Cha và vợ - Quyển 2

Chương 68



Phần 68

Sau khi suy nghĩ một hồi, tôi kéo quần lên ra khỏi nhà tắm, mặc quần áo chỉnh tề đứng trước cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn, tự hỏi có nên điều tra đến cùng chuyện này hay không, sau khi mình biết được chân tướng, thật sự có ý phụ nghĩa không? Sau một thời gian dài suy nghĩ, tôi vẫn quyết định tìm ra sự thật, nếu không vấn đề này sẽ ám ảnh tôi đến hết đời.

Sau khi tôi lên kế hoạch xong tôi bắt đầu triển khai, đầu tiên tôi tìm đến bộ phận quản lý an ninh của công ty, mượn một cái máy ảnh lỗ kim mini, nó có kích thước bằng một cái bật lửa, bình thường dùng làm bút ghi âm, hoặc là chụp lén gì đó, là thiết bị cần thiết cho gián điệp thương mại, sau khi học xong cách dùng thứ này, tôi rời khỏi công ty.

Tôi nhìn qua đồng hồ, thời gian còn sớm, bây giờ so với ngày thường tôi tan sở muộn hơn nửa tiếng, tôi cũng bất chấp những thứ khác, trực tiếp đi thẳng về nhà. Bởi vì tôi đã nói với Tiểu Đình trong điện thoại tối nay tôi đi ăn tiệc xã giao. Vào thời điểm này gia đình đang ăn cơm đi.

Sau khi về đến nhà, quả nhiên cả nhà đều ở phòng ăn ở tầng một, nhìn thấy tôi trở về đều rất bất ngờ, tôi nói cho họ biết bởi vì tôi có việc tạm thời phải làm nên đã hủy bữa tiệc tối, hơn nữa nói cho bọn họ biết tôi phải lập tức trở lại thư phòng làm việc.

Thừa dịp hai người đều ở lầu một ăn cơm, tôi vội vàng chạy lên lầu hai, sau đó tiến vào phòng cha, đặt camera lỗ kim ở vị trí đã định sẵn trước. Sau khi hoàn thành tất cả mọi thứ, tôi vào phòng làm việc và bật máy tính bắt đầu làm việc.

Thật ra những công việc này ngày mai làm cũng được, nhưng vì che mắt người khác, qua ước chừng nửa giờ sau, Tiểu Đình tiến vào thư phòng bên cạnh bàn máy tính của tôi đặt một đĩa hoa quả vừa mới rửa sạch, sau đó rời khỏi thư phòng. Lúc tôi làm việc, nàng không dám quấy rầy tôi.

Tôi quyết định bắt đầu theo hướng này, đầu tiên là dùng máy quay lén chụp lén phòng của cha, để xem ông thay tã rốt cuộc có chỗ quái dị gì, vì sao hai người đều không cho tôi phụ, thứ hai… lúc tan sở tôi gọi điện thoại cho bệnh viện tư nhân của chúng tôi, nói cho viện trưởng bảo bác sĩ phẫu thuật cho tôi đến trụ sở công ty gặp tôi, hy vọng ngày mai hết thảy đều sẽ có kết quả.

Ban đêm tôi nằm trên giường. Tiểu Đình sang phòng bên cạnh thay tã cho cha, sau khi trở về trực tiếp vào nhà tắm, tôi biết đêm nay có thể lại muốn làm tình với tôi.

Hôm nay tôi đang lo lắng, biết rằng dương vật của tôi có thể được cấy ghép từ người khác, không biết một thời gian đời sống tình dục của mình có bị ảnh hưởng không, có thể bị vấn đề tâm lý mà liệt dương hoặc yếu sinh lý hoặc bất cứ điều gì khác không.

Sau khi Tiểu Đình đi ra, dưới sự chủ động của nàng, tôi bắt đầu tiến hành quan hệ tình dục. Trong khoảng thời gian này đại đa số đều là nàng chủ động đòi hỏi, hơn nữa nhu cầu vô độ, bất quá mỗi lần đến cuối, người xin tha đều là nàng, mỗi lần cơ hồ bị tôi làm cho hư thoát.

“Ahhhhh haaaa… Ồ…” Cả gian phòng tràn ngập tiếng rên rỉ điên cuồng của Tiểu Đình, hoàn toàn buông thả bản thân không chút áp lực nào.

