Chuyện của Liên 2

Chương 9



Phần 9: Tình yêu mới

Các bạn đoán già đoán non không biết cái dương vật mà Liên cắm vào bướm đến kịch gốc kia là ai phải không? Cũng tại cái ông Cu Zũng dừng đúng lúc đó, chuyện không phải do lỗi của Liên. Chả đó bảo dừng thế để tạo sự hấp dẫn cho mỗi phần truyện.

Thôi, không để các bạn phải đoán nữa. Hahahaha! Đoán đúng rồi đó.

Giờ đây khi mọi việc đã qua đi rồi thì Liên mới có thể cười được, chứ lúc đó, thú thực với các bạn là Liên sợ lắm, sợ đến nỗi mặt cắt không còn hạt máu. Nhưng… bướm vẫn ướt mới đểu chứ. Liên thông minh nên nhận ra ngay, dương vật quen thuộc của Tuấn không phải đang ở trong bướm Liên. Bởi một lý do duy nhất đó là nó rất dài, dài đến nỗi mà chưa bao giờ vào trọn vẹn trong người Liên được, bao giờ cũng phải thừa ra một đoạn 2 – 3 cm dù có chơi trong bất kỳ tư thế nào. Như Liên đã từng nói, nếu đầu khấc lọt hẳn vào trong cổ tử cung thì may ra mới có thế, nhưng đó là điều vô lý, chỉ có phụ nữ khi chuẩn bị sinh con thì cổ tử cung mới mở, chứ bình thường thì nó chỉ rộng độ 1cm làm nơi tiết ra kinh nguyệt và nhận tinh trùng, mà đầu rùa của Cu thì phải đến 5cm, làm sao vào nổi.

Nhà Liên chỉ có 3 người đàn ông có chìa khóa vào được trong nhà này, loại trừ đi Tuấn rồi, đương nhiên cũng có thể loại nốt anh Trường bởi vì anh đang ở bên kia, cũng chẳng có lý do gì anh lại chui lên phòng Tuấn ngủ để chờ Liên lên địt cả. Hơn nữa cặc anh Tuấn nhỏ, không thể nong nong bướm Liên ra như Liên đang cảm giác được.

Và người cuối cùng, chỉ có 1 mà thôi. Không dám đoán bừa, Liên ngửa người ra đằng sau, với tay lên cái công tắc ở gần cửa ra vào bật điện:

– Tách!

Căn phòng sáng trưng. Liên kinh hoàng phát hiện ra khuôn mặt rắn rỏi, cương nghị theo năm tháng cuộc đời của người hết sức quen thuộc. Liên ôm lấy miệng vì quá kinh ngạc:

– Á! Bố… bố… Sao…

Nhìn thấy Liên như vậy, bố không chút bất ngờ, khuôn mặt của ông bình thản nhìn chằm chằm vào đôi má hồng rực, nhìn vào khuôn miệng mở tròn vo, nhìn vào đôi mắt lúng liếng loang loáng như trực khóc, nhìn vào cái cổ cao thon trắng ngần của Liên đang phập phồng vì thở dốc.

Ông không nói gì cả, chỉ ngắm và hưởng thụ cái lồn con dâu đang ôm trọn cái dương vật cứng như thép nguội của ông đang chĩa lên. Cũng may Liên đang mặc áo, chỉ ở truồng, nếu không thì không biết còn ngượng ngùng đến mức độ nào nữa. Đầu vú như mũi tên chọc vào cái áo ngủ mong manh.

Sau phút bất ngờ, Liên lấy lại một chút bình tĩnh, cố gắng đè nén ham muốn dục vọng trong người, Liên đứng phắt dậy, dương vật chui tọt ra khỏi miệng lồn nghe đến “pắc” một cái giống như tiếng mở nút rượu vang. Cái lồn không được địt chục hôm hình như co lại không ít, với kích thước của bố cũng khít rìn rịt. Liên lại càng ngượng hơn khi tiếng ấy phát ra từ bộ phận sinh dục của mình.

Liên vùng lên chạy ra khỏi giường thì bàn tay rắn rỏi, thô ráp của bố đã nắm lấy cổ tay Liên, ông nói ngắn gọn:

– Bố con mình nói chuyện được không?

Liên mất đà, bị kéo ngược trở về, loạng choạng thế nào mà Liên lại ngã hẳn vào lồng ngực của bố. Ôi, bố cởi trần, bộ ngực của Liên chạm vào cái bộ ngực ấy, ấm áp lạ thường. Ở bên dưới, con cặc nóng hổi trơn tuột vì đang dính dâm thủy của Liên đập vào một bên hông. Liên thoáng rùng mình vì cảm nhận của cơ thể rồi cố gắng thoát ra khỏi cơ thể của bố, Liên vơ lấy cái chăn mỏng ở góc giường che đi phần dưới của mình.

Ánh điện sáng trưng, Liên nhìn rõ mồn một bố mình từ trên xuống dưới, không sót một thứ gì. Co quắp ở góc giường, Liên lắp bắp:

– Bố… bố… Bố… con… con… xin lỗi. Con không… biết… không biết…

Liên thật là ngu, cứ tưởng mình 40 tuổi đầu, già thì chưa phải nhưng trẻ chắc chắn là không? Liên cứ tưởng mình đã trưởng thành, đã trải qua sóng gió cuộc đời sẽ trở nên già rơ, sẽ làm chủ cuộc chơi, nhất là khi mình biết trước luật chơi của đối phương. Nhưng Liên đã nhầm. Đối diện với bố, người đàn ông ngoài 60 tuổi nhưng da dẻ rắn chắc, hồng hào, khuôn mặt có nét phong trần của thời gian, Liên chỉ như đứa trẻ mà thôi.

Bố thấy Liên lắp bắp thì tấn công ngay lập tức, Liên nhận ra, mình thua rồi, thua thật rồi:

– Con tưởng là Tuấn phải không?

Nghi vấn trong đầu Liên đã có lời giải, Liên phân vân không biết bố có biết chuyện của Liên và Tuấn không? Giờ thì đã có rồi đây. Bố biết cả, chỉ có điều là bố không nói, không kể cho mẹ Hằng nghe mà thôi. Tầm này thì Liên cũng không thể chối được nữa.

– Bố… không… không phải… đâu.

Bố không cho Liên cơ hội phản biện, ông đọc vanh vách thế này thì bố đẻ Liên sống lại cũng không chối được:

– Không phải mà sao 10 hôm thì có đến 7 hôm bố dọn phòng cũng thấy quần lót của con ở phòng thằng Tuấn? Chăn ga thì ướt nhẹp, nhơm nhớp tinh trùng lẫn dâm thủy.

Thôi toang rồi, Liên dại rồi. Đúng là mỗi lần ngủ với Tuấn xong thì Liên đều chả thèm mang quần lót về phòng, cứ nghĩ là Tuấn dọn, ai đời toàn ông bô dọn. Bố nói có sai tẹo nào đâu. Ông chưa cho Liên load xong đã bồi thêm một đoạn nữa làm Liên chết điếng:

– Tuấn cũng kể với bố rồi.

Toang phát nữa, cái thằng con ngu con dại này của Liên, chuyện gì không nói, lại đi kể chuyện này với ông nội. Liên mà gặp nó giờ này Liên đập cho một trận. Đến nước này thì không chối được nữa rồi. Liên cúi gằm mặt xuống nhìn vú, lắp bắp:

– Bố, con… xin… lỗi… con…

Ông cướp lời bằng một tiếng thở dài:

– Hầy! Thôi chuyện đến nước này, có trách nhau cũng làm gì được. Trách sao được thằng Tuấn, cũng trách sao được con. Thằng Trường và mẹ nó, giờ đến thằng Tuấn. Âu cũng là số trời, là dòng máu.

Hai bố con chìm trong yên lặng, không ai nói với ai câu gì, bởi nói gì bây giờ cũng bằng thừa. Liên lén nhìn sang bố, trời, cặc bố vẫn cứng ngắc, cứ tưởng chính sự thì ông sẽ phải xìu đi, nhưng không. Như Liên đây này, tụt hết cả nứng rồi. Đang sợ sun bướm lại thì lấy đâu ra nứng nữa cơ chứ.

Không thể để cơ hội trôi qua, nhân phút im lặng để lấy lại bình tĩnh, bố bắt đầu hành động, ông bước xuống giường, đi ra phía cửa, Liên nhìn theo thân hình lực lưỡng của bố, bố cao hơn anh Trường một chút, người cơ bắp hơn vì bố là người có lao động, không giống như anh Trường thuần bàn giấy. Liên cứ ngỡ bố sẽ ra khỏi phòng, một cảm giác mất mát nào đó chợt đến trong người Liên.

Nhưng không phải như thế, bố ra đến cửa phòng thì một tiếng “tách” nữa lại vang lên, căn phòng chìm trong bóng tối như lúc Liên vừa mới bước vào.

Chưa kịp định hình, mắt còn chưa quen với bóng đêm thì Liên đã thấy cả người đổ vật ra giữa giường, tấm chăn mỏng mà Liên vừa đắp vội dưới chân đã mất, cái áo ngủ bị bố lột qua khỏi đầu trong chưa đầy 3 giây. Hai chân Liên bị hai chân bố chui vào giữa tách ra. Đến khi Liên trấn tĩnh lại thì mình đã hoàn toàn trần truồng, nằm ngửa ra giữa giường, bố nằm đè lên toàn bộ người Liên làm Liên ngọ nguậy cũng khó khăn. Hơi thở bố nóng rực phà vào mũi Liên, bố nói 1 câu: “Liên cho bố nhé. Bố muốn Liên lâu lắm rồi” và miệng Liên đã bị môi ông áp lại, bất giác Liên hé mở đôi môi của mình định nói “bố ơi đừng” thì lưỡi của ông đã như con rắn luồn vào khoang miệng làm Liên chỉ còn phát ra được tiếng “ú ớ”.

Mèn cha ơi, mèn mẹ ơi. Liên thích mới chết chứ. Cái lưỡi mềm mại của Liên không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà nhiệt tình thế, cũng quấn lấy lưỡi bố đánh nhau chan chát. Nước bọt không biết của ai ào ra chảy quanh mép của hai bố con. Đầu óc Liên choáng váng, vừa muốn dừng lại chuyện này, Liên chưa chuẩn bị tâm lý, vừa muốn bố tiếp tục, tiếp tục tham lam hôn Liên nồng nàn hơn nữa.

Hai bàn tay Liên đập đập vào lưng bố, nếu hiểu là kiểu giãy giụa khi bị hiếp cũng đúng, mà hiểu là đang khuyến khích đối phương cũng đúng.

Hai vú Liên bẹp dí vì ngực bố đè lên, Liên cảm thấy tê rần ở hai núm, nó như 2 cái đinh nhọn từ cơ thể Liên chọc vào người bố làm cả vùng ngực của Liên như có muôn vàn con côn trùng đang bò. Liên chỉ muốn đưa tay bóp vú mình nhưng không thể vì nó bị người bố che khuất rồi.

Khi nụ hôn mãnh liệt ở phía trên vẫn đang diễn ra, thì ở bên dưới hai tay của bố đã từ men theo lườn, xuống đến vùng xương chậu. Rồi tay bố luồn xuống dưới mông, mỗi tay một bên đã ốp vào mông đít, như muốn nâng bổng cả vùng háng của Liên lên. Vừa nâng vừa bóp. Liên bị tấn công không ngừng nghỉ.

Chưa hết con cặc của bố nằm theo chiều dài âm hộ, ướt nhẹp từ cả 2 bộ phận sinh dục làm nó trượt lên trượt xuống. Cái này là cái quyết định đánh gục tất cả những lý trí còn sót lại của Liên. Thời gian 10 ngày trống trải kia như là thảm đỏ dẫn lối Liên đến lúc này. Liên mơ mơ hồ hồ, ham muốn không thể đừng lại được trỗi dậy. Bản năng của người đàn bà thèm tình bộc phát, Liên cũng theo nhịp của bố, ưỡn ưỡn háng để âm hộ ma sát với con cặc nóng hổi của bố.

Bố biết Liên đã nứng bằng cái hành động vừa rồi. Ông như một tay thợ săn lão luyện, đầy kinh nghiệm tình trường. Còn Liên chỉ là con thỏ non xinh xắn mà thôi. Ông buông môi Liên ra, nước bọt của hai người dính lại với nhau thành một sợi, rơi xuống cằm Liên. Được tự do miệng, Liên ú ớ:

– Bố ơi đừng… con…

Nhưng đáp lại lời của Liên, cái miệng của bố lại vòng qua tai, cắn nhẹ nhẹ vào vành tai rồi lưỡi bố như một cái dùi đục chọc vào lỗ tai Liên.

Liên suýt nữa thì rú lên sung sướng. Cảm giác vừa nhột vừa kích thích khó miêu tả vô cùng. Tai là nơi tập trung rất nhiều dây thần kinh mẫn cảm. Bố liếm tai Liên thì sao Liên chịu được, bố chọc tai, bố liếm tai, bố cắn tai. Hết tai trái bố lại chuyển sang tai phải. Tai Liên như ù đi, ngứa ngứa vì có nước bọt. Đầu Liên quặt bên nọ lại quặt bên kia, miệng phù phù hít thở không khí vì phổi thiếu oxy.

Miệng Liên không đừng được, Liên rên rỉ, chính xác là rên rỉ. Giờ không còn tiếng phản đối nữa. Phản đối làm sao được khi tai Liên, ngực Liên, đít Liên và cả âm đạo nữa, mấy nơi nhạy cảm đó đều đang được tiếp xúc một cách trực tiếp. Những tiếng “ư ử, ư ử”, những tiếng “bố” đứt quãng liên tục phát ra từ miệng Liên. Liên đã hòa với bố rồi ư, đã chính thức chấp nhận bố rồi ư.

Liên sướng, Liên không phủ nhận nhưng để Liên chấp nhận bố thì chưa? Trong cơn mê man, đầu Liên vẫn còn chút suy nghĩ để, có lẽ những điều còn cản trở mối quan hệ của bố con mình vẫn còn đó. Liên vừa rên vừa nói:

– Bố ơi đừng thế nữa, dừng lại đi bố, còn mẹ Hằng, còn anh Trường nữa.

Bố dừng lại một chút, miệng ông rời khỏi tai Liên. Ông chống tay lên một chút, cả người ông không chạm vào Liên nữa. Liên thấy hụt hẫng vô cùng.

Trong bóng đêm, ông chỉ nói một câu mà đã đánh sập tất cả những cản trở 2 bố con đến với nhau lúc này, Liên triệt để chấp nhận bố:

– Hai người bọn họ đang địt nhau.

Điều đó Liên biết, chứ không phải là không biết, chỉ muốn bố xác nhận một lần nữa mà thôi. Nghe bố nói xong, không để mất thời gian của hai bố con, Liên đưa cánh tay của mình lên ốp vào hai má bố:

– Yêu con đi bố. Liên cho bố hết.

Và thế là không còn gì cản trở hai bố con nữa. Bố giờ đây không còn là bố, con giờ đây không còn là con, chỉ là con đực và con cái, chỉ còn là hai con người thèm khát nhục dục, khát khao nhau và sẵn sàng dâng hiến tất cả dành cho nhau. Cũng không phân biệt tuổi tác, không phân biệt địa vị, vai vế, quan hệ, chỉ thuần túy 2 chữ tình dục.

Bố lại đứng thẳng dậy, vươn tay ra phía sau giống như Liên hồi nãy, “tách”, căn phòng lại sáng trưng. Tấm thân trắng ngần, tinh khôi, màu mỡ, các đường cong uốn lượn, đầu vú, đám lông mu, gò má ửng hồng, đôi môi ướt át của Liên đã hoàn toàn phơi bày ra trước mặt bố. Liên không che giấu nữa, hai háng Liên khe khẽ banh ra trước ánh mắt ngấu nghiến của bố. Bố như pho tượng bất động trước vẻ đẹp chín muồi, thành thục của con dâu. Bố thốt lên:

– Con đẹp lắm! Bố đã thỏa mong ước từ rất lâu rồi.

Liên nhìn bố mỉm cười, trêu chọc:

– Từ bao giờ vậy bố?

Cổ họng ông nuốt nước bọt đánh ực một cái, ông phải hít thở thật sâu, miệng nói nhưng mắt vẫn dán chặt vào từng thớ thịt tấc da của Liên:

– Từ ngày thằng Trường dẫn con về ra mắt. Bố đã ước muốn có ngày này.

Ha ha ha, vậy là bố muốn làm tình với Liên từ hồi đó, hồi Liên còn là một thiếu nữ vừa mới biết yêu, ấy thế mà Liên không nhận ra đâu, hoặc là mình cũng không để ý. Gần 2 chục năm làm con dâu bố, Liên giờ mới biết bố có ham muốn với mình ngay từ lần gặp đầu tiên. Tự nhiên thấy thích mới lạ. Tự nhiên thấy mình như đang yêu người đàn ông trước mặt này, con người thật kỳ lạ, với Tuấn Liên có cảm giác khác, với anh Trường Liên có cảm giác khác, với bố Liên cũng có cảm giác khác. Cả 3 Liên đều có cảm giác yêu, không biết Liên có tham lam quá không? Hoặc bản thân Liên chưa định nghĩa rõ ràng về “yêu” là như thế nào. Nhưng dám chắc một điều, “yêu” chính là dâng hiến, là sẵn sàng trao những thứ quý giá nhất của mình cho người mình yêu. Thì với cả 3 người: Bố, chồng và con, tam đại đồng đường, Liên đều có cảm giác này. Liên yêu cả 3.

Mà một khi đã yêu, con người ta sẽ khác, nhất là đàn bà, thường làm nũng người mình yêu:

– Thế lần trước bố chả… làm rồi còn gì.

Bố cãi:

– Lần đó là do bố không kiềm chế nổi nên mới làm thế… bố xin lỗi, vì chuyện đó mà con khổ một thời gian dài.

Liên chồm dậy, đưa ngón tay lên môi bố, nhìn bố thật đắm đuối:

– Bố đừng nói thế. Liên vẫn nhớ lần đó với bố. Liên không quên. Với lại, không có lần đó thì Liên sẽ không hạnh phúc như bây giờ.

Phải, không có lần đó, sẽ không có chuyện Liên và Tuấn xảy ra, cũng không có chuyện Liên và bố bây giờ. Cái Liên được nhiều hơn mất. Liên đổi xưng hô, từ “con” thành “Liên”. Liên thấy thế lại hay, như rút gọn được mối quan hệ của Liên và bố, gần nhau hơn.

– Bố cũng không quên.

Rồi hai bố con cùng nhìn nhau. Bố cảm nhận được sự thay đổi trong cách Liên tự xưng tên, bố có cảm giác, người đang trần truồng cùng bố trên chiếc giường này không phải là con dâu, mà chỉ làm một người đàn bà tên Liên, sự cách trở trong mối quan hệ loạn luân đã rút ngắn đi không ít, chỉ bằng sự tinh tế vừa rồi.

– Đêm nay, Liên làm vợ của bố nhé?

Liên gật đầu:

– Liên sẽ làm vợ bố đêm nay, rồi những lúc như thế này, Liên sẽ làm vợ bố, bố sẽ làm chồng Liên.

Liên thấy ánh mắt bố long lanh, hình như bố khóc thì phải. Bố có hạnh phúc không? Cuộc đời bố vất vả, lại chịu cảnh tréo ngoe của cuộc đời, giờ bố mới được hạnh phúc chăng? Không biết với mẹ Hằng, bố có được cảm giác này không? Suy nghĩ kỹ lại, nếu thực sự bố và mẹ Hằng hạnh phúc thì đã không có chuyện mẹ Hằng và anh Trường, càng không có chuyện bố và Liên. Nghiệm ra rồi, bố và mẹ Hằng đến với nhau không phải dựa trên tình yêu, họ đến với nhau chỉ đơn giản là 2 mảnh ghép lại vì cần mà thôi.

Thấy bố hạnh phúc, Liên cũng vui thay bố. Điều Liên làm là đúng. Liên sẽ không hối hận, không bao giờ hối hận vì những gì mình làm. Dù cho có phải trả giá nào đi chăng nữa.

– Liên nằm xuống đi.
– Vâng.

Liên ngoan ngoãn nằm xuống giường, chờ đợi bố. Giờ mới chính thức gọi là làm tình đây.

Chương trước Chương tiếp
Loading...