Chinh phục gái đẹp - Chương 8
Chương 37
A Báo đã nghe được tiếng động trên lầu đánh nhau, nhưng hắn cho rằng A Lang có thể ứng phó, cho nên hắn lục soát tất cả gian phòng lầu dưới tìm kiếm, khi phát hiện không có một người nào dưới lầu, lúc này mới vội vàng chạy lên lầu hai, mà lúc này rằng A Lang thật bất hạnh đã bị hôn mê rồi.
– Đã bị chết một thằng, mày chẳng lẽ cũng muốn gãy gục ở chỗ này sao?
Đinh Trường Sinh đứng dựa lan can thang lầu, ung dung nhìn A Báo nói ra…
Lúc này Đinh Trường Sinh đang đứng ở phía trên, còn A Báo thì đứng ở phía dưới, cho nên nếu như từ dưới đánh lên, sẽ vô cùng tốn sức, hơn nữa hắn cũng cảm giác được, cho dù A Lang nếu không bị chết, nhưng tất nhiên đã bị Đinh Trường Sinh khống chế rồi, cho nên cũng bất chấp lời dặn dò của Bạch Khai Sơn, liền nhấc chân, đem cây dao găm quân đội rút ra.
Đinh Trường Sinh cũng không dám xem thường thằng này, vũ khí trên người của mình bất quá chỉ là cái khung móc bằng inox, còn thằng này rõ ràng mang theo dao găm, vẫn còn may không phải là súng, nếu như là súng thì Đinh Trường Sinh nhất định là quay đầu bỏ chạy rồi, thiệt thòi trước mắt thì sẽ hắn dứt khoát không ăn.
Thế nhưng mà khi giao đấu, cũng đã mang lại cho Đinh Trường Sinh không ít phiền toái, dao găm quân đội có chỗ tốt lớn nhất là chẳng những có thể đâm, còn có thể chém, vươn tới là đâm, nhưng lúc đánh ngang phía bên trái hoặc là hướng phải thì trở thành chém.
Bởi vì Đinh Trường Sinh trên tay thì vướng cái móc treo, cho nên nếu muốn sử dụng Thái Cực Thập Tam Thức, thì không sử ra được cái vật kia, ít nhất tay của mình không có được linh hoạt, cho nên lúc này, Đinh Trường Sinh buông lỏng tay ra cái móc treo, đem tay của mình giải phóng ra ngoài, bây giờ thì tuy A Báo tiến công ác liệt, nhưng đều bị Đinh Trường Sinh dùng lực mượn lực hóa giải rồi.
Mặc dù lúc này ai cũng không rõ là ai có thể thắng được, nhưng là tâm tính thì hoàn toàn khác nhau, Đinh Trường Sinh thông qua quan sát, phát hiện trong hai người thì mình tự tin hơn bởi vì vừa đánh ngã một tên, nhưng tâm tính A Báo thì bất đồng, đối phương nói đã giết chết A Lang, lúc mới bắt đầu thì hắn không tin, nhưng qua hồi lâu, A Báo rõ ràng thấy A Lang không có một chút động đậy, cho nên trong lòng cảm thấy bất ổn.
Thế nhưng thời cơ thì chưa tới, từ xa xa lại nghe truyền đến tiếng còi xe cảnh sát, đây không phải là Đường Thiên Hà đến, mà là người của đồn công an phụ cận đang đi tuần tra, nhưng A Báo nghe qua thì càng đánh càng nôn nóng, chớp lấy cơ hội, Đinh Trường Sinh thoáng cái chụp được cổ tay A Báo, dùng sức toàn thân trong giây lát dập bàn tay của A Báo hướng về phía bên cạnh vách tường.
