Chạy trốn

Chương 35



Phần 35

Tôi ngồi phía sau xe ôm lấy cặp kiếm dính đầy máu, chúng tôi xuyên qua màn đêm đầy tỉnh mịch, tối hôm nay tôi đã nhuốm máu hết cả hai đôi tay mình, ai biết được ngày mai tôi sẽ bị bắt rồi sau này tôi sẽ sống sau đây, đúng thật là khi đã quá nóng nảy thì ta chỉ cần biết rằng hiện tại không cần suy nghĩ nhiều về tương lai, những người thân bên cạnh mình. Chúng tôi thắng lại một ngôi nhà khá đẹp, bây giờ trời khá tối nên tôi chẳng nhìn rõ, nhưng tôi chỉ biết là căn nhà nó khá đẹp.

– Ông bà già mày có nhà không – tôi hỏi…
– Đi lên sài gòn hết rồi – nó trả lời…
– Ừ…

Tôi đáp rồi bước xuống xe tiếng vào nhà, mới trước đây nơi này chỉ là một căn nhà sụp sệ, bây giờ thì nhà cửa đã rất khang trang.

– Mày mới xây nhà à – tôi hỏi…
– Ừ ông già tao trúng số, rồi hợp tác với mấy ông gì đó – nó trả lời…
– Ừ zị tốt rồi…

Nó mỡ khoeng chốt cửa ra, tôi tiếng vào lột bỏ cái áo đầy máu kia ra khỏi cơ thể, tôi quăng vào sọt rác.

– Đụ mẹ đồ nè đi tắm đi tanh chết mẹ – nó bịt mũi…
– Thằng xạo lồn mày hơn tay à…

Tôi với nó đứng chửi nhau, nhưng toàn là những câu nói đùa nên chẳng thằng nào để bụng. Bước vào phòng tắm, dòng nước lạnh te lả lướt trên thân hình tôi. Tôi kỳ cọ một chút rồi bước ra khỏi, nó ngồi trước phòng khách cũng vừa tắm xong, đang nói chuyện với ai đó. Tôi lấy điếu thuốc nó đặt trên bàn rồi “Tách” tiếng bật lửa zippo vang lên, đu má zờ toàn sài zippo đâu có như lúc trươc ngồi đốt quẹt diêm mệt chết ngựa.

– Mày điện cho ai thế – tôi hỏi…
– Ừ tao điện cho thằng phong, thằng anh nó là công an chắc cũng dàn xếp được – nó nói…
– Ừ vậy cũng tốt, mày đi ngủ đi sáng mai tao với mày đi thăm thằng đạt, không biết nó có sao không nữa – tôi chau mày…
– Ừ, mày ngồi đây đi tao với mày nói chuyện chơi – nó đáp…
– Ừ cũng được – tôi gật nhẹ đầu…
– Mới có 1 tháng không gặp, sao mày khác quá…
– Khác gì bình thường mà…
– Bình cái lồn, nhìn mặt cu hồn chết mẹ, bộ mày ở trển đánh nhau thường xuyên lắm à…
– Ừ cũng chút ít – tôi cười khì…
– Chút cái lồn, nhìn cái mặt mày lúc cầm cây kiếm là tao hiểu rồi…
– Hiểu gì – tôi thắc mắc…
– À đéo có gì đâu, ở trển quen được nhỏ nào không – nó cười hầm hố…
– Tao không muốn quen, mấy bửa trước nhỏ Ngân có lên trển tìm tao – tôi rít một hơi để kìm nén…
– Ừ… rồi mày với nó sao rồi – nó lặng thinh…
– Ngân qua canada rồi – tôi nói…
– Ừ dù sao bên đó cũng tốt hơn bên đây…

Phải kể cả thằng tuấn mà nó còn nói được như vậy thì tôi biết mình làm đúng mà, dù sao đau đớn một chút để em có một tương lai tươi sáng hơn ở cái nơi nghèo khổ này. Chúng tôi cứ huyên thuyên với nhau đủ thứ chuyện, chợt nó nói về đoan…

– À mà mày còn nhớ nhỏ mày quen đầu tiên không? – Nó hỏi…
– Làm sao tao quên được – tôi chầm ngâm…
– Lúc mày đi lên trển hai bửa sao tao không thấy nó luôn – nó trả lời…

Không thấy, ừ chắc có lẽ giờ em đã ở bên chân trời mới nơi có người yêu em hơn tôi chăng, nơi có người có thể hy sinh cả tính mạng vì em chăng. Nhắc đến em vết thương lòng lại khơi lên, từng đợt ký ức lại uà về trong tôi, những đêm ngồi thâu trực bên em, những lúc đèo em trên chiếc xe đạp của mình, em còn nhớ những kỷ niệm đó không, còn anh thì những kỷ niệm đó anh sẽ cất sâu nhất trong trái tim này, và đó cũng là nơi có nụ cười em ở đó.

