Chị Nguyệt
Chương 24
Lên cấp ba chị Nga cũng học chăm hơn, một phần là chúng tôi hết tuổi trẻ con, không hứng thú với những trò nghịch ngợm, một phần là nhận thức cũng trưởng thành hơn. Khi thi đại học chị đỗ vào kinh tế quốc dân, dù ước mơ của chị là ngoại thương.
Chị Nga cũng là hoa khôi của trường, nhưng sang cấp ba tính chị cũng trở lên lạnh lùng và kiêu ngạo hơn, khi tôi thắc mắc thì chị nói để cho bọn trẻ ranh không vo ve làm phiền. Những năm cấp ba, tôi thành hộ hoa cho chị và không ít lần phải đánh nhau khi chị bị làm phiền quá mức. Trong tất cả các trận đánh nhau, chỉ những trận đánh nhau vì chị Nga là được cô Duyên khen ngợi.
Nhắc lại những chuyện này, chị lại cười như nắc nẻ, hồi đó cũng có rất nhiều người bị đánh oan. Tôi nhớ có một anh chàng lớp trên, lớp trưởng của lớp chọn cũng rất si tình chị. Anh ta kiên trì theo đuổi chị suốt gần hai năm trời ngay cả khi đã bị tôi đánh và cảnh cáo. Tôi cũng không rõ sự tình chỉ biết anh ta là một trong số những người theo đuổi chị, cũng không làm gì quá mức, chỉ hay tặng hoa, quà và làm thơ, chẳng hiểu sao chị lại ghét anh ta. Chị bảo tôi can thiệp để anh ta dừng lại, nhưng anh ta không nghe, tôi cũng không quan tâm vì anh ta cũng rất lịch sự và không làm gì quá đáng. Chị liền về mách cô Duyên, nói rằng sự lì lợm của anh ta làm chị không tập trung học được, thế là cô Duyên nằng nặc bắt tôi phải làm cho anh ta dừng lại. Hết cách tôi đành dùng bạo lực, phải công nhận sức mạnh của tình yêu, anh không những giảm mà còn tấn công mạnh hơn. Đến nỗi chính sau này tôi cũng trở thành đồng lõa, vì chuyện này mà cô Duyên còn giận cả tôi cả tháng trời. Sau này, gặp lại anh ta khi đi du học, chúng tôi lại trở thành bạn bè. Anh ta cũng không về nước mà ở lại định cư luôn. Suýt nữa tôi cũng định nghe theo anh ta, nhưng hết chị Nga lại cô Duyên gọi điện khóc lóc, tôi mới quyết định về.
… Bạn đang đọc truyện Chị Nguyệt tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chi-nguyet/
Cá sông chẳng có nhiều, thỉnh thoảng cắn một phát chị Nga lại hưng phấn ra quay máy, nhưng cũng chỉ vài con vền bằng ba đầu ngón tay. Tôi thì lại phải chạy ra thay mồi, rồi ném cần và lại trở về nằm trên tấm nilon. Chị Nga cũng vậy, chị cũng nằm xuống cạnh tôi, kéo cánh tay tôi để gối đầu rồi ôm lấy người tôi.
Chúng tôi nói chuyện, kéo cần, nằm nhìn trời qua cặp kính dâm, cho đến khi cô Duyên gọi điện mới cuốn cần, thu dọn ra về. Mẹ tôi và cô Duyên đang ngồi ở bộ bàn ghế xi măng ngoài sân nói chuyện, mắt mẹ và cả cô Duyên đều còn đỏ, nhưng câu chuyện rất vui vẻ, mẹ và cô đều cất tiếng cười thanh thoát. Bữa trưa vẫn là những món mà chúng tôi đều thích, canh cua, gà luộc, đậu rán, tôm rang và cà pháo muối. Sau khi ăn trưa, mẹ và cô Duyên lại vào phòng cô nghỉ ngơi, tôi cũng về phòng ngủ của mình. Chị Nga theo tôi vào phòng nhưng ngồi trên ghế nhìn tôi nằm trên giường đọc mấy cuốn truyện tranh cũ, sau đó chị về phòng mình, rồi cũng ôm một chồng truyện sang phòng tôi ngồi đọc. Hôm đó, chúng tôi ở lại ăn tối, khi ra về cô Duyên bắt tôi ôm một túi rau to tướng mang về. Tôi trêu cô sao những lần khác cô không đưa, cô bảo đưa cho chúng tôi lại vất phí đi, đưa cho mẹ để nấu ăn cho chúng tôi.
