Chú chó nhỏ đáng yêu của em

Chương 7



Phần 7

Không lâu sau, Tuyền dắt Bun đi vào một căn phòng nhỏ sau nhà, nơi đây vốn là chỗ để dụng cụ làm vườn nên cực kỳ vắng vẻ, người trong ngôi biệt thự ít người lui tới nơi đây.

Tuyền nhắm mắt lại hít một hơi sâu, tinh thần dần bình ổn trở lại, mở mắt nhìn Bun đang vẫy đuôi nhìn mình, ánh mắt nó toát lên vẻ vui mừng nhưng nó không hề lao tới Tuyền mà chỉ đứng đo đợi lệnh.

Tuyền mỉm cười nhìn Bun nói:

“Em đợi chị một xíu, chỗ này rất bẩn, để chị đi lấy tấm thảm rồi hai tụi mình ngồi lên”

Nói rồi, Tuyền một hồi ngó nghiêng cũng tìm thấy được một tấm thảm cũ màu đỏ, tấm thảm này được làm bằng lông cừu nên nằm lên vô cùng thoải mái, Tuyền vội trải nó lên đất rồi ngồi xuống.

“Em lên đây ngồi bên cạnh chị” Tuyền vẫy vẫy tay với Bun.

Nghe thế con Bun sấn tới bên cạnh Tuyền, lưỡi nó thè ra thờ hừ hừ liên hồi, hiển nhiên cơn động dục đã khiến nó cực kỳ khó chịu rồi.

Thanh Tuyền nhìn Bun ngại ngùng, khuôn mắt cúi thấp xuống che giấu đi vẻ ngại ngùng:

“Chị, chị biết em đang rất khó chịu, nhưng vì em yêu chị nên em không có thúc ép chị, chị rất là hạnh phúc, em đợi chị một tí để chị cởi quần áo ra rồi chị đáp ứng em”

Dứt lời, Tuyền nhẹ nhàng cởi bộ động phục học sinh mình ra, từng cái cúc áo sơ mi trắng được cởi ra đều đặn, dần dần chiếc áo được Tuyền cởi ra triệt để để lộ ra hai bộ ngực trắng cao vun vút ẩn sau bộ áo ngực màu trắng, bên dưới là chiếc eo nhỏ nhắn dường như không xuể một vòng tay. Hai tay Tuyền không ngừng tiếp tục cởi bỏ khóa váy, từ từ tụt xuống đôi đùi thon dài, một chiếc quần lót màu trắng in trên đó hình chú mèo Hello kitty màu hồng dễ thương hiện ra, ẩn sau đó là nơi đào nguyên xinh đẹp mà Bun hướng tới.

Con Bun ngửi thấy cái mùi vị con cái đậm đặc phát ra từ phía sau quần lót hình Hello Kitty kia, nó như bị kích động lên chạy xung quanh Tuyền, nhưng nó không chạm vào cô khi không được cho phép mà cách xa cô vài bước chân.

Tuyền nhìn biểu hiện Bun ngượng ngùng như đang yêu, hai bên má đỏ lên:

“Em từ từ thôi, đợi chị cởi ra nốt đã, em không nên vội vã quá đâu”

Con Bun nghe lời kiềm chế cơn kích động ngồi xuống, nước dãi nó chảy ra khỏi mồm như suối, hơi thở hừ hừ như một con sói hoang.

Tuyền không nhanh cởi khuy áo ngực ra, đôi ngực cao vút không hợp lứa tuổi trồi ra, chỉ thấy đôi ngực này trắng như sữa hòa cùng vào làn da, trên nó tô điểm thêm hai cái núm vú màu hồng phấn xinh xắn to như hai hạt chân trâu đang phập phồng lên xuống theo hơi thở của Tuyền.

Hai tay cũng không rảnh rỗi cởi tiếp chiếc quần lót xuống, chiếc âm hộ xinh đẹp dần dần hiện lên trong tầm mắt Bun, chỉ thấy cái âm hộ Tuyền trắng trẻo non nớt như trẻ con không có một cọng lông, hai môi âm hộ màu hồng ép sát vào với nhau như không thể tách ra, ở giữa khe hẹp như đang rỉ ra những giọt nước trong suốt.

Con Bun đứng cách Huyền thở “Hừ Hừ” lên những tiếng thở mạnh, ánh mắt nó không rời chiếc âm đạo non nớt xinh tươi kia.

Vì đây là lần đầu tiên lộ ra thân thể trần trụi trước mặt người khác, à không, phải nói là trước mặt một con chó chứ, Tuyền nhất thời ngại ngùng, không biết phải làm sao, nhưng có lẽ vì yêu Bun, Tuyền cảm thấy thật hạnh phúc khi Bun nhìn thân thể mình.

Tuyền cẩn thận ngước ánh mắt lên nhìn Bun, thấy nó thở mạnh, nước dãi tuôn xuống làm ướt cả một mảng cái thảm chứng tỏ là nó đang rất kích động khi nhìn thấy thân thể của Tuyền, nhưng nó vẫn ngồi đấy mà đợi lệnh…

Biết rằng Bun đang bị kích dục mà vẫn phải đau đớn chịu đựng, ngồi yên đó đợi lệnh Tuyền nhất thời hạnh phúc, nhẹ nhàng nhìn Bun nói:

“Chị thay xong rồi, em qua đây với chị, chị muốn cùng em hạnh phúc bên nhau”

Dứt lời con Bun nó chạy tới chỗ Tuyền, đuôi nó vẫy vẫy liên hồi, ánh mắt nó hau háu nhìn vào nơi âm đạo xinh đẹp của Tuyền nhưng không hề tiến tới.

Tuyền mỉm cười nhìn Bun vì tôn trọng cô mà đang nhẫn nhìn, Tuyền nhẹ xoa đầu Bun vài cái, dịu dàng như một cô gái đang yêu:

“Em này, còn đợi gì nữa cơ chứ, chả phải chị đã đồng ý với em rồi sao. Giờ đây thân thể chị là của em, chỉ có em mới có thể nhìn và chạm vào thân thể này mà thôi” Nói rồi, Tuyền đột nhiên ôm cổ Bun lại, nước mắt rơi xuống ào ạt nức nở:

“Em, em có biết không Bun, chị đã mất hết tất cả rồi, giờ đây không còn ai yêu thương chị nữa, chỉ có em… chỉ có em là người thân nhất đối với chị, chị không thể nào quên được kỷ niệm của đôi ta. Nào, đến đây, yêu chị đi, biến chị thành người vợ của em đi, chị không hề sợ cái nhìn của người đời, chị chỉ muốn yêu em thật trọn vẹn mà thôi”

Dứt lời, Tuyền như điên như dại mà lao vào hôn Bun, đôi môi đỏ mọng áp vào mồm Bun, nước dãi nó dính đầy khóe miệng Tuyền nhưng Tuyền nào quan tâm, giờ đây Tuyền chỉ muốn hòa làm một với Bun.

Chương trước Chương tiếp
Loading...