– Thôi tao đi ngủ à, – nó ngáp dài…
– Ừ đi đi, chút tao vô…

Tôi tựa người sâu vào chiếc ngế, tôi ngồi thẫn thờ nhìn lên trời, làn khói trắng nhè nhẹ trôi khỏi cuống họng bay vào trong gió…

– Địt mẹ tỉnh coi thằng lồn – một âm thanh len lỏi vào đầu tôi…

Chạch… chát… chá… t… một đôi bàn tay vả vào mặ tôi…

– Đụ má yên coi – tôi gạt cánh tay ra…
– Mẹ tối qua sao đéo vô trong ngủ, mà ngủ ở ngoài này thế ông nội…
– Oa… đm tối qua nằm chút tao ngủ quên luôn…

Tôi chòm người dậy, bẻ cái cổ kiu rôm rốp, tôi hít hà một hơi vào sâu cổ họng để đón lấy cái không khí bình yên nơi đây.

– Mẹ đi thay đồ rồi đi qua bệnh viện…

Nó quăng nguyên cái quần jean vào mặt tôi, đụ… tommy à nghe hông có phải đồ tầm thường à. Tôi ôm cái quần ra đằng sau thay, tôi với nó chỉ có một size nên 2 thằng thường đổi đồ mặt để người ta không nói có 2 bộ đồ mặt quài. Chà hàng xịn có khác mặt zô thấy đẹp trai vãi đái, tôi cười khà khà rồi chom cái áo nó máng trên sào mặc dô. Hôm nay tôi là thằng cầm láy, lâu rồi không có lượn lách trên xe toàn là đi bộ, hôm qua dù có chạy 3 tiếng trời nhưng chẳng có miến cảm giác nào. Tôi đề gas rồi nẹt… brùm… brừm… hai chúng tôi phóng lên trên đường, tiếng tin tin từ xe phát ra liên miên làm người đi đằng trước giật cả mình, tôi rẽ vào đường xxx để vô bệnh viện. Gữi xe vô nhà xe trước cổng bệnh viện, tôi thong thả đi vào với bột đồ trên tay.

– Ê khoẽ chưa mạy – có một thằng đang ngồi kế nó…
– Ừ cũng đỡ hôm qua mai đau bỏ mẹ – nó nói…
– Sữa đường nè con, uống cho bổ – tôi cười khà khà…
– Địt ngựa, đau chết mẹ ở đó còn sữa với chả đường – nó than vãn…
– Ông bà già mày hay không – tôi hỏi…
– Ổng biết cho ổng giết tao luôn hả – nó gạt tay…
– Ờ vậy mày ráng nghĩ cho khoẽ đi – tôi nói…
– Rồi địt ngựa chiều tao mớ ra viện – nó nói…
– Sớm thế cha – tôi tròn mắt nhìn nó…
– Thì có may ở đằng sau mấy mũi thôi, với ông bà già đi sài gòn xắp về nữa – nó nói…
– Ừ vậy chiều ra điện cho tao, rồi uống cà phê chơi, tao về à…

Tôi chào nó rồi cùng thằng thành bước ra về, trả phiếu xe xong tôi kêu nó chở tôi về nhà, bây giờ cũng đã gần trưa. Không về ba má lại nói này nói nọ nghe mà phát bực, nó cầm lại chạy lướt qua cả con đường, nắng ở đây không nói như ở trển, tôi đón nắng và gió bằng đôi tay thô ráp của chính mình. Két… tiếng thắng xe vang lên, đầu tôi đập vào vai nó làm cắt ngang dòng suy nghĩ vẩn vơ nãy giờ trong tôi.

– Mẹ thắng gấp dữ mạy – tôi cốc đầu nó cái bum…
– Cho mày chết mẹ luôn – nó cười rần rần rồi vút đi…

Cái địt mẹ thằng này chưa kịp nói gì hết cả, thôi kệ mẹ mày chạy cho cố rồi tốn tiền tao mua nhang đèn nữa. Đẩy cánh cửa sắt sang một bên, ba mẹ với con nhóc em tôi đang ăn trưa, nó thấy tôi vào liền nói…

– Anh hai vô ăn cơm nè, bữa nay có thịt kho rịu nữa nà – nó nói…

Tôi gật nhẹ đầu rồi ra sau bếp lấy chén đũa ngồi kế nó.

– Hôm qua mày đi đâu thế – ba đang ăn cơm ngừng lại hỏi tôi…
– À thì mấy đứa bạn nó thấy con về nên rủ ở lại chơi – tôi nói dốc…
– Nhậu nhẹt chứ gì, tao đẻ mày mà tao không biết tính mày sau – ông ba luà cơm ăn tiếp…

Tôi cười hì hì để dỗ ngọt ổng, dù sao lúc nhỏ nghe mẹ nói ông ba tôi lúc trước cũng dữ dội lắm à, lúc cua mẹ tôi có thằng lại dê mẹ, ba đẩy cho thằng đó nguyên một cú đấm gãy 3 cây răng rồi nói yêu luôn, hèn chi cái máu liều của tôi cũng do ổng truyền lại đúng là con hơn cha nhà có phúc thật mà. Con em nó gấp cho tôi đầy cả chén, tôi chau mày nhìn nó, nó thì cười hì hì…

