Chinh phục gái đẹp - Chương 8
Chương 239
La Bàn Hạ thấy Đinh Trường Sinh dứt khoát cự tuyệt như vậy, cũng không muốn miễn cưỡng hắn, nói ra:
– Giờ nói chuyện của cháu đi.
– A, đây là tài liệu báo cáo, bí thư xem qua một chút, còn cần sửa chữa gì, thì cháu sửa.
Đinh Trường Sinh đem tài liệu đưa cho La Bàn Hạ.
– Trước cứ để đây đi…
La Bàn Hạ có vẻ không cao hứng nói.
Nhưng Đinh Trường Sinh cũng không có đi, mà là dạng như muốn nói cái gì lại thôi, xem ra giống như là có chuyện nhưng mà không biết nên nói như thế nào…
– Có gì cứ nói, làm gì mà ấp a ấp úng vậy, đây không phải phong cách của cháu a.
La Bàn Hạ châm chọc nói.
– Vâng… là như thế này, trưa nay Tần Mặc tới tìm cháu, có nói một việc, việc này cùng bí thư lại có chút quan hệ, cho nên muốn nói lại với chú, nhưng không biết việc này có nên hay không nói.
Đinh Trường Sinh cố ý do dự nói.
La Bàn Hạ đối với Tần Mặc cũng không phải là quen thuộc, cho nên lúc Đinh Trường Sinh nhắc đến Tần Mặc, thì La Bàn Hạ cũng không có biểu hiện ra ngoài bao nhiêu phản ứng, nhưng qua vài giây đồng hồ, La Bàn Hạ hình như là nhớ tới ai là Tần Mặc rồi.
– Nói đi, chuyện gì?
La Bàn Hạ khẩu khí mềm đi hơn nhiều, trong giọng nói còn mang theo bộ dạng chờ đợi.
– Tần Mặc và phó bí thư tỉnh ủy Chu Minh Thủy rất quen thuộc, ngày hôm qua nàng còn ở trên tỉnh cùng Chu bí thư gặp mặt qua, nàng nói Chu bí thư rất rõ ràng tình huống Hồ Châu, hơn nữa cũng biết nguyên nhân cái hạng mục PX gác lại, nhưng mà ông ấy cũng biết rõ La bí thư là cùng có chú ý đến hạng mục này đấy, ông ấy cũng biết chỉ có La bí thư còn tọa trấn tại Hồ Châu, thì mới có thể bảo chứng được cái hạng mục này khởi công, vì thế phó bí thư tỉnh ủy Chu Minh Thủy rất là thưởng thức chú.
Đinh Trường Sinh tựa như là phí hết rất lớn sức lực mới nói giống như là lời Tần Mặc nói.
Tuy rằng La Bàn Hạ không nói gì, nhưng Đinh Trường Sinh lại thấy được trong ánh mắt La Bàn Hạ lóe sáng, đã nhìn ra được, La Bàn Hạ động tâm.
– Vậy Tần Mặc kia cùng Chu bí thư rất quen thuộc sao?
– Không biết, nhưng mà cháu nghe nói Tần Chấn Bang cùng Lương chủ tịch tỉnh cũng có quan hệ đấy, nhưng hình như Chu bí thư mới là người bên Tần Chấn Bang, về phần đến cùng quan hệ đến như thế nào, đó là chuyện cao tầng, cháu không biết được.
– Tin tức này của cháu có phải là cũng đến từ Chu bí thư?
La Bàn Hạ cười cười hỏi.
– Không đúng, đó là Tần Mặc nói cho cháu biết.
Đinh Trường Sinh nói ra.
La Bàn Hạ trong nội tâm nháy mắt liền chuyển động vô số vòng, nhưng mà vẫn bất động thanh sắc, qua thêm vài phút đồng hồ về sau, nhìn Đinh Trường Sinh trước mắt.
