còn áp lực khác còn lớn hơn chuyện sĩ diện với con bé.

Chuyện con Vi có thể có bầu, nếu ông thiếu kềm nén xuất tinh trong người nó. Không phải ông chưa nghĩ đến biện pháp phòng ngừa, nhưng bản thân ông là dân nhà quê đúng nghĩa, lại lớn tuổi. Chưa nói đến không biết mặt mũi cái thuốc ngừa thai ra sao, dù có biết ông cũng không dám vác mặt đi mua. Ông há hốc tê dại, toan lùi người lại, thì hai chân con Vi đã kẹp cứng mông ông.

– Anh ra đi… em… Em có uống thuốc…

Con bé thì thào yếu ớt, nhưng làm ông Lâm vui mừng thật lớn. Đừng nghĩ chỉ một chút hơn thua. Đối với ông ra ngoài và ra bên trong là hai cảm giác sung sướng khác biệt thật lớn. Giống như cái sướng của tự xử so sánh với có phụ nữ giúp đỡ. Ông đè sấp lên người con bé, miệng ngậm chặt núm vú nó, hạ thể đè nghiến vào thật sâu. Dương vật ông co giật từng hồi, từng hồi.

Cảm giác đê mê chạy dọc xương sống như một dòng điện cực mạnh. Cảm giác ấm áp bao quanh dương vật, nhồi nặn, co rút như muốn vắt cạn tinh dịch của ông đến giọt cuối cùng. Ông Lâm hổn hển, hai mắt lim dim trên bầu ngực mềm mại của con bé. Ông đang cố tận hưởng từng giây cuối cùng, cảm nhận dương vật mình co lại, lỏng dần, tuột ra ngoài.

– Chú… cảm ơn con…

Không hiểu sao ông Lâm nói vậy, khi đưa con bé ra khỏi cửa phòng. Con Vi mím môi, mặt đỏ bừng nhìn ông như muốn nói gì đó, rồi lại thôi. Nó chỉ cúi đầu, thay cho lời chào, rồi quay người đi ra ngoài.

Con bé đang suy nghĩ lung tung đi dọc qua hành lang lớp học. Chợt một bóng đen chồm đến, bưng kín miệng nó, kéo vào trong lớp tối đen.

– Ahh…

– Anh đây… Anh Thiên đây…

Con bé nghe thấy tiếng thằng Thiên liền im lặng. Hai đứa không nói gì, chỉ có những nụ hôn cuống quít như điên loạn. Thằng Thiên kéo váy con bé qua đầu, ném xuống đất. Áo ngực, quần lót giật tung ra. Con bé cũng ngồi thụp xuống, tuột quần nó, miệng há lớn đón dương vật nó, mút say mê.

– Ahhh… Wah… Ngon quá hả? – Thằng Thiên hỏi.

Trong bóng tối, không thấy gì, nhưng nó biết dương vật mình gật gật. Nó mỉm cười, hỏi tiếp:

– Ngon hơn của ổng không?

Lại gật gật không chút chần chừ.

– Cứng hơn hay to hơn?

– Ư…

Thằng Thiên tự cười mình ngu ngốc, con bé đang bận không trả lời được, chỉ gật hoặc lắc thôi.

– Cứng hơn?

– Cũng to hơn?

Thằng Thiên hài lòng vì nhận được liên tục hai cái gật đầu. Nó kéo dương vật ra, giở cao lên, dí bìu dái vào miệng con bé. Con nhỏ hiểu ý, le lưỡi liếm quanh. Cảm nhác nhột nhột ướt ướt dưới gốc bìu dái, gần hậu môn, thật sướng tê dại.

– Ừ… Đúng rồi… Nhẹ nhẹ thôi… Ahhh… Sướng quá… Em giỏi lắm Vi ơi… Sau này, thằng nào lấy em là phước ba đời tổ tiên nhà nó… Ôi…

– Hi hi… Anh kì cục quá đi…

– Em mút cu anh tiếp đi… Ôi… ừ… Nuốt sâu vào… – Tay thằng Thiên nắm tóc con bé, cho dương vật nó ra vào đều đều.