– Mới lớp 10 bà đặt ăn nhậu hả mạy – mẹ tôi càm ràm…
– Dạ tại hôm qua vui quá nên uống chút đỉnh thôi mà mẹ, mai mốt con nghĩ rồi – tôi thanh minh…
– Thật không đó ông thần, cái bản mặt ông tui nhìn gian quá…
– Dạ thật – tôi cười khì…

Bữa cơm trưa xong xuôi, tôi với nhỏ em leo tót lên phòng ngồi giỡn với nhau. Loáng thoáng mệt lã người tôi nằm phẹt xuống giường ngủ ngon lành…

Trời buông tối, tôi nheo mắt nhìn vào đt có tới lận 12 cuộc gọi nhỡ. Ặc ai mà gọi dữ vậy trời, nhìn vào là nhỏ mỹ anh, quyên, với cô giáo dâm đãng, tôi chả thèm gọi lại làm gì. Ting… ting… tiếng đt tôi vang lên…

– Alo địt mẹ ra uống cà phê mày – giọng thằng đạt vang lên…
– Rồi địt mẹ mày, quán nào…
– Ba con sói mày có thằng thành nữa – nó nói…

Tôi buông xuống giường nhỏ em vẫn con thim thíp ngủ, tôi kéo mền nó đắp ngang ngực nó rồi đi xuống nhà…

– Đi đâu nữa thế ông thần – mẹ nhóm người từ sau bếp ra dòm…
– Dạ con uống chút rồi về – tôi đáp…

Tôi len lẽn dắt con wave ra thẳng tiếng đến Ba con sói, chà chà, đêm ở nơi đây thật là yên ắng, dù có mấy anh tóc xanh mỏ đỏ đứng kiếm số, tôi kệ mẹ mấy ảnh, mấy anh cứ làm đi em có nói gì đâu, mấyy anh tới lúc bị quánh như cái mền thì lại trở thành hs ngoan.

– Haha lâu rồi không gặp đẹp trai phết nhỉ – chị chủ quán tươi mát nói…
– Hehe cũng thường thôi, đẹp trai đó giờ – cả đám cười rần rần…
– Uống gì đây thằng nhóc – chị hỏi…
– Cho anh ly cà phê không đường nha cưng – tôi trêu chị…
– Cưng thằng cha mày…

Bạn đang đọc truyện Chạy trốn tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chay-tron/

Ngồi xàm láp với tụi nó cuối cùng cũng hết chuyện thế là giải tán mạnh thằng nào nấy về, tôi chạy lại nhà thằng tuấn để lấy cặp kiếm, nhét đôi kiếm vào cốp xe tôi định chạy vòng về, nhưng tôi lại muốn đi đến một thứ gì đó mà làm tôi tan nát, phải rồi… ngọn đồi. Tôi nẹt gas chạy thẳng lên đồi, tôi nằm phịch xuống bãi cỏ ươn ướt vì sương, chợt khóe mắt tôi cay cay và bao kỷ niệm ùa về trong tôi, em không phải là con đỉ tôi sao, em nhầm rồi suốt đời này em mãi là con đỉ của tôi, dù em có ở đâu, bên ai thì suốt đời em vẫn là con đỉ của tôi, tôi gào thét vọng trên ngọn núi, căn nhà cũ kỹ mà nơi tôi đã trở thành người đàn ông và em trở thành con đỉ của đời tôi dường như đã bị phá huỷ, chỉ còn một mảnh đất khô khóc không ngọn cỏ, có phải tình cảm của chúng ta đã tan nát như ngôi nhà này phải không em. Anh không muốn, anh khuôn muốn trở về bên anh đi, anh sẽ tha thứ mọi lỗi lầm của em, chúng ta sẽ bắt đầu lại mà đoan… Đoa… n… n… n…

Bạn đang đọc truyện Chạy trốn tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chay-tron/

Mẹ mày là đàn ông sao mày lại khóc quài thế minh, chuyện qua rồi sao mày là cứ thích nhớ lại những vết thương lòng thế, mọi chuyện qua cứ để cho nó qua đi, mày có chắc em còn yêu mày không mà mày cứ nhớ thế, giờ em là con đỉ của người khác rồi, không còn là của mày đâu, quên em đi, xóa em khỏi cuộc đời mày đi minh à. Vội leo lên con xe đang dựng trên bãi cỏ, tôi chạy vun vút bỏ những kỹ niệm của tôi và em sẽ mãi ở nơi đó, nó sẽ không còn vương vấn trong tôi sẽ không còn.

