Chinh phục gái đẹp - Chương 1

Chương 52



Phần 52

Mái tóc của Khấu Oánh Oánh vừa vặn rũ nằm ngang mũi của Nhị Cẩu, chẳng mấy chốc những sợi tóc cạ cạ vào khuôn mặt Đinh Nhị Cẩu làm hắn hơi nhột ngứa, mùi thơm nhàn nhạt từ mái tóc bay ra, khiến cho Đinh Nhị Cẩu bên dưới háng bắt đầu có phản ứng.

Dưới tình huống khó xử như vậy, Đinh Nhị Cẩu một bên giảng bài cho Khấu Oánh Oánh, một bên từ từ di động thân thể nhích lùi vào, Đinh Nhị Cẩu cảm giác được, dù nhúc nhích thế nào đi nữa, mé cạnh ngoài thân dương vật, đã áp sát vào phía dưới cái khe đít của cô bé, trái tim hắn nhịp đập tăng nhanh, không nhịn được nữa, Đinh Nhị Cẩu bắt đầu nhẹ nhàng âm thầm dịch chuyển tới lui với biên độ rất thấp ma sát hạ bộ của mình với bên dưới cái mông của Khấu Oánh Oánh.

Tuy rằng cách hai lớp vải quần, nhưng Đinh Nhị Cẩu vẫn đang có thể cảm giác được Khấu Oánh Oánh phía trên mặt đang phát ra hơi thở ấm áp, bên dưới cái mông của cô bé, da thịt tràn đầy co dãn nhưng rất là săn chắc, nghĩ đến mình trong thời gian thật ngắn mà lại đang cùng Khấu Oánh Oánh gặp mặt thân mật như thế này, hắn chỉ cảm thấy một luồng nhiệt lưu, từ bụng dưới đang bốc cháy cao dần lên.

Khấu Oánh Oánh cũng biết được có cái vật gì cồm cộm bên dưới của Đinh Nhị Cẩu đang dính lên tại khe mông mình mà cứ hơi nhúc nhích, nhưng cô bé vẫn đơn thuần lại nghĩ đến, đó là bởi vì nguyên nhân tư thế của mình chủ động đưa ra nên mới tạo thành cục diện như vậy đấy, mà mình thì là muốn lại Đinh Nhị Cẩu giúp đỡ hướng dẫn cách giải đề bài, cho nên dù hơi ngượng ngùng nhưng không trách cứ gì với Đinh Nhị Cẩu.

Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy Khấu Oánh Oánh không phản đối mình hành động, lá gan càng lớn lên, trong lúc bất chợt xúc động, cánh tay của hắn tình cờ đụng phải một phần thịt non mềm nhũn, dựa vào cái loại xúc cảm này, Đinh Nhị Cẩu biết, tay của mình, đang tiếp xúc cùng với đôi bầu vú non tơ kiên đĩnh của Khấu Oánh Oánh, đang được bao vây thật chặc dưới làn áo ngực.

Ngay lập tức Đinh Nhị Cẩu nghĩ có lẽ chính mình là người đàn ông thứ nhất đụng vào đôi bầu vú như quả táo săn cứng của Khấu Oánh Oánh, nghĩ tới điều này này, Đinh Nhị Cẩu lại cảm thấy thế giới này trở nên vô cùng đẹp đẽ, trời ban lộc đến cho mình, trở nên kích thích nhiều hơn, do trong lòng hắn đang lên cơn động dục, nên cây dương vật không an phận nảy giật lên hai, ba cái từ phía ở trong quần.

Khấu Oánh Oánh vốn đang chuyên tâm nhìn đến đề bài giải, nhưng trong lúc bất ngờ, tự nhiên lại cảm giác được ở chính giữa khe đít của mình, cái vật côm lên, đột nhiên như to thêm ra và cứng rắn, hơi nảy lên ép chặt vào chính giữa khe đít, từ sâu bên trong dưới háng mình, truyền đến một trận lửa nóng âm ướt, một loại cảm giác giống như điện giật trên toàn cơ thể vậy, làm cô bé rùng mình như muốn tê dại, theo từ bên dưới âm đạo, lan đến lổ tiểu rồi tỏa ra đến tận đỉnh đầu, Khấu Oánh Oánh chưa từng đón nhận qua loại cảm giác kỳ lạ này, trong lòng của cô bé không khỏi âm thầm rên lên ” ái..ui “.

Cái loại cảm giác này hết sức thoải mái, mà ngồi trên ghế lại là Đinh Nhị Cẩu, một người thanh niên mà cô bé đang rất có cảm tình, nhưng dù sao Khấu Oánh Oánh cũng là một cô bé chưa từng trãi, khi bộ vị sinh dục bí hiểm của thân thể mình bị xâm phạm, không khỏi thân thể cứ như cứng đờ lại, rồi từ dưới háng cô, một cơn ngứa âm ỉ cày xới từ bên trong bộc phát mạnh mẽ, khiến cô không thể nào dừng lại, bên dưới mông đít nhỏ, bắt đầu tự chuyễn động nhè nhẹ, như muốn cái vật cồm cộm của Đinh Nhị Cẩu ép sát hơn vào cái khe đít của mình để mong làm dịu đi cơn ngứa ngáy bên trong cơ thể..

Đinh Nhị Cẩu lúc này biết mình đã bị con tiểu hồ ly triệt để đánh bại rồi, dọc trên trán hắn bắt đầu đổ mồ hôi hột, thân thể cũng bắt đầu nóng lên, phát nhiệt, còn chết hơn là lúc này Khấu Oánh Oánh như là biết rõ hắn muốn đầu hàng, mông đít nhỏ hướng bên trên dịch chuyển đi một tí, trực tiếp như nhún ngồi xuống bên trên vật chí mạng của hắn, mông đít cô như là nghịch ngợm lung lay qua lại, dương vật hắn lập tức tiếp xúc đến thẳng tận nơi cái khe thịt nhỏ, chạm vào đến ngay cửa miệng âm đạo bên trên của Khấu Oánh Oánh.