Ngày đó Tiểu Đình thay tã cho cha, tôi nghe rất rõ ràng, ông hoàn toàn có thể nghe được tiếng rên của nàng, vì sao nàng không thu liễm? Chẳng lẽ cố ý cho ba chồng nghe? Tôi bắt đầu có nghi ngờ.

“Phạch phạch phạch…” Trải qua mấy ngày rèn luyện. Lúc này háng của tôi di động rất nhanh, giống như eo chó lắc lư trước sau, dương vật giống như máy đóng cọc không ngừng đụ vào mật huyệt của Tiểu Đình.

Lúc này trong lòng tôi rạo rực, trong quá trình quan hệ tình dục, tôi không thể tránh nghĩ đến dương vật được cấy ở háng tôi, nhưng không biết là do lúc làm tình hay là bởi vì tâm lý lục thê của mình lại trỗi dậy, không những tôi không cảm thấy mệt, ngược lại càng chiến đấu càng dũng mãnh hơn, so với mấy lần trước còn mãnh liệt hơn. Khi Tiểu Đình lại yêu cầu xin tha, tình dục của hai chúng tôi lại một lần nữa đạt tới một kỷ lục mới.

“Ông xã, hôm nay anh sao vậy, so với mấy ngày trước còn lợi hại hơn!” Tiểu Đình yếu ớt tựa vào vai tôi, hai chúng tôi đều trần truồng, nàng vừa hỏi tôi, vừa lấy tay vuốt ve dương vật yếu mềm của tôi.

“Không có gì, hôm nay anh có hứng thú…” Tôi tùy tiện tìm một lý do để nói trước.

“Vậy thì hy vọng mỗi ngày chồng đều có hứng thú thì mỗi ngày em đều có tính phúc… chụt…” Tiểu Đình nói xong hôn lên má tôi, không lâu sau căn phòng tràn ngập hormone còn vang lên tiếng ngáy đều, mà vì quá mệt sau khi xuất tinh, không lâu sau tôi cũng từ từ ngủ thiếp đi.

Đến sáng hôm sau, tôi và Tiểu Đình lần lượt thức dậy, việc đầu tiên Tiểu Đình làm sau khi thức dậy là vào phòng ba chồng thay tã, còn tôi thì bắt đầu rửa mặt.

Tôi cố ý ở trong phòng vệ sinh một hồi, tranh thủ lúc hai người đi ăn cơm trước, tôi lén chạy sang phòng ông lấy cái máy quay lỗ kim kia về, mặc dù phòng cha đã xịt rất nhiều thuốc thơm, nhưng vẫn mơ hồ có mùi phân.

Sau khi ăn sáng, tôi vội vã đến công ty, bởi vì thời gian vẫn còn sớm, bác sĩ điều trị của bệnh viện vẫn chưa đến. Cũng may tôi ở thư phòng làm xong công việc ngày hôm nay không ít, tôi khó có được thời gian rảnh rỗi. Tôi lấy thẻ nhớ của máy ảnh lỗ kim ra, sau đó cắm đầu thẻ vào máy tính, bên trong nhấp nháy một số video nhỏ.

Tôi bắt đầu từ đầu, hình ảnh bắt đầu quay… Đoạn phim trong phòng của cha rất rõ ràng, tôi bấm video để tua nhanh, một lúc sau, cha tôi xuất hiện, sau khi người giúp việc đẩy ông vào phòng, đã đỡ ông từ xe lăn lên giường, sau đó nằm trên giường bắt đầu đọc báo.

Thời gian trôi qua từng phút, đến tối hôm qua lúc cha thay tã, thân ảnh Tiểu Đình cuối cùng cũng tiến vào trong phòng ông. Cảnh này đã xuất hiện nhiều lần trong các video trước đây, nhưng bây giờ nó rất khác.

Kỳ thật tôi dùng máy quay phim bí mật quay, cũng là để cởi bỏ nghi ngờ bấy lâu nay của tôi, tất cả những gì có liên quan đến dương vật của cha tôi, bởi vì thần thần bí bí, tôi thậm chí hoài nghi có phải căn bản ông không có hoàn toàn bị tê liệt hay không, có phải dương vật còn có thể cương lên không, có phải hai người ở trong phòng lén lút nối lại tiền duyên hay không? Nếu như không phải Tiểu Đình mỗi lần đi thời gian rất ngắn, hơn nữa tôi không nghe bất kỳ thanh âm nào, tôi nhất định sẽ hoài nghi như vậy.