Nước mắt tôi tan theo làn nhỏ, cái xúc cảm những ngày đó lại dần hiện lên trong tâm trí, tôi nói quên rồi mà, quên rồi. Chẳng mấy chốc tôi về tới nhà, chỉ có ánh đèn le lói ngoài đường, căn nhà tĩnh mịch không còn tỉnh động dù sao cũng là 10h rồi còn gì, chắc mọi người ngủ hết rồi, tôi từ từ lặng lẽ mở cửa dắt con xe còn nóng hỗi vào, tôi bước từng bậc lên cái cầu thang lạnh lẽo, tôi nằm phịch xuống giường cả thân thể tôi mệt lả, tôi có làm gì đâu mà tâm trí tôi nặng nệ thế… cộc… cộc… ai ngoài đó gõ cưã phòng tôi…

– Anh hai ơi mở cửa đi – giọng nhỏ em xuyên qua tâm trạng mệt lả của tôi.

Tôi chường người dậy mệt mỏi bước tầnh bước đến cánh cửa “cạch” tôi mở chốt cửa ra…

– Giờ sau không ngủ qua phòng anh làm gì – tôi hỏi…
– Vô phòng đi…

Nói rồi nó leo tót lên giường tôi nhúng nhảy. Tôi đóng cửa lại ngồi lên giường…

– Anh hai, em muốn đưa anh thứ này nè – nó hỏi…
– Thứ gì – tôi hỏi…
– Em không biết là có nên đưa cho anh không – nó lắp bắp…
– Không biết là sao – tôi hỏi…
– Ừm thì nó chắc sẽ làm anh buồn, anh hứa là không buồn đi rồi em đưa – nó nhăn nhó…
– Rồi anh hứa…

Tôi với nó móc tay với nhau, thể hiện cho lời hứa của tôi đối với nó. Nó luồng tay ra phía sau đem ra một thứ hình chữ nhật, được lòng vào cái khung bằng gỗ bắt mắt. Tôi nhìn vào… cái khung hình này là của em, cái khung hình mà tôi đá chọi tan nát vào cái ngày tôi đau nhất.

– Thứ… nà… y… – tôi lắp bắp…
– Bữa đó em định vô phòng thì thấy nó bị bể hết dưới đất, nên em giữ… – nó chậm chạp…

Thứ này, nó khơi lại vết thương cũ, sau em cười dễ dàng thế, em có biết anh phải sống những ngày đau đớn thế này không hả, em chỉ biết đến em mà em không biết cảm nhận của anh, em nói em là con đỉ của thằng đó, em có biết lúc đó anh chẳng khác một ly thuỷ tinh rơi bể nát dưới mặt đất không? Sau thứ này nó không tan biến luôn đi, nó quay về lại bên anh để làm gì, làm gì hả. Sống mũi tôi lại cay, nhưng trước mắt là đứa em gái bẻ bỏng của tôi, tôi không thể cho nó thấy cái thằng anh nó đang trong phút yếu lòng nhất.

– Ừ cảm ơn nhóc, về ngủ đi khuya rồi…
– Không, để em ngủ ở đây, không anh lại khóc nữa…
– Khờ quá, anh của em sào mà khóc được – tôi cười khì, nuốt nước mắt ngược vào trong.
– Nhưng em muốn ngủ ở đây, ngủ mình ên sợ ma lắm – nó nhăn nhó…
– Trời lớn rồi mà còn sợ ma nữa hả – tôi cóc nhẹ lên đầu nó…
– Hì hì, cho em ngủ ở đây nha.

Nó lay tay tôi, tôi khẽ gậc đầu đồng ý, tôi biết nó ngủ với tôi không phải sợ ma hay gì cả, mà nó sợ tôi lại rơi nước mắt như cái ngày mưa hôm đó.

Cảm ơn cô em của tôi ạ, cảm ơn rất nhiều. Nó nằm cạnh tôi ôm ngủ, còn tôi thì cứ nằm như bất động, tôi đang khóc, khóc rất nhiều nhưng nước mắt tôi không rơi ra bên ngoài mà là ở trong tim. Tôi kéo mền lên ngực nó và cũng ngủ theo…

– Anh hai sáng rồi dậy đi – một âm thanh nhỏ nhẹ vang vào tai tôi…

Cái âm thanh của tiếng chim ngoài cửa sổ, âm thanh nho nhỏ của đứa em làm tôi giật mình thức dậy, tôi ngước lên nhìn nó, nó ngồi đè ngang ngực tôi làm tôi thở không ra hơi. Tôi vật ngang làm nó bật ngược ra đằng sau, nó còn cố đạp tôi vài cái mới chịu. Tôi bước đi vô phòng tắm vệ sinh buổi sáng, tôi khà một tiếng sảng khoái rồi cùng nó đi xuống nhà ăn sáng để lát về trên đó. Tôi đùa giỡn với nó từ trên phòng đến tận nhà bếp, đến khi mẹ la mới bỏ, Woa hôm nay đủ món hết, mới sáng mà ăn cái này sướng phải biết. Tôi ngồi xuống bàn bắt đầu nạp năng lượng. Sau khi ăn no nê xong xuôi mẹ tôi bước lên lầu và đi xuống đưa tôi một chút tiền…

