Chịch cả cô giáo lẫn mẹ vợ

Chương 9



Phần 9

Năm 1976, Cách mạng Văn hóa kết thúc, và tôi đã 20 tuổi. Vào năm đó, cả nước nối lại kỳ thi tuyển sinh đại học. Tôi đạt được nguyện vọng của mình và được nhận vào Đại học Bắc Kinh, trường cũ của mẹ tôi.

Khoa Sinh học chỉ có hai lớp, và sinh viên đến từ khắp mọi miền đất nước. Tất nhiên, vì lý do lịch sử, có cả người trẻ và người lớn tuổi. Tôi về cơ bản là người trẻ nhất.

Vào thời điểm này ít có người được gọi là cán bộ cao cấp như tôi nghiên cứu về sinh vật học. Vật lý và chính trị mới là trên hết. Hầu hết các sinh viên quân sự chọn khoa vật lí của Đại học Thanh Hoa. Đây là một chuyên ngành tốt để cống hiến sức mình cho sự nghiệp bảo vệ tổ quốc, trong khi khoa sinh học của Đại học Bắc Kinh hầu hết là sinh viên từ nơi khác đến. Nhưng ba mẹ tôi không phản đối việc tôi lựa chọn khoa sinh học. Họ rất cởi mở và hy vọng rằng tôi sẽ đóng góp cho đất nước sau khi ra trường.

Vào buổi sáng ngày đầu tiên đi học, cả gia đình tôi cùng tôi đi dạo quanh khuôn viên trường Đại học Bắc Kinh. Bầu trời hơi nhiều mây, che khuất mặt trời, và có một làn gió nhẹ thổi mát. Gia đình tôi rất vui vẻ và cùng nhau đi dạo trong khuôn viên trường. Mỗi khi tôi đến một nơi nào đó, mẹ tôi sẽ giới thiệu, kể cho chúng tôi nghe với nụ cười trên môi về những gì mẹ đã làm ở đây. Nhìn mẹ cười nói trong khuôn viên xinh đẹp, các sinh viên vào ra, tôi cảm thấy tự hào. Nhưng nghĩ rằng trong tương lai chỉ được gặp mẹ một lần mỗi tuần hay thậm chí lâu hơn nữa khiến cho tôi không khỏi có chút hụt hẫng.

Hình như mẹ tôi cũng nhận ra điều đó. Đến trưa, sau khi ăn bữa trưa tại nhà ăn của Đại học Bắc Kinh, mẹ nói với ba:

“Anh Thiết à, anh với Tiểu Đồng về trước đi, để em giúp Tiểu Minh xem còn thiếu thứ gì không, có gì ngày mai nhờ Tứ Tẩu mang tới cho con.”

Ba tôi cười nói:

“Nó lớn vậy rồi thì em nên để cho nó tự lập hơn mới đúng chứ.”

Sau đó ba quay sang tôi và nói:

“Tiểu Minh, kể từ nay con là sinh viên đại học nên có thể được xem là người lớn rồi, do đó con phải học cách tự chăm sóc bản thân. Tương lai đất nước sẽ phụ thuộc vào những người trẻ tuổi như con. Con phải học hành chăm chỉ, có biết không?”

Tôi gật đầu.

Chị Hai cũng bước tới nắm tay tôi và nói đầy ẩn ý:

“Em trai, chị sẽ đến thăm em thường xuyên khi có dịp. Đừng quên bà chị này sau khi vào đại học à nghen. Chị vẫn là một nửa giáo viên của em đó.”

Nghĩ đến mẹ tôi ở bên cạnh, tôi không khỏi có chút bối rối nên vội vàng đáp:

“Dạ được chứ, em sẽ gặp chị thường xuyên mà.” Tôi nói mà không dám ngẩng đầu lên nhìn chị Hai tôi.

Sau khi mọi người chào tạm biệt, hai mẹ con tôi tiếp tục đi dạo quanh khuôn viên trường. Mẹ tôi thúc giục tôi hết lần này đến lần khác, như thể tôi vẫn là một đứa trẻ không thể lớn. Tôi tựa vào mẹ như một đôi uyên ương.

