Chinh phục gái đẹp - Chương 1
Chương 72
Sau buổi họp của thường ủy huyện ba ngày thì tin tức mới tới lổ tai của Đinh Nhị Cẩu, hắn mới đầu thì còn không tin dịp may như từ trên trời rơi xuống đầu mình đột ngột như thế, nhưng khi bí thư Khấu Đại Bằng đem tin tức này nói cho hắn biết, thì hắn mới tin đây là sự thật, không bao lâu sau đó, lại thêm mấy người gọi điện thoại tới chúc mừng hắn.
– Nhị Cẩu, thằng nhóc bò lên quá nhanh, tuổi cậu còn trẻ như vậy mà đã làm cán bộ chính thức phó khoa, những lão gia hỏa trên thị trấn làm sao mà không ganh tỵ với cậu! Về sau làm người phải thật khiêm tốn, khiêm tốn hơn nữa, chứ nếu làm ngược lại thì những lão gia hỏa trên thị trấn cũng sẽ không để cho cậu một ngày yên lành đâu!
Trương Cường ở trong điện thoại cười ha hả nói.
– Anh Trương, anh có được tin tức từ nơi nào vậy, chỉ là lời đồn, nhất định là lời đồn thôi, nếu nói chủ tịch Khấu trưởng thăng chức lên làm bí thư thì tôi còn tin, bí thư Điền bị điều đi nơi khác, tôi cũng tin, nhưng anh nói tôi lên chức, tôi cảm thấy hình như anh có âm mưu gì đó, có phải là muốn cho tôi mời anh bữa ăn phải không? Như vậy đi, mới anh đến thôn Lê Viên, tôi sẽ đãi anh ăn thỏ rừng nướng, sao, có được không?
– Thôi quên chuyện đó đi, đến chỗ cậu ăn bữa cơm còn phải mạo hiểm tánh mạng trên con đường núi, thà nhịn cho lành.
– Vậy thì cũng tốt, để tôi nướng chín thịt thỏ rồi gửi ra cho anh cũng được, à quên chứ! Việc đồn trưởng Hoắc được điều lên thành phố ra sao rồi? Dù sao tôi trước kia cũng là lính của ông ấy, bằng mọi cách trước khi đồn trưởng Hoắc đi nhận nhiệm vụ mới, tôi cũng phải đến để đưa tiễn.
– Chuyện này cũng chưa biết ngày nào, đoán chừng cũng không lâu đâu! Hic..mọi người đều thăng chức, chỉ còn lại có mỗi mình tôi thôi!
– Anh Trương Cường, anh cũng nên hoạt động chạy chọt một chút đi, tôi đã nói rồi, tôi vẫn còn độc thân, còn chút tiền cũng chưa xài tới, nếu thiếu tiền để lo lót, có gì anh cứ lấy trước đi để mà chuẩn bị!
– Cậu nói tôi cũng hiểu, nhưng chỉ là không biết chạy chọt đến chỗ nào.
– Mấy ngày nữa tôi quay trở lại thị trấn một chuyến, nếu anh lúc ấy có thời gian rãnh, chúng ta cùng đi thành phố Bạch Sơn một chuyến, tại đó tôi có quen biết mấy người có quan hệ rộng rãi, đến lúc đó nhờ bọn họ giúp giùm thử xem.
– Thật không? Vậy thì tốt quá! À, sao cậu lại quen được những người như thế vậy, thật là không thể nào ngờ được…
– Thôi đừng quan tâm đến làm gì chuyện đó, khi nào đi tôi sẽ gọi điện thoại tìm anh!
Điện thoại Đinh Nhị Cẩu vừa mới nói chuyện với Trương Cường xong, thì thị đội trưởng La Hậu Sinh lại gọi tới, cũng là những lời khách sáo chúc mừng, rồi khoe tình hình con của mình là La Dương hiện tại đang là lính của Chu Hồng kỷ, hiện lúc này sinh hoạt cũng khá tốt, hắn ta rất biết cách lấy lòng thiếu tá Chu Hồng Kỳ, cho nên rất được Chu Hồng Kỳ ưu ái.
Riêng về Chu Hồng Kỳ thì vẫn cho rằng Đinh Nhị Cẩu là con người xuất thân từ thành phần trộm cắp, nên rất nhanh nhẩu láu cá, rất thích hợp lăn lộn làm một nhân viên nằm vùng trong tầng lớp xã hội đen, nhưng không ngờ Đinh Nhị Cẩu đã quyết tâm không bao giờ muốn mình lại nhuốm chàm dù rằng đó là công tác cho chính phủ, hắn chỉ muốn hòa lẫn vào chốn quan trường, thật ra khi đặt chân vào chốn quan trường so với lẫn lộn vào xã hội đen phức tạp hơn nhiều, quan trường giống như là phiên bản nâng cao của xã hội đen vậy, lọt vào nơi chốn này nếu không có chút vốn liếng quan hệ và bản lãnh mưu mô thì đừng hòng trụ vững trong thể chế đầy dẫy những sợi dây đan xéo vào nhau.
Điên thoại của thị đội trưởng La Hậu Sinh vừa chấm dứt, thì lại có điện thoại của chủ tịch Vương Bạch Lệ.
– Trường Sinh, vào chiều mai cháu có mặt tại ủy ban thị trấn để dì trao cho quyết định làm trợ lý và hướng dẫn thêm một số quy định cần thiết nhé.
Có lẽ đây là cú điện thoại làm cho Đinh Nhị Cẩu ngất ngây vui sướng hơn tất cả, hắn muốn hét lên thật to vì thành công của bước đi chập chững đầu tiên này, tất cả đó là bản lỉnh tính toán và một ít may mắn có được, chứ hoàn toàn không phải là món quà từ trên trời tự nhiên rơi xuống đầu hắn.
Trưa hôm sau, hắn rời khỏi thôn Lê Viên đi đến ủy ban thị trấn vẫn còn khá sớm, nhưng lúc này các lãnh đạo thị trấn đang họp ở hội trường để bàn giao công việc vẫn chưa xong.
Mãi cho đến khi tan tầm buổi chiều thì công việc bàn giao của các lãnh đạo mới hoàn tất.
Thấy trời đã gần tối mà vẫn chưa có nhận được tin tức gì của Vương Bạch Lệ, giờ nếu về lại thôn Lê Viên cũng không kịp, nên Đinh Nhị Cẩu định đến nhà khách của ủy ban thị trấn ngủ tạm một đêm rồi mai tính, trên đường đi thì Đinh Nhị Cẩu nhận được điện thoại của chủ tịch Vương Bạch Lệ, trong điện thoại Vương Bạch Lệ xin lỗi vì bận họp đến cuối giờ chiều mới xong, nhiệt tình mời tối nay Đinh Nhị Cẩu đến trong nhà cô có chút chuyện để bàn, cho biết hiện tại đang cần ổn định gấp, sau sự xáo trộn nhân sự của các lãnh đạo thị trấn, rất nhiều công tác Vương Bạch Lệ xác thực muốn cùng Đinh Nhị Cẩu trao đổi một chút.
Lúc bầu trời đã nhuộm đen, mở cửa cho Đinh Nhị Cẩu là chủ tịch Vương Bạch Lệ trên người vẫn mặc lấy bộ đồ công sở, đem một đôi ngực sữa bó ở thật chặt bên trong, nhưng cái quần bao lấy ôm sát thì không che giấu được hai cái mông lớn ngược lại còn làm xông ra nổi bật, chính giữa trung gian khe mông sâu đậm đều có thể thấy rõ ràng.
– Dì Bạch Lệ cháu vội vã chạy tới đây, cũng chưa kịp mua chút lễ vật gì..
Đinh Nhị Cẩu đi vào cửa nói.
– Cháu khách sáo làm gì, có thể tới đây là tốt rồi!
Tuy rằng bây giờ hơi đã thân thiết, nhưng trong công tác của Vương Bạch Lệ, có thể trụ vững nhiều năm, cho đến ngày hôm nay leo lên đến chức vụ chủ tịch thị trấn làm cho Đinh Nhị Cẩu cũng không dám xem thường.
– Dì mới đi về nhà sao? Cả người.. ?
Nhìn thấy Vương Bạch Lệ một thân trang phục, trên người chính giữa trung gian hai ngọn núi một lằn thẳng ướt đẫm mồ hôi, bên dưới hạ thân chỗ đường viền quần lót cũng có chút hiện ra ẩm ướt.
– Ha … dì có thói quen sau khi đi làm về, thì kết hợp rèn luyện một số động tác thể dục đi bộ ở công viên thị trấn, vừa mới trở về, cháu cứ tự nhiên ngồi xuống đây chờ nhé, người toàn là mồ hôi, dì đi tắm rửa một chút!
Nói xong Vương Bạch Lệ tiến vào phòng tắm, đóng cửa lại.
Đinh Nhị Cẩu lập tức rón rén theo sau, áp sát vào cửa phòng vệ sinh, vễnh tai lắng nghe, một hồi kịch liệt tiếng vang nước tiểu của Vương Bạch Lệ như dòng suối chảy xiết, Đinh Nhị Cẩu phân biệt rất cẩn thận, cảm thấy tiếng động nước đái của chủ tịch thị trấn so với các phụ nữ trong thôn cũng không khác nhau gì cả, đều là vừa vội vàng vừa kêu to, tiếp theo sau đó là tiếng vòi phun nước chảy rào rào, bấy giờ hắn mới lùi ra lại phòng khách ngồi chờ.
Rời khỏi phòng tắm, Vương Bạch Lệ tựa như cái bánh màn thầu ( bánh bao ngọt ) vừa mới ra lò còn bốc khói, toàn thân như tản ra nhiệt khí.
– Trường Sinh, đã có quyết định chính thức cháu sẽ làm trợ lý cho dì, thật ra là do tình hình nhân sự của thị trấn nên cháu cũng sẽ kiêm luôn làm trợ lý cho cả bí thư Khấu, dì nghĩ như thế này, dù sao cháu giờ cũng là cán bộ phó khoa rồi, đừng có thỏa mãn chính mình, cháu còn trẻ tuổi nên cố gắng luyện tập tích cực thêm trong công tác, để sau này có cái ghế trống nào tốt hơn ở trên ủy ban thị trấn, thì cháu có thể bổ khuyết vào, cháu thấy thế nào?
Vương Bạch Lệ hai tay cầm khăn mặt vừa lau, vừa nói ra sự tình an bài kế hoạch của mình, màu đen cái váy liền quần mặc trong nhà nổi bật với làn da trắng hồng, lúc cánh tay ngẩng lên giơ cao sát đầu chà khô mái tóc, đem toàn bộ cái nách đậm đen những sợi lông triễn lộ ra bên ngoài.
– Vâng, cháu sẽ cố gắng học hỏi thêm.
Trao đổi đơn giản một số thủ tục hành chính, cách làm việc trên ủy ban thị trấn, cho đến khi Đinh Nhị Cẩu cũng hiểu được đại khái, Vương Bạch Lệ trao tận tay cho Đinh Nhị Cẩu tờ quyết định làm trợ lý chủ tịch thị trấn, vì muốn để cho Vương Bạch Lệ nghỉ ngơi sớm, hắn định đứng dậy cáo từ ra về.
Nhưng vừa đứng dậy thì trông thấy Vương Bạch Lệ ngồi ở phía đối diện trước bàn đang dùng tay lay động lấy cổ.
– Làm sao vậy dì? Không thoải mái sao?
– Ừ, cả ngày hôm nay ngồi họp bàn giao, nên xương cổ với bả vai có chút không thoải mái!
Lúc này tâm cơ thoáng động, Đinh Nhị Cẩu liền nói:
– Dì, vừa rồi cháu có tự học qua một số phương pháp xoa bóp, bấm huyệt chống mệt mỏi, hay là để cháu thử xem.
– Trường Sinh, liệu xoa bóp có tác dụng sao?
Vương Bạch Lệ dò hỏi.
– Dì ạ, cứ thử xem, nếu thấy có tác dụng thì sau này mỗi khi mỏi mệt dì cứ gọi cháu!
Đinh Nhị Cẩu nói xong thì vòng ra sau lưng của Vương Bạch Lệ hai tay nhẹ nhàng đặt ở trên bả vai của cô, rồi nói tiếp.
– Dì đừng có nhúc nhích, dì cứ buông lỏng người hạ xuống, nhắm mắt lại, trong sách hướng dẫn có nói hãy cảm thụ khí huyết vận hành, sẽ mau trợ giúp hồi phục khí sức.
Đôi bàn tay Đinh Nhị Cẩu như tản ra nóng rực nhẹ nhàng vuốt ve bả vai trắng nõn non mềm của chủ tịch Vương Bạch Lệ.
Vương Bạch Lệ ngăn chặn nội tâm bốc lên ý xấu hổ, e lệ nhắm lại đôi mắt, yên lặng hưởng thụ sự xoa bóp của hắn, Đinh Nhị Cẩu hai tay dần dần theo bả vai chuyển qua chỗ lỗ tai, dùng đốt ngón tay đè lên hai bên huyệt Thái Dương ở trán Vương Bạch Lệ, hai ngón trỏ tay uốn lượn thành hình cái móc đặt ở song song bên cạnh huyệt Thái Dương cùng lúc dùng xoay tròn xoa bóp theo phương hướng chiều kim đồng hồ, tiếp theo dùng hai đầu ngón tay bầm lên chính giữa mi mắt, hướng về phía ngoài đẩy ngang đến mép tóc, hai tay luân chuyển vuốt ve, Vương Bạch Lệ cảm giác hai bàn tay của Đinh Nhị Cẩu như có ma lực, theo từ trên làn da của mình lướt qua, hơi tê tê, mềm mại dụ hoặc làm cho thân thể thấy thoải mái, Vương Bạch Lệ sắc mặt ửng hồng, toàn thân mềm yếu mềm dựa trên mặt ghế salon, gật đầu nói:
– Ưm… thủ pháp của cháu khá tốt đấy!
Đinh Nhị Cẩu mỉm cười, hai tay trơn trượt xuôi theo bên dưới tai xoa bóp đến dưới quai hàm, cũng nhẹ nhàng xoa nhẹ chung quanh vành tai, rồi lặp trở lại như cũ xuôi theo mép tóc cho đến phía sau cổ, từ trên xuống dưới xoa nắn phía sau toàn bộ các cơ của cổ, điểm mẫn cảm chung quanh vành tai phấn nộn bị hai bàn tay của Đinh Nhị Cẩu xoa tới xoa lui, tiếng rên thoải mái của Vương Bạch Lệ từ nơi cổ họng gần như muốn phát ra, cô cố nhẫn nhịn cắn môi để không phát ra tiếng rên khó xử này.
…
Đinh Nhị Cẩu giờ đây đang cố sức đè nén dục vọng, tập trung tinh thần để thực hành phương pháp xoa bóp mà mình mới vừa học qua trong quyển Sơn Hải Kinh đối với chủ tịch Vương Bạch Lệ.
– Dì, giờ cứ nằm ở trên cái ghế sofa, đưa lưng về phía cháu là được.
Nhìn Đinh Nhị Cẩu đi đến bên cạnh bộ ghế sofa khá rộng rãi, Vương Bạch Lệ chỉ có thể xấu hổ tựa đầu vùi sâu vào cái gối dựa ở trên ghế, lẳng lặng nằm lỳ.
Thằng này dường như không có phát giác được sự xấu hổ của cô, hắn cung kính đứng ở bên cạnh ghế, hai tay nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay trái của Vương Bạch Lệ, mười ngón tay nhẹ nhàng nắn bóp trên cánh tay của cô, lúc này Vương Bạch Lệ tim không ngừng đập nhanh hơn, trong nội tâm càng thêm lúng túng.
Những ngón tay từ Đinh Nhị Cẩu bắt đầu đầu vai cánh tay trái Vương Bạch Lệ xoa bóp, rồi sau đó chậm rãi di động xuống dưới khuỷu tay, cổ tay, mu và lòng bàn tay, cuối cùng rồi đến ngón tay của cô, sau đó bàn tay của hắn lại ấn ngược lại với phương hướng ngược chiều trở lại đầu vai của Vương Bạch Lệ.
– Dì cứ thả lỏng người một chút được không?
Nhận thấy được thân thể của Vương Bạch Lệ có chút cứng ngắc, Đinh Nhị Cẩu nhẹ giọng nói với Vương Bạch Lệ, đồng thời, hắn đem hai bàn tay hợp cùng một chỗ, nhẹ nhàng mà vỗ nhẹ trên cánh tay trái Vương Bạch Lệ, dọc theo cánh tay tay qua lại trên dưới vỗ vài lần, sức vỗ dần dần gia tăng mạnh hơn.
Nghe được Đinh Nhị Cẩu nói, Vương Bạch Lệ mặt càng thêm nóng lên, khi nghe hắn yêu cầu như vậy, cô chỉ phải tận lực khắc chế tâm tình khẩn trương chính mình, vùi đầu chôn thật chặc trong gối, nhắm mắt lại không ngừng hít thật sâu, để giảm bớt sự khẩn trương.
Kỹ thuật xoa bóp Đinh Nhị Cẩu chưa thành thạo lắm, trong quá trình ngắn ngủi xoa bóp cánh tay trái Vương Bạch Lệ, hắn vừa quan sát phản ứng thân thể của cô, vừa rất nhanh điều chỉnh độ xoa bóp mạnh yếu thích hợp, bắt đầu dần dần tăng lực, chú ý hơn nữa sự kết hợp nặng nhẹ các đầu ngón tay, chỉ chốc lát, cánh tay trái hơi bị rêm mỏi của Vương Bạch Lệ đã nhận được cảm giác thoải mái sảng khoái như có một luồng sóng điện nho nhỏ từ từ lan truyền khuếch tán hướng về toàn thân.
Gần mấy phút trôi qua, Vương Bạch Lệ sự cảm nhận được sự thoải mái trước kia chưa bao giờ trải qua, thân thể của cô chẳng những thả lỏng, cơ bắp hòa với các đốt ngón tay đã tiềm nhập vào trạng thái nhu mềm, lòng của Vương Bạch Lệ cũng dần dần khôi phục lại trầm tĩnh.
Lúc này Đinh Nhị Cẩu buông xuống cánh tay trái của Vương Bạch Lệ, nhẹ nhàng ngồi lên ở bên cạnh ghế sofa, rồi sau đó hai bàn tay lại nắm lấy cánh tay phải Vương Bạch Lệ, xoa bóp xong cả hai cánh tay, Đinh Nhị Cẩu hai bàn tay nắm đè trên hai đầu vai Vương Bạch Lệ, hơi gắng sức chậm rãi nắm bắt bẻ người của cô, Vương Bạch Lệ từng tiếng thư sướng kêu rên ở bên trong lòng khi các khớp xương vai thoáng nghe “ cụp cụp “ nho nhỏ.
Đinh Nhị Cẩu hai tay lại để trên lưng của Vương Bạch Lệ ra sức nắn bóp, khi thì vuốt ve sau gáy, khi thì nắm bóp xương sống, khi thì ấn vỗ vòng eo, ngẫu nhiên, các đầu ngón tay tiếp xúc nhẹ vào vài sợi lông dưới nách hoặc sâu trong phần eo Vương Bạch Lệ, trong nội tâm cô nổi lên vẻ lo âu xấu hổ, nhưng vẫn đang cố gắng khắc chế tâm tình của mình.
Nhưng giờ phút này Vương Bạch Lệ thân thể đã chậm rãi trở nên bành trướng nóng lên, sâu trong vỏ não tựa hồ có một đốm lửa diễm bắt đầu thiêu đốt, cũng không hề mâu thuẩn phản đối sự thân mật tiếp xúc xa lạ này. Chẳng lẽ…..
Vương Bạch Lệ hình như lò mờ cảm thấy dạng xoa bóp này có khả năng tác dụng như là uống thuốc kích thích, nhưng mà đầu óc của cô đã không có thời gian phân tích những thứ này, hô hấp cũng trở thành nặng nề nhanh hơn, suy nghĩ bắt đầu mờ ảo trong khoái cảm.
Vì Đinh Nhị Cẩu vẫn chưa thạo lắm, nên khi mò mẩm bấm huyệt với đầu ngón tay hơi mạnh, trên lưng đột nhiên truyền đến một chút đau đớn, Vương Bạch Lệ hơi chút giật mình thanh tỉnh, khi mở mắt ra thì mới phát giác, Đinh Nhị Cẩu không biết lúc nào đã bò lên ghế sofa, đang ngồi chồm hỗm bên cạnh cô xoa bóp từ phía sau lưng.
Đắm chìm trong bên trong khoái cảm thoải mái, Vương Bạch Lệ thoáng qua cũng không để ý nhiều, cô thở hắt ra một cái rồi lại nhắm mắt, sâu kín hưởng thụ Đinh Nhị Cẩu đang xoa bóp cho mình.
– Dì ạ, phần trên xong rồi, bây giờ đến phần bên dưới chân nhé!
Giọng nói của Đinh Nhị Cẩu dường như từ một nơi xa xôi bay vào lỗ tai của Vương Bạch Lệ, cô khẽ “ ừ “ một tiếng, xem như đáp lại lời hắn.
Trong lúc cơ thể của Vương Bạch Lệ vẫn còn có chút lâng lâng, bỗng nhiên cảm giác dưới bắp chân chợt hơi lạnh, nguyên lai là Đinh Nhị Cẩu xốc lên cái váy của cô qua đầu gối, lúc này cái đầu dù có chút mê mang, nhưng Vương Bạch Lệ mới ý thức tới, bên dưới hạ thân của mình đang mặc một cái quần lót viền tơ màu hồng nhạt thật mỏng, Đinh Nhị Cẩu mang cái váy của cô nhấc lên, không biết là hắn có thể thấy được bên dưới hạ thể của mình khu vực thần bí cùng với đường cong không nữa.
– Đợi chút…!
Vương Bạch Lệ khó khăn vừa hô lên hai tiếng, nhưng Đinh Nhị Cẩu đã hai tay đè chặt lên hai bên bắp chân mượt mà tròn lẵn của cô.
– Dì, xin đừng động đậy được không.!
Đinh Nhị Cẩu giọng nói mang chút trách cứ, đồng thời hai tay ngăn lại đôi chân của cô đang vặn vẹo.
– Cháu như thế nào lại…!
Vương Bạch Lệ còn muốn nói thêm điều gì đó, nhưng hai tay của hắn đã bắt đầu để ở trên cái mông thịt nung núc của cô cùng với vòng eo dùng lực vỗ chà.
Chẳng lẽ điều này cũng là xoa bóp à…
Vương Bạch Lệ cảm thấy có điều gì đó không ổn lắm, nháy mắt khiến cho cô đột nhiên thanh tỉnh không ít, nhưng Đinh Nhị Cẩu đã ngồi xuống trên bên cạnh đùi của cô, miệng thì tỉnh tuồng như là nhắc nhở, như là xem cô là một người không hiểu gì về kiến thức xoa bóp vậy! Dù sao hắn cũng đang đụng vào bộ vị trọng yếu của mình, chẳng lẽ cứ để mặc thằng nhóc này vuốt ve cái mông của mình sao?
Vương Bạch Lệ sự đầu óc nhất thời hỗn loạn lên, không biết nên ứng đối như thế nào nữa.
Đúng lúc này, trên bắp đùi non của cô bỗng nhiên truyền đến một cảm giác nhói đau, Vương Bạch Lệ bất ngờ kêu lên “ á “ một tiếng…
Thì ra đang day một huyệt trên bộ phận bẹn đùi của cô, nhưng vì chưa quen tay, có lẽ là dùng sức hơi mạnh, nên Vương Bạch Lệ trở nên đau nhức.
– Chết rồi, làm dì đau lắm hả? Thực xin lỗi! Cháu sẽ nhẹ hơn một chút… như thế này.. dì thấy được chưa?
Đinh Nhị Cẩu thấy thế, vội vàng nói, đồng thời ngón tay nhẹ nhàng xoa bóp nơi bẹn đùi Vương Bạch Lệ, tại chỗ đường cong duyên dáng giao hội với cái mông đít, ngay chỗ đường viền của cái quần lót chéo qua mé trong đùi non, những ngón tay của Đinh Nhị Cẩu như chậm rãi nhẹ nhàng ve vuốt cái đùi của người đàn bà thành thục này.
Lần này độ xoa bóp của bàn tay hắn hơi nhẹ, Vương Bạch Lệ cảm giác không đau giống vừa rồi, mặc kệ để cho hắn xoa bóp tại trên đùi của mình, âm thầm đắm chìm hưởng thụ đôi bàn tay của đối phương.
Đinh Nhị Cẩu hơi dạng ra hai chân của Vương Bạch Lệ, đôi bàn tay xoa nắn trên cơ bắp đùi phải, một tay xoa nắn màu da trắng tinh tế trong suốt, một tay ấn day ép những huyệt vị trên những sợi gân xanh nhỏ mờ ở trong đùi non, hai tay từ trên đùi, xuống quá đầu gối, mãi cho đến bắp chân, sau đó ôn nhu nắm lấy làm chuyển động những ngón chân nhỏ, thỉnh thoảng dùng móng tay khẽ khều gãi nhẹ trên lòng bàn chân của cô.
Ngay lúc Vương Bạch Lệ lại dần dần dâng lên một cảm giác thư sướng, hai tay của hắn lại buông ra chân phải của cô, thì ra là hắn thay đổi lộ tuyến trở qua chân trái xoa bóp, từ lúc chuyển qua chân trái từ dưới những đầu ngón chân của Vương Bạch Lệ, hắn giờ giống như là vuốt ve trở ngược lên đến tận hai bên bờ mông thịt của cô, bởi vì trên vị trí mông tròn không có huyệt vị gì để mà xoa bóp, mà đôi tay của Đinh Nhị Cẩu cũng không ngừng nắn bóp ở hai bên, trong giờ khắc này Vương Bạch Lệ đã không còn ý thức biết được những điều này, khi những ngón tay của của hắn tiếp cận đến cái khe sâu gần nơi lổ hậu môn, Vương Bạch Lệ cũng cảm thấy được bên trong âm đạo của mình một hồi co rút lại buộc chặt run run, từ sâu thẳm bên trong hang động, tự nhiên xuất hiện nổi lên gợn sóng.
Những cảm giác này thông qua những sợi dây thần kinh mẫn cảm từ ở bên dưới cái âm hộ, truyền lên đến trên đầu óc của cô, lúc liền lạc lúc đứt quảng, mờ mờ ảo ảo cơn sảng khoái từ từ chiếm cứ trong tâm trí cô, đã đem một chút băn khoăn xấu hổ còn lại, ném đến tận lên chín từng mây quên lãng.
Cái này chẳng lẽ chính là xoa bóp giảm mỏi mệt sao?
Đúng lúc này, Đinh Nhị Cẩu vuốt ve trở lại cặp đùi non của Vương Bạch Lệ, bắt đầu tiến hành một đợt xoa bóp mới.
Vương Bạch Lệ ý thức giờ đây hoàn toàn tập trung vào đôi bàn tay của hắn, theo tay của Đinh Nhị Cẩu trên xuống di động, tâm tình của cô cũng phập phồng thoải mái trôi theo, sự kích thích khoái cảm càng ngày càng mạnh khiến cho âm hộ của cô như là nóng rực bốc cháy khác với bình thường, hành lang bên trong âm đạo đã tươm ra ra chất nhầy, ướt át dịch nhờn đã làm cho hai bên mép nhỏ cùng lúc sung huyết, âm vật phồng trương sưng cứng lên thành hình hạt đậu phộng lú đầu ra khỏi cái khe giữa âm hộ.
Đinh Nhị Cẩu gặp Vương Bạch Lệ không có phản đối, liền dần dần gia tăng độ mạnh yếu của hai bàn tay, cặp đùi đầy đặn rất tròn, lấy tay trực tiếp sờ lên cảm giác càng thêm thích thú, Đinh Nhị Cẩu dùng năm đầu ngón tay nhẹ nhàng qua lại vuốt ve ở nới bẹn đùi, Vương Bạch Lệ do tác dụng kích thích của những đầu ngón tay Đinh Nhị Cẩu Thủ mang đến từng cơn ngứa ngáy từ nơi âm đạo, thân thể mềm mại của cô hơi hơi rung động,cái váy vốn là bị Đinh Nhị Cẩu vén lên qua đầu gối, giờ thì từng phân từng phân bị hắn âm thầm hướng lên mé trên di động, lộ ra một phần ba mông đẹp đẫy đà tròn xoe, Vương Bạch Lệ nằm úp lưng nhắm mắt, không chút nào có phát hiện ra, Đinh Nhị Cẩu từ nơi phần da thịt ở dưới háng cô hở ra nhìn lại, màu trắng hồng của cái tam giác quần lót mỏng gắt gao bao quanh khe rãnh u cốc của cô, những sợi lông mu chịu không nổi sự chật hẹp của cái quần lót nhỏ, tự hướng ra phía ngoài mở ra hàng dài đậm đen, phía ngoài đáy cái quần lót, nơi đang che đậy cửa miệng âm đạo, bị từ trong cơ thể của cô, chảy ra một ít dịch nhờn thấm ướt.
Nếu lúc này Vương Bạch Lệ thanh tỉnh thì có thể cô phát giác ra được sự ẩm ướt dinh dính dịch nhờn từ đáy cái quần lót viền tơ, vốn là cái quần lót hơi mỏng nên sau khi chất nhầy thấm ướt, quả thực cũng đã thấy rỏ hình dạng hai bên mép nhỏ âm hộ u nổi lật ra, che chắn kín lại cửa miệng âm đạo, thậm chí nếu giờ mà Vương Bạch Lệ còn ý thức được, thì sẽ nhận biết Đinh Nhị Cẩu đang điều chỉnh góc độ, cúi khuôn mặt hắn sát xuống háng cô, đã đem bộ phận sinh dục thần bí nhất của mình thu hết vào mắt.
Nhưng toàn thân đang được kích thích sảng khoái, đã khiến cho đầu óc của Vương Bạch Lệ hoàn toàn mông lung rồi, giờ cô chỉ cảm thấy cả người càng ngày càng nóng, bên trong âm đạo như càng lúc càng phồng lên.
Khi đầu chóp mũi của Đinh Nhị Cẩu gần chạm vào đáy cái quần lót, do Vương Bạch Lệ vừa tắm rửa sạch sẽ, nên chỉ thuần có một mùi ngấy hơi tanh nồng đậm của chất nhầy từ bên trong âm đạo đang rỉ ra xộc thẳng vào trong khoang mũi của hắn.
Nhiệt khí từ hơi thở của lổ mũi Đinh Nhị Cẩu thổi vào ngay cửa miệng âm đạo, Vương Bạch Lệ do đang nhắm mắt nên hoàn toàn không nhận biết, dù không hiểu vì điều gì mà âm hộ mình bỗng nhiên cơn ngứa tăng lên, miệng âm đạo chợt hở ra rồi nhíu lại rỉ ra thêm vài giọt dịch nhờn như đang mong đợi một vật gì đó, đó là kinh nghiệm động dục của người đàn bà từng trãi đang có linh cảm sự tiếp xúc thật gần của con đực, chợt từ cổ họng của cô thoải mái phát ra một tiếng rên rỉ như là mời gọi cái vật của giống đực hãy thâm nhập vào nơi cái lổ sâu đang động dục bài tiết ra chất lỏng của con cái.
Vương Bạch Lệ cũng chưa từng nghĩ đến, mình sẽ phát ra tiếng rên như vậy, nhưng với tác dụng khoái cảm của cơn nứng bên trong âm đạo đang dâng lên cao qua đôi bàn tay Đinh Nhị Cẩu vẫn còn tiếp tục xoa bóp vuốt ve, Vương Bạch Lệ cảm giác mình như là đang bay bỗng bồng bềnh không còn biết đến điều gì khác nữa ngoài sự đòi hỏi ham muốn dục vọng của mình.
Đinh Nhị Cẩu dùng ánh mắt đắm đuối nhìn vẻ đẹp của cái mông đầy đặn rất tròn của Vương Bạch Lệ, bởi vì dáng nằm úp, hai cái mông đẫy đà tròn xoe càng như muốn xông bật ra ngoài hai miếng thịt màu mỡ với trung gian là cái khe đít sâu hoắm, dễ làm cho người ta sinh ra suy nghĩ lung tung, cái váy cuộn lên, chỉ có thể miễn cưỡng che lại cái mông đít, làm nổi bật bên dưới cái âm hộ tràn ngập sự cám dỗ của người đàn bà này.
Vương Bạch Lệ bỗng nhiên giờ đã cảm nhận được bên dưới cửa miệng âm đạo của mình một sự quen thuộc khi mỗi lân cô lên cơn động dục, đó là chấy nhầy rất đậm đặc dinh dính khó chịu từ nơi đáy cái quần lót, khi nghĩ đến những giọt nước nhờn đang dẫn dắt tươm ra ra ngoài cái khe hở âm hộ, cô chợt rùng mình một cái, Đinh Nhị Cẩu vừa thấy biến hóa rất nhỏ của cô, hai bàn tay cũng bắt đầu tiến hành xoa bóp vuốt ve xung quanh khu vực âm hộ.
Dục niệm của Vương Bạch Lệ đã bị hai tay Đinh Nhị Cẩu khơi mào kích thích, nằm úp lưng lại Vương Bạch Lệ hưởng thụ vuốt ve trước sau trên cái khe hở âm hộ, nhưng trong nội tâm kinh hoàng: “.. như thế nào Đinh Nhị Cẩu lại vuốt ve chạm vào khu vực cấm địa, phải gọi hắn lấy bàn tay ra khỏi nơi ấy, nhưng thật sự tay của hắn vuốt ve làm cho mình thật thoải mái sung sướng…phải làm sao đây…”
Kèm theo từ trong sâu âm đạo lúc đó truyền tới từng trận khoái cảm, thành thục mỹ phụ Vương Bạch Lệ dần dần trở nên yếu đuối vô lực, hơi thở dần dần bắt đầu dồn dập, Vương Bạch Lệ cảm giác được tư vị của cơn cực khoái sắp đến, đồng thời tiếng rên rỉ bị áp lực của cơ thể bùng nổ cơn sướng theo từ đôi môi đỏ mọng gợi cảm phát ra âm thanh lộn xộn:
– Ừ..đừng…ừ..được…
Tiếng thở dốc Vương Bạch Lệ đã nhanh mau, thì đôi tay của Đinh Nhị Cẩu cũng vuốt ve theo mau, tiếng thở dốc của cô chậm lại, bàn tay cũng chậm dần dần, một sự tê dại sảng khoái theo đôi bàn tay hắn xông vào từng chân tơ kẻ tóc của cô, thấm vào bên trong da đầu, đầu tiên là từng tia từng tia, rồi đến một luồng một luồng, cuối cùng là rừng rực một đốm lửa quay cuồng bên trong đầu óc, từ trong đám lửa dục vọng thiêu đốt, cô cảm thấy còn có một làn hơi nóng ngưng tụ đến bên trong bụng dưới quặn lại, mơ hồ từ sâu bên trong trong bụng dưới chậm rãi tràn làn hơi đang dâng tràn đầy, mở rộng đẩy xuống tử cung, biến thành một trận co rút từ sâu trong thành vách âm đạo, đẩu, toàn thân cũng bắt đầu ngứa ngáy run lên, chính giữa hai chân cái bụng như căng chướng lên, đột nhiên nhu sấm nổ bạo phát, âm tinh từ trong tử cung phún ra trào ra càng lúc càng nhiều dưới sự co rút liên hồi của âm đạo, từ cửa miệng âm đạo đã khoanh tròn thành một mãnh ẩm ướt lan rộng ra dính dưới đáy cái quần lót.
Âm tinh chảy tràn ra bên dưới âm đạo làm Vương Bạch Lệ cực kỳ thoải mái, vui sướng, nỗi uất nghẹn đè nén từ bên trong cổ họng tận tình phóng xuất.
– Ưm…ưm…a…ư…
Vương Bạch Lệ phát ra từng tiếng rên rỉ, cái mông lớn lay động như là không chịu nỗi cơn sướng khoái nên phải nhỏm đít lên cao, cái âm hộ sung huyết trở nên quá đầy đặn u phồng dưới cái quần lót mỏng manh như muốn xông bật ra dưới tầm mắt của Đinh Nhị Cẩu, miếng thịt lồi hạt le nhu nhú săn cứng trở nên cực kỳ mẫn cảm, lú đầu thành một chấm tròn nhỏ nổi lên trên cái quần lót màu hồng.
Đinh Nhị Cẩu cũng bị chòng ghẹo dục hỏa đốt người, đang lúc khẩn yếu quan đầu, chuẩn bị phá thành công trại, thì từ trong túi quần của hắn truyền đến từng hồi chuông reo điện thoại di động:
– Trường Sinh, điện thoại di động của cháu kêu!
Vương Bạch Lệ lúc này cũng bị tiếng chuông làm cho giựt mình tỉnh lại, nhanh chóng sửa sang kéo cái lại cái váy ngồi dậy, khuôn mặt hơi ngượng ngùng nhìn Đinh Nhị Cẩu Nhất, phương tâm loạn nhịp như là hươu chạy.
Vương Bạch Lệ với tay cầm lấy chén trà trên bàn nhấp một hớp, thần sắc nhanh chóng trở lại bình thường như chưa có việc gì xảy ra, quả thật đây là một người đàn bà thành thục thừa có kinh nghiệm ứng phó bất cứ chuyện gì xảy ra, một khi tinh thần tỉnh táo.
Đinh Nhị Cẩu miễn cưỡng đè nén tà niệm trong lòng, vội vàng lập tức cầm lấy điện thoại lên nghe, khi đã nhìn thấy số là của Khấu Đại Bằng gọi đến.
– Chủ tịch Khấu, ý quên phải gọi là bí thư Khấu mới đúng, có chỉ thị gì sao?
– Bớt miệng lưỡi trơn tru cho chú nhờ tí, thế nào, có thấy gì chưa?
– Có….có…thấy chú lên chức!
– Không phải là chú, mà là cháu, chủ tịch Vương Bach Lệ tự mình gọi điện thoại cho chú nói, đang giữ quyết định trợ lý chủ tịch thị trấn Lâm Sơn của cháu, cháu có thể nói là thăng chức nhanh như hỏa tiễn bay, trong lịch sử của thị trấn Lâm Sơn chưa từng có cán bộ cấp phó khoa tuổi trẻ như vậy, cháu phải biết là điều nên làm trước tiên là cống hiến cho thị trấn Lâm Sơn thật nhiều đấy!
– Thật sự là cho cháu làm trợ lý, nhưng có khi nào bọn họ gạt cháu không đây vậy!
– Hừ…đương nhiên đây là chuyện thật, bộ cháu nghĩ rằng thường vụ đảng ủy của chúng ta nói chuyện đều là đùa giỡn hay sao? Ờ đúng rồi, nếu có thời gian thì làm lá đơn xin vào Đảng, chú và chủ tịch Vương Bạch Lệ đã trao đổi qua, sẽ làm những người tiến cử cho cháu, ở trong quan trường lăn lộn, không phải là đảng viên, thì cháu chỉ là cái rắm mà thôi chứ đừng nói gì là lên chức cao hơn!
– Vâng…vâng cháu nghe theo lời bí thư Khấu sắp xếp, chú à, chú có nghe tin tức bao giờ trên huyện có quyết định định tu sửa con đường từ thị trấn Lâm Sơn đến quốc lộ 220 chưa?
– Cụ thể còn không rõ ràng lắm, nhưng chuyện này đây cũng không cần cháu quan tâm đến, chú gọi điện thoại tìm cháu là có một chuyện quan trọng khác để cho cháu xử lý, sáng sớm mai lập tức có mặt ở ủy ban gặp chú!
– Có chuyện gì mà vội vả gấp rút như vậy?
– Vừa rồi từ văn phòng khiếu nại trên huyện gọi điện thoại tới, nói là từ trên Bắc Kinh điện thoại xuống, ở thôn Hắc Thủy Loan của thị trấn chúng ta, có một ông già đòi đi Bắc Kinh khiếu oan, chuyện này họ để cho chúng ta tự tìm hiểu giải quyết, hiện giờ cũng tới cuối năm rồi, trên thị trấn còn nhiều việc mà thiếu người, chỉ có công việc của cháu bây giờ không phải là bề bộn lắm, cho nên cháu đi lên văn phòng khiếu nại huyện xem như thế nào, rồi tranh thủ đi Bắc Kinh thuyết phục mang ông già trở về, sao có được không?
– Thôn Hắc Thủy Loan à? Đó không phải là khu vực của cháu quản lý, dựa vào cái gì lại bắt cháu đi?
Đinh Nhị Cẩu vừa nghe qua liền có chút bực mình, hừ…lại là đi chùi đít giúp cho người khác, cho nên hắn không muốn đi.
– Đinh Nhị Cẩu, cháu chẳng những là chủ nhiệm liên thôn, mà giờ còn là trợ lý chủ tịch thị trấn cũng như là trợ lý cho chú, coi như là cán bộ của thị trấn, đi công tác thì không thể kén cá chọn canh đấy, nghe rõ không vậy, chú sẽ lập tức thông báo cho chủ tịch Vương Bạch Lệ biết tình hình, để cho cháu phải đi ngay!
– Hừ…hừ đúng là quan lớn hơn một cấp đè chết người, thôi chú nói cái gì thì chính là cái đó, vậy lúc nào xuất phát?
Đinh Nhị Cẩu bất đắc dĩ nhận lời.
– Đêm nay cháu ghé nơi ở của Đỗ Sơn Khôi nghỉ ngơi, rồi sáng sớm mai gặp chú xong, thì đi ngay.
Khấu Đại Bằng mặt sắc mặt mỉm cười nói.
– Chú à, chúng ta giờ có thể coi là người một nhà, chú cháu mình cùng chung trên một chiếc xuồng, chú về sau đừng có làm khó cháu nữa nhé !
– Yên tâm đi, lần này đi Bắc Kinh cũng như là đi du lịch một chuyến, cháu bây giờ chỉ có khuyết điểm lớn nhất là tuổi còn rất trẻ, chưa có bao nhiêu kinh nghiệm làm việc, các phương diện công tác đều nên thử qua một chút, đối với cháu về sau thì mới có lợi !
Khấu Đại Bằng nói những lời này thật tâm là có chút dạy dỗ cho hắn thấm thía.
Đinh Nhị Cẩu không dám trì hoãn, đem mọi chuyện kể lại cho chủ tịch Vương Bạch Lệ nghe qua, vừa ngay lúc đó thù chủ tịch Khấu gọi điện đến cho chủ tịch thông báo tình hình cho Vương Bạch Lệ biết.
Dục hỏa của cả hai người nhanh chóng tự tan biến mất từ lúc chuông điện thoại reo vang, trước khi Đinh Nhị Cẩu rời khỏi nhà, chủ tịch Vương Bạch Lệ nhẹ nhàng nói cho hắn nghe một câu.
– Cháu nên nhớ rằng, làm một trợ lý, điều đầu tiên phải thuộc nằm lòng là mắt thấy tai nghe và kín đáo là những điều tiên quyết cho cái ghế của mình đấy nhé !
Nữ chủ tịch ám chỉ điều gì, đương nhiên là Đinh Nhị Cẩu quá hiểu rỏ.
– Vâng cháu hiểu rồi dì !
– Ừ…vậy đi đi, cám ơn cháu về tối hôm nay !