– Hừ…ư..!

Khấu Oánh Oánh không biết là cố ý, hay thật là không hiểu chuyện, cô bé chỉ cảm thấy phía dưới bên trong âm đạo lại lên cơn nóng ngứa khác thường, miệng kêu lên như là rên rỉ.

Đinh Nhị Cẩu nghe tiếng kêu nho nhỏ nũng nịu, hắn cũng cảm giác mình miệng đắng lưỡi khô khó chịu, vừa lúc mở miệng muốn nói, đột nhiên cảm giác bên trên quần của mình hơi chút ẩm ướt, Đinh Nhị Cẩu vội dùng sức lấy hai tay nâng cái mông nhỏ của Khấu Oánh Oánh xem xét, dưới đáy quần của bộ đồ mặc ở nhà của Khấu Oánh Oánh ướt lan tràn một mảng lớn, thấm ướt dính sát vào chính giữa trung tâm ở háng, làn vải trở nên trong suốt hiện lên rỏ ràng với cái quần lót cấn sâu vào trong giữa khe đít, cái khe hở của âm hộ cũng như ẩn hiện với một chút ít màu đen của đám lông tơ non nớt ít ỏi, với quy mô chất lỏng loang rộng ra như thế này, với mùi khai khai của nước tiểu, chắc chắn tuyệt đối không phải là dịch nhờn! Ui trời ơi, mình làm cô bé.. đái dầm rồi, cũng may là Đinh Nhị Cẩu nhấc mông cô bé kịp thời, đũng quần của hắn chỉ hơi nhuộm mờ mờ một ít nước tiểu, vẫn còn may..

Khấu Oánh Oánh mặt đỏ bừng vì xấu hổ, nhưng vẻ mặt thì thoải mái vô cùng, nhất là đôi mắt mờ sương thoạt nhìn đặc biệt mê ly.

” Con bà nó, không khéo chuyện thăng quan phát tài của mình, sẽ bị tan tành vì tiểu hồ ly này rồi…”

Đinh Nhị Cẩu thảng thốt than thở trong lòng…

– Để em mang lên cho bọn chúng dĩa trái cây ướp lạnh!

Trong phòng khách, Triệu Hinh Nhã cắt trái cam ra tám mảnh nhỏ, trưng bày ngay ngắn trên cái dĩa đựng trái cây, muốn mang lên phòng của Khấu Oánh Oánh, thật tình là từ sau cái ngày cùng với Đinh Nhị Cẩu vô tình cùng nhau một lượt phát tiết, cô nghĩ rằng Đinh Nhị Cẩu vẫn còn quá trẻ nên rất dễ bị cảm xúc xúc động chi phối, nên thầm dặn lòng phải ngăn chặn hắn từ lúc vẫn còn chưa trễ, nhất là bây giờ hắn lại đang cùng với Khấu Oánh Oánh ở chung một chỗ, vì thế làm sao mà Triệu Hinh Nhã an tâm cho được.

– Em lên phòng nó làm gì? Đinh Nhị Cẩu vẫn còn đang hướng dẫn bài học cho Khấu Oánh Oánh mà!

Khấu Đại Bằng trừng mắt nhìn vợ mình một cái nói.

– Em đây chính là đi xem tình hình thế nào, bộ anh yên tâm để con gái bé bỏng của mình với tên nhóc này ở chung trong phòng sao?”

– Hừm có cái gì lo lắng đâu, vợ chồng mình đều ở đây, bọn họ còn dám làm gì, hơn nữa, anh cảm thấy được Đinh Nhị Cẩu không phải là dạng người như vậy, em cũng đừng có đoán mò!

Khấu Đại Bằng uống một ngụm trà, không lo nghĩ nói.

– Khó mà an tâm được, em vẫn lo lắng, phải đi xem!

Vừa nói xong, liền bưng dĩa trái cây đi lên phòng con gái.

Khấu Oánh Oánh vẫn còn loay hoay bối rối chưa biết làm sao, vì sự việc xảy ra quá bất ngờ, Đinh Nhị Cẩu đột nhiên cảm giác bỗng nhiên mắt mình như hoa lên, thì ra Khấu Oánh Oánh đã như một còn mèo phóng bay lên giường, quấn lẹ cái chăn phủ hết phần dưới thân, ngồi ngay ngắn ở bên giường, hai bàn tay chống lấy đôi má bầu bỉnh của mình, chăm chú nhìn Đinh Nhị Cẩu ngồi ở trên ghế giảng giải, đúng lúc này, cánh cửa bị mở ra, Triệu Hinh Nhã bước vào, tay bưng một dĩa trái cây.

– Giải đề bài có mệt không, ăn chút trái cây, nghỉ ngơi một chút, rồi dạy tiếp!

Triệu Hinh Nhã nhiệt tình hồ hỡi nói.

Đinh Nhị Cẩu giờ mới hiểu được vì sao vừa rồi Khấu Oánh Oánh lại nhanh lẹ đến thế, tiểu hồ ly này, lỗ tai cũng thính như cún vậy!

– Cám ơn thím, đâu có mệt gì, Oánh Oánh thông minh lắm, sang năm nhất định có thể thi đậu vào trường chuyên cấp ba đấy!

Đinh Nhị Cẩu nói lấy lòng.

– Vậy thì tốt lắm, thím đi ra ngoài trước nhé!