Cũng có một chuyện, làm tôi xoa xuyến mãi. Khi chị Nga và cô Duyên đi hái rau chuẩn bị cho bữa cơm tối, mẹ kéo tay tôi, rồi nói nhỏ.
– Cô Duyên bảo mẹ, con bé Nga là cô ấy dấm cho con. Con bé Nga cũng tâm sự với cô ấy, nó yêu con từ rất lâu rồi, nó bảo sẽ không lấy ai ngoài con.
Tôi thở dài.
– Con không biết là ý cô Duyên cũng thế, nhưng chị Nga có thổ lộ với con, chỉ là con không rõ tình cảm của mình thế nào và liệu có đảm bảo hạnh phúc cả đời cho chị ấy không. Con không muốn chị ấy sẽ giống…
Tôi chợt nhận ra mình thất thố nên dừng lại. Mẹ khẽ thở dài.
– Mẹ hiểu, nhưng mẹ thấy tình cảm của hai con rất thân thiết, nó cũng toàn tâm toàn ý với con. Việc này mẹ không can thiệp, nhưng mà mẹ ủng hộ. Tìm được một người phụ nữ toàn tâm toàn ý, đối với một người đàn ông sẽ rất khó.
– Con thật ra rất không cam tâm khi nghĩ chị ấy sẽ lấy một người đàn ông khác, nhưng mà con cũng quyết tâm sẽ chăm sóc và làm chị ấy hạnh phúc cả đời, Đó mới là điều con rối rắm, tạm thời cứ thế đã, thử xem thời gian có cho câu trả lời hay không.
– Chuyện tình cảm thật rối rắm, giá như có thể cân đo đong đếm được thì hay biết bao.
Mẹ cảm thán, sau đó không nói gì nữa.
… Bạn đang đọc truyện Chị Nguyệt tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chi-nguyet/
Tối hôm đó sau khi đưa mẹ và chị về nhà, tôi liền đi taxi đến nhà chị Nguyệt. Tôi biết sự rối rắm của tôi sẽ không thể nhờ chị giải quyết được, nhưng sự quyến rũ của chị sẽ giúp tôi tạm quên đi.
Chị Nguyệt và chị Phượng đang ngồi xem phim khi tôi đến. Chị Phượng bật lên, nhào vào tôi ngay khi tôi vừa bước vào, hai chân chị quấn lấy hông, môi chị nhanh chóng cuốn lấy môi tôi, tôi cảm nhận rõ sự khát khao của chị, có lẽ chị đã phải đè nén rất lâu.
Tôi ôm chị Phượng đến sofa nhìn chị Nguyệt và hỏi khi thấy chị chỉ nhìn tôi cười.
– Chị không mong em à?
Chị nhấn nút tắt cái tv, rồi chạy vào cánh tay đang giang ra, ôm lấy cả tôi và chị Phượng. Tôi đưa môi sang để chị ghé môi chị vào hôn tôi.
– Chị cũng mong em, nhưng em chỉ có thể bế một người thôi.
– Vậy mình vào phòng để em không phải nhất bên trọng nhất bên khinh nhé.
Chị gật đầu và vẫn ôm lấy tôi cả chị Phượng cùng đi vào phòng ngủ.
Đến bên giường, chị Phượng tụt ngay khỏi vòng tay tôi, lột cái váy ngủ khỏi người, tóm lấy thắt lưng của tôi cởi ra và đẩy cả quần jeans, quần lót của tôi xuống, rồi nằm bò xuống cầm lấy cái buồi tôi cho vào miệng mút. Đầu buồi được đôi môi của chị ngậm lấy, chiếc lưỡi đá đá lên đầu khấc, làm mông tôi hóp lại từng cái, sau đó chị nuốt sâu hơn, cái lưỡi cuốn lấy thân buồi. Sự hưng phấn dềnh lên trong người tôi, khi cái buồi đi sâu vào miệng chị, tôi không nhịn được bắt đầu nhích nhích hai mông. Chị Nguyệt đứng nhìn chị Phượng bú buồi tôi cũng bắt đầu hưng phấn, hơi thở nặng nhọc, bàn tay chị miết lên bụng, một bàn tay kia thì vuốt mông tôi, người chị ép sát chặt vào bên người tôi. Mặt chị sát vào mặt tôi, hôn lên môi, sau đó cái lưỡi chị lướt lên má mà liếm vành tai tôi. Bên dưới, cái buồi tôi được chị Phượng ngậm vào nhả ra, bên trên cái lưỡi ướt át của chị Nguyệt liến vành tai tôi, làm hưng phấn của tôi gia tăng nhanh chóng, những khối cơ trên người thỉnh thoảng lại giật lên một cái.