Bầu trời nhiều mây và đang mưa lất phất. Chúng tôi đi dọc theo con đường đá nhỏ đến một khu vườn nhỏ hẻo lánh ở Quận Bắc và ngồi xuống chiếc ghế dài dưới bóng cây. Khu vườn rất yên tĩnh, không có ai khác ngoài hai mẹ con tôi.

Mẹ nhìn tôi, vuốt mái tóc ướt trên trán tôi và nói:

“Tiểu Minh này, từ nay trở đi, khi không có mẹ ở bên cạnh, con phải bắt đầu tự lo cho bản thân đi nha.”

“Mẹ cứ yên tâm, con đã lớn rồi mà.”

“Con phải học hành chăm chỉ. Mẹ biết con thông minh, nhưng con phải cố gắng học, mẹ sẽ đến thăm con thường xuyên. Đừng trì hoãn bài tập về nhà nha con.”

“Dạ, con biết rồi. Có phải là mẹ không hiểu con đâu. Con mãi mãi là Tiểu Minh của mẹ.” Tôi nói, trìu mến vuốt ve cánh tay của mẹ.

“Được rồi,” Mẹ xoa đầu tôi, “Mẹ vất vả lo cho con không uổng công chút nào. Nhưng con vẫn phải chú ý giữ gìn sức khỏe nhiều hơn nhé. Thực phẩm bây giờ vẫn còn eo hẹp lắm. Chủ Nhật con mới được về nhà, mẹ sẽ nấu đồ ăn ngon cho con.”

Tôi gật đầu, ngửi mùi thơm từ cơ thể mẹ khiến tôi cảm thấy thích thú. Tôi ôm mẹ và nói:

“Mẹ à, sau này mẹ con mình có thể sẽ không gặp nhau nhiều như trước nữa, cho nên con… con rất nhớ mẹ.”

“Có mấy ngày mà lâu cái gì.” Mẹ đáp trả.

“Một ngày như ba mùa thu.” Tôi ngẩng đầu lên nhìn mẹ.

“Dẻo miệng ghê hén.” Mẹ cười và đưa tay lên gõ nhẹ vào đầu tôi.

Nhìn khuôn mặt xinh đẹp của mẹ khiến lòng tôi xốn xang. Tôi nắm lấy tay mẹ và nói:

“Mẹ ơi, đây là khuôn viên trường mà mẹ từng sống. Bây giờ, con cũng sống trong khuôn viên này giống như mẹ. Vậy thì mẹ con mình hãy để lại đây một chút kỷ niệm, được không mẹ? Giống như cái đêm bên dòng sông hồi trước đó.”

Nghe tôi nói vậy, mẹ tôi bỗng đỏ mặt lên vì xấu hổ. Mẹ vội nói:

“Thôi đừng nói nữa Tiểu Minh, mẹ sắp về rồi.”

Nói xong mẹ tôi định đứng dậy, nhưng tôi ôm eo mẹ và cản lại. Lòng bàn tay tôi luồn qua vạt áo mẹ, dán vào cái eo mảnh mai của mẹ và vuốt ve nhẹ nhàng.

“Kìa Tiểu Minh, đây là khuôn viên trường, đừng làm vậy…”

Mẹ vặn eo, muốn thoát khỏi vòng tay tôi. Nhưng tôi đang nứng cặc nên ôm mẹ tôi thật chặt.

“Mẹ ơi, đừng vội rời xa con như vậy chứ. Chẳng lẽ mẹ thực sự không muốn lưu lại nơi này một chút kỷ niệm hay sao?”

Tôi nhìn mẹ một cách ngu ngơ. Mẹ lo lắng nhìn ra xung quanh rồi nói:

“Con hư lắm đó nghen. Ở giữa thanh thiên bạch nhật như thế này mà đòi làm chuyện bậy bạ. Bây giờ con đã là sinh viên đại học rồi chứ đâu phải còn nhỏ nữa.”