Lần này bó tay rồi, nhìn như không có bao nhiêu động tác, nhưng là người luyện võ, mượn sức là tung đòn, cho nên không cần dùng sức nhiều, chỉ là nhất định phải nhanh, đây cũng là đòn hạ thủ bước cuối cùng của Thái Cực quyền, A Báo không ngờ sự chú ý của mình vừa bị phân tán, toàn bộ mu bàn tay đã bị dập trung trên vách tường.
Chỉ nghe thấy nhỏ nhẹ tiếng “bốp” một tiếng, tay đứt ruột xót, huống chi là nguyên một bàn tay, A Báo liền cảm giác bàn tay của mình hình như là đã bị phế đi, cây dao găm quân đội từng theo hắn hơn mười năm rõ ràng cầm không vững được đó, liền rơi trên mặt đất, mà thân thể của hắn cũng bị theo quán tính áp sát tại trước trên vách tường.
Lúc này A Báo tựa như là con thú bị nhốt, còn Đinh Trường Sinh cũng không có hoàn toàn khống chế được hắn, vì sự an toàn, nên Đinh Trường Sinh không có tiến thêm một bước bức bách, vì sợ thằng này trên người mang theo súng, bất thình lình nổ một phát súng, thì chính mình liền xong đời.
Tiếng còi cảnh sát càng ngày càng gần, nếu giờ không tẩu thoát thì có khả năng không còn kịp, A Báo cho tới bây giờ cũng không có thấy A Lang tỉnh lại, đúng lúc này thì cũng bất chấp, bởi vì hắn cảm giác được xương cốt bàn tay của mình hình như là mới vừa rồi bị đánh cho vỡ rồi.
A Báo không có chạy ra khỏi cửa chính, vì rất có thể sẽ bị bảo vệ khu du lịch ở phía ngoài phục kích, cho nên khi bảo vệ nghe được tiếng động có người nhảy lầu thì mới chạy tới, lúc đó A Báo đã sớm biến mất ở bên trong khu cây trồng của căn biệt thự rồi.
– Đinh tiên sinh không sao chứ? Đinh tiên sinh… đang ở đâu vậy?
Trực ban quản lý ở bên ngoài hô to.
– Vào đi, mang theo một người sửa điện.
Đinh Trường Sinh trong phòng đáp lớn…
Trực ban quản lý nghe được tiếng của Đinh Trường Sinh, trong nội tâm treo một tảng đá rốt cục rơi xuống đất, chỉ cần Đinh Trường Sinh còn ổn, tất cả mọi chuyện đều dễ nói, nếu như Đinh Trường Sinh chết ở nơi này, thì không những là mình, mà ngay cả khu du lịch cũng phiền toái rất lớn.
Rất nhanh hệ thống điện đã sửa xong, Đinh Trường Sinh trước tiên đi đến một A Lang, giật xuống miếng vải đen che mặt, thì phát hiện lại là người quen, hắn từng gặp một A Lang một lần, đó là lần giúp đỡ em trai của Tương Ngọc điệp, lần này là lần thứ hai gặp mặt, lấy tay đưa lên nghe thử hơi thở của hắn, thì A Lang vẫn còn sống.
Lất ở trên người hắn ra, không có thứ gì ngoài một cây dao găm quân đội, Đinh Trường Sinh lấy ra nhìn, vừa rồi A Báo cũng bị rớt một con dao găm giống như vậy, nếu đây là người của Bạch Khai Sơn, như vậy thằng chạy thoát khẳng định cũng là thủ hạ của Bạch Khai Sơn.
– Đinh tiên sinh không sao chứ, làm tôi sợ muốn chết…
– Quản lý, chúng ta lại gặp mặt, dường như chúng ta mỗi lần gặp gỡ đều là có chuyện xấu xảy ra… ha ha, bây giờ trong làng du lịch, rõ ràng đã xảy ra chuyện ám sát khách, các người định xử trí như thế nào đây?