Cảm nhận sự hưng phấn của tôi, chị Phượng nhả buồi tôi ra, xoay người giơ hai chân lên cao, hướng cài lồn của chị vào buồi tôi và dịch thân, đưa tay ôm lấy hai chân chị, hơi trùng chân, đẩy cái buồi thốc vào lồn chị một nửa, sau đó mông hơi dịch để cái buồi len vào sâu bên trong. Chị Phượng đón cái hẩy của thôi với một tiếng hét yêu kiều, sau đó hai tay bám lấy mép đêm hẩy cái mông mình đón cái buồi tôi đang nhích sâu vào lồn chị với những tiếng “a…” nho nhỏ bật ra từ mồm chị. Khi cái buồi đi vào sâu hết, cái lồn của chị Phượng bao chặt lấy với những cái co bóp kèm theo những cái lắc mông nhè nhẹ. Tôi bắt đầu nhấp những cái ngắn để cái lồn chị quen với cái buồi của tôi ở bên trong nó, sau đó nhấp những cái dài hơn.
Những tiếng rên của chị Phượng làm không khí trong phòng chứa đầy nhục dục, kích thích sự ham muốn của chị Nguyệt, làm cơ thể của chị Nguyệt càng ép chặt vào bên người, miết cái lồn của chị lên xuống đùi tôi đùi. Chiếc váy của chị cứ cuộn lên theo những cái uốn ép của chị, làm đùi tôi tiếp xúc được với da thịt. Tôi khẽ đẩy chị ra một chút kéo cái váy chị qua đầu, sau đó cũng giơ tay lột cái áo thun qua đầu của tôi, tay tôi ôm cơ thể quyến rũ của chị, bàn tay lần xuống mông đẩy cái quần lót của chị xuống, chị lùi lại một chút dùng chân đẩy cái quần xuống đất, rồi lại áp chặt vào tôi. Hai bầu vú chị áp sát mạng sườn cọ lên cọ xuống, cái lồn miết vào đùi cúng dao động theo, bôi lên đùi tôi những đám nước ướt nhẹp. Bàn tay tôi bóp vào giữa hai mông chị, ngón giữa miết vào giữa khe mông, mỗi lần gãi lên lỗ đít lại làm chị hít lên một tiếng. Ngón tay tôi lại lần xuống sâu hơn, quét chút nước nhờn, rồi trượt lên, nhấp vào lỗ đít chị, lỗ đít chị hóp chặt lại bó lấy ngón tay, mỗi lần ngón tay rút ra đi vào lại làm chị lại giật mông “hừ…” một tiếng. Từ sau lần chúng tôi địt vào lỗ đít, lỗ đít chị ngày càng mẫn cảm, tuy nhiên do không có nước làm ngón tay tôi rin rít khó chịu. Tôi chuyển tay ép cánh tay sát cơ thể, xoay bàn tay len vào giữa háng, hai đùi chị mở ra đón bàn tay tôi ôm lấy toàn bộ cái lồn, nước từ trong lồn chị ngay lập tức làm bàn tay tôi ướt sũng, trơn trượt, ngón tay giữa của tôi cong lên, miết vào cái nhân lồn và trượt sâu vào trong, tôi cong ngón tay ép chặt vào và bắt đầu miết ra miết ra miết vào.
Tiếng rên của chị ngày một lớn hòa cùng tiếng hét liên tục của chị của chị Phượng khiến người tôi căng ra, hưng phấn được đẩy cao, làm tôi địt nhanh hơn cho đến khi chị Phượng hét lên một tiếng, người giật lên đập lên đập xuống mặt đệm, hai chân giãy lên đành đạch làm tôi phải gồng tay giữ chặt để cái tiếp tục địt vào lồn chị. Khi người chị Phượng mềm ra sau cơn giãy giụa, người chị Nguyệt cũng trùng xuống, cái mông giật lên từng đợt, hai tay chị ôm chặt lấy người tôi để giữ.