Hai người nói chuyện đơn giản, vừa nói chuyện nàng vừa xốc chăn ông lên. Lúc này ông vẫn mặc quần bình thường, nàng quỳ gối trên giường khom lưng cởi quần cho ông.

Vì lúc này Tiểu Đình đang mặc đồ ngủ, cho nên lúc khom lưng không khỏi bị lộ cơ thể trần truồng, nhưng đối mặt với ba chồng thì lại là chuyện khác. Hai người sớm đã có hành động vợ chồng, nàng cũng không thèm để ý những thứ này, thỉnh thoảng ông cũng nhìn ngực của con dâu vài lần, bất quá không phải nhìn trộm, mà chính đại quang minh nhìn. Nàng cũng không có bất kỳ tức giận hay phản cảm nào, không có bất kỳ che đậy hay né tránh, quan hệ của hai người có lẽ đã đạt tới cảnh giới phản cảnh ban đầu, tất cả đam mê đều hóa thành bình thản.

Sau khi cởi quần ba chồng ra, Tiểu Đình bắt đầu tháo tã của ông, mặc dù tã dùng cho người lớn, nhưng ông là một người đàn ông, lượng bài tiết vẫn rất lớn, tã đã dính đầy phân rồi, tôi có thể tưởng tượng được mùi này, nhưng nàng không có bất kỳ ghê tởm nào, đã dùng tay cởi tã của ông ta ra, sau đó dùng khăn ướt lau sạch toàn bộ dương vật và hậu môn, sau đó rắt bột làm mát vô háng ông rồi thay cái tã mới cho ông.

Trong quá trình này, cuối cùng tôi cũng nhìn thấy dương vật của cha tôi, quả nhiên tôi không đoán sai, dương vật của ông vẫn còn nguyên vẹn, bởi vì chất lượng của máy ảnh lỗ kim này không tính là quá rõ ràng, khoảng cách cũng xa, vì vậy không nhìn thấy rõ ràng, nhưng dương vật của ông ta vẫn còn nguyên vẹn tôi có thể khẳng định.

Chẳng qua còn có một điểm đáng ngờ, có lẽ là do vấn đề góc chụp, cũng có thể là nguyên nhân ông ta bị liệt, tôi cảm thấy dương vật của ông nhỏ đi rất nhiều, tôi nhớ rõ trước kia, dương vật của ông cho dù yếu đi cũng so được với tôi lúc cương cứng, nhưng hiện tại nó cũng đang ở trạng thái bình thường, ngay cả khi Tiểu Đình lau cho ông lâu như vậy, ông cũng không có bất kỳ phản ứng gì, nhưng nó ở trong tay nàng, so với đùi, với lông mu của ông, tôi luôn cảm thấy nó nhỏ hơn trước rất nhiều, góc chụp có vấn đề hay là nó thực sự nhỏ lại sau khi ông bị liệt? Sau khi nàng thay tã, ngắn gọn nói mấy câu với ông và bày tỏ sự quan tâm ông.

“Tối nay hai người có làm không?” Lúc Tiểu Đình đắp chăn cho ba chồng, đột nhiên ông hỏi một câu như vậy, câu này không phù hợp với nội dung cuộc nói chuyện vừa rồi của hai người, làm cho tôi cảm giác được rất kỳ lạ.

“Nếu Kim Thành có tâm tình, chúng con sẽ làm!” Biểu tình của Tiểu Đình không có bất kỳ ngượng ngùng nào, trả lời rất tự nhiên.

Cách nói chuyện tự nhiên này của hai người khiến cho tôi cảm thấy khó chịu, có một cảm giác bất an, luôn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng nhất thời không biết được là cái gì…

Bạn đang đọc truyện Cha và vợ – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/cha-va-vo-quyen-2/

“Vậy con la lớn hơn một chút đi, để bố nghe rõ, ít nhiều cũng làm cho tâm lý bố được an ủi…” Ban đầu tôi định tua nhanh video đến sáng hôm sau, nhưng con chuột chưa kịp di chuyển đến thanh trượt, tôi đã nghe ông ta nói câu tiếp theo, con chuột ngừng di chuyển ngay lập tức.