“Không sao đâu mẹ, chỗ này rất hẻo lánh, giờ lại đang có mưa nữa. Chẳng có ai tới đây đâu mà lo. Mẹ ơi, làm ơn đi mà.”

Tôi bắt đầu hành động như một đứa trẻ đang vòi vĩnh mẹ, vì tôi biết rằng thủ thuật này là hiệu quả nhất. Chắc chắn rồi, mẹ tôi do dự một chút trong khi tôi tiếp tục vuốt ve thắt lưng của mẹ. Cuối cùng, mẹ tôi thở dài, không còn vặn người né tránh tôi mà chỉ lo lắng quay đầu nhìn ra xung quanh.

Tôi nhân cơ hội kéo váy mẹ lên và vuốt ve cặp đùi mịn màng của mẹ. Người mẹ khẽ run lên. Sau đó, tôi khẽ áp tay vào vùng kín của mẹ qua quần lót và tôi ép người sát vào cơ thể mẹ, tay còn lại vòng qua ôm lấy cổ mẹ.

“Mẹ ơi, đây là trường của hai mẹ con mình, mình hãy cùng nhau tạo nên một kỷ niệm đẹp, nha mẹ.” Tôi thì thầm, cắn vào tai mẹ, phả hơi nóng vào tai mẹ.

“Ừm.” Mẹ nhẹ nhàng đáp.

Tôi vui mừng kéo mẹ đứng dậy rồi quỳ xuống trước mặt mẹ, vén váy mẹ lên và tuột quần lót của mẹ xuống đến đầu gối. Mẹ tôi vội kéo váy xuống để che đi cặp đùi mình. Tôi nâng một mắt cá chân của mẹ lên và kéo quần lót của mẹ ra. Mẹ tôi nhìn quanh một lần nữa để bảo đảm là không có ai khác, sau đó nhấc mắt cá chân còn lại lên cho tôi cởi quần lót ra ngoài. Sau đó tôi nhét quần lót của mẹ vào túi quần tôi rồi ngồi xuống băng ghế, kéo mẹ lên người tôi. Mẹ đối mặt với tôi, dang rộng hai chân và ngồi lên đùi tôi.

Tôi hôn lên mặt mẹ và nói:

“Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm. Ngày nào con cũng nghĩ đến mẹ.”

Mẹ mỉm cười nhìn tôi rồi hôn lại tôi và nhẹ nhàng nói:

“Bây giờ con đã vào đại học rồi, còn chờ gì nữa? Trời ạ, nếu con kiếm được bạn gái thì sẽ quên mẹ ngay.”

“Không đâu mẹ, con sẽ không yêu ai khác ngoài mẹ…”

Tôi nóng lòng muốn phản bác, nhưng mẹ đã bịt miệng tôi lại.

“Thôi được rồi, mẹ biết rồi, đừng có nói nữa. Có gì ngày mai nói, bây giờ làm lẹ lẹ lên được không? Mẹ có hơi lo lắng.”

“Úi xời, đây là trường của mẹ mà mẹ sợ cái gì?”

Tôi chọc ghẹo mẹ, nhưng mẹ không nói gì nữa và chỉ ôm chặt tôi. Tôi thò tay sờ vào háng mẹ. Không biết do hồi hộp hay nứng lồn mà vùng kín của mẹ hơi ươn ướt. Tôi nhìn mẹ, mẹ ngượng ngùng vội quay đầu sang một bên. Hóa ra mẹ tôi cũng muốn lưu lại chút kỷ niệm ở nơi này!

Điều này càng làm cho tôi hứng thêm. Tôi liền cởi dây quần, lộn quần lót sang một bên rồi móc cặc ra. Ngay khi đầu cặc tôi chạm vào đùi trong của mẹ, nó trở nên cứng hơn và đứng thẳng dậy, trông rất to lớn và gân guốc.

Mẹ tôi cúi đầu xuống và khi nhìn thấy cặc tôi, mặt mẹ càng đỏ hơn nữa.