– 2Tr đó mày, ở đó ráng mà học – mẹ nói…
– Dạ thôi còn tiền – tôi đáp…
– Lấy đi có tiền mà ăn uống đồ…

Mẹ dúi vào tay tôi, tôi cũng đành nhận, lúc này thì cũng đã 10h, tôi chạy lên phòng lấy một thứ, đó là cái khung hình mà hôm qua đứa em đưa cho tôi, nhét vào cái cốp xe, tôi bịt khẫu trang vào và bắt đầu đi, tạm biệt, tạm biệt mảnh đất quê hương thân thuộc…

Bánh xe lăng đều trên con đường, nhỏ thổi rì rào, nắng càng ngày lên cao, tôi phi vun vút trên đường 4 tiếng sau tôi về đến nơi, tôi nằm lăng quay ra đất thở hổn hển, lúc này mới là 3h chiều, tôi lại lộc cộc ra nấu mì ăn tiếp, ăn no ngủ kỹ xong, tôi đánh một giất đến tôi. Ring ring… cái điện thoại vang lên, tôi nhìn vào thì 5 cuộc gọi nhỡ, lại là của 3 người đó, tự dưng nhìn thấy tên cô, người tôi lại nóng ran lên, cũng phải từ khi có cô tôi không còn phải kiềm chế mỗi khi lên máu nữa tôi đành điện cho cô…

– Alo mi hả – tôi hỏi…
– Mi nè, sau 3 bữa nay không đi học vậy – cô trách móc tôi…
– Hì tại ở nhà có việc – tôi trả lời…
– Thật không đó, hay là đi chơi – cô nghiêm giọng…
– Thật mà, mà bây giờ bên nhà mi có ai không – tôi hỏi…
– Có mình ên mi à chi zị – cô thắc mắc…
– Thì tại nhớ quá nên muốn qua chơi để “Ấy” đó mà…

Bạn đang đọc truyện Chạy trốn tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chay-tron/

– “Ấy” gì hả – cô nghiêm giọng nói…
– Tí qua là biết chứ gì – tôi cười khì…
– Ừm qua đi…

Tôi cúp máy cái roẹt, sọt đại cái quần dài vào và chạy ra khóa cửa chốt tiếng thẳng đến chỗ cô. Tiếng nẹt huỳnh huỵnh từ cái ống bô vang điết cả tay, tôi chạy chậm nhưng sao cái bô này như cái loa vậy trời, tôi lã lướt khắp con phố, tôi tấp vào cửa hàng kế bên đường mua 2 phần bánh ướt cho cô và tôi, đứng nói dốc một lúc thì tôi leo tót lên xe chạy đi đến điểm hẹn. Tôi đậu xe trước cửa nhà cô, một tay xách bọc đồ, còn tay kia thì vội bấm nhẹ lên cửa…

Bính bong… bính… bong… g…

Tiếng bước chân chạy lon ton ra, lạ thật 25 26 tuổi rồi mà cứ như con nít vậy, ở trường thì giả bộ nghiêm trang lắm, chứ còn ở nhà thì chẳng khác mấy đứa con gái mới lớn cho mấy…”cạch” tiếng mở cửa vang lên, cô bước ra Ô chúa ơi… tôi thốt lên một câu trong phút bấn loạn bởi sự quyến rũ của cô, cô đứng đó, một cái váy ngủ màu hồng mỏng te ôm lấy cơ thể tuyệt đẹp của cô, trời cô không mặc áo ngủ, nguyên cái đầu ti nhọn hoắt đâm xuyên qua lớp vãi mỏng tanh chổi lên, con chim đang ỉu xìu thì bị một cây kim đâm vào làm nó giật mình tỉnh giấc, nó cương cứng dữ dội, chắc cô biết tôi định ấy nên mặc bộ đồ chọc tức tôi hả trời, cô làm cái máu thú tính đang bị kìm hãm bởi đau đớn thì giờ đây nó phá vỡ cái khung sắt yếu ớt để giải phóng ra ngoài.

– Sao không vô mà đứng đó wài thế – cô làm tan biến những ý nghĩ đen tối trong đầu tôi…
– À ờ…

Tôi lấp bấp một chút rồi quay lại dắt con xe độ vào trong, tôi vừa vào trong thì không thể nhịn nữa, tôi lao vào bóp lấy hai cặp vú của cô, 2 tay tôi xoa xoa cái đầu ti được phũ bởi tấm vãi lụa mát lạnh. Cô đẩy tôi ra cười lấm lét…

– Ham hố vừa thôi – cô cười…
– Tại nhớ quá mà – tôi tuôn ra lời xu nịnh…
– Cái bản mặt Minh mà nhớ tui nữa à – cô chỉ vào trán tôi…

Tôi đưa 2 cái bọt bánh ướt cho cô nói…

– Mua cho đó, lấy 2 cái tô ra đi – tôi ngập ngừng nói…

Vừa thấy đồ ăn thì cô đã nhanh nhẹn chạy ra phía sau nhà bếp ôm 2 cái tô bự lên đặt trước mặt tôi, chẳng cần để tôi nói thêm gì cả, cô giật cái bọt trên tay tô ra chút xuống 2 cái tô trên bàn. Cô hít hà một hơi sau khi cắn phải miếng ớt, cô đưa cái lưỡi ra thở phì phò.