“Con sợ bố sẽ khó chịu…” Sau khi nghe ba chồng nói như vậy, Tiểu Đình sửng sốt một hồi, cuối cùng thở dài nói. Lúc này hai người đàm luận không còn tục tĩu và ái muội như trước kia, giống như là nói chuyện bình thường, giữa hai người không có thẹn thùng hay che giấu, chỉ là nội dung nói chuyện của hai người làm cho tôi bối rối, sờ không ra đầu mối.

“Không sao đâu, đừng có lo…” Sau khi nghe Tiểu Đình nói, cha nhanh chóng giải thích, ông có vẻ hơi sốt ruột, không biết nên nói thế nào để con dâu tin lời nói của mình.

“Vậy thì…” Trong mắt Tiểu Đình hiện lên một tia không đành lòng cuối cùng cũng đáp ứng. Nhưng trong biểu tình lại không có xấu hổ hay bất đắc dĩ, tựa hồ như việc đáp ứng yêu cầu của ông không hề khó khăn chút nào.

“Cảm ơn…” Cuối cùng cha cũng thốt ra hai từ, trong mắt hiện lên một tia buồn bã.

Sau khi Tiểu Đình rửa sạch sẽ cho ba chồng, liền đi ra khỏi phòng ông, mỗi lần nhìn thấy ông, biểu hiện nàng đều có vẻ không vui, tựa hồ như bộ dáng hiện tại của ông làm cho nàng áy náy cả đời.

Sau khi Tiểu Đình đi ra khỏi phòng, ông không tắt đèn phòng, mà mở to hai mắt nhìn trần nhà, thỉnh thoảng nhìn đồng hồ, thỉnh thoảng lại thở dài.

Thời gian trôi qua từng phút, ước chừng nửa tiếng sau, từ phòng ngủ của chúng tôi mơ hồ truyền đến tiếng rên của Tiểu Đình, còn có tiếng va chạm cơ thể phanh rầm rầm nặng nề cùng tiếng kẽo kẹt của nệm, đủ các loại thanh âm tình dục đan xen cùng nhau quanh quẩn trong phòng ông, tối hôm qua tôi và Tiểu Đình mây mưa lật úp bắt đầu từ thời điểm này.

Tôi không nghe cũng không biết, vừa nghe đã giật nảy mình, không ngờ thanh âm tình dục của chúng tôi truyền đến phòng ngủ của ông ta lại rõ ràng như vậy, xem ra tôi đánh giá quá cao năng lực cách âm của vách tường biệt thự này.

Cha lắng nghe tiếng rên phát ra từ phòng bên cạnh, thanh âm của Tiểu Đình càng lúc càng lớn, thanh âm xuyên thấu càng lúc càng sâu hơn, ông ta cứ nhìn lên trần nhà.

Qua một hồi lâu, sau tiếng rên cao the thé của Tiểu Đình, tất cả mọi âm thanh đều im bặt, cuối cùng ông cũng thở phào chậm rãi nhắm mắt lại, như thể một ông già chỉ còn vài ngày cuối cùng nhắm mắt mỉm cười với cửu tuyền.

Căn phòng chìm vào im lặng sau đó, cho đến khi ông ta thở đều đều và ngáy khò khò. Tôi nhấp chuột tua nhanh cho đến sáng hôm sau, khi Tiểu Đình thức dậy rời giường rồi tiến vào phòng ba chồng để giúp ông thay tã.

“Cảm ơn con…” Lúc Tiểu Đình thay tã cho ba chồng, ông nói với nàng một câu.

“Mỗi ngày con đổi cho bố ba lần, trong tương lai mỗi lần bố đều nói cảm ơn với con sao?” Nghe ba chồng đột nhiên nói cảm ơn, Tiểu Đình sửng sốt một chút rồi đáp lại ông, như thể cô đã nhàm nghe ông ta nói hai từ này.

“Không, ý bố là đêm qua…” Ông lắc đầu nói, ông biết Tiểu Đình hiểu lầm ý của ông.