Đinh Trường Sinh xem như nhìn thấu trong lòng cái khu du lịch này rồi, chỉ cần ngươi dám muốn, bọn họ liền dám cho, nhưng lúc này đây Đinh Trường Sinh không có cần đến ý tứ đó, trái lại… hắn còn phải cảm ơn vị trực ban quản lý này.
– Đinh tiên sinh, anh cứ nói yêu cầu đi, chỉ cần anh nói, tôi ngay lập tức sẽ báo cáo, mọi chuyện đều là do trách nhiệm bảo vệ của chúng tôi không có làm xong, chúng ta xin nhận gánh trách nhiệm.
– Ha ha… thôi cứ coi như xong rồi… À… ngài họ gì?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Không dám… họ Lý, Lý Quốc Sinh…
– Lần này tôi còn phải cảm ơn anh, nhờ nhận được điện thoại của anh nên có chuẩn bị trước, nếu không còn chưa biết sẽ như thế nào đây này, cảm ơn… gọi bảo vệ đem thằng này khống chế lại, cảnh sát đến sẽ giao cho bọn họ.
Đinh Trường Sinh phân phó nói.
– Được, tôi lập tức làm ngay, tôi cũng đã báo cảnh sát, xe cảnh sát đang chạy đến, Đinh tiên sinh… rất đáng tiếc, tên kia chạy thoát mất rồi, chúng tôi không đuổi kịp.
Lý Quốc Sinh áy náy nói ra, hắn đã đem tất cả gậy điện đều tập trung vào cửa ra vào phục kích, nhưng thằng kia lại là nhảy cửa sổ chạy trốn.
– Được rồi, không có việc gì, trước đem thằng này khống chế lại rồi nói sau.
Đinh Trường Sinh ngáp một cái nói ra.
Lý Quốc Sinh giải quyết rất nhanh, lập tức phân phó bảo vệ trói A Lang, sau đó mấy người mang đi ra ra ngoài, đúng lúc này Lý Quốc Sinh chưa có đi ngay, mà theo sau lưng Đinh Trường Sinh nhỏ giọng nói:
– Đinh tiên sinh… ngoại trừ báo cảnh sát, tôi còn tự tiện mới Đường cục trưởng của khu Tân Hồ, ông ta hiện tại đang tại chạy tới đây…
– Lão Đường cũng tới?
Như thế lại khiến cho Đinh Trường Sinh sững sờ, hắn không có nghĩ đến Lý Quốc Sinh cũng nhận thức Đường Thiên Hà, cũng không ngờ tới Đường Thiên Hà nghe thế sự tình liền chạy ngay đến, ngẫm lại tình cảnh của mình bây giờ, xem ra chính mình vẫn còn những người bạn thật tâm đấy, chắc hẳn chuyện Thạch Ái Quốc bị điều đi thì Đường Thiên Hà cũng biết rồi, đúng lúc này mà còn có thể nửa đêm chạy tới, thật là kỳ tâm chứng giám.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyen3x.xyz/
Đường Thiên Hà tốc độ thật đúng là không chậm, bên này Đinh Trường Sinh vừa mới ổn định tình hình xong, thì xe cảnh sát của ông ta đã gào thét chạy vào hồ Thiên Nhất Sắc, liền trực tiếp chạy đến trước căn biệt thự có Đinh Trường Sinh.
– Huynh đệ… không có sao chứ, tại sao vậy? Những thằng này lai lịch từ đâu…
Đường Thiên Hà nhìn thấy Đinh Trường Sinh có chút uể oải, liền hỏi.
Đinh Trường Sinh mỏi mệt là vì mới vừa cùng hai người đàn bà kia đại chiến một trận tưng bừng, đến bây giờ ai cũng không biết trong phòng hắn đang cất giấu hai người đàn bà, nhưng l Lý Quốc Sinh thì biết rõ, chỉ là Lý Quốc Sinh không dám nói với ai cả, đây là chuyện tư ẩn của Đinh Trường Sinh, hắn cũng không dám nói linh tinh, không chỉ là như thế, mà ngay cả người của bên bảo vệ, hắn cũng dặn im mồm, nếu ai đi ra ngoài nói bậy, lập tức khai trừ cho nghỉ việc.
