Chồng của tôi
Chương 5
Thấm thoắt thoi đưa trong mải mê sự nghiệp và yêu thương bù đắp cho con. Tôi đã qua tuổi 37, 18 năm sống với tình yêu đầu đời và 17 năm nuôi con. Tôi chắt chiu và thêm thắt bằng số tiền em gái gửi về cũng đủ xây một căn nhà khang trang trên đất ông bà, bố mẹ để lại. Đất rộng nên có vườn cây, ao cá. Nhưng mẹ con tôi thỉnh thoảng mới về vào dịp lễ, Tết…
Tôi dự định ngôi nhà này dành cho sự thờ tự và nơi chốn đi về cho hai chị em và các con cháu sau này. Hạnh cũng đồng ý với chị gái.
Hai mẹ con tôi có căn nhà nhỏ ngoài thị xã. Tôi vẫn dạy học tại trường cấp 3. Giờ là hệ 12 năm phổ thông chứ không phải 10 năm như thời xưa nữa.
Cường dứt khoát không đi học đại học. Hết lớp 10 cậu ta trốn mẹ đi học nghề cơ khí. Tôi chiều theo ý con và nhớ Kiên cũng say mê nghề cơ khí. Đúng là con nhà tông.
2 năm học nghề, tuần nào Cường cũng về với mẹ. Chàng ta thủ thỉ:
– Không gặp mẹ một tuần một ngày thì chắc chắn con không làm được việc gì, mẹ ạ.
Tôi cảm động và vui mừng vì con luôn gắn kết với mẹ. Có Cường tôi không thấy cô đơn. Có Cường phần nào hàn kín những buồn nhớ Kiên trong tôi bởi Cường giống bố như đúc. Từ khuôn mặt, giọng nói, dáng đi và cả những ý thích…
Giặt quần áo cho con, tôi luôn áp lên mặt để cảm nhận được mùi của Kiên truyền sang con. Những lúc ấy như vô thức tôi gọi tên Kiên.
Có đôi lần Cường tự tay giặt quần áo cho mẹ. Cậu ta không nề hà đồ lót của đàn bà như nhiều đàn ông khác. Nhìn con cẩn thận rũ rồi phơi trên mắc những quần lót, coocse của mẹ tôi thầm ước giá đó là chú Kiên của tôi, là chồng tôi từ bên kia cuộc sống đã quay về với tôi…
18 tuổi với vóc dáng nhanh nhẹn nhưng chắc khỏe y chang bố, Cương nhiều lần bắt gặp ánh nhìn chăm chú, đắm đuối của tôi. Chàng trêu tôi:
– Mẹ nhìn con chán quá hả mẹ?
– Không! Mẹ thích ngắm kỹ con hơn!
Cũng lạ là chưa bao giờ thấy Cường hỏi về bố đẻ của mình. Chính bởi thế nên tôi chưa có dịp nói với con.
Học xong đã được một năm mà không thấy Cường nói với mẹ sẽ xin việc ở đâu và làm gì?
Hè năm ấy tôi rủ con về quê liền một tuần. Cường hưởng ứng ngay rồi chở mẹ bằng chiếc xe máy mới mua “Tiền con đi làm đấy mẹ ạ! Không phải trúng số hay cờ bạc, trộm cắp đâu. Mẹ đừng lo!”. Với Cường, tôi tin mọi lời con nói, việc con làm.
Thấy lạ là Cường không rẽ theo đường về quê mà cứ bon bon chạy xuôi về hướng Thành phố. Gió bạt ù hai tai nên chẳng thể nói hay hỏi câu nào, chỉ biết ôm chặt vào con.
Xe qua vài ba con phố mới ngoại ô, rẽ vào một khu nhà vườn xây thành từng dãy giống nhau. Tới căn nhà đầu tiên, Cường dừng xe mở cổng rồi mở cửa. Căn nhà sáng bóng lên dưới ánh đèn.
– Mẹ đi thăm hết các phòng tầng dưới rồi tầng trên đi nhé. Mẹ cứ ở nhà, con chạy ra mua đồ ăn sẵn về để hai mẹ con cùng ăn. Chắc mẹ cũng đói rồi.