Tiểu Đình cũng lập tức cũng hiểu ra, nhưng không nói gì, xem ra hiện tại nàng nói chuyện rất cẩn thận, sợ vô tình làm tổn thương lòng tự ái của ba chồng. Hiện tại ông ta nằm liệt trên giường, quan trọng nhất chính là tình trạng thể chất và tinh thần của ông, đây có lẽ cũng là một trong những nguyên nhân Tiểu Đình muốn tự mình thay tã cho ông.

“Mấy ngày nay thanh âm của con tương đối lớn… con cố ý lớn tiếng hay là cảm thụ thật?” Thấy Tiểu Đình không trả lời, ông lại truy vấn.

“Bố hy vọng câu trả lời là gì?” Tiểu Đình không trả lời, động tác thay tã cho ba chồng cũng dừng lại, suy nghĩ một lúc nhưng không biết trả lời như thế nào, cuối cùng hỏi ngược lại ông một câu.

“Bố hy vọng là cảm nhận thực của con, không phải cố ý để cho bố nghe mà làm như vậy, bố hy vọng tiếng của con những ngày này là biểu hiện chân thực nhất của con…” Ông nhìn thẳng Tiểu Đình, trong mắt mang theo chân thành và chờ mong.

“Đó đều là biểu hiện chân thật của con, không có làm bộ chút nào, đây là sự thật không phải là lời an ủi, con không nói cho bố biết vì sợ bố sẽ…” Sau khi Tiểu Đình nghe đáp án của ba chồng, nhìn thấy sự chân thành trong mắt ông, nàng nhẹ nhõm trả lời.

“Tốt, tốt… được rồi… được rồi…” Nghe câu trả lời của Tiểu Đình, vẻ mặt cha đột nhiên vui lên, trong miệng liên tục nói tiếng tốt, không biết vì sao ông lại hưng phấn như vậy.

Nhìn bộ dáng ba chồng, Tiểu Đình mỉm cười và lắc đầu, như đang cười nhạo ông ta là một tiểu hài tử.

“Hiện tại cho dù bố có chết liền, bố đã có thể nhắm mắt yên nghỉ rồi, bố đã rất mãn nguyện rồi…” Hình ảnh tiến hành đến cuối, ông lại phát ra một tiếng cảm thán, sau khi nghe được những lời này của ba chồng, thân thể Tiểu Đình cứng đờ trong chốc lát, cuối cùng đỡ ông ta lên xe lăn, đẩy ra khỏi phòng.

Sau khi tắt video, ngược lại tôi càng thêm nghi hoặc hơn, dương vật của cha tôi vẫn còn, nhưng không biết nguyên nhân gì, cảm giác nó nhỏ hơn rất nhiều, nếu như dựa theo tỷ lệ bàn tay của Tiểu Đình, tựa hồ như cũng không lớn hơn của tôi như trước kia, rốt cuộc là chuyện gì? Hơn nữa cuộc đối thoại giữa hai người khiến cho tôi mơ hồ, lúc hai người đối thoại, đều tuần tra phòng, như thể họ sợ, hơn nữa rất nhiều lần dường như họ đang dùng ám ngữ, như là biết tôi dùng máy quay giám thị bọn họ vậy.

Bất quá điều này cũng là bình thường, dù sao trước kia tôi đã dùng hệ thống giám sát trong nhà lâu như vậy, một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, hai người nói chuyện nhất định sẽ thật cẩn thận, nhưng nếu trong lòng không có quỷ thì sợ cái gì? Khẳng định là hai người có chuyện gì giấu tôi.

“Cọp cọp cọp…” Lúc này, cửa phòng làm việc của tôi vang lên tiếng gõ cửa, thư ký vào nói với tôi rằng bác sĩ phụ trách phẫu thuật cho tôi đã đến, tôi bảo thư ký mời anh ấy vào văn phòng.

Anh ta vào văn phòng, sau khi nhìn tôi ngay lập tức cúi đầu xuống, tựa hồ như không dám nhìn thẳng vào mặt tôi, đây không phải là loại sợ hãi nhìn thấy lãnh đạo, mà là biểu hiện chột dạ của một người, rốt cuộc chuyện gì làm cho hắn chột dạ đây? Sau khi tôi yêu cầu thư ký pha cho anh ta một tách trà, tôi bảo thư ký ra ngoài và dặn cô ta tạm thời không muốn gặp bất cứ ai.