– Nếu đã tới, vậy theo tôi uống vài chén đi, con mẹ nó, hơn nửa đêm cũng cũng không cho người ta nghỉ ngơi tốt, thật sự là tức chết tôi rồi.
Đinh Trường Sinh kéo Đường Thiên Hà đến khu ghế sa lon nói.
– Hai vị lãnh đạo, nếu không còn có chuyện, tôi đi ra ngoài trước, có gì phân phó cứ trực tiếp gọi điện thoại cho tôi, lúc nào tôi cũng có mặt.
Lý Quốc Sinh xem xét hai người này có khả năng nói chuyện riêng, cho nên lập tức muốn rời đi.
– Lý quản lý, chuyện tối nay cảm ơn anh, ngày khác tôi mời anh ăn cơm.
Đinh Trường Sinh khách sáo nói, đây là lời nói thật, nếu không phải là nhờ Lý quản lý cảnh báo, mình có thể phản ứng nhanh như vậy hay không thì thật đúng là khó mà nói.
– Đây là việc tôi phải làm mà Đinh tiên sinh… xin chào, tôi đi ra ngoài trước.
Lý Quốc Sinh cười cười rời khỏi cửa biệt thự…
– Lão đệ, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Đường Thiên Hà thấy Lý Quốc Sinh đi ra ngoài, thì hỏi.
– Hắn là bộ đội đặc chủng giải ngũ, còn có một chạy thoát, ông có biết bọn họ là người của ai không?
Đinh Trường Sinh chẳng những là không có trả lời Đường Thiên Hà, mà còn hỏi ngược lại.
– Người của ai?
Đường Thiên Hà thấy da đầu tê dại, nghĩ tới đây, Đường Thiên Hà thật là có chút hối hận đêm nay đã chạy tới đây, Thạch Ái Quốc phải bị điều đi thì chuyện mọi người ai cũng đã biết, nhưng còn về phần ai tới đảm nhiệm thay thế thì còn chưa nhất định, nhưng cho dù là bất luận ai tới, Thạch Ái Quốc đi thì đã chắc rồi, mà Thạch Ái Quốc đi, thì chẳng khác nào là rút sạch cột sống của Đinh Trường Sinh, người nào mà không biết Đinh Trường Sinh tại thành phố Hồ Châu ương ngạnh không ai bì nổi, cũng là bởi vì có Thạch Ái Quốc ở sau lưng dung túng làm chỗ dựa?
Nếu Thạch Ái Quốc vừa đi, thì Đinh Trường Sinh còn có thể lên mặt được nữa sao? Nghĩ tới đây, Đường Thiên Hà cũng không còn có hứng thú nghe tiếp rồi.
– Bạch Khai Sơn, đầu lĩnh lưu manh hiện nay tại tỉnh Trung Nam, mặc dù bây giờ lão ta đang cố gắng tìm cách rửa sạch cái lý lịch nhơ bẩn của mình, nhưng đen thì vẫn đúng là đen, cho dù làm cách nào cũng không có thể tẩy trắng được, hai thằng kia hơn nửa đêm chạy đến trong phòng của tôi, ông nói còn có thể có gặp được chuyện tốt sao?
Đinh Trường Sinh mặc dù nói vô cùng chậm chạp, nhưng sự phẫn nộ đều đã bộc lộ ra rõ ràng.
– Tôi cũng nghe nói qua Bạch Khai Sơn này, cậu mới vừa nói hai người kia đã từng làm lính, làm sao cậu biết được?