Tôi rút buồi ra khỏi lồn chị Phượng, kéo đám nước ào ra chảy lấp lánh xuống giữa háng, xuống mép đệm. Buông hai chân chị Phượng đặt xuống, hai tay ôm lấy người chị Nguyệt đỡ chị nằm lên giường, ôm hai chân chị lên cao để cái lồn mập mạp hướng lên, tôi đặt buồi vào giữa hai môi dày quệt lên quệt xuống để mở nó ra, sau đó đẩy cái buồi từ từ chui vào lồn chị. Cái lồn của chị Nguyệt thật tuyệt, cái buồi tôi đi đến đâu sẽ được cái lồn chị ngậm lấy chào đón bởi những cái nắn bóp, làm cảm giác mỗi lần địt chị lại có những cảm giác khác nhau, làm tôi không ngừng những cơn run rẩy và sự hưng phấn không từ từ lên mà tăng tốc nhanh chóng, khiến tôi mụ đi, chỉ còn những khoái cảm không ngừng truyền lên lại đại não. Những cái địt của tôi hoàn toàn là bản năng, những tiếng rên phát ra càng loạn, tôi mải miết địt để lấp đầy sự khao khát đang bành trướng trong người, những khoái cảm tuyệt diệu đang đập phá trí óc tôi, cho đến khi người tôi căng ra không còn chỗ trống, rồi nổ ầm một cái làm người tôi run bắn lên, các khối cơ trên người co thắt lại đẩy toàn bộ tinh trùng của tôi nổ tung, bắn sâu vào lồn chị để nhận một cái mút mạnh liệt từ lồn lên buồi, sau đó là những cái co bóp hưng phấn khi tiếp nhận tinh trùng của tôi, kèm theo là một tiếng hét kéo dài phát ra từ mồm chị và những cái rung động của cơ thể hòa cùng cơ thể của tôi cho đến khi chúng tan vào nhau và dừng lại.
Cả người tôi thanh sảng, cơ thể tràn ngập những dòng khoái cảm trào ra trong mỗi tế bào khiến người tôi mềm nhũn, đổ xuống khoảng trống giữa hai chị, nhưng hai bàn tay không quên đặt lên hai bầu vú khác nhau, nhưng đều cho những cảm giác thư sướng khi được vuốt ve trong tay. Tôi nằm im giữa hai chị, lấy lại hơi thở của mình, sau đó hai chị nghiêng mình cùng áp vào người tôi, để cánh tay tôi vuốt ve hai tấm lưng mềm mại. Tôi lật đầu qua hôn nhẹ lên môi chị Nguyệt, rồi lại nghiêng sang bên kai hôn lên đôi môi chị Phượng, chị Phượng đang mở mắt nhìn tôi.
– Chị có thỏa mãn không?
Tôi hỏi khẽ, để chị nhu tình đưa tay ôm lấy má tôi xê người đặt lại lên môi tôi một cái hôn thay câu trả lời. Tôi giữ nguyên tư thế, ánh mắt dịu dàng ngắm khuôn mặt của chị Phượng.
– Chị rất xinh đẹp, chị biết không. Đến giờ em không hiểu em đã may mắn thế nào mới có diễm phúc có được hai chị.
Tôi mơn man nói, tay đưa lên vuốt lọn tóc vương trên mặt chị, áp bàn tay vào má chị, ngón tay cái khẽ vuốt ve hàng lông mày dài, lên con mắt tràn ngập nhu tình, vuốt lên bầu má mịn màng của chị. Mắt chị chợt chảy ậng lên, rồi nước mắt ứa qua khóe mắt tràn qua sống mũi nhập với dòng nước mắt bên kia và chảy xuống đệm.
– Chỉ có những dòng nước mắt hạnh phúc mới xứng đáng được chảy ra từ đôi mắt xinh đẹp này.
Ngón tay tôi lau đi những giọt nước mắt của chị.
– Với chị Nguyệt đó là sự si mê, đối với chị đó là sự ân cần. Với mỗi chị, là một cảm giác khác nhau, cách thể hiện có thể khác nhau, nhưng lời hứa của em với các chị giống nhau, em sẽ cố gắng để hai chị không bị ủy khuất vì em, cũng không vì em mà hạnh phúc các chị đáng được nhận suy giảm.
Tôi không biết những giọt nước mắt của chị là gì, nhưng tôi biết tôi phải cho chị biết tôi quan tâm các chị như nhau, đó là trách nhiệm cơ bản của người đàn ông với những người đàn bà của mình.
– Chị rất hạnh phúc.
Chị Phượng rúc đầu vào vai tôi.
– Chỉ là nhìn biểu hiện si mê của em khi làm tình với chị Nguyệt, chị cứ có cảm giác mình không đủ năng lực để cho em tương xứng với như những gì chị nhận được.