– Cay quá – cô vừa hít hà vừa nói…
– Ai kêu bỏ ớt vô chi giờ la – tô đưa ly nước lạnh cho cô…
– Hít… tại có ớt ăn mới ngon mà – cô vẫn còn lì lợm…
– Ăn phần này đi…

Tôi chuyển tô mình qua cho cô, cô cười mỉm rồi cúi mặt xuống ăn, tôi có sỡ thích hơi bị ngộ, mua bánh ướt mà không bao giờ ăn chã lụa, tôi gắp hết phần chả của mình sang tô của cô, cô cười khúc khích, chắc cô tưởng tôi ga lăng lắm đây, cô nhầm rồi cô ạ, tại em không thích ăn đâu không thì em giật luôn của cô luôn rồi. Vét sạch cả tô, tôi ngồi xuống, cô bưng hai cái tô ra đằng sau đem đi rữa, ngồi một chút tôi cảm thấy rất nóng nực mặt dù 4 bề toàn là quạt gió.

Ngồi suy ngẫm một chút thì tôi cũng đã tìm ra nguyên nhân đó là do thằng nhỏ đang hầm hực nãy giờ ở trong quần. Tôi tuột bỏ cái quần dài ra, cái áo cũng bị vứt bỏ, bây giờ trên người tôi chẳng còn một cái gì cả, thằng nhỏ vươn vai nhìn tôi. Mẹ làm mau coi, mày không thấy tao đang sung à, con chim nó nói với tôi, tôi nghe theo râm rấp bước chầm chậm ra phía sau lưng cô, cô vẫn đang loay hoay làm tôi choàng tay ôm lấy cái eo thon thả của cô, thằng nhỏ cứng ngắc đâm vào lớp vãi đang ôm lấy cặp mông xinh xắng, cô giật mình bỏ cái tô đang rửa nhìn tôi, tôi ngậm chặt lấy môi em (thay cách gọi cho dễ hơn) môi tôi chạm vào đôi môi mịn màng ươn ướt cái vị nước mắm lúc này, tôi mút chặt lấy 2 bờ môi mề mại ái, lưỡi tôi bắt đầu trườn ra khỏi miệng, cái vị nhớt nháp của nước bọt bắt đầu ướt đẫm cả hai tôi, tôi hôn thật sâu vào lưỡi tôi đá nhè nhẹ vào lưỡi em, 2 đôi tay tôi vịnh chặt lấy cái bờ mông mịng màng ấy, tôi vén từ từ cái mãnh lụa lên đôi tôi thô ráp chạm vào làn gia mát lạnh mịn màng đó, đôi tay ma quái bắt đầu lần lượt lả lướt khắp cả đôi chân trắng mịn, khẽ chạm vào cái nơi thầm kín đã nhớp nháp của em, 2 ngón tay tách nhẹ 2 cái mép bưỡi mập mạp sang một bên, tôi đưa ngón tay giữa của mình rê ra 2 cái mép thịt đỏ ao của em, tôi xoe nhẹ cái hột đang cương cứng ở bên trên cửa mình của em.

Một thứ nhờn nhợt ướt át chảy ướt đẫm cả tay tôi, tôi cười trong lòng đắt ý, rút nhẹ nhàng ngón tay ra khỏi nơi đó, môi tôi rời khỏi môi em, tôi cắn nhẹ lên vành tai của em, em khẽ run nhẹ lên một cái, đôi tay ướt đẫm nước nhờn của em đang xe xe lấy cái đầu ti cứng ngắc đó, tôi hôn nhẹ từ tai xuống cổ em, và ngậm lấy cái ti cứng ngắc đang nhô cao ra sao cái váy màu hồng nhẹ nhàng kia.

Tôi nút lên từng cái nghe bóc… chóc… em rên lên ư ử trong cổ họng… bàn tay ướt đẫm chất nhờn của em, tôi vén váy của em lên đến ngang bụng, đặt em ngồi trên cái khuông bếp lạnh te kia, tôi rê ra lưỡi mình khắp đùi em, cái mùi hương đặc trưng của người phụ nữ xông thẳng vào mũi tôi, cái mùi này đã quá đổi quen thuộc với tôi nên chẳng cảm thấy khó chịu, tôi hôn nhẹ lên khu rừng rậm rạp kia, cái vì mằn mặn thấm qua nơi đầu lưỡi tôi, em rung mình khi đôi môi thô ráp của tôi chạm vào cái nơi nhạy cảm nhất của người phụ nữ, cái lưỡi ươn ướt của tôi liếm dọc cả bướm em.