Tôi dùng hai tay đỡ lấy mông đít mẹ, và khi nhấc đít mẹ lên, toàn thân mẹ gắn liền với tôi. Lỗ lồn nhỏ bé của mẹ ở phía trên đầu cặc tôi. Mẹ thò tay xuống kê cặc tôi ngay cửa mình, còn tôi ưỡn eo và hẩy đít lên, đầu cặc liền chui vào trong lồn mẹ.

“Umm…”

Mẹ tôi khẽ rên, buông tay khỏi cặc tôi và đặt hai tay lên vai tôi. Dùng sức nặng của cơ thể mình, mẹ tôi vặn vẹo cặp hông nở nang và ngồi xuống háng tôi, để cho toàn bộ cặc tôi được đút vào trong lồn mẹ.

Lồn mẹ siết chặt cặc tôi đến nỗi tôi cảm thấy sướng tê tái. Tôi vòng tay ôm lấy mẹ. Mẹ ôm tôi thật chặt. Hai mẹ con tôi bắt đầu đụ đéo nhau, nhấp nhổm nhẹ nhàng, để cho cặc và lồn cọ xát vào nhau càng chậm càng tốt. Tôi gục đầu vào ngực mẹ, cảm nhận sự mềm mại của da thịt mẹ và mùi thơm cơ thể của mẹ. Tôi ôm hai mông đít to tròn của mẹ và mơn trớn vuốt ve một cách thèm thuồng.

“Mẹ ơi, con muốn mẹ để lại những kỷ niệm ở đây.”

Tôi cứ lặp đi lặp lại vào tai mẹ, trêu chọc dục vọng của mẹ. Dường như mẹ tôi cũng cảm động, gương mặt mẹ tràn đầy hạnh phúc và ân cần. Thậm chí mẹ còn vặn eo ngoáy đít để nghiền lồn vào cặc tôi.

Nhưng dù mẹ tôi đang chủ động đụ đéo tôi thì mẹ vẫn giữ sự dè dặt đặc trưng của một người mẹ. Khi mẹ sàng sẩy và nhấp mông, mẹ không bao giờ quên nhắc khẽ vào tai tôi:

“Nhanh lên đi con… nhanh lên đi…”

Lời thì thầm của mẹ càng làm tôi nứng cặc hơn. Được làm tình với mẹ tôi trong khuôn viên yên lặng này thật sự là một niềm vui sướng tột đỉnh. Tôi không có lý do gì để cho mình kết thúc sớm. Lúc này nếu có người đến tôi cũng không sợ. Tôi chỉ muốn tận hưởng khoảnh khắc sung sướng này, khi cái lồn nóng rực của mẹ đang bao bọc cặc tôi và siết chặt lấy nó.

“Mẹ ơi, đây là khuôn viên trường của hai mẹ con mình.”

Tôi nói với mẹ tiếng gọi từ lòng mình, hẩy đít lên háng mẹ để nắc cặc vào ra trong lồn mẹ liên hồi. Mẹ tôi khép nhẹ hai chân lại khiến lồn mẹ kẹp chặt cặc tôi hơn nữa. Chắc hẳn mẹ muốn tôi mau xuất tinh.

Tôi cố gắng chịu đựng một cách tuyệt vọng. Nhưng khoái cảm quá mãnh liệt, và tôi nhanh chóng tiến gần đến điểm bùng nổ. Tôi chỉ còn biết ôm chặt và nhào nặn hai mông đít to lớn đầy đặn của mẹ một cách loạn xạ và vùi đầu vào vú mẹ. Hai mẹ con tôi bắt đầu đụ nhau thật mạnh và nhanh.

Tôi có cảm giác sắp xuất tinh. Cảm thấy cặc tôi cương lên thêm, mẹ liền nghiền mông xuống và lồn mẹ siết chặt cặc tôi hơn nữa. Tôi nghiến răng và bắn hết tinh dịch vào trong lồn mẹ, người tôi lâng lâng, cảm giác sướng khôn tả.

Hai mẹ con tôi cứ như vậy ngồi bất động trên băng ghế, ôm chặt lấy nhau, tận hưởng dư vị của cực khoái.

Chương trước Chương tiếp
Loading...