– Chị có lẽ không hiểu, em đã thỏa mãn như thế nào khi nhìn chị được thỏa mãn, đó là sự tự hào vì năng lực đàn ông của mình. Có thể chị sẽ thấy nó khác với biểu hiện với chị Nguyệt, nhưng nếu em không làm các chị thỏa mãn, sự ám ảnh đó sẽ hủy diệt em, có thể làm sụp đổ sự tự tin của em.
Tôi xoay đầu sang chị Nguyệt, đón lấy ánh mắt dịu dàng, nhu tình của chị.
– Cả hai chị đều là người em quan tâm. Cho nên sự thỏa mãn của các chị cũng quan trọng không kém sự hạnh phúc của các chị.
Có những điều rất khó diễn tả bằng lời, đặc biệt là những cảm xúc, tôi cũng không rõ những lời mình nói có đủ thuyết phục không, tôi chỉ biết đó là sự chân tình của mình.
Chị Nguyệt dịch đầu tiến về phía tôi, dịu dàng hôn tôi, sau đó rúc đầu vào vai tôi.
– Chị rất hạnh phúc.
Sau đó cả ba chúng tôi cùng nhỏm dậy để đổi vị trí nằm, tôi vẫn nằm giữa, hai chị hai bên. Lần này, cái buồi tôi được cả hai chị nắm lấy vuốt ve, sau đó chị Phượng ngậm nó vào mồm, rồi chị Nguyệt cũng rụt rè ngậm lấy nó. Khi nó giật lên vì kích thích, chị Nguyệt trèo lên người tôi nắm lấy đút vào lồn và bắt đầu nhún nhảy. Chị Phượng chuyển người lên cầm lấy tay tôi đặt vào lồn chị, để ngón tay tôi móc vào trong, còn người chị cúi xuống mút đầu ti tôi. Khi chị Nguyệt đạt khoái cảm, chị ngả người xuống khỏi người tôi để chị Phượng lên thế chỗ, sau đó tôi lật người và chị Phượng cùng hét lên khi cả hai đạt được cao trào.
Sau đó ba chúng tôi cùng ôm nhau ngủ. Sáng hôm sau, tôi chia tay hai chị sau khi chúng tôi ăn sáng cùng nhau.
… Bạn đang đọc truyện Chị Nguyệt tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chi-nguyet/
Tôi về nhà thay quần áo và lấy motor phóng đến chỗ hẹn với Triều và Huy, hai người mà chị Phượng đã tìm cho tôi. Tôi hẹn Triều sớm hơn một tiếng so với Huy, để nói chuyện như yêu cầu của cô và tôi cũng muốn tìm hiểu người sẽ có vai trò quan trọng trong kế hoạch của tôi.
Triều là một cô gái xinh xắn, khuôn mặt thanh tú, làn da mịn màng khỏe mạnh, ánh mắt của cô rất thẳng là cho cô mất đi sự duyên dáng của cô gái, mà thêm phần lạnh lùng. Dáng đi thẳng, chân bước đều thẳng hàng, thiếu chút uyển chuyển, nhưng lại toát lên dáng vẻ nghiêm túc. Cô mặc bộ áo vest văn phòng bó sát thân hình cô, làm cô càng làm nổi bật sự nghiêm túc của cô.
Cô xuất hiện rất đúng giờ, không thừa không thiếu một giây, đứng trước cửa quán ánh mắt từ từ nhìn xung quanh và bước thẳng về phía tôi khi tôi đứng lên để ra hiệu cho cô, ánh mắt không liếc ngang dọc.
Cô đến trước tôi hai bước, đứng thẳng, hai tay co lại trước bụng cầm nhẹ chiếc sắc nhỏ. Cô khá cao, với đôi giày cao gót, cô chỉ thấp hơn tôi khoảng năm sáu phân.
– Em chào anh. Em là Triều.
Tiếng nói cô thanh thoát, nhưng rõ ràng rành mạch.
– Chào em. Anh là Thắng.
Tôi cũng đơn giản chào lại và với sự lịch sự cơ bản của người đàn ông, tiến lại chiếc ghế cạnh cô kéo nhẹ ra để cô tiến vào và đẩy lại chút cho cô ngồi xuống.
Tất cả các động tác của cô, lời nói của cô đều có một trật tự nghiêm chỉnh, làm tôi không khỏi lóe lên hình ảnh của cô người máy của người Nhật mà tôi đã xem trên tivi.