Âm thanh ưm… a… càng ngày càng vang lên văng vẳng trong khung bếp nóng nực này. Lưỡi tôii nhẹ nhàng tách hai múi bưỡi sang một bên, tôi liếm dọc hai mép thịt đỏ ửng của em, nước nhừ từ bên trong sâu thẩm tuôn ra dữ dội, tôi đá lưỡi mình liếm sâu vào bên trong. Em ướn người lên theo từng cú mút của tôi, liếm ướt át hết cả con bướm xinh đẹp đó, tôi đứng người dậy, ngậm lấy đôi môi đang rên rỉ kia. Tôi cầm lấy đôi tay mềm mại nõn nà đặt vào con chim đang cương cứng kia, cô khẽ giật người, đôi mắt đen lấy nhìn vào mắt tôi chợt hai đôi má ửng hồng lên thể hiện một chút ngại ngùng, nhìn gương mặt cô lúc này sao mà đáng yêu quá. Tô vuốt nhẹ lấy đôi má đang ưng ửng lên.

– Mút cho minh đi – tôi khe khẽ vào tai cô…
– Hã… – cô giật mình…
– Mút cái này nè – tôi xoa xoa đôi bàn tay cô đặt vào chim…
– Thôi… thấy ghê lắm – cô lắc đầu…
– Thôi mà giúp dùm đi mà – tôi hun nhẹ lên má…
– Nhưng nhìn nó ghê lắm…
– Có gì đâu mà sợ, cũng như minh mút bướm của mi đó, mi không thương minh sao…

Sau một lúc buôn lời dụ dỗ cô cũng phải cúi đầu xuống, tôi ngồi lên thành bếp, con chim tôi đang chĩa thẳng vào mặt cô, cô khe khẽ giật gương mặt ra, cô chăm chú nhìn nó, nó nhìn cô. Loáng thoáng một chút sau cô bắt đầu làm việc, đôi môi mềm mại khẽ chạm vào đầu khấc, tôi run bật người lên, cô bắt đầu đưa sâu cái thứ đó vào thật sâu bên trong miệng cô, bắt đầu một đường lưỡi quấn chặt lấy chim tôi, tôi tê rần rần lên, rên nhẹ từng đợt… a.

A… ưm… đúng là học nhanh thật chỉ cần một chút thì cô đã trở thành một người nhạc sĩ thật thụ. Cô đa đá lưỡi mình vào cái khe ở đầu khấc, tôi như chạm được nơi cực khoái của dục vọng, tôi chịu hết nỗi đẩy nhẹ cô ra chút nữa thì đã bắn vào bên trong miệng cô rồi. Tôi vuốt lấy đôi má, đỡ nhẹ cô đứng dậy…

– Mi thật sự rất tuyệt lắm biết không…

Tôi buông nhẹ một lời khen dành cho cô, đối với những người phụ nữ được người đàn ông của mình khen trong hoàn cảnh này thì chính là một sự chứng minh địa vị của người phụ nữ trong mắt người đàn ông đó. Tôi bế sóc cô lên tay mình từ từ, bước vào bên trong căn phòng, tôi với tay bật cái đèn ngủ lên, cái không gian mờ ảo mụ mị nơi đây đặt nhẹ cô xuống cái nệm mềm mại kia, tôi hôn nhẹ lên đôi mềm mại một phút, đỡ hai chân cô sang hai hướng trái ngược nhau, tôi cầm lấy thằng nhỏ đập nhè nhẹ vào mu cô, dường như cái động tác đó làm cô rất sướng thì phải tôi cười khoái trá, tôi tăng cường độ lên càn lúc càng mạnh, ặc… đau quá.

Đập nhầm vào cái lông đâm vào đầu khấc làm tôi cực kỳ thốn, đúng là nguy hiểm quá mà, tôi rê ra con chim trên cái nơi đang ướt đẫm đó, tôi nâng hông đẩy mạnh vào một cái. Chim tôi đâm sâu vào bên trong cô, phía bên ngoài thì cô rên lên hự một tiếng khi bi đâm lén, còn phía bên trong thân thế đó, bướm cô co bóp dữ dội đẩy vị khách lạ ra bên ngoài, tôi nhấp người nhè nhẹ… ưm… ư… a… đó là những tiếng âm thanh vang vọng trong cái không gian mụ mị lúc này. Tôi cười mỉm nhẹ rồi khép chặt hai cái đùi thon thả của cô gì chặt vào nhau, bươm đã bót bây giờ thì lại càng bót hơn, tôi chóng hai tay xuống giường gồng chặt, dưới hông bắt đầu nâng lên rồi dập xuống như điên… cô rên lên mún nát cả căn phòng kính này…

– Aaa. A. Achết em sướn… g… quá…

Cô rên lên ha hả, hơi thở cô nặng nhọc hơn, mồ hôi tôi nhễ nhại rơi lơm lớp trên thân thể trắng trẻo mập mờ dưới ánh đèn. Tôi ngả người xuống, cô từ từ leo lên người tôi, cô hun nhẹ lên môi tôi, tôi quyện chặt lấy đôi môi mềm mại đó, tôi loàn tay mình ra sau bấu chặt lấy đôi môi mềm mại đó, sức lực lại trở về bên trong để phục vụ dục vọng đang thống trị bên trong, tôi cầm lấy con chim cứng ngắc quẹt vào bướm cô rồi đút nhẹ vào, do bướm cô quá ươn ướt nên đầu khấc dễ dàng chui vào bên trong cái khe chật chội đó, tôi nẫy hông lên, cái âm thanh phầm phập khi 2 mảng da thịt va vào nhau kêu đơm đớp, tôi ngậm chặt lấy đôi môi để ngăn những âm thanh đầy mê hoặc từ miệng cô.