Đường Thiên Hà biết rõ công phu của Đinh Trường Sinh, nhưng không nghĩ đến hai người bọn chúng lại cũng không phải là đối thủ của Đinh Trường Sinh, một bị đánh cho tàn phế, một bỏ chạy…
– Ông xem thử một chút cái này…
Đinh Trường Sinh khẽ vươn tay, theo trong khe hở ghế sa lon rút một cây dao găm quân đội, nhìn qua Đường Thiên Hà lại càng hoảng sợ.
– Dao găm quân đội?
Đường Thiên Hà quan sát nhìn qua, lưỡi dao tỏa sáng, nhưng vẫn có chút vết dơ bẩn dinh lên không ít.
– Đúng vậy, bất quá vết dơ bẩn kia không phải là bùn, mà là máu đọng lại của thằng chạy trốn…
Đinh Trường Sinh uống một hớp rượu nói ra.
– Lão đệ… làm sao cậu một mình lại tới nơi này mà không có ở thành phố, tại đây thì có nhiều nguy hiểm…
Đường Thiên Hà lúc này mới chú ý tới Đinh Trường Sinh ở trong căn biệt thự xa hoa này không bình thường, cho nên hỏi.
– Cô Dương tổng của công ty đầu tư Bàn Thạch mới đến, nên tôi tiếp khách ở chỗ này, Lý Quốc Sinh cũng là có ý tốt, sắp xếp ở chỗ này kín đáo, tôi bây giờ không phải là cảnh sát, cho nên vẫn là cẩn thận một chút thì tốt hơn, miễn cho có người mượn cớ.
Đinh Trường Sinh bình thản nói, nhưng Đường Thiên Hà nghe qua thì hiểu thế nào rồi, ngươi muốn mở miệng hỏi, thì ta tự sẽ đáp, ngươi nếu không muốn hỏi, thì ta cũng giả bộ hồ đồ không biết gì…
Đối với Đường Thiên Hà cáo già như vậy, Đinh Trường Sinh cũng biết mình không có đủ khả năng để cho lão này thành thực với mình, nói một cách khác, nếu Thạch Ái Quốc vừa đi, thì sẽ không biết có bao nhiêu người chờ xem chuyện cười của mình…
– Đúng rồi lão đệ, gần đây lời đồn đãi nổi lên bốn phía, về chuyện của Thạch bí thư đấy, có phải là chuyện thật sự?
Đường Thiên Hà hỏi.
Đinh Trường Sinh không nói, nhưng gật đầu, có một số việc khó mà nói, cũng không tiện nói ra lời, Đinh Trường Sinh chỉ có thể làm được như vậy, thì cũng coi như là không trái với nguyên tắc.
– Tôi hiểu rồi… lão đệ cứ nghỉ ngơi trước đi, tôi đi đây, qua mấy ngày nữa để hẹn với lão Hoa, chúng ta đi uống chút, cho cậu giải não một chút.
Đường Thiên Hà nói.
Cho dù là Đường Thiên Hà nói lời khách sáo, nhưng ít nhiều gì cũng thật tâm thật ý Đinh Trường Sinh nghe tới, đều là lọt tai, ít nhất Đường Thiên Hà lúc này không có giả bộ hồ đồ, đây là trong lòng Đinh Trường Sinh nghĩ, nhưng còn về phần Đường Thiên Hà suy nghĩ như thế nào, thì không có ai biết.
– Được rồi… ông trở về cẩn thận một chút, nhất là phải cẩn thận với thằng chạy thoát kia, hắn là cái bộ đội đặc chủng, đối với việc tẩu thoát thì rất giỏi, nói với các anh em cảnh sát cẩn thận một chút, ngàn vạn lần đừng để xảy ra vấn đề gì.
Đinh Trường Sinh nhìn thoáng qua A Lang bị nhốt ở trong xe, dặn dò Đường Thiên Hà.