– Ôi… Chút nữa… Anh ra nhé… Anh ra trước nhé… Lát nữa anh cho em sướng sau… Anh…

Con Vi nhắm mắt, gật gật đầu chờ đợi.

– Ahhh… – Thằng Thiên ghì chặt đầu con bé, hai chân gồng lên cứng ngắc.

– Ôi… Em mút cu sướng quá… Vi ơi… Ôi… Em nuốt hết đi… Anh cho em hết đó… Ahhhh…

Thằng Thiên thở hổn hển, dựa lưng vào tường. Cảm giác sung sướng còn âm ỉ theo cái lưỡi con Vi đang vệ sinh sạch sẽ khắp dương vật nó. Cái lưỡi ấm áp mềm mại của con bé hăng say đến mức thằng Thiên sợ mòn vẹt cả đầu dương vật nó. Đừng nói tinh dịch, đến ghét bẩn cũng bị con bé vét bằng sạch. Thằng Thiên lim dim tưởng tượng đến cảnh sau này tắm không cần cọ rửa cu.

Cảm giác sướng lâng lâng bắt đầu quay lại, nó mau chống kéo con Vi đứng lên, chống tay lên bàn, hai chân mở rộng ra hai bên. Nó một tay cầm dương vật cương cứng của mình, một tay mò mẫm âm hộ con bé, định bụng làm một cú lút cán. Chợt tay nó chạm vào thứ gì đó nhờn nhờn, đặc quánh như kẹo bạch nha… Không phải nước nhờn của con bé… Đây là…

– Chát…

– Ai ui… Sao anh đánh em… Đau chết mất… – Con Vi xoa xoa mông, mếu máo.

– Trời ơi… Sao em để ổng ra trong đó… ghê chết được… Ra ngoài rửa ngay…

Con bé lò mò trong bóng tối mở cửa ra. Vừa ra đến ngoài, nó chợt muốn quay vào để mặc đồ.

– Đi… Rửa ngay đi… Khỏi mặc đồ… Không có ai ở đây hết…

Thằng Thiên xách tay con bé kéo đi, mặc nó khép nép, ngượng chín người vì trên thân không mảnh vải. Hai đứa cứ thế tênh hênh đi ngang qua sân trường, vừa đi, thằng Thiên vừa làu bàu:

– Thiệt tình… ông già… Ăn uống mất vệ sinh… Xả đâu không xả…

Đến bên bể nước, thằng Thiên bắt con Vi đứng im, để nó vốc nước rửa chim. Con bé vặn vẹo người, vừa hồi hộp, vừa thinh thích lạ kỳ. Ánh mắt nó nóng bỏng, hơi thở dồn dập nhìn xuống mái tóc rối xù đang hì hục ngoáy móc. Thằng Thiên chợt nhìn lên con bé. Dưới ánh trăng mờ ảo, thân thể con bé láng bóng, lồi lõm rõ ràng. Đỡ con Vi ngồi lên mép hồ nước, nó chậm rãi vốc nước rửa hai bầu vú, cảm nhận nó run rẩy nhẹ nhẹ. Thằng Thiên cúi xuống ngậm lấy cái núm vú lạnh lẽo săng cứng, dùng lưỡi mình sưởi ấm cho nó. Hai tay nó xoa nắn, bóp vung hai cái núm lên sát nhau, lưỡi nó chà sát, liếm mút như muốn vùi cả mặt mình vào.

– Ưmm… Anh ơi… Cho em đi… Em muốn…

Con Vi ôm ghì lấy đầu thằng Thiên, hai chân nó mở rộng, tay cầm dương vật nó cọ cọ vào cửa mình. Thằng Thiên bợ mông con bé, đẩy tới.

– Ưmmm… Ôi…

Dương vật thằng Thiên bị bóp chặt, uốn ngược lên theo âm hộ con bé. Không dễ, nhưng cảm xúc tăng lên gấp bội. Nó hít hà, hôn hít quanh chiếc cổ mịn màn của con bé, hạ thể ra vào đều đều.