Tôi lần lượt đi vào từng nơi. Tầng 1 là bếp, phòng ăn và phòng khách. Trên tầng 2 có 4 phòng ngủ đã đầy đủ các trang bị nội thất mới tinh, còn phủ kín màng nilon che chắn bụi. Lên tầng ba chỉ có một gian với bộ bàn thờ đầy đủ các đồ thờ. Một bộ lư hương đồng màu vàng sáng lóa chỉ mới có vài mươi nén nhang được đốt chưa lâu…
Thấy tiếng chân Cường đi lên, tôi quay xuống, hai mẹ con gặp nhau ở hành lang tầng 2. Tôi hỏi:
– Nhà con thuê à?
Cường trả lời rất nhanh như biết trước câu hỏi của mẹ:
– Nhà con mua đấy mẹ ạ! Năm vừa rồi con trúng mấy dự án xây dựng và trang trí nội thất. Tiết kiệm dồn lại và xin ứng vốn để đủ tiền mua. Cũng chưa sắm được đồ đạc gì…
Mẹ ơi! Mẹ xuống tắm đi rồi ăn hay ăn xong thì tắm hả mẹ?
– Thôi hai mẹ con ăn xong đi rồi về quê. Mẹ có mang theo quần áo đâu mà tắm…
– Con đoảng quá, không nhận ra là mẹ không mang đồ. Mà mẹ ơi! Mẹ ở đây mấy hôm cho quen nhà rồi mẹ con mình về quê sau. Nhà này của mẹ mà. Con mua cốt để mẹ ra đây sống gần con…
– Nhưng mẹ…
Như đoán được suy nghĩ của tôi, Cường nói ngay:
– Lát nữa con ra mua đồ cho mẹ. Mẹ cứ yên trí…
… Bạn đang đọc truyện Chồng của tôi tại nguồn: http://truyen3x.xyz/chong-cua-toi/
Hai mẹ con ăn xong thì trời đã xâm xẩm tối. Cường thu dọn và định ra rửa bát. Tôi gàn:
– Để mẹ rửa cho. Con đi tắm trước đi.
– Vâng! Thế cũng được. Để con ra mua đồ mặc cho mẹ thay.
– Để mẹ đi cùng chứ con biết cỡ nào, loại nào mà mua…
– Cứ để con thử!
Nói rồi Cường vụt chạy ra ngoài. Tôi nghe tiếng xe máy xa dần…
Rửa bát, dọn dẹp vừa xong thì Cường về. Chàng ta cầm một túi đồ chạy lên tầng trên. Một lúc sau hớn hở chạy xuống, giục tôi:
– Con xả nước ấm ra bồn tắm cho mẹ rồi đấy. Đồ mặc của mẹ con vừa mua, con để trong nhà tắm rồi. Mẹ lên tắm trước đi.
Tôi lẳng lặng làm theo lời con.
Lên gác, mở phòng tắm. Một mùi hương thơm nhè nhẹ. Bể tắm đã đầy nước và phủ kín bằng những cánh hoa hồng. Tôi nhìn lên kệ giá, thấy mọi đồ mỹ phẩm tôi thường thích dùng đã bày sẵn, còn nguyên tem mác. Bộ quần áo ngủ màu trắng ngà và cả silip, coocxe mới tinh treo trên mắc.
Tôi cởi đồ, chậm rãi bước vào bồn. Lần đầu tiên tôi được tắm như thế này.
Tôi đang nằm im trong bể để cảm nhận. Mọi giác quan trong tôi như bừng trỗi dậy…
Tiếng Cường ngoài cửa phòng tắm:
– Quần áo thay ra mẹ cứ để đấy, lát nữa con giặt. Giờ con cũng đi tắm đây.
Tôi đắm chìm trong khoái cảm. Cũng phải chừng một tiếng tôi mới xong. Lau khô mình rồi tôi lấy đồ con trai vừa mua ra ướm rồi mặc thử. Tôi ngắm mình trong gương. Người đàn bà 38 đang độ hồi xuân trong gương nhìn tôi. Nàng đưa tay nâng nhẹ hai bầu vú căng tròn, trắng hồng với hai quầng vú vẫn tươi hồng, hai núm vú không còn săn bởi Kiên và con trai đã bú biết bao lần. Người đàn bà trong gương nhìn xuống phía dưới: Một vòng eo gọn và hông nở tròn, một đám lông đen phủ kín khe đào nguyên… Tôi tự nhủ: Còn đẹp!
Tôi mặc áo ngực, rồi quần sịp. Quái lạ! Sao vừa khít cứ như mình tự thử, tự chọn mua vậy. Bộ quần áo Pijama mềm mại ôm khít thân hình tôi. Một lần nữa ngạc nhiên ngắm mình trong gương rồi lẩm nhẩm:
– Ơ! Mình đây ư? Minh của Kiên đây ư? Mẹ của Cường đấy ư?
Tôi ngượng khi ngắm nhìn thân thể trần truồng của mình. Tôi e thẹn khi thấy mình trong bộ đồ trắng ngà bó sát thân nổi rõ những đường cong. Bất giác tôi thấy gò má nóng bừng…
Cường gọi:
– Mẹ xong chưa?
Tôi bước ra, con trai đứng lặng nhìn mẹ một hồi lâu, rồi bảo:
– Mẹ vào phòng đi, 4 phòng đấy. Mẹ chọn phòng nào thì chọn. Mai con sẽ sắm đủ cho phòng của mẹ. Giờ con mang đồ lên máy giặt đây.
Tôi nhìn theo bóng Cường ôm giỏ đồ lên cầu thang.
Tôi mở cửa cả 4 phòng ngủ. 3 phòng mới nguyên còn phủ kín màng nilon che bụi. Đến phòng thứ tư, ngay mé cầu thang. Căn phòng đã đậm hơi người. Giường đệm và chăn ga phẳng phiu. Một chiếc gối đầu và một gối ôm. Chắc đây là phòng con trai. Trên bàn nhỏ kê đầu giường là cái đèn ngủ nhỏ xíu. Bức ảnh bán thân của tôi lồng trong khung có hình trái tim kê ngay dưới chao đèn.
Tôi mở tủ xem con trai có biết sắp xếp áo quần không. Rất ngăn nắp! Rất đúng những lời chỉ bảo, căn dặn của mẹ.
Tôi áp mớ quần áo của con lên mặt để tìm mùi hương quen của. Kiên. Toàn đồ mới thơm nức mùi băng phiến.
Tôi giật mình khi Cường bước vào…
– Phòng con ngủ hàng ngày đấy mẹ ạ! Mẹ chọn phòng nào?
Tôi không trả lời theo câu hỏi mà hỏi lại con:
– Sao mẹ chưa thấy có ảnh bạn gái của con? Để ảnh mẹ ở đây cho đỡ nhớ à? Nay mai có vợ rồi thì còn để ảnh mẹ ở đây không? Hay là…
– Mẹ cứ nói thế! Con muốn luôn có mẹ bên cạnh.
– Sao cứ nhìn mẹ khiếp thế? Mẹ xấu lắm hay sao mà…
– Mẹ! Mẹ luôn là người đẹp nhất trong con, không ai có thể che mờ hình ảnh của mẹ…
– Thật không đấy? Dù sao thì mẹ vẫn yêu Cường của mẹ.
– Mẹ!
Cường ôm choàng tôi vào lòng. Tôi dụi mặt vào ngực áo con trai. Hơi đàn ông đánh thức tôi.
– Cường ơi! Mẹ yêu con nhiều, nhiều lắm, con biết không? Con có yêu thương mẹ nhiều không?
Cường nâng cằm tôi lên, nhìn thẳng vào mắt tôi, dõng dạc:
– Con yêu mẹ nhiều, nhiều lắm.
Bất giác tôi nhớ câu nói của Kiên: “Chú yêu Minh, anh yêu em nhiều, nhiều lắm!”. Tôi như mơ khi ôm đầu con, ghé miệng mình vào môi con. Mẹ con tôi hôn nhau háo hức và cuồng nhiệt.
Tôi ngửa người để rút môi mình ra khỏi môi con.
– Cường yêu mẹ như thế nào?
Chàng ta không nói gì mà ôm ghì mặt mẹ mà hôn. Tôi cầm tay Cường đưa lên ngực mình. Chàng ta say mê vuốt ve, nhào nặn ngoài áo. Tôi đưa tay mở lần từng khuy áo để mặc con trai mình lùa vào dưới coocse. Hai miệng vẫn gắn chặt vào nhau. Tôi như ngạt thở.
Tôi dãy ra để rên la…
– Ối Cường ơi! Con trai của mẹ ơi! Mẹ thích quá! Mẹ hạnh phúc quá! Ôi! Ối! Cường nói Cường yêu Minh đi… ối! Ối! Cường… Cường…
– Con yêu mẹ Minh! Cường yêu Minh! A…
Cường nói ngay bên tai tôi rồi đột ngột dừng lại ở chữ A. Tuổi tôi đủ để biết, để thèm nghe những từ sau chữ A đó. Tôi nói thầm vào tai Cường:
– Anh yêu em… không?
– Yêu! Yêu lắm! Cường chỉ yêu Minh thôi!
– Anh! Anh ơi! Em muốn…
Vừa nói tôi vừa kéo hết những mảnh vải trên thân thể mình ra. Cường như con hổ đói.
Đã gần 20 năm, cửa mình tôi khép kín. Nay được cái buồi to, cứng và dài của chàng trai 19 khui mở.
Chàng hăm hở địt mẹ đẻ ra chàng.
Chàng hùng hục thúc đẩy con cu vào lồn người yêu chàng.
Chàng rúm mông phóng từng đợt tinh trùng nóng hôi hổi vào tử cung người đàn bà đang ưỡn mông hứng lấy. Người đàn bà đó là tôi. Chưa thỏa cơn khát tình, chúng tôi lại đắm đuối, si mê trao cho nhau tựa hồ như tan trong nhau. Tôi như tan biến trong nhục dục khi vuốt ve và mút buồi con trai mình cũng như khi Cường thè lưỡi liếm dọc khe lồn tôi đang tràn trề dâm thủy.
Sau 4 lần tôi được con trai mình địt, tôi mới nhận ra từ cách hôn, mút, liếm và những cú thúc của Cường sao giống Kiên đến thế!
Khi kéo mặt tôi gối lên bờ vai vạm vỡ của mình, Cường hỏi:
– Minh ơi! Bố đẻ anh là ai? Sao nhìn ảnh ông trẻ Kiên giống anh thế?
– Cường ơi! Người chồng đầu tiên của em, bố ruột anh chính là ông trẻ Kiên, chú ruột của em đấy…
– Anh cũng ngờ ngợ và càng khẳng định Dì Hạnh nói trong thư là đúng…
– Dì Hạnh nói thế nào?
– Dì ấy chỉ nói xa xôi rằng: “Khi cháu nhìn và so cháu sẽ thấy bóng dáng bố đê của mình. Và cứ đợi mẹ cháu tự nói ra nhé. Dì yêu cháu và thương mẹ cháu lắm.” Anh cũng nhiều lần muốn hỏi nhưng nhớ lời Dì Hạnh dặn nên không hỏi. Nhưng… Anh si mê mẹ mình từ lâu mà sợ không dám… thể hiện…
– Cường si mê mẹ từ bao giờ? Anh si em từ lúc nào hả Cường?
– Từ khi nhìn trộm vú mẹ. Từ khi được giặt đồ lót cho mẹ. Từ khi biết so sánh mẹ với người con gái khác và nhận ra mẹ mình đẹp nhất. Từ khi, lần đầu xuất tinh trong giấc mơ đang giao hoan với mẹ. Từ khi…
Tôi lấy tay bịt miệng Cương:
– Thôi không cần nói thêm em cũng biết. Mẹ cũng đã mấy lần mơ được chính con trai mình làm chuyện vợ chồng. Em yêu mình như em đã từng yêu Kiên, Kiên và em có ít thời gian yêu đương lắm, chỉ vụng trộm, chớp nhoáng chứ chưa được lâu như em với Cường.
4 ngày bằng 96 tiếng đồng hồ mẹ con tôi chẳng rời nhau. Trừ những lúc đi ăn bên ngoài thôi chứ còn ở nhà thì như Cường nói và tôi cũng thích thế: “Mình cứ trần truồng bên nhau nhé em!”
Sang ngày thứ 5, tôi bàn với Cường về quê “Để mẹ con mình thưa với các Cụ, vợ xin với chồng trước cho vợ được làm vợ của con trai và con trai xin bố Kiên cho con thay bố chăm sóc mẹ”
Chúng tôi làm đúng như đã bàn.
Cường bảo tôi:
– Em xin nghỉ việc dạy học đi. Về với chồng sẽ có việc cho em làm để không có thời gian mà buồn.
Tôi nghe theo Cường, xin nghỉ việc và bán căn hộ trên thị xã để cùng chồng về thành phố.
Tôi có chửa. Cái bụng mới 5 tháng mà kềnh càng quá. Đi khám, BS bảo thai đôi.
Tôi sinh hai con gái bụ bẫm, đẹp như thiên thần.
Tôi kể với Cường câu dặn dò của Kiên: “Sinh con trai thì đặt tên là Tạ Kiên Cường, con gái thì tên Tạ Minh Hiền”.
Tôi nói với Cường:
– Con trai em đẻ ra thì đã có tên Tạ Kiên Cường rồi. Giờ đẻ cho chồng hai công chúa. Một đứa cứ đặt tên là Tạ Minh Hiền như ước nguyện của ông ấy đi. Còn cô thứ 2 thì bố Cường định đặt tên là gì?
– Tạ Minh Hòa. Cường trả lời rất nhanh như có tính từ trước vậy.
Vợ chồng tôi ra phường làm giá thú để làm giấy khai sinh cho con. Chị cán bộ hộ tịch khi trao giấy đăng ký kết hôn cho tôi, bà cười và nói:
– Chúc mừng anh chị, mừng hai gái xinh. Mà tôi ban đầu cứ thắc mắc về tuổi tác vợ gấp đôi tuổi, hai vợ chồng cùng họ. Nhưng nhận ra là rất thường tình, thiên hạ đầy trường hợp tương tự. Có điều nhìn kỹ hai vợ chồng chị có nét giông giống nhau. Nhất là cái miệng cười rõ là xinh.
Hai bé Hiền Hòa được gần 2 tuổi, tôi nói với Kiên:
– Em đã qua tuổi 40 rồi, chồng cho em đẻ tiếp nhé…
– Anh cũng muốn thế vợ ạ!
Lần thứ 2 sinh đôi hai hoàng tử đẹp như tranh.
– Chồng ơi! Anh đặt tên cho hai thằng cò của vợ chồng mình đi.
Sau một chút suy nghĩ, Cường hôn tôi và hai con rồi rất trịnh trọng:
– Tạ Minh Tuấn và Tạ Cường Quốc nhé vợ!?
– Vâng! Tên bố, tên mẹ luôn là đệm cho con, chồng nhỉ?
Năm sau, thấy Hạnh báo tin đã bỏ chồng Tây, chưa có con và giờ muốn về sống với chị và cháu.
Tôi hỏi xem ý của chồng thế nào?
– Dì Hạnh cũng nên về VN. Ở ta bây giờ cuộc sống cũng dễ chịu rồi. Dì về thích sống ở thành phố thì vợ chồng mình lo cho Dì, còn nếu Dì thích sống ở quê, vợ chồng mình sẽ chỉnh trang ngôi nhà cho Dì ở.
Tôi mừng lắm và báo tin cho em gái biết.
Hai hoàng tử của chúng tôi mới đầy năm. Tôi… gạ chồng:
– Chồng cho em đẻ tiếp nhé. Với em có 3 con trai thấy số lẻ 3 là không thích. Em mong đẻ thêm một hoặc hai thằng cò nữa…
– Anh lo vợ đẻ nhiều thì vợ vất vả, hao sức thôi. Chứ chồng của em chưa tới 30 mà.
Cuối năm thì Hạnh về nước. Chúng tôi bàn nhau cả nhà cùng về ăn Tết ở quê. Mọi Tết hoặc tôi mang con về trước, tôi đi thì Cường về hoặc ngược lại. Mẹ con – Vợ chồng tôi không để ban thờ vắng lạnh.
Năm nay có thêm Hạnh.
Hạnh bảo:
– Chị bế hai đứa sau. Em bồng hai đứa trước. Nói với họ là con của hai chị em. Ai hỏi bố lũ trẻ đâu thì việc gì phải giấu. Cứ nói mình thích làm mẹ đơn thân…
– Thế còn… Cường? Tôi hỏi…
Cường cười rất vui:
– Thì là con của mẹ, cháu của Dì, đích tôn của họ Tạ chứ có gì phải nghĩ ngợi.
Cả nhà vui cùng họ hàng, làng xóm suốt mấy ngày Tết ở quê.
Tôi bảo với Hạnh khi chỉ có hai chị em:
– Hạnh ơi! Em về đây ở cùng với chị. Nhà rộng mà.
– Nhưng còn cháu Cường của em nay là chồng của chị?
– Đừng lo. Cường cũng thương Dì như mẹ…
– Nhưng có yêu Dì như yêu mẹ, yêu vợ không?
Cũng chẳng biết hai Dì – Cháu họ trao đổi với nhau từ bao giờ mà trong bữa ăn, khi lũ trẻ chơi nô đùa ở tầng dưới, lúc còn lại ba người lớn, Hạnh bảo:
– Từ hôm nay Cường là chồng của mẹ Minh và của Dì Hạnh. Dì nguyện làm người vợ thảo hiền của Cường. Em cũng yêu thầm cháu mình từ lâu mà không dám thổ lộ. Mẹ ở gần Cường nên hai người thành vợ chồng trước. Em đến với tình yêu muộn hơn…
– Em đừng nói thế. Cháu Cường luôn coi Dì như mẹ mà. Đúng không anh yêu?
Cường đứng dậy, kéo Mẹ và Dì vào lòng:
– Anh yêu thương cả hai. Từ bây giờ hai chị em đều là vợ của anh…
Năm sau, Hạnh sinh đôi hai thằng con trai kháu khỉnh. Tôi đẻ sau Hạnh 2 tháng. Ơn giời! Lần cữ này tôi lại sinh đôi khác giới. Một cô con gái và 1 cậu con trai.
Khi tôi viết những dòng của phần truyện này thì tôi đã qua tuổi 50. Với 4 lần chửa đẻ, sinh ra 4 con trai (mà Kiên – Chồng hiện tại của tôi là con trai đầu) và 3 cô con gái. Dì Hạnh đang mang thai lần 2 ở tuổi 48 (Nghe đâu lại sinh đôi tiếp). Còn Cường – Con trai tôi, chồng tôi, bố của 6 đứa con tôi – Chồng của Dì Hạnh, bố của những đứa trẻ do Hạnh sinh cho Cường – mới ngoài 30.
Chị em tôi yêu chồng. Yêu các con chung bố và tất cả lũ trẻ luôn gọi cả hai bà là MẸ.
Cường vui lắm. Tôi nhận ra niềm vui viên mãn từ ánh mắt chồng nhìn đắm đuối hai chị em tôi, hai cô vợ, hai bà bảo mẫu và đầm ấm ngắm nhìn đàn con như trong vườn trẻ.
Chồng tôi thường nói cùng hai vợ nằm hai bên:
– : Anh vui vì vợ con vui, anh sướng được hai vợ cưng chiều từ bé và đáp ứng tình yêu của anh. Anh tự hào nhờ có hai vợ mà họ Tạ từ chỉ còn độc đinh hy vọng có người nối dõi, đó là bố đẻ ra anh, là chú ruột của hai vợ, là ông trẻ Kiên nay con cháu, trai gái đầy nhà…
Hạnh cười tít mắt:
– Hai vợ còn đẻ tiếp, chồng yêu ạ!
Tôi cũng thấy xốn xang. Dục tình còn trỗi dậy từng đêm. Cửa lồn người đàn bà 52 tuổi vẫn tràn dâm thủy khi gần chồng và ao ước, khát khao, ngứa ngáy, khó chịu khi Cường vắng nhà.
CHỒNG CỦA TÔI, TÌNH YÊU KHÔNG BAO GIỜ PHAI CỦA TÔI.