Khấu Oánh Oánh giống như là đang nhập tâm học bài, từ đầu đến cuối đều không có nhìn đến Triệu Hinh Nhã, hai tay lúc nào cũng chống lên đôi gò má suy nghĩ..

– Được rồi, khỏi giả bộ nữa, nhìn em giả y như là thật vậy! Mau dọn dẹp sạch sẽ đi, anh đi ra ngoài.

Đinh Nhị Cẩu nhanh chóng đứng lên chủ động bước ra ngoài, không dám nhìn Khấu Oánh Oánh nữa.

Vừa đi xuống nhà, hắn lại vừa hồi tưởng lại cái mông đít to bự của bà thím ngang xương Triêu Hinh Nhã lúc quay lưng bước ra khỏi phòng, sau lại trùng hợp gần như là cùng cỡ với bà dì từ trên trời rơi xuống Vương Bạch Lệ vậy, nếu cả hai người đàn bà này cùng trần truồng một lượt, cả hai cùng chổng cái mông đít vễnh lên cho mình phục vụ thì… hắn rùng mình không dám nghỉ đến chuyện tiếp theo nữa…!!!

Thật ra Đinh Nhị Cẩu trong lòng cũng hiểu, mình đi cùng với Khấu Đại Bằng chẳng qua là làm tấm bình phong mà thôi, bí thư Huyện ủy đối với hắn cảm thấy hứng thú? Chuyện đùa, Đinh Nhị Cẩu đôi khi cũng lạc quan, nhưng chưa đủ trình độ để dám nghỉ đến điều này.

Mặc dù như vậy, Đinh Nhị Cẩu cũng tình nguyện đi, dù sao được gặp một lãnh đạo của huyện không phải chuyện dễ dàng đơn giản, với lại tiền đồ của Khấu Đại Bằng cũng liên quan đến tiền đồ của hắn, cuộc gặp này nếu không có mang lại lợi ích cá nhân gì cho bản thân mình, thì cũng phải nên đi, đi vì Khấu Đại Bằng cho phải nghĩa, đương nhiên, Đinh Nhị Cẩu trong tâm tư cũng hy vọng thử vận khí của mình chút ít, vạn nhất may mắn lọt vào trong tầm nhìn của vị bí thư huyện ủy này, thì sau này nếu có được lên chức thì cũng là một lợi thế, vì thế Đinh Nhị Cẩu hào hứng đi theo Khấu Đại Bằng vào tòa nhà của huyện ủy.

– Chưa từng tới đây phải không?

Khi vào cổng thì bọn họ không có bị bảo vệ kiểm tra, bởi vì bảo vệ cổng đều biết rành bảng số xe hơi công vụ của các thị trấn, nhưng khi chuẩn bị đi lên lầu, thì bắt đầu có lực lượng an ninh kiểm tra, đầu tiên là kiểm tra chứng minh thư, sau đó kiểm tra an ninh, thuốc là, bật lửa, chìa khóa, điện thoại di động đều phải xuất trình ra, sau đó thì mới có thể đi qua, giống như là bị kiểm tra ở sân bay vậy.

– Hì, chưa từng tới đây, nhưng cảm giác giống như là đã đến sân bay bị kiểm tra an ninh vậy!

Đinh Nhị Cẩu nói khẽ với Khấu Đại Bằng.

– Phòng làm việc bí thư Trịnh ở trên lầu 5, chúng ta đi lên đi!

Khấu Đại Bằng nói.

– Đằng kia có thang máy kìa!

– Thang máy là dành cho lãnh đạo huyện đi, còn chúng ta thì phải đi cầu thang bộ, nhớ im miệng lại đấy!

Khấu Đại Bằng thấp giọng nói.

– Hừm.. cảm giác của cháu, giống như là vào tổng cục an ninh vậy, nghiêm khắc, khó khăn quá!

Đinh Nhị Cẩu không phục nói.

– Câm miệng lại đi!

Lần này Khấu Đại Bằng bực tức Đinh Nhị Cẩu thật tình.

Từ khi bí thư tiền nhiệm đi rồi, Khấu Đại Bằng đến giờ vẫn chưa có thể dựa dẫm vào vị bí thư lãnh đạo mới này, nguyên nhân thì có rất nhiều.

Đúng ra Khấu Đại Bằng nếu hợp tác với bí thư thị trấn Điền Gia Lượng là người của chủ tịch huyện Sở Hạc Hiên thì cũng tốt, nhưng Khấu Đại Bằng lại không muốn đầu quân làm lính của chủ tịch huyện Sở Hạc Hiên, bởi vì cục diện chính trị cũng chỉ có bí thư Huyện ủy là quyết định chính, nhưng Khấu Đại Bằng lại nghe lời đồn nói rằng bí thư Huyện ủy mới đến này không dễ cấu kết dựa dẫm, đó cũng là lý do mà Khấu Đại Bằng chần chừ không dám đến gần bí thư Trịnh, vô tình hiện tại lại có cơ hội tới, làm sao mà Khấu Đại Bằng không tỉ mỉ, chuẩn bị tinh thần tìm cách lấy lòng vị bí thư mới này.

– Thư ký Tương, lãnh đạo có rãnh chưa vậy?

Khấu Đại Bằng cung kính hỏi.

Tòa nhà của huyện ủy tổng cộng có năm tầng, phòng làm việc của bí thư Huyện ủy chiếm hết cả một tầng lầu năm, nếu không có hẹn trước, thì không thể tùy tiện đi lên được, đương nhiên là ngoại trừ các lãnh đạo khác trong huyện ủy, về phần nhân viên công tác bình thường, không có cơ hội đi lên tới lầu năm

Thư ký huyện ủyTương Minh Kiệt đang vùi đầu viết cái gì đó, nghe tiếng nói của Khấu Đại Bằng hỏi thăm nhẹ nhàng, gã thư ký giương mắt nhìn thoáng qua, nhỏ giọng nói:

– Ngồi đây đợi một chút đi!