– Ưmmm… ôi…

Con bé rên rỉ không kiêng nể gì, đằng nào cũng đang làm chuyện động trời, có khuấy đục thêm chút cũng chẳng chết ai. Cứ thế, giữa sân trường hai thân thể trần truồng bóng loáng dưới ánh trăng mờ ảo cứ cuốn chặt lấy nhau. Không biết vì thiếu thốn với ông Lâm hay vì hoàn cảnh phiêu lưu hoang dại, mà con Vi biểu hiện thật mãnh liệt. Cũng may người trị nó là thằng Thiên, cái thằng non nớt, chứ để gừng già kinh nghiệm như ông Lâm chỉ có nước van xin chào thua.

Thằng Thiên biểu diễn hết mình, cứ như xung quanh nó có rất nhiều khán giả. Nó gác chân con Vi lên bồn, từ phía sau dập tới. Chốc sau lại đổi thành, con bé ngồi lên bồn, hai chân và thân mình gấp đôi trong vòng tay thằng Thiên, chỉ chút nữa là dương vật nó gãy ngang. Con Vi đờ đẫn, tâm phục khẩu phục, chỉ biết răm rắp làm theo lời. Nghe lời thì được sướng, không phải sướng bình thường, mà sướng điên người liên miên bất tận.

Đột nhiên, có tiếng xèn xẹt như tiếng dép ông Lâm vang lên từ xa. Thằng Thiên vội vàng bế xốc con bé lên, hai đứa núp xuống sau bồn nước.

Ông Lâm nheo nheo mắt, lò dò đi tới gần. Ông vừa nghe âm thanh kêu gào gì đó ở đâu đây. Chợt ông thấy một bóng trắng thất thểu đi xuống cầu thang, tim ông muốn rớt ra.

– Ủa… Cô Lan… Sao cô còn ở đây? – Ông Lâm thở phào, nhưng trong lòng lại dâng lên một nỗi lo khác.

– Cháu… Cháu đi về đây…

Tiếng mở cổng, tiếng xích xe đạp vang lên, rồi xa dần. Ông Lâm lắc lắc đầu khó hiểu, rảo bước về phía bể nước. Thằng Thiên ló đầu ra nhìn, thấy cha nó tới gần. Nó cũng căng thẳng, nhưng dương vật vẫn giữ trong người con bé, ra vào chậm chậm. Con Vi bưng mặt, cắn tay, ngăn tiếng ư ử không thể nén trong miệng. Tiếng bước chân mỗi lúc một gần. Thằng Thiên túng quá làm liều, nó vơ đại nắm trái bàng ném vung lên trời.

– Ai da… Mẹ nó… Tự nhiên mò ra đây làm gì để bàng rụng lên đầu…

– Cái thằng nhỏ trốn đi đâu rồi kìa… Đã nói là đừng thủ dâm nhiều… Haizz… Hay là… nói con Vi cho nó giải quyết… Không biết nó chịu không?

Tiếng ông Lâm lầm bầm và tiếng dép xèn xẹt đi xa. Thằng Thiên nhe răng cười với con Vi. Con bé vừa hiểu ra lời ông Lâm nói, thấy mặt mình nóng bừng lên.

– Mợ ơi… Mợ giúp con với… Con thủ dâm riết, mòn hết vân tay… Ưm – Thằng Thiên vừa nói, vừa mở rộng chân con bé, thúc mạnh.

– Ơ… ôi… Không… không được… gọi em như vậy mà… ưmm…

– Sao không thích… vừa làm mợ, vừa làm vợ… Sướng thấy mồ… Anh sẽ rủ ổng… ba đứa mình chơi tay ba… Trước sau, trên dưới đều có cu… Thích nhé…

– Ưmmm… không thích mà… Ôi… Trời ơi… Ôi… Em sướng quá…

Thằng Thiên bịt kín miệng con Vi, gồng người lên dập xuống như trời sập. Ánh mắt con bé mở to, đờ đẫn, hai bàn tay vô lực buông lỏng, mặc hai bầu vú tưng tưng liên tục, mặc lưng cấn đau mấy trái bàng khô cứng.

Chương trước Chương tiếp
Loading...