– Được, tôi biết rồi…
Đường Thiên Hà sắp xếp xong mấy tên cảnh sát cẩn thận chu đáo rồi liền lên xe đi, Đinh Trường Sinh ở ngoài cửa nhìn theo một hồi, cũng đi vào trong căn biệt thự, lúc đóng cửa lại, cầm lấy điện thoại trên ghế sa lon xem, mới phát hiện trên điện thoại di động có cả chục cuộc gọi nhỡ, nhưng tất đều là từ một người gọi tới, đó là điện thoại của Lý Quốc Sinh gọi trước đó…
Đợi đến lúc hắn lấy tấm ga giường phủ kín Lăng Sam và Dương Phụng Tê kéo ra thì mới phát hiện, hai người đàn bà này đến bây giờ vẫn còn chưa có tỉnh, ngoài cửa phát sinh những chuyện gì thì đều không có quan hệ gì đến với các nàng.
Đinh Trường Sinh sau đó len vào nằm ngủ ở giữa hai người, trái ôm phải ấp tiến nhập vào trong giấc mộng ngọt ngào, giờ đây hắn chẳng quản cái khỉ gió gì chuyện long trời lở đất, cũng chẳng quản đến cái khỉ gió chức quan cao thấp, chính mình ngủ cứ no đầy rồi nói sau, đêm nay thật sự là mệt chết rồi.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Sáng sớm Đinh Trường Sinh tỉnh lại trước tiên, không phải là vì hắn muốn thức sớm, mà là vì bị nghẹn nước tiểu nên tỉnh, mơ hồ đứng lên đi vệ sinh, bởi vì cửa sổ phòng có tấm rèm kéo lại, cho nên trong phòng có chút ánh sáng nhạt từ bên ngoài chiếu vào, lúc hắn trở lại thì nhìn thấy Lăng Lam nằm nghiêng quay mặt vào vách tường, hai chân đầu gối hơi co lại, cái mông cong vểnh ra, bên dưới cái âm hộ còn dính đầy hỗn hợp tinh dịch dính bệt đặc kẹo lại, từ nơi giữa hai chân nàng tỏa ra cái mùi nồng nồng dâm dục không thể tả, Đinh Trường Sinh nhìn thấy lại bốc lên dục hỏa, hắn chen vào giữa cùng nằm nghiêng theo đem thân mình dán tới, sau khi điều chỉnh tư thế vừa vặn để cho hai bộ phận sinh dục tiếp xúc thân mật với nhau, theo Lăng Sam um một tiếng, thì từ phía sau Đinh Trường Sinh đang từ từ nhồi cây dương vật vào bên trong cái âm đạo nhơ nhớp của nàng…
Không biết qua bao lâu, Dương Phụng Tê lười biếng trở mình, nhìn thấy bên kia giường hai người đang ngọa nguậy, cũng chậm rãi dán người lên ôm chặt lấy Đinh Trường Sinh cùng Lăng Sam, làm cho Đinh Trường Sinh trở thành cái nhân thịt chính giữa ổ bánh mì, ba người vừa mới rạng sáng đã lại tiếp tục điên cuồng ở bên trong.
Lúc này, Dương Phụng Tê đã động tình vạn phần, thân dưới cái âm hộ đã sớm tràn lan dịch nhờn không chịu nổi, khi thấy Đinh Trường Sinh vừa rút ra cây dương vật khỏi cái âm đạo của Lăng Sam, thì nàng lập tức cầm cây dương vật còn ướt đẫm dịch nhờn của Lăng Sam nhét vào trong miệng mình vừa liếm láp mút lấy, vừa thấp giọng nói:
– Hảo… chị muốn, nhanh cho chị đi…
Trong lúc tình dục thiêu đốt đến mức tận cùng, lúc này Lăng Sam thì nằm ngửa ra xụi lơ như bùn, Dương Phụng Tê rất nhanh thuần thục leo lên người của Lăng Sam hình thành tư thế 69, còn Đinh Trường Sinh tiếp theo dịch chuyển đến phía sau cái mông nàng, nhìn xem cái âm hộ nhô lên bên dưới cái mông lớn lại rất tròn, ngay giữa hai chân, cái âm hộ nàng đã lầy lội một mảnh bóng loáng, hai cái mép nhỏ sung huyết nở rộ ra, trên cái khe nứt thì viên âm hạch hồng đỏ cứng rắn đứng lên…
Chờ cho Dương Phụng Tê cùng Lăng Sam bú liếm lẫn nhau trên cái âm hộ của đối phương qua một lần, thì Đinh Trường Sinh mới xách súng lên ngựa, khi cây dương vật nhắm ngay vào lỗ nhỏ âm đạo Dương Phụng Tê thẳng tiến, thì nàng lập tức rên lên, cái mông vểnh lên cũng kích động run rẩy.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Lúc sau Đinh Trường Sinh tăng nhanh tốc độ đại lực đút cây dương vật vào, bây giờ thì Lăng Sam đang nằm dưới, trong lúc cây dương vật đang ra sức đút vào âm đạo Dương Phụng Tê, trước tầm mắt của nàng không đến một gang tay cái lỗ phấn nộn hang động của Dương Phụng Tê không ngừng cắn nuốt lấy cây dương vật, mỗi một lần va chạm nghe được từ chỗ hai người giao hợp ọc ọc tiếng dịch nhờn bên trong âm đạo vang lên, thậm chí mỗi một lần dương vật Đinh Trường Sinh cắm, hai tinh hoàn của hắn theo trên mặt Lăng Sam cọ quẹt qua lại…
Mãi đến khi dịch nhờn từ cửa miệng âm đạo Dương Phụng Tê không ngừng chảy ra, nhiểu nhỏ giọt lên trên mặt Lăng Sam, thì lập tức hô hấp Lăng Sam siết chặt, cửa miệng âm đạo của nàng bất ngờ xiết lại rồi nở ra, cả thân mình run rẩy, một dòng âm tinh trắng đục sền sệt cũng đã theo cơn cực khoái trào ra…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Bây giờ thì Đinh Trường Sinh dùng tư thế truyền thống hưởng thụ lấy Lăng Sam dịu dàng ngoan ngoãn, một hồi lâu, mới dùng tư thế nữ trên nam dưới để Dương Phụng Tê thỏa mãn, hắn thay phiên khai khẩn trên người của Lăng Sam và Dương Phụng Tê, cùng các nàng triền miên, giao hoan, thưởng thức hai nàng mút lưỡi với nhau, thưởng thức hai cái âm hộ bất đồng phong vận, nhìn xem diễm cảnh các nàng cùng một chỗ tại dưới háng hắn bú liếm cây dương vật của mình, cảnh tượng rên rỉ không ngừng, nhục dục nguyên thủy đan chéo tình cảm không rõ ràng, hương diễm khoái lạc đến cực điểm…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Đinh Trường Sinh đến bệnh viện để nhìn xem Cố Thanh Sơn ra thế nào rồi, chuyện cho tới bây giờ, người thân bên cạnh mới là trọng yếu nhất…
– Cha nuôi, cảm giác thế nào rồi?
Cố Thanh Sơn đã chuyển qua phòng bệnh bình thường tiếp tục theo dõi, vẫn là phòng bệnh riêng biệt một người, đây là do Đinh Trường Sinh sắp xếp.
– Cảm giác đói bụng, muốn ăn một chút gì…
Cố Thanh Sơn yếu ớt nói ra.
– Đó chuyện tốt a, cha nuôi muốn ăn cái gì, con đi mua.
Đinh Trường Sinh nhìn Dương Hiểu đang ngồi trước giường bệnh nói ra.
– Đừng nghe theo lời của cha, bác sĩ nói, hiện tại bây giờ chưa thể cái gì, còn phải chờ đợi theo dõi…
Cổ Hiểu Manh vội nói.
– Vậy thì con không giúp được gì rồi, cha nuôi… ráng nhịn chút nữa đi, đã truyền chất dinh dưỡng rồi, hiện tại không thích hợp để ăn cái gì.
Đinh Trường Sinh một điểm lập trường đều không có, trái lại lại còn khích lệ Cố Thanh Sơn.
– Đúng rồi, tối hôm qua em làm cái gì, mà không đến bệnh viện chăm sóc cho cha, lúc cha ra khỏi phòng săn sóc đặc biệt tìm em khắp nơi mà không thấy, cứ nghĩ đến tối muộn em sẽ đến, kết quả suốt đêm cũng chẳng thấy mặt mũi đâu cả.
Cổ Hiểu Manh mất hứng quệt mồm nói ra, hiện tại nàng đã nghiễm nhiên xem mình là vợ của Đinh Trường Sinh, nên quản đến rất rộng mọi chuyện, xem ra sau này nếu kết hôn, đến đêm mà Đinh Trường Sinh không về ngủ thì là không được rồi…
Đinh Trường Sinh nhìn nhìn Cổ Hiểu Manh, không có trả lời nàng, mà là nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
– Xảy ra chuyện gì?
Cố Thanh Sơn hỏi.
– Ngày hôm qua con phải đi theo Thạch bí thư lên tỉnh, chuyện xảy ra không phản ứng kịp, trên tỉnh lần này dùng phương thức giải quyết dứt khoát, ngay cả Thạch bí thư cũng không nghĩ tới sự tình sẽ đến nhanh như vậy, có khả năng chẳng mấy chốc Thạch bí thư sẽ phải đi rồi.
Đinh Trường Sinh chậm rãi nói.
– Thạch bí thư phải đi? Chuyện này đúng là là quá đột ngột.
Cố Thanh Sơn nghe nói là Thạch Ái Quốc phải đi, thật sự là thấy có điểm vội vàng không kịp chuẩn bị, nếu để cho chính mình đi, thì còn có thể tiếp nhận, nhưng bây giờ xem ra, cả hai cùng phải đi một lúc rồi.
– Vâng… con có nghe Thạch bí thư nói, trên tỉnh rất có thể cũng sẽ sắp đến Hồ Châu để nói chuyện với cha nuôi, sự tình đã rất rõ ràng, trên tỉnh lần này là sẽ thay máu đối với thành phố Hồ Châu, chỉ là Thạch bí thư mới làm thời gian không bao lâu, thì đột nhiên phải ly khai, trong khi Tưởng Văn Sơn chẳng làm khá hơn gì mà lại được làm hơn mười năm ah.
Đinh Trường Sinh thở dài nói.
– Đúng vậy… À… mà có nói Thạch bí thư đi đến nơi nào không vậy?
Cố Thanh Sơn lại hỏi.
– Thạch bí thư nói, trên phòng tổ chức cán bộ tỉnh đưa cho hai lựa chọn, một là tỉnh phó chủ tịch công đoàn, một là chủ tịch mặt trận tổ quốc, cũng không biết Thạch bí thư sẽ chọn bên nào.
Đinh Trường Sinh cho rằng, hai cái chức vị này cũng không cần để ý tới, bởi vì thuộc về chức vị hư danh, còn muốn cầm quyền hành một phương thì là không thể nào.
– Làm chủ tịch mặt trận tổ quốc thì khả năng không lớn, đó là thường ủy Tỉnh ủy, Thạch bí thư mé trên thì không người dựa vào, nên sẽ không có người nào nói đỡ cho ông ấy, La Minh Giang thì không có khả năng, nếu hắn ưa thích Thạch bí thư, thì sẽ không vội vã đổi Thạch bí thư như vậy, còn Lương Văn Tường… um… thì ngược lại là nói không chính xác, con không phải là có đi theo Thạch bí thư bái kiến mấy lần với Lương chủ tịch sao? Con người của ông ta thì như thế nào?
Cố Thanh Sơn hỏi.