“Tổng giám đốc, ngài tìm tôi có chuyện gì?” Sau khi thư ký đi ra ngoài, tôi ngồi trên ghế và nhìn chằm chằm vào anh ta. Anh ta bồn chồn hỏi, có vẻ rất căng thẳng.

Trước sự ngạc nhiên của tôi, hóa ra bác sĩ điều trị này còn rất trẻ, trạc tuổi tôi.

“Có phải anh làm ca phẫu thuật cho tôi không?” Tôi hỏi thẳng vào vấn đề, khuôn mặt mỉm cười của hắn trong nháy mắt có chút cứng ngắc, bất quá trong nháy mắt đã khôi phục lại, cùng là người trẻ tuổi, biểu tình của hắn ngụy trang rất rõ ràng, ít nhất so với tôi còn kém xa, xem ra làm một bác sĩ chỉ biết động dao phẫu thuật, phương diện khác có lẽ chỉ ở mức trung bình mà thôi.

“Vâng, đúng vậy…” Thanh âm của vị bác sĩ kia có chút run lên nói. Hắn rất khẩn trương thậm chí tay bưng chén trà có chút run run, mặt nước trong tách trà cũng lay động một hồi.

“Kế hoạch và chương trình phẫu thuật là do anh quyết định?” Nếu phỏng đoán của tôi là đúng thì bản thân bác sĩ không có quyền quyết định, cả Lãnh tổng.

“Đúng vậy… đương nhiên phải có người nhà của ngài đồng ý mới được…” Bác sĩ nuốt một ngụm nước bọt, hơi bình tĩnh lại một chút và nói.

“Ai đồng ý? Vợ tôi? Hay bố tôi?” Mắt tôi nhìn thẳng hắn, đem loại uy nghiêm bình thường phê bình quản lý cấp dưới ra, những biểu tình này đều là Lãnh Băng Sương dạy tôi, cho nên cái loại uy nghiêm này thuộc hạ của tôi đều tương đối sợ.

“Rẽng…” Cái tách trà trên tay bác sĩ rơi xuống sàn và vỡ tan ngay lập tức, lúc đầu tên bác sĩ trẻ còn mạnh mẽ bình tĩnh, nhưng khi tôi hỏi sâu hơn, đặc biệt là khi nhắc đến cha tôi, cái ly trong tay hắn đã rơi xuống ngay lập tức.

“Thực xin lỗi, thực xin lỗi, tôi lập tức nhặt ngay…” Bác sĩ nhìn vào mảnh vỡ trên mặt đất vội vã đứng dậy nói.

“Anh ngồi xuống và trả lời câu hỏi của tôi!” Tôi vỗ bàn và hét lớn vào mặt anh ta khiến cho anh ta lập tức co rúm người lại vì sợ.

“Hãy kể cho tôi nghe mọi chuyện trước và sau ca phẫu thuật. Nếu bạn dám giấu tôi điều gì, tôi cam đoan ở trong nước sẽ không có bất kỳ bệnh viện nào thuê anh nữa…” Tôi hít sâu một hơi rồi nói, nhìn thấy bộ dạng của bác sĩ, dường như càng chứng minh phỏng đoán trong lòng tôi.

“Nếu tôi nói ra kết cuộc sẽ càng thảm hơn, tổng giám đốc, cầu xin anh đừng ép tôi được không? Kể từ khi tôi thực hiện xong ca phẫu thuật của ngài, ngày nào tôi cũng nơm nớp lo sợ.” Bác sĩ đột nhiên quỳ xuống sàn nhà và nói với tôi, liên tục dập đầu, dường như sắp phát điên.

“Anh nói kết quả sẽ rất thảm, không nói kết quả cũng rất thảm, như vậy anh vẫn nên yên tâm nói đi, tôi cam đoan với anh tôi sẽ bảo vệ cho anh, nếu anh thật sự rơi vào kết quả kia, tôi sẽ cho anh một khoản tiền để anh ra nước ngoài. Lựa chọn như thế nào là tùy ở anh…” Sau khi tôi nói xong câu đó, tôi dựa vào ghế nhìn chằm chằm vào anh ta. Bác sĩ từ dưới đất đứng dậy và ngồi lại trên ghế sofa do dự…

Chương trước Chương tiếp
Loading...