Sau khi nói tiếng cảm ơn, cô đợi tôi ngồi vào chỗ rồi chủ động nói.
– Em nhận lời gặp anh, chỉ vì những ấn tượng mà chị Phượng giới thiệu. Hôm nay, anh sẽ phải thuyết phục em.
Cô nói với giọng khá dứt khoát, làm người nghe cảm như bị ra lệnh và khó từ chối. Sự chủ động của cô cũng làm tôi không được thoải mái, nó làm tôi mất sự chủ động. Tôi ngồi thẳng người, ánh mắt nhìn thẳng vào cô đón ánh mắt của cô, vẻ mặt bình tĩnh, hơi hắng nhẹ một chút để giọng có được trạng thái tự tin.
– Anh không thể cho em sự hứa hẹn hay bất cứ sự đảm bảo thực chất nào, ngoài sự tự tin về khả năng bản thân và tiềm năng của thị trường. Có lẽ chị Phượng chỉ cho em những thông tin mà chị cảm nhận về bản thân anh, nhưng sự tự tin của anh không đến từ cảm giác, mà từ sự phân tích cửa các số liệu. Tất cả sẽ có trong này, em có thể nghiên cứu thêm. Nhưng anh sẽ nói cho em những phân tích của anh và em có thể hỏi thêm bất cứ điều gì.
Tôi lấy trong túi bản kế hoạch và đưa cho cô. Sau đó tôi bắt đầu miêu tả, những phân tích đã viết trong bản kế hoạch.
– Những con số có thể tính toán được, nhưng thực hiện sẽ có những yếu tố khách quan tác động, làm nó sẽ chệch khỏi tính toán ban đầu. Chính vì vậy, anh cần thêm sự trợ giúp của những người như em, để đảm bảo giảm thiểu và loại trừ những rủi ro khách quan.
– Kế hoạch của anh rất thuyết phục và rõ ràng mạch lạc, thể hiện tâm huyết và sự tự tin của bản thân anh. Anh có muốn thuyết phục em thêm không?
– Không, anh không thuyết phục em thêm nữa, nhưng để em hiểu về anh thêm chút cũng được. Anh từng có thời gian, ngày chỉ tối đa bốn tiếng để ngủ và làm các việc cá nhân, các bữa ăn chỉ có bánh mì trắng và nước lọc. Sau đó, bất kể trời mưa hay nắng, giao hàng tận cửa chưa bao giờ sai giờ. Tiếp theo tìm kiếm từng bộ phận để mông má xe cũ, tìm gặp từng khách hàng chỉ để bán cái xe kiếm vài chục đô. Rồi lại thức xuyên đêm chỉ để là người đầu tiên mua được hàng sale off, sau đó phân loại từng món một để bán lại cho người thích hợp, xây dựng được một đường dây thu gom hàng sale để chuyển về Việt Nam bán. Hơn sáu năm trời, anh đã gặp hàng nghìn người đủ cả đen, trắng vàng, từng bán được những món hàng mà người khác cho rằng sẽ vất đi. Và bây giờ, anh khởi nghiệp, bắt đầu từ con số không. Nhưng có một điều anh có thể đảm bảo với em, em sẽ không bao giờ phải ủy khuất vì một người chủ như anh.
– Được, rất ấn tượng. Em sẽ làm cho anh trong vòng một năm tới. Đó là lời hứa của em. Trong thời gian này em sẽ không đòi hỏi thêm gì nữa ngoài những thỏa thuận cơ bản này. Nhưng sau một năm, em sẽ quyết định lại và tất nhiên sau đó, những đòi hỏi của em sẽ tương xứng với công sức của mình.
– Được. Hợp tác vui vẻ.
Tôi sảng khoái đáp ứng và đưa tay ra bắt với cô, ngón tay cô thuôn dài, nhưng cứng cáp.
Huy cũng đến khá đúng giờ, cậu ta đeo kính cận, tác phong hoạt bát nhưng nhút nhát, câu nệ. Với cậu ta, tôi cũng không nói nhiều, coi như để Triều bắt đầu thực hiện chức trách của mình. Cậu ta có vẻ khá lưỡng lự, nhưng sau cũng quả quyết đồng ý với những điều kiện cơ bản cho năm đầu tiên. Tôi đã có hai người để bắt đầu kế hoạch khởi nghiệp của mình. Sau khi dặn dò để đón hai người hai ngày sau xuống xưởng, tôi chạy đến chỗ hẹn với Bình. Anh Bình chủ động nhắn tin tối hôm qua.