Cô cũng bắt đầu hòa vào điệu nhảy nhịp dàng đó tôi dừng lại để cô thể chỗ cho tôi, tôi nâng cao mình lên rồi dập xúng từng hồi, tôi như điên dại, cả cơ thể tê rần rần lên không thể diễn tả. Thân thể tôi lã nhừ theo từng cú nhấp, tôi đẩy cô ra thở hỗn hển, tôi vẫn chưa muốn ra bây giờ, cô nhìn tôi ngơ ngác, đôi mắt từ ngơ ngác chuyển sang hờn giận, chắc cô vẫn chưa đủ đô tôi cười mang trá, tôi vả vào mông cô đôm đóp, cô la lên như bị đâm vây…

– A. A. A… đau quá – cô như muốn khóc…

Cho đến khe hai bờ mông từ màu trắng tinh khôi sang màu đỏ vì tra tấn, tôi liếm lát trên hai bờ mông đó, tôi hôn nhè từ từ khắp bờ mông đó, cô như bị dịu dành hơn, tôi tách nhẹ mông cô sang hai bên, đây rồi cái thứ trời ban đây rồi, cái lỗ màu hồng hồng sạch sẽ chứ không phải cái lỗ đen thui như mấy con diễn viên tôi hay coi với đám bạn.

Tôi đưa lưỡi liếm xoáy vào cái lỗ hồng hào đó, cô giật mình rên hư hữ đẩy tôi bật ra, nhưng sức người đàn bà như cô thì sao mà có đủ sức để đẩy một thằng con trai trong độ tuổi sung mãn như tôi. Tôi chòm người dậy gì chặt tay cô xuống giường mặc kệ cô giãy giụa kêu la, tôi cầm lấy thằng nhỏ quẹt lấy chất nước nhờn quanh bướm cô rồi đưa xuống cái lỗ hồng hào dưới kia…

– Đừng, đừng đau lắm – cô than vãn tôi…
– Thôi mà ráng chịu đi mà – tôi nói rồi hôn nhẹ lên đôi má cô…

Cô dịu xuống một chút tôi vuốt lấy đôi má mềm mại của cô phã hơi ấm nồng nàn từ miệng tôi khắp gương mặt đó…

– Sẵn sàng chưa nè – tôi hỏi…

Cô khẽ gật đầu, 2 đôi môi cô mím chặt lại chững bị hứng chịu đau đớn, tôi nhìn gương mặt khã ái đó suýt bật cười. Tôi đâm vào bên trong đít cô, nó co bóp dữ dội đẩy ngược vị khách lạ ra ngoài, đầu khấc tôi ê buốt cả, còn phía trên cô rên lênhớt hã từng đợt. Tôi gồng tay đẩy mình vào… phựt… nguyên cái đầu khấc đã vào bên trong đó…

Cô la lên một tràn đau đớn, 2 hàng mi bắt đầu rớt nước mắt ra, tôi hốt hoảng rút ra rồi xoa xoa đôi hàng mi ươn ướt đó…

– Xin lỗi… đau lắm hả – tôi nhẹ nhàng hỏi…

Cô khẽ gật đầu quẹt nước mắt đi nhìn tôi…

– Mai mốt không làm gị nữa đâu – tôi tỏ vẻ hối lỗi…
– Thật không – cô đính chính lại…

Tôi khẽ gật đầu nhẹ rồi nâng chân cô lên cao rồi đưa thằng nhỏ vào cái bướm ướt nhẹp kia, tôi nhấp dồn dập, cô mở to mắt ra nhìn tôi rên hừ hừ… tôi cười dù bây giờ rất muốn là đút vô cái lỗ kia nhưng thôi kệ.

– A. A… a… siướng quá… mi sắp… r. A. A… a…

Tôi gồng mình nhất dồn dập tôi cũng rên â… a… lên theo tiếng rên của cô. Tôi bấu chặt vào thân thể đó, gòng mình bắn phut… từng dòng tình đục ngầu bắn vào bên trong vực thẳm hố đen kia. Người tôi giật giật lên từng hồi thỏa mản, cô ôm chặt lấy người tôi cười mỉm, tôi rút nhẹ thằng nhỏ ra khỏi bướm… dòng trắng đục trào ra khỏi bướm cũng giống như nỗi buồn của tôi dịu đi…

Chương trước Chương tiếp
Loading...