Nói xong lại cúi đầu múa bút thành chữ viết lên.

Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy bộ dạng của Tương Minh Kiệt, thấy quá khôi hài, thời đại bây giờ, còn ngồi viết từng chữ, trong khi ngồi đánh máy vi tính, trong một phút có thể phóng ra một trăm từ, còn ngồi viết chữ kiểu như thư ký Tương Minh Kiệt, viết được ba mươi chữ trong thời gian một phút là cũng giỏi rồi, xem ra người trong huyện ủy, giả bộ chăm chú làm việc cũng không ít người.

Thời buổi bây giờ không cần đánh chữ trong máy tính chỉ có hai loại người, một là không biết sử dụng máy vi tính, hai là vì biểu hiện sự ưa thích viết chữ bằng tay, thật bất hạnh cho Tương Minh Kiệt, vì chữ viết gã thư ký này khá đẹp, chắc lãnh đạo rất thích xem báo cáo viết tay củaTương Minh Kiệt, nên khiến cho Tương Minh Kiệt có máy tính cũng không thể dùng được, thật sự là khổ cho thằng này rồi, nhưng nếu ghi chép biên bản cuộc họp hoặc viết theo ý của lãnh đạo thì còn có thể viết ra, nhưng nếu có văn kiện rất dài, không thể phục chế, không thể copy, chỉ có thể là tăng thêm giờ làm việc, ngồi mòn đít cặm cụi viết mà thôi!

Phòng làm việc của Bí thư Huyện ủy Trịnh Minh Đường gồm có bốn gian phòng liền nhau, phòng làm việc của thư ký có cửa riêng nối thẳng đến phòng làm việc của bí thư một cách độc lập riêng rẽ.

Vào bên trong một gian là một gian phòng bếp kiêm nhà ăn, có một gã đầu bếp riêng cùng nhân viên phục vụ suốt hai mươi bốn giờ, đầu bếp cùng nhân viên ở ký túc xá dưới lầu cùng lái xe, lúc nào cần thì bí thư sẽ gọi đến.

Xuyên qua sau cùng là phòng ngủ hơn ba mươi thước vuông, đó là nơi bí thư huyện nghỉ trưa hoặc nghỉ ngơi vào ban đêm khibận họp trễ, nhưng về chuyện ở bên trong phòng ngủ, bí thư có ngủ hay là làm chút gì như là… gái gú thì không có ai biết được.

Bí thư Trịnh Minh Đường cũng có nhà ở ngay khu vực dành cho gia đình cán bộ, vợ con cũng ở nơi đây, nhưng cho tới bây giờ cũng không có ở nhà ăn cơm, nếu không đi ra ngoài xã giao, bình thường cũng sẽ ở lại văn phòng huyện ủy ăn cơm.

Đại khái chờ hơn nửa giờ, thì nghe thấy trong phòng làm việc bí thư có tiếng chuông reo, Tương Minh Kiệt vừa nghe thấy, lật đật để bút xuống, trên mông đít như là có gắn lò xo, đứng bật dậy, nhanh chóng đi vào cánh cửa riêng của phòng làm việc bí thư.

– Thưa lãnh đạo, bọn họ đã đến!

– Đến đây hồi nào vậy?

– Dạ, hơn nửa giờ rồi!

– À..vậy hả, thế thì cho bọn họ chờ thêm nửa tiếng nữa đã, rồi hãy cho vào, đem mấy tờ báo mới hôm nay đưa cho tôi!

Trịnh Minh Đường nhíu mày, lạnh lùng nói.

Tới sớm mới nửa giờ, hừ, chờ thêm nữa tiếng nữa đi!

Tương Minh Kiệt đi ra gặp Khấu Đại Bằng thông báo:

– Bí thư Trịnh có mấy văn kiện trọng yếu cần lập tức xem xét phê duyệt, các đồng chí lại chờ thêm một lát, cũng không lâu lắm đâu!

– Không sao… không sao, bí thư Trịnh đang bận, chúng tôi đợi thêm một chút đâu có gì!

Khấu Đại Bằng tuy rằng trong lòng cũng hơi khó chịu, nhưng là dù sao cũng là quan lớn hơn một cấp, cũng đủ đè chết người, với lại hôm nay tới là tìm kiếm mối quan hệ sẵn sàng hợp tác, chịu khó nhẫn nhịn chờ đợi một lát, mới có một chút mà không chịu được, thì đừng nói đến cái chó gì mà là thăng chức, cho nên Khấu Đại Bằng khuôn mặt vẫn như cũ, vui vẻ khúm núm ngồi xuống, mắt nhìn mũi, mũi nhìn xuống ngực, giống như là vị sư ngồi thiền vậy.

Đinh Nhị Cẩu thì trong lòng quá bực bội, nhìn điện thoại di động, đã hơn chín giờ rưỡi rồi, không chừng chờ đợi tới trưa, đến giờ ăn cơm luôn quá! Con mẹ nó! Nếu bí thư bận rộn công việc như vậy, thì cứ hẹn trễ trễ đi, làm gì mà bắt tới sớm phải chờ đợi như thế này, không biết Lưu Hương Lê với Lưu Tam dẫn dắt dân chúng đi sửa đường như thế nào rồi.

Cuối cùng thì Khấu Đại Bằng và Đinh Nhị Cẩu cũng được theo thư ký Tương Minh Kiệt vào phòng làm việc của bí thư Huyện ủy Hải Dương Trịnh Minh Đường, nói như thế nào đây, Đinh Nhị Cẩu chờ đợi quá mỏi mệt nên khi được bước chân vào văn phòng, khiến cho Đinh Nhị Cẩu có cảm giác mừng như được vào nhà nghỉ của khu du lịch sinh thái đanh thịnh hành bây giờ, là phải lòng vòng trãi qua một khu rừng rậm toát mồ hôi rồi mới tới vậy!

– Thưa lãnh đạo, làm phiền đến ông, đây là Đinh Trường Sinh, người mà lãnh đạo muốn gặp!

Khấu Đại Bằng khom lưng nói, nhưng trong lòng vô cùng lo lắng đối với Đinh Nhị Cẩu, chỉ sợ thằng này ngứa miệng phun ra lung tung thì thật là hỏng bét.

– Xin chào lãnh đạo, cháu gọi Đinh Trường Sinh, chuyện bán lê vừa rồi lại gây cho lãnh đạo thêm phiền phức không đáng có!

Đinh Nhị Cẩu tư thế khác với Khấu Đại Bằng, hắn đứng thẳng người, chỉ hơi cúi đầu chào, rồi ngẩng mặt lên nói chuyện với bí thư, tuy rằng bí thư Huyện ủy không quản lý trực tiếp chức vụ chủ nhiệm các thôn, nhưng chỉ cần bí thư Huyện ủy khó chịu hắt hơi một cái, Đinh Nhị Cẩu lập tức sẽ về vườn đuổi gà ngay, nhưng hiện bây giờ Đinh Nhị Cẩu cũng muốn thể hiện bản thân mình, hắn suy nghĩ mình là một người trẻ tuổi, sẽ có dáng điệu khác biệt của người tuổi trẻ, lâu nay bí thư Huyện ủy cả ngày đều nhìn thấy toàn là những người cúi đầu khom lưng, còn mình thì sẽ làm bộ như không hiểu qui tắc trong quan trường, nói không chừng, may ra còn có thể chiếm được chút ít hảo cảm của bí thư, đây cũng là một cách, do hắn tối hôm qua nghĩ tới, ai nói Đinh Nhị Cẩu suốt ngày chỉ suy nghỉ đến đàn bà, vậy là từ bây giờ mọi người không cần lo lắng đến Đinh Nhị Cẩu đầu óc suốt ngày chỉ nghỉ đến chuyện dâm dục nhé.

– Phiền phức ư? Haha làm sao mà phiền phức chứ, sau này nếu xảy ra chuyện tương tự như vậy, cháu có thể trực tiếp gọi điện thoại cho chú, tình huống vừa rồi chú cũng hiểu, không có trách nhiệm của cháu, sai xót là do phòng nông nghiệp huyện, bọn họ không làm việc sâu sát dưới các thôn cho đàng hoàng, cháu cũng vì giải quyết lê cho thôn Lê Viên mà bất đắc dĩ làm như vậy, nhưng nhớ sau này có gì thì phải báo cáo cho lãnh đạo biết nhé!

– Thưa lãnh đạo, cháu nhớ kỹ rồi, về sau có chuyện như vậy, tuyệt đối không dám tự tiện làm, sẽ báo cáo qua chủ tịch Khấu với bí thư, kiên quyết dựa theo chỉ thị lãnh đạo mà làm!

– Ha ha, không cần nghiêm túc như vậy, ngồi đi!

Trịnh Minh Đường dẫn bọn họ qua phòng tiếp khách, ngồi trước trên ghế sa lon, lúc này Đinh Nhị Cẩu, Khấu Đại Bằng cùng nhau ngồi phía đối diện, tư thế ngồi giống như là hai người lính trong quân đội, lưng thẳng tắp ngồi nghiêm.

– Đinh Trường Sinh, chú nghe nói cháu đã từng làm cảnh sát, có thành tích tay không bắt tên tội phạm có súng đang uy hiếp dân chúng, tại sao lại không tiếp tục làm cảnh sát vậy?

Trước khi gặp Đinh Nhị Cẩu, Trịnh Minh Đường đã cho điều tra tìm hiểu về Đinh Nhị Cẩu trước rồi, nhưng ông ta muốn xem Đinh Nhị Cẩu trả lời như thế nào đây.

– Chuyện này lại nói ra khá dài dòng phức tạp, xét đến cùng nguyên nhân chủ yếu là do cháu suy nghĩ, mọi nguyên nhân khác đều là thứ yếu, bởi vì cháu thấy tình hình an ninh huyện Hải Dương cũng đã khá tốt, nếu cháu còn ở trong đội ngũ cảnh sát, thì không thể tốt bằng cháu chuyển qua làm nhân viên chính phủ, trở về quê quán của cháu phục vụ trực tiếp cho dân chúng, nếu trật tự trị an ở huyện chúng ta đang ổn, chi bằng cháu đi ra bên ngoài làm chút chuyện gì đó thì hay hơn, như bây giờ đang cháu đang ở thôn Lê Viên sửa đường đấy!

– Ha ha, Trường Sinh, đầu óc của cháu suy nghĩ thật tốt, nói chuyện cũng khéo lắm! À, nghe chuyện sửa đường, chú cũng nghe nói, cháu làm cam kết với cả lãnh đạo thị trấn phải không?

– Dạ, đừng nói là đã làm cam kết, cho dù chỉ là một lời hứa miệng, cháu vẫn cho rằng con đường kia rất là quan trọng, là rất đáng phải được sửa đấy!

– Quan trọng? Nói nghe qua một chút thử xem!

Đinh Nhị Cẩu đưa tay đưa với về phía sau cái mông, thản nhiên lấy ra một tờ giấy lớn như tấm bản đồ, trải ra trên cái bàn trà, cảnh tượng này khiến Khấu Đại Bằng giật mình hoảng sợ, thằng này định làm gì, còn mang theo cả sơ đồ, đây là ý gì đây?

– Thưa bí thư, chủ tịch Khấu, các lãnh đạo xem đây, con đường này là chúng ta bây giờ dự định sẽ sửa mới, từ trong ngọn núi đi ra bên ngoài, trực tiếp giao nhau với hướng quốc lộ 220, cháu đã nghiên cứu quá, không phải là rất khó khăn đến nỗi không làm được, chủ nhiệm Hà Kiến Bình trước đây của thôn Lê Viên đã sửa sang được một nửa, con đường này sau khi sửa xong, từ thôn Lê Viên đến tỉnh thành khoảng cách sẽ ngắn lại hơn ba tiếng đồng hồ, trong khi con đường phía tây của thôn Lê Viên hiện nay, tiếp giáp đến thị trấn Lâm Sơn, con đường này chúng ta bây giờ không nên sửa lại toàn bộ, chỉ cần có thể là tu bổ lại nhưng khúc hẹp nguy hiểm, bởi vì con đường này từ thị trấnLâm Sơn, phải qua huyện Hải Dương đến tỉnh thành, khoảng cách lái xe phỏng chừng cũng có thể đến hơn năm tiếng đồng hồ, so sánh với con đường mới sẽ tiết kiệm được hai tiếng đồng hồ, lâu nay chúng ta không để ý tới, cho nên con đường thôn Lê Viên đi ra đến quốc lộ 220 chúng ta nhất định phải gấp rút sửa sớm!

Đinh Nhị Cẩu thấy đây là một cơ hội, cho dù không thể đạt được sự ủng hộ trên huyện về vật chất, nhưng là cũng có thể tranh thủ sự đồng tình của lãnh đạo huyện!

Trịnh Minh Đường nhìn chằm chằm trên tấm sơ đồ không nói một lời, Khấu Đại Bằng trừng mắt nhìn Đinh Nhị Cẩu, đây chính là ngoài kế hoạch của cuộc gặp lần này, thằng này cũng không nói trước cho mình biết về tấm sơ đồ, khi trở về phải cho hắn một trận mới được, hừ dung dưỡng cho hắn được đằng chân, thì lấn đằng đầu!

– Con đường này có thể sửa đượclà chuyện tốt, nhưng sẽ tốn không ít tiền, cháu có tính đến điều này chưa qua?

– Dạ chưa có! Nhưng cháu hiện có như vậy một ý tưởng, muốn huyện Hải Dương phát triển có thể trực tiếp không cần nhờ đến thành phố Bạch Sơn, mà chúng ta sẽ dựa vào sự ưu việt trực tiếp từ trên tỉnh, nghe nói trên tỉnh hiện nay đất đai sử dụng làm công ty, xí nghiệp rất là khan hiếm và đắt đỏ, vì thế các công ty, xí nghiệp đều lựa chọn về các trấn, thôn thuận tiện đường giao thông đặt làm công ty, nhà máy sản xuất, nếu như thôn chúng ta có thể kết nối cùng quốc lộ 220, thì tại huyện Hải Dương khi đón đầu kêu gọi đầu tư xây dựng thì sẽ thành công!

Nếu như nói về chuyện thiếu tiền làm đường, thì dù có nói khả năng con đường thuận lợi bao nhiêu cũng không ăn thua, nhưng một câu nói cuối cùng này, đúng là tuyên truyền giác ngộ đấy, từ khi bí thư Trịnh Minh Đường nhận chức ở huyện Hải Dương, kêu gọi đầu từ vẫn là tâm bệnh của ông ta, vì huyện Hải Dương là khu vực vùng núi và gò đất, phía đông là núi lớn ngăn cách, không có đường giao thông, phía nam là thành phố Bạch Sơn cũng có nhiều núi cách trở, việc kêu gọi các công ty đến đầu tư là chuyện không tưởng, cho nên Trịnh Minh Đường vẫn là canh cánh trong lòng về chuyện này.

Nay nghe được Đinh Nhị Cẩu nói như thế, Trịnh Minh Đường ánh mắt lại nhìn xuống tấm sơ đồ, nhìn chòng chọc một hồi rồi nói:

– Xong rồi, bây giờ các người về trước đi, Đinh Trường Sinh, cháu lo việc sửa đường cho tốt, đồng chí Khấu, tại thị trấn Lâm Sơn kinh tế vẫn còn yếu kém, so với toàn huyện luôn bị đội sổ, đồng chí phải hao tốn tâm tư tính cách, thêm một chút nhé!

Nghe qua một câu nói lơ đãng của bí thư huyện, Khấu Đại Bằng dọc trên đường về biết rằng đấy là bí thư huyện biểu lộ ý tứ trong lời nói, đây là cái gì, đây là một loại ám chỉ, chỉ ra cho Khấu Đại Bằng cố gắng tìm cách lèo lái cho tốt hơn khi đã có hướng thoát ra, nói trắng ra là giao thêm cho mình trọng trách.

– Chú, cháu thấy hình như bí thư Trịnh đối với chuyện sửa đường có khả năng đã động tâm, nếu thật sự được như vậy, vài năm sắp tới, không chừng ở huyện sẽ đề nghị trên tỉnh đầu tư tài chính cho chúng ta, đến lúc đó, thị trấn mình là cái bánh ngọt lớn đó chú!

Đinh Nhị Cẩu nói với Khấu Đại Bằng.

– Vậy cháu có ý định gì không?

– Nếu là như vậy, thì chỗ béo bở không nên để người ngoài nhúng tay vào, khi ấy chú nói với thím đừng đi dạy học nữa, ra ngoài thành lập công tu kiến trúc, hay xây dựng gì đó… hoặc là loại gì tương tự cũng được, chúng ta tự làm chủ, vừa bảo đảm chất lượng, lại có khả năng kiếm được nhiều tiền!

– Hừ, bộ cháu tính toán được như vậy, thì người khác không biết tính à, không được đâu, nhà của chú cũng không có nhiều tài chính để thành lập công ty, nếu trên huyện muốn sửa thành đường lớn, giai đoạn đầu chắc chắn sẽ kêu gọi các công ty xây dựng đấu thầu, chúng ta làm sao có nhiều tiền để tính toán phương án này, thôi quên chuyện này đi!

Đinh Nhị Cẩu ngẫm nghĩ lại lời của Khấu Đại Bằng thấy cũng hợp lý, huyện Hải Dương cũng là huyện nghèo vang danh, làm gì mà có tiền, để ngay lập tức sửa thành con đường lớn, huống hồ chi con đường này cũng không phải là hạng mục quan trọng của huyện để tập trung đầu tư, tuy rằng Đinh Nhị Cẩu đã vạch ra viễn cảnh tươi đẹp ngày mai với Trịnh Minh Đường, nhưng với tình hình tài chính thực tế của huyện, bí thư Trịnh Minh Đường cũng không cần thiết hạ quyết tâm để ưu tiên sửa con đường này.

– Tối nay theo chú về nhà ăn cơm đi!

Khấu Đại Bằng nói:

– Không được, cháu còn phải trở về, ngày hôm nay, cán bộ thôn cùng với dân chúng đi đến trong núi khởi công làm đường đấy, cháu đã vắng mặt hết cả ngày, chắc phải trở về nhìn xem tình trạng như thế rồi!

– Vậy cũng được, nhưng cháu chú ý điều này, không thể lúc nào cũng tập trung công việc ở một chỗ như là thôn Lê Viên, cháu còn trách nhiệm ở các thôn khác nữa, như là thôn Lô Gia Lĩnh, Bang Tử Dục, Điền Gia Trang, cũng phải để mắt đến đến, chú mới vừa nhận được phản ảnh nói là chủ nhiệm khu vực chỉ biết quan tâm đến thôn Lê Viên, còn các thôn khác thì không ngó ngàng tới, cháu cũng phải công bằng, không nên bên trọng bên khinh.

Khấu Đại Bằng nói.

– Ai phản ảnh vậy chú, cái con mẹ nó, cháu mới đến thôn Lê Viên một thời gian ngắn, làm sao đi được thôn nào khác, mà có thôn nào bị ứ đọng hơn trăm vạn cân lê chờ bán không, thằng nào nói vậy?

– Trưởng thôn Đinh Đại Khuê ở Bang Tử Dục nhà cháu nói, có bản lĩnh thì cháu đi tìm ông ta tính sổ đi.

Khấu Đại Bằng cười cười nói, nhưng đột nhiên lại nhớ đến chuyện cũ bị Đinh Nhị Cẩu bắt quả tang với Điền Ngạc Như cũng tại thôn Bang Tử Dục, hừm, tốt nhất là giữ thằng này lại thị trấn thì tốt hơn!

Đinh Nhị Cẩu ngay trong ngày, từ ủy ban thị trấn chạy xe máy thẳng một đường đến thôn Lô Gia Lĩnh, từ khi Lý Phượng Ny mang Lý Kiến Thiết ở bệnh viện về, Đinh Nhị Cẩu vẫn chưa có thời gian đi thăm hỏi, hôm nay vừa lúc có dịp, vì thế lấy việc công làm việc tư chạy về thôn Lô Gia Lĩnh nhìn qua một chút

Khi hắn đi vào thôn Lô Gia Lĩnh, thì về ngay căn nhà lớn và quái lạ độc nhất vô nhị của thôn mà chính hắn bỏ tiền ra xây dựng, đúng lúc thấy một người đàn bà đang ở trước sân giặt quần áo, bóng dáng xinh xắn, dưới ánh mặt trời u ám của mùa đông hiện lên dáng dấp có vẻ ẻo lả, đưa lưng về hướng của Đinh Nhị Cẩu, khi cô đứng dậy khom lưng xuống, dùng hai đầu gối của mình kẹp vào một góc tấm chăn dày, hai cánh tay thì vươn ra trước cầm một góc chăn khác vặn tròn để vắt khô nước cái chăn, Đinh Nhị Cẩu lại bất chợt nổi hứng lên, biễu diễn động tác của tên ăn trộm, lặng lẽ lồm cồm bò nhẹ như con mèo đang rình rập vồ mồi, hắn bò sát đến gần phía sau mông đít của người đàn bà, từ phần eo người đàn bà do tư thế khom lưng nên vạt áo lộ ra một phần da trắng như tuyết, đường viền của cái quần lót ôm chặt trên cái mông đít đang cong vễnh lên trên cái quần dài màu đen, hai cạnh viền mé dưới quần lót kéo dài thẳng đến tập trung bợ đỡ ngay phía chính giữa bên dưới cái âm hộ.

Cái đầu của Đinh Nhị Cẩu từ từ đưa sát vào..

Hai mươi phân…

Mười phân…

Năm phân..

Hai phân…

Lổ mũi của hắn sắp chạm vào mé dưới cái hậu môn của Lý phượng Ny…

Một mùi khai khai pha lẫn vị chua chua ẩm ướt của cái háng bị bó chặt hầm hơi vì ngồi một chỗ giặt đồ khá lâu của cô, từ cái âm hộ bay lên, xông vào lổ mũi chó của Đinh Nhị Cẩu, hắn ngửi lấy hít vào một hơi dài thật sảng khoái, bao nhiêu mệt nhọc của đoạn đường từ thị trấn chạy về đến thôn đã hoàn toàn tan biến, cái tên Cẩu có nghĩa là chó, có lẻ cũng ít nhiều ảnh hưởng đến tâm tính của hắn, mỗi lần được ngửi trên cái âm hộ của đàn bà, mùi vị càng nặng thì hắn càng hưng phấn, đó cũng là một sở thích kỳ quặc của hắn, nhưng chết nỗi là những người đàn bà của hắn hiện tại và sau này, ai cũng lại… thích, khi thấy hắn không hề e ngại tiếp xúc với cái âm hộ của mình vào lúc bất ngờ chưa được sạch sẽ, họ cảm thấy thân thể mình được hắn trân trọng yêu quí tất cả mọi nơi, tâm lý trong lòng được một sự thõa mãn không ngừng.

Lý Phượng Ny bỗng thấy được trên đất một cái bóng đen, sợ tới mức la hoảng lên một tiếng “ a..a…a “liền quăng tấm chăn rơi xuống đất, vội vàng nhảy ra.

– Ui da.. làm sợ muốn chết, sao vào nhà mà không có tiếng!

Lý Phượng Ny vừa thấy là Đinh Nhị Cẩu, lập tức trách.

– Hìhì..em chẳng qua là muốn chị vui bất ngờ thôi!

– Vui bất ngờ cái con khỉ, đây là sợ muốn đứng tim luôn, bộ em muốn giết người hả?

Lý Phượng Ny dùng bàn tay ướt nhẹp vỗ vỗ lấy ngực của mình, cái áo cổ cao bó sát người tọa nên đường cong nhuần nhuyễn trên đôi bầu vú của Lý Phượng Ny, cảnh này khiến Đinh Nhị Cẩu không tự chủ nuốt nước bọt một miếng.

– Chú Lý đâu rồi?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

– Đang ở trong phòng nghỉ ngơi, em vào thăm một chút đi, giờ thì cha chị không thích nói chuyện nhiều, em chớ để ý!

– Em biết rồi, để em vào thăm.

– Nhị Cẩu, em cẩn thận một chút, không có gì mà sợ hãi.

– Nói gì mà kỳ vậy, bây giờ chú Lý là người một nhà với em, có gì nữa đâu mà em sợ hãi.

Đinh Nhị Cẩu nói xong, liền vào trong căn phòng của cha Lý Phượng Ny, thì thấy một người đang cúi đầu với dáng điệu buồn bả ngồi ở trên ghế sô pha, trên TV trước mặt ông ta thì lại đang có hài kịch, tiếng loa tivi phát ra rất thấp, nhưng khi nhìn thấy Lý Kiến Thiết dáng điệu như vậy, dù là Lý Phượng Ny đã nhắc nhở trước, lúc Lý Kiến Thiết ngẩng đầu lên, hắn vẫn giật mình hoảng sợ.

Toàn bộ khuôn mặt của Lý Kiến Thiết cơ hồ không còn một dấu vết nguyên vẹn, khắp nơi nơi tràn ngập từng mảnh da nhỏ lốm đốm, giống như là làn da trẻ con, nhưng lại gập ghềnh sần sùi, tạo cho người đối diện cảm giác rất là khủng bố, nếu trong đêm tối nhìn thấy khuôn mặt như vậy, Đinh Nhị Cẩu cũng không chắc chắn là mình sẽ có ngất đi hay không nữa.

– Chú Lý, dạo này có đỡ hơn chút nào không?

Lý Kiến Thiết không nói chuyện, chỉ gật gật đầu, trãi qua trận này hoả hoạn này, thật sự đã hoàn toàn phá hủy ý chí của ông ta, Đinh Nhị Cẩu có cảm giác Lý Kiến Thiết thật là tiêu cực, tiêu cực đến mức buông xuôi, thậm chí không muốn cùng với bất cứ ai nói chuyện.

Lý Phượng Ny đứng ở ngoài cửa, lắng nghe động tĩnh trong phòng, nhưng đáng tiếc, bên trong chỉ có tiếng nói của Đinh Nhị Cẩu, Lý Kiến Thiết trước sau cũng không nói một tiếng, trao đổi nói chuyện với một người như thế rất là mệt mỏi, một lát sau Đinh Nhị Cẩu đứng lên, định bước ra ngoài trò chuyện cùng Lý Phượng Ny nhưng chưa kịp cất bước, đã bị Lý Kiến Thiết dùng tay kéo lại.

– Chờ một chút!

Lý Kiến Thiết phát ra một giọng nói khàn khàn.

– Chú Lý có chuyện gì chú cứ nói đi!

– Cháu rất giỏi, Vương Lão Hổ là kẻ không phải dễ đối phó, chú cám ơn cháu!

Bàn tay của Lý Kiến Thiết bấu chặt trên bả vai Đinh Nhị Cẩu, ông ta nói tiếp:

– Phượng Ny số khổ, cháu hãy đối đãi với nó cho tốt, đừng có bỏ rơi nó nhé!

Giọng nói Lý Kiến Thiết rất nhỏ, nhưng rất là có trọng lượng như giao phó tánh mạng của Lý Phượng Ny cho hắn vậy.

– Cháu biết, chú yên tâm đi, cháu nhất định sẽ đối xử tốt với Phượng Ny như là chị ruột của cháu.

Đinh Nhị Cẩu nói ra như một lời hứa cam kết.

Lý Kiến Thiết nhếch mép nở nụ cười, nhưng nụ cười này méo xẹo như là khóc, làm Đinh Nhị Cẩu phát hoảng, phải rùng mình ớn lạnh.

Chương trước Chương tiếp
Loading...