Lúc này trong lòng của La Bàn Hạ đã dần dần hiểu ra trong mấy ngày qua đến cùng là chuyện gì phát sinh rồi. Đúng là cao thâm, mình bất tri bất giác đã bị người đưa ra làm con chốt trên bàn cờ, vị Chu bí thư thật đúng là không đơn giản a.
Có thể là chuyện này sau khi xảy ra, ông cũng không có tỏ vẻ ra thái độ nghiêng qua bên nào, điều này làm cho Chu bí thư có chút nóng nảy, vì vậy mới cho người tiện thể nói ra, nhưng mà Lương Văn Tường thì đến thị sát, cùng với Chu Minh Thủy nhắn tin, cũng làm cho trong tâm La Bàn Hạ mênh mông…
– La Gia Nghi trong khoảng thời gian này không có đi ra ngoài, cũng không dám ra khỏi cửa, chú hơi có lo lắng, nếu cháu có thời gian, đến trong nhà thăm nó khuyên bảo một chút, các người đều là thanh niên, tiếng nói chung tương đối có nhiều, không giống như là chú đã, già rồi, nói nó không bao giờ chịu nghe…
La Bàn Hạ bất chợt chuyển đề tài nói về La Gia Nghi, làm cho mạch suy nghĩ Đinh Trường Sinh có chút theo không kịp.
– Vâng…
– Còn chuyện kia thì cháu nói với Tần Mặc, chờ Lương chủ tịch thị sát xong rồi chú sẽ lên tỉnh đi bái kiến Chu bí thư.
La Bàn Hạ nói một câu lời xem như là chắc chắn với Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh đi rồi, La Bàn Hạ vẫn luôn suy nghĩ Chu Minh Thủy đến cùng là có ý gì, có phải là thật tình muốn lôi kéo mình, có thể là mình đã quyết định cùng đến với Lương Văn Tường, tuy rằng Lương Văn Tường người này thoạt nhìn tao nhã, nhưng mà La Bàn Hạ nhìn ra được, hắn đến tỉnh Trung Nam lâu như vậy vẫn còn là ẩn nhẫn chờ đợi, đợi cho đối thủ phạm sai lầm trước, bởi vì có đôi khi chính là như vậy, ngươi không làm gì thì cũng không thể phạm sai lầm, cái này tại trong chính trị có thể là lãng phí thời gian, thế nhưng lại là an toàn nhất đấy.
La Minh Giang tại tỉnh Trung Nam bám trụ nhiều năm như vậy, có thể nói tại tỉnh Trung Nam đã là thâm căn cố đế, thế nhưng theo kết quả tại nơi đây các thường ủy thì giống như những hạt cát trộn lẫn với nhau, vẫn không bằng bí thư An Như Sơn trước đây tại thường ủy hội thượng có thể nhất ngôn cửu đỉnh đây.
Nói đến cùng, đây còn là vấn đề cái uy, so sánh với cùng An Như Sơn, thì La Minh Giang cứng rắn ương ngạnh hơn, điều này làm cho rất nhiều cán bộ sợ hắn, nhưng lại không phục hắn, nhất là còn có La Đông Thu tại bên trong tỉnh nhúng tay vào rất nhiều hạng mục công trình, làm cho rất nhiều người đối với La Minh Giang có một một loại thái độ xem thường.
Tuy rằng không ai dám biểu hiện ra ngoài, thế nhưng tồn tại ở trong lòng loại miệt thị này mới là đáng sợ đấy, bởi vì uy tín đánh mất, ngươi nói ra thì ai còn có thể tin được.
Hơn nữa nhìn chung lịch sử các đời lên chức bí thư của tỉnh Trung, từ chủ tịch tỉnh lên làm bí thư chiếm đến tám mươi phần trăm, từ phó bí thư thăng làm bí thư tỉnh ủy lại chỉ có mười phần trăm, mười phần trăm còn lại là người từ tỉnh khác nhảy dù đến.
La Bàn Hạ không biết La Minh Giang còn có thể ở tại tỉnh Trung Nam được bao nhiêu lâu nữa, nhưng có thể đoán được nếu như La Minh Giang rời đi, thì khả năng Lương Văn Tường thượng vị rất lớn, đây mới là lực lượng mà La Bàn Hạ thấy được tiềm năng…
Thế nhưng nếu như Chu Minh Thủy đã nhắn cho mình lời nói, nếu mình giả vờ làm cái gì cũng không biết, không để ý cái đến cái gốc này, thì hiển nhiên cũng là không thể nào được đấy, như vậy ít nhất Chu Minh Thủy sẽ ghi hận, nếu là như vậy, đối với việc mình tiến thêm một bước bay lên, lại là chướng ngại chí mạng.
Cũng may là vì La Minh Giang tồn tại, Chu Minh Thủy cùng Lương Văn Tường vẫn còn tiếp tục chung đụng bình thản đấy, hơn nữa thỉnh thoảng còn có thể liên thủ với nhau, chặn đánh La Minh Giang…
Tuy rằng chân đứng hai thuyền thì độ khó rất lớn, làm không tốt sẽ bị té nhào, nhưng mà trước mắt xem ra, phương nào thì La Bàn Hạ cũng không thể đắc tội, cũng may tại Hồ Châu việc phát triển thì ý kiến mọi người đều là nhất trí y, bao gồm cái hạng mục PX làm cho người ta vò đầu bứt tai kia, Chu Minh Thủy cùng Lương Văn Tường ý kiến đều là nhất trí, điều này làm cho La Bàn Hạ cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Tuy rằng Lương Văn Tường trước khi đến đã thông báo trước tới Hồ Châu, không cần đến đường cao tốc nghênh đón, nhưng mà La Bàn Hạ cảm thấy Lương chủ tịch lần đầu tiên tới Hồ Châu, nên phải biểu hiện ra đầy đủ coi trọng, cho nên vẫn là kiên trì suất lĩnh lãnh đạo lớn nhỏ của thành phố Hồ Châu đến ranh giới của thành phố Hồ Châu biê đón Lương Văn Tường đến.
Đứng ở góc độ La Bàn Hạ, điều không có gì đáng trách, lãnh đạo nói không cho ngươi đi đón, ngươi cứ đi, cao lắm là là chỉ bị phê bình vài câu, thế nhưng là ai có thể thật lòng phê bình cái chuyện này sao?
Lương Văn Tường mang theo những người đi cùng, chắc chắn là cũng không được hoàn toàn là người của ông ta, nói không chừng người của La Minh Giang cũng có mặt, vì vậy thời điểm này, La Bàn Hạ liền cần tỏ thái độ, cũng là truyền lại một tín hiệu, đó chính là La Bàn Hạ đối với Lương Văn Tường rất là xem trọng.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Không biết vì sao, hôm nay thời tiết đặc biệt nóng, chỗ giao giới này cây cối bóng mát thì không có, một đoàn người phơi nắng đứng chờ thật sự là chịu không nổi, có người đã muốn quay vào trong xe mở ra điều hòa mát mẻ một chút, nhưng nhìn thấy La Bàn Hạ đứng ở ngoài xe, một bên cùng Để Khôn Thành thảo luận cái gì, ai còn dám tự vào trong xe để được mát mẻ?
Cũng may là đoàn xe Lương Văn Tường không để cho bọn họ chờ lâu, nửa giờ sau, xa xa chạy tới ba chiếc xe ô tô cùng đi đấy, càng thêm đáng quý chính là Lương Văn Tường ngừng lại xuống xe, dặn dò cùng mọi người, trong nháy mắt mọi người cũng cảm giác chuyện phơi thây ngoài ánh nắng mặt trời thật sự là con mẹ nó cũng xứng đáng, bởi vì trên mặt của mỗi người đều chảy ra mồ hôi, chỉ có Lương Văn Tường đi ra khỏi xe có mấy phút đồng hồ nên không xuất mồ hôi.
– Xin chào chủ tịch…
La Bàn Hạ tiến lên bắt tay Lương Văn Tường chào…
– Bàn Hạ… tôi đã nói đừng có đến đây đón tiếp, cái này trời rất nóng đấy, nếu mọi người bị cảm nắng thì làm sao khai triển công việc.
– Chủ tịch… tôi nhớ rồi, lần sau không chiếu theo lệ này nữa.
La Bàn Hạ thấy Lương Văn Tường mặc dù là nói như vậy, nhưng mà trên mặt không có biểu lộ khó chịu.
– Vị này chính là chủ tịch thành phố Để Khôn Thành.
La Bàn Hạ giới thiệu những quan viên Hồ Châu…
Đinh Trường Sinh thì lẫn mất từ nơi xa, hắn không có ý định dưới trời nóng bức như vậy lại đến bắt tay cùng Lương Văn Tường, không có ý nghĩa gì cả, nhưng mà hắn thấy được từ chiếc xe đằng sau đi xuống một người chính al2 Dương Phụng Tê. Um… nàng như thế nào lại cùng đi với Lương Văn Tường chứ, vừa rồi mình gặp nàng ở cục công an thấy nàng một mực bề bộn nhiều việc, còn chưa kịp cùng nàng liên hệ lại, giờ thì rõ ràng lại chạy đến Giang Đô rồi cùng đi với chủ tịch Lương.
Gặp mặt hàn huyên hoàn tất, Lương Văn Tường lên xe thương vụ cùng La Bàn Hạ chạy về thành phố Hồ Châu.
– Bàn Hạ, chuyện xí nghiệp may xử lý thế nào rồi.
Lương Văn Tường lo lắng hỏi, tuy rằng La Bàn Hạ đã báo cáo nói sự tình đã xử lý xong rồi, nhưng ông vẫn là rất lo lắng khi mình đến Hồ Châu thị sát sẽ bị vòng vây của đám công nhân m, như vậy thật là phiền phức.
– Chủ tịch đúng là xử lý đã xong rồi chuyện này, chúng tôi có lẽ sẽ xử lý sớm xong cùng với chuyện chết người kia, nói đến cùng, công việc của chúng tôi chưa có làm tốt.
La Bàn Hạ đau lòng nói.
– Ừ, chuyện này xử lý được là tốt rồi, nhất định phải chú ý, các vấn đề giải tỏa sau này phải thận trọng, nếu xử lý không hết mà còn sót lại vấn đề, thà rằng chậm một chút, cũng không được cùng với quần chúng đối lập, chúng ta điểm xuất phát là có ý tốt, nhưng mà có tâm rồi lại hóa thành chuyện xấu, như vậy bị người dân oán trách, thì lại trở thành không tốt.
Lương Văn Tường thấm thía nói.
Đây là lần đầu tiên nghe được ý kiến từ trên tỉnh sau khi xảy ra sự kiện chết người tại xí nghiệp may, xem ra ít nhất Lương Văn Tường là muốn chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, điều này làm cho La Bàn Hạ cùng Để Khôn Thành như bơm được liều thuốc an thần, bằng không mà nói, dựa theo quy định kỷ luật xử phạt của chính phủ, bọn họ phải cõng lấy cái trách nhiệm này đấy, nhưng mà đây là thuộc dạng đặc thù, trên tỉnh muốn giảm bớt chuyện xử lý này, vậy đó cũng là một cái kết quả tốt.
– Chủ tịch… chúng tôi công tác không có làm tốt, xin trên tỉnh hãy ra quyết định kiểm điểm kỷ luật đi, như vậy cũng tốt để cho chúng tôi an tâm.
Để Khôn Thành xen vào một câu nói ra.
– Này… chuyện này dừng ở đây đi, yêu cầu xử phạt cũng không… có thể giải quyết được vấn đề, xử phạt không phải là mục đích, phải nhớ kỹ, chuyện của xí nghiệp may xảy ra chỉ là một vụ điển hình, có điển thì nhất định phải nhớ kỹ, không ngừng rút kinh nghiệm, về sau chuyện như vậy quyết không thể phát sinh lần lần thứ hai nữa.
Lần này Lương Văn Tường sắc mặt rất khó nhìn rồi.
Lương Văn Tường lời này vừa nói ra, trong xe độ nóng trong nháy mắt liền lạnh xuống, hồi nãy giờ Lương Văn Tường vẫn luôn là tao nhã, mặc dù là phê bình cũng đều là điểm đến là dừng, nhưng mà Để Khôn Thành lời này vừa nói ra, Lương Văn Tường liền thay đổi mãnh liệt, làm cho La Bàn Hạ cùng Để Khôn Thành khó hiểu, cái này là gọi là hỉ nộ vô thường sao?
– Đúng, chủ tịch nói rất đúng, chúng tôi nhất định sẽ chủ động rút kinh nghiệm, đem những vấn đề này đều giải quyết cho tốt.
La Bàn Hạ ngượng ngùng nói, ông đây là đang giải vây cho Để Khôn Thành, dù sao Để Khôn Thành cũng là lãnh đạo cùng chung thành phố Hồ Châu, Lương Văn Tường phê bình Để Khôn thành, trên khách quan là gõ Để Khôn thành, nhưng lại ủng hộ La Bàn Hạ, bởi vì nãy giờ La Bàn Hạ nói thì đâu có chuyện gì, nhưng La Bàn Hạ lại cho rằng, loại phương thức này không tốt, đây là chẳng khác nào vén lên bức màn để cho nội bộ đấu với nhau. La Bàn Hạ là thuộc hạng cái già giảo hoạt trong quan trường rồi, làm sao mà nhìn không ra điểm này.
– Hai vị đều là lãnh đạo nòng cốt của Hồ Châu, hai người nếu cùng một lòng, chuyện gì cũng đều có thể làm tốt, có những người khác muốn động, các người cũng có thể cùng đỡ được, nhưng mà nếu như hai người ở giữa cân đối không tốt, thì sẽ tạo cho người có cơ hội thọc vào…
Lương Văn Tường nói.
Ông ngữ khí hòa hoãn lại, làm cho La Bàn Hạ cùng Để Khôn Thành đều thở dài một hơi, nói đến cùng, đây là đang gõ hai người bọn họ nội bộ lục đục, điểm này mọi người đều biết, nhưng ai cũng minh bạch, không đấu tranh là không thể nào được, nhưng mà có chừng, có mực mới là trạng thái tốt nhất, Lương Văn Tường không phải là người hòa giải, không phải là khuyên bọn họ không đấu tranh, mà là khuyên bảo bọn hắn, đấu thì có thể, nhưng mà không được để lỡ việc làm chính sự.
– Đúng vậy, hiện tại tôi cùng Khôn Thành đang phối hợp coi như cũng tạm ổn, vấn đề giải quyết xí nghiệp may, may mắn mà có Khôn Thành, hiện đang làm tổ trưởng tổ điều tra, rất nhiều sự tình đều là do Khôn Thành giải quyết, xin lãnh đạo yên tâm.
La Bàn Hạ tại trước mặt Lương Văn Tường tán dương Để Khôn Thành.
Nhưng mà ba người này đều là người lăn lộn đầy tâm nhãn co, tuy La Bàn Hạ nói như vậy, chẳng khác nào nói việc xử lý xí nghiệp may đều là do Để Khôn Thành thao tác, như vậy nếu trong khi Lương chủ tịch thị sát, có xảy ra chuyện gì về xí nghiệp may, cũng phải là Để Khôn Thành đứng ra đến giải quyết vấn đề, mình thì không có trách nhiệm đấy, đây là bổn ý La Bàn Hạ trong lời nói.
– Vậy là được rồi, cố gắng vừa làm vừa rút kinh nghiệm…
– Giờ chúng ta đi chỗ nào đây?
Lương Văn Tường nhìn phía trước xe dẫn đường, hỏi.
– Chúng ta về thành ủy, các cấp cán bộ đều đang tại thành ủy chờ lãnh đạo đến báo cáo công tác đấy.
– Báo cáo tài liệu có cái gì tốt nghe đâu, tôi muốn xem tình huống chân thật, đúng rồi, khu đang phát triển lãnh đạo là ai?
Lương Văn Tường hỏi.
– Là Đinh Trường Sinh, đang chạy xe ở phía sau…
Để Khôn Thành chen miệng vào nói, lời này vừa nói ra, làm cho La Bàn Hạ nổi nóng, ngươi không nói không có ai nói ngươi bị câm, trong khi La Bàn Hạ còn muốn nhắn tin cho Đinh Trường Sinh bảo hắn tranh thủ thời gian trở về khu đang phát triển chuẩn bị trước một chút, giờ thì tốt rồi, nếu chủ tịch tỉnh đã biết hắn có mặt ở đây, nếu gọi Đinh Trường Sinh tới thì xem như là hết chuẩn bị trước được rồi…
Quả nhiên, Lương Văn Tường nói ra:
– Bác tài, dừng xe lại đi, kêu Đinh Trường Sinh đến đây.
La Bàn Hạ thầm nghĩ đã xong, khu đang phát triển lâu nay là địa phương cách xa mặt trời, nên việc nhân viên đi làm kỷ luật vô cùng kém, bây giờ nếu trực tiếp chạy đến khu đang phát triển, đây không phải là đưa lưng cho người xem sao?
– Chủ tịch, khu đang phát triển cũng chưa có làm cái gì chuẩn bị trước, đây không phải muốn vạch trần cái xấu ra sao?
La Bàn Hạ nữa đùa nữa thật nói.
– Hắc, có xấu cũng phải về ra mắt cha mẹ chồng, Đinh Trường Sinh tên tiểu tử này thì tôi biết rõ, trên tỉnh cũng nghe rất nhiều người nói tới hắn, chuyện tốt chuyện hư hỏng gì hắn đều có, bất quá tôi lại nghe đồng chí Thạch Ái Quốc lại khen ngợi hắn, trong mắt lão ta, Đinh Trường Sinh đó là một đóa hoa sáng a, tôi cũng muốn gặp mặt hắn, lão Thạch khoa trương một đóa hoa sáng rốt cuộc là nhân vật như thế nào, có bao nhiêu bổn sự đây?
Lương Văn Tường không nhanh không chậm, cũng như đang nói đùa…
Lương Văn Tường lời này vừa nói ra, La Bàn Hạ đành phải ngậm miệng, rất rõ ràng, Lương Văn Tường đây là cố tình đấy, có ngăn cản cũng vô dụng, vô luận Đinh Trường Sinh đem khu đang phát triển biến thành ổ chó hay là ổ gà, thì Lương chủ tịch cũng sẽ đến xem…
Đinh Trường Sinh đang chạy xe sau cùng do mình tự lái xe, bất ngờ nhận được điện thoại tới, vội vàng lái xe chạy đến phía trước, mở cửa xuống xe thì thấy được trên xe có ba lãnh đạo.
– Chào Lương chủ tịch, La bí thư, Để chủ tịch…
Đinh Trường Sinh kinh sợ hỏi.
– Cậu lên chạy chiếc xe này, bác tài sẽ lái xe của cậu, cậu dẫn chúng tôi đi đến khu đang phát triển nhìn xem, không có vấn đề chứ?
Lương Văn